Chương 134: C134: Đều là thật

Nhưng Kiều Lăng luôn có một cảm giác, tác động của những bức tranh nổi tiếng này đối với cô ấy còn không mạnh mẽ bằng ngọn núi hùng vĩ mà Tê Thiên đã ngẫu nhiên vẽ vào ngày hôm đó tại trung tâm hoạt động.

Cho dù ngọn núi đó chỉ tồn tại trong tranh, cũng mang lại cho Kiều Lăng một cảm giác hùng vĩ.

Phương Hải đang xem bức tranh đột nhiên quay lại hỏi Thẩm Thu Thủy và Đường Tử Tấn: "Sếp Thẩm, sếp Đường, hai người nghĩ thế nào về bức tranh Thiên nữ đồ. này?"

Thẩm Thu Thủy vừa định nói, Đường Tử Tấn liền giành nói: “Bức tranh Thiên nữ đồ này là do Ngô đại sư ở thời nhà Đường thực hiện, nét vẽ của Ngô sư rất đặc biệt, nhìn thoáng qua đã để lại ấn tượng sâu sắc, nhìn những đường nét phác họa này, trong sự mạnh mế nhưng không mất đi vẻ đẹp mềm mại.”

Phương Hải lắc đầu: Sếp Thẩm, cô thấy thế nào?"

Thẩm Thu Thủy cẩn thận quan sát rồi nói: “Tôi luôn cảm thấy màu mực này có gì đó không ổn.”

"Đúng vậy, màu mực có vấn đề." Phương Hải gật đầu: “Hai người nhìn thử bức tranh của tôi xem."

Phương Hải mở bức tranh cuộn tròn trong tay ra, khi bức tranh cuộn tròn mở ra, lại xuất hiện một bức tranh "Thiên nữ đồ khác!

Nó giống hệt như bức tranh trên tường! Hai bức tranh Thiên nữ đồ!

Nếu lúc này người khác lấy ra một bức tranh Thiên nữ đồ khác, nhất định sẽ bị nói là giả!

Nhưng lúc này, chính Phương Hải đã lấy bức tranh này ra, ai trong nghề mà không biết Phương Hải là một người đam mê sưu tầm, người như vậy không thể sưu tầm hàng giả được, cũng không muốn thấy hàng giả xuất hiện, thì làm sao ông ấy có thể lấy ra một bức tranh giả được!

Đường Tử Tấn giật mình, buột miệng nói: “Hai bức tranh Thiên nữ đồ!”

Mọi người đều biết, bức tranh Thiên nữ đồ của Ngô đại sư thời nhà Đường chỉ có một bức, một trong hai bức tranh chắc chắn có một bức là đồ giả.

Nhưng chủ nhân của hai bức tranh này, một người là họa sĩ Figor, một họa sĩ nổi tiếng quốc tế, tuy chuyên về tranh sơn dầu nhưng những bức tranh Trung Quốc này đều được họa sĩ Figor sưu tầm, nên không thể nào là giả được.

Tuy nhiên, bức tranh mà Phương Hải sưu tầm được. cũng không thể là giả!

Phương Hải nói với Thẩm Thu Thủy: “Sếp Thẩm, gần đây tôi không có tâm trạng cân nhắc về việc hợp tác mà cô vừa nói với tôi, gần đây, sau khi nghe tin có bức tranh "Thiên nữ đồ trong triển lãm tranh của họa sĩ Figor, tôi vẫn luôn suy nghĩ về việc chứng thực, tôi cũng đã đi thăm hỏi nhiều nơi và gặp gỡ nhiều bậc thầy về hội họa truyền thống Trung Quốc, và đi đến kết luận rằng bức tranh trong tay tôi là hàng thật.”

Nói đến đây, Phương Hải chuyển chủ đề, lại nhìn bức tranh Thiên nữ đồ trên tường: “Nhưng bức tranh này cũng đã được rất nhiều bậc thầy về hội họa truyền thống. Trung Quốc xác nhận cũng là tác phẩm thật, trên đời này không thể có hai bức tranh Thiên nữ đồ đều là thật được, hai người đều là những người hiểu tranh, có thể nhìn ra gì không?”

Đường Tử Tấn im lặng không nói gì, anh ta cũng chỉ biết một chút, nhưng với kiến thức của anh ta thì việc. biệt thật giả vẫn còn rất khó khăn, nói trắng ra là một bức tranh giả đã có thể làm khó Đường Tử Tấn, huống chỉ là hai bức tranh sưu tầm này!

Trong lòng Thẩm Thu Thủy thở dài, hôm nay cô tới đây là muốn liên lạc với Phương Hải, thuận tiện nị chuyện hợp tác, dù sao cơ hội nói chuyện trực tiếp với Phương Hải cũng không có nhiều, lần này Phương Hải đến Thiên Ngân là một cơ hội hiếm có, nhưng ai biết được, sự chú ý của Phương Hải hoàn toàn không đặt vào công việc, trong đầu ông ấy chỉ có hai bức tranh này.

Thẩm Thu Thủy biết lân hợp tác này nhất định không thể bàn bạc được, cô chỉ có thể chờ đợi cơ hội tiếp theo, về phần đánh giá hai bức tranh này, Thẩm Thu Thủy tự biết mình còn chưa có năng lực đó.

Thẩm Thu Thủy lắc đầu, đang định trả lời thì lại nghe thấy một giọng nói từ phía sau vang lên.

"Việc này rất đơn giản, hai bức tranh "Thiên nữ đồ này đều là thật."

Âm thanh đột ngột này khiến mấy người có mặt giật mình.

Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng nhận ra chủ nhân của giọng nói đó là ai.

Khi Đường Tử Tấn quay người lại, nhìn thấy người nói chuyện, suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười! Tên Tề Thiên này thật biết tạo thêm đất diễn cho chính mình! Tuy nhiên, lần này thực sự là vô cùng ngu ngốc!. đam mỹ hài

Phương Hải cau mày, nhìn Tê Thiên, lạnh lùng nói: "Cậu là ai?"

Tề Thiên chủ động đưa tay ra: “Hôn phu của Thẩm Thu Thủy, Tề Thiên.”

Nhìn Tề Thiên đưa tay ra, Phương Hải hừ lạnh một tiếng, không để ý tới: "Hội họa Trung Quốc là sự kế thừa của nghệ thuật và sự khéo léo, cậu có thể không hiểu, nhưng cũng đừng nói bậy!"

Phương Hải là một người yêu tranh, ông ấy đã thức trắng đêm vì không thể phân biệt được tính thật giả của hai bức tranh, điều đó cho thấy ông ấy rất tôn trọng hội họa Trung Quốc, lúc này ông ấy lại nghe thấy có người trắng trợn nói rằng cả hai bức tranh đều là thật!

Nếu không phải nghe người đàn ông này nói mình là hôn phu của Thẩm Thu Thủy, Phương Hải nhất định đã lên tiếng măng chửi!

Chapter
1 Chương 1: C1: Long vương ra tù
2 Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà
3 Chương 3: C3: Tự trách
4 Chương 4: C4: Lễ đính hôn
5 Chương 5: C5: Không cần
6 Chương 6: C6: ông ta là người giàu nhất thiên ngân
7 Chương 7: C7: Em không cam tâm
8 Chương 8: C8: Về nhà
9 Chương 9: C9: Như vậy cũng không được
10 Chương 10: C10: Tôi là ai à
11 Chương 11: C11: Cậu có kẻ thù
12 Chương 12: C12: Thẩm thu thủy của nhà họ thẩm
13 Chương 13: C13: Ngồi ở ghế phụ
14 Chương 14: C14: Thật sự có người như vậy sao
15 Chương 15: C15: Sếp thẩm
16 Chương 16: C16: Mắt không tròng
17 Chương 17: C17: Lại đây cho ông ngay
18 Chương 18: C18: Dừng tay hết đi
19 Chương 19: C19: Đúng rồi
20 Chương 20: C20: Câm miệng
21 Chương 21: C21: Vậy bảy giờ
22 Chương 22: C22: Ai quan tâm anh có chuyện gì hay không
23 Chương 23: C23: Tê thiên
24 Chương 24: C24: Là anh
25 Chương 25: C25: Cô kiều
26 Chương 26: C26: Anh có thể buông ra được rồi
27 Chương 27: C27: Nhưng cố tình người này lại là tê thiên
28 Chương 28: C28: Cậu đúng là giỏi làm người khác vui vẻ
29 Chương 29: C29: Cậu nhóc đẹp trai
30 Chương 30: C30: Làm gì
31 Chương 31: C31: Thình thịch
32 Chương 32: C32: Cậu nói thật
33 Chương 33: C33: Các người đang ức hiếp người quá đáng
34 Chương 34: C34: Kiều lăng bảo ông tới
35 Chương 35: C35: Làm theo lời tôi nói
36 Chương 36: C36: Mau chóng cho tôi một kết quả cuối cùng
37 Chương 37: C37: Tê thiên cười mỉm
38 Chương 38: C38: Không phải là 14 sao
39 Chương 39: C39: Cậu thẩm
40 Chương 40: C40: Anh muốn ăn sao
41 Chương 41: C41: Tập đoàn văn tôn là thứ gì vậy
42 Chương 42: C42: Có vấn đề sao
43 Chương 43: C43: Vô học
44 Chương 44: C44: Sếp thẩm
45 Chương 45: C45: Thẩm thu thủy
46 Chương 46: C46: Không đúng
47 Chương 47: C47: Xong rồi
48 Chương 48: C48: Tôi không tin
49 Chương 49: C49: Cố văn nhận được điện thoại
50 Chương 50: C50: Tê đông thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi
51 Chương 51: C51: Đúng vậy
52 Chương 52: C52: Con đi mở cửa
53 Chương 53: C53: Đều là hư danh cả
54 Chương 54: C54: Cái này không được
55 Chương 55: C55: Tối nay lại không thể ngủ sớm
56 Chương 56: C56: Cậu muốn cái gì
57 Chương 57: C57: Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuẩn gì không
58 Chương 58: C58: Cút hết đi
59 Chương 59: C59: Đã hiểu
60 Chương 60: C60: Đã giải quyết xong
61 Chương 61: C61: Anh rất nhớ em
62 Chương 62: C62: Kẻ tung người hứng
63 Chương 63: C63: Anh có quyền lên tiếng ở đây sao
64 Chương 64: C64: Nói cho tôi nghe lý do của các người
65 Chương 65: C65: Tự tát vào mặt mình
66 Chương 66: C66: Ông câm miệng cho tôi
67 Chương 67: C67: Về sau sẽ có ích lợi
68 Chương 68: C68: Nhìn bộ dạng đanh đá của bà tôi thấy buồn nôn quá
69 Chương 69: C69: Con vừa xong việc ở bên ngoài
70 Chương 70: C70: Tề thiên mở bệnh án ra xem thử
71 Chương 71: C71: Cắt chỉ
72 Chương 72: C72: Độc
73 Chương 73: C73: Cháu muốn nói chuyện riêng với chú
74 Chương 74: C74: Đúng là suy nghĩ lạ đời
75 Chương 75: C75: Thật sự là cảm thấy các vị
76 Chương 76: C76: Chuyện này bây giờ đã sáng tỏ
77 Chương 77: C77: Tê thiên cởi găng tay trẳng trên tay ra
78 Chương 78: C78: Tập đoàn văn tôn
79 Chương 79: C79: Thật sự không dám
80 Chương 80: C80: Anh đang đợi em
81 Chương 81: C81: Đường tử tấn tỏ tình
82 Chương 82: C82: Anh đang tìm đường chết à
83 Chương 83: C83: Anh không phải là một người bạo lực
84 Chương 84: C84: Có thể cùng nhau đi thưởng thức
85 Chương 85: C85: Ký hiệu của mật mã này hay đấy
86 Chương 86: C86: Có khách tới
87 Chương 87: C87: Là thứ rác rưởi
88 Chương 88: C88: Chỉ có hai người thôi sao
89 Chương 89: C89: Người nhà họ kiều
90 Chương 90: C90: Quấy rầy mọi người một chút
91 Chương 91: C91: Xem ra các người không hợp tác cho lắm
92 Chương 92: C92: Cô dẫn đường đi tìm một nơi an toàn
93 Chương 93: C93: Ngứa tay vẽ mấy nét
94 Chương 94: C94: Không còn cách nào khác
95 Chương 95: C95: Cho tôi một cơ hội
96 Chương 96: C96: Thân phận bị lộ
97 Chương 97: C97: Tôi đi mở cửa
98 Chương 98: C98: Cũng coi như không tệ
99 Chương 99: C99: Thẩm thu thủy đâu
100 Chương 100: C100: Tại sao không nghe điện thoại
101 Chương 101: C101: Tôi thấy người vô lý là anh thì đúng hơn
102 Chương 102: C102: Tề thiên gọi cảnh sát để tìm cô
103 Chương 103: C103: Suy nghĩ thế nào rồi
104 Chương 104: C104: Tối nay không có thời gian
105 Chương 105: C105: Tôi rất mong chờ đêm nay
106 Chương 106: C106: Trang viên bắc sơn
107 Chương 107: C107: Đừng xuất hiện trước cửa nhà tôi
108 Chương 108: C108: Tôi chưa từng nghe nói tới
109 Chương 109: C109: Có tự tin là chuyện tốt
110 Chương 110: C110: Tôi có từng nói là anh có thể đi ra ngoài sao
111 Chương 111: C111: Tôi thích giao dịch với người thông minh
112 Chương 112: C112: Tôi có thể
113 Chương 113: C113: Trên đường phố
114 Chương 114: C114: Loại người như mày
115 Chương 115: C115: Để mắt đến những tên  chó hoang này cho tôi
116 Chương 116: C116: Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng
117 Chương 117: C117: Mỗi tuần tìm tôi lấy thuốc giải độc một lần
118 Chương 118: C118: Gia giáo
119 Chương 119: C119: Kết quả sẽ không có chút thay đổi nào
120 Chương 120: C120: Các người có thể làm được còn tôi thì không
121 Chương 121: C121: Ông đã bỏ thuốc lá lâu rồi
122 Chương 122: C122: Cậu ấy rất tốt
123 Chương 123: C123: Cô ấy kêu anh thả cô ấy xuống
124 Chương 124: C124: Anh ức hiếp người khác
125 Chương 125: C125: Không có ai đưa tôi tới đây ăn vặt
126 Chương 126: C126: Món hàng nhái cao cấp này mua với giá bao nhiêu
127 Chương 127: C127: Không biết đi xe đạp
128 Chương 128: C128: Anh có tin là tôi sẽ đánh anh không
129 Chương 129: C129: Tớ bị mất ngủ muốn tâm sự với cậu
130 Chương 130: C130: Tuyệt đối không phải
131 Chương 131: C131: Tôi đã dạy cho cậu tất cả những gì có thể dạy
132 Chương 132: C132: Đã có người giao tiếp với chúng ta
133 Chương 133: C133: Đã hiểu
134 Chương 134: C134: Đều là thật
135 Chương 135: C135: Là đồ thật hay giả chỉ cần nhìn thử chẳng phải sẽ biết rõ sao
136 Chương 136: C136: Sao anh lại biết nhiều như vậy
137 Chương 137: C137: Cậu không có tư cách đi vào
138 Chương 138: C138: Tôi đã tìm được hết rồi
139 Chương 139: C139: Biết nên làm như thế nào đúng không
140 Chương 140: C140: Chờ một chút đi
141 Chương 141: C141: Đó là họ hàng của tôi
142 Chương 142: C142: Tài sản bách thái
143 Chương 143: C143: Thành công rồi
144 Chương 144: C144: Tất cả cứ chờ đó cho ông
145 Chương 145: C145: Tôi đã bắt được ông ta
146 Chương 146: C146: Ông đang uy hiếp tôi
147 Chương 147: C147: Tôi bảo đảm với cô chắc chắn sẽ không có việc gì
148 Chương 148: C148: Nội tâm suy đổ
149 Chương 149: C149: Tôi cũng đi
150 Chương 150: C150: Tôi muốn bảo lãnh cho thân chủ của tôi
151 Chương 151: C151: Là tự ông muốn chết
152 Chương 152: C152: Manh mối
153 Chương 153: C153: Tôi không biết gì cả
154 Chương 154: C154: Anh là ông chủ ở đây à
155 Chương 155: C155: Không biết có nên để ông chết hay không
156 Chương 156: C156: Đã xảy ra chuyện
157 Chương 157: C157: Bên trong bệnh viện
158 Chương 158: C158: Tất thiện
159 Chương 159: C159: Bị thiêu sống đến chết
160 Chương 160: C160: Khoảng chín giờ
161 Chương 161: C161: Chuyện này không có khả năng
162 Chương 162: C162: Tôi đồng ý
163 Chương 163: C163: Sếp đường
164 Chương 164: C164: Cái này
165 Chương 165: C165: Thuốc giả
166 Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương
167 Chương 167: C167: Đường tử tấn
168 Chương 168: C168: Biết một chút
Chapter

Updated 168 Episodes

1
Chương 1: C1: Long vương ra tù
2
Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà
3
Chương 3: C3: Tự trách
4
Chương 4: C4: Lễ đính hôn
5
Chương 5: C5: Không cần
6
Chương 6: C6: ông ta là người giàu nhất thiên ngân
7
Chương 7: C7: Em không cam tâm
8
Chương 8: C8: Về nhà
9
Chương 9: C9: Như vậy cũng không được
10
Chương 10: C10: Tôi là ai à
11
Chương 11: C11: Cậu có kẻ thù
12
Chương 12: C12: Thẩm thu thủy của nhà họ thẩm
13
Chương 13: C13: Ngồi ở ghế phụ
14
Chương 14: C14: Thật sự có người như vậy sao
15
Chương 15: C15: Sếp thẩm
16
Chương 16: C16: Mắt không tròng
17
Chương 17: C17: Lại đây cho ông ngay
18
Chương 18: C18: Dừng tay hết đi
19
Chương 19: C19: Đúng rồi
20
Chương 20: C20: Câm miệng
21
Chương 21: C21: Vậy bảy giờ
22
Chương 22: C22: Ai quan tâm anh có chuyện gì hay không
23
Chương 23: C23: Tê thiên
24
Chương 24: C24: Là anh
25
Chương 25: C25: Cô kiều
26
Chương 26: C26: Anh có thể buông ra được rồi
27
Chương 27: C27: Nhưng cố tình người này lại là tê thiên
28
Chương 28: C28: Cậu đúng là giỏi làm người khác vui vẻ
29
Chương 29: C29: Cậu nhóc đẹp trai
30
Chương 30: C30: Làm gì
31
Chương 31: C31: Thình thịch
32
Chương 32: C32: Cậu nói thật
33
Chương 33: C33: Các người đang ức hiếp người quá đáng
34
Chương 34: C34: Kiều lăng bảo ông tới
35
Chương 35: C35: Làm theo lời tôi nói
36
Chương 36: C36: Mau chóng cho tôi một kết quả cuối cùng
37
Chương 37: C37: Tê thiên cười mỉm
38
Chương 38: C38: Không phải là 14 sao
39
Chương 39: C39: Cậu thẩm
40
Chương 40: C40: Anh muốn ăn sao
41
Chương 41: C41: Tập đoàn văn tôn là thứ gì vậy
42
Chương 42: C42: Có vấn đề sao
43
Chương 43: C43: Vô học
44
Chương 44: C44: Sếp thẩm
45
Chương 45: C45: Thẩm thu thủy
46
Chương 46: C46: Không đúng
47
Chương 47: C47: Xong rồi
48
Chương 48: C48: Tôi không tin
49
Chương 49: C49: Cố văn nhận được điện thoại
50
Chương 50: C50: Tê đông thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi
51
Chương 51: C51: Đúng vậy
52
Chương 52: C52: Con đi mở cửa
53
Chương 53: C53: Đều là hư danh cả
54
Chương 54: C54: Cái này không được
55
Chương 55: C55: Tối nay lại không thể ngủ sớm
56
Chương 56: C56: Cậu muốn cái gì
57
Chương 57: C57: Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuẩn gì không
58
Chương 58: C58: Cút hết đi
59
Chương 59: C59: Đã hiểu
60
Chương 60: C60: Đã giải quyết xong
61
Chương 61: C61: Anh rất nhớ em
62
Chương 62: C62: Kẻ tung người hứng
63
Chương 63: C63: Anh có quyền lên tiếng ở đây sao
64
Chương 64: C64: Nói cho tôi nghe lý do của các người
65
Chương 65: C65: Tự tát vào mặt mình
66
Chương 66: C66: Ông câm miệng cho tôi
67
Chương 67: C67: Về sau sẽ có ích lợi
68
Chương 68: C68: Nhìn bộ dạng đanh đá của bà tôi thấy buồn nôn quá
69
Chương 69: C69: Con vừa xong việc ở bên ngoài
70
Chương 70: C70: Tề thiên mở bệnh án ra xem thử
71
Chương 71: C71: Cắt chỉ
72
Chương 72: C72: Độc
73
Chương 73: C73: Cháu muốn nói chuyện riêng với chú
74
Chương 74: C74: Đúng là suy nghĩ lạ đời
75
Chương 75: C75: Thật sự là cảm thấy các vị
76
Chương 76: C76: Chuyện này bây giờ đã sáng tỏ
77
Chương 77: C77: Tê thiên cởi găng tay trẳng trên tay ra
78
Chương 78: C78: Tập đoàn văn tôn
79
Chương 79: C79: Thật sự không dám
80
Chương 80: C80: Anh đang đợi em
81
Chương 81: C81: Đường tử tấn tỏ tình
82
Chương 82: C82: Anh đang tìm đường chết à
83
Chương 83: C83: Anh không phải là một người bạo lực
84
Chương 84: C84: Có thể cùng nhau đi thưởng thức
85
Chương 85: C85: Ký hiệu của mật mã này hay đấy
86
Chương 86: C86: Có khách tới
87
Chương 87: C87: Là thứ rác rưởi
88
Chương 88: C88: Chỉ có hai người thôi sao
89
Chương 89: C89: Người nhà họ kiều
90
Chương 90: C90: Quấy rầy mọi người một chút
91
Chương 91: C91: Xem ra các người không hợp tác cho lắm
92
Chương 92: C92: Cô dẫn đường đi tìm một nơi an toàn
93
Chương 93: C93: Ngứa tay vẽ mấy nét
94
Chương 94: C94: Không còn cách nào khác
95
Chương 95: C95: Cho tôi một cơ hội
96
Chương 96: C96: Thân phận bị lộ
97
Chương 97: C97: Tôi đi mở cửa
98
Chương 98: C98: Cũng coi như không tệ
99
Chương 99: C99: Thẩm thu thủy đâu
100
Chương 100: C100: Tại sao không nghe điện thoại
101
Chương 101: C101: Tôi thấy người vô lý là anh thì đúng hơn
102
Chương 102: C102: Tề thiên gọi cảnh sát để tìm cô
103
Chương 103: C103: Suy nghĩ thế nào rồi
104
Chương 104: C104: Tối nay không có thời gian
105
Chương 105: C105: Tôi rất mong chờ đêm nay
106
Chương 106: C106: Trang viên bắc sơn
107
Chương 107: C107: Đừng xuất hiện trước cửa nhà tôi
108
Chương 108: C108: Tôi chưa từng nghe nói tới
109
Chương 109: C109: Có tự tin là chuyện tốt
110
Chương 110: C110: Tôi có từng nói là anh có thể đi ra ngoài sao
111
Chương 111: C111: Tôi thích giao dịch với người thông minh
112
Chương 112: C112: Tôi có thể
113
Chương 113: C113: Trên đường phố
114
Chương 114: C114: Loại người như mày
115
Chương 115: C115: Để mắt đến những tên  chó hoang này cho tôi
116
Chương 116: C116: Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng
117
Chương 117: C117: Mỗi tuần tìm tôi lấy thuốc giải độc một lần
118
Chương 118: C118: Gia giáo
119
Chương 119: C119: Kết quả sẽ không có chút thay đổi nào
120
Chương 120: C120: Các người có thể làm được còn tôi thì không
121
Chương 121: C121: Ông đã bỏ thuốc lá lâu rồi
122
Chương 122: C122: Cậu ấy rất tốt
123
Chương 123: C123: Cô ấy kêu anh thả cô ấy xuống
124
Chương 124: C124: Anh ức hiếp người khác
125
Chương 125: C125: Không có ai đưa tôi tới đây ăn vặt
126
Chương 126: C126: Món hàng nhái cao cấp này mua với giá bao nhiêu
127
Chương 127: C127: Không biết đi xe đạp
128
Chương 128: C128: Anh có tin là tôi sẽ đánh anh không
129
Chương 129: C129: Tớ bị mất ngủ muốn tâm sự với cậu
130
Chương 130: C130: Tuyệt đối không phải
131
Chương 131: C131: Tôi đã dạy cho cậu tất cả những gì có thể dạy
132
Chương 132: C132: Đã có người giao tiếp với chúng ta
133
Chương 133: C133: Đã hiểu
134
Chương 134: C134: Đều là thật
135
Chương 135: C135: Là đồ thật hay giả chỉ cần nhìn thử chẳng phải sẽ biết rõ sao
136
Chương 136: C136: Sao anh lại biết nhiều như vậy
137
Chương 137: C137: Cậu không có tư cách đi vào
138
Chương 138: C138: Tôi đã tìm được hết rồi
139
Chương 139: C139: Biết nên làm như thế nào đúng không
140
Chương 140: C140: Chờ một chút đi
141
Chương 141: C141: Đó là họ hàng của tôi
142
Chương 142: C142: Tài sản bách thái
143
Chương 143: C143: Thành công rồi
144
Chương 144: C144: Tất cả cứ chờ đó cho ông
145
Chương 145: C145: Tôi đã bắt được ông ta
146
Chương 146: C146: Ông đang uy hiếp tôi
147
Chương 147: C147: Tôi bảo đảm với cô chắc chắn sẽ không có việc gì
148
Chương 148: C148: Nội tâm suy đổ
149
Chương 149: C149: Tôi cũng đi
150
Chương 150: C150: Tôi muốn bảo lãnh cho thân chủ của tôi
151
Chương 151: C151: Là tự ông muốn chết
152
Chương 152: C152: Manh mối
153
Chương 153: C153: Tôi không biết gì cả
154
Chương 154: C154: Anh là ông chủ ở đây à
155
Chương 155: C155: Không biết có nên để ông chết hay không
156
Chương 156: C156: Đã xảy ra chuyện
157
Chương 157: C157: Bên trong bệnh viện
158
Chương 158: C158: Tất thiện
159
Chương 159: C159: Bị thiêu sống đến chết
160
Chương 160: C160: Khoảng chín giờ
161
Chương 161: C161: Chuyện này không có khả năng
162
Chương 162: C162: Tôi đồng ý
163
Chương 163: C163: Sếp đường
164
Chương 164: C164: Cái này
165
Chương 165: C165: Thuốc giả
166
Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương
167
Chương 167: C167: Đường tử tấn
168
Chương 168: C168: Biết một chút