Chương 13: Định vị

"Mẫu hậu!", ta
lắp bắp kinh hãi, chính mình lại dễ dàng bị mẫu hậu nhìn thấu như vậy
sao? Nhưng ta đến cảm xúc của mẫu hậu như thế nào cũng không biết.

Mẫu hậu nở nụ cười, "Ngươi cũng đừng vô tình như vậy, mặc kệ Yên nhi đã làm cái gì, nàng đã đi theo ngươi lâu, là đứa nhỏ khiến người khác đau
lòng, lại nhu thuận săn sóc, quá hai ngày ngươi hết giận, vẫn là trở về
như cũ đi". Mẫu hậu lại vỗ vỗ tay của ta.

Mẫu hậu bài xích A Nam. Ta không thể nói với mẫu hậu chuyện phát sinh sau này, cũng không thể
nói cho mẫu hậu, độc câu hôn trong bụng của ta còn chưa tiêu hết. Ta
không có biện pháp để cho mẫu hậu biết đau cùng hận của ta. Cho nên chỉ
có thể đau khổ cười, "Nhi thần đã biết".

Ta sẽ không bỏ qua cho
Phùng Yên Nhi, cũng sẽ không bỏ qua bất cứ người nào giống như Phùng Yên Nhi đối với ta có dị tâm. Ta hiện tại ẩn nhẫn, là tự giáo huấn kiếp
trước.

Chính là Tiễn Chiêu vinh, nói thật, nguyên bản kiếp trước
nàng không có gì cơ hội gì, chẳng lẽ lại bởi vì ta trùng sinh, mà cải
biến vận mệnh sao? Ta giống như kiếp trước không có chán ghét nàng như
vậy, bởi vì ta căn bản không biết nàng.

Mẫu hậu thanh âm hòa hoãn
thay ta tính kế: "Tiễn Chiêu Vinh đáng thương, mẹ con chúng ta đã phụ
nàng, mà Lâm mỹ nhân kia nếu thật sự có thể sinh con trai, cũng không
thể bạc đãi nàng. Cho nên giải quyết như vậy là tốt nhất. Nếu mẫu tử
bình an, ngươi liền phong cấp cho hai người các nàng. Nếu chỉ còn đứa
nhỏ, vậy đem đứa nhỏ nuôi dưới tên Tiễn Chiêu Vinh đi. Dù sao ta biết
ngươi cũng sẽ không cho nàng cái gì khác". Mẫu hậu đè thấp thanh âm, nói những lời này thật sự là ý trong lời.

Ta cả kinh một thân mồ hôi lạnh, lại một lần nữa lĩnh giáo sự vô tình của mẫu hậu "Nếu chỉ còn đứa nhỏ!". Ya tứ của nàng là muốn bỏ qua, không quan tâm đến sự sống chết
của Lâm mỹ nhân, chỉ cần bảo toàn đứa nhỏ mà thôi. Nàng đem một cái ân
điển lớn như vậy cho Tiễn Chiêu Vinh, quả thực là một loại phóng túng.
Nếu Tiễn Chiêu Vinh thật sự làm ra cái gì, chẳng phải đã rõ ràng, cũng
sẽ không bị trừng phạt.

Đối với ngươi, không thể dễ dàng tha thứ phản bội.

"Mẫu hậu, lời này, ngươi nói với Tiễn Chiêu Vinh rồi?", ta cũng đè thấp
thanh âm, vạn phần khẩn trương. Lần đầu ta biết, thế giới của nữ nhân
trong hậu cung cũng đầy huyết vũ tinh phong.

Mẫu hậu trắng mắt
liếc ta một cái, "Làm sao có thể!". Nàng nhìn khắp nơi, đưa ánh mắt nhìn bọn nô tài một cái, bọn họ liền lui xuống. Lúc này mới bắt đầu nói ra
tính toán của người, "Ngày ấy ngươi nói muốn có đứa nhỏ, ta thay ngươi
tính qua, bên cạnh ngươi, trừ bỏ Phùng Thục phi ra, cửu tần khác cũng có điểm bất đồng. Thứ nhất là Hà chiêu nghi, ngươi ngại nàng không có đầu
óc".

Ta cười gượng một tiếng. Nàng đâu chỉ không có đầu óc, nàng
cùng nàng cha đều là đồng lõa của Phùng gia, ta sớm hay muộn cũng phải
cho nàng biết cái gì là hối hận. Nàng làm rất nhiều việc, ta đều xem ở
trong mắt. Ta hiện tại không thể động vào Phùng gia, chẳng lẽ còn không
thể động vào nàng sao? Ta lúc này lưu nàng lại chính là còn muốn lợi
dụng nàng.

Mẫu hậu không để ý ta, tiếp tục tính toán, "Thứ hai
chính là Tiễn Chiêu Vinh, nàng bộ dạng không đẹp, ngươi không thích.
Tiếp theo là Cát Chiêu Viện, cả ngày nằm trên giường, ngươi cũng không
tìm người thay thế. Thứ ba là Lý Tu nghi, cháu gái Lý Tể tướng, miệng
đóng chặt như hồ lô, việc gì cũng không chịu mở miệng. Thứ tư là đến Sở
tu dung. Thứ năm là Liễu Tu viện, đã vì ngươi sinh một nữ nhi. Ca ca của nàng có giữ một chức quan trong giáo phường sử liễu (k bix edit sao cái nơi này), thân phận có chút thấp. Thứ sáu..." Mẫu hậu đem tất cả mọi
người tính toán một lần, nàng nói không nhiều lắm, hơn nữa không có bình luận A Nam. Đại khái là vì nàng thấy ta gần đây sủng ái A Nam, không
muốn nhiều lời. Nhưng không biết vì sao, ta lờ mờ nhận ra ý tứ của mẫu
hậu. Có lẽ là ta lý giải sai lầm rồi?

Kỳ thật, nếu là thế nào
cũng phải an bài một hoàng hậu, ta hiện tại cũng nguyện ý để Tiễn Chiêu
Vinh làm. Dù sao ta cũng sẽ không bao giờ yêu ai nữa, cho nên, ai giúp
ta quản lý hậu cung này cũng không phải đều giống nhau sao?

Ta chỉ lo lắng một chút, "Mẫu hậu, ngươi xem Tiễn Chiêu Vinh làm người được chứ?"

Mẫu hậu lại trắng mắt liếc ta một cái, "Ngươi còn muốn xen vào nàng là loại người nào sao? Cái dạng nữ nhân gì, đến hậu cung này, cuối cùng đều là
tâm địa giống nhau. Khác biệt chỉ tại có dám hay không dám, cùng làm tốt hay không tốt mà thôi. Kỳ thật, Lâm mỹ nhân đã chiếm được tiên cơ, về
sau phải xem chính nàng". Mẫu hậu nói ngoan độc, hơn nữa còn cảm thấy
đương nhiên.

Ta lại ra một thân mồ hôi lạnh. Ta không tin mẫu hậu, A
Nam sẽ không phải là người như vậy, kiếp trước ta thương tổn nàng như
vậy, nàng lại còn nhớ rõ cái ân tình nhỏ nhoi kia của ta mà chính ta
cũng đã quên, tiến đến báo đáp ta. A Nam không giống với bất luận kẻ
nào.

Đúng rồi, nói đến chuyện A Nam báo đáp, ta liền nghĩ đến
tiểu đệ đệ của A Nam! Ta đương nhiên còn nhớ rõ chuyện này. Lúc này hắn
đã bị ta đưa đến sung quân ở phương bắc lạnh khủng khiếp kia. Ta phải
tìm thời cơ thích hợp, chọn người thích hợp, giúp ta đem kia đứa nhỏ kia mang về.

"Tròng mắt đừng chỉ nhìn chằm chằm Sở tu dung!", mẫu
hậu cười khẽ một tiếng, "Ta chỉ nhắc nhở ngươi một câu, người Nam gian
trá, ngươi vẫn là cẩn thận chút đi. Đừng quên Cửu đệ của ngươi".

Mẫu hậu nhắc nhở ta, ta cùng mẫu hậu vẫn không thể tín nhiệm người phía Nam kỳ thật là có nguyên nhân. Ta còn có vài huynh đệ, trong đó mẫu phi của Cửu đệ Thẩm Đức phi chính là người phía Nam, tuổi trẻ mỹ mạo, thanh âm
phía Nam mềm mại uyển chuyển làm cho phụ hoàng thần điên bát đảo. Trong
một đoạn thời gian rất dài, phụ hoàng có ý đem ngôi vị hoàng đế truyền
cho Cửu đệ, ngay cả nhị ca nhi tử của hoàng hậu đều bị phụ hoàng gạt
sang một bên.

Cửu đệ cùng nhị ca tranh đoạt đến gay cấn. Điều này thuận lợi cho ta có thể ngư ông đắc lợi.

Thẩm Đức phi được chuyên sủng cộng thêm việc mẫu hậu nhiều năm không thấy
được mặt phụ hoàng một lần, oán khí của mẫu hậu tích tụ lại ngày càng
nhiều.

"Ta nghe nói Cửu đệ ngươi đến nay vẫn không an phận. Hắn
nay là Tương Vương, lại vẫn mỗi ngày ca múa yến ẩm, quy cách đều muốn
cùng ngươi sánh vai. Ngươi cũng nên kiềm chế hắn một chút", mẫu hậu lại
gõ ta.

Mẫu hậu nói đúng, việc này nhắc nhở ta còn có nhị ca, hắn
được phong làm Sở Vương, đang cùng Cửu đệ vì lân. Ta vốn là muốn làm cho bọn họ kiềm chế lẫn nhau, hiện tại xem ra, nếu bọn họ cùng Phùng Ký cấu kết, chẳng phải là ta nắm phần thua thiệt sao? Đến nay ta vẫn còn chưa
biết được có những ai tham gia, cấu kết cùng Phùng Ký, cái gọi là người
phía Nam tạo phản, có bao nhiêu phần là sự thực đây. Phương diện này còn có rất nhiều nghi vấn, ta cần từ từ cởi bỏ từng phần một.

"Mẫu
hậu yên tâm", ta thu lại suy tư, "Trẫm sẽ có an bài". Ta nghĩ, còn thật
nhiều chuyện phải làm a! Ngàn đầu vạn tự, mà ta, chỉ sợ không kịp.

Ta lại nhịn không được nhìn A Nam.

Lúc này A Nam cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nàng duỗi hai cánh tay cho đỡ
mỏi, thuận tiện nhìn thoáng qua hướng cây Bồ Đào. Sau đó, nàng hiển
nhiên nhìn thấy ta.

"Kêu Sở tu dung lại đây", ta phân phó Như Ý.

Như Ý lĩnh mệnh, chạy qua. Thừa dịp này, ta nói với mẫu hậu, "Vài ngày nữa, Trường Tín cung của Sở tu dung sửa chữa xong, mẫu hậu cấp cho Sở tu
dung vài thái giám cùng cung nữ thành thật, ít lời sang hầu hạ nàng đi.
Bên người nàng vẫn có mấy người để sai khiến".

Lời này ta nói rất hàm súc, nhưng ta tin tưởng mẫu hậu biết ý tứ của ta.

Mẫu hậu cười, "Chỉ cần nàng đừng đuổi bọn họ về là được"

Ta nghĩ, lần sau nếu lại đuổi người, cũng không phải A Nam đuổi, chính ta
sẽ làm việc đó. Mẫu hậu quản lý hậu cung, nhưng là có chừng có mực. Ta
sẽ không cho bất luận kẻ nào bắt nạt A Nam. Ta còn trông cậy vào A Nam
giúp ta đào huyệt mai thi, không có nàng, ta làm sao bây giờ a!

A Nam đi theo phía sau Như Ý, chậm quá đi tới đây, quy quy củ củ hành lễ. Ta chờ nàng hành lễ xong mới ở trước mặt mẫu hậu hỏi nàng, "Sở tu dung
ngươi nói xem, nếu phụ hoàng của ngươi Sở Liệt Đế muốn từ phía Nam tiến
công lên phương Bắc, sẽ lựa chọn tiến công từ vùng nào qua sông Trường
Giang?"

Vấn đề này khá có thâm ý, khiến cho A Nam nhíu mày, nàng
nghiêng đầu suy nghĩ thật lâu, "Từ phía Nam tiến công phương Bắc không
dễ dàng chút nào. Trong đó ngựa là vấn đề lớn nhất". Nàng nói thập phần
thẳng thắn. Nhưng nàng suy nghĩ thời gian dài như vậy, hiển nhiên là đã
có tính toán hết thảy. Ta biết nàng rất thông minh, mưu lược mà.

Sở Liệt Đế kỳ thật đã vượt sông một lần để tấn công Đại Triệu, nhưng không thành. A Nam cố ý đem việc này bỏ bớt đi không đề cập tới.

"Ngươi chỉ cần nói là nơi nào", ta nhắc nhở nàng.

"Nếu vậy thì phải là từ Tuyên Châu", nàng nói. Đây đúng là nơi năm đó phụ
hoàng của nàng đã chọn làm nơi tiến công. "Nơi đó thủy thế tối bình, địa thế cách Lạc Kinh cũng gần nhất, bất quá binh quý thần tốc, không ngựa
bất thành". Nàng nói ra nguyên nhân thất bại lần đó của phụ hoàng nàng.

Ta gật gật đầu, tỏ vẻ tán thưởng, đây là ta cố ý để mẫu hậu thấy, để cho
mẫu hậu biết A Nam đối với ta rất trọng yếu. "Ngươi tiếp tục đi sao kinh đi", ta nói với A Nam.

Chờ A Nam đi rồi, ta quay sang nói với
mẫu hậu, "Trẫm sẽ cho người giám sát các nơi trọng yếu nhất trên sông
trường Giang bao gồm cả Tuyên Châu, để cho Nhị ca cùng Cửu đệ không thể
hành động thiếu suy nghĩ".

Mẫu hậu không có tiếp lời của ta, chỉ
hướng ta nở nụ cười, "Ta sẽ phái vài thái giám và cung nữ thành thật ít
lời đi hầu hạ Sở tu dung của ngươi".

Chapter
1 Chương 1: Đầu
2 Chương 2: A nam
3 Chương 3: Trùng sinh
4 Chương 4: Yêu nữ
5 Chương 5: Quật cường
6 Chương 6: Hi vọng của mọi người
7 Chương 7: Bắt nạt
8 Chương 8: Đồng tẩm (cùng giường)
9 Chương 9: Hậu cung
10 Chương 10: Ai bị phạt
11 Chương 11: Có thai
12 Chương 12: An bài
13 Chương 13: Định vị
14 Chương 14: Phó thác
15 Chương 15: Kê đơn
16 Chương 16: Hãm hại
17 Chương 17: Lôi đình
18 Chương 18: Nghe cầm
19 Chương 19: Nảy lòng tham
20 Chương 20: Gian thần
21 Chương 21: Đồng tước
22 Chương 22: Ra đi
23 Chương 23: Huyền cơ
24 Chương 24: Sinh biến
25 Chương 25: Vu oan
26 Chương 26: Cơ trí
27 Chương 27: La bàn
28 Chương 28: Cố nhân
29 Chương 29: Phá án
30 Chương 30: Khu trục
31 Chương 31: Trò hề
32 Chương 32: Bất đồng
33 Chương 33: Hiểu biết
34 Chương 34: Lợi dụng
35 Chương 35: Cầu tiến
36 Chương 36: Cá lớn
37 Chương 37: Tiệp đối
38 Chương 38: Âm mưu
39 Chương 39: Giải độc
40 Chương 40: Cung thư
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47-1
48 Chương 47-2
49 Chương 48-1
50 Chương 48-2
51 Chương 49-1
52 Chương 49-2
53 Chương 50-1
54 Chương 50-2
55 Chương 51
56 Chương 52
57 Chương 53
58 Chương 54-1
59 Chương 54-2
60 Chương 55-1
61 Chương 55-2
62 Chương 56
63 Chương 57
64 Chương 58
65 Chương 59
66 Chương 60
67 Chương 61
68 Chương 62
69 Chương 63
70 Chương 64
71 Chương 65
72 Chương 66
73 Chương 67
74 Chương 68
75 Chương 69
76 Chương 70
77 Chương 71
78 Chương 72
79 Chương 73
80 Chương 74
81 Chương 75
82 Chương 76
83 Chương 77
84 Chương 78
85 Chương 79
86 Chương 80
87 Chương 81
88 Chương 82
89 Chương 83
90 Chương 84
91 Chương 85
92 Chương 86
93 Chương 87
94 Chương 88
95 Chương 89
96 Chương 90
97 Chương 91
98 Chương 92
99 Chương 93
100 Chương 94
101 Chương 95
102 Chương 96
103 Chương 97
104 Chương 98
105 Chương 99
106 Chương 100
107 Chương 101
108 Chương 102
109 Chương 103
110 Chương 104
111 Chương 105
112 Chương 106
113 Chương 107
114 Chương 108
115 Chương 109
116 Chương 110
117 Chương 111
118 Chương 112
119 Chương 113
120 Chương 114
121 Chương 115
122 Chương 116
123 Chương 117
124 Chương 118
125 Chương 119
126 Chương 120
127 Chương 121
128 Chương 122
129 Chương 123
130 Chương 124
131 Chương 125
132 Chương 126
133 Chương 127
134 Chương 128
135 Chương 129
136 Chương 130
137 Chương 131
138 Chương 132: Ngoại truyện 1
139 Chương 133: Ngoại truyện
140 Chương 134
141 Chương 135
142 Chương 136
143 Chương 137
144 Chương 138
145 Chương 139
146 Chương 140
147 Chương 141
148 Chương 142
149 Chương 143: Đại kết cục
150 Chương 144: Ngoại truyện
151 Chương 145: Ngoại truyện
152 Chương 146: Ngoại truyện 2
153 Chương 147: Ngoại truyện 3
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Chương 1: Đầu
2
Chương 2: A nam
3
Chương 3: Trùng sinh
4
Chương 4: Yêu nữ
5
Chương 5: Quật cường
6
Chương 6: Hi vọng của mọi người
7
Chương 7: Bắt nạt
8
Chương 8: Đồng tẩm (cùng giường)
9
Chương 9: Hậu cung
10
Chương 10: Ai bị phạt
11
Chương 11: Có thai
12
Chương 12: An bài
13
Chương 13: Định vị
14
Chương 14: Phó thác
15
Chương 15: Kê đơn
16
Chương 16: Hãm hại
17
Chương 17: Lôi đình
18
Chương 18: Nghe cầm
19
Chương 19: Nảy lòng tham
20
Chương 20: Gian thần
21
Chương 21: Đồng tước
22
Chương 22: Ra đi
23
Chương 23: Huyền cơ
24
Chương 24: Sinh biến
25
Chương 25: Vu oan
26
Chương 26: Cơ trí
27
Chương 27: La bàn
28
Chương 28: Cố nhân
29
Chương 29: Phá án
30
Chương 30: Khu trục
31
Chương 31: Trò hề
32
Chương 32: Bất đồng
33
Chương 33: Hiểu biết
34
Chương 34: Lợi dụng
35
Chương 35: Cầu tiến
36
Chương 36: Cá lớn
37
Chương 37: Tiệp đối
38
Chương 38: Âm mưu
39
Chương 39: Giải độc
40
Chương 40: Cung thư
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47-1
48
Chương 47-2
49
Chương 48-1
50
Chương 48-2
51
Chương 49-1
52
Chương 49-2
53
Chương 50-1
54
Chương 50-2
55
Chương 51
56
Chương 52
57
Chương 53
58
Chương 54-1
59
Chương 54-2
60
Chương 55-1
61
Chương 55-2
62
Chương 56
63
Chương 57
64
Chương 58
65
Chương 59
66
Chương 60
67
Chương 61
68
Chương 62
69
Chương 63
70
Chương 64
71
Chương 65
72
Chương 66
73
Chương 67
74
Chương 68
75
Chương 69
76
Chương 70
77
Chương 71
78
Chương 72
79
Chương 73
80
Chương 74
81
Chương 75
82
Chương 76
83
Chương 77
84
Chương 78
85
Chương 79
86
Chương 80
87
Chương 81
88
Chương 82
89
Chương 83
90
Chương 84
91
Chương 85
92
Chương 86
93
Chương 87
94
Chương 88
95
Chương 89
96
Chương 90
97
Chương 91
98
Chương 92
99
Chương 93
100
Chương 94
101
Chương 95
102
Chương 96
103
Chương 97
104
Chương 98
105
Chương 99
106
Chương 100
107
Chương 101
108
Chương 102
109
Chương 103
110
Chương 104
111
Chương 105
112
Chương 106
113
Chương 107
114
Chương 108
115
Chương 109
116
Chương 110
117
Chương 111
118
Chương 112
119
Chương 113
120
Chương 114
121
Chương 115
122
Chương 116
123
Chương 117
124
Chương 118
125
Chương 119
126
Chương 120
127
Chương 121
128
Chương 122
129
Chương 123
130
Chương 124
131
Chương 125
132
Chương 126
133
Chương 127
134
Chương 128
135
Chương 129
136
Chương 130
137
Chương 131
138
Chương 132: Ngoại truyện 1
139
Chương 133: Ngoại truyện
140
Chương 134
141
Chương 135
142
Chương 136
143
Chương 137
144
Chương 138
145
Chương 139
146
Chương 140
147
Chương 141
148
Chương 142
149
Chương 143: Đại kết cục
150
Chương 144: Ngoại truyện
151
Chương 145: Ngoại truyện
152
Chương 146: Ngoại truyện 2
153
Chương 147: Ngoại truyện 3