Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán

Tình cờ hôm nay nhà trường lại có một buổi tiếp đãi nhà tài trợ, giáo viên hướng dẫn của cô lại thay đổi địa điểm thành văn phòng của mình, vì bà ấy là phó hiệu trưởng nên cô cần phải đợi giáo viên xong việc thì mới có thể tìm gặp.
Tình cờ khi cô đợi ở ngoài hành lang thì Hứa Phong Đàm đi tới, anh không đoái hoài tới cô, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Chúc Tự Đan ngồi im ở ghế nhưng trong lòng đang hỗn loạn không ngừng, một ngày hôm nay cô đã gặp anh hai lần rồi.

Cô cũng có suy nghĩ sẽ bỏ về nhưng nghĩ đến mình sắp tốt nghiệp, chỉ cần được duyệt thì có thể hoàn thành sớm, khi đó cô có thể đi làm việc ở bất cứ đâu.

Vì thế, cô nhịn xuống và chờ đợi suốt một khoảng thời gian dài.
Mãi sau, cô phó hiệu trưởng đi ra, cũng nhìn thấy cô nên đã dặn:
- Mau chào Hứa tổng đi.
Chúc Tự Đan không hiểu gì nhưng miễn cưỡng làm theo lời của giáo viên.
- Chào Hứa tổng.
Hứa Phong Đàm không nói gì, anh chủ động đưa tay ra để bắt tay với cô.
Chúc Tự Đan đang cúi đầu chào, mắt cô trực tiếp nhìn thấy vài vết sẹo trên ngón tay của anh ta nên ngẩn người vài giây, sau khi phát giác vấn đề liền đáp lại.
- Rất hân hạnh được gặp ngài.
Cô tự thấy mình nói dối rất giỏi, cô còn muốn chạy thật xa vậy mà còn nói rằng rất cảm kích khi gặp anh ta nữa.
Hứa Phong Đàm rất có ý đồ, anh ta cầm chắc tay cô như không có ý định buông ra.

Cho tới khi cả không khí đều ngập tràn sự khó thở thì anh mới chịu buông tay ra rồi gật đầu chào phó hiệu trưởng.
Bóng dáng cao lớn xa dần, chỉ còn lại sự sợ hãi cùng dòng suy nghĩ phức tạp của Chúc Tự Đan.
Cô không hiểu vì sao một người chuyên thu phí bảo kê ở chợ, sớm tối đi khắp chốn ăn cắp ăn trộm tiền của của người khác mà lại trở thành Hứa tổng, chẳng cần biết anh ta làm gì nhưng được phó hiệu trưởng tiếp đón lịch sự như vậy thì không phải dạng vừa.
***
Sau khi được giáo viên hướng dẫn duyệt xong thì cô trực tiếp mang nộp lên văn phòng khoa, cô học khoa tài chính, lại có kinh nghiệm đi làm thêm, cũng nhận được khá nhiều học bổng nên có lẽ sẽ dễ dàng kiếm được việc làm.

Bây giờ điều quan trọng nhất là chạy trốn.
Khi vừa về tới nhà thì Chúc Tự Đan liền sắp xếp toàn bộ quần áo của mình vào vali, vì thời gian có hạn nên cô rất lúng túng.
Lúc đó, cô nhận được điện thoại của Vương Tiểu Thông.

Vì không thấy đầu dây bên kia nói gì nên cô chủ động hỏi trước:
- Anh gọi em có việc gì hay sao?
Âm thanh ở đầu dây bên vô cùng ồn ào nên cô không nghe rõ nhưng vẫn kiên trì lắng nghe.
Vương Tiểu Thông bị đám người của Hứa Phong Đàm đánh cho trọng thương, máu me khắp mặt mũi.

Anh ta thở dốc vì bị đau, sau đó cố gắng nói rfa theo chỉ thị của Hứa Phong Đàm.
- Cứu anh, Tự Đan, cứu anh.
Chúc Tự Đan phát giác được vấn đề nên cô hỏi lại:
- Anh đang ở đâu?
Vương Tiểu Thông không kịp nói thì bị Đường Tam nhét giẻ vào miệng.
Hứa Phong Đàm cầm lấy điện thoại, kề vào tai rồi đáp:
- Ở phòng bao số 1708, Night Club.

Cho cô mười năm phút để đến đây.

Sau khi nghe thấy giọng của Hứa Phong Đàm, cô liền biết mình chạy cũng không thoát, có suy nghĩ chạy trốn sẽ ảnh hưởng tới người khác mà thôi.

Điện thoại đã cúp từ lâu nhưng trong tâm trí cô vẫn còn ám ảnh.

Không còn thời gian nên cô mặc thêm một chiếc áo khoác ngoài rồi cầm theo điện thoại đi đến điểm hẹn.
Hứa Phong Đàm ngồi vắt chéo chân ở trên ghế sofa thoải mái nhưng Vương Tiểu Thông thì lại khó chịu cùng cực khi bị người khác giữ chặt lấy, thậm chí anh ta vừa bị thương lại vừa phải quỳ dưới nền đất lạnh.
Đường Tam nhiều chuyện nói:
- Sao? Bây giờ mày hiểu được cảm giác nhục nhã của một người đàn ông chưa? Khi mày hãm hại đại ca tao thì sao không nghĩ ra sẽ có ngày này chứ?
Vương Tiểu Thông đương nhiên là không biết trước được sự việc này rồi, anh ta quá đau đớn để nghĩ đến thứ khác.
Hứa Phong Đàm nhíu mày khó chịu.
- Im mồm lại đi.
Đường Tam nghe thấy vậy thì liền im lặng ngay.
Cuối cùng thì Chúc Tự Đan cũng tới, cô chạy tới với sự mệt mỏi cùng vội vàng.

Trước khi mở cửa phòng bao, cô suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cũng lấy hết sức bình tĩnh để bước vào.
Trước mặt của cô là một cảnh tượng hỗn độn, chỉ có nam giới ở căn phòng này, cô chỉ biết Đường Tam, Hứa Phong Đàm và Vương Tiểu Thông mà thôi.
Hứa Phong Đàm vừa lắc cốc rượu tây trong tay vừa rít một hơi thuốc lá, làn khói nhanh chóng toả ra khắp nơi.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, cô cất tiếng:
- Tôi đến rồi, anh tha cho Vương Tiểu Thông đi.
Hứa Phong Đàm cười nhếch mép, anh nhìn cô với ánh mắt khinh thường rồi đáp:
- Tại sao?
Ngữ khí không nhanh không chậm lại chẳng thắm thiết khiến cho Chúc Tự Đan thấy bất ổn.

Vì Vương Tiểu Thông bị thương khá nặng, nơi đây lại nhiều người như vậy, kể từ khi cô chấp nhận tới thì đã chấp nhận là nộp mạng rồi.

Cô nhắm mắt lại rồi nói:
- Anh thả anh ấy ra đi, anh muốn gì cũng được.
Hứa Phong Đàm lại càng cười lớn tiếng hơn, bọn đàn em của anh vẫn im thít không dám nói gì, đứng nghiêm chỉnh như không có chuyện gì xảy ra.

Vì thế cảnh tượng này càng khiến cô thấy lo lắng hơn.
Vương Tiểu Thông bị đánh rất nặng, miệng còn bị nhét giẻ nên không thể nói gì được nhưng lại liên tục lắc đầu như muốn nói gì đó.
Chúc Tự Đan đang định nói gì đó thì Hứa Phong Đàm lên tiếng:
- Cô có thể cho tôi thứ gì? Thân thể à? Trò cũ rồi, nếu như tôi muốn thì loại đàn bà nào mà chẳng có.

Chúc Tự Đan, cô cũng ảo tưởng quá rồi.
Cô khá bất ngờ với những gì anh ta nói.

Nhưng sau cùng cô vẫn phải tìm cách.
- Vậy anh muốn thứ gì ở tôi?.

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2 Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3 Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4 Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5 Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6 Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7 Chương 7: 7: Lỡ
8 Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9 Chương 9: 9: Tác Hợp
10 Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11 Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12 Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13 Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14 Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15 Chương 15: 15: Triền Miên
16 Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17 Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18 Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19 Chương 19: 19: Chạy Trốn
20 Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21 Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22 Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23 Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24 Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25 Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26 Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27 Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28 Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29 Chương 29: 29: Cam Chịu
30 Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31 Chương 31: 31: Đau Thương
32 Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33 Chương 34: 34: Khí Thế
34 Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35 Chương 36: 36: Sự Thật
36 Chương 37: 37: Ác Mộng
37 Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38 Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39 Chương 40: 40: Ly Hôn
40 Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41 Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42 Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43 Chương 45: 45: Đơn Phương
44 Chương 46: 46: Vô Định
45 Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46 Chương 48: 48: Điên Dại
47 Chương 49: 49: Vụng Trộm
48 Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49 Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50 Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51 Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52 Chương 54: 54: Nhún Nhường
53 Chương 55: 55: Lung Lay
54 Chương 56: 56: Điều Kiện
55 Chương 57: 57: Kinh Tởm
56 Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57 Chương 59: 59: Lúng Túng
58 Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59 Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60 Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61 Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62 Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63 Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64 Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65 Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66 Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67 Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68 Chương 70: 70: Kích Tình
69 Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70 Chương 72: 72: Buông Thả
71 Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72 Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73 Chương 75: 75: Bước Đầu
74 Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75 Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76 Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77 Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78 Chương 80: 80: Nhục Nhã
79 Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80 Chương 82: 82: Mê Loạn
81 Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82 Chương 84: 84: Phát Hiện
83 Chương 85: 85: Thử Lòng
84 Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85 Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86 Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87 Chương 89: 89: Đường Cùng
88 Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89 Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90 Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91 Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2
Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3
Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4
Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5
Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6
Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7
Chương 7: 7: Lỡ
8
Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9
Chương 9: 9: Tác Hợp
10
Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11
Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12
Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13
Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14
Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15
Chương 15: 15: Triền Miên
16
Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17
Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18
Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19
Chương 19: 19: Chạy Trốn
20
Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21
Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22
Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23
Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24
Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25
Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26
Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27
Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28
Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29
Chương 29: 29: Cam Chịu
30
Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31
Chương 31: 31: Đau Thương
32
Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33
Chương 34: 34: Khí Thế
34
Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35
Chương 36: 36: Sự Thật
36
Chương 37: 37: Ác Mộng
37
Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38
Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39
Chương 40: 40: Ly Hôn
40
Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41
Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42
Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43
Chương 45: 45: Đơn Phương
44
Chương 46: 46: Vô Định
45
Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46
Chương 48: 48: Điên Dại
47
Chương 49: 49: Vụng Trộm
48
Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49
Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50
Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51
Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52
Chương 54: 54: Nhún Nhường
53
Chương 55: 55: Lung Lay
54
Chương 56: 56: Điều Kiện
55
Chương 57: 57: Kinh Tởm
56
Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57
Chương 59: 59: Lúng Túng
58
Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59
Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60
Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61
Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62
Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63
Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64
Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65
Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66
Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67
Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68
Chương 70: 70: Kích Tình
69
Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70
Chương 72: 72: Buông Thả
71
Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72
Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73
Chương 75: 75: Bước Đầu
74
Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75
Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76
Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77
Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78
Chương 80: 80: Nhục Nhã
79
Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80
Chương 82: 82: Mê Loạn
81
Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82
Chương 84: 84: Phát Hiện
83
Chương 85: 85: Thử Lòng
84
Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85
Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86
Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87
Chương 89: 89: Đường Cùng
88
Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89
Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90
Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91
Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn