Chương 131: Giao dịch 3

Ngô Nặc còn chưa kịp trả lời vấn đề của Vu Chúc, âm thanh lạnh lẽo của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai:

[Nhiệm vụ khám phá 38: Lấy được hạt giống kê nguyên thủy, rồi mang về bộ lạc gieo trồng. Phần thưởng nhiệm vụ: 2000 tích phân, rượu gạo bí chế 500ml.

Nhiệm vụ khám phá 39: Lấy được không dưới 50 quả trứng chim nước, mang về bộ lạc ấp ra nuôi dưỡng. Phần thưởng nhiệm vụ: 2000 tích phân, vịt quay bí chế x1

Nhiệm vụ khám phá 40: Tìm kiếm và khai thác quặng sắt. Phần thưởng nhiệm vụ: 5000 tích phân, mã tấu x1

Nhiệm vụ cưỡng chế 10: Đạt thành giao dịch quặng sắt trường kỳ với bộ lạc Cô Sơn.

Kỳ hạn nhiệm vụ: 2 ngày.

Phần thưởng nhiệm vụ: 20000 tích phân, ủng ma pháp phụ ma cấp thấp.

Nhiệm vụ cưỡng chế 11: Lấy được một đoạn chạc cây mới từ mẫu thụ của mộc tộc nhân trường sinh, độ dài chạc cây không thể ngắn hơn 50cm.

Kỳ hạn nhiệm vụ: 30 ngày.

Phần thưởng nhiệm vụ: 100000 tích phân, [Thuật trị liệu cấp thấp].]

Từ lúc Ngô Nặc đạt được hệ thống tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên hệ thống phát một hơi năm nhiệm vụ cho y, năm nhiệm vụ này cộng lại có gần 130000 tích phân, phong phú trước nay chưa từng có!

Đây là tiết tấu sắp phát tài!

Tiểu nhân trong nội tâm Ngô Nặc gần như chảy nước miếng, lượt qua các loại đồ giao dịch muốn mua một lần trong đầu, trên mặt càng khó thể khống chế hiện lên hai rặn hồng.

Đợi hưng phấn qua đi, Ngô Nặc hoàn hồn lại, phát hiện Bạch đã cùng Vu Chúc nói tới quặng sắt rồi, “… Nghe tộc người lùn nói, họ có cách luyện chế thứ này ra sắt, nhưng cụ thể có thể thành công hay không, hiện tại vẫn chưa thử qua.”

“Vậy hai cái… nồi sắt này, còn cả cây dao này, làm sao mà có?” Sau khi Vu Chúc nói với Nha xong, Nha lại dùng ngôn ngữ thiên phú thú nhân hỏi Bạch.

“Chúng là vật thần ban…” Trên gương mặt lạnh tuấn của Bạch không cách nào che giấu kiêu ngạo và tự hào.

“Vật thần ban?!” Vu Chúc và Nha đồng thời kinh ngạc nói.

Bạch dè dặt mà kiêu ngạo khẽ gật đầu: “Đúng, thần linh còn ban cho chúng tôi rất nhiều  thần khí, vì những thần khí sắc bén này, tốc độ làm việc của tộc nhân nhanh hơn rất nhiều, đến mùa đông, chúng tôi cũng không cần phải sợ hãi đói khát và lạnh lẽo nữa.”

Không chỉ là Nha, ngay cả tinh như Vu Chúc trong lòng cũng không khỏi nóng lên.

Bạch tiếp tục thong dong nói: “… Đại vu tộc người lùn từng là bạn của đại vu chúng tôi, sau khi họ nương tựa bộ lạc chúng tôi, nói họ có cách chế tạo ra công cụ giống như thần khí…”

Loại đá đâu cũng thấy được ở trong rãnh núi hậu sơn, thật sự là đá có thể tạo ra thứ giống thần khí sao?

“… Vu Nặc và tôi lần này ra ngoài lịch lãm, cũng là muốn tìm một chút đá quặng mang về, để các người lùn thử, xem họ có nói dối hay không.”

Vu Chúc nghe xong những lời Bạch nói, ông rất xác định Bạch không lừa ông, không khỏi lầm bầm nói: “Nếu những đá đó thật sự có thể biến thành thần khí…”

Vu Chúc và Nha đều nhịn không được thầm nghĩ, nếu bộ lạc họ có thể có thần khí như vậy, phải chăng cũng có thể trở nên càng thêm cường đại giàu có?

Trên sườn núi xa xa, đại thụ chậm rãi mở mắt, lá cây không gió cũng tự lay động.

Ngô Nặc mỉm cười dùng ngôn ngữ bộ lạc Đại Hồ nói: “Nếu tộc người lùn thật sự thay chúng tôi chế tạo ra thần khí, nhất định cũng sẽ có phần của bộ lạc Cô Sơn.”

Vu Chúc đã già thành tinh, gần như trong chớp mắt đã hiểu ý đồ chân chính của Ngô Nặc và Bạch.

Bọn họ muốn trao đổi đá quặng!

Thần khí có đủ chỗ tốt, không cần nói nhiều, nhưng giả thiết tương lai có một ngày, bộ lạc Trường Hà thật sự mày mò những đá này ra thần khí, cũng nguyện ý chia một phần thần khí cho họ, họ có thể giữ được thần khí không?

Chỉ dựa vào sức bộ lạc, khẳng định là không giữ được, nhưng thiên nhiên địa lợi, có mộc tộc trường sinh, có Thụ gia gia che chở, họ hoàn toàn không cần sợ hãi bất cứ ai!

Tạm gạt qua tai họa thần khí có thể mang tới, họ hoàn toàn có thể dùng đá quặng đổi lấy càng nhiều ích lợi.

Lợi và hại hóa thành hai con người nhỏ, bắt đầu cãi nhau trong đầu Vu Chúc, hai bé con cãi tới mức tối mặt tối mày cân tài cân sức, nhất thời nửa khắc, Vu Chúc căn bản không cách nào quyết định được.

Ông nhìn Nha một cái, cũng nhìn thấy nhiệt huyết và chần chừ trong mắt Nha, khựng một lát rồi nói: “Chuyện này quá lớn, chúng tôi phải thương lượng kỹ, mới có thể trả lời các cậu.”

Nhận được đáp án này là trong dự liệu của Ngô Nặc, y cười nói: “Có thể, chẳng qua tôi hy vọng hai người tốt nhất có thể cho chúng tôi phúc đáp trước tối ngày mai, chúng tôi cũng tiện đưa ra dự tính sớm. Vì hai người là bạn của đại vu, cho nên tôi và Bạch mới không chút e ngại cho hai người biết bí mật về quặng sắt. Bất kể giao dịch của chúng ta cuối cùng có thể thành công hay không, tôi đều hy vọng hai người có thể giữ bí mật này với những người khác, bao gồm cả người trong bộ lạc này. Dù sao, nếu bị người khác biết được đá này có thể tạo ra thần khí, không chỉ bộ lạc chúng tôi sẽ phiền phức, bộ lạc hai người sợ là cũng khó tránh khỏi họa.”

Thoáng cái, Vu Chúc đột nhiên hiểu ra, Ngô Nặc căn bản không hề vô hại như ông đã tưởng.

Tên nhóc gian xảo này, rõ ràng chính là đang uy hiếp họ!

Không lấy được đá quặng từ bộ lạc họ, y và tiểu dực hổ đó tuyệt đối sẽ không cam tâm, giao dịch này e rằng không có quá nhiều khả năng lùi bước, nhưng, cho dù cuối cùng ông và Nha đáp ứng giao dịch này, Vu Nặc và Bạch cũng đừng mơ chỉ dùng chút thần khí không biết là thật giả gì kia là có thể lấy được đá quặng từ tay họ.

Ít nhất, phải thêm được một thứ.

Muối huyết.

Vu Chúc cười ha ha nói: “Yên tâm, bất luận là đá quặng hay thần khí, chúng tôi đều sẽ không nói ra ngoài. Hôm nay muộn rồi, ngày mai chúng ta sẽ thương lượng kỹ hơn, nhất định sẽ cho cậu… ừm… phúc đáp trước khi trời tối.” Vu Chúc lần đầu nghe được hai chữ ‘phúc đáp’, họ có thể từ trong ngôn ngữ của Ngô Nặc lý giải được hàm nghĩa hai chữ này, càng ngẫm, càng cảm thấy hai chữ này rất có ý nghĩa.

“Được!” Ngô Nặc cười nói, sau đó nhìn A Lai mập có chút ngu ngơ mù mờ, nói: “A Lai, ngày mai cậu có thể mang tôi và Bạch đến chỗ cậu nhặt được đá quặng xem thử không?”

A Lai nằm mơ cũng không ngờ được đá mà cậu tùy tiện nhặt được, lại có thể gợi lên nhiều chuyện như thế, một hồi là đồ sắt, một hồi là thần khí, còn có phiền phức tai họa, lúc này đầu cậu hoàn toàn mù mờ, vô thức nhìn đại vu và ba, thấy hai người đều gật đầu với mình, cậu mới rụt rè gật đầu đáp ứng.

Trong hang động cái gì cũng tốt, chỉ là dùng nước không tiện, Ngô Nặc và Bạch đều quen tắm trước khi ngủ, hai người lấy đó làm lý do, ra bên ngoài dạo một vòng, cuối cùng tới bờ sông tắm rửa sạch sẽ, mới trở lại hang động Nha an bài cho họ để ngủ. Hang động cách nơi vừa nói chuyện ăn cơm không xa, hang động không lớn, nhưng hai người Ngô Nặc và Bạch ở vẫn còn thừa. Hang này được đặc biệt dọn qua, trong góc thậm chí còn cố ý đặt một chút hoa dại còn tươi, khắp hang đều là hương thơm nhạt, không hề khiến người ta cảm thấy bí bức, còn xua tan được vị tanh của bùn đất đặc trưng trong hang.

Vách động cũng giống bên ngoài, mọc không ít nấm phát sáng, nhưng không nhiều như bên ngoài, tuy đối với Ngô Nặc mà nói có thể miễn cưỡng nhìn rõ thứ trong hang, nhưng vẫn cảm thấy rất tăm tối.

Dưới đất phủ một lớp rạ dày, trên rạ phủ thảm da thú mới sạch sẽ, nằm phía trên Ngô Nặc cảm thấy mềm mại hiếm được.

Hiện tại không có người ngoài, Bạch đại miêu thoáng cái biến về mèo mập, con mắt xinh đẹp băng lam có chút bất mãn trừng Ngô Nặc __ hôm nay vuốt con thú tai dài mập kia nhiều như thế, không vui!

Rõ ràng trên mặt Bạch đại miêu không viết ra, nhưng Ngô Nặc vẫn từ trong ánh mắt hắn get được chút oán niệm của hắn, vội ôm mèo mập tới bên mình, vuốt bụng, gãi cằm, sờ vuốt, đủ loại thuận mao, còn hứa ngày mai sẽ chiên cá cho hắn, miêu đại gia lúc này mới chịu thỏa mãn, ủ trong lòng Ngô Nặc, ngửi hương hoa nhè nhẹ, hai người cùng chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Không biết qua bao lâu, nấm trên vách động đột nhiên đong đưa, rất nhanh, một sợi dây mây thô bằng ngón cái chậm rãi ‘bò’  từ vách động tới ‘giường’. Nó lặng lẽ ẩn núp một lát, ‘thấy’ hai người đều ngủ say, dây mây cẩn thận nâng ‘đầu’ lên, chậm rãi ‘bò’ lên người Bạch, chọt chọt lỗ tai, gãi gãi cằm, đụng đụng vuốt mập, chơi vui quên trời đất…

Bạch đại miêu ngủ rất trầm, đang mơ thấy tiểu sứ thần cùng hắn chơi rất vui, bất giác tứ chi chổng trời bụng mập cũng lộ ra, cái đuôi vô thức quấn vào dây mây.

Dây mây… dây mây chơi càng vui.

Sáng hôm sau, trời vừa mông lung sáng, Ngô Nặc và Bạch lần lượt tỉnh lại.

Ngô Nặc sét đánh không đổi luyện tập công pháp, Bạch đại miêu hiếm khi hưng trí học theo y, động tác đơn giản ở đầu hắn vẫn có thể mô phỏng làm theo một chút, động tác độ khó cao phức tạp phía sau, hắn làm sao cũng không học được, chân trái vấp chân phải, té đến mức Ngô Nặc cũng đau giùm hắn. Để hấp dẫn lực chú ý của tiểu sứ thần, Bạch đại miêu đặc biệt không sợ mất mặt, sau khi ngã mấy lần, dứt khoát biến thành mèo mập, ủy khuất nhìn Ngô Nặc. Nhìn tới mức Ngô Nặc đành phải vội vàng luyện qua hai lần, rồi thu công.

“… Cậu chỉ biết chơi xấu thôi!” Ngô Nặc tức phì phò chọt chọt đầu mập của Bạch đại miêu, quả thật quá cản trở tiến bộ!

Bạch đại miêu nghiêm túc nghiêm sắc nhìn y, vẻ mặt ‘cậu đang nói gì, bổn miêu nghe không hiểu’ lãnh diễm cao quý. Ngô Nặc quả thật bị hắn chọc giận đến giận hết nổi, xoa xoa mặt mèo mập, không hảo khí nói: “Mau biến trở lại, ăn cơm sáng xong hôm nay còn nhiều chuyện phải làm.”

Bạch đại miêu có chút thất vọng à một tiếng, biến về hình người, chậm rì rì mặc quần áo, nhân lúc Ngô Nặc đang vùi đầu dọn dẹp đồ trong bao, hắn trộm hôn lên mặt y hai cái, sau đó có chút tiếc nuối nghĩ __ tối qua chơi kiểu gì chơi một hồi lại ngủ mất chứ? Quá đáng tiếc, lãng phí trắng một buổi tối!

Thanh Diệp sáng ra đã dậy, bảo các nô lệ dùng kê mới nấu một nồi cháo lớn, còn nướng hai con dê sừng, vốn dĩ đối với họ mà nói, đây tuyệt đối là bữa sáng có thể gọi là mỹ vị phong phú, nhưng tối qua sau khi ăn thức ăn của Ngô Nặc làm, giờ ăn thịt dê nướng và cháo kê không còn ngon như trước nữa.

Thanh Diệp chủ động mở miệng muốn tìm Ngô Nặc đổi một chút gia vị tối qua y nấu ăn.

Ngô Nặc nói gia vị mình mang ra rất ít, không đủ giao dịch, nhưng y có thể tặng họ một chút.

Sự hào phóng thân thiện của Ngô Nặc, khiến ấn tượng của Nha và Thanh Diệp dành cho y lại tốt thêm một chút, tối qua vì quặng sắt, họ nảy sinh kiêng kỵ và suy đoán đối với Ngô Nặc, giờ cũng đã giảm đi không ít.

Sau cơm sáng, hai anh em A Mộc A Lai dẫn Ngô Nặc và Bạch đi đến rãnh núi ở sau núi đã nhặt được đá quặng.

Nha và Vu Chúc tránh khỏi tộc nhận, lặng lẽ lên sườn núi Cô Sơn.

Chapter
1 Chương 1: Tai họa bất ngờ
2 Chương 2: Tân thế giới
3 Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4 Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5 Chương 5: Hệ thống giao dịch
6 Chương 6: Đồng bạn
7 Chương 7: Nhiệm vụ
8 Chương 8: Cửa giao dịch
9 Chương 9: Câu cá
10 Chương 10: Nướng cá
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Khu giao dịch tự do
13 Chương 13: Bịa chuyện
14 Chương 14: Hầm thịt
15 Chương 15: Đũa
16 Chương 16: Dọn dẹp
17 Chương 17: Ngày thường
18 Chương 18: Nguy cơ
19 Chương 19: Dị tượng
20 Chương 20: Dung nhập
21 Chương 21: Bí dược
22 Chương 22: Hệ thống giao dịch
23 Chương 23: Ấm áp
24 Chương 24: Dực hổ
25 Chương 25: Quy hoạch
26 Chương 26: Xây chuồng
27 Chương 27: Giao dịch 1
28 Chương 28: Giao dịch 2
29 Chương 29: Gây giống
30 Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31 Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32 Chương 32: An bài
33 Chương 33: Xiên thịt dê
34 Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35 Chương 35: Phân công
36 Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37 Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38 Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39 Chương 39: Vật giao dịch
40 Chương 40: Bản vẽ
41 Chương 41
42 Chương 42: Vùng đất tử vong
43 Chương 43: Lại đi vay
44 Chương 44: Thần tích
45 Chương 45: Nung gạch
46 Chương 46: Gạch xanh
47 Chương 47: Bay lượn
48 Chương 48: Trên đường
49 Chương 49: Mỏ muối tinh
50 Chương 50: Chăm sóc
51 Chương 51: Bình tĩnh
52 Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53 Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54 Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55 Chương 55: Chỉnh đốn
56 Chương 56: Mua mua mua
57 Chương 57: Thu hoạch
58 Chương 58: Lúa mì
59 Chương 59: Kích sát
60 Chương 60: Khám phá hang động
61 Chương 61: Tỉnh ngộ
62 Chương 62: Mạch khoáng
63 Chương 63: Bận rộn
64 Chương 64: Nhà mới
65 Chương 65: Xe bò
66 Chương 66: Biến hóa
67 Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68 Chương 68: Hầm ngầm
69 Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70 Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71 Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72 Chương 72: Tránh đông
73 Chương 73: Dạy học
74 Chương 74: Nạn
75 Chương 75: Cầu trợ 1
76 Chương 76: Cầu trợ 2
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Khiếp sợ
80 Chương 80: Hành động
81 Chương 81: Di chuyển
82 Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83 Chương 83: Dung nhập 1
84 Chương 84: Dung nhập 2
85 Chương 85: Dung hợp 3
86 Chương 86: Trả sạch nợ nần
87 Chương 87: Tộc người lùn
88 Chương 88: Xuất sư chưa thành
89 Chương 89: Vây quét
90 Chương 90: Bắt đầu mới
91 Chương 91: Tế lễ
92 Chương 92: Cải biến 1
93 Chương 93: Cải biến 2
94 Chương 94: Cải biến 3
95 Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96 Chương 96: Đến
97 Chương 97: Khoác lác
98 Chương 98: Khuếch trương
99 Chương 99: Tiền tệ
100 Chương 100: Định giá
101 Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102 Chương 102: Chuyển cơ
103 Chương 103: Vấn đề
104 Chương 104: Hội chợ 1
105 Chương 105: Hội chợ 2
106 Chương 106: Hội chợ 3
107 Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108 Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109 Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110 Chương 110: An bài
111 Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112 Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113 Chương 113: Lừa gạt
114 Chương 114
115 Chương 115: Cố nhân
116 Chương 116: Đường thủy
117 Chương 117: Giao dịch
118 Chương 118: Thuyền độc mộc
119 Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120 Chương 120: Chúc phúc
121 Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122 Chương 122: Nước thần ban
123 Chương 123: Nhà cây
124 Chương 124
125 Chương 125: Giao dịch
126 Chương 126: Giá trị
127 Chương 127
128 Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129 Chương 129: Giao dịch 1
130 Chương 130: Giao dịch 2
131 Chương 131: Giao dịch 3
132 Chương 132: Tìm quặng
133 Chương 133: Kỳ thu hoạch
134 Chương 134: Giao lưu
135 Chương 135: Vuốt lông
136 Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137 Chương 137: Sào
138 Chương 138: Gặp nạn
139 Chương 139: Bánh trứng
140 Chương 140: Trùng sáp
141 Chương 141: Xây tường
142 Chương 142: Lừa đảo
143 Chương 143: Về nhà
144 Chương 144: Biến hóa
145 Chương 145: Kiếm bộn
146 Chương 146: Ổn định
147 Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148 Chương 148: Bồi thường
149 Chương 149: Sau cuộc chiến
150 Chương 150: Kiểm tra
151 Chương 151
152 Chương 152: Công pháp
153 Chương 153: Tu luyện
154 Chương 154: Thiên tài
155 Chương 155: An trí
156 Chương 156: Khuếch trương
157 Chương 157: Khai hoang
158 Chương 158
159 Chương 159: Kala
160 Chương 160: Khởi thuyền
161 Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162 Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163 Chương 163: Ngựa sừng
164 Chương 164: Kỵ binh
165 Chương 165: Kỵ binh 2
166 Chương 166: Thay đổi 1
167 Chương 167: Thay đổi
168 Chương 168: Thay đổi 3
169 Chương 169: Yêu chủng
170 Chương 170: Nhà ăn
171 Chương 171
172 Chương 172: Kiểm tra
173 Chương 173: Phần thưởng
174 Chương 174: Mười năm 1
175 Chương 175: Mười năm 2
176 Chương 176: Mười năm 3
177 Chương 177: Thành muối
178 Chương 178: Thần phạt
179 Chương 179: Con trai
180 Chương 180: Quần áo mới
181 Chương 181: Muối tuyết
182 Chương 182: Kinh hỉ
183 Chương 183: Dạy con
184 Chương 184: Thao túng
185 Chương 185: Địa lao
186 Chương 186: Điều kiện
187 Chương 187: An trí
188 Chương 188: Tiền tiêu vặt
189 Chương 189: An ổn
190 Chương 190: Kalamunda
191 Chương 191: Tốt nghiệp
192 Chương 192: Quốc vương
Chapter

Updated 192 Episodes

1
Chương 1: Tai họa bất ngờ
2
Chương 2: Tân thế giới
3
Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4
Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5
Chương 5: Hệ thống giao dịch
6
Chương 6: Đồng bạn
7
Chương 7: Nhiệm vụ
8
Chương 8: Cửa giao dịch
9
Chương 9: Câu cá
10
Chương 10: Nướng cá
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Khu giao dịch tự do
13
Chương 13: Bịa chuyện
14
Chương 14: Hầm thịt
15
Chương 15: Đũa
16
Chương 16: Dọn dẹp
17
Chương 17: Ngày thường
18
Chương 18: Nguy cơ
19
Chương 19: Dị tượng
20
Chương 20: Dung nhập
21
Chương 21: Bí dược
22
Chương 22: Hệ thống giao dịch
23
Chương 23: Ấm áp
24
Chương 24: Dực hổ
25
Chương 25: Quy hoạch
26
Chương 26: Xây chuồng
27
Chương 27: Giao dịch 1
28
Chương 28: Giao dịch 2
29
Chương 29: Gây giống
30
Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31
Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32
Chương 32: An bài
33
Chương 33: Xiên thịt dê
34
Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35
Chương 35: Phân công
36
Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37
Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38
Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39
Chương 39: Vật giao dịch
40
Chương 40: Bản vẽ
41
Chương 41
42
Chương 42: Vùng đất tử vong
43
Chương 43: Lại đi vay
44
Chương 44: Thần tích
45
Chương 45: Nung gạch
46
Chương 46: Gạch xanh
47
Chương 47: Bay lượn
48
Chương 48: Trên đường
49
Chương 49: Mỏ muối tinh
50
Chương 50: Chăm sóc
51
Chương 51: Bình tĩnh
52
Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53
Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54
Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55
Chương 55: Chỉnh đốn
56
Chương 56: Mua mua mua
57
Chương 57: Thu hoạch
58
Chương 58: Lúa mì
59
Chương 59: Kích sát
60
Chương 60: Khám phá hang động
61
Chương 61: Tỉnh ngộ
62
Chương 62: Mạch khoáng
63
Chương 63: Bận rộn
64
Chương 64: Nhà mới
65
Chương 65: Xe bò
66
Chương 66: Biến hóa
67
Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68
Chương 68: Hầm ngầm
69
Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70
Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71
Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72
Chương 72: Tránh đông
73
Chương 73: Dạy học
74
Chương 74: Nạn
75
Chương 75: Cầu trợ 1
76
Chương 76: Cầu trợ 2
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Khiếp sợ
80
Chương 80: Hành động
81
Chương 81: Di chuyển
82
Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83
Chương 83: Dung nhập 1
84
Chương 84: Dung nhập 2
85
Chương 85: Dung hợp 3
86
Chương 86: Trả sạch nợ nần
87
Chương 87: Tộc người lùn
88
Chương 88: Xuất sư chưa thành
89
Chương 89: Vây quét
90
Chương 90: Bắt đầu mới
91
Chương 91: Tế lễ
92
Chương 92: Cải biến 1
93
Chương 93: Cải biến 2
94
Chương 94: Cải biến 3
95
Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96
Chương 96: Đến
97
Chương 97: Khoác lác
98
Chương 98: Khuếch trương
99
Chương 99: Tiền tệ
100
Chương 100: Định giá
101
Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102
Chương 102: Chuyển cơ
103
Chương 103: Vấn đề
104
Chương 104: Hội chợ 1
105
Chương 105: Hội chợ 2
106
Chương 106: Hội chợ 3
107
Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108
Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109
Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110
Chương 110: An bài
111
Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112
Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113
Chương 113: Lừa gạt
114
Chương 114
115
Chương 115: Cố nhân
116
Chương 116: Đường thủy
117
Chương 117: Giao dịch
118
Chương 118: Thuyền độc mộc
119
Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120
Chương 120: Chúc phúc
121
Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122
Chương 122: Nước thần ban
123
Chương 123: Nhà cây
124
Chương 124
125
Chương 125: Giao dịch
126
Chương 126: Giá trị
127
Chương 127
128
Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129
Chương 129: Giao dịch 1
130
Chương 130: Giao dịch 2
131
Chương 131: Giao dịch 3
132
Chương 132: Tìm quặng
133
Chương 133: Kỳ thu hoạch
134
Chương 134: Giao lưu
135
Chương 135: Vuốt lông
136
Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137
Chương 137: Sào
138
Chương 138: Gặp nạn
139
Chương 139: Bánh trứng
140
Chương 140: Trùng sáp
141
Chương 141: Xây tường
142
Chương 142: Lừa đảo
143
Chương 143: Về nhà
144
Chương 144: Biến hóa
145
Chương 145: Kiếm bộn
146
Chương 146: Ổn định
147
Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148
Chương 148: Bồi thường
149
Chương 149: Sau cuộc chiến
150
Chương 150: Kiểm tra
151
Chương 151
152
Chương 152: Công pháp
153
Chương 153: Tu luyện
154
Chương 154: Thiên tài
155
Chương 155: An trí
156
Chương 156: Khuếch trương
157
Chương 157: Khai hoang
158
Chương 158
159
Chương 159: Kala
160
Chương 160: Khởi thuyền
161
Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162
Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163
Chương 163: Ngựa sừng
164
Chương 164: Kỵ binh
165
Chương 165: Kỵ binh 2
166
Chương 166: Thay đổi 1
167
Chương 167: Thay đổi
168
Chương 168: Thay đổi 3
169
Chương 169: Yêu chủng
170
Chương 170: Nhà ăn
171
Chương 171
172
Chương 172: Kiểm tra
173
Chương 173: Phần thưởng
174
Chương 174: Mười năm 1
175
Chương 175: Mười năm 2
176
Chương 176: Mười năm 3
177
Chương 177: Thành muối
178
Chương 178: Thần phạt
179
Chương 179: Con trai
180
Chương 180: Quần áo mới
181
Chương 181: Muối tuyết
182
Chương 182: Kinh hỉ
183
Chương 183: Dạy con
184
Chương 184: Thao túng
185
Chương 185: Địa lao
186
Chương 186: Điều kiện
187
Chương 187: An trí
188
Chương 188: Tiền tiêu vặt
189
Chương 189: An ổn
190
Chương 190: Kalamunda
191
Chương 191: Tốt nghiệp
192
Chương 192: Quốc vương