Chương 124: Nhà trọ triền miên (một)

Phòng giam mờ tối, không có cửa sổ, khắp nơi tản ra mùi hôi thối, âm lãnh trong không khí mang theo mùi tanh như có như không, con chuột không chút sợ hãi nhìn thẳng nàng, chung quanh là lũ gián đang chạy.

Bạch Ly Nhược ôm hai cánh tay, nhìn chằm chằm con chuột đang nhìn mình, nàng không hiểu, tại sao trong ngục giam chuột đều đãy đà như vậy, có phải bọn chuột này chén rất no say thức ăn của phạm nhân hay không?

Nàng nhặt một cục đá bên cạnh lên, hướng về phía con chuột ném đi, hy vọng có thể hù dọa nó chạy, vì nàng cũng không có đủ cam đảm nhìn nó cả đêm.

Kết quả con chuột ngược lại không biết sợ, còn xông tới ngửi cục đá, phát hiện không thể ăn được, hướng về phía Bạch Ly Nhược nghiễn răng nhếch miệng, kêu chít chít.

Bạch Ly Nhược sợ đến sắc mặt tái nhợt, thì ra, con chuột này đặc biệt có người nuôi nấng hay sao?

Đúng lúc, tiểu thái tử Phong Huyền Diệp đến thăm nàng, mang bánh quế theo nàng thích ăn nhất, bộ mặt tiểu tử u sầu, hai mắt đỏ hoe, không biết đã khóc bao lâu.

Bạch Ly Nhược nhìn bánh quế trong tay, lại dùng ánh mắt liếc con chuột một cái, con chuột kia, hình như cũng nhìn hộp đựng thức ăn trong tay nàng.

Xuyên qua song sắt nàng nhẹ nhàng nắm kéo áo Phong Huyền Diệp "Tiểu thái tử, có thể đuổi con chuột kia đi giúp ta trước hay không?"

Phong Huyền Diệp vuốt mắt, hướng về phía sau lưng hét lớn ngục tốt một câu, "Cẩu nô tài, các ngươi để cho Loan quý Phi ở nơi như thế này sao? Còn không nhanh đổi một gian sạch sẽ hơn!"

Ngục tốt đã bị làm khó, hắn đi vào phòng giam đã phạm vào đại kỵ rồi, huống chi cái phòng giam này, là người phía trên đặc biệt chỉ định cho Loan phi nương nương.

Bạch Ly Nhược tiếp tục kéo Phong Huyền Diệp "Không cần đổi, chỉ cần đuổi chuột đi giúp ta là tốt rồi."

Phong Huyền Diệp phồng miệng "Đại mỹ nhân, uất ức cho ngươi, đều là tại ta liên lụy đến ngươi!"

"Thái tử, đừng nói nhiều như vậy, ngươi xem con chuột kia, vẫn cứ nhìn ta chằm chằm." Bạch Ly Nhược nhích tới gần phong Huyền Diệp, thỉnh thoảng nghiêng mắt nhìn con chuột một cái.

Phong Huyền Diệp cầm lấy bánh quế trên tay Bạch Ly Nhược, bẻ mấy mẩu, vứt cho con chuột, con chuột ăn no, liền chạy về hang ổ.

Bạch Ly Nhược không yên tâm, nàng rất lo lắng, ngộ nhỡ nửa đêm con chuột lại đói bụng thì sao? Đem bánh quế trong tay giấu kỹ, nếu nó đói bụng, thì cho nó ăn vậy, để nó khỏi cắn mình là được.

Nhưng con chuột kia, cũng thật to, cơ hồ muốn thành tinh rồi.

"Đại mỹ nhân, ta đi, ngươi hãy bảo trọng, mai ta lại đem bánh quế tới cho ngươi." Phong Huyền Diệp nãi thanh nãi khí lầm bầm một câu với Bạch Ly Nhược, sau đó rời đi.

Bạch Ly Nhược nhìn vách tường ươn ướt không ngừng thở dài, nàng rất buồn ngủ, thế nhưng ở đây tối thiểu một chiếc giường cũng không có, toàn bộ là rơm rạ, rơm rạ sớm đã trở thành ổ của lũ con chuột, nàng nào dám đi giành địa bàn với chuột?

"Phong Mạc Thần, Phong Mạc Thần, nhanh tới cứu ta." Bạch Ly Nhược không ngừng thì thầm, trước tiên hắn phải cứu Vân Cảnh Mạch, rồi tới cứu mình chứ?

Bất tri bất giác, nàng tựa vào vách tường ngủ thiếp đi, ban đêm bị một hồi âm thanh chít chít đánh thức, nàng vừa mở mắt ra, nhất thời hoảng hốt, rất nhiều chuột, vây xung quanh bánh quế không ngừng kêu lên.

Nàng gần như muốn khó, nàng xui xẻo vậy, đến chuột cũng khi dễ nàng, sờ súng lục bên hông, không đủ đạn để bắn chết chúng.

Đột nhiên, một hồi hơn mười phần trung khí tiếng chi chi từ hang ổ truyền ra, tiếp theo nàng nhìn thấy một con chuột đầu đàn to lớn xuất hiện, các con chuột bên cạnh nó nhất thời đều tựa như đánh bại, chạy thục mạng trở về.

Bạch Ly Nhược mở hộp đựng thức ăn, ném bánh quế, con chuột đầu đàn kêu chít chít, hết sức vui sướng.

Hôm sau, ngục tốt đưa cơm tới, toàn là những món mốc meo thiu thối, Bạch Ly Nhược thật sự ăn không vô, liền đem đặt cơm vào hang ổ của chột đầu, để nó đi, dầu gì mỗi đêm nó đều giúp nàng.

Kết quả chuột đầu đàn liếc mắt nhìn, không thèm quan tâm đến liền trở về ngủ.

Bạch Ly Nhược hết sức thất bại, chuột cũng kiêng ăn?

Mười ngày tiếp theo, mỗi ngày Phong Huyền Diệp đều mang rất nhiều đồ ăn ngon cho nàng, nàng đem hơn phân nửa chuột, cùng chuột đầu quan hệ ngày càng hòa hợp, trong phòng giam rất nhiều gián và chuột con, cơ hồ như chúng đều mai danh ẩn tích.

Ngày cuối cùng, lúc Phong Mạc Thần tới cứu nàng, tất cả ngục tốt bị điểm ngất, nhìn thân thủ, đa số là người trên giang hồ, Bạch Ly Nhược ở trong ngục hưng phấn quơ tay múa chân, Phong Mạc Thần, cuối cùng đã đến.

Phong Mạc Thần kéo khăn đen trên mặt xuống, tà mị cười một tiếng, chém đứt khóa nhà giam, Bạch Ly Nhược liền vọt vào ngực hắn.

"Xin hỏi đại mỹ nhân tuyệt thế vô song, ngươi có nguyện ý cùng Phong Mạc Thần lưu lạc chân trời góc bể không?" Phong Mạc Thần mỉm cười, nhìn nàng.

Bạch Ly Nhược hung hăng cắn hắn một hớp "Đi thôi, lưu lạc chân trời, tiêu dao giang hồ."

Đang lúc hai người chuẩn bị rời đi, lại nghe thấy tiếng chít chít quen thuộc, Phong Mạc Thần thấy con chuột lớn như vậy, ngón giữa bắn ra chỉ phong hướng phía con chuột, Bạch Ly Nhược kêu lên, "Đừng."

Xem ra, con chuột này không bỏ được nàng, nó không có ý xấu.

Đáng tiếc con chuột đã bị thương, nằm trên mặt đất buồn bã nhìn nàng, Bạch Ly Nhược đẩy đẩy Phong Mạc Thần "Nhanh đi, cứu nó."

Phong Mạc Thần cực độ không vui "Cứu một con chuột? Ngươi đồng tình thương cảm quá nhiều!"

"Ta mặc kệ, do ngươi đả thương nó.” Bạch Ly Nhược nhìn chằm chằm Phong Mạc Thần.

Phong Mạc Thần thở dài bất đắc dĩ, thôi, cứu con chuột ghê tởm vậy, hắn nhịn, ai bảo hắn yêu nàng?

Khi hắn nhắc thân thể con chuột lên, đột nhiên phát hiện không đúng, tiếp hắn đỡ lấy con chuột phát hiện đường nối trên mình nó, kéo đường nối, lộ ra một con chuột một thân lông trắng như tuyết.

Con chuột lộ ra diện mục thật sự, mắt đen to lúng liếng, bồ phiến giống cái đuôi to, lông trắng như tuyết, mềm nhũn, như vừa được sinh.

Đại khái ở trong ngục lâu ngày, cái đuôi của nó có chút biến hình, nhìn Phong Mạc Thần, ánh mắt thảm thiết, kêu loạn chít chít. Sau đó nhẹ nhàng một vọt, nhảy vào lồng ngực Bạch Ly Nhược, đối với phần lưng mình bị Phong Mạc Thần đả thương, kêu chít chít một tiếng, sau đó liếc Ly Nhược một cái, tựa hồ như oán giận.

"Thật đáng yêu." Bạch Ly Nhược vuốt ve con chuột nhỏ.

Phong Mạc Thần kéo hang chuột ra, phía trên ổ một tầng rậm rạp chằng chịt, sau đó xoay người tra xét hang chuột, ở bên trong tìm được vải vóc.

Đem vải vóc qua quýt cất kỹ, trên gương mặt tuấn mỹ của hắn là vẻ nặng nề, Bạch Ly Nhược cười đến gần hắn, ôm con chuột nhỏ trong tay, " Vật gì vậy?"

"Tàng Bảo Đồ." Phong Mạc Thần nhàn nhạt phun ra mấy chữ này.

"Tại sao lại ở trong hang chột?" Bạch Ly Nhược ngửa đầu, nhìn Phong Mạc Thần, Phong Mạc Thần không trả lời, nắm cả eo mảnh khảnh của nàng, điểm mũi chân một cái, lướt nhẹ ra khỏi phòng giam, biến mất ở trên mái phòng giam.

"Thần, về sau chúng ta mang theo con chuột này lưu lạc chân trời, có được hay không?" Bạch Ly Nhược ở trong lòng Phong Mạc Thần, thỏa mãn trước nay chưa từng có.

"Ừ." Phong Mạc Thần nhàn nhạt.

"Sau này, liền kêu con chuột nhỏ này tên xèo xèo có được hay không?" Bạch Ly Nhược vẫn mỉm cười như cũ, tràn đầy kỳ vọng đối với tương lai.

"Ừ." Phong Mạc Thần ừ nhẹ một tiếng.

"Chúng ta, đi tìm bảo tàng sao?" Bạch Ly Nhược ngồi ở trong ngực Phong Mạc Thần, hai người cùng cưỡi một con ngựa, xèo xèo ở trên bả vai Bạch Ly Nhược, hai người một sủng vật, cảnh sắc này, trông rất đẹp mắt.

"Cái bảo tàng này, Phong Mạc Nhiên đã tìm từ lâu, nếu như mà ta cử người đi tìm, vừa lúc dẫn hắn đến đó." Phong Mạc Thần không chút để ý siết cương ngựa, ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, dần dần, có chút tâm ý viên mãn.

"Vậy chúng ta đi Lăng châu gặp tỷ tỷ, có được không? Không biết Vân Cảnh Mạch có trở về Lăng châu hay không?" Bạch Ly Nhược ngồi trong ngực Phong Mạc Thần, không chịu an phận, một lát trêu chọc xèo xèo trên vai, một lát nghiêng đầu nhìn sắc mặt Phong Mạc Thần.

"Được, nàng nói đi nơi nào chúng ta liền đi nơi đó, nhưng đầu tiên, chúng ta phải tìm một nơi để ở." Phong Mạc Thần kẹp chặt bụng ngựa, vung roi hướng tớiđường nhỏ thưa thớt người qua đi.

Ngoài kinh thành năm dặm có nhà trọ ở sườn núi, Bạch Ly Nhược tắm rửa xong nằm trên giường chờ Phong Mạc Thần, hắn đi thăm dò tin tức, không biết Phong Mạc Nhiên có phái truy binh đuổi theo tới đây không, hơn nữa Thần vương phủ có nhiều người như vậy, nàng biết, trong lòng hắn lo lắng điều gì.

Sau khi tắm xong, Xèo xèo vẫn nằm phơi nắng trên cửa sổ, thỉnh thoảng lay động cái đuôi, dưới ánh mặt trời như cầu vồng sáng lạng, Bạch Ly Nhược mỉm cười tiến vào mộng đẹp, cuộc sống như thế, thật ra không tồi.

Thời điểm Phong Mạc Thần trở lại nhà trọ Bạch Ly Nhược đã ngủ say, hắn lay sao cũng không tỉnh, lông xèo xèo phơi nắng đã khô, cả người vùi bên trong Bạch Ly Nhược, Phong Mạc Thần nhắc đuôi xèo xèo, giang tay ra sau đó cả người dán vào nàng, ôm nàng rơi vào mộng đẹp.

Hắn luôn luôn ngủ rất ít, ban ngày, càng không thể nào ngủ được, nhưng hôm nay hắn thật lạ, đại khái do hương thơm trên người Bạch Ly Nhược đã mang cho hắn bình yên nên hắn ngủ rất say, mộng rất nhiều thứ.

Sau, hắn bị Bạch Ly Nhược lay tỉnh, không nghĩ tới hắn luôn luôn cảnh giác lại ngủ sâu như vậy, nhìn Bạch Ly Nhược cười đẹp làm sao, hắn cười khổ "Thật may khi chúng ta ngủ thiếp đi không có truy binh, nếu không, chỉ cần một người là đủ giải quyết chúng ta."

"Sao có thể, mau dậy, ta rất đói." Bạch Ly Nhược lắc lắc cánh tay Phong Mạc Thần, thấy hắn có dấu hiệu rời giường, liền bắt đầu mặc quần áo "Ngươi đi ra ngoài hỏi thăm ra sao? Có truy binh tới đây hay không?"

"Tạm thời không có.Phong Mạc Nhiên sẽ không trắng trợn phái người đuổi giết, có thể phái người bí mật theo đõi chúng ta.” Phong Mạc Thần mặc quần áo tử tế, bắt đầu giúp Bạch Ly Nhược buộc đai lưng.

"Vậy chúng ta đi Lăng châu, có thể cho mang đến phiền toái tỷ tỷ hay không?" Bạch Ly Nhược xoay người lại vòng cổ Phong Mạc Thần, khóe môi tươi cười.

Phong Mạc Thần cưng chiều xoa đầu nàng "Không có chuyện gì, Thượng Quan Yến chết đi, Thái hậu còn đang trách cứ Phong Mạc Nhiên, Thượng Quan gia cũng không buông tha, hiện tại hắn rất bận, không có nhiều thời gian để ý tới chúng ta."

"Phong Mạc Nhiên thật đáng thương." Bạch Ly Nhược bắt đầu đồng tình trước sự cô độc đế vương, cũng có chút tưởng niệm tiểu thái tử.

"Ngươi nghĩ tới hắn?" Phong Mạc Thần xoa chân mày Bạch Ly Nhược, không thích nhìn thấy dáng vẻ cau mày của nàng vì nam nhân khác.

"Ta nhớ Tiểu Huyền Diệp thôi." Bạch Ly Nhược tựa vào ngực Phong Mạc Thần, kéo tay hắn xuống, ngửi mùi Long Tiên Hương nàng quen thuộc, cảm giác hơi say.

"Nhớ hắn làm gì?" Phong Mạc Thần không hài lòng ôm Bạch Ly Nhược "Đi thôi, ta dẫn ngươi đi ăn."

"Này, Thần vương, vì ta phải buông tha nhiều như vậy, ngươi thật không hối hận sao?" Bạch Ly Nhược thận trọng thử dò xét.

"Ngươi câm miệng!" Phong Mạc Thần không kiên nhẫn siết chặt mặt nàng, tựa hồ không muốn nhắc tới những thứ này.

Ra khỏi nhà trọ, hai người gặp một người quen, là Hàn Thiên Mạch, một thân mặc trường sam lục sắc, hắn gầy đi rất nhiều, mắt hoa đào dài nhỏ, ít đi cợt nhã thường ngày.

Tựa hồ không nghĩ tới ở chỗ này nhìn thấy Phong Mạc Thần cùng Bạch Ly Nhược, hắn ngẩn người một lát, nhìn hai người nắm tay nhau, nhếch môi cười khổ, thản nhiên nói, "Thần vương, vương phi, sao các ngươi lại ở chỗ này?"

"Thiên Mạch, chúng ta đang lẩn trốn, còn ngươi, sao lại ở chỗ này?" Bạch Ly Nhược nhanh rút tay ra khỏi tay Phong Mạc Thần, ánh mắt trong suốt, trắng đen rõ ràng.

Phong Mạc Thần tươi cười, vẻ mặt nhẹ nhàng "Hắn độc, vẫn không có cách giải sao?"

Hàn Thiên Mạch cúi đầu, lông mi trong suốt, như một thanh bồ phiến triển khai.

"Ai trúng độc?" Bạch Ly Nhược lấy cớ hỏi.

"Với ngươi, không liên quan." Phong Mạc Thần kéo Bạch Ly Nhược, hướng về phía Hàn Thiên Mạch nói "Chúng ta tính đi Lăng châu, ngươi đồng hành cùng chúng ta không?"

"Thôi, ta đi núi Phục Hổ Lăng Châu hái thuốc, không cùng đường với các ngươi." Hàn Thiên Mạch ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn Bạch Ly Nhược.

"Được, có gì cần chúng ta giúp một tay, phái người đi Vân gia Lăng châu báo cho chúng ta biết." Phong Mạc Thần mỉm cười như cũ, ánh mắt thâm thúy, lưu quang lóe lên, giống như sao băng xẹt qua phía chân trời trong phút chốc.

Bạch Ly Nhược cảm thấy không khí có chút quỷ dị, trực giác nàng cho thấy, Phong Mạc Thần có chuyện giấu diếm nàng.

Trong một quán rượu lớn nhất trấn, Phong Mạc Thần cực kỳ bạo phát gọi một bàn món ăn, Bạch Ly Nhược đã lâu không ăn cơm ngon như vậy, vùi đầu vào ăn, Phong Mạc Thần lại cầm hạnh nhân trêu chọc xèo xèo.

Vì vậy quán rượu liền xuất hiện một bức tranh, nhã trí bao gian, món ăn quý và món ngon lạ đầy bàn, một vị nam tử tuấn mỹ khó có thể hình dung đang trêu chọc một con chuột nhỏ một thân trắng như tuyết.

Chuột con tựa hồ có linh tính, chớp mắt to buồn bã, nhìn hạnh nhân trong tay nam tử, thỉnh thoảng kêu chít chít.

Còn vị cô nương áo tơ trắng bên cạnh, tựa hồ đói bụng thật lâu, hứng thú đối với bàn đầy thức ăn, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, là vẻ thoả mãn vô cùng đối với thức ăn.

Phong Mạc Thần cầm chiếc đũa lên, không ngừng trêu chọc miệng xèo xèo, Bạch Ly Nhược bên cạnh quăng ra một cái liếc mắt "Gọi nhiều món ăn như vậy, ngươi không ăn sao?"

Phong Mạc Thần lắc đầu "Ngươi ăn nhiều một chút."

"Nhưng ngươi không ăn, muộn sẽ không đói sao?" Bạch Ly Nhược cắn một cái sủi cảo tôm đầy đặn, mơ hồ không rõ hỏi Phong Mạc Thần, hắn hình như, có tâm sự.

"Ta không đói bụng." Phong Mạc Thần để đũa xuống, xốc đuôi xèo xèo lên, ném nó xuống bàn.

"Ngươi có tâm sự." Bạch Ly Nhược rốt cuộc ăn no, một bàn thức ăn, chỉ động chút ít, quá lãng phí.

Phong Mạc Thần đưa qua khăn tay, mắt dài nhỏ, nhìn chằm chằm nàng, nhếch môi nói, "Ngươi ở trong tù khổ cực như vậy, ngược lại sao có thể lên cân?"

Bạch Ly Nhược vừa lau miệng, bên cau mày "Chỗ nào?"

Phong Mạc Thần cười yếu ớt, đứng lên nói "Đi thôi, buổi tối ngươi ngoan ngoãn ở nhà trọ, buổi tối, ta phải đi ra ngoài một bận."

Chapter
1 Chương 3: Nữ tử tuyệt sắc
2 Chương 4: Đêm đại hôn (1)
3 Chương 5: Đêm đại hôn (2)
4 Chương 6: Lưu lại biệt uyển
5 Chương 7: Món nợ của Bạch gia
6 Chương 8: Loạn côn đánh chết
7 Chương 9: Phạt quỳ ba ngày
8 Chương 10: Nguy hiểm đến tính mạng
9 Chương 11: Khổng Tước thần y
10 Chương 12: Sấm sét giữa trời quang
11 Chương 13: Thị thiếp có thai
12 Chương 14: Tích Ngọc sinh non
13 Chương 15: Xử lý việc xấu trong nhà (Thượng)
14 Chương 16: Xử lý việc xấu trong nhà (hạ)
15 Chương 17: Nhất thời hợp với hoàn cảnh
16 Chương 18: Cố ý đùa giỡn
17 Chương 19: Thích hợp với hắn
18 Chương 20: Không nên bố thí
19 Chương 21: Bị ăn tát
20 Chương 22: Một cuộc trao đổi
21 Chương 23: Ngẩn người ra làm gì
22 Chương 24: Trao đổi bằng thân thể
23 Chương 25: Bị đùa giỡn rồi
24 Chương 26: Lại nổi phong ba
25 Chương 27: Yến tiệc Tết Nguyên Tiêu
26 Chương 28: Thị thiếp tranh sủng
27 Chương 29: Giải độc quá đắt
28 Chương 30: Bị phạt đánh (1)
29 Chương 31: Bị phạt đánh (2)
30 Chương 32: Dường như đã từng quen biết
31 Chương 33: Muốn đánh nhau sao
32 Chương 34: Bình yên nhỏ nhoi
33 Chương 35: Bị người cười chê
34 Chương 36: Mọi người giễu cợt
35 Chương 37: Thị thiếp chết thảm
36 Chương 38: Chỗ khả nghi
37 Chương 39: Bá đạo cường hôn
38 Chương 40: Khiến ngươi không thể chịu nổi
39 Chương 41: Tội gì làm khổ
40 Chương 42: Nam tử đeo mặt nạ
41 Chương 43: Ra ngoài đạp thanh
42 Chương 44: Dùng kế ép buộc
43 Chương 45: Hắn là ác ma
44 Chương 46: Gặp nạn tại khe núi (1)
45 Chương 47: Gặp nạn tại khe núi (2)
46 Chương 48: Gặp nạn tại khe núi (3)
47 Chương 49: Gặp nạn tại khe núi (4)
48 Chương 50: Đi cùng với ta
49 Chương 51: Nàng nói không đi
50 Chương 52: Không hiểu vì sao được sủng ái
51 Chương 53: Không muốn thị tẩm
52 Chương 54: Vườn không nhà trống
53 Chương 55: Hàn Thiên Mạch bị đâm
54 Chương 56: Bạch y công tử
55 Chương 57: Học một chút phép tắc
56 Chương 58: Đã từng có tất cả
57 Chương 59: Nổi sát niệm
58 Chương 60: Mang thai ba tháng
59 Chương 61: Người đó là ai
60 Chương 62: Mạng bị treo dây (một)
61 Chương 63: Mạng bị treo dây (hai)
62 Chương 64: Mạng bị treo dây (ba)
63 Chương 65: Thời cơ chưa tới
64 Chương 66: Tra ra manh mối (một)
65 Chương 67: Tra ra manh mối (hai)
66 Chương 68: Tra ra manh mối (ba)
67 Chương 69: Tra ra manh mối (bốn)
68 Chương 70: Tra ra manh mối (năm)
69 Chương 71: Tra ra manh mối (sáu)
70 Chương 72: Tra ra manh mối (bảy)
71 Chương 73: Ngươi nợ ta
72 Chương 74: Trọng thương từ phía sau
73 Chương 75: Lãnh địa (một)
74 Chương 76: Lãnh địa (hai)
75 Chương 77: Lãnh địa (ba)
76 Chương 78: Có thể hắn đã chết
77 Chương 79: Thần vương tỉnh lại
78 Chương 80: Tìm kiếm
79 Chương 81: Đêm vào hoàng cung
80 Chương 82: Kết cục này, ta không muốn
81 Chương 83: Ván cờ trả thù
82 Chương 84: Gặp nhau nơi lãnh cung (một)
83 Chương 85: Gặp nhau nơi lãnh cung (hai)
84 Chương 86: Đừng cử động nữa
85 Chương 87: Chân tướng hiển lộ (một)
86 Chương 88: Chân tướng hiển lộ (hai)
87 Chương 89: Cực hạn
88 Chương 90: Khó bề phân biệt (một)
89 Chương 91: Khó bề phân biệt (hai)
90 Chương 92: Hoàng hậu giá lâm (một)
91 Chương 93: Hoàng hậu giá lâm (hai)
92 Chương 94: Muốn báo đáp
93 Chương 95: Khóa vào bên cạnh
94 Chương 96: Nam tử thần bí (một)
95 Chương 97: Nam tử thần bí (hai)
96 Chương 98: Sự xuất hiện của hắn
97 Chương 99: Cùng nhau diễn trò
98 Chương 100: Lá bài chủ chốt
99 Chương 101: Hỏa táng thì tốt hơn
100 Chương 102: Minh Tu Sạn Đạo
101 Chương 103: Thổ lộ bị cự tuyệt
102 Chương 104: Cửu trọng bảo tháp 1
103 Chương 105: Cửu trọng bảo tháp 2
104 Chương 106: Cửu trọng bảo tháp 3
105 Chương 107: Thay mận đổi đào (một)
106 Chương 108: Thay mận đổi đào (hai)
107 Chương 109: Thay mận đổi đào (ba)
108 Chương 110: Thay mận đổi đào (bốn)
109 Chương 111: Thay mận đổi đào (năm)
110 Chương 112: Thay mận đổi đào (sáu)
111 Chương 113: Thuộc về (H+)
112 Chương 114: Liễu phi nương nương
113 Chương 115: Ta đáp ứng ngươi
114 Chương 116: Đêm thị tẩm (1)
115 Chương 118: Đêm Thị tẩm (2)
116 Chương 119: Tình vững hơn vàng
117 Chương 120: Tránh đi tài năng
118 Chương 121: Phế truất hoàng hậu
119 Chương 122: Ta rất nhớ ngươi
120 Chương 123: Nàng ăn no
121 Chương 124: Nhà trọ triền miên (một)
122 Chương 125: Nhà trọ triền miên (hai)
123 Chương 126: Chúng ta đi thôi
124 Chương 127: Kích hôn trong mưa
125 Chương 128: Giả trư ăn hổ
126 Chương 129: Chim sẻ phía sau
127 Chương 130: Gặp lại cố nhân
128 Chương 131: Tội mưu phản
129 Chương 132: Không biết liêm sỉ
130 Chương 133: Duyên đến duyên đi
131 Chương 134: Gió nổi mây phun
132 Chương 135: Vật đổi sao dời
133 Chương 136: Chỉ mành treo chuông
134 Chương 137: Nàng nổ súng đi
135 Chương 138: Giải thích xong rồi
136 Chương 139: Lấy mạng đổi mạng
137 Chương 140: Doanh trướng cả đêm
138 Chương 141: Tình đến khi nồng (H+)
139 Chương 142: Ta cũng yêu chàng
140 Chương 143: Khuynh hết thiên hạ
141 Chương 144: Thiên hạ đổi chủ
142 Chương 145: Thừa hoan tất hạ
143 Chương 146: Tằng tịu với nhau
144 Chương 147: Sống nương tựa vào nhau
145 Chương 148: Gặp lại người lạ
146 Chương 149: Nhất Phù đòi mạng (một)
147 Chương 150: Nhất Phù đòi mạng (hai)
148 Chương 151: Nhất Phù đòi mạng (ba)
149 Chương 152: Cưỡi hổ khó xuống
150 Chương 153: Dám can đảm không quỳ
151 Chương 154: Tranh giành hậu vị (một)
152 Chương 155: Tranh giành hậu vị (hai)
153 Chương 156: Ranh giành hậu vị (ba)
154 Chương 157: Mua dây buộc mình
155 Chương 158: Một lòng báo thù
156 Chương 159: Càng ngày càng xa
157 Chương 160: Ngươi thu tay lại đi
158 Chương 161: Như chim liền cánh như cây liền cành (H)
159 Chương 162: Giương đông kích tây
160 Chương 163: Tứ phong Quý Phi
161 Chương 164: Thề tùy tướng (sống chết cùng theo)
162 Chương 165: Tử Long trên bầu trời
163 Chương 166: Sẽ không quá xa
164 Chương 167: Nửa thất xiêm áo
165 Chương 168: Vén ra mây mù
166 Chương 169: Hắn không hiểu
167 Chương 170: Lang tử dã tâm
168 Chương 171
169 Chương 172: Quyết liệt bỏ đi
170 Chương 173: Gặp lại nhau
171 Chương 174: Chuyện rất khéo
172 Chương 175: Phải buông tha
173 Chương 176: Lấy đồ
174 Chương 177: Có thể tổn thương hắn
175 Chương 178: Còn chưa đủ sao
176 Chương 179: Tìm đường sống trong chỗ chết
177 Chương 180: Khổ nhục kế
178 Chương 181: Cơ hội đền bù
179 Chương 182: Một đời một thế
180 Chương 183: Chớ có trách ta (H+)
181 Chương 184: Khôi phục trí nhớ 1
182 Chương 185: Khôi phục trí nhớ 2
183 Chương 186: Khôi phục trí nhớ 3
184 Chương 187: Sợ hãi của hắn
185 Chương 188: Nàng khó chịu (H+)
186 Chương 189: Mạng treo lơ lửng
187 Chương 190: Bị nàng bạt tai
188 Chương 191: Ai đúng ai sai
189 Chương 192: Chàng làm hư ta
190 Chương 193: Bị quấy rầy
191 Chương 194: Chết không toàn thây
192 Chương 195: Chờ rất lâu
193 Chương 196: Tà dương như máu (tấu chương ngược)
194 Chương 197: Sống chết gắn bó
195 Chương 198: Chữa thương ở sơn động 1
196 Chương 199: Chữa thương ở sơn động (2)
197 Chương 200: Chữa thương ở sơn động 3
198 Chương 201: Kiêm điệp tình thâm
199 Chương 202: Trong lòng có cầm
200 Chương 203: Hoàn hắn một kiếm
201 Chương 204: Thống nhất giang hồ
202 Chương 205: Ngoại thành
203 Chương 206: Xuống tay lưu tình
204 Chương 207: Đáng giá tin tưởng
205 Chương 208: Như thế kích thích
206 Chương 209: Đùa mà thành thật (thượng)
207 Chương 210: Đùa mà thành thật (hạ)
208 Chương 211: Màu đen thống trị
209 Chương 212: Giết không cần hỏi
210 Chương 213: Một cái lưới lớn
211 Chương 214: Hình phạt chém ngang người
212 Chương 215: Kiến huyết phong hầu
213 Chương 216: Cảnh còn người mất
214 Chương 217: Tam trinh cửu liệt
215 Chương 218: Hành hạ lẫn nhau
216 Chương 219: Lựa chọn như thế nào
217 Chương 220: Nên rời đi
218 Chương 221: Ta không được tự nhiên
219 Chương 222: Không muốn buông tay (một)
220 Chương 223: Không muốn buông tay (hai)
221 Chương 224: Không muốn buông tay (ba)
222 Chương 225: Mệt mỏi thật sự
223 Chương 226: Sống chết cùng nhau
224 Chương 227: Người dưng khác đường 1
225 Chương 228: Người dưng khác đường 2
226 Chương 229: Thương tổn trong lòng
227 Chương 230: Từ bỏ tình yêu
228 Chương 231: Lâm nguy quen biết nhau
229 Chương 232: Lại bị thương
230 Chương 233: Trong một đêm
231 Chương 234: Tình huống rất bất lợi
232 Chương 235: Người tới là ai?
233 Chương 236: Biệt ly biệt ly
234 Chương 237: Hoài nghi gì
235 Chương 238: Dựa vào cảm giác
236 Chương 239: Sau có sát thủ
237 Chương 240: Có thể tin ai
238 Chương 241: Có nhan tiểu ngọc
239 Chương 242: Ăn đồ ngọt không?
240 Chương 243: Không thể ích kỷ
241 Chương 244: Thử lui tới
242 Chương 245: Tùng Lâm gặp nạn
243 Chương 246: Sẽ không hiểu
244 Chương 247: Trao đổi đồng giá
245 Chương 248: Lấy thân thể trao đổi
246 Chương 249: Người lạ gặp nhau
247 Chương 250: Không thể miễn cưỡng
248 Chương 251: Biện pháp khác
249 Chương 252: Được thấy ánh sáng
250 Chương 253: Hôn lễ của hắn
251 Chương 254: Thật xin lỗi, ta yêu chàng
252 Chương 255: Tình yêu duy nhất
253 Chương 256: Cùng đi đi
254 Chương 257: Khích bác vô sỉ
255 Chương 258: Phong hồi lộ chuyển
256 Chương 259: Tư thái thật lớn
257 Chương 260: Giải khai tâm kết
258 Chương 261: Sát cánh bên nhau
259 Chương 262: Hạ thấp tôn nghiêm
260 Chương 263: Nâng khay ngang mày (Vợ chồng tôn trọng lẫn nhau)
261 Chương 264: Bố trí trước khi chiến đấu
262 Chương 265: Nổ tung thác nước
263 Chương 266: Khúc u bờ sông
264 Chương 267: Hóa kén thành bướm
265 Chương 268: Đại kết cục: lục cung không phi
266 Chương 269: Đại kết cục 2
267 Chương 270: Phiên ngoại : bạch ly nhược và phong mạc thần
268 Chương 271: Phiên ngoại : hoa nở bên đường 1
269 Chương 272: Phiên ngoại : hoa nở bên đường 2
270 Chương 273: Phiên ngoại : hoa nở bên đường 3
271 Chương 274: Ngoại truyện: hoa bỉ ngạn nở rộ (một)
272 Chương 275: Ngoại truyện: Hoa bỉ ngạn nở rộ (hai)
273 Chương 276: Ngoại truyện: Hoa bỉ ngạn nở rộ (ba)
274 Chương 277: Ngoại truyện: Phỏng vấn Phong Mạc Thần và Bạch Ly Nhược
Chapter

Updated 274 Episodes

1
Chương 3: Nữ tử tuyệt sắc
2
Chương 4: Đêm đại hôn (1)
3
Chương 5: Đêm đại hôn (2)
4
Chương 6: Lưu lại biệt uyển
5
Chương 7: Món nợ của Bạch gia
6
Chương 8: Loạn côn đánh chết
7
Chương 9: Phạt quỳ ba ngày
8
Chương 10: Nguy hiểm đến tính mạng
9
Chương 11: Khổng Tước thần y
10
Chương 12: Sấm sét giữa trời quang
11
Chương 13: Thị thiếp có thai
12
Chương 14: Tích Ngọc sinh non
13
Chương 15: Xử lý việc xấu trong nhà (Thượng)
14
Chương 16: Xử lý việc xấu trong nhà (hạ)
15
Chương 17: Nhất thời hợp với hoàn cảnh
16
Chương 18: Cố ý đùa giỡn
17
Chương 19: Thích hợp với hắn
18
Chương 20: Không nên bố thí
19
Chương 21: Bị ăn tát
20
Chương 22: Một cuộc trao đổi
21
Chương 23: Ngẩn người ra làm gì
22
Chương 24: Trao đổi bằng thân thể
23
Chương 25: Bị đùa giỡn rồi
24
Chương 26: Lại nổi phong ba
25
Chương 27: Yến tiệc Tết Nguyên Tiêu
26
Chương 28: Thị thiếp tranh sủng
27
Chương 29: Giải độc quá đắt
28
Chương 30: Bị phạt đánh (1)
29
Chương 31: Bị phạt đánh (2)
30
Chương 32: Dường như đã từng quen biết
31
Chương 33: Muốn đánh nhau sao
32
Chương 34: Bình yên nhỏ nhoi
33
Chương 35: Bị người cười chê
34
Chương 36: Mọi người giễu cợt
35
Chương 37: Thị thiếp chết thảm
36
Chương 38: Chỗ khả nghi
37
Chương 39: Bá đạo cường hôn
38
Chương 40: Khiến ngươi không thể chịu nổi
39
Chương 41: Tội gì làm khổ
40
Chương 42: Nam tử đeo mặt nạ
41
Chương 43: Ra ngoài đạp thanh
42
Chương 44: Dùng kế ép buộc
43
Chương 45: Hắn là ác ma
44
Chương 46: Gặp nạn tại khe núi (1)
45
Chương 47: Gặp nạn tại khe núi (2)
46
Chương 48: Gặp nạn tại khe núi (3)
47
Chương 49: Gặp nạn tại khe núi (4)
48
Chương 50: Đi cùng với ta
49
Chương 51: Nàng nói không đi
50
Chương 52: Không hiểu vì sao được sủng ái
51
Chương 53: Không muốn thị tẩm
52
Chương 54: Vườn không nhà trống
53
Chương 55: Hàn Thiên Mạch bị đâm
54
Chương 56: Bạch y công tử
55
Chương 57: Học một chút phép tắc
56
Chương 58: Đã từng có tất cả
57
Chương 59: Nổi sát niệm
58
Chương 60: Mang thai ba tháng
59
Chương 61: Người đó là ai
60
Chương 62: Mạng bị treo dây (một)
61
Chương 63: Mạng bị treo dây (hai)
62
Chương 64: Mạng bị treo dây (ba)
63
Chương 65: Thời cơ chưa tới
64
Chương 66: Tra ra manh mối (một)
65
Chương 67: Tra ra manh mối (hai)
66
Chương 68: Tra ra manh mối (ba)
67
Chương 69: Tra ra manh mối (bốn)
68
Chương 70: Tra ra manh mối (năm)
69
Chương 71: Tra ra manh mối (sáu)
70
Chương 72: Tra ra manh mối (bảy)
71
Chương 73: Ngươi nợ ta
72
Chương 74: Trọng thương từ phía sau
73
Chương 75: Lãnh địa (một)
74
Chương 76: Lãnh địa (hai)
75
Chương 77: Lãnh địa (ba)
76
Chương 78: Có thể hắn đã chết
77
Chương 79: Thần vương tỉnh lại
78
Chương 80: Tìm kiếm
79
Chương 81: Đêm vào hoàng cung
80
Chương 82: Kết cục này, ta không muốn
81
Chương 83: Ván cờ trả thù
82
Chương 84: Gặp nhau nơi lãnh cung (một)
83
Chương 85: Gặp nhau nơi lãnh cung (hai)
84
Chương 86: Đừng cử động nữa
85
Chương 87: Chân tướng hiển lộ (một)
86
Chương 88: Chân tướng hiển lộ (hai)
87
Chương 89: Cực hạn
88
Chương 90: Khó bề phân biệt (một)
89
Chương 91: Khó bề phân biệt (hai)
90
Chương 92: Hoàng hậu giá lâm (một)
91
Chương 93: Hoàng hậu giá lâm (hai)
92
Chương 94: Muốn báo đáp
93
Chương 95: Khóa vào bên cạnh
94
Chương 96: Nam tử thần bí (một)
95
Chương 97: Nam tử thần bí (hai)
96
Chương 98: Sự xuất hiện của hắn
97
Chương 99: Cùng nhau diễn trò
98
Chương 100: Lá bài chủ chốt
99
Chương 101: Hỏa táng thì tốt hơn
100
Chương 102: Minh Tu Sạn Đạo
101
Chương 103: Thổ lộ bị cự tuyệt
102
Chương 104: Cửu trọng bảo tháp 1
103
Chương 105: Cửu trọng bảo tháp 2
104
Chương 106: Cửu trọng bảo tháp 3
105
Chương 107: Thay mận đổi đào (một)
106
Chương 108: Thay mận đổi đào (hai)
107
Chương 109: Thay mận đổi đào (ba)
108
Chương 110: Thay mận đổi đào (bốn)
109
Chương 111: Thay mận đổi đào (năm)
110
Chương 112: Thay mận đổi đào (sáu)
111
Chương 113: Thuộc về (H+)
112
Chương 114: Liễu phi nương nương
113
Chương 115: Ta đáp ứng ngươi
114
Chương 116: Đêm thị tẩm (1)
115
Chương 118: Đêm Thị tẩm (2)
116
Chương 119: Tình vững hơn vàng
117
Chương 120: Tránh đi tài năng
118
Chương 121: Phế truất hoàng hậu
119
Chương 122: Ta rất nhớ ngươi
120
Chương 123: Nàng ăn no
121
Chương 124: Nhà trọ triền miên (một)
122
Chương 125: Nhà trọ triền miên (hai)
123
Chương 126: Chúng ta đi thôi
124
Chương 127: Kích hôn trong mưa
125
Chương 128: Giả trư ăn hổ
126
Chương 129: Chim sẻ phía sau
127
Chương 130: Gặp lại cố nhân
128
Chương 131: Tội mưu phản
129
Chương 132: Không biết liêm sỉ
130
Chương 133: Duyên đến duyên đi
131
Chương 134: Gió nổi mây phun
132
Chương 135: Vật đổi sao dời
133
Chương 136: Chỉ mành treo chuông
134
Chương 137: Nàng nổ súng đi
135
Chương 138: Giải thích xong rồi
136
Chương 139: Lấy mạng đổi mạng
137
Chương 140: Doanh trướng cả đêm
138
Chương 141: Tình đến khi nồng (H+)
139
Chương 142: Ta cũng yêu chàng
140
Chương 143: Khuynh hết thiên hạ
141
Chương 144: Thiên hạ đổi chủ
142
Chương 145: Thừa hoan tất hạ
143
Chương 146: Tằng tịu với nhau
144
Chương 147: Sống nương tựa vào nhau
145
Chương 148: Gặp lại người lạ
146
Chương 149: Nhất Phù đòi mạng (một)
147
Chương 150: Nhất Phù đòi mạng (hai)
148
Chương 151: Nhất Phù đòi mạng (ba)
149
Chương 152: Cưỡi hổ khó xuống
150
Chương 153: Dám can đảm không quỳ
151
Chương 154: Tranh giành hậu vị (một)
152
Chương 155: Tranh giành hậu vị (hai)
153
Chương 156: Ranh giành hậu vị (ba)
154
Chương 157: Mua dây buộc mình
155
Chương 158: Một lòng báo thù
156
Chương 159: Càng ngày càng xa
157
Chương 160: Ngươi thu tay lại đi
158
Chương 161: Như chim liền cánh như cây liền cành (H)
159
Chương 162: Giương đông kích tây
160
Chương 163: Tứ phong Quý Phi
161
Chương 164: Thề tùy tướng (sống chết cùng theo)
162
Chương 165: Tử Long trên bầu trời
163
Chương 166: Sẽ không quá xa
164
Chương 167: Nửa thất xiêm áo
165
Chương 168: Vén ra mây mù
166
Chương 169: Hắn không hiểu
167
Chương 170: Lang tử dã tâm
168
Chương 171
169
Chương 172: Quyết liệt bỏ đi
170
Chương 173: Gặp lại nhau
171
Chương 174: Chuyện rất khéo
172
Chương 175: Phải buông tha
173
Chương 176: Lấy đồ
174
Chương 177: Có thể tổn thương hắn
175
Chương 178: Còn chưa đủ sao
176
Chương 179: Tìm đường sống trong chỗ chết
177
Chương 180: Khổ nhục kế
178
Chương 181: Cơ hội đền bù
179
Chương 182: Một đời một thế
180
Chương 183: Chớ có trách ta (H+)
181
Chương 184: Khôi phục trí nhớ 1
182
Chương 185: Khôi phục trí nhớ 2
183
Chương 186: Khôi phục trí nhớ 3
184
Chương 187: Sợ hãi của hắn
185
Chương 188: Nàng khó chịu (H+)
186
Chương 189: Mạng treo lơ lửng
187
Chương 190: Bị nàng bạt tai
188
Chương 191: Ai đúng ai sai
189
Chương 192: Chàng làm hư ta
190
Chương 193: Bị quấy rầy
191
Chương 194: Chết không toàn thây
192
Chương 195: Chờ rất lâu
193
Chương 196: Tà dương như máu (tấu chương ngược)
194
Chương 197: Sống chết gắn bó
195
Chương 198: Chữa thương ở sơn động 1
196
Chương 199: Chữa thương ở sơn động (2)
197
Chương 200: Chữa thương ở sơn động 3
198
Chương 201: Kiêm điệp tình thâm
199
Chương 202: Trong lòng có cầm
200
Chương 203: Hoàn hắn một kiếm
201
Chương 204: Thống nhất giang hồ
202
Chương 205: Ngoại thành
203
Chương 206: Xuống tay lưu tình
204
Chương 207: Đáng giá tin tưởng
205
Chương 208: Như thế kích thích
206
Chương 209: Đùa mà thành thật (thượng)
207
Chương 210: Đùa mà thành thật (hạ)
208
Chương 211: Màu đen thống trị
209
Chương 212: Giết không cần hỏi
210
Chương 213: Một cái lưới lớn
211
Chương 214: Hình phạt chém ngang người
212
Chương 215: Kiến huyết phong hầu
213
Chương 216: Cảnh còn người mất
214
Chương 217: Tam trinh cửu liệt
215
Chương 218: Hành hạ lẫn nhau
216
Chương 219: Lựa chọn như thế nào
217
Chương 220: Nên rời đi
218
Chương 221: Ta không được tự nhiên
219
Chương 222: Không muốn buông tay (một)
220
Chương 223: Không muốn buông tay (hai)
221
Chương 224: Không muốn buông tay (ba)
222
Chương 225: Mệt mỏi thật sự
223
Chương 226: Sống chết cùng nhau
224
Chương 227: Người dưng khác đường 1
225
Chương 228: Người dưng khác đường 2
226
Chương 229: Thương tổn trong lòng
227
Chương 230: Từ bỏ tình yêu
228
Chương 231: Lâm nguy quen biết nhau
229
Chương 232: Lại bị thương
230
Chương 233: Trong một đêm
231
Chương 234: Tình huống rất bất lợi
232
Chương 235: Người tới là ai?
233
Chương 236: Biệt ly biệt ly
234
Chương 237: Hoài nghi gì
235
Chương 238: Dựa vào cảm giác
236
Chương 239: Sau có sát thủ
237
Chương 240: Có thể tin ai
238
Chương 241: Có nhan tiểu ngọc
239
Chương 242: Ăn đồ ngọt không?
240
Chương 243: Không thể ích kỷ
241
Chương 244: Thử lui tới
242
Chương 245: Tùng Lâm gặp nạn
243
Chương 246: Sẽ không hiểu
244
Chương 247: Trao đổi đồng giá
245
Chương 248: Lấy thân thể trao đổi
246
Chương 249: Người lạ gặp nhau
247
Chương 250: Không thể miễn cưỡng
248
Chương 251: Biện pháp khác
249
Chương 252: Được thấy ánh sáng
250
Chương 253: Hôn lễ của hắn
251
Chương 254: Thật xin lỗi, ta yêu chàng
252
Chương 255: Tình yêu duy nhất
253
Chương 256: Cùng đi đi
254
Chương 257: Khích bác vô sỉ
255
Chương 258: Phong hồi lộ chuyển
256
Chương 259: Tư thái thật lớn
257
Chương 260: Giải khai tâm kết
258
Chương 261: Sát cánh bên nhau
259
Chương 262: Hạ thấp tôn nghiêm
260
Chương 263: Nâng khay ngang mày (Vợ chồng tôn trọng lẫn nhau)
261
Chương 264: Bố trí trước khi chiến đấu
262
Chương 265: Nổ tung thác nước
263
Chương 266: Khúc u bờ sông
264
Chương 267: Hóa kén thành bướm
265
Chương 268: Đại kết cục: lục cung không phi
266
Chương 269: Đại kết cục 2
267
Chương 270: Phiên ngoại : bạch ly nhược và phong mạc thần
268
Chương 271: Phiên ngoại : hoa nở bên đường 1
269
Chương 272: Phiên ngoại : hoa nở bên đường 2
270
Chương 273: Phiên ngoại : hoa nở bên đường 3
271
Chương 274: Ngoại truyện: hoa bỉ ngạn nở rộ (một)
272
Chương 275: Ngoại truyện: Hoa bỉ ngạn nở rộ (hai)
273
Chương 276: Ngoại truyện: Hoa bỉ ngạn nở rộ (ba)
274
Chương 277: Ngoại truyện: Phỏng vấn Phong Mạc Thần và Bạch Ly Nhược