Chương 124: Blues náo nhiệt!

"Úc gia chủ, con trai ta hiện tại ở chỗ của ngài biến thành như vậy, Úc gia chủ có phải cũng nên cho Hoàng Nghiệp ta một câu nói hay không!" Hoàng Nghiệp là một nam nhân trung niên, hình dáng ngũ quan sắc nét cho người ta một loại cảm giác không giận tự uy.

Úc Trục Thiên cong cong khóe môi, đôi mắt đào hoa phong lưu, ánh mắt hơi hơi lưu chuyển một chút quang mang, không nói chuyện.

Lúc này, Úc Diệp mang theo vài người đi vào đại sảnh, nói với Úc Trục Thiên: "Chú, mấy người này có liên quan, ta nghĩ bọn họ hẳn là biết vì sao Hoàng Hưng lại biến thành như vậy? Hạ Thiên Tịch vì sao lại mất tích?"

Vì thân phận hai người này cũng không thấp, Úc Diệp sợ một mình hắn không giải quyết được, cho nên đem chuyện này nói với Úc Trục Thiên, Úc Trục Thiên liền tới rồi.

Mấy người mà Úc Diệp mang theo cũng chính là đám người Thành Viễn.

Hoàng Nghiệp vừa nghe Úc Diệp nói như vậy, một đôi mắt sắc bén lập tức bắn phá lại đây, nghiêm khắc hỏi: "Con trai ta tại sao lại biến thành như vậy? Các ngươi biết?"

"Không...ta ta..." Mấy người Thành Viễn đã khi nào đối mặt với cảnh tượng như vậy đâu, lập tức có vài người sợ tới sắc mặt tái nhợt, lắp bắp nói không nên một câu hoàn chỉnh.

"Tiểu Tịch ở đâu?" Trên khuôn mặt lạnh như băng của Hạ Thanh như cũ không có bất cứ biểu tình gì, nhưng âm điệu không chút phập phồng biểu hiện giờ phút này tâm tình của anh cũng không tốt.

Vừa nghe thấy Hạ Thanh nói chuyện, thân thể mấy người lại run rẩy càng thêm lợi hại.

"Đem chuyện các ngươi biết hết thảy nói ra, mau lên." Úc Trục Thiên thần sắc không kiên nhẫn nhìn mấy người, khuôn mặt tuấn nghị mê người tuy rằng có một tia phong lưu nhưng Úc Diệp lại biết, chú mình đang tức giận, dám can đảm nháo sự ở Blues, có thể nói mấy người này lá gan cũng không nhỏ.

Mấy người dưới áp lực cường đại, bùm một tiếng quỳ xuống, thân thể run bần bật nói: "Là, là như thế này."

Một người trong đó liền đem tiền căn hậu quả mọi chuyện nói ra.

"Các ngươi hạ dược con trai ta?" Giọng nói lạnh lẽo của Hạ Thanh không giận tự uy, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn gia chủ Hoàng gia Hoàng Nghiệp một cái, Hoàng Nghiệp nhíu nhíu mày, ông cũng không ngờ tới Hoàng Hưng cư nhiên to gan như vậy, ngay cả con trai của Hạ Thanh cũng dám đùa bỡn.

Vài người nghe được Hạ Thanh hỏi chuyện, quỳ rạp trên mặt đất, thân ảnh run rẩy càng thêm lợi hại, đặc biệt là Thành Viễn, hắn người chủ sử trong chuyện này, những người khác chỉ là kẻ đi theo thôi.

"Hoàng gia chủ, ngài có phải nên cho ta một công đạo hay không?" Hạ Thanh một tay gõ gõ mặt bàn bên cạnh, chậm rãi rõ ràng nói từng chữ.

Nhưng ngữ khí lại lạnh lùng vô cùng.

Chỉ cần là người quen với Hạ Thanh đều biết, đây là Hạ Thanh đang tức giận.

Vảy ngược duy nhất của Hạ Thanh chính là Hạ Thiên Tịch, bằng không cũng sẽ không có chuyện khi Hạ Thiên Tịch tự sát lại tức giận như vậy, không màng hậu quả muốn khai chiến với Đế quốc.

Hoàng Nghiệp nhíu mày một chút, lúc này cũng âm thầm tức giận con trai làm xằng làm bậy, trầm tư một chút nói với Hạ Thanh: "Hạ nguyên soái, chuyện này ta tự nhiên sẽ cho ngài một cái công đạo, chẳng qua điều chúng ta cần quan tâm trước mắt là vì sao con trai ta lại biến thành như vậy? Là ai đả thương hắn? Con trai ngài vì sao lại mất tích? Hiện tại đang ở đâu? Blues có phải cũng nên cho chúng ta một cái công đạo hay không?"

Nói đến nói đi cũng là lỗi của Blues!

Úc Trục Thiên nhướng mày, ánh mắt phong lưu quét trên người mấy người nói: "Còn gì nữa?"

"Ta...... Chúng ta không biết, lúc ấy chúng ta đều đi ra ngoài, trong ghế lô chỉ còn lại Hoàng thiếu và Hạ thiếu, Hoàng thiếu vì sao lại biến thành như vậy chúng ta thật sự không biết? Hạ thiếu vì sao lại mất tích chúng ta cũng không biết, thật sự không biết......" Vài người bị dọa liên tục lặp lại hai chữ không biết.

Ánh mắt Hoàng Nghiệp và Hạ Thanh đều bắn về phía Úc Trục Thiên.

Người vô duyên vô cớ biến thành dạng người không ra người quỷ không ra quỷ, cộng thêm mất tích ở Blues, Úc Trục Thiên chắc chắn phải cho bọn họ một cái công đạo.

"Đem video hình ảnh ở hành lang lại đây." Úc Trục Thiên hạ lệnh.

Hắn không tin có người dám thật sự gây án ở Blues, còn thần không biết quỷ không hay bắt người đi, nghĩ cũng không thể.

"Vâng thưa chú." Úc Diệp lập tức đi làm.

Chỉ một lát, Úc Diệp liền đem video theo dõi trên hành lang mang tới, dùng quang não chiếu lên hình ảnh trước mặt ba người.

Úc Trục Thiên vừa mới đầu xác thực bị Thành Viễn lừa đi, y còn ở trước cửa ghế lô dừng lại ba giây đồng hồ.

Úc Trục Thiên lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Thiên Tịch, hơn nữa Úc Diệp cũng đề cập qua về Hạ Thiên Tịch với hắn, cho nên hắn liền phá lệ chú ý một chút, đôi mắt phong lưu lưu chuyển của Úc Trục Thiên tinh tế quan sát khuôn mặt Hạ Thiên Tịch trên video.

Khuôn mặt thiếu niên ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, đôi mắt thon dài đào hoa, ánh mắt hơi hơi lưu chuyển, tự mang theo một cỗ phong lưu ý nhị, đặc biệt là khi y gợi lên khóe môi, cánh môi đạm sắc rất là hấp dẫn người, khóe môi hơi hơi nhếch lên, cũng mang theo một cỗ tình tố phong lưu như vậy.

Nếu không phải thiếu niên này là con trai của Hạ Thanh, Úc Trục Thiên đúng là sẽ cho rằng Hạ Thiên Tịch là con trai của mình.

Hạ Thiên Tịch và hắn đâu chỉ giống nhau năm phần, quả thực chính là bảy phần!

Ngũ quan tinh xảo mê người kia, đôi mắt thon dài, ánh mắt lưu chuyển quang mang, khóe môi đạm sắc phong lưu...quả thực chính là cùng hắn từ một cái khuôn đúc ra.

Có thể nói gương mặt này của Hạ Thiên Tịch có bảy phần giống hắn, ba phần khác là của Hạ Thanh, khuôn mặt mà càng nhìn càng khiến người ta nghiện.

Úc Trục Thiên hơi hơi khép lại đôi mắt phượng, ánh mắt thâm thúy không chút để ý liếc nhìn Hạ Thanh phía đối diện một cái.

Khuôn mặt Hạ Thanh không có bất cứ biến hóa gì, thân thể ngồi ngay ngắn vừa nhìn là biết đây là người phi thường có tu dưỡng, môi mỏng mím lại, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm hình ảnh trên video, nhưng trong lòng anh lại phi thường khẩn trương, bàn tay nắm chặt thành quyền đã thấm đẫm mồ hôi, đặc biệt là khi Úc Trục Thiên không chút để ý mà liếc mắt lại đây, trái tim anh lại càng đập nhanh hơn một nhịp.

Anh không biết Blues là Úc Trục Thiên mở, hơn nữa lại chưa từng tiến vào Blues từ trước đến nay, anh là một người phi thường nghiêm cẩn gò bó, chưa bao giờ thả lỏng, cũng rất ít tham dự các loại yến hội hoạt động của giới thượng lưu, có tham dự cũng chỉ là các hoạt động trong quân đội liên bang mà thôi, những hoạt động đó sẽ không có Úc Trục Thiên tham gia.

Những năm gần đây anh vẫn luôn tránh né Úc Trục Thiên, tránh né chạm mặt với Úc Trục Thiên, nhưng Úc Trục Thiên lại là một người có thể khiến cho Liên bang và Đế quốc run sợ, thường xuyên cũng có một ít tin đồn về Úc Trục Thiên chảy tới tai anh, mà tin đồn về Úc Trục Thiên nhiều nhất chính là tai tiếng hoa đào của hắn ở xã hội thượng tầng.

Úc Trục Thiên có bao nhiêu phong lưu, ngươi chỉ cần xem những tai tiếng đào hoa của hắn sẽ biết.

Mỗi ngày một tin, tuyệt đối không lặp lại.

Mà Hạ Thanh cũng chỉ xem một cái liền quên luôn, hai người vốn dĩ không có gì liên quan tới nhau, hà tất phải đi chú ý làm gì.

Hôm nay tương ngộ cùng Úc Trục Thiên, là hoàn toàn ngoài ý liệu của anh, khi anh nhìn thấy Úc Trục Thiên ngoài đời, không phải là nhìn thấy trên tạp chí hay tivi, thân thể anh hung hăng cứng đờ, ngay sau đó anh liền áp chế khiếp sợ trong lòng, thần thái tự nhiên ngồi xuống.

Hiện tại nhìn khuôn mặt Hạ Thiên Tịch trên video, lại bị cặp mắt không chút để ý kia của Úc Trục Thiên nhìn qua, thái dương Hạ Thanh hung hăng nhảy lên một chút, trái tim run rẩy, nắm chặt nắm tay, môi mỏng mím chặt, mặc kệ Úc Trục Thiên có nhìn ra cái gì hay không, con trai là của anh, chỉ có thể là của một mình anh thôi.

Từ video cũng không nhìn ra cái gì, đúng như mấy người Thành Viễn nói, sau khi bọn họ mang Hạ Thiên Tịch vào xong liền thực nhanh ra ngoài, cũng không có người đi vào, mà Hạ Thiên Tịch và Hoàng Hưng cũng không đi ra.

Trong khoảng thời gian này, trong ghế lô đã xảy ra cái gì, nhưng là không có ai biết.

Hành lang có video theo dõi, nhưng bên trong ghế lô lại không có, bởi vì ghế lô cần riêng tư, cho nên trong ghế lô không thể nào được lắp video.

Lại qua một đoạn thời gian, đến rạng sáng dẫn theo người tới, đoạn thời gian kia vẫn không có người từ trong ghế lô đi ra, cũng không có bất cứ người nào từ ngoài vào.

"Đây là?" Hoàng Nghiệp nhìn thân ảnh Lăng Thần, mày nhíu sâu hơn.

"Con trai của Lăng nguyên soái." Úc Trục Thiên nhướng nhướng mày.

Không nghĩ tới Blues đêm nay cư nhiên sẽ náo nhiệt như vậy.

Mọi người hoàn toàn không hiểu được vì sao ngay cả con trai của Lăng nguyên soái cũng lại đây, nhưng lại không nói gì, áp xuống nghi vấn trong lòng lại lần nữa theo dõi tiếp.

Cửa ghế lô bị mở ra, trong ghế lô truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết, trong một khắc này, mọi người đều không nhịn được suy nghĩ, chẳng lữ cái ghế lô kia là địa ngục nhân gian? Sao lại có tiếng kêu thống khổ thê thảm đến vậy?

Chịu đựng nghi vấn trong lòng mọi người tiếp tục xem, video không xem được bên trong ghế lô xảy ra chuyện gì, lại thấy một lúc sau Thành Viễn vẻ mặt trắng bệch chạy nhanh ra liên hệ người, chờ Thành Viễn đi rồi, không tới một lát, Lăng Thần cũng ôm một người từ trong ghế lô đi ra, người trong lòng ngực bị hắn ôm lấy gắt gao, mà tay chân người kia lại gắt gao quấn chặt trên người hắn, nhìn thân thể hai người kề sát bên nhau như là một thể vậy.

Tuy không nhìn rõ người được Lăng Thần ôm trong ngực là ai, nhưng Hạ Thanh bỗng nhiên đứng lên, trừng mắt nhìn hình ảnh Lăng Thần ôm người trong video kinh hô một tiếng: "Tiểu Tịch"

Hạ Thiên Tịch là con trai do anh nuôi 17 năm, cho dù không nhìn được mặt Hạ Thiên Tịch, chỉ cần nhìn thân thể, Hạ Thanh cũng nhận ra, người mà Lăng Thần ôm trong ngực chính là Hạ Thiên Tịch.

Ánh mắt Úc Trục Thiên nhàn nhạt liếc nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Hạ Thanh, nhìn nhìn hình ảnh trong video, tuy hắn chỉ nhìn qua hình ảnh Hạ Thiên Tịch trong video một đoạn lúc trước, nhưng bằng vào trí nhớ siêu tốt, hiện tại nhìn người được Lăng Thần ôm, hắn cũng nhận ra người kia chính là Hạ Thiên Tịch.

Thân ảnh Lăng Thần ôm người thực nhanh biến mất khỏi video, hắn đi tới một ghế lô khác, chẳng qua thân ảnh lại đây lại biến mất trên hành lang, màn hình theo dõi liền không theo dõi đến.

Video đến đoạn này cũng liền xong rồi.

Mọi người tâm tư khác nhau, thoạt nhìn vấn đề này cũng liên quan đến Lăng nguyên soái.

Úc Diệp thu hồi video, Úc Trục Thiên nhìn Hạ Thanh và Hoàng Nghiệp nói: "Xem ra, cũng phải mời Lăng nguyên soái tới đây một chuyến."

..........

Chapter
1 Chương 1: Quyển 1: Trường quân đội số 1-Thành công sống lại
2 Chương 2: Báo thù
3 Chương 3: Bàn tay vàng mở ra
4 Chương 4: Phế vật trọng sinh
5 Chương 5: Tình thương của cha như núi
6 Chương 6: Thế giới đáng sợ
7 Chương 7: Phế vật nổi tiếng
8 Chương 8: Quyết tâm của Hạ Thiên Tịch
9 Chương 9: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
10 Chương 10: Lòng kiên định của thiếu niên
11 Chương 11: Trường quân đội số 1
12 Chương 12: Xích quả quả ngượng ngùng
13 Chương 13: Hiệu quả của tẩy tủy đan
14 Chương 14: Lưu manh mỹ nữ tóc bạc bên thang máy
15 Chương 15: Hạ Thiên Tịch đáng khinh! Mỹ nữ tóc bạc đùa giỡn!
16 Chương 16: Tóc bạc mỹ nữ đáng giận! Ma pháp nhanh chóng tu luyện!
17 Chương 17: Kiên định không thay đổi
18 Chương 18: Trường quân đội số 1, ta đến đây
19 Chương 19: Thăng cấp thành pháp sư sơ cấp
20 Chương 20: Khảo thí sắp bắt đầu
21 Chương 21: Biểu tượng của các vị nguyên soái
22 Chương 22: Cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt
23 Chương 23: Thật là quá tàn bạo quá huyết tinh!
24 Chương 24: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
25 Chương 25: Phế vật chi danh
26 Chương 26: Phế vật thay đổi
27 Chương 27: Một chút đều không đáng yêu
28 Chương 28: Oan gia ngõ hẹp
29 Chương 29: Đối chọi gay gắt
30 Chương 30: Thế lực ngang nhau
31 Chương 31: Nội dung khảo hạch
32 Chương 32: Phân tổ
33 Chương 33: Chạy trốn
34 Chương 34: Trường Giang số 9
35 Chương 35: Anh dũng tiến lên
36 Chương 36: Bi ai Hạ Thiên Tịch
37 Chương 37: Lăng Thần đã đến
38 Chương 38: Chạy trốn!
39 Chương 39: Ma pháp bại lộ
40 Chương 40: Ta thích ngươi! Chính thức kết giao đi!
41 Chương 41: Người yêu là dùng để yêu và sủng
42 Chương 42: Bị gắn mác phu nhân
43 Chương 43: Đại giới của việc cuồng bá khốc huyễn
44 Chương 44: Mỹ thiếu niên kỳ lạ
45 Chương 45: Ta thật sự không muốn...
46 Chương 46: Lăng Thần lãnh khí tràng
47 Chương 47: Tuyên thệ bá đạo! Không cho tùy hứng!
48 Chương 48: Vương bà bán qua, mèo khen mèo dài đuôi!
49 Chương 49: Chúng ta kết hôn đi!
50 Chương 50: Quang mang đủ để hấp dẫn y!
51 Chương 50-2: Mầm mống tốt mỗi người đều tranh đoạt
52 Chương 51: Nằm không cũng trúng đạn
53 Chương 52: Tỏa sáng quang mang
54 Chương 53: Khảo hạch thứ tư
55 Chương 54: Lựa chọn huấn luyện viên
56 Chương 55: Hệ thống chơi xấu
57 Chương 56: Thời gian ba tháng
58 Chương 57: Có lợi không chiếm là ngu ngốc!
59 Chương 58: Không xa trướng
60 Chương 59: Tính cách của Lăng Thần
61 Chương 60: "Nghiệt duyên" trong truyền thuyết
62 Chương 61: Chứng khiết phích nghiêm trọng!
63 Chương 62: Xuẩn manh vs khiết phích
64 Chương 63: Lăng Thần buồn bực
65 Chương 64: Thượng đế đối xử không công bằng!
66 Chương 65: Ngươi nha, người là quỷ đói đầu thai sao?
67 Chương 66: Trọng điểm không phải là chạy bộ đi!
68 Chương 67: Huấn luyện viên đáng yêu! Chúng ta yêu ngươi muốn chết!
69 Chương 68: Huấn luyện viên lập uy! Hình tượng thùng cơm!
70 Chương 69: Ấm áp ở chung! Đạm đạm tình tố
71 Chương 70: Chính nhân quân tử! Tuyệt không muốn làm!
72 Chương 71: Không khí quỷ dị! Nam sinh tóc dài!
73 Chương 72: Huấn luyện! Lancet đã đến!
74 Chương 73: Tình địch gặp mặt! Đằng đằng sát khí!
75 Chương 74: Tình địch quyết đấu! Hạ Thanh quan tâm
76 Chương 75: Tiểu Cửu bi thương! Hạ quyết tâm!
77 Chương 76: Lancet tự luyến! Lăng Thần hiểu lầm!
78 Chương 77: Lăng Thần hắc hóa! Hạ Thiên Tịch phát hỏa!
79 Chương 78: Tuyên thệ bá đạo! Không khí quỷ dị!
80 Chương 79: Nữ hán tử bưu hãn!
81 Chương 80: Bản chất của kẻ tham ăn! Hạ Thiên Tịch vs Lăng Thần
82 Chương 81: Khen thưởng trừng phạt! Tình yêu ngốc nghếch!
83 Chương 82: Cho ngươi một cơ hội!
84 Chương 83: Học ma pháp! Lựa chọn của Hệ thống!
85 Chương 84: Ký kết khế ước! Thăng cấp thành Ma Pháp Sư sơ cấp!
86 Chương 85: Năm ngày cuối cùng! Lăng Thần khó chịu!
87 Chương 86: Trò chơi truy đuổi! Vứt bỏ đội viên!
88 Chương 87: Năng lực của tiểu Cửu! Bổ sung thể lực
89 Chương 88: Chất lỏng đặc chế! Lăng Thần phúc hắc!
90 Chương 89: Các loại trái cây! Lóa hết cả mắt!
91 Chương 90: Nhất định phải gọi là nữ vương đại nhân!
92 Chương 91: Đối chiến! Học viên chính thức!
93 Chương 92: Hai bên giằng co! Chỗ tốt của đan dược!
94 Chương 93: Hai bên ngang tay! Hành động tri kỷ!
95 Chương 94: Phân công hành động! Kết quả toàn thắng!
96 Chương 95: Nữ vương phúc hắc không thể trêu vào!
97 Chương 96: Cái đệm thịt người! Niềm vui ngoài ý muốn!
98 Chương 97: Thông qua khảo hạch! Hai người ấm áp
99 Chương 98: Hai người trí khí! Mời đồng bạn!
100 Chương 99: Tiểu Cửu đáng yêu! Flina đi theo!
101 Chương 100: Ký kết thành công! Thổ lộ tiếng lòng!
102 Chương 101: Ngạo kiều nữ vương! Ngoan ngoãn trung khuyển!
103 Chương 102: Hạ Thiên Tịch làm nũng!
104 Chương 103: Nghỉ về nhà ^-^
105 Chương 104: Dùng tẩy tủy đan! Nỗ lực tu luyện!
106 Chương 105: Sắp tách ra! Ký túc xá ôn tồn!
107 Chương 106: Tạm thời tách ra! Về nhà!
108 Chương 107: Thân thế! Tồn tại rác rưởi!
109 Chương 108: Khiêu khích! Một chiêu hoa lệ!
110 Chương 109: Cuồng bá khốc suất!
111 Chương 110: So cha! Ruồi bọ phiền phức!
112 Chương 111: Dương danh đại viện quân khu! Lục Dực Thiên Hổ!
113 Chương 112: Nổi danh! Fan club!
114 Chương 113: Đại hội luận bàn!
115 Chương 114: Thu hoạch nhân tâm! Thi đấu!
116 Chương 115: Thi đấu thắng lợi! Uống rượu đi^_^
117 Chương 116: Cái đồ Miệng phun đầy phân!
118 Chương 117: Úc gia Úc Trục Thiên
119 Chương 118: Úc Trục Thiên kiêu ngạo! Gặp lai hồ bằng cẩu hữu!
120 Chương 119: Tâm tư của Hoàng Hưng!
121 Chương 120: Bị người tính kế! Trúng chiêu!
122 Chương 121: Kết cục thịt nướng! Lăng Thần đã đến!
123 Chương 122: Thực hung tàn có phải không?
124 Chương 123: Giải cứu đúng lúc! Hạ Thanh vs Úc Trục Thiên!
125 Chương 124: Blues náo nhiệt!
126 Chương 125: Lăng nguyên soái vô lại!
127 Chương 126: Tức chết người không đền mạng
128 Chương 127: Ngươi là cố ý đi! Hung thủ là ai?
129 Chương 128: Lăng Thần ái
130 Chương 129: Nhàn nhạt tình tố ấm áp ở chung (1)
131 Chương 130: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (2)
132 Chương 131: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (3)
133 Chương 132: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (4)
134 Chương 133: Hạ Thanh phản đối! Lăng Nghị tán đồng!
135 Chương 134: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (5)
136 Chương 135: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (6)
137 Chương 136: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (7)
138 Chương 137: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (8)
139 Chương 138: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (9)
140 Chương 139: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (10)
141 Chương 140: Hạ Thanh khảo nghiệm!
142 Chương 141: Lăng Thần đối chiến Hạ Thanh
143 Chương 142: Kiêu ngạo khiêu khích! Ai sợ ai~
144 Chương 143: Đem rác rưởi đều dẫm dưới chân đi!
145 Chương 144: Chói mù mắt các ngươi đi!
146 Chương 145: Tròng mắt hung hăng mà rơi xuống đi!
147 Chương 146: Trần trụi khoe ân ái!
148 Chương 147: Nghịch lân! Ai động phải chết!
149 Chương 148: Nam nhân nên như vậy
150 Chương 149: Hai người hạnh phúc! Hạ Thanh chấp nhận!
151 Chương 150: Ấm áp hạnh phúc! Tuyết rơi!
152 Chương 151: Đắp người tuyết! Quan tâm sẽ bị loạn!
153 Chương 152: Mỹ thiếu niên dễ thương!
154 Chương 153: Có lẽ, đây là tình yêu đích thực!
155 Chương 154: Lục Dực Thiên Hổ xỏ lá! Khế ước!
156 Chương 155: Biểu hiện kém cỏi
157 Chương 156: Con trai biến thành con gái! Thực ưu thương có phải không?
158 Chương 157: Lăng Thần vẻ mặt đầy khẩn trương!
159 Chương 158: Tin tức đính hôn! Lăng Thần ghen!
160 Chương 159: Chia tay! Yêu điên cuồng
161 Chương 160: Điên cuồng bày tỏ tình yêu!
162 Chương 161: Cuối cùng tâm ý cũng tương thông
163 Chương 162: Trời sinh một đôi!
164 Chương 163: Nhất sinh nhất thế cả đời!
Chapter

Updated 164 Episodes

1
Chương 1: Quyển 1: Trường quân đội số 1-Thành công sống lại
2
Chương 2: Báo thù
3
Chương 3: Bàn tay vàng mở ra
4
Chương 4: Phế vật trọng sinh
5
Chương 5: Tình thương của cha như núi
6
Chương 6: Thế giới đáng sợ
7
Chương 7: Phế vật nổi tiếng
8
Chương 8: Quyết tâm của Hạ Thiên Tịch
9
Chương 9: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
10
Chương 10: Lòng kiên định của thiếu niên
11
Chương 11: Trường quân đội số 1
12
Chương 12: Xích quả quả ngượng ngùng
13
Chương 13: Hiệu quả của tẩy tủy đan
14
Chương 14: Lưu manh mỹ nữ tóc bạc bên thang máy
15
Chương 15: Hạ Thiên Tịch đáng khinh! Mỹ nữ tóc bạc đùa giỡn!
16
Chương 16: Tóc bạc mỹ nữ đáng giận! Ma pháp nhanh chóng tu luyện!
17
Chương 17: Kiên định không thay đổi
18
Chương 18: Trường quân đội số 1, ta đến đây
19
Chương 19: Thăng cấp thành pháp sư sơ cấp
20
Chương 20: Khảo thí sắp bắt đầu
21
Chương 21: Biểu tượng của các vị nguyên soái
22
Chương 22: Cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt
23
Chương 23: Thật là quá tàn bạo quá huyết tinh!
24
Chương 24: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
25
Chương 25: Phế vật chi danh
26
Chương 26: Phế vật thay đổi
27
Chương 27: Một chút đều không đáng yêu
28
Chương 28: Oan gia ngõ hẹp
29
Chương 29: Đối chọi gay gắt
30
Chương 30: Thế lực ngang nhau
31
Chương 31: Nội dung khảo hạch
32
Chương 32: Phân tổ
33
Chương 33: Chạy trốn
34
Chương 34: Trường Giang số 9
35
Chương 35: Anh dũng tiến lên
36
Chương 36: Bi ai Hạ Thiên Tịch
37
Chương 37: Lăng Thần đã đến
38
Chương 38: Chạy trốn!
39
Chương 39: Ma pháp bại lộ
40
Chương 40: Ta thích ngươi! Chính thức kết giao đi!
41
Chương 41: Người yêu là dùng để yêu và sủng
42
Chương 42: Bị gắn mác phu nhân
43
Chương 43: Đại giới của việc cuồng bá khốc huyễn
44
Chương 44: Mỹ thiếu niên kỳ lạ
45
Chương 45: Ta thật sự không muốn...
46
Chương 46: Lăng Thần lãnh khí tràng
47
Chương 47: Tuyên thệ bá đạo! Không cho tùy hứng!
48
Chương 48: Vương bà bán qua, mèo khen mèo dài đuôi!
49
Chương 49: Chúng ta kết hôn đi!
50
Chương 50: Quang mang đủ để hấp dẫn y!
51
Chương 50-2: Mầm mống tốt mỗi người đều tranh đoạt
52
Chương 51: Nằm không cũng trúng đạn
53
Chương 52: Tỏa sáng quang mang
54
Chương 53: Khảo hạch thứ tư
55
Chương 54: Lựa chọn huấn luyện viên
56
Chương 55: Hệ thống chơi xấu
57
Chương 56: Thời gian ba tháng
58
Chương 57: Có lợi không chiếm là ngu ngốc!
59
Chương 58: Không xa trướng
60
Chương 59: Tính cách của Lăng Thần
61
Chương 60: "Nghiệt duyên" trong truyền thuyết
62
Chương 61: Chứng khiết phích nghiêm trọng!
63
Chương 62: Xuẩn manh vs khiết phích
64
Chương 63: Lăng Thần buồn bực
65
Chương 64: Thượng đế đối xử không công bằng!
66
Chương 65: Ngươi nha, người là quỷ đói đầu thai sao?
67
Chương 66: Trọng điểm không phải là chạy bộ đi!
68
Chương 67: Huấn luyện viên đáng yêu! Chúng ta yêu ngươi muốn chết!
69
Chương 68: Huấn luyện viên lập uy! Hình tượng thùng cơm!
70
Chương 69: Ấm áp ở chung! Đạm đạm tình tố
71
Chương 70: Chính nhân quân tử! Tuyệt không muốn làm!
72
Chương 71: Không khí quỷ dị! Nam sinh tóc dài!
73
Chương 72: Huấn luyện! Lancet đã đến!
74
Chương 73: Tình địch gặp mặt! Đằng đằng sát khí!
75
Chương 74: Tình địch quyết đấu! Hạ Thanh quan tâm
76
Chương 75: Tiểu Cửu bi thương! Hạ quyết tâm!
77
Chương 76: Lancet tự luyến! Lăng Thần hiểu lầm!
78
Chương 77: Lăng Thần hắc hóa! Hạ Thiên Tịch phát hỏa!
79
Chương 78: Tuyên thệ bá đạo! Không khí quỷ dị!
80
Chương 79: Nữ hán tử bưu hãn!
81
Chương 80: Bản chất của kẻ tham ăn! Hạ Thiên Tịch vs Lăng Thần
82
Chương 81: Khen thưởng trừng phạt! Tình yêu ngốc nghếch!
83
Chương 82: Cho ngươi một cơ hội!
84
Chương 83: Học ma pháp! Lựa chọn của Hệ thống!
85
Chương 84: Ký kết khế ước! Thăng cấp thành Ma Pháp Sư sơ cấp!
86
Chương 85: Năm ngày cuối cùng! Lăng Thần khó chịu!
87
Chương 86: Trò chơi truy đuổi! Vứt bỏ đội viên!
88
Chương 87: Năng lực của tiểu Cửu! Bổ sung thể lực
89
Chương 88: Chất lỏng đặc chế! Lăng Thần phúc hắc!
90
Chương 89: Các loại trái cây! Lóa hết cả mắt!
91
Chương 90: Nhất định phải gọi là nữ vương đại nhân!
92
Chương 91: Đối chiến! Học viên chính thức!
93
Chương 92: Hai bên giằng co! Chỗ tốt của đan dược!
94
Chương 93: Hai bên ngang tay! Hành động tri kỷ!
95
Chương 94: Phân công hành động! Kết quả toàn thắng!
96
Chương 95: Nữ vương phúc hắc không thể trêu vào!
97
Chương 96: Cái đệm thịt người! Niềm vui ngoài ý muốn!
98
Chương 97: Thông qua khảo hạch! Hai người ấm áp
99
Chương 98: Hai người trí khí! Mời đồng bạn!
100
Chương 99: Tiểu Cửu đáng yêu! Flina đi theo!
101
Chương 100: Ký kết thành công! Thổ lộ tiếng lòng!
102
Chương 101: Ngạo kiều nữ vương! Ngoan ngoãn trung khuyển!
103
Chương 102: Hạ Thiên Tịch làm nũng!
104
Chương 103: Nghỉ về nhà ^-^
105
Chương 104: Dùng tẩy tủy đan! Nỗ lực tu luyện!
106
Chương 105: Sắp tách ra! Ký túc xá ôn tồn!
107
Chương 106: Tạm thời tách ra! Về nhà!
108
Chương 107: Thân thế! Tồn tại rác rưởi!
109
Chương 108: Khiêu khích! Một chiêu hoa lệ!
110
Chương 109: Cuồng bá khốc suất!
111
Chương 110: So cha! Ruồi bọ phiền phức!
112
Chương 111: Dương danh đại viện quân khu! Lục Dực Thiên Hổ!
113
Chương 112: Nổi danh! Fan club!
114
Chương 113: Đại hội luận bàn!
115
Chương 114: Thu hoạch nhân tâm! Thi đấu!
116
Chương 115: Thi đấu thắng lợi! Uống rượu đi^_^
117
Chương 116: Cái đồ Miệng phun đầy phân!
118
Chương 117: Úc gia Úc Trục Thiên
119
Chương 118: Úc Trục Thiên kiêu ngạo! Gặp lai hồ bằng cẩu hữu!
120
Chương 119: Tâm tư của Hoàng Hưng!
121
Chương 120: Bị người tính kế! Trúng chiêu!
122
Chương 121: Kết cục thịt nướng! Lăng Thần đã đến!
123
Chương 122: Thực hung tàn có phải không?
124
Chương 123: Giải cứu đúng lúc! Hạ Thanh vs Úc Trục Thiên!
125
Chương 124: Blues náo nhiệt!
126
Chương 125: Lăng nguyên soái vô lại!
127
Chương 126: Tức chết người không đền mạng
128
Chương 127: Ngươi là cố ý đi! Hung thủ là ai?
129
Chương 128: Lăng Thần ái
130
Chương 129: Nhàn nhạt tình tố ấm áp ở chung (1)
131
Chương 130: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (2)
132
Chương 131: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (3)
133
Chương 132: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (4)
134
Chương 133: Hạ Thanh phản đối! Lăng Nghị tán đồng!
135
Chương 134: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (5)
136
Chương 135: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (6)
137
Chương 136: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (7)
138
Chương 137: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (8)
139
Chương 138: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (9)
140
Chương 139: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (10)
141
Chương 140: Hạ Thanh khảo nghiệm!
142
Chương 141: Lăng Thần đối chiến Hạ Thanh
143
Chương 142: Kiêu ngạo khiêu khích! Ai sợ ai~
144
Chương 143: Đem rác rưởi đều dẫm dưới chân đi!
145
Chương 144: Chói mù mắt các ngươi đi!
146
Chương 145: Tròng mắt hung hăng mà rơi xuống đi!
147
Chương 146: Trần trụi khoe ân ái!
148
Chương 147: Nghịch lân! Ai động phải chết!
149
Chương 148: Nam nhân nên như vậy
150
Chương 149: Hai người hạnh phúc! Hạ Thanh chấp nhận!
151
Chương 150: Ấm áp hạnh phúc! Tuyết rơi!
152
Chương 151: Đắp người tuyết! Quan tâm sẽ bị loạn!
153
Chương 152: Mỹ thiếu niên dễ thương!
154
Chương 153: Có lẽ, đây là tình yêu đích thực!
155
Chương 154: Lục Dực Thiên Hổ xỏ lá! Khế ước!
156
Chương 155: Biểu hiện kém cỏi
157
Chương 156: Con trai biến thành con gái! Thực ưu thương có phải không?
158
Chương 157: Lăng Thần vẻ mặt đầy khẩn trương!
159
Chương 158: Tin tức đính hôn! Lăng Thần ghen!
160
Chương 159: Chia tay! Yêu điên cuồng
161
Chương 160: Điên cuồng bày tỏ tình yêu!
162
Chương 161: Cuối cùng tâm ý cũng tương thông
163
Chương 162: Trời sinh một đôi!
164
Chương 163: Nhất sinh nhất thế cả đời!