Chương 137: Cứu Người

Nhưng Đường Tố Nga không phải người tập võ, làm sao có thể có khí được chứ.

Lúc trước mình đã từng chạm vào, nhiệt độ cơ thể trong nháy mắt đó cũng không phải người bình thường có thể có được, nhưng không ngờ tới sẽ nghiêm trọng như vậy.

Vì để tiến thêm một bước kiểm tra lại phỏng đoán của mình, Ninh Vũ Phi nắm chặt tay của Đường Tố Nga, đẩy khí của mình vào đó.

Thế nhưng bỗng nhiên, sắc mặt Ninh Vũ Phi lại thay đổi rất lớn, rút tay ra, chỉ thấy tay trái của mình bắt đầu chuyển sang màu xanh với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Đây là do một luồng hàn khí bên trong cơ thể của Đường Tố Nga xông vào trong lòng bàn tay của mình, bắt đầu ăn mòn chính mình.

Ninh Vũ Phi lấy ra ngân châm chặn lại kinh mạch của mình nhanh chóng, sau đó đưa toàn bộ khí của mình dồn vào cánh tay chặn lại, ngăn cản luồng hàn khí đáng sợ này.

Cũng may chân khí của mình đủ hùng hậu, nếu không không đến vài phút mình sẽ từ một con người sống sờ sờ bị đông lạnh cho đến chết.

Một luồng hàn khí bị ép ra khỏi thân thể Ninh Vũ Phi, sau đó, lại chui vào trong cơ thể của Đường Tố Nga.

Ninh Vũ Phi anh đã từng gặp được rất nhiều chứng bệnh nan y, thế nhưng lại chưa từng gặp phải loại nào thế này, luồng hàn khí này cực kỳ ngang ngược, mình suýt chút nữa đã bị phế đi.

"Vũ Phi, được rồi đây!" Bà Ngô lấy được nước sôi và đèn cồn ra.

"Ừm, bà Ngô, bà cởi quần áo trên người cô ấy ra, con đây là vì cứu cô ấy, bà cần phải làm chứng cho con đấy?"
"Mạng người quan trọng!"
Bà Ngô cởi quần áo của Đường Tố Nga ra, đang chuẩn bị tháo cái móc áo ra, Ninh Vũ Phi nói: "Được rồi!”
Tiến hành khử trùng ngân châm, Ninh Vũ Phi đâm ngân châm vào huyệt vị phía sau lưng của Đường Tố Nga.

"Vũ Phi, con còn là thầy thuốc nữa sao?"
"Có từng học một chút!"
Ninh Vũ Phi đâm toàn bộ ngân châm vào huyệt vị lựa chọn kỹ, sau đó dùng bàn tay áp lên lưng Đường Tố Nga, luồng chân khí liên tục không ngừng đẩy vào.

Vừa rồi là do mình không cẩn thận mới bị trúng chiêu, lúc này có lòng đề phòng sẽ không bị nữa.

Nhưng không thể không thừa nhận những luồng hàn khí này cực kỳ hung hăng, bản thân Ninh Vũ Phi cũng phải cẩn thận.

Bà Ngô nhìn thấy mà ngơ ra, hình ảnh này không phải là cảnh trong phim võ hiệp mới có thể xuất hiện sao, hay là mình đang nằm mơ, hoa mắt rồi.

Chỉ thấy ngân châm trên người Đường Tố Nga bắt đầu tiếp xúc với sương lạnh như băng, còn có thân thể cũng vậy, bốc lên hàn khí, nhiệt độ trong phòng giống như trong nháy mắt đã giảm xuống vài độ.

Trên trán và sau lưng Ninh Vũ Phi, đều ướt đẫm mồ hôi, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì tiếp tục.

Những hàn khí này bị Ninh Vũ Phi ép đến nỗi không còn nơi nào để đi, toàn bộ đều bị chân khí của Ninh Vũ Phi bao phủ, đang lúc Ninh Vũ Phi chuẩn bị xua đuổi hoàn toàn hàn khí kia ra khỏi.

Hơi thở của Đường Tố Nga lại trở nên vô cùng yếu ớt, trái tim cũng bắt đầu không còn đập nữa.

"Không đúng!"
Ninh Vũ Phi cau mày, lập tức đưa hàn khí đã ép ra tung vào lại, mà ngay lúc đó nhịp thở cùng nhịp tim của Đường Tố Nga đều ổn định trở lại.

"Vậy mà luồng hàn khí này lại duy trì sinh mạng của Tố Nga?"
"Vũ Phi, thế nào rồi?" Bà Ngô hỏi.

Ninh Vũ Phi nói: "Không sao, tình trạng của Tố Nga có phần phức tạp, gốc rễ của bệnh không thể loại trừ được, nhưng có thể làm dịu lại.


Bây giờ Ninh Vũ Phi đã hiểu được đại khái, mặc dù luồng hàn khí này làm cho Đường Tố Nga quanh năm suốt tháng không cảm nhận được sự ấm áp, nhưng lại duy trì sinh mạng của Đường Tố Nga, thật đúng là kỳ lạ.

Xem ra chuyện này cần phải đợi Đường Cảnh Trung trở về hỏi một chút mới hiểu rõ được.

Toàn bộ luồng hàn khí vừa rồi đã bị Ninh Vũ Phi dùng ngân châm ép ra toàn bộ, bây giờ để cho bà Ngô lau sạch băng sương trên người Đường Tố Nga nữa là được rồi.

Sau khi đi ra bên ngoài, Ninh Vũ Phi cảm thấy có phần mệt mỏi giống như thể lực không chịu nổi vậy, do chân khí bị tiêu hao quá lớn, dễ gây ra mệt mỏi.

Đến giờ ăn tối, Đường Tố Nga đi xuống lầu, thấy Ninh Vũ Phi đang xem tivi, chào hỏi: "Anh Vũ Phi, cảm ơn anh!"
"Tỉnh rồi, xuống đây ngồi đi!"
"Ừm!"
Ninh Vũ Phi hỏi: "Bây giờ em cảm thấy thế nào rồi, cơ thể đã ổn hơn chút nào chưa?”.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111: Nụ Hôn Đầu Hay Cơ Thể Của Cậu Cũng Bị Tôi Thấy Hết Rồi Còn Gì
112 Chương 112: Ninh Vũ Phi Thật Sự Đã Cứu Được Ông Cụ Rồi
113 Chương 113: Bị Xe Tải Tông Phải
114 Chương 114: Giết!
115 Chương 115: Bộ Vest Trên Người Cũng Bị Nhuốm Bởi Máu Tươi
116 Chương 116: Không Chỉ Đơn Giản Là Một Tên Đệ Tử Như Vậy
117 Chương 117: Không Thể Nhìn Thấy Ánh Mặt Trời Của Ngày Mai
118 Chương 118: Không Còn Gì Phù Hợp Hơn Được Nữa
119 Chương 119: Người Của Bang Trưởng Xà
120 Chương 120: Sắp Gặp Đại Họa
121 Chương 121: Lôi Bên Nọ Kéo Bên Kia
122 Chương 122: Em Không Thích Sư Tỷ Nữa Phải Không
123 Chương 123: Tắm Rửa
124 Chương 124: Bữa Sáng Đầy Xấu Hổ
125 Chương 125: Thiên Đao Vạn Quả
126 Chương 126: Không Phải Là Một Kẻ Đơn Giản
127 Chương 127: Sư Huynh Của Đường Cảnh Trung
128 Chương 128: Sư Tỷ À Mấy Chị Có Thấy Mệt Không
129 Chương 129: Em Không Được Phụ Lòng Con Gái Người Ta Đâu Đó Nha
130 Chương 130: Đau Đớn Như Phanh Thay Xé Xác
131 Chương 131: Tự Nguyện Khai Báo
132 Chương 132: Van Xin Cô Tha Thứ Cho Tôi
133 Chương 133: Cắt Đuôi
134 Chương 134: Mặc Như Em Có Con Rồi Sao
135 Chương 135: Cùng Nhau Đi Dạo Ngắm Biển
136 Chương 136: Đừng Phụ Lòng Người Ta Nhé
137 Chương 137: Cứu Người
138 Chương 138: Lại Định Hôn Ước Cho Mình Với Đường Tố Nga
139 Chương 139: Ninh Vũ Phi Tôi Muốn Thách Đấu Với Cậu
140 Chương 140: Câu Lạc Bộ Karate
141 Chương 141: Thách Đấu
142 Chương 142: Giang Vị Noãn Và Tư Đồ Y Nhạn Xuất Hiện
143 Chương 143: Hiệu Trưởng Trầm Mặc Như
144 Chương 144: Hiệp Một
145 Chương 145: Hiệp Hai
146 Chương 146: Lý Trung Kiện Thua Trận
147 Chương 147: Tô Điềm
148 Chương 148: Đe Dọa
149 Chương 149: Cục Diện Thay Đổi
150 Chương 150: An Ủi Tô Điềm
151 Chương 151: Bây Giờ Con Gái Đều Như Vậy Sao
152 Chương 152: Bệnh Tật Quấn Thân
153 Chương 153: Thành Công
154 Chương 154: Bi Kịch Cuộc Đời Bà Ngô
155 Chương 155: Tìm Người
156 Chương 156: Nơi Đánh Bạc
157 Chương 157: Món Hời Lớn
158 Chương 158: Bà Mau Dậy Kiếm Tiền Cho Tôi
159 Chương 159: Vết Thương Cũ
160 Chương 160: Hóa Giải
161 Chương 161: Đánh Nhau
162 Chương 162: Hỏng Xe
163 Chương 163: Từ Chối
164 Chương 164: Vị Hôn Thê Rắc Rối
165 Chương 165: Biến Cố
166 Chương 166: Mặc Cảm Tội Lỗi
167 Chương 167: Sự Trả Thù
168 Chương 168: Ông Nói Vậy Là Có Ý Gì Đây
169 Chương 169: Anh Nằm Mơ Đi!
170 Chương 170: Nói Cho Cậu Cũng Vô Ích
171 Chương 171: Lẽ Nào Là Yêu Mình Rồi
172 Chương 172: Có Chuyện Gì Thì Cô Nói Đi
173 Chương 173: Họ Là Ba Vợ Và Mẹ Vợ Của Em Mà
174 Chương 174: Ra Mắt
175 Chương 175: “bố Vợ” Tra Hỏi
176 Chương 176: Trù Yểu
177 Chương 177: Ông Long Ngũ
178 Chương 178: Điều Tra Thông Tin Của Ninh Vũ Phi Này
179 Chương 179: Đến Phòng Nghỉ Ngơi Của Tôi Đi
180 Chương 180: Vũ Phi Không Cởi Đồ Có Được Hay Không
181 Chương 181: Mời Ăn Tối
182 Chương 182: Treo Danh
183 Chương 183: Về Cứu Cánh
184 Chương 184: Vào Sân
185 Chương 185: Phạm Lỗi
186 Chương 186: Hoang Mang
187 Chương 187: Chiến Thắng
188 Chương 188: Trần Thành Hạo Xảy Ra Chuyện Rồi Cậu Mau Đến Đây
189 Chương 189: Tôi Chỉ Đẩy Nhẹ Anh Ta Đã Ngã Ra Chết
190 Chương 190: Các Vị Còn Có Thể Gọi Điện Thoại Xin Chỉ Thị Của Cấp Trên Không
191 Chương 191: Anh Thực Sự Đến Từ Quân Khu Phía Bắc Lại Còn Là Bác Sĩ Pháp Y
192 Chương 192: Mở Phanh Lồng Ngực Anh Ta Ra
193 Chương 193: Vũ Phi Cám Ơn Cậu Cám Ơn!
194 Chương 194: Mới Vừa Rồi Còn Bảo Cô Cẩn Thận Một Chút
195 Chương 195: Con Trai Con Bị Bắt Vì Làm Chuyện Xấu À
196 Chương 196: Mỗi Người Đều Có Cuộc Sống Riêng Của Mình
197 Chương 197: Hai Người Có Thể So Sánh Được Sao
198 Chương 198: Hiệu Trưởng Trầm Em Và Ninh Vũ Phi Không Phải…
199 Chương 199: Là Tại Tôi Quản Con Không Nghiêm
200 Chương 200: Chiến Thắng Một Cách Dễ Dàng
201 Chương 201: Cả Nhà Ai Nấy Đều Hiếu Khách
202 Chương 202: Đe Dọa
203 Chương 203: Giằng Co
204 Chương 204: Là Ai Muốn Chết
205 Chương 205: Sao Còn Có Người Tới Đây Nữa
206 Chương 206: Lôi Ra Ngoài Giết Đi
207 Chương 207: Dù Gì Cháu Cũng Là Người Tốt Mà
208 Chương 208: Tiêu Minh Nguyệt Xảy Ra Chuyện Rồi
209 Chương 209: Tiễn Khách!
210 Chương 210: Tìm Thấy Tần Minh Nguyệt
211 Chương 211: Người Các Người Muốn Bắt Là Tôi Mau Thả Cậu Ấy Ra Đi
212 Chương 212: Xem Xem Cậu Có Lợi Hại Như Lời Ngũ Gia Nói Hay Không
213 Chương 213: Giao Chiến
214 Chương 214: Bôi Thuốc
215 Chương 215: Chồng Cũ Của Tôi
216 Chương 216: Mặc Quần Áo Vào
217 Chương 217: Tần Minh Nguyệt Xấu Hổ
218 Chương 218: Thắng Rồi Thì Tôi Chính Là Người Của Cậu
219 Chương 219: Tôi Mà Là Kẻ Vô Lại Thì Cậu Chính Là Một Nữ Sinh Vô Lại
220 Chương 220: Mùi Nước Hoa Của Phụ Nữ
221 Chương 221: Nguy Hiểm Cận Kề
222 Chương 222: Mất Tín Hiệu
223 Chương 223: Bắt Cóc
224 Chương 224: Truy Vết
225 Chương 225: Không Có Kết Quả Tốt Đẹp
226 Chương 226: Bây Giờ Nói Gì Cũng Vô Dụng
227 Chương 227: Ra Tay Trong Chớp Mắt
228 Chương 228: Tôi Sẽ Không Giết Bà
229 Chương 229: Rượu Ngon
230 Chương 230: Giết Chết Tên Súc Sinh Này Đi
231 Chương 231
232 Chương 232
233 Chương 233
234 Chương 234
235 Chương 235
236 Chương 236
237 Chương 237
238 Chương 238
239 Chương 239
240 Chương 240
241 Chương 241
242 Chương 242
243 Chương 243
244 Chương 244
245 Chương 245
246 Chương 246
247 Chương 247
248 Chương 248
249 Chương 249
250 Chương 250
251 Chương 251
252 Chương 252
253 Chương 253
254 Chương 254
255 Chương 255
256 Chương 256
257 Chương 257
258 Chương 258
259 Chương 259
260 Chương 260
261 Chương 261
262 Chương 262
263 Chương 263
264 Chương 264
265 Chương 265
266 Chương 266
267 Chương 267
268 Chương 268
269 Chương 269
270 Chương 270
271 Chương 271
272 Chương 272
273 Chương 273
274 Chương 274
275 Chương 275
276 Chương 276
277 Chương 277
278 Chương 278
279 Chương 279
Chapter

Updated 279 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111: Nụ Hôn Đầu Hay Cơ Thể Của Cậu Cũng Bị Tôi Thấy Hết Rồi Còn Gì
112
Chương 112: Ninh Vũ Phi Thật Sự Đã Cứu Được Ông Cụ Rồi
113
Chương 113: Bị Xe Tải Tông Phải
114
Chương 114: Giết!
115
Chương 115: Bộ Vest Trên Người Cũng Bị Nhuốm Bởi Máu Tươi
116
Chương 116: Không Chỉ Đơn Giản Là Một Tên Đệ Tử Như Vậy
117
Chương 117: Không Thể Nhìn Thấy Ánh Mặt Trời Của Ngày Mai
118
Chương 118: Không Còn Gì Phù Hợp Hơn Được Nữa
119
Chương 119: Người Của Bang Trưởng Xà
120
Chương 120: Sắp Gặp Đại Họa
121
Chương 121: Lôi Bên Nọ Kéo Bên Kia
122
Chương 122: Em Không Thích Sư Tỷ Nữa Phải Không
123
Chương 123: Tắm Rửa
124
Chương 124: Bữa Sáng Đầy Xấu Hổ
125
Chương 125: Thiên Đao Vạn Quả
126
Chương 126: Không Phải Là Một Kẻ Đơn Giản
127
Chương 127: Sư Huynh Của Đường Cảnh Trung
128
Chương 128: Sư Tỷ À Mấy Chị Có Thấy Mệt Không
129
Chương 129: Em Không Được Phụ Lòng Con Gái Người Ta Đâu Đó Nha
130
Chương 130: Đau Đớn Như Phanh Thay Xé Xác
131
Chương 131: Tự Nguyện Khai Báo
132
Chương 132: Van Xin Cô Tha Thứ Cho Tôi
133
Chương 133: Cắt Đuôi
134
Chương 134: Mặc Như Em Có Con Rồi Sao
135
Chương 135: Cùng Nhau Đi Dạo Ngắm Biển
136
Chương 136: Đừng Phụ Lòng Người Ta Nhé
137
Chương 137: Cứu Người
138
Chương 138: Lại Định Hôn Ước Cho Mình Với Đường Tố Nga
139
Chương 139: Ninh Vũ Phi Tôi Muốn Thách Đấu Với Cậu
140
Chương 140: Câu Lạc Bộ Karate
141
Chương 141: Thách Đấu
142
Chương 142: Giang Vị Noãn Và Tư Đồ Y Nhạn Xuất Hiện
143
Chương 143: Hiệu Trưởng Trầm Mặc Như
144
Chương 144: Hiệp Một
145
Chương 145: Hiệp Hai
146
Chương 146: Lý Trung Kiện Thua Trận
147
Chương 147: Tô Điềm
148
Chương 148: Đe Dọa
149
Chương 149: Cục Diện Thay Đổi
150
Chương 150: An Ủi Tô Điềm
151
Chương 151: Bây Giờ Con Gái Đều Như Vậy Sao
152
Chương 152: Bệnh Tật Quấn Thân
153
Chương 153: Thành Công
154
Chương 154: Bi Kịch Cuộc Đời Bà Ngô
155
Chương 155: Tìm Người
156
Chương 156: Nơi Đánh Bạc
157
Chương 157: Món Hời Lớn
158
Chương 158: Bà Mau Dậy Kiếm Tiền Cho Tôi
159
Chương 159: Vết Thương Cũ
160
Chương 160: Hóa Giải
161
Chương 161: Đánh Nhau
162
Chương 162: Hỏng Xe
163
Chương 163: Từ Chối
164
Chương 164: Vị Hôn Thê Rắc Rối
165
Chương 165: Biến Cố
166
Chương 166: Mặc Cảm Tội Lỗi
167
Chương 167: Sự Trả Thù
168
Chương 168: Ông Nói Vậy Là Có Ý Gì Đây
169
Chương 169: Anh Nằm Mơ Đi!
170
Chương 170: Nói Cho Cậu Cũng Vô Ích
171
Chương 171: Lẽ Nào Là Yêu Mình Rồi
172
Chương 172: Có Chuyện Gì Thì Cô Nói Đi
173
Chương 173: Họ Là Ba Vợ Và Mẹ Vợ Của Em Mà
174
Chương 174: Ra Mắt
175
Chương 175: “bố Vợ” Tra Hỏi
176
Chương 176: Trù Yểu
177
Chương 177: Ông Long Ngũ
178
Chương 178: Điều Tra Thông Tin Của Ninh Vũ Phi Này
179
Chương 179: Đến Phòng Nghỉ Ngơi Của Tôi Đi
180
Chương 180: Vũ Phi Không Cởi Đồ Có Được Hay Không
181
Chương 181: Mời Ăn Tối
182
Chương 182: Treo Danh
183
Chương 183: Về Cứu Cánh
184
Chương 184: Vào Sân
185
Chương 185: Phạm Lỗi
186
Chương 186: Hoang Mang
187
Chương 187: Chiến Thắng
188
Chương 188: Trần Thành Hạo Xảy Ra Chuyện Rồi Cậu Mau Đến Đây
189
Chương 189: Tôi Chỉ Đẩy Nhẹ Anh Ta Đã Ngã Ra Chết
190
Chương 190: Các Vị Còn Có Thể Gọi Điện Thoại Xin Chỉ Thị Của Cấp Trên Không
191
Chương 191: Anh Thực Sự Đến Từ Quân Khu Phía Bắc Lại Còn Là Bác Sĩ Pháp Y
192
Chương 192: Mở Phanh Lồng Ngực Anh Ta Ra
193
Chương 193: Vũ Phi Cám Ơn Cậu Cám Ơn!
194
Chương 194: Mới Vừa Rồi Còn Bảo Cô Cẩn Thận Một Chút
195
Chương 195: Con Trai Con Bị Bắt Vì Làm Chuyện Xấu À
196
Chương 196: Mỗi Người Đều Có Cuộc Sống Riêng Của Mình
197
Chương 197: Hai Người Có Thể So Sánh Được Sao
198
Chương 198: Hiệu Trưởng Trầm Em Và Ninh Vũ Phi Không Phải…
199
Chương 199: Là Tại Tôi Quản Con Không Nghiêm
200
Chương 200: Chiến Thắng Một Cách Dễ Dàng
201
Chương 201: Cả Nhà Ai Nấy Đều Hiếu Khách
202
Chương 202: Đe Dọa
203
Chương 203: Giằng Co
204
Chương 204: Là Ai Muốn Chết
205
Chương 205: Sao Còn Có Người Tới Đây Nữa
206
Chương 206: Lôi Ra Ngoài Giết Đi
207
Chương 207: Dù Gì Cháu Cũng Là Người Tốt Mà
208
Chương 208: Tiêu Minh Nguyệt Xảy Ra Chuyện Rồi
209
Chương 209: Tiễn Khách!
210
Chương 210: Tìm Thấy Tần Minh Nguyệt
211
Chương 211: Người Các Người Muốn Bắt Là Tôi Mau Thả Cậu Ấy Ra Đi
212
Chương 212: Xem Xem Cậu Có Lợi Hại Như Lời Ngũ Gia Nói Hay Không
213
Chương 213: Giao Chiến
214
Chương 214: Bôi Thuốc
215
Chương 215: Chồng Cũ Của Tôi
216
Chương 216: Mặc Quần Áo Vào
217
Chương 217: Tần Minh Nguyệt Xấu Hổ
218
Chương 218: Thắng Rồi Thì Tôi Chính Là Người Của Cậu
219
Chương 219: Tôi Mà Là Kẻ Vô Lại Thì Cậu Chính Là Một Nữ Sinh Vô Lại
220
Chương 220: Mùi Nước Hoa Của Phụ Nữ
221
Chương 221: Nguy Hiểm Cận Kề
222
Chương 222: Mất Tín Hiệu
223
Chương 223: Bắt Cóc
224
Chương 224: Truy Vết
225
Chương 225: Không Có Kết Quả Tốt Đẹp
226
Chương 226: Bây Giờ Nói Gì Cũng Vô Dụng
227
Chương 227: Ra Tay Trong Chớp Mắt
228
Chương 228: Tôi Sẽ Không Giết Bà
229
Chương 229: Rượu Ngon
230
Chương 230: Giết Chết Tên Súc Sinh Này Đi
231
Chương 231
232
Chương 232
233
Chương 233
234
Chương 234
235
Chương 235
236
Chương 236
237
Chương 237
238
Chương 238
239
Chương 239
240
Chương 240
241
Chương 241
242
Chương 242
243
Chương 243
244
Chương 244
245
Chương 245
246
Chương 246
247
Chương 247
248
Chương 248
249
Chương 249
250
Chương 250
251
Chương 251
252
Chương 252
253
Chương 253
254
Chương 254
255
Chương 255
256
Chương 256
257
Chương 257
258
Chương 258
259
Chương 259
260
Chương 260
261
Chương 261
262
Chương 262
263
Chương 263
264
Chương 264
265
Chương 265
266
Chương 266
267
Chương 267
268
Chương 268
269
Chương 269
270
Chương 270
271
Chương 271
272
Chương 272
273
Chương 273
274
Chương 274
275
Chương 275
276
Chương 276
277
Chương 277
278
Chương 278
279
Chương 279