Chương 13: 13: Bình Tro Cốt

Lâm Quát nói xong lời này, ánh mắt đầy thâm ý lướt qua quản gia.

Lương Tư Hồng vốn còn đang thắc mắc chợt bắt gặp cái nhìn này, lời ra đến miệng liền biến thành nụ cười nói với Lâm Quát: "Điểm thưởng của cậu nhất định sẽ không thấp."
Lâm Quát đối với chuyện khen thưởng điểm tích lũy là không chút hứng thú, giống như khi cậu giao tác phẩm của mình cho những thánh chê ngoài nghề đánh giá, một chữ cậu cũng sẽ không nghe.

Nhắc đến hệ thống máy chủ, lời lẽ châm chọc vô thức lại tràn lên miệng, Lâm Quát vừa muốn móc mỉa, trong đầu chợt vang lên giọng nói sang sảng: "Lần sau tái phạm, tôi liền hát ngay trước mặt cho cậu nghe."
Lâm Quát cứng đờ giây lát, cứng rắn khoá miệng lại.
Đám người lần thứ ba theo quản gia trở lại tầng hai, hành lang kéo dài sâu không thấy đáy, đèn áp tường mờ sáng chẳng thể soi đến ngóc ngách u tối nhất.
Quản gia dẫn người tới nơi: "Đêm nay vẫn nên cẩn thận… cẩn thận một chút, hi vọng… hi vọng mọi người mã đáo thành công."
Giống với hai ngày trước, quản da nói xong liền chuồn thẳng, để lại đám người hai mặt nhìn nhau.

Lương Tư Hồng cười khổ: "Giờ mới hiểu được, vốn dĩ mỗi tối quản gia nhắc nhở đều không phải nói với chúng ta."
Đêm đầu tiên, quản gia nói "ban đêm không nên tùy tiện ra ngoài", bởi ông ta nhìn thấy bọn họ nên muốn nhắc nhở bên kia.
Đêm thứ hai, quản gia nói "cẩn thận một chút", bởi bên kia biết được sự tồn tại của kẻ xâm nhập nên quyết định chủ động tấn công, lời này là quản gia quan tâm tới bên kia.
Đêm nay…
Một nữ sinh luôn có cảm giác tồn tại rất thấp đang không ngừng run lẩy bẩy: "Đêm nay chúng ta nhất thiết phải đợi trong phòng à? Đợi ở nơi khác không được sao?" Cô rất kháng cự tầng hai.
Lương Tư Hồng do dự nói: "Không gì là không thể, cô muốn trở lại tầng một cũng có thể, chỉ cần cô…" Anh ta cố ý dừng lại, lời lẽ đầy ẩn ý.
Sắc mặt Lâm Quát nháy mắt trở nên khó coi, giọng nói nghiêm trọng hơn hẳn mọi lần: "Đừng xuống dưới."
Lâm Quát không khó đoán ra ẩn ý của Lương Tư Hồng.
Lời kia đầy đủ thực ra là, chỉ cần cô xác định, quản gia dặn dò trở về phòng nghỉ ngơi cũng là nhắm vào "bên kia", bằng không sẽ đi ngược lại với cốt truyện của phó bản, kết cục này định trước là thê thảm.
Lương Tư Hồng chỉ dẫn nữ sinh làm bia đỡ đạn, đây mới là đêm thứ ba, bọn họ cần vượt qua năm ngày, nếu nữ sinh không bị giết ở tầng một, nếu đêm nay có thể may mắn sống sót, vậy đêm mai bọn họ cũng có thể chờ đợi ở đó.
Đáng tiếc sợ hãi đã xâm chiếm lý trí nữ sinh, cô không nghe theo Lâm Quát, ngay khi hành lang vang lên tiếng bước chân hỗn loạn đã tức tốc lao xuống cầu thang.
Lý Nhất Nam theo bản năng gọi với lại: "Tiểu Vũ."
Nữ sinh kêu là "Tiểu Vũ" bỏ ngoài tai tiếng gọi đằng sau, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt đám người.
Lương Tư Hồng nhún vai, làm ra động tác "tôi cũng hết cách": "Đây là lựa chọn của cô ấy, cậu có thể khẳng định tầng một nguy hiểm không? Hơn nữa, tầng hai đã biết trước sẽ gặp bất trắc, nếu cô ta có thể tìm được một vị trí an toàn, không phải là chuyện tốt đối với cậu, và với cả chúng ta sao?"
Lâm Quát giận quá hoá cười: "Hi vọng anh sống được tới lúc xác định tầng một an toàn."
Nét cười trên mặt Lương Tư Hồng cứng lại, tên mặt sẹo thấy vậy hung hăng nói: "A Lương nói sai sao? Bớt mẹ nó trù ẻo người khác."

Lâm Quát không tiếp tục để ý hai người cũ này, cậu vẫn lựa chọn gian phòng đặt piano kia, lên tiếng gọi Lý Nhất Nam.

Lý Nhất Nam nhanh chân theo cậu tiến vào, Lâm Quát "rầm" một tiếng đóng chặt cửa.
Cậu rất dễ dàng tin tưởng kẻ khác, mà người như cậu đã định không quen nhìn kẻ khác chơi đùa với sinh mạng của ai đó, ví như Lương Tư Hồng, ví như hệ thống máy chủ, ví như khán giả tràn đầy ác ý khi xem livestream.
Ngăn cách Lương Tư Hồng và tên mặt sẹo bên ngoài cửa, tâm trạng Lâm Quát bấy giờ mới tốt hơn đôi chút.
Mặc dù Lý Nhất Nam cũng rất bất mãn với cách làm của Lương Tư Hồng, nhưng cô hiện tại cũng khó mà bảo vệ được bản thân, liền không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này nữa: "Hi vọng Tiểu Vũ không xảy ra chuyện."
Dứt lời, Lý Nhất Nam nhìn đến Lâm Quát: "Đại lão, đêm nay chúng ta thực sự trốn trong tủ quần áo sao?"
Gian phòng nhỏ đặt piano có vách ngăn dùng để treo đồ, Lâm Quát tuy gầy nhưng dù sao cả người trốn ở trong đó, không động đậy thì miễn cưỡng có thể, nhưng nếu một khi xảy ra bất trắc thì chẳng khác nào tự triệt đường sống.
Nghĩ sao cũng thấy không phải lựa chọn sáng suốt gì, nhưng đó quả thực lại là lời Lâm Quát chính miệng nói ra.

Lý Nhất Nam thử suy đoán tâm tư cậu, bỗng nhiên phấn khích reo lên: "Đại lão tôi biết rồi, anh cố ý nói cho quản gia nghe đúng không?"
Không ở một ngày, Lâm Quát lần nữa dò xét bài trí trong phòng.

Piano, giường, tủ quần áo… vật có tác dụng che chắn không nhiều.
Cậu "ừm" một tiếng đáp lấy lệ.
Lâm Quát nhìn tới đầu giường, ngẫu nhiên phát hiện rèm treo hai bên cửa sổ.

Rèm treo dài rộng lại cao, đánh giá sơ bộ cũng khá vừa ý, Lâm Quát tiến lên thả rèm treo xuống.
"Trốn ở đây." Lâm Quát chỉ vào vị trí bên trái, chờ Lý Nhất Nam chạy tới đứng vào điểm chỉ định, cậu đột nhiên có linh cảm liếc nhìn ra sau, ngay vào khoảnh khắc ánh mắt chạm đến cánh cửa gỗ, hành lang liền vang lên tiếng bước chân quỷ dị cùng với tiếng thì thầm.
"Đuổi bọn nó ra ngoài."
"Giết bọn nó, toàn bộ!"
Không còn thời gian nữa, Lâm Quát vén tấm rèm bên phải lên đứng vào đó, đè thấp âm lượng nói với Lý Nhất Nam: "Dù có thứ gì tới kéo rèm cửa, cô nhất định phải bọc mình thật kỹ.
Lý Nhất Nam muốn hỏi nguyên nhân, chỉ là giọng điệu Lâm Quát lộ ra một loại gấp gáp, điều này khiến cô không thể không tạm thời áp chế nghi vấn trong lòng.
Tiếng thì thầm càng lúc càng lớn, Lý Nhất Nam toát mồ hôi lạnh, quần áo sau lưng đều bị thấm ướt, dù là thở ra hay hít vào đều bị khí lạnh xuyên qua lỗ chân lông thẩm thấu vào xương.
Lý Nhất Nam bất an nhìn qua Lâm Quát, cửa đã bị khoá từ trong, vật bên ngoài phát giác không mở được cửa tức thì nổi điên, tiếng nện cửa "rầm rầm rầm" như sấm rền đánh vào lồng ngực.

Nhưng dù là thế, Lâm Quát vẫn không tỏ ra sợ sệt chút nào, điều này khiến Lý Nhất Nam không khỏi cảm khái, đại lão quả nhiên là đại lão.
Nhận ra ánh mắt Lý Nhất Nam quăng đến, Lâm Quát thoáng nhìn cô: "Bọn chúng sắp vào rồi."

Ơn trời có Lâm Quát nhắc nhở, Lý Nhất Nam rốt cuộc không thể phân tâm được nữa, hai tay run rẩy bấu chặt góc rèm.
"Ruỳnh…"
Cửa gỗ cuối cùng không chịu nổi lực phá mạnh, tay nắm kim loại tức thì rớt xuống mặt đất, va đập tạo ra mấy vết xước trên nền gạch men.
Cửa bị mở toang, một luồng gió quái dị không thể tả thông qua hành lạng thổi vào trong phòng, lạnh buốt khiến người tưởng như hồn lìa khỏi xác.
Lâm Quát cẩn thận duỗi tay kéo tấm rèm cửa, để lộ ra một khe hở nhỏ cung cấp tầm nhìn.

Cậu đứng đó lẳng lặng quan sát phía trước, mặc dù phía trước trống trơn, cái gì cũng không nhìn thấy.

May mắn còn có thể nghe ra tiếng bước chân quỷ dị, Lâm Quát di chuyển đường nhìn theo âm thanh, từ cửa gỗ chậm rãi kéo đến tủ quần áo.
Xem ra quản gia không giữ bí mật đêm nay trốn trong tủ quần áo của bọn họ.
Loạt soạt, cửa tủ quần áo di chuyển dọc theo thanh trượt, phản chiếu trong đôi mắt nâu của Lâm Quát chỉ có hình ảnh tủ quần áo tự động mở ra, tức thì con ngươi co rút lại, quả nhiên là vậy!
Lâm Quát nhanh như chớp lấy polaroid chụp một bức ảnh cuối cùng, màn trập "tách" một tiếng, cậu nhanh chóng nhét máy ảnh vào trong túi, hai tay nắm chặt góc rèm.
Trước khi tiếng chụp ảnh hấp dẫn vật kia đến, Lâm Quát ném cho Lý Nhất Nam một ánh mắt, ra hiệu cô quấn chặt màn cửa lại.
Lý Nhất Nam chỉ thấy trái tim yếu ớt của mình sắp muốn nhảy khỏi lồng ngực, nhưng rất nhanh chuyện đó chẳng còn quan trọng nữa, bởi vì phổi của cô đã cạn kiệt khí oxi.

Dù bản thân không phải trải qua tra tấn thì cô vẫn vô thức hít thở chậm lại, nhưng khi ngửi phải mùi khói bụi gay mũi kia vẫn khiến hô hấp cực kì khó khăn.
Lý Nhất Nam nhịn không được sặc hai tiếng, lập tức tay đều thoát lực.
Xong! Hôm nay tôi sẽ chết ở đây rồi.
Đó là ý nghĩ duy nhất Lý Nhất Nam kịp phản ứng, trước mắt giống như có người kéo rèm cửa của cô, dùng lực giật mạnh, ngay sau đó mắt thường cũng thấy được một nắm tro bụi vung tới.
Chỉ chớp nhoáng kia, Lâm Quát kéo lấy Lý Nhất Nam: "Chạy!"
Không có màn rèm che chắn, Lý Nhất Nam bấy giờ mới phát hiện khắp phòng đều bị rải đầy tro bụi.

Hai người đều dính không ít mà chạy đi, tầm mắt như bị bao phủ một lớp sương mù.
Lâm Quát kéo Lý Nhất Nam chạy khỏi gian phòng, chạy đến khúc ngoặt nối liền giữa cửa và hành lang, Lâm Quát buông cô ra: "Cởi giày!"
Lý Nhất Nam lập tức làm theo, may sao giày của cô không phải buộc dây cũng không có khoá kéo, chỉ vài giây sau khi Lâm Quát chỉ thị, cô theo bản năng sinh tồn cởi giày khỏi chân.
"Ở đây đừng nhúc nhích." Trong lúc Lý Nhất Nam cởi giày, Lâm Quát đã chạy xa tận mấy mét.

Lý Nhất Nam sít sao áp sát lên tường không dám động đậy, cô bịt kín mũi miệng kinh hãi nhìn xuống sàn nhà, đế giày dính cặn bụi để lại một chuỗi dấu chân, mà trên dấu chân này còn chồng chéo ngổn ngang thêm mấy lớp dấu chân khác.
Có người đuổi theo bọn họ!
"Đại lão!" Lý Nhất Nam ngẳng đầu nhìn về phía Lâm Quát, chỉ thấy cậu lao vào một gian phòng, tiếng nện cửa ngoài hành lang vang vọng không dứt.

Cô muốn đi xem Lâm Quát thế nào, vừa nhấc một chân lại cứng rắn thu lại.
Lâm Quát đã dặn cô không được đi loạn.
Lý Nhất Nam không dám động đậy, cô sợ lại trở thành gánh nặng cho Lâm Quát.
Cô rất muốn khóc, nhưng liều mạng kìm nén cảm xúc lại.
"A a a a!! Cứu mạng, cứu…"
Một tiếng hét thảm thiết đột nhiên vang lên như muốn lật tung nóc nhà, Lý Nhất Nam cũng không nhịn được nữa mà nghẹn ngào thành tiếng.

Vì sao! Vì sao cô bị cuốn vào cái thế giới này! Vì sao không thể mạnh mẽ hơn chút nữa!
Lý Nhất Nam vô lực trượt tường ngồi xuống, âm thanh vang động bên tai chậm rãi thưa dần, cuối cùng yên tĩnh trở lại.

Chẳng biết qua bao lâu, đỉnh đầu truyền đến một giọng nói…
"Còn ổn chứ?"
Giọng nói này…
Lý Nhất Nam kinh ngạc ngẩng đầu lên, trước mắt là Lâm Quát trên cao nhìn xuống, lồng ngực phập phồng kịch liệt cho thấy cậu vừa trải qua một trận nguy hiểm tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.
"Đại lão…" Lý Nhất Nam như trẻ nhỏ oà khóc, cô không màng tới đôi chân tê liệt do ngồi xổm quá lâu, phút chốc đứng lên ôm trầm lấy Lâm Quát.
Thứ vô hình kia không hù được Lâm Quát, nhưng hành động này của Lý Nhất Nam lại doạ sợ cậu phải lui lại vài bước, ý thức được cô chỉ là do cảm xúc chi phối, bấy giờ Lâm Quát mới lúng túng xoa xoa mũi: "Tôi không quen…"
Lý Nhất Nam: "..."
[Lại là một ngày đáng thất vọng]
[Phó bản này không ổn, cẩu streamer thậm chí còn chẳng thèm giải thích, tức chết tôi rồi]
[Streamer này không đứng đắn]
[S: Tại sao không đứng đắn? (Ký hiệu điểm cao trong bảng xếp hạng)]
[Oa a, thần S xuất hiện rồi!]
[Thần S nhìn tôi nhìn tôi nhìn tôi]
[Lại bị thần S lật bài rồi, ờm, ý tôi là…]
[S: Vậy không phải rất tốt sao? Duy trì khoảng cách an toàn với người khác phái (Ký hiệu điểm cao trong bảng xếp hạng)]
[????]
[A???]
Lý Nhất Nam xấu hổ quên cả sợ hãi, Lâm Quát dẫn cô đi tới cầu thang.

Cầu thang này có lối dẫn lên tầng ba, ngăn cách với tầng hai là một không gian nhỏ.
"Nơi này tạm thời an toàn." Lâm Quát nói: "Ở đây chờ trời sáng."
Lý Nhất Nam thấy Lâm Quát có điểm chật vật, chân trần rất có thể đã dẫm lên vật nhọn nào đó, để lại vệt máu trên mu bàn chân.
"Đại lão, thực xin lỗi, tôi kém chút hại anh."
"Không có." Lâm Quát nói: "Là tôi kém chút hại cô."
Nếu không có tiếng máy ảnh hấp dẫn bọn chúng, cũng sẽ không xảy ra một màn này.
Lâm Quát biết nếu mình không giải thích rõ ràng, Lý Nhất Nam sẽ luôn tự trách, cậu nói: "Còn nhớ rõ nội dung tấm ảnh thứ nhất không?"
Lý Nhất Nam mờ mịt gật đầu.
Lâm Quát: "Quản gia không xuất hiện trong ảnh, bọn chúng không thấy chúng ta, vậy bằng cách nào sát hại Vương Miểu và Chu Hải?"
Lý Nhất Nam kịp thời phản ứng, biết Lâm Quát đang rèn luyện tư duy cho mình thì vô cùng cảm động.

Cô nghiêm túc suy nghĩ, phòng đầy tro bụi, còn có dấu chân, đáp án đã ngay trước mắt: "Là bình tro cốt!"
Lâm Quát gật gật đầu, giọng điệu ra vẻ khá bất ngờ nói: "Tro cốt trên người Chu Hải tập trung chủ yếu ở mặt, qua đó thấy được, cậu ta bị hất tro cốt ngay sau khi vật kia phá cửa vào.

Mà tro cốt trên người Vương Miểu lại tập trung chủ yếu ở tay, cậu ta hẳn đã phát hiện tác dụng của nó, vì vậy dùng tay cản lại."
Đáng tiếc cậu ta ở vị trí cực kì xấu, trên giường muốn lui mà chẳng thể lui nên cũng bị hất tro cốt, vì thế hiện hình dưới tầm mắt của bên kia.
Lý Nhất Nam gần như đã hiểu ra, cô phấn khích liên kết từng chi tiết lại một lượt, nhưng chợt phát hiện có mấy điểm nghi vấn: "Đại lão… vậy sao anh còn cố ý để lộ vị trí chúng ta muốn trốn cho quản gia biết?"
Lâm Quát: "Chủ yếu để chụp ảnh."
Cậu loay hoay thao tác polaroid, cho ra được tấm phim nhựa cuối cùng.
Trong tấm phim nhựa xuất hiện ba người khác thuộc "bên kia", bọn chúng phân công hết sức rõ ràng, một tên ôm bình tro cốt, một tên kéo mở tủ quần áo, một tên nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay, thực sự rất giống với cách xua đuổi quỷ tà của người bình thường.
Mà bọn chúng cũng không biết bản thân đã lọt vào ống kính giấu sau màn cửa.
"Chúng ta có thể nhìn thấy tro cốt trên người Chu Hải nhưng không thể thấy kiếm gỗ đào cắm trên ngực cậu ta, chứng minh kiếm gỗ đào là vật của bên kia, tro cốt thì không phải." Lâm Quát cố gắng truyền đạt thật đơn giản: "Nên tôi muốn kiểm chứng tro cốt khiến chúng ta hiện hình, hay là khiến song phương đều hiện hình."
Trong ảnh có chi tiết, tên cầm bình tro cốt kia đeo một bộ bao tay.

Rõ ràng, bên kia cũng e ngại bình tro cốt.
Lâm Quát nói: "Còn lại hai đêm, không thể cứ ngồi chờ chết như vậy."
Lý Nhất Nam thực muốn dập đầu với Lâm Quát, trải qua cú sốc kia, cô hình như nghĩ đến cái gì: "Vậy tiếp theo làm sao đây?"
"Tiếp theo?"
Trọng tâm lại quay về việc tiết lộ vị trí cho quản gia, Lâm Quát hờ hững nói: "Nếu nói thật cho Lương Tư Hồng biết phát hiện của tôi, không chừng anh ta sẽ lại kéo người đệm lưng."
Lâm Quát phản dame bằng chính câu nói của Lương Tư Hồng: "Tôi ám chỉ cho anh ta, còn hiểu được hay không lại là chuyện khác.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Có Chó Tới Rồi
2 Chương 2: 2: Sinh Tử Môn
3 Chương 3: 3: Sức Mạnh Tinh Thần
4 Chương 4: 4: Gỗ Đào Chấn Quỷ Tà
5 Chương 5: 5: Cắt Cổ
6 Chương 6: 6: Ted-bundy Và Henry-lee-lucas
7 Chương 7: 7: Piano Trong Phòng Ngủ
8 Chương 8: 8: Cơn Gió Ngọt Ngào
9 Chương 9: 9: Mời Ca Ca Ăn Điểm Tâm
10 Chương 10: 10: Ca Ca Đừng Giận Em
11 Chương 11: 11: Chúng Ta Mới Là Kẻ Xâm Nhập
12 Chương 12: 12: Trốn
13 Chương 13: 13: Bình Tro Cốt
14 Chương 14: 14: Tặng Lâm Quát
15 Chương 15: 15: Không Có Chỗ Thoát
16 Chương 16: 16: Tôi Lập Tức Quay Lại Bảo Vệ Hai Người
17 Chương 17: 17: Tên Của Tôi Đã Bị Đánh Cắp
18 Chương 18: 18: Gió Ngọt Trong Lòng
19 Chương 19: 19: Giác Quan Không Lừa Gạt Con Người Lừa Gạt Con Người Chính Là Khả Năng Phán Đoán
20 Chương 20: 20: Cổng Truyền Tống
21 Chương 21: 21: Nhớ Cơn Gió Ngọt Ngào Rồi
22 Chương 22: 22: Giấu Kỹ Mật Mã Tử Vong Của Bạn
23 Chương 23: 23: Phó Bản Vừa Khai Cục Đã Là Tử Cục
24 Chương 24: 24: Khó Giải
25 Chương 25: 25: Khó Giải 2
26 Chương 26: 26: Khó Giải 3
27 Chương 27: 27: Bọn Chúng
28 Chương 28: 28: Bọn Chúng 2
29 Chương 29: 29: Bọn Chúng 3
30 Chương 30: 30: Ca Ca Nếu Em Là Nam Thì Sao
31 Chương 31: 31: Chương 26-2
32 Chương 32: 32: Chương 26-3
33 Chương 33: 33: Chương 26-4
34 Chương 34: C34: 1 tôi tên lâm quát là nhân cách phụ của cậu
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: C37: 1
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: C40: 1 bản thể của tà thần
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: C42: Thịnh văn người môi giới
43 Chương 43: C43: Nhận cha nuôi
44 Chương 44: C44: Trầm cảm và tâm thần phân liệt
45 Chương 45: C45: Chuyên kinh dị nhật bản
46 Chương 46: C46: Quái vật tới rồi
47 Chương 47: C47: Điểm nhân số
48 Chương 48: C48: Tưởng tượng của thính giả
49 Chương 49: C49: Âm điểm đồng nghĩa tử vong
50 Chương 50: C50: Điểm chuẩn hạng ba- 54
51 Chương 51: C51: Dải mobius
52 Chương 52: C52: Gặp mặt
53 Chương 53: C53: Lâm quát cậu bằng lòng chấp nhận s không
54 Chương 54: C54: Hai thế giới
55 Chương 55: C55: Cược mệnh
56 Chương 56: C56: Hạ chiến thư
57 Chương 57: C57: Nhớ cậu rồi
58 Chương 58: C58: Chồn diễn cảnh thâm tình
59 Chương 59: C59: Đoán thẻ bài
60 Chương 60: C60: Khu s
61 Chương 61: C61: Trí mạng sơn trang
62 1: Có Chó Tới Rồi
63 2: Sinh Tử Môn
64 3: Sức Mạnh Tinh Thần
65 4: Gỗ Đào Chấn Quỷ Tà
66 5: Cắt Cổ
67 6: Ted-bundy Và Henry-lee-lucas
68 7: Piano Trong Phòng Ngủ
69 8: Cơn Gió Ngọt Ngào
70 9: Mời Ca Ca Ăn Điểm Tâm
71 10: Ca Ca Đừng Giận Em
72 11: Chúng Ta Mới Là Kẻ Xâm Nhập
73 12: Trốn
74 13: Bình Tro Cốt
75 14: Tặng Lâm Quát
76 15: Không Có Chỗ Thoát
77 16: Tôi Lập Tức Quay Lại Bảo Vệ Hai Người
78 17: Tên Của Tôi Đã Bị Đánh Cắp
79 18: Gió Ngọt Trong Lòng
80 19: Giác Quan Không Lừa Gạt Con Người Lừa Gạt Con Người Chính Là Khả Năng Phán Đoán
81 20: Cổng Truyền Tống
82 21: Nhớ Cơn Gió Ngọt Ngào Rồi
83 22: Giấu Kỹ Mật Mã Tử Vong Của Bạn
84 23: Phó Bản Vừa Khai Cục Đã Là Tử Cục
85 24: Khó Giải
86 25: Khó Giải 2
87 26: Khó Giải 3
88 27: Bọn Chúng
89 28: Bọn Chúng 2
90 29: Bọn Chúng 3
91 30: Ca Ca Nếu Em Là Nam Thì Sao
92 31: Chương 26-2
93 32: Chương 26-3
94 33: Chương 26-4
95 C34: 1 tôi tên lâm quát là nhân cách phụ của cậu
96 Chương 35
97 Chương 36
98 C37: 1
99 Chương 38
100 Chương 39
101 C40: 1 bản thể của tà thần
102 Chương 41
103 C42: Thịnh văn người môi giới
104 C43: Nhận cha nuôi
105 C44: Trầm cảm và tâm thần phân liệt
106 C45: Chuyên kinh dị nhật bản
107 C46: Quái vật tới rồi
108 C47: Điểm nhân số
109 C48: Tưởng tượng của thính giả
110 C49: Âm điểm đồng nghĩa tử vong
111 C50: Điểm chuẩn hạng ba- 54
112 C51: Dải mobius
113 C52: Gặp mặt
114 C53: Lâm quát cậu bằng lòng chấp nhận s không
115 C54: Hai thế giới
116 C55: Cược mệnh
117 C56: Hạ chiến thư
118 C57: Nhớ cậu rồi
119 C58: Chồn diễn cảnh thâm tình
120 C59: Đoán thẻ bài
121 C60: Khu s
122 C61: Trí mạng sơn trang
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: 1: Có Chó Tới Rồi
2
Chương 2: 2: Sinh Tử Môn
3
Chương 3: 3: Sức Mạnh Tinh Thần
4
Chương 4: 4: Gỗ Đào Chấn Quỷ Tà
5
Chương 5: 5: Cắt Cổ
6
Chương 6: 6: Ted-bundy Và Henry-lee-lucas
7
Chương 7: 7: Piano Trong Phòng Ngủ
8
Chương 8: 8: Cơn Gió Ngọt Ngào
9
Chương 9: 9: Mời Ca Ca Ăn Điểm Tâm
10
Chương 10: 10: Ca Ca Đừng Giận Em
11
Chương 11: 11: Chúng Ta Mới Là Kẻ Xâm Nhập
12
Chương 12: 12: Trốn
13
Chương 13: 13: Bình Tro Cốt
14
Chương 14: 14: Tặng Lâm Quát
15
Chương 15: 15: Không Có Chỗ Thoát
16
Chương 16: 16: Tôi Lập Tức Quay Lại Bảo Vệ Hai Người
17
Chương 17: 17: Tên Của Tôi Đã Bị Đánh Cắp
18
Chương 18: 18: Gió Ngọt Trong Lòng
19
Chương 19: 19: Giác Quan Không Lừa Gạt Con Người Lừa Gạt Con Người Chính Là Khả Năng Phán Đoán
20
Chương 20: 20: Cổng Truyền Tống
21
Chương 21: 21: Nhớ Cơn Gió Ngọt Ngào Rồi
22
Chương 22: 22: Giấu Kỹ Mật Mã Tử Vong Của Bạn
23
Chương 23: 23: Phó Bản Vừa Khai Cục Đã Là Tử Cục
24
Chương 24: 24: Khó Giải
25
Chương 25: 25: Khó Giải 2
26
Chương 26: 26: Khó Giải 3
27
Chương 27: 27: Bọn Chúng
28
Chương 28: 28: Bọn Chúng 2
29
Chương 29: 29: Bọn Chúng 3
30
Chương 30: 30: Ca Ca Nếu Em Là Nam Thì Sao
31
Chương 31: 31: Chương 26-2
32
Chương 32: 32: Chương 26-3
33
Chương 33: 33: Chương 26-4
34
Chương 34: C34: 1 tôi tên lâm quát là nhân cách phụ của cậu
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: C37: 1
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: C40: 1 bản thể của tà thần
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: C42: Thịnh văn người môi giới
43
Chương 43: C43: Nhận cha nuôi
44
Chương 44: C44: Trầm cảm và tâm thần phân liệt
45
Chương 45: C45: Chuyên kinh dị nhật bản
46
Chương 46: C46: Quái vật tới rồi
47
Chương 47: C47: Điểm nhân số
48
Chương 48: C48: Tưởng tượng của thính giả
49
Chương 49: C49: Âm điểm đồng nghĩa tử vong
50
Chương 50: C50: Điểm chuẩn hạng ba- 54
51
Chương 51: C51: Dải mobius
52
Chương 52: C52: Gặp mặt
53
Chương 53: C53: Lâm quát cậu bằng lòng chấp nhận s không
54
Chương 54: C54: Hai thế giới
55
Chương 55: C55: Cược mệnh
56
Chương 56: C56: Hạ chiến thư
57
Chương 57: C57: Nhớ cậu rồi
58
Chương 58: C58: Chồn diễn cảnh thâm tình
59
Chương 59: C59: Đoán thẻ bài
60
Chương 60: C60: Khu s
61
Chương 61: C61: Trí mạng sơn trang
62
1: Có Chó Tới Rồi
63
2: Sinh Tử Môn
64
3: Sức Mạnh Tinh Thần
65
4: Gỗ Đào Chấn Quỷ Tà
66
5: Cắt Cổ
67
6: Ted-bundy Và Henry-lee-lucas
68
7: Piano Trong Phòng Ngủ
69
8: Cơn Gió Ngọt Ngào
70
9: Mời Ca Ca Ăn Điểm Tâm
71
10: Ca Ca Đừng Giận Em
72
11: Chúng Ta Mới Là Kẻ Xâm Nhập
73
12: Trốn
74
13: Bình Tro Cốt
75
14: Tặng Lâm Quát
76
15: Không Có Chỗ Thoát
77
16: Tôi Lập Tức Quay Lại Bảo Vệ Hai Người
78
17: Tên Của Tôi Đã Bị Đánh Cắp
79
18: Gió Ngọt Trong Lòng
80
19: Giác Quan Không Lừa Gạt Con Người Lừa Gạt Con Người Chính Là Khả Năng Phán Đoán
81
20: Cổng Truyền Tống
82
21: Nhớ Cơn Gió Ngọt Ngào Rồi
83
22: Giấu Kỹ Mật Mã Tử Vong Của Bạn
84
23: Phó Bản Vừa Khai Cục Đã Là Tử Cục
85
24: Khó Giải
86
25: Khó Giải 2
87
26: Khó Giải 3
88
27: Bọn Chúng
89
28: Bọn Chúng 2
90
29: Bọn Chúng 3
91
30: Ca Ca Nếu Em Là Nam Thì Sao
92
31: Chương 26-2
93
32: Chương 26-3
94
33: Chương 26-4
95
C34: 1 tôi tên lâm quát là nhân cách phụ của cậu
96
Chương 35
97
Chương 36
98
C37: 1
99
Chương 38
100
Chương 39
101
C40: 1 bản thể của tà thần
102
Chương 41
103
C42: Thịnh văn người môi giới
104
C43: Nhận cha nuôi
105
C44: Trầm cảm và tâm thần phân liệt
106
C45: Chuyên kinh dị nhật bản
107
C46: Quái vật tới rồi
108
C47: Điểm nhân số
109
C48: Tưởng tượng của thính giả
110
C49: Âm điểm đồng nghĩa tử vong
111
C50: Điểm chuẩn hạng ba- 54
112
C51: Dải mobius
113
C52: Gặp mặt
114
C53: Lâm quát cậu bằng lòng chấp nhận s không
115
C54: Hai thế giới
116
C55: Cược mệnh
117
C56: Hạ chiến thư
118
C57: Nhớ cậu rồi
119
C58: Chồn diễn cảnh thâm tình
120
C59: Đoán thẻ bài
121
C60: Khu s
122
C61: Trí mạng sơn trang