Chương 135: Chịu trách nhiệm

Thẩm Dã quay mặt đi, vẫn là kiên trì: "Thay đi, đừng để quá nhiều người thấy được."

... Đi mẹ anh. Mặt Quý Chu Chu không cảm xúc nhìn Trương Nhã Quyên đắc ý, lướt qua bả vai cô ta lại nhìn thấy Cố Quyện Thư mua trà sữa trở về, lúc này tức giận nghênh đón. Sau khi Cố Quyện Thư nhìn thấy Quý Chu Chu, đầu tiên là kinh diễm một chút, tiếp đó thì thấy được Thẩm Dã và Trương Nhã Quyên.

Thẩm Dã cũng vừa vặn nhìn qua, vừa lúc đối diện với Cố Quyện Thư, tầm mắt của hai người đột nhiên xẹt ra lửa trên không trung.

Trương Nhã Quyên không ngờ còn có thể gặp Cố Quyện Thư, hơn nữa trông anh và Quý Chu Chu căn bản không có tách ra. Tuy bây giờ cô ta đã không thích người đàn ông này nữa, nhưng không có nghĩa cô ta sẽ cảm thấy thoải mái khi thấy hai người ở bên nhau. Sự vui sướng mà lúc nãy Thẩm Dã giúp mình giành váy, nhất thời biến mất hơn phân nửa.

"Cố tiên sinh." Thẩm Dã khẽ cười một tiếng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Cố Quyện Thư nắm lấy tay Quý Chu Chu: "Thẩm tiên sinh."

Nhìn thấy động tác tự nhiên của hai người bọn họ, tim Thẩm Dã chợt đau nhói, nào còn không rõ ràng, vì sao Quý Chu Chu trở lại thành phố A.

"Thật trùng hợp." Thẩm Dã siết chặt lòng bàn tay, mới có thể miễn cưỡng nở một nụ cười.

Cố Quyện Thư liếc anh ta một cái, dắt Quý Chu Chu vào cửa hàng, sau khi để cô ngồi xuống, thì bản thân ngồi xổm dưới đất, cắm ống hút vào trà sữa đưa tới môi cô: "Hai phần pudding, anh kêu để thêm một phần đậu đỏ nữa."

Quý Chu Chu hút một hớp, đánh giá: "Ngon lắm."

Cố Quyện Thư hài lòng, giúp cô vén tóc bên mặt ra sau tai, chầm rãi trò chuyện với cô. Cả quá trình, anh đều phớt lờ Thẩm Dã như thường lệ, y như rằng mặc kệ Thẩm Dã trước đây là người bình thường cầu đến đầu anh, hay bây giờ là công ty mới nổi nổi tiếng nhất thành phố A. Với Cố Quyện Thư mà nói đều không khác biệt lớn lắm.

Anh giống như mèo, mặc kệ bạn bần cùng hay phú quý, anh cũng đều khinh thường bạn. Quý Chu Chu nhớ tới lúc trước từng thấy những lời này, không nhịn bật cười, xém chút nữa bị sặc đậu đỏ. Cố Quyện Thư ngẩng đầu xoa nhẹ tóc cô một cái: "Chậm thôi."

Hai người ở chung hài hòa vô cùng, một màn này lại đâm đau đôi mắt hai người kia. Trương Nhã Quyên chỉ là vì người mình thích trước kia mà cảm thấy căm giận, nhưng Thẩm Dã thì sắp đỏ mắt vì đau.

Cố Quyện Thư đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Quý Chu Chu, lười biếng liếc nhìn Thẩm Dã một cái, đối với Trương Nhã Quyên bên cạnh anh ta lại là nửa ánh mắt cũng lười nhìn: "Buổi tối hai vị phải đính hôn, sao còn có rảnh rỗi đi dạo chỗ này?"

Đầu ngón tay của Thẩm Dã run lên, theo bản năng nhìn về phía Quý Chu Chu, lại thấy cô vẫn đang nghiêm túc hút pudding của trà sữa, biểu cảm bình tĩnh đến mức như đã sớm biết. Anh ta thà rằng để cô sớm biết, cũng không muốn cô đột nhiên nghe thấy mà vẫn thờ ơ.

Nếu chuyện này căn bản không có cách nào giấu diếm, Thẩm Dã dứt khoát tiến lên một bước, dốc sức để giọng nói của mình bình tĩnh lại: "Nhã Quyên vừa ý chiếc váy của cửa hàng này, muốn mua làm trang phục đính hôn vào buổi tối, cho nên chúng tôi tới đây."

Cố Quyện Thư trầm mặc phút chốc: "Váy hai người vừa ý, là chiếc váy trên người Chu Chu?"

"Đúng vậy, em thích chiếc váy đó, cả đời chỉ đính hôn lần này, em không muốn để lại tiếc nuối. Anh Quyện Thư có thể từ bỏ những thứ mình yêu thích không?" (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Tuy Trương Nhã Quyên dùng giọng điệu dò hỏi, nhưng tâm lý vẫn chắc chắn anh sẽ đáp ứng, dù sao trong mối quan hệ của Trương gia và Cố gia, cô ta muốn váy cũng là làm chính sự và cô ta nghĩ không ra lí do anh sẽ từ chối.

Dưới cái nhìn chăm chú của ba người, sau hồi lâu Cố Quyện Thư chậm rãi mở miệng: "Cũng chưa chắc."

Trương Nhã Quyên: "?"

"Phụt..." Quý Chu Chu nghe hiểu ý tứ của anh, không nhịn bật cười. Hai người này còn chưa đính hôn đó, Cố tiên sinh nhà cô đã cảm thấy cuộc đời người ta không chỉ đính hôn một lần?

Trương Nhã Quyên chớp mắt đã hiểu, anh nói chính là chuyện cả đời chỉ đính hôn một lần trong miệng mình, khiến mặt cô ta lập tức căng đến đỏ bừng. Cô ta vốn đang muốn nói gì đó, nhưng dù sao kiêng dè Cố Quyện Thư, miễn cưỡng nuốt ngụm máu xuống.

Tựa như Cố Quyện Thư không phải nói anh ta vậy, trên mặt Thẩm Dã không thấy một tia tức giận, anh ta vỗ vỗ bả vai Trương Nhã Quyên: "Em ra ngoài trước, anh tới nói chuyện."

Trương Nhã Quyên không tình nguyện lắm, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Dã, vẫn là há miệng thở dốc nghiến răng đi ra ngoài chờ.

Đợi Trương Nhã Quyên đi rồi, Thẩm Dã mới chậm rãi mở miệng: "Chu Chu đến đây chọn váy, là vì tối nay cùng với Cố tiên sinh tới tham dự tiệc đính hôn của Thẩm mỗ nhỉ?"

Cố Quyện Thư và Quý Chu Chu không để ý đến anh ta, nhưng Thẩm Dã vẫn xác định, bất đắc dĩ cười một tiếng, nhìn về phía Quý Chu Chu dịu dàng khuyên: "Váy này quá lộ rồi, người trong buổi tiệc tối nay lại nhiều, vẫn là không nên mặc trang phục như vậy, chọn lại một chút xem có chiếc váy nào thích hơn, được không?"

Thẩm Dã này như dùng giọng điệu dỗ bạn gái nhỏ của mình, làm đáy mắt Cố Quyện Thư lạnh lẽo, anh phản kích lại chính là ôm eo Quý Chu Chu thể hiện chủ quyền công khai. Chỉ là cái ôm này... Hửm?

Sau khi sờ đến da thịt bóng loáng, bây giờ anh mới nhận ra váy này vậy mà hở lưng.

Quý Chu Chu từ khi nãy đã biết Cố Quyện Thư sở dĩ bình tĩnh như thế, chính là do không phát hiện váy hở lưng, nhưng bây giờ bị phát hiện, cô sợ cái tên này sẽ không cho mình mặc, rồi thật sự sẽ nhường cho Thẩm Dã, nên cô vội vàng cười cười lấy lòng.

Cố Quyện Thư vừa nhìn đã biết cô suy nghĩ gì, buồn cười bóp thịt mềm bên eo cô một cái, lúc này mới nhàn nhạt ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Dã, sau một hồi lâu mới mở miệng: "Cuối cùng tôi đã hiểu, vì sao Chu Chu bỏ anh."

Thẩm Dã đột nhiên cứng đờ, tuy mối quan hệ giữa anh ta và Quý Chu Chu trong lòng mọi người đều rõ ràng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Cố Quyện Thư nói ra.

"Ngại quá, nếu Chu Chu thích, tôi quyết định mua rồi." Cố Quyện Thư liếc Thẩm Dã một cái, hại anh lúc trước còn bởi vì người đàn ông này có cảm giác nguy cơ, hiện tại ngẫm lại căn bản không cần thiết. Anh hiểu ý của Thẩm Dã không muốn Chu Chu bị người khác nhìn, nhưng dùng cách này cướp váy, cũng không biết là đầu óc có mấy cái hố mới nghĩ ra được cách này.

Chu Chu không đánh anh ta tại chỗ, thật sự coi như là giáo dục tốt rồi.

Thẩm Dã nhìn ra Cố Quyện Thư cười nhạo mình, cuối cùng vẫn không nhịn được tức giận: "Anh để cô ấy mặc thế này xuất hiện trước đám đông?"

Cố Quyện Thư cười giễu: "Ngại ghê, chúng tôi mua về mặc ở nhà."

Thẩm Dã sửng sốt, sau đó đỏ mắt, vì tránh cho mất khống chế, anh ta tức giận mà rời đi.

... Chiếc váy hơn 100 vạn, mặc ở nhà. Quý Chu Chu giật giật khóe miệng, lúc nhìn Cố Quyện Thư lần nữa kinh ngạc: "Anh nghiêm túc?"

"Đúng đó, tiệc đính hôn của bọn họ không xứng để em mặc đẹp như vậy, chúng ta về nhà mặc." Cố Quyện Thư ngắm nhìn sau lưng cô một cái, nhấn mạnh: "Đến phòng anh mặc."

... Đến ông nội anh. Quý Chu Chu cuối cùng không phản ứng anh, vẫn là chọn mặc ra ngoài. Tuy Cố Quyện Thư không tình nguyện, nhưng cũng đành phải đồng ý. Cũng may Quý Chu Chu thả tóc dài xuống, đen nhánh mềm mại uốn lọn gợn sóng, hợp lại che khuất hơn một nửa phong cảnh phía sau.

Cố Quyện Thư hài lòng, cùng cô xuất hiện trên thảm đỏ tiếp khách của Trương gia.

"Nếu hôm nay em không thả tóc xuống, có phải anh vẫn định không cho em mặc chiếc váy này?" Quý Chu Chu nhỏ giọng trò chuyện với Cố Quyện Thư.

Cố Quyện Thư liếc nhìn cô một cái, hỏi ngược lại: "Anh dám sao?" Trước khi anh thích, anh đã sớm bị dắt mũi đi rồi, nào dám can thiệp quyết định của cô.

Quý Chu Chu nghiêng đầu liếc anh một cái, không nhịn bật cười, bấm lòng bàn tay anh một chút: "Thật ngoan."

Tâm tình Cố Quyện Thư không tệ kéo khóe môi, nhưng ngước mắt đã thấy Thẩm Dã đứng ở cửa chờ khách đang nhìn về phía bên này. Anh dừng một chút, sau đó hôn nhẹ lên tóc Quý Chu Chu.

"Làm gì thế?"

"Chọc tức."

Quý Chu Chu ngẩn ra, sau đó thì thấy Thẩm Dã, nhất thời cạn lời một trận, lôi kéo anh vào hội trường. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Thẩm Dã chu toàn mọi mặt trước sau, nhưng khi đối mặt Quý Chu Chu thì một câu cũng nói không nên lời, chỉ là vội vàng dời mắt, giống như đang trốn tránh.

Quý Chu Chu thở dài một tiếng trong lòng. Bạn nói xem, người này hà tất vậy chứ, cũng sống lại một đời rồi, nhưng vẫn không bỏ được chấp niệm, vì chèn ép Cố Quyện Thư mà tình nguyện cưới một người căn bản mình không yêu, khiến cho cuộc sống của mình hỏng bét, cũng không biết ý nghĩa sống lại là gì.

Quý Chu Chu suy nghĩ hơi thất thần, Cố Quyện Thư không vui kéo ngón tay cô, chờ cô hoàn hồn rồi mới nói: "Đừng phát ngốc."

"... Bây giờ yêu cầu của anh cao thế à?" Loại chuyện phát ngốc này, ai có thể khống chế được mà ném bỏ!

Cố Quyện Thư hừ nhẹ một tiếng, đặt tay cô lên cánh tay mình, để cô kéo mình đi về phía trước, trên đường liên tục có người đến đây chào hỏi. Cố Quyện Thư đáp lại từng người, không có một tia mất kiên nhẫn.

Quý Chu Chu ở một bên xem đến vi diệu, đột nhiên phát hiện ngày thường anh giao tiếp cá nhân cũng không khó khăn, giống như cũng chỉ khi đối mặt với Thẩm Dã, mới có thể trong lúc lơ đãng bày ra một dáng vẻ không coi ai ra gì, kích thích đến mức Thẩm Dã liên tục muốn giẫm đạp anh dưới chân.

... Này tính là cái gì? Vận mệnh mà nam chính và nam phụ trốn không thoát? Quý Chu Chu buông tiếng thở dài, phát hiện sống trong thế giới thật không phải mệt mỏi như vậy.

Hiện giờ Trương gia cũng coi là một trong đại gia tộc rồi, tối nay không ít người có máu mặt đến chúc mừng, cho gia chủ Trương Thành này đầy đủ mặt mũi. Đây cũng đại biểu, hình như những người Cố Quyện Thư quen biết đều đến, khiến anh từ cửa vào hội trường đến chỗ ngồi, trực tiếp dùng cả tiếng đồng hồ.

Quý Chu Chu ở bên cạnh nhìn đến mệt mỏi, thấy thái dương của anh hơi ra mồ hôi nên lấy khăn giấy từ trong túi xách ra, giúp anh lau một chút. Cố Quyện Thư dừng một cái, hơi khom lưng hưởng thụ sự dịu dàng hiếm có của cô. Chờ cô lau xong thì dứt khoát lấy khăn giấy nắm chặt trong tay.

Người ngoài nhìn thấy bộ dáng thân mật của bọn họ, đều là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, chỉ có vài người muốn liên hôn với Cố gia vẫn chưa từ bỏ ý định, ở một bên mỉm cười nói bóng nói gió: "Xem ra, chuyện tốt của Quyện Thư cũng sắp đến rồi ha."

"Vâng, chắc là sắp rồi, đến lúc đó mời bác Hứa uống rượu mừng." Cố Quyện Thư cũng mỉm cười trả lời, khuôn mặt khá chắc chắn.

Anh vừa nói như thế, những người khác liền biết là có ý gì, cười ha ha trêu chọc vài câu, chuyện này cũng không có nhắc lại nữa.

Chờ Cố Quyện Thư ứng phó với những người này xong, thì cùng Quý Chu Chu đến chỗ ngồi ngồi xuống. Quý Chu Chu mới nghiêng đầu liếc anh một cái: "Chuyện tốt sắp đến?"

"Ừm." Cố Quyện Thư vẫn là gật đầu.

Quý Chu Chu cười một tiếng, đưa nước trà trước mặt tới tay anh, nhìn anh uống xong mới chậm rãi mở miệng: "Em nhớ người nào đó từng nói, đời này không định kết hôn mà."

"Anh nên chịu trách nhiệm, cho em một danh phận." Cố Quyện Thư nghiêm trang nhìn cô.

Quý Chu Chu nhướng mày: "Nhưng em không hiếm lạ với loại danh phận này lắm, haiz. Anh cũng biết, làm nghệ thuật, tư tưởng luôn không truyền thống như vậy."

Cố Quyện Thư trầm mặc phút chốc, sau một lúc lâu mở miệng: "Em nghĩ như thế là không đúng."

"Thế nào?"

"Anh yêu em như thế, em nên chịu trách nhiệm, cho anh một danh phận." Cố Quyện Thư vẫn nghiêm trang như cũ lặp lại hơn phân nửa lời nói ban đầu.

Chapter
1 Chương 1: Giới Thiệu
2 Chương 2
3 Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?
4 Chương 4: Sở thích của đại gia thật đặc biệt
5 Chương 5: Tiểu bạch hoa mạnh mẽ
6 Chương 6: Em thật xấu!
7 Chương 7: Anh hãy nghe tôi giải thích
8 Chương 8: Mỗi ngày đều muốn chết
9 Chương 9: Đạo diễn lớn đến rồi
10 Chương 10: Đại gia ba tuổi rưỡi
11 Chương 11: Bửa tiệc thượng lưu
12 Chương 12: Đại gia bao che con gái
13 Chương 13: Tiệc rượu ngoài trời
14 Chương 14: Người đàn ông giống hồ ly tinh
15 Chương 15: Sau khi say rượu
16 Chương 16: Hôn một cái
17 Chương 17: Chu Chu bận bịu sự nghiệp
18 Chương 18: Muốn ôm một cái
19 Chương 19: Bởi vì con là gay
20 Chương 20: Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó
21 Chương 21: Vậy hãy khiến nó phối hợp
22 Chương 22: Thuốc phú bà vui vẻ
23 Chương 23: Em là của tôi
24 Chương 24: Em lại muốn đánh tôi?
25 Chương 25: Đồ phế vật
26 Chương 26: 150 vạn
27 Chương 27: Cố gia đều là của tôi!
28 Chương 28: Kim chủ! Anh bị cắm sừng rồi
29 Chương 29: Tôi còn tưởng giấu được anh
30 Chương 30: Cô ấy hôn
31 Chương 31: Vậy anh nói xem, tôi cướp gì?
32 Chương 32: Chị Chu Chu, đã lâu không gặp
33 Chương 33: Cố tiên sinh, mau cứu tôi
34 Chương 34: Ba ba
35 Chương 35: Vậy em đỏ mặt cái gì?
36 Chương 36: Em đang bực bội với tôi?
37 Chương 37: Nếu như tôi bị què
38 Chương 38: Rất thích lăn giường?
39 Chương 39: Tôi nghĩ rằng tôi sắp chết
40 Chương 40: "Tội phạm giết người"
41 Chương 41: Lại bị anh phát hiện rồi
42 Chương 42: Có phải anh thích ai rồi không?
43 Chương 43: Vậy anh đi ngủ sô pha!
44 Chương 44: Bởi vì không có bịt mắt
45 Chương 45: Khen kỹ thuật của tôi giỏi à?
46 Chương 46: Em đánh tôi?
47 Chương 47: Không phải hôn mà là cắn
48 Chương 48: Thật trùng hợp
49 Chương 49: Anh làm gì dọa tôi?
50 Chương 50: Thẩm Dã, anh đánh em..
51 Chương 51: Anh ta sẽ giết em
52 Chương 52: Thẩm Dã tìm em làm gì?
53 Chương 53: Vì sao phải đối tốt với tôi?
54 Chương 54: Anh nhất định phải sống!
55 Chương 55: Lý Nhu Nhu OUT!
56 Chương 56: Thẩm Dã trùng sinh
57 Chương 57: Chu Chu giảm cân
58 Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý
59 Chương 59: Bạn tôi muốn đến đây
60 Chương 60: Tôi bị bà mập chiếm tiện nghi
61 Chương 61: Cùng nhau đi ngủ nha!
62 Chương 62: Cai nghiện internet
63 Chương 63: Em muốn rời khỏi tôi? 3
64 Chương 64: Mua bảo hiểm
65 Chương 65: Tôi không phải anh trai cô ấy! 2
66 Chương 66: Anh tin tôi không?
67 Chương 67: Dễ thương không?
68 Chương 68: Tôi không ăn cắp!
69 Chương 69: Sửa kịch bản
70 Chương 70: Em thích cậu ta?
71 Chương 71: Ăn cơm với bạn gái
72 Chương 72: Đêm nay ngủ với tôi!
73 Chương 73: Bữa sáng tình yêu
74 Chương 74: Kim chủ! Tôi yêu anh!
75 Chương 75: 500 vạn
76 Chương 76: Cô cãi nhau với Quyện Thư?
77 Chương 77: Hạng mục
78 Chương 78: Lý do tôi tới tìm em là gì?
79 Chương 79: Quan hệ thuần khiết
80 Chương 80: Cùng nhau chết đi!
81 Chương 81: Chiến tranh lạnh
82 Chương 82: Cố Quyện Thư thích cô
83 Chương 83: Kế hoạch chạy trốn
84 Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?
85 Chương 85: Tôi muốn cầu hôn
86 Chương 86: Loại chướng ngại vật
87 Chương 87: Bị bệnh sao không nói?
88 Chương 88: Cô ấy chưa từng thích tôi (1)
89 Chương 89: Rời khỏi thành phố A
90 Chương 90: Chu Tứ Quý – Quý Chu Chu
91 Chương 91: Tập chạy xe đạp
92 Chương 92: Còn chạy?
93 Chương 93: Em có tim không?
94 Chương 94: Em cảm thấy, tôi còn thích em?
95 Chương 95: Em tránh tôi?
96 Chương 96: Tại sao không thích tôi?
97 Chương 97: Cố Quyện Thư nấu ăn
98 Chương 98: Cô nợ Quyện Thư
99 Chương 99: Hình như cánh tay bị gãy rồi
100 Chương 100: Tôi thật sự không đi!
101 Chương 101: Y tá nhỏ
102 Chương 102: Em nhất định sẽ thích tôi
103 Chương 103: Em ghen?
104 Chương 104: Xoa bóp
105 Chương 105: Anh ta đánh tôi
106 Chương 106: Em không tin tôi?
107 Chương 107: Em cảm thấy tôi sẽ để em đi?
108 Chương 108: Anh điên thật rồi
109 Chương 109: Tự mình hại mình
110 Chương 110: Cô ấy không muốn gặp tôi?
111 Chương 111: Thật xin lỗi... Cảm ơn!
112 Chương 112: Sao cậu lại tới đây?
113 Chương 113: Gặp bà dì lựu đạn
114 Chương 114: Cố Quyện Thư đánh cậu?
115 Chương 115: Tôi là bạn gái Kiều Tây?
116 Chương 116: Vẫn cảm thấy rất thích cô ấy
117 Chương 117: Thẳng thắn với nhau
118 Chương 118: Cho chúng ta một cơ hội
119 Chương 119: Thử
120 Chương 120: Mua sắm
121 Chương 121: Đừng nhúc nhích
122 Chương 122: Mua giường cho đàn ông
123 Chương 123: Em muốn đi xem mắt?
124 Chương 124: Kỹ thuật có thể đền bù
125 Chương 125: Kích cỡ dọa người
126 Chương 126: Con trai bà liệt dương
127 Chương 127: Phải bồi thường 20 vạn
128 Chương 128: Cố Quyện Thư, tránh ra!
129 Chương 129: Điều tra nội gián
130 Chương 130: Tôi đang đợi em 2
131 Chương 131: Cảm giác không bắt được em
132 Chương 132: Em muốn kết hôn với anh?
133 Chương 133: Bạn trai bạn gái
134 Chương 134: Duyên phận chết tiệt
135 Chương 135: Chịu trách nhiệm
136 Chương 136: Tại sao em khóc?
137 Chương 137: Ăn tiệc với lão phu nhân
138 Chương 138: Cách xa lão phu nhân một chút
139 Chương 139: Tôi đánh cô dâu
140 Chương 140: Không ầm ĩ nữa
141 Chương 141: Bị chụp lén
142 Chương 142: Muốn ngủ với em
143 Chương 143: Ha Tra Nữ!
144 Chương 144: Đăng Ảnh
145 Chương 145: Anh Nghi Ngờ Em 1
146 Chương 146: Em Sẽ Bị Trời Phạt Không
147 Chương 147: Bị Lừa Đến Công Ty
148 Chương 148: Cùng Nhau Làm Việc
149 Chương 149: Cô Là
150 Chương 150: Xin Hãy Tha Cho Anh Ấy
151 Chương 151: Tìm Cao Nhân
152 Chương 152: Chạm Mặt
153 Chương 153: Bát Tự Không Hợp
154 Chương 154: Cô Là Thứ Gì
155 Chương 155: Mượn Xác Hoàn Hồn
156 Chương 156: Muốn Nhốt Em Bao Lâu
157 Chương 157: Em Là Quý Chu Chu
158 Chương 158: Trương Gia
159 Chương 159: Có Phải Anh Làm Em Lo Lắng
160 Chương 160: Tham Gia Tang Lễ
161 Chương 161: Cùng Nhau Xem Kịch
162 Chương 162: Sụp Bẫy
163 Chương 163: Cầu Hôn
164 Chương 164: Gặp Phụ Huynh
165 Chương 165: Anh Không Có Phá Sản
166 Chương 166: Cô Là
167 Chương 167: Anh Sẽ Không Tổn Thương Em
168 Chương 168: Chu Chu Là Em Sao
169 Chương 169: Coi Như Em Cầu Xin Anh
170 Chương 170: Em Không Phải Là Gì
171 Chương 171: Cô Chạy Mau Là Thẩm Dã
172 Chương 172: Đừng Lo Tôi Sẽ Quay Lại
173 Chương 173: Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi Đi
174 Chương 174: Mình Muốn Quay Về
175 Chương 175: Ba Năm Nay Cô Đi Đâu
176 Chương 176: Sao Hôm Nay Cô Lại Trở Về
177 Chương 177: Anh Thật Sự Nhìn Thấy Cô Ấy
178 Chương 178: Còn Đi Không
179 Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?
180 Chương 180: Về nhà với anh nhé
181 Chương 181: Anh không đi làm à?
182 Chương 182: Anh muốn đoạt lại Cố Thị
183 Chương 183: Vợ à, anh sai rồi!
184 Chương 184: Em đồng ý gả cho anh không?
Chapter

Updated 184 Episodes

1
Chương 1: Giới Thiệu
2
Chương 2
3
Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?
4
Chương 4: Sở thích của đại gia thật đặc biệt
5
Chương 5: Tiểu bạch hoa mạnh mẽ
6
Chương 6: Em thật xấu!
7
Chương 7: Anh hãy nghe tôi giải thích
8
Chương 8: Mỗi ngày đều muốn chết
9
Chương 9: Đạo diễn lớn đến rồi
10
Chương 10: Đại gia ba tuổi rưỡi
11
Chương 11: Bửa tiệc thượng lưu
12
Chương 12: Đại gia bao che con gái
13
Chương 13: Tiệc rượu ngoài trời
14
Chương 14: Người đàn ông giống hồ ly tinh
15
Chương 15: Sau khi say rượu
16
Chương 16: Hôn một cái
17
Chương 17: Chu Chu bận bịu sự nghiệp
18
Chương 18: Muốn ôm một cái
19
Chương 19: Bởi vì con là gay
20
Chương 20: Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó
21
Chương 21: Vậy hãy khiến nó phối hợp
22
Chương 22: Thuốc phú bà vui vẻ
23
Chương 23: Em là của tôi
24
Chương 24: Em lại muốn đánh tôi?
25
Chương 25: Đồ phế vật
26
Chương 26: 150 vạn
27
Chương 27: Cố gia đều là của tôi!
28
Chương 28: Kim chủ! Anh bị cắm sừng rồi
29
Chương 29: Tôi còn tưởng giấu được anh
30
Chương 30: Cô ấy hôn
31
Chương 31: Vậy anh nói xem, tôi cướp gì?
32
Chương 32: Chị Chu Chu, đã lâu không gặp
33
Chương 33: Cố tiên sinh, mau cứu tôi
34
Chương 34: Ba ba
35
Chương 35: Vậy em đỏ mặt cái gì?
36
Chương 36: Em đang bực bội với tôi?
37
Chương 37: Nếu như tôi bị què
38
Chương 38: Rất thích lăn giường?
39
Chương 39: Tôi nghĩ rằng tôi sắp chết
40
Chương 40: "Tội phạm giết người"
41
Chương 41: Lại bị anh phát hiện rồi
42
Chương 42: Có phải anh thích ai rồi không?
43
Chương 43: Vậy anh đi ngủ sô pha!
44
Chương 44: Bởi vì không có bịt mắt
45
Chương 45: Khen kỹ thuật của tôi giỏi à?
46
Chương 46: Em đánh tôi?
47
Chương 47: Không phải hôn mà là cắn
48
Chương 48: Thật trùng hợp
49
Chương 49: Anh làm gì dọa tôi?
50
Chương 50: Thẩm Dã, anh đánh em..
51
Chương 51: Anh ta sẽ giết em
52
Chương 52: Thẩm Dã tìm em làm gì?
53
Chương 53: Vì sao phải đối tốt với tôi?
54
Chương 54: Anh nhất định phải sống!
55
Chương 55: Lý Nhu Nhu OUT!
56
Chương 56: Thẩm Dã trùng sinh
57
Chương 57: Chu Chu giảm cân
58
Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý
59
Chương 59: Bạn tôi muốn đến đây
60
Chương 60: Tôi bị bà mập chiếm tiện nghi
61
Chương 61: Cùng nhau đi ngủ nha!
62
Chương 62: Cai nghiện internet
63
Chương 63: Em muốn rời khỏi tôi? 3
64
Chương 64: Mua bảo hiểm
65
Chương 65: Tôi không phải anh trai cô ấy! 2
66
Chương 66: Anh tin tôi không?
67
Chương 67: Dễ thương không?
68
Chương 68: Tôi không ăn cắp!
69
Chương 69: Sửa kịch bản
70
Chương 70: Em thích cậu ta?
71
Chương 71: Ăn cơm với bạn gái
72
Chương 72: Đêm nay ngủ với tôi!
73
Chương 73: Bữa sáng tình yêu
74
Chương 74: Kim chủ! Tôi yêu anh!
75
Chương 75: 500 vạn
76
Chương 76: Cô cãi nhau với Quyện Thư?
77
Chương 77: Hạng mục
78
Chương 78: Lý do tôi tới tìm em là gì?
79
Chương 79: Quan hệ thuần khiết
80
Chương 80: Cùng nhau chết đi!
81
Chương 81: Chiến tranh lạnh
82
Chương 82: Cố Quyện Thư thích cô
83
Chương 83: Kế hoạch chạy trốn
84
Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?
85
Chương 85: Tôi muốn cầu hôn
86
Chương 86: Loại chướng ngại vật
87
Chương 87: Bị bệnh sao không nói?
88
Chương 88: Cô ấy chưa từng thích tôi (1)
89
Chương 89: Rời khỏi thành phố A
90
Chương 90: Chu Tứ Quý – Quý Chu Chu
91
Chương 91: Tập chạy xe đạp
92
Chương 92: Còn chạy?
93
Chương 93: Em có tim không?
94
Chương 94: Em cảm thấy, tôi còn thích em?
95
Chương 95: Em tránh tôi?
96
Chương 96: Tại sao không thích tôi?
97
Chương 97: Cố Quyện Thư nấu ăn
98
Chương 98: Cô nợ Quyện Thư
99
Chương 99: Hình như cánh tay bị gãy rồi
100
Chương 100: Tôi thật sự không đi!
101
Chương 101: Y tá nhỏ
102
Chương 102: Em nhất định sẽ thích tôi
103
Chương 103: Em ghen?
104
Chương 104: Xoa bóp
105
Chương 105: Anh ta đánh tôi
106
Chương 106: Em không tin tôi?
107
Chương 107: Em cảm thấy tôi sẽ để em đi?
108
Chương 108: Anh điên thật rồi
109
Chương 109: Tự mình hại mình
110
Chương 110: Cô ấy không muốn gặp tôi?
111
Chương 111: Thật xin lỗi... Cảm ơn!
112
Chương 112: Sao cậu lại tới đây?
113
Chương 113: Gặp bà dì lựu đạn
114
Chương 114: Cố Quyện Thư đánh cậu?
115
Chương 115: Tôi là bạn gái Kiều Tây?
116
Chương 116: Vẫn cảm thấy rất thích cô ấy
117
Chương 117: Thẳng thắn với nhau
118
Chương 118: Cho chúng ta một cơ hội
119
Chương 119: Thử
120
Chương 120: Mua sắm
121
Chương 121: Đừng nhúc nhích
122
Chương 122: Mua giường cho đàn ông
123
Chương 123: Em muốn đi xem mắt?
124
Chương 124: Kỹ thuật có thể đền bù
125
Chương 125: Kích cỡ dọa người
126
Chương 126: Con trai bà liệt dương
127
Chương 127: Phải bồi thường 20 vạn
128
Chương 128: Cố Quyện Thư, tránh ra!
129
Chương 129: Điều tra nội gián
130
Chương 130: Tôi đang đợi em 2
131
Chương 131: Cảm giác không bắt được em
132
Chương 132: Em muốn kết hôn với anh?
133
Chương 133: Bạn trai bạn gái
134
Chương 134: Duyên phận chết tiệt
135
Chương 135: Chịu trách nhiệm
136
Chương 136: Tại sao em khóc?
137
Chương 137: Ăn tiệc với lão phu nhân
138
Chương 138: Cách xa lão phu nhân một chút
139
Chương 139: Tôi đánh cô dâu
140
Chương 140: Không ầm ĩ nữa
141
Chương 141: Bị chụp lén
142
Chương 142: Muốn ngủ với em
143
Chương 143: Ha Tra Nữ!
144
Chương 144: Đăng Ảnh
145
Chương 145: Anh Nghi Ngờ Em 1
146
Chương 146: Em Sẽ Bị Trời Phạt Không
147
Chương 147: Bị Lừa Đến Công Ty
148
Chương 148: Cùng Nhau Làm Việc
149
Chương 149: Cô Là
150
Chương 150: Xin Hãy Tha Cho Anh Ấy
151
Chương 151: Tìm Cao Nhân
152
Chương 152: Chạm Mặt
153
Chương 153: Bát Tự Không Hợp
154
Chương 154: Cô Là Thứ Gì
155
Chương 155: Mượn Xác Hoàn Hồn
156
Chương 156: Muốn Nhốt Em Bao Lâu
157
Chương 157: Em Là Quý Chu Chu
158
Chương 158: Trương Gia
159
Chương 159: Có Phải Anh Làm Em Lo Lắng
160
Chương 160: Tham Gia Tang Lễ
161
Chương 161: Cùng Nhau Xem Kịch
162
Chương 162: Sụp Bẫy
163
Chương 163: Cầu Hôn
164
Chương 164: Gặp Phụ Huynh
165
Chương 165: Anh Không Có Phá Sản
166
Chương 166: Cô Là
167
Chương 167: Anh Sẽ Không Tổn Thương Em
168
Chương 168: Chu Chu Là Em Sao
169
Chương 169: Coi Như Em Cầu Xin Anh
170
Chương 170: Em Không Phải Là Gì
171
Chương 171: Cô Chạy Mau Là Thẩm Dã
172
Chương 172: Đừng Lo Tôi Sẽ Quay Lại
173
Chương 173: Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi Đi
174
Chương 174: Mình Muốn Quay Về
175
Chương 175: Ba Năm Nay Cô Đi Đâu
176
Chương 176: Sao Hôm Nay Cô Lại Trở Về
177
Chương 177: Anh Thật Sự Nhìn Thấy Cô Ấy
178
Chương 178: Còn Đi Không
179
Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?
180
Chương 180: Về nhà với anh nhé
181
Chương 181: Anh không đi làm à?
182
Chương 182: Anh muốn đoạt lại Cố Thị
183
Chương 183: Vợ à, anh sai rồi!
184
Chương 184: Em đồng ý gả cho anh không?