Chương 121: PN 7 – Hỏa Hỏa và Nguyệt

"Tôi muốn một nửa linh lực của cô." Ca Nhung ngẩng đầu nói.

Chẳng qua cô chỉ hơi do dự một lúc.

"Tôi đồng ý."

Giản Niên trả lời, trong mắt Ca Nhung thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên.

"Thường nghe nói đến vua của các triều đại Shura đều là kẻ si tình, hôm nay gặp được quả nhiên nói không ngoa." Ca Nhung một nửa khen ngợi một nửa là miệt thị nhìn cô nói.

"Có điều, ngươi có bản lĩnh để lấy chứ?" Giản Niên cười nhạt.

"Có ý gì?" Ca Nhung cảnh giác nhìn cô.

Giản Niên mở rộng lòng bàn tay phải, một ngọn lửa từ từ dâng lên từ lòng bàn tay cô, trung tâm ngọn lửa chính là một viên tròn màu đỏ.

"Đây là nội đan, bên trong có một nửa linh lực của ta, cầm lấy đi."

Giản Niên hất tay một cái, viên tròn màu đỏ lập tức rơi vào hai tay Ca Nhung.

"Chỉ việc ăn nó là được." Giản Niên nghiêm mặt nói.

"Được! Shura vương xem như cô hào sảng." Ca Nhung vỗ tay, hai tên canh gác đưa một cái măm gỗ lên, bên trên đang được đắp lên một khối vải xám tro.

"Thứ mà cô muốn." Ca Nhung tỏ ý cho lính gác mang qua cho cô.

Khi Giản Niên vén miếng vải xám tro lên, bất giác nhíu mày.

Một viên hoạt sinh tâm vẫn còn đang tươi.

"Vừa mới ra lò, còn tươi lắm đấy~" Ca Nhung ngửa mặt lên trời cười to một trận, hài lòng cầm viên nội đan rời đi.

"Ngu dốt." Giản Niên thật thấp nói, khóe miệng câu lên độ cong xinh đẹp, vừa quay người liền không thấy đâu.

Biết được Giản Niên vì mình đến Khuyển tộc lấy thuốc giải, tâm Lưu Nguyệt bộc phát hỗn loạn.

Rốt cuộc nên hay không nên rời khỏi đây, cô ngược lại lại do dự không quyết.

Chỉ thấy cô ngồi một mình trên giường cắn môi, vẻ mặt hoảng hốt đang nhìn lòng bàn tay của mình ngẩn người.

"Miêu tỷ tỷ~" Cảnh Tiểu Lang bưng măm trái cây thịnh soạn, cao hứng tiến vào.

"Nghe nói chị thích ăn cam, em mang vào cho chị một chút này." Cảnh Tiểu Lang tiến lại gần mỉm cười tròn xoe mắt nhìn cô.

"Cảm ơn." Trên gương mặt Lưu Nguyệt chợt lóe qua lúng túng.

"Tiểu Lang thấy thích chị, cho nên Miêu tỷ tỷ chị đừng khách sáo với em như vậy~"

"Chị là người quan trọng của Hỏa Hỏa, tự nhiên cũng là bằng hữu của chúng em."

Cảnh Tiểu Lang đặt mông ngồi lên giuiờng, cố ý hướng Lưu Nguyệt nhích tới gần một chút.

"Tôi không phải......" Lưu Nguyệt theo bản năng muốn lên tiếng.

"Miêu tỷ tỷ, chị không thích Hỏa Hỏa sao?"

"Không." Nguyệt lắc đầu.

"Hưm..... em có thể nhìn ra Miêu tỷ tỷ đang nói dối."

"Hỏa Hỏa vừa xinh, đầu óc lại thông minh, hơn nữa còn rất ôn nhu, là ai cũng đều sẽ thích đi." Cảnh Tiểu Lang dùng giọng ngây thơ nói.

"Vậy tại sao cô không thích cô ta?" Lưu Nguyệt hỏi ngược lại.

"Em đã có chị Trấp Thủy, dĩ nhiên không thể thích em ấy rồi." Cảnh Tiểu Lang nghiêm túc nói.

"Phì~ cô thật đáng yêu~" Nhìn bộ dạng nghiêm túc lúc suy nghĩ của Cảnh Tiểu Lang, Lưu Nguyệt bị cô làm cho buồn cười.

"Tôi không thích cô ta, ngay từ đầu tiếp cận cô ta chỉ là vì mục đích riêng của tôi thôi." Lưu Nguyệt lẩm bẩm nói.

"Nhưng bỏ những thứ này qua một bên, thì Miêu tỷ tỷ là thật tâm thích Hỏa Hỏa đi."

Cảnh Tiểu Lang không thuận theo không chịu buông tha.

"Hưm.... chuyện này..."

Lưu Nguyệt cũng không muốn trả lời câu hỏi này.

"Nếu sớm muộn gì cũng có người khiến cho Hỏa Hỏa vui vẻ, thì em hy vọng người đó sẽ là Miêu tỷ tỷ."

Cảnh Tiểu Lang dùng một loại ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt.

"Cảm ơn cô." Lưu Nguyệt trả lời một câu, liền lại cúi đầu.

Từ khi chào đời, cô cũng hiểu số phận cô đã không còn thuộc về riêng cô nữa, mà là của cả tộc.

Cho nên cô không thể để những thứ thất tình lục dục này gây trở ngại, cô phải đặt tương lai của cả tộc lên vị trí trước nhất.

Bất luận có ra sao, trong lòng Giản Niên cũng đã có người cũng sẽ không cưới cô. Huống hồ cô cũng không hy vọng giữa các cô sẽ dùng loại phương thức này để ở bên nhau, vì vậy cô chỉ đành lựa chọn quên đi Giản Niên, quên đi đoạn thời gian cuộc sống vui vẻ này.

Cô muốn chọn liên minh với một cường tộc khác, mà đám cưới chính là đường tắt tốt nhất.

"Miêu tỷ tỷ, đừng làm chuyện để cho bản thân phải hối hận." Cảnh Tiểu Lang giống như có thể nhìn thấu tâm sự của cô vậy, chậm rãi nói.

"Hả?"

Lưu Nguyệt kinh ngạc nhìn cô.

"Sẽ hối hận thôi, có lẽ lúc đó chúng ta đều rất tin vào việc bản thân mình là đúng. Nhưng đến cuối cùng cảm thấy đau khổ, cảm thấy hối hận vĩnh viễn đều là chúng ta."

Trong mắt Cảnh Tiểu Lang thoáng qua một tia bi ai. Không có bất kỳ một ai có thể hiểu rõ loại cảm thụ này hơn cô, cô với Thất Sát đã bỏ lỡ một ngàn năm thời gian, bị loại cảm giác căm ghét căm hận đó thật sâu bủa vây lấy, bị vứt bỏ lại một mình cô độc trên đời, loại đau khổ này cô không muốn cảm nhận hơn nữa.

"Tiểu Lang, cô..."

Bỗng, Lưu Nguyệt cảm thấy Cảnh Tiểu Lang dường như không hề tầm thường như vẻ bề ngoài của cô ấy như vậy.

Sang ngày hôm sau, Giản Niên trở lại. Lưu Nguyệt lúc thức dậy cơ hồ không tin vào mắt mình, Giản Niên đã mang về một viên hoạt sinh tâm còn tươi nguyên ngay trước mắt cô.

"Cô......" Cô cúi đầu.

"Mọi chuyện đợi cô uống cái này xong mới nói đi." Giản Niên chẳng qua chỉ nói ngắn ngủn một câu.

Thế nhưng liên tục ba ngày sau, Lưu Nguyệt một lần cũng không nhìn thấy bóng dáng người nọ. Xem như hỏi thị nữ với thị vệ, bọn họ cũng đều bày tỏ không biết.

"Miêu tỷ tỷ, thân thể chị khá hơn chút nào không?" Ngày này, Cảnh Tiểu Lang đến thăm cô.

"Ừm." Lưu Nguyệt gật đầu, đột nhiên lại ngẩng đầu hỏi:

"Cái đó... cô ta đi đâu rồi?" Lưu Nguyệt mặt đầy do dự.

"Miêu tỷ tỷ, chị thích Hỏa Hỏa không?"

"Hả?" Lưu Nguyệt do dự cũng không trả lời.

Nhưng khi nhìn vào mắt Cảnh Tiểu Lang, cô cảm thấy nếu cô trả lời "không", thì cô ấy sẽ không nói cho cô biết Shura vương đã đi đâu.

"Thích." Lưu Nguyệt lộ vẻ mặt ngượng ngùng cúi đầu.

"Miêu tỷ tỷ, đi theo em."

Lưu Nguyệt không nghĩ tới Giản Niên lại đang ở cấm địa, cô nhớ mang máng lần trước cô lang thang tới đây đã bị cô ấy quở trách uy hiếp.

"Vào đi." Đứng trước cửa hang, Cảnh Tiểu Lang hướng cô gật đầu.

"Những ngày qua cô ta đều luôn ở trong này?" Lưu Nguyệt nghi ngờ nói.

"Miêu tỷ tỷ, chị vào trong là sẽ biết."

Những ngày qua không gặp mặt, sau khi nhìn thấy Giản Niên, cô bị cảnh tượng trước mắt làm cho cả kinh không nói nên lời. Hai tay Lưu Nguyệt che miệng, hô hấp bắt đầu có chút dồn dập.

"Giản..... Niên..." Chỉ cảm thấy tâm bị người ta hung hăng làm cho đau nhói, rất là đau. Lưu Nguyệt đau lòng người trước mắt một mái đầu bạc trắng.

Giản Niên đang ngồi xếp chân dưới đất, dường như đang điều hòa linh lực của mình. Chẳng qua mái tóc đen tuyền vốn có không còn nữa.

"Là Tiểu Lang Lang dẫn cô vào đây?" Giản Niên mở mắt, bình tĩnh nói.

"Sao lại như vậy?!" Lưu Nguyệt cũng không khắc chế được nữa, vọt tới trước mặt cô, vén những sợi tóc của cô qua.

"Không sao." Giản Niên nhắm hai mắt, ung dung nói. Vẻ mặt đầy lo âu và hốt hoảng của Lưu Nguyệt toàn bộ đều thu vào đáy lòng cô.

"Có phải là do Khuyển tộc đã làm?!" Lưu Nguyệt vội la lên.

"Vài ngày nữa sẽ hết." Giản Niên đứng dậy, tiến về trước một bước.

"Có phải vì để lấy được thuốc giải?!" Lưu Nguyệt tiến lên, hỏi tới.

"Nếu chất độc trên người cô đã giải được, ngày mai liền rời khỏi Shura đi."

Giọng Giản Niên bình thản, nhưng ý là muốn đuổi Lưu Nguyệt rời khỏi đây.

"Tôi không đi!" Lưu Nguyệt từ chối nói.

"Cô vì tôi mới biến thành như vậy, trước khi cô khỏe lại tôi sẽ không đi đâu hết." Ánh măt Lưu Nguyệt kiên định nhìn cô.

"Tùy cô." Giản Niên trả lời.

"Giản Niên, tôi thích cô!"

Bỗng, Lưu Nguyệt từ sau lưng choàng hai tay ôm lấy eo cô. Vốn là quyết định hoàn toàn kềm chế đoạn tình cảm này, nhưng khi nhìn thấy cô ấy bởi vì cô mà bạc trắng cả đầu, Lưu Nguyệt không thể kềm được. Cô phải nói, nói rõ tình cảm của chính cô.

"Xin lỗi, tôi không cách nào đáp trả được tình cảm của cô." Giản Niên muốn gỡ hai tay cô ra, nhưng khi cảm nhận thấy ấm áp truyền tới ở sau lưng, cô thủy chung vẫn không thể nhẫn tâm. Hai tay bất lực rũ xuống hai bên, cô không thể nhẫn tâm hoàn toàn đánh gãy ý niệm của cô ấy.

Những ngày qua, cô suy nghĩ rất nhiều. Cô đã đáp ứng Nguyệt sẽ đợi cô ấy trở lại, cho nên cô không thể phản bội cô ấy. Nhưng cô lại vì đoạn thời gian chung sống không lâu với cô gái này mà làm rất nhiều chuyện trước nay cô chưa từng làm. Thật ra, cô hoàn toàn có thể mặc kệ sống chết của cổ.

Sự xuất hiện của Lưu Nguyệt đã gây sợ hãi cho Giản Niên, cô rõ ràng là yêu Nguyệt, lại còn nhận một tấm chân tình của người khác.

Cô sao có thể thay lòng đổi dạ, động tình với người khác được.

"Tôi biết, cô yêu là cô gái tên Nguyệt."

Hốc mắt Lưu Nguyệt ướt át, hai tay choàng qua eo cô dùng thêm chút sức.

"Cô?" Giản Niên nghiêng đầu.

"Tôi biết cô rất rất yêu thương cô ấy, cô ấy là một sự tồn tại không thể thay thế."

"Tôi không muốn cô hồi đáp gì cho tôi, chỉ cần để tôi được ở lại bên cạnh cô là được rồi."

"Chúng ta trước không phải đã nói xong rồi sao?"

"Ở lại bên cạnh cô, làm món đồ chơi cho cô cũng tốt vô cùng."

Nước mắt Lưu Nguyệt từng giọt từng giọt rơi xuống, Lưu Nguyệt nức nở nói.

"Tiểu Miêu....."

Nhìn gương mặt lặng lẽ khóc của cô ấy, Giản Niên dùng ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt.

"Tôi sẽ không vượt quá, sẽ không cướp đi địa vị cô ấy trong lòng cô."

Lưu Nguyệt nắm lấy tay cô.

"Tiểu Miêu, tội gì phải như vậy....."

"Cô xứng đáng có được người tốt hơn." Giản Niên nói.

"Tôi muốn ở lại bên cạnh cô." Lưu Nguyệt liều mạng lắc đầu.

"Tiểu Miêu, đừng như vậy....." Giản NIên khó khăn nói, Lưu Nguyệt nhìn đôi môi cô, chủ động hôn lên.

Giản Niên trợn to hai mắt, muốn đẩy cô ra. Nhưng lại sợ quá dùng sức sẽ làm cô bị thương.

"Tiểu... Miêu..."

Nhận ra nụ hôn của Lưu Nguyệt mang theo tính công kích, tay phải Giản Niên dùng một chút lực, kéo ra khoảng cách khá nhiều với cô.

"Giản Niên, cô muốn tôi được không!" Lưu Nguyệt bắt lấy tay cô, vội vàng nói.

"Cái gì?!" Giản Niên nhìn hai mắt đỏ hoe của cô, có một tia đau lòng.

"Tiểu Miêu, đừng lộn xộn!"

Thấy ánh mắt nghiêm túc của cô, Giản Niên lập tức hất tay cô ra, cố ý quay lưng về phía cô.

"Cô về đi." Giản Niên nhắm hai mắt lại.

"Muốn tôi!!" Lưu Nguyệt lại tiến lên ôm chầm lấy.

"Tiểu Miêu!!" Giản Niên tức giận, dùng sức đẩy cô ra. Lưu Nguyệt ngã trên đất, lòng bàn tay bị một hòn đá nhỏ rạch xước, máu đỏ tươi lập tức tràn ra.

"Đưa cho tôi xem!" Giản Niên thấy vậy, tới bên cạnh cô, muốn xem xét vết thương trên lòng bàn tay.

"Cô tránh ra đi!!"

Lưu Nguyệt giận lên đẩy cô ra, một mình ôm đầu gối ngồi một bên.

"Ngoan, để cho tôi xem thử!" Giản Niên xoay người cô lại.

"Đồ khốn kiếp!!"

"Nếu đã không thích tôi!! Tại sao còn đối xử tốt với tôi như vậy?!!" Lưu Nguyệt phát tiết, hai quả đấm không ngừng nện lên đầu vai Giản Niên.

"Tiểu Miêu... tôi xin lỗi." Giản Niên áy náy cúi đầu.

"Ô ô ô!! Tôi ghét cô!!" Cái đuôi màu trắng sau lưng cô cũng cùng cuốn lên quánh lên người Giản Niên. =)))))~

"Tiểu Miêu, tôi không thể làm chuyện phản bội lại Nguyệt."

"Tiểu Miêu, tôi không thể!"

"Nhưng tôi lại không đành lòng nhìn cô khóc."

Giản Niên đau khổ khẽ nói.

————————————————

Chẹp, hết ngay cái khúc này mới đau chứ:(~

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36: - Quen nhau
37 Chương 37: - Chơi hôn hôn là thứ gì hả?
38 Chương 38
39 Chương 39: - Quý trọng giây phút hiện tại
40 Chương 40: - Chiếc nhẫn
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43: - Cảnh Lang bán manh
44 Chương 44: - Chuyên đề Laura
45 Chương 45: - Kịch tính (hông có Tiểu Lang Lang)
46 Chương 46: - Chúc mừng Nạp Lan tỷ tỷ khôi phục dung mạo!
47 Chương 47: - Yêu yêu = ăn
48 Chương 48: - Tiểu Kim Mao ra sân
49 Chương 49: - Tra nam ngang ngược bên cạnh chị Trấp Thủy cút ngay!
50 Chương 50: - Tiểu Kim Mao gặp khó khăn
51 Chương 51: - Ngọt thêm chút nữa
52 Chương 52: - Em là đường tỷ*
53 Chương 53: - Khúc hát đệm
54 Chương 54: - Nguyện vì chị làm bất kỳ chuyện gì
55 Chương 55: - Chúc đại gia Tết nguyên tiêu vui vẻ
56 Chương 56: - Nguyệt vs Giản Niên
57 Chương 57: - Thời gian đẩy ngã
58 Chương 58: - Trắng và đen
59 Chương 59: - Nguy hiểm
60 Chương 60: - Viên đạn
61 Chương 61: - Mất khống chế
62 Chương 62: - Tổn thương
63 Chương 63: - Chọn lựa
64 Chương 64: - Ngọt cái đã
65 Chương 65: - Phát điên
66 Chương 66: - Quyết định của Giản Niên
67 Chương 67: - Quyết định của Nạp Lan Chỉ Thủy
68 Chương 68: - Giản Niên giận dữ
69 Chương 69: - Nguyệt đổ bệnh?
70 Chương 70: - Thiên hô vạn hoán mới xuất hiện
71 Chương 71: - Bái kiến mẹ vợ đại nhân
72 Chương 72: - Cận kề nguy hiểm
73 Chương 73: - Tiểu Xà Xà
74 Chương 74: - Băng lam chi lệ
75 Chương 75: - Dị thú
76 Chương 76: - Cự Môn
77 Chương 77: - Ác mộng
78 Chương 78: - Tâm ý chân thật
79 Chương 79: - Manh vật ra sân
80 Chương 80: - Đặt tên
81 Chương 81: - Tiểu Lang Lang đùa giỡn uy phong
82 Chương 82: - Thỏ Tommy
83 Chương 83: - Chặng đường truy thê dài đằng đẵng của Nạp Lan tỷ tỷ
84 Chương 84: - Không thể tha thứ
85 Chương 85: - Đi tìm mẹ kia nha
86 Chương 86: - Tui không cần xôi chay, huhu
87 Chương 87: - Ngọt ngào
88 Chương 88: - Tiểu Kim Mao bỏ cái miệng của con ra (sai lầm lớn)
89 Chương 89: - Laura chính là muốn hoàn lương á?
90 Chương 90: - Chương ngọt bắt đầu
91 Chương 91: - Cô ấy là người phụ nữ của tôi
92 Chương 92: - Huyết chiến
93 Chương 93: - Tổ chú
94 Chương 94: - Lấy kiếm
95 Chương 95: - Trở lại
96 Chương 96: - Khiêu khích
97 Chương 97: - Lạc Thanh vi chủ của Tiểu Xà
98 Chương 98: - Chân thân ra ánh sáng
99 Chương 99: - Tu thành chính quả
100 Chương 100: - Li khai
101 Chương 101: - Chủ (Giản Niên và Nguyệt)
102 Chương 102: - Chủ (Giản Niên và Nguyệt)
103 Chương 103: - Đàm phán
104 Chương 104: - Hôn lễ sẽ cử hành
105 Chương 105: - Nỗi sầu muộn của Laura
106 Chương 106: - Âm mưu
107 Chương 107: - Tết đoan ngọ vui vẻ
108 Chương 108: - Tiểu Nha
109 Chương 109: - Mất trí nhớ
110 Chương 110: - Tiết trời ấm lại
111 Chương 111: - Cái bớt
112 Chương 112: - Mê hoặc
113 Chương 113: - Niết Bàn
114 Chương 114: - Chương cuối (Hoàn chính văn)
115 Chương 115: PN 1 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
116 Chương 116: PN 2 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
117 Chương 117: PN 3 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
118 Chương 118: PN 4 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
119 Chương 119: PN 5 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
120 Chương 120: PN 6 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
121 Chương 121: PN 7 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
122 Chương 122: PN 8 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
123 Chương 123: PN 9 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
124 Chương 124: PN 10 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
125 Chương 125: PN 11 - Xích Đế (1 chương hoàn)
126 Chương 126: PN 12 - Laura 01
127 Chương 127: PN 13 - Laura 02
128 Chương 128: PN 14 - Laura 03
129 Chương 129: PN 15 - Laura 04
130 Chương 130: PN 16 - Laura 05
131 Chương 131: PN 17 - Laura 06
132 Chương 132: PN 18 - Laura 07
133 Chương 133: PN 19 - Laura 08
134 Chương 134: PN 20 - Laura 09
135 Chương 135: PN 21 - Laura 10
136 Chương 136: PN 22 - Laura 11
137 Chương 137: PN 23 - Laura 12
138 Chương 138: PN 24 - Laura (hoàn)
Chapter

Updated 138 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36: - Quen nhau
37
Chương 37: - Chơi hôn hôn là thứ gì hả?
38
Chương 38
39
Chương 39: - Quý trọng giây phút hiện tại
40
Chương 40: - Chiếc nhẫn
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43: - Cảnh Lang bán manh
44
Chương 44: - Chuyên đề Laura
45
Chương 45: - Kịch tính (hông có Tiểu Lang Lang)
46
Chương 46: - Chúc mừng Nạp Lan tỷ tỷ khôi phục dung mạo!
47
Chương 47: - Yêu yêu = ăn
48
Chương 48: - Tiểu Kim Mao ra sân
49
Chương 49: - Tra nam ngang ngược bên cạnh chị Trấp Thủy cút ngay!
50
Chương 50: - Tiểu Kim Mao gặp khó khăn
51
Chương 51: - Ngọt thêm chút nữa
52
Chương 52: - Em là đường tỷ*
53
Chương 53: - Khúc hát đệm
54
Chương 54: - Nguyện vì chị làm bất kỳ chuyện gì
55
Chương 55: - Chúc đại gia Tết nguyên tiêu vui vẻ
56
Chương 56: - Nguyệt vs Giản Niên
57
Chương 57: - Thời gian đẩy ngã
58
Chương 58: - Trắng và đen
59
Chương 59: - Nguy hiểm
60
Chương 60: - Viên đạn
61
Chương 61: - Mất khống chế
62
Chương 62: - Tổn thương
63
Chương 63: - Chọn lựa
64
Chương 64: - Ngọt cái đã
65
Chương 65: - Phát điên
66
Chương 66: - Quyết định của Giản Niên
67
Chương 67: - Quyết định của Nạp Lan Chỉ Thủy
68
Chương 68: - Giản Niên giận dữ
69
Chương 69: - Nguyệt đổ bệnh?
70
Chương 70: - Thiên hô vạn hoán mới xuất hiện
71
Chương 71: - Bái kiến mẹ vợ đại nhân
72
Chương 72: - Cận kề nguy hiểm
73
Chương 73: - Tiểu Xà Xà
74
Chương 74: - Băng lam chi lệ
75
Chương 75: - Dị thú
76
Chương 76: - Cự Môn
77
Chương 77: - Ác mộng
78
Chương 78: - Tâm ý chân thật
79
Chương 79: - Manh vật ra sân
80
Chương 80: - Đặt tên
81
Chương 81: - Tiểu Lang Lang đùa giỡn uy phong
82
Chương 82: - Thỏ Tommy
83
Chương 83: - Chặng đường truy thê dài đằng đẵng của Nạp Lan tỷ tỷ
84
Chương 84: - Không thể tha thứ
85
Chương 85: - Đi tìm mẹ kia nha
86
Chương 86: - Tui không cần xôi chay, huhu
87
Chương 87: - Ngọt ngào
88
Chương 88: - Tiểu Kim Mao bỏ cái miệng của con ra (sai lầm lớn)
89
Chương 89: - Laura chính là muốn hoàn lương á?
90
Chương 90: - Chương ngọt bắt đầu
91
Chương 91: - Cô ấy là người phụ nữ của tôi
92
Chương 92: - Huyết chiến
93
Chương 93: - Tổ chú
94
Chương 94: - Lấy kiếm
95
Chương 95: - Trở lại
96
Chương 96: - Khiêu khích
97
Chương 97: - Lạc Thanh vi chủ của Tiểu Xà
98
Chương 98: - Chân thân ra ánh sáng
99
Chương 99: - Tu thành chính quả
100
Chương 100: - Li khai
101
Chương 101: - Chủ (Giản Niên và Nguyệt)
102
Chương 102: - Chủ (Giản Niên và Nguyệt)
103
Chương 103: - Đàm phán
104
Chương 104: - Hôn lễ sẽ cử hành
105
Chương 105: - Nỗi sầu muộn của Laura
106
Chương 106: - Âm mưu
107
Chương 107: - Tết đoan ngọ vui vẻ
108
Chương 108: - Tiểu Nha
109
Chương 109: - Mất trí nhớ
110
Chương 110: - Tiết trời ấm lại
111
Chương 111: - Cái bớt
112
Chương 112: - Mê hoặc
113
Chương 113: - Niết Bàn
114
Chương 114: - Chương cuối (Hoàn chính văn)
115
Chương 115: PN 1 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
116
Chương 116: PN 2 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
117
Chương 117: PN 3 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
118
Chương 118: PN 4 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
119
Chương 119: PN 5 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
120
Chương 120: PN 6 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
121
Chương 121: PN 7 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
122
Chương 122: PN 8 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
123
Chương 123: PN 9 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
124
Chương 124: PN 10 - Hỏa Hỏa và Nguyệt
125
Chương 125: PN 11 - Xích Đế (1 chương hoàn)
126
Chương 126: PN 12 - Laura 01
127
Chương 127: PN 13 - Laura 02
128
Chương 128: PN 14 - Laura 03
129
Chương 129: PN 15 - Laura 04
130
Chương 130: PN 16 - Laura 05
131
Chương 131: PN 17 - Laura 06
132
Chương 132: PN 18 - Laura 07
133
Chương 133: PN 19 - Laura 08
134
Chương 134: PN 20 - Laura 09
135
Chương 135: PN 21 - Laura 10
136
Chương 136: PN 22 - Laura 11
137
Chương 137: PN 23 - Laura 12
138
Chương 138: PN 24 - Laura (hoàn)