Chương 13: Đánh Mặt Vô Hình Là Trí Mạng Nhất!

Nghe thấy lời này của Giang Chu, cả nhóm chat nhất thời là một mảnh cười nhạt.Bọn họ cảm thấy, Giang Chu này quá nhạt nhẽo.Chẳng những nhạt nhẽo, mà trang bức cũng quá ngu.Vì sao?Bởi vì ngay mấy hôm trước, Giang Chu vẫn còn đòi sống đòi chết mà tỏ tình với hoa khôi.Còn nói cái gì mà không có Sở Ngữ Vi thì không sống nổi.Thậm chí, sau khi tỏ tình bị từ chối thì còn khóc như cha chết mẹ mất.Nhưng điều nực cười là, dĩ nhiên tên này lại không thừa nhận.Không thừa nhận thì cũng thôi đi.Bây giờ lại còn làm ra vẻ như hoa khôi đang quấn quýt lấy cậu ta vậy.Còn nói hoa khôi nhất định phải đến nhà cậu ta nữa.Còn nói hoa khối rất đáng ghét gì gì đó.Có biết xấu hổ hay không?Trịnh Vũ: “@ Giang Chu, bị từ chối thì có thể tùy tiện nói xấu người khác sao? Làm ơn ra dáng đàn ông một chút được không?Trịnh Vũ: “Loại người như ông thì ai thèm để ý? Trừ phi người đó bị điên!”Trịnh Vũ: “Tôi cảnh cáo ông, sau này ông còn dám nói xấu Ngữ Vi, thì tôi sẽ cho ông phải hối hận.

.

.”“.

.

.”Lời này vừa nói ra, trong nhóm lại trở nên yên tĩnh.Mọi người đều lặn xuống nước để chuẩn bị xem trò hay.Bởi vì mọi người đều biết, Trịnh Vũ đã thích Sở Ngữ Vi ba năm.Hơn nữa, Trịnh Vũ cũng vừa mới đánh tiếng với rất nhiều bạn học, rằng sẽ tỏ tình với Sở Ngữ Vi khi đi du lịch với lớp.Còn phát rất nhiều tiền lì xì, để cho mọi người hỗ trợ nhiều hơn.Nên tất nhiên Trịnh Vũ không nhịn được rồi.Nhưng trong khi mọi người đang chờ trò vui.Giang Chu lại chậm chạp không trả lời những câu uy hiếp vừa rồi của Trịnh Vũ.“Trời ạ, Giang Chu sẽ không sợ rồi chứ?”“Trịnh Vũ là đai đen Taekwondo, Giang Chu sợ cũng là bình thường!”“Ha ha, ngay cả trả lời cũng không dám, quá nhục!”“Vậy mà còn dám tỏ tình với Nữ Thần sao? Chết cười rồi!”“Đồ hèn nhát, mau rời khỏi nhóm đi, nhìn thấy là thấy phiền rồi!”“Có loại bạn học như vậy, tôi cảm thấy thanh xuân của mình cũng bị ô uế rồi!”Trong nhóm đã bắt đầu loạn cào cào, nhưng từ đầu đến cuối Giang Chu vẫn không xuất hiện.Điều này làm cho lòng hư vinh của Trịnh Vũ rất thỏa mãn.Một người đàn ông cảm thấy thoải mái nhất là gì?Tất nhiên là dạy dỗ người khác trước cô gái mà mình thích rồi.Mà người kia lại còn sợ hãi đến mức không dám nói một tiếng nào.Khóe miệng Trịnh Vũ vểnh lên, nở một nụ cười tự tin.Cười cười.Sở Ngữ Vi bỗng nhiên lại xuất hiện trong nhóm chat.Nàng chỉ gửi một icon im lặng tuyệt đối.Lại thêm sáu cái dấu chấm trên màn hình, khiến cho cả nhóm chat nhất thời yên tĩnh lại.Theo mọi người, thì Sở Ngữ Vi đang cạn lời trước hành vi của Giang Chu.Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Sở Ngữ Vi chán ghét nhất là bị người khác đặt điều.Phàm là có người đặt điều về nàng, thì đều sẽ bị nàng chán ghét.Cho nên, tuy người theo đuổi Sở Ngữ Vi rất nhiều, nhưng ba năm học THPT vẫn không có lời đồn xấu nào về nàng.Trịnh Vũ: “Tiểu Ngữ, Giang Chu chỉ nói hươu nói vượn thôi, mình đã dạy dỗ cậu ta thay bạn rồi!”Trịnh Vũ: “Hiện giờ Giang Chu đã sợ đến mức không dám nói gì rồi, bạn không cần để ở trong lòng!”“.

.

.”Sở Ngữ Vi: “.

.

.

Giang Chu đi vệ sinh, điện thoại di động lại đặt ở trên ghế sa lon, cho nên mới không trả lời!”Sở Ngữ Vi: “Còn nữa, đúng là mình không định đi du lịch sau tốt nghiệp nữa, xin lỗi mọi người!”“.

.

.”Lời này vừa dứt, cả nhóm lại yên tĩnh!Hơn năm mươi cái màn hình điện thoại di động.Phản chiếu ra hơn năm mươi khuôn mặt hoảng sợ.Giang Chu đi vệ sinh, điện thoại di động để ở trên ghế.Sở Ngữ Vi đang chuyên môn giải thích cho Giang Chu.Ý của nàng là, Giang Chu không phải sợ, mà là không nhìn thấy.Nhưng quan trọng nhất là gì?Là Sở Ngữ Vi thật sự ở trong nhà của Giang Chu!Bằng không thì sao nàng biết Giang Chu đi vệ sinh?Hơn nữa, Giang Chu nói Sở Ngữ Vi không đi du lịch nữa, đây cũng là thật!Trịnh Vũ: “Ngữ Vi, bạn.

.

.

bạn đùa gì thế?”Trịnh Vũ: “Không phải bạn đã bằng lòng đi du lịch cùng bọn mình rồi sao? Mình còn chuẩn bị cho bạn một niềm vui bất ngờ nữa!”Có điều, dưới sự truy vấn của Trịnh Vũ, Sở Ngữ Vi đã lặn xuống nước từ lâu rồi.Tất cả mọi người trong nhóm chat nhìn đến đây thì mới hiểu được.Sở Ngữ Vi bỗng nhiên xuất hiện trong nhóm không phải vì nói chuyện tán dóc.Mà là chuyên môn đến nói chuyện thay cho Giang Chu!Nhưng mà.

.

.

sao có thể như vậy?Rõ ràng Giang Chu đã bị Sở Ngữ Vi từ chối rồi mà.Tại sao bỗng nhiên nàng lại xuất hiện ở trong nhà Giang Chu.Cùng lúc đó, trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng xả nước.Giang Chu quay lại phòng khách, nhặt điện thoại di động lên xem một chút.Ủa?Sao trong nhóm lại náo nhiệt thế này?Ah, thì ra là vì Sở Ngữ Vi.Hắn lướt lướt lên trên, chợt nhìn thấy mấy câu nói của Sở Ngữ Vi.Thú vị!Con bé này lại thay mình đánh mặt cơ à?Haiz, không cần thiết nha.Dù sao tốt nghiệp xong cũng chẳng gặp lại mà.Người ta nói hắn sợ thì thế nào?.

Chapter
1 Chương 1: Tỏ Tình Bị Từ Chối
2 Chương 2: Tố Cáo Tội Phạm Nhận Tiền Thưởng!
3 Chương 3: Lạt Mềm Buộc Chặt
4 Chương 4: Giả Vờ Phóng Khoáng!
5 Chương 5: Hoa Khôi Bối Rối!
6 Chương 6: Mình Thật Sự Đến Báo Án Mà!
7 Chương 7: Giang Chu Quá Xúc Động Rồi!
8 Chương 8: Lạt Mềm Buộc Chặt Hữu Dụng Như Vậy
9 Chương 9: Phân Vân Chính Là Bắt Đầu Rơi Vào Tay Giặc!
10 Chương 10: Du Lịch Không Có Hứng Thú!
11 Chương 11: Tại Sao Lại Xuất Hiện Ở Đây
12 Chương 12: Đúng Vậy Nữ Thần Đang Ở Trong Nhà Tôi!
13 Chương 13: Đánh Mặt Vô Hình Là Trí Mạng Nhất!
14 Chương 14: Chưa Bao Giờ Có Hứng Thú Cả!
15 Chương 15: Tài Chính Tăng!
16 Chương 16: Trẻ Ranh Lại Giả Bộ Trưởng Thành!
17 Chương 17: Sở Ngữ Vi Tìm Lại Tự Tin!
18 Chương 18: Làm Ăn Gì Kiếm Được Một Triệu
19 Chương 19: Cha Mẹ Cho Con Làm Liếm Cẩu
20 Chương 20: Mua Xe
21 Chương 21: Tiền Không Tiêu Chỉ Là Đống Giấy Vụn!
22 Chương 22: Em Gái Em Bẫy Anh À!
23 Chương 23: Siêu Mỏng Cánh!
24 Chương 24: Trùng Hợp Vậy!
25 Chương 25: Càng To Càng Dày Lót Chân Càng Thoải Mái!
26 Chương 26: Ai Đến Cũng Không Được!
27 Chương 27: Nên Gặp Nhau Thì Sẽ Gặp Nhau!
28 Chương 28: Chú Không Đi!
29 Chương 29: Công Cụ Cũng Chuẩn Bị Xong Rồi!
30 Chương 30: Hoa Khôi Bỗng Nhiên Biết Nghe Lời!
31 Chương 31: Tôi Là Phụ Huynh Học Sinh!
32 Chương 32: Một Câu Nói Làm Cho Nàng Cảm Động Đến Phát Khóc!
33 Chương 33: Yên Lặng Xem Trang Bức!
34 Chương 34: Xin Chào Bần Đạo Là Giang Cặn Bã Nam
35 Chương 35: Cơ Hội!
36 Chương 36: Thích Tán Gái Nhưng Lại Là Một Chàng Trai Tốt!
37 Chương 37: Người Đã Định Trước Trở Thành Vợ Tôi!
38 Chương 38: Bạn Trai Mình Sẽ Đến Đón!
39 Chương 39: 36 Kế Trong Tình Yêu!
40 Chương 40: Ba Ảo Giác Lớn Trong Cuộc Sống Cô Ấy Thích Mình!
41 Chương 41: Là Bạn Bè Là Người Yêu
42 Chương 42: Xin Đừng Thích Mình!
43 Chương 43: Có Chuyện Gì Quan Trọng Hơn Tán Gái
44 Chương 44: Huấn Luyện Quân Sự!
45 Chương 45: Tôi Muốn Tìm Vợ!
46 Chương 46: Sau Này Em Chính Là Vợ Anh!
47 Chương 47: Chào Chị Dâu!
48 Chương 48: Chỉ Một Người Có Thể Ở Lại!
49 Chương 49: Tôi Từng Mê Muội Trước Thế Giới Rộng Lớn Này
50 Chương 50: Nói Thật Vậy Mình Muốn Cua Bạn!
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Tỏ Tình Bị Từ Chối
2
Chương 2: Tố Cáo Tội Phạm Nhận Tiền Thưởng!
3
Chương 3: Lạt Mềm Buộc Chặt
4
Chương 4: Giả Vờ Phóng Khoáng!
5
Chương 5: Hoa Khôi Bối Rối!
6
Chương 6: Mình Thật Sự Đến Báo Án Mà!
7
Chương 7: Giang Chu Quá Xúc Động Rồi!
8
Chương 8: Lạt Mềm Buộc Chặt Hữu Dụng Như Vậy
9
Chương 9: Phân Vân Chính Là Bắt Đầu Rơi Vào Tay Giặc!
10
Chương 10: Du Lịch Không Có Hứng Thú!
11
Chương 11: Tại Sao Lại Xuất Hiện Ở Đây
12
Chương 12: Đúng Vậy Nữ Thần Đang Ở Trong Nhà Tôi!
13
Chương 13: Đánh Mặt Vô Hình Là Trí Mạng Nhất!
14
Chương 14: Chưa Bao Giờ Có Hứng Thú Cả!
15
Chương 15: Tài Chính Tăng!
16
Chương 16: Trẻ Ranh Lại Giả Bộ Trưởng Thành!
17
Chương 17: Sở Ngữ Vi Tìm Lại Tự Tin!
18
Chương 18: Làm Ăn Gì Kiếm Được Một Triệu
19
Chương 19: Cha Mẹ Cho Con Làm Liếm Cẩu
20
Chương 20: Mua Xe
21
Chương 21: Tiền Không Tiêu Chỉ Là Đống Giấy Vụn!
22
Chương 22: Em Gái Em Bẫy Anh À!
23
Chương 23: Siêu Mỏng Cánh!
24
Chương 24: Trùng Hợp Vậy!
25
Chương 25: Càng To Càng Dày Lót Chân Càng Thoải Mái!
26
Chương 26: Ai Đến Cũng Không Được!
27
Chương 27: Nên Gặp Nhau Thì Sẽ Gặp Nhau!
28
Chương 28: Chú Không Đi!
29
Chương 29: Công Cụ Cũng Chuẩn Bị Xong Rồi!
30
Chương 30: Hoa Khôi Bỗng Nhiên Biết Nghe Lời!
31
Chương 31: Tôi Là Phụ Huynh Học Sinh!
32
Chương 32: Một Câu Nói Làm Cho Nàng Cảm Động Đến Phát Khóc!
33
Chương 33: Yên Lặng Xem Trang Bức!
34
Chương 34: Xin Chào Bần Đạo Là Giang Cặn Bã Nam
35
Chương 35: Cơ Hội!
36
Chương 36: Thích Tán Gái Nhưng Lại Là Một Chàng Trai Tốt!
37
Chương 37: Người Đã Định Trước Trở Thành Vợ Tôi!
38
Chương 38: Bạn Trai Mình Sẽ Đến Đón!
39
Chương 39: 36 Kế Trong Tình Yêu!
40
Chương 40: Ba Ảo Giác Lớn Trong Cuộc Sống Cô Ấy Thích Mình!
41
Chương 41: Là Bạn Bè Là Người Yêu
42
Chương 42: Xin Đừng Thích Mình!
43
Chương 43: Có Chuyện Gì Quan Trọng Hơn Tán Gái
44
Chương 44: Huấn Luyện Quân Sự!
45
Chương 45: Tôi Muốn Tìm Vợ!
46
Chương 46: Sau Này Em Chính Là Vợ Anh!
47
Chương 47: Chào Chị Dâu!
48
Chương 48: Chỉ Một Người Có Thể Ở Lại!
49
Chương 49: Tôi Từng Mê Muội Trước Thế Giới Rộng Lớn Này
50
Chương 50: Nói Thật Vậy Mình Muốn Cua Bạn!