Chương 120: 120: Dạ Thoại

Chạng vang tối, cơn mưa rào tạm ngưng.

Mây đen trên trời đè lên một góc mái cung, như đang ấp ủ cho một trận mưa đêm rả rích kéo dài.
Bùi thị mang theo các cung nhân đi thắp đèn cung đình, chiếu sáng toàn bộ đại điện.
Võ Hậu khoác một chiếc áo choàng, lỗi lạc đứng ở trước cửa điện, nhìn về Minh Đường đang được xây dựng nơi xa.

Mặc dù trời mưa, nhóm công nhân bên kia vẫn hối hả đẩy nhanh tốc độ, sợ chậm trễ đại điển tế trời của Thần Hoàng.
“Thái Hậu, gian ngoài có gió mát.” Bùi thị ôm một chiếc bình giữ ấm tới, dâng cho Võ Hậu.
Võ Hậu nhận lấy, ôm vào trong ngực, lại không có ý đi vào trong cung điện.

Ánh mắt nàng xa xăm, đầy phức tạp, khẽ lẩm bẩm: “Trên đời này không có gì đẹp cả đôi đường, muốn có cái gì, phải bỏ được cái gì.”
Bùi thị đi theo bên cạnh Võ Hậu nhiều năm, tuy không thông tuệ như Uyển Nhi hay Xá Địch thị, nhưng cũng không phải người ngu dốt.

Nàng nghe ra ý tứ trong câu nói của Võ Hậu, ôn thanh nói: “Điện hạ sẽ hiểu rõ.”
“Nàng sẽ hiểu, nhưng cũng sẽ oán trách a nương như ta.” Võ Hậu hơi hơi mỉm cười, tươi cười đầy tang thương, “Nhưng đã đi đến một bước này, ai cũng thể không quay đầu.”
Bùi thị không đáp, nhìn theo ánh mắt của Võ Hậu về phía ngoài điện, dư quang hơi chếch, liền nhìn thấy Uyển Nhi đang bước nhanh đến bên này.
“Thái Hậu, Uyển Nhi đã trở lại.”
Võ Hậu không nghĩ Uyển Nhi lại trở về nhanh đến thế, “Lại nhanh như vậy à.”
Chỉ thấy Uyển Nhi đi lên cung giai, khi đến gần cửa điện, cung kính hành lễ với Võ Hậu, “Khởi bẩm Thái Hậu, điện hạ đã có quyết định, chỉ là nàng có mấy lời muốn thương lượng kỹ càng với Thái Hậu.”
Võ Hậu quan tâm hỏi: “Nàng có…… oán giận không?”
“Điện hạ đã không phải là điện hạ ngày trước, cho nên cũng không có nửa điểm oán giận.” Uyển Nhi trả lời đúng sự thật.
Võ Hậu giãn mày, phân phó Bùi thị: “Đi, theo ai gia đến Đông Thượng Các.”
“Vâng.” Bùi thị gật đầu, tức khắc đi theo Võ Hậu ra khỏi đại điện, hướng về Đông Thượng Các.
Uyển Nhi đứng ở chỗ cũ, nhìn về bóng dáng Võ Hậu nơi xa, nỗi lòng phức tạp.

Nàng ấy là một mẫu thân yêu thương hài tử, nhưng cũng là một nữ nhân dã tâm bừng bừng, lần này “bỏ được”, nói vậy trong lòng nàng ấy cũng đã giãy giụa một phen.
Rất nhanh, Võ Hậu đã đến Đông Thượng Các, sau khi Bùi thị dâng lên hai ly Cam Lộ, liền biết điều mà mang đám cung nhân lui xuống.
Hốc mắt Thái Bình còn đỏ hồng.
Võ Hậu nhìn thấy đau lòng, trầm giọng nói: “Đừng trách a nương.”
“Con không trách a nương.” Thái Bình lập tức trả lời, “Con biết, đây là a nương đang bảo vệ con, cho nên mới muốn liên hôn với Võ thị.”
Võ Hậu rất vui mừng, nghĩ sau khi trở về, nhất định phải ban thưởng hậu hĩnh cho Uyển Nhi.
“Chỉ là……” Thái Bình chuyển chủ đề, “A nương cảm thấy, con gả vào Võ thị liền có thể bình an một đời sao?”
Ý cười của Võ Hậu bỗng nhiên cứng lại ở trên mặt.
Giọng Thái Bình khàn khàn: “Con thiếu chút nữa chết ở Duyện Châu, thiếu chút nữa bị người ta ấn cho ô danh tạo phản, đây đều là do ai làm?”
Võ Hậu biết nàng còn nhớ việc này, “A nương sẽ thu thập hắn, chỉ là không thể ngay lúc này.” Tiếng nói vừa dứt, lại lập tức bỏ thêm một câu, “Thừa Tự đã bốn mươi tuổi, cũng đã có đích tử, cho dù con chọn hắn, a nương cũng sẽ không để con gả cho hắn.”
Cùng lý do này, chất nhi Võ Tam Tư cũng như vậy, cũng không phải phò mã mà Võ Hậu hướng đến.
“Khi còn nhỏ, a nương thường bị vài vị đường huynh khác khinh rẻ, hiện giờ thân phận a nương cao quý, con cháu những vị đường huynh được tôn vinh, người trong thiên hạ có từng nhớ cho a nương một câu "lấy ơn báo oán"?” Thái Bình hỏi lại lần nữa.
Ánh mắt Võ Hậu âm trầm, “Lúc này là lúc này, khi đó là khi đó.

Lúc này tính nợ cũ, đại nghiệp bất lợi.”
“Con cũng không phải muốn a nương thu thập bọn họ, con chỉ đang nhắc nhở a nương.

Những người này tuy là gia tộc phía sau a nương, lại không phải lương tài, a nương là Thái Hậu cao quý, bọn họ a dua nịnh hót, không ngừng nghỉ, lỡ như……” Thái Bình cầm tay Võ Hậu, chân thành nói, “Bọn họ ở trước mặt a nương là một đường, sau lưng a nương lại là một nẻo? Về sau mấy chuyện khuê các của con, a nương nhúng tay thế nào?”
Võ Hậu nhíu mày, “Ý của con là, không muốn chọn phò mã từ trong Võ thị?”
“A nương muốn cái gì, chỉ cần con có, con đều sẽ cấp cho a nương.” Thái Bình nói một cách bằng phẳng, nắm thật chặt tay Võ Hậu, “Con nhớ rõ lời mình đã hứa, con muốn cùng a nương ra trận, cùng tiến cùng lùi.”
Võ Hậu ngũ vị tạp trần, mấy chất nhi của nàng là loại người gì, trong lòng nàng biết rõ ràng, nhưng nếu không dùng toàn lực bồi dưỡng Võ thị, ở trong triều đình sao có thể chống lại cựu thần Lý Đường?
“Những lời này tuy rằng không dễ nghe, con lại cần phải nói rõ trước.” Thái Bình biết tình thế sẽ không thay đổi, nhưng vẫn phải đòi hỏi được đặc quyền từ a nương, “Con nghĩ tới nghĩ lui, người có thể đảm nhận phò mã chỉ có Võ Du Kỵ.”
Đây xác thật cũng là người Võ Hậu chọn trong lòng.
“Con là người không chịu nổi ủy khuất, a nương lại không tiện quản nhiều việc khuê các, cho nên, con muốn xin một đặc chỉ từ a nương!” Thái Bình nói, nửa người trên dán ở trên người Võ Hậu, thanh âm lâu rồi không nũng nịu như vậy, “Con muốn một tòa phủ công chúa, phò mã theo con đến ở phủ công chúa, nếu không có chuyện đặc biệt quan trọng, con tuyệt đối sẽ không tới phủ phò mã.”

Từ xưa xuất giá tòng phu, đây là lẽ thường.

Nhưng thỉnh cầu của Thái Bình, cũng không phải không có đạo lý.

Nếu như vậy, trong phủ công chúa đều là người của Thái Bình, phò mã cũng không dám lỗ mãng.
“A nương, Võ Du Kỵ có thê thất, nếu con phải gả cho hắn, thê thất cũng không thể giữ.

Đây chính là hận sát thê, tuy ngại uy nghiêm của a nương, hắn khẳng định không dám có oán trách, nhưng con hàng đêm cùng hắn chung gối, chẳng may hắn nửa đêm gặp ác mộng, bóp cổ con, vậy làm thế nào cho phải?” Thái Bình lại bổ sung thêm một câu.
Võ Hậu biết tính tình của Võ Du Kỵ, hắn xác thật không dám lỗ mãng, nhưng lúc ngủ say một khi bị ác mộng quấn lấy, ai có thể bảo đảm sẽ không làm người bên gối bị thương? Nếu thật sự gặp phải chuyện như vậy, cái gọi là thanh quan khó xử việc nhà, nàng giết cũng không phải, không giết cũng không phải, ngược lại khó giải quyết.
“A nương đồng ý với con……” Võ Hậu chỉ cảm thấy đau đầu, nàng thật sự không vừa ý mấy chất nhi này của mình, “Bên phía Du Kỵ, a nương sẽ làm sạch sẽ, sẽ không để hắn biết, cái chết của thê tử hắn có liên quan đến con.”
“Như vậy, con cảm tạ a nương trước!” Thái Bình thở phào một hơi, cuối cùng trên mặt mới lộ ra tươi cười.
Võ Hậu nghiêm túc nói: “Thái Bình, đừng trách a nương.”
“Không trách.” Thái Bình ấm áp nói, “Người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết.

A nương cứ việc yên tâm, con nhất định sẽ cho a nương thứ mà người muốn.” Vừa nói, Thái Bình nắm tay Võ Hậu, đặt ở trên bụng nhỏ của mình, “Một hài tử mang huyết mạch Võ thị cùng Lý thị, vô cùng quan trọng với a nương.”
Võ Hậu vừa mừng vừa sợ, không nghĩ tới Thái Bình đã nghĩ đến một bước này.
“Hài tử ngoan, quả thực hiểu chuyện.” Võ Hậu ôm nàng vào trong lòng, khẽ vuốt gáy nàng, mẫu nữ tình thâm đã lâu.

Võ Hậu cũng không cảm thấy, Thái Bình trong lòng ngực mình đã sớm thu lại ý cười, bàn tay đặt trên bụng nhỏ chậm rãi nắm thành nắm đấm.
“Hài tử” này xác thật rất quan trọng, nguyên nhân chính là như thế, mới có thể là thanh đao tốt nhất để nàng chém giết Võ thị.
Con cháu Võ thị, không thể dùng được.
A nương ở trong triều có thần tử có thể trọng dụng, ngoại trừ con cháu Võ thị, đó là một ít sĩ tử hàn môn được đề bạt.

Còn lại thần tử khác, phần nhiều là cựu thần Lý Đường.

Mặc dù a nương đăng cơ, ở trong hoàng quyền có lệ truyền tử không truyền chất, bọn họ thần phục, hơn phân nửa là ôm ý tưởng a nương cuối cùng cũng sẽ truyền ngôi vị hoàng đế lại cho tam ca hoặc là tứ ca.
Tựa như mưa giông ngày Hạ, mở đầu luôn là trời nắng, ai có thể dự đoán được tình hình sau đó, thế nhưng lại ẩn chứa một trận mưa như trút nước?
Sống lại một đời, Thái Bình một lần nữa chiêm nghiệm hết mọi nhân quả.
Ở trước mặt nàng là hai con đường, một cái Võ Chu, một cái Lý Đường.
Đi con đường Võ Chu, nàng có thể ỷ vào a nương sủng ái, ỷ vào nàng đã khống chế những cựu thần Lý Đường trong tay, mưu toan vị trí Đông Cung.

Nhìn thì danh chính ngôn thuận, ngày đầu tiên nàng đăng cơ, liền sẽ chứng thực sự thật a nương cùng nàng mưu triều soán vị, cuối cùng chỉ đưa tới thiên hạ ủng hộ vương triều Lý Đường hợp lại công kích.
Từ xưa kẻ mưu triều soán vị, thiên hạ cùng tru diệt.

Chỉ cần thua cái lý này, cho dù nàng ngồi trên long ỷ, cũng không có được một ngày yên bình.

Hoàng quyền có thể trấn được loạn lạc nhất thời, lại trấn không được người trong thiên hạ phản đối ngập trời.

Hoàng đế là nữ tử, đảo lộn âm dương, đã là tội sau này của mẫu hậu.

Thân là công chúa Lý Đường, lại thông đồng cùng mẫu hậu làm bậy, mưu triều soán vị, càng phải nhận tội danh “Bất trung bất hiếu”.
Đi con đường Võ Chu, chỉ có một con đường chết.
Nếu đi con đường Lý Đường, đời trước nàng đã thua một lần, đời này nàng phải làm, đó là tiên hạ thủ vi cường trước khi những người đó hành động, tuyệt đối không thể giẫm lên vết xe đổ.
Nghĩ đến đây, Thái Bình nghĩ tới một chuyện khác.

Xác thật như a nương nói, Võ Thừa Tự nên thu thập, lại không thể thu thập ngay lúc này.

Hắn say mê vị trí Đông Cung, có thể lợi dụng được, mượn tay hắn, thu thập những kẻ đáng chết ở đời trước trước đã.
“A nương, ngày mai tuyên cáo con đã về lại triều đi.” Thái Bình đột nhiên mở miệng, cho Võ Hậu một lý do không thể cự tuyệt, “Võ Thừa Tự thấy con đã về triều, có mấy lời muốn hãm hại con, hắn cũng không dám nói nữa.

Thứ sử Duyện Châu Dương Quỳnh, lá gan rất nhỏ, chỉ cần a nương cảnh cáo một chút, hắn chắc chắn nghe theo a nương, hoá nhỏ chuyện hoả hoạn ở phủ nha Duyện Châu.

Về phần khi nào thu thập hắn để con hết giận, đều do a nương làm chủ, con tuyệt đối không nhiều lời.”
Võ Hậu hơi kinh ngạc, “Con thật sự nghĩ kỹ rồi?”
“Nghĩ kỹ rồi.” Thái Bình gật đầu, “Như vậy, con sẽ không cùng bọn họ xé rách mặt, ngày tháng sau đại hôn của con cũng có thể thoải mái hơn chút.”
Lâu năm không gặp, Thái Bình không đơn thuần chỉ là đã trưởng thành, nhìn mọi chuyện cũng có thể nhìn xa như vậy.
Võ Hậu vui mừng đến cực điểm, “Nếu Thừa Tự động sát tâm với con, a nương cũng sẽ không bỏ qua cho hắn lâu hơn, con chỉ cần chờ, a nương sẽ giúp con đòi lại công đạo.”
“Vâng!” Thái Bình cao hứng cực kỳ, giống như khi còn nhỏ, vòng ôm lấy cổ Võ Hậu, hôn hai cái lên má nàng.
Thân tình đã lâu làm trong tim Võ Hậu trở nên ấm áp, nàng yêu thương nhìn Thái Bình, ngày nào đó nếu đại nghiệp thành công, nàng nhất định phải ban những thứ tốt nhất trên đời cho tiểu công chúa này của nàng.
“Lúc trước phủ công chúa xây được một nửa phải gác lại, mấy ngày nay con ở lại trong cung chờ, chờ phủ công chúa xây xong rồi hẳn hồi phủ.” Võ Hậu an bài cho nàng.
“Con không muốn tòa nhà đó.” Thái Bình làm nũng với Võ Hậu.
Võ Hậu tò mò hỏi: “Vậy con muốn tòa nhà ở đâu?”
“Chính Bình Phường.” Thái Bình dứt khoát.
Ánh mắt Võ Hậu hồ nghi, “Bên đó cách cung khá xa……”
“Nếu a nương luyến tiếc con, sau khi con thành hôn sẽ cùng phò mã trụ lại trong cung, liền ở ngay trước mặt a nương liếc mắt đưa tình……” Thái Bình nhỏ giọng lẩm bẩm.
Võ Hậu đột nhiên hiểu ý của Thái Bình, quả nhiên là tâm tư của tiểu nữ nhi, ở gần a nương, phu thê cũng không tiện thân mật.
“Được được được, a nương cho con!” Võ Hậu nhịn không được bật cười, nàng xưa nay thích nữ nhi này, chẳng qua chỉ là một tòa nhà, chỉ cần nữ nhi nói một câu, sao có thể không đồng ý?
“Tạ a nương!” Thái Bình lại muốn muốn hôn lên mặt Võ Hậu.
Võ Hậu vội vàng trầm mặt xuống, nghiêm túc nói: “Công chúa phải chú ý nghi phạm!”
“Nơi đây cũng không có người khác.” Thái Bình không vui lẩm bẩm.
Võ Hậu dở khóc dở cười.
Thái Bình bắt được cơ hội, hôn gió một cái lên má Võ Hậu, cười nói: “Rõ ràng a nương cũng thích!”
Võ Hậu sao còn có thể nén cười, “Chỉ một lần này!”
“Vâng!”
_____
Chú giải
Dạ thoại: cuộc trò chuyện vào ban đêm
Đường huynh: anh họ
Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước để nắm chắt lợi thế.

Chapter
1 Chương 1: Rượu Độc
2 Chương 2: Ánh Trăng
3 Chương 3: Hoa Lê
4 Chương 4: Cánh Diều
5 Chương 5: Đề Hồ
6 Chương 6: Tàng Chuyết
7 Chương 7: Lựa Chọn
8 Chương 8: Thư Đồng
9 Chương 9: Nghe Giảng
10 Chương 10: Tin Đồn
11 Chương 11: Du Hồ
12 Chương 12: Trụy Thủy
13 Chương 13: Noãn Y
14 Chương 14: Manh Mối
15 Chương 15: Biến Số
16 Chương 16: Chiết Liễu
17 Chương 17: Hoàn Thư
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Kiêu Căng
20 Chương 20: Dư Âm
21 Chương 21: Ngũ Tự
22 Chương 22: Thăm Dò
23 Chương 23: Tiết Tấu
24 Chương 24: Đạo Thuật
25 Chương 25: Giương Cánh
26 Chương 26: Mã Cầu
27 Chương 27: Lưỡi Đao
28 Chương 28: Kiến Hồng
29 Chương 29: 29: Trường An
30 Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31 Chương 31: 31: Cửu Biệt
32 Chương 32: 32: Mộ Minh
33 Chương 33: 33: Viết Chữ
34 Chương 34: 34: Tương Thủ
35 Chương 35: 35: Long Ân
36 Chương 36: 36: Khiển Trách
37 Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38 Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39 Chương 39: 39: Tư Náo
40 Chương 40: 40: Xuất Cung
41 Chương 41: 41: Pháo Hoa
42 Chương 42: 42: Đừng Sợ
43 Chương 43: 43: Điểm Trang
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Diện Thánh
46 Chương 47: 47: Xoa Má
47 Chương 48: 48: Ám Độ
48 Chương 49: 49: Thị Tẩm
49 Chương 50: 50: Sấm Cung
50 Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51 Chương 52: 52: Lưu Cung
52 Chương 53: 53: Nữ Quan
53 Chương 54: 54: Đêm Lành
54 Chương 55: 55: Làm Thơ
55 Chương 56: 56: Hương Thu
56 Chương 57: 57: Giải Vây
57 Chương 58: 58: Giáo Huấn
58 Chương 59: 59: Dấu Hôn
59 Chương 60: 60: Cung Dạ
60 Chương 61: 61: Cam Tâm
61 Chương 62: 62: Máu Tanh
62 Chương 63: 63: May Mắn
63 Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64 Chương 65: 65: Rời Lao
65 Chương 66: 66: Dạ Thám
66 Chương 67: 67: Thái Tử
67 Chương 68: 68: Vi Thị
68 Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69 Chương 70: 70: Tra Hỏi
70 Chương 71: 71: Suy Đoán
71 Chương 72: 72: Không Cho
72 Chương 73: 73: Lễ Vật
73 Chương 74: 74: Tuyết Đông
74 Chương 75: 75: Bắt Đầu
75 Chương 76: 76: Bỏ Được
76 Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77 Chương 78: 78: Đuổi Đi
78 Chương 79: 79: Tương Kiến
79 Chương 80: 80: Chá Chi
80 Chương 81: 81: Thủy Đăng
81 Chương 82: 82: Diễn Trò
82 Chương 83: 83: Chính Sự
83 Chương 84: 84: Danh Sách
84 Chương 85: 85: Đêm Xuân
85 Chương 86: 86: Cảnh Báo
86 Chương 87: 87: Hậu Phách
87 Chương 88: 88: Góp Lời
88 Chương 89: 89: Thận Trọng
89 Chương 90: 90: Hai Nơi
90 Chương 91: 91: Mai Đỏ
91 Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92 Chương 93: 93: Đi Theo
93 Chương 94: 94: Đường Về
94 Chương 95: 95: Hợp Mưu
95 Chương 96: 96: Mặt Nạ
96 Chương 97: 97: Vào Đông
97 Chương 98: 98: Quà Mừng
98 Chương 99: 99: Chiếu Thư
99 Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100 Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101 Chương 102: 102: Tương Tư
102 Chương 103: 103: Xá Địch
103 Chương 104: 104: Biển Giấm
104 Chương 105: 105: Phạm Thượng
105 Chương 106: 106: Vết Tích
106 Chương 107: 107: Nắng Sớm
107 Chương 108: 108: Đạo Yến
108 Chương 109: 109: Lâm Biệt
109 Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110 Chương 111: 111: Nổi Gió
111 Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112 Chương 113: 113: Không Về
113 Chương 114: 114: Dã Tâm
114 Chương 115: 115: Lửa Lớn
115 Chương 116: 116: Tâm Dược
116 Chương 117: 117: Vảy Ngược
117 Chương 118: 118: Sơ Tâm
118 Chương 119: 119: Hôn Sự
119 Chương 120: 120: Dạ Thoại
120 Chương 121: 121: Về Triều
121 Chương 122: 122: Tàng Kinh
122 Chương 123: 123: Ôm Nhau
123 Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124 Chương 125: 125: Minh Đường
125 Chương 126: 126: Sâu Kiến
126 Chương 127: 127: Phò Mã
127 Chương 128: 128: Hoa Chúc
128 Chương 129: 129: Hoà Ly
129 Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130 Chương 131: 131: Thanh Trì
131 Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132 Chương 133: 133: Hàn Chứng
133 Chương 134: 134: Kẽ Hở
134 Chương 135: 135: Thiên Hạ
135 Chương 136: 136: Gia Viên
136 Chương 137: 137: Thói Quen
137 Chương 138: 138: Võ Thị
138 Chương 139: 139: Phi Ngựa
139 Chương 140: 140: Tư Hình
140 Chương 141: 141: Đêm Trước
141 Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142 Chương 143: 143: Lễ Mừng
143 Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144 Chương 145: 145: Nuốt Lời
145 Chương 146: 146: Cá Chạch
146 Chương 147: 147: Sát Tâm
147 Chương 148: 148: Khó Độ
148 Chương 149: 149: Danh Tướng
149 Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150 Chương 151: 151: Đánh Giá
151 Chương 152: 152: Đế Tâm
152 Chương 153: 153: Sơ Thắng
153 Chương 154: 154: Triều Bái
154 Chương 155: 155: Quốc Yến
155 Chương 156: 156: Thái Bình
156 Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157 Chương 158: 158: Đại Thế
158 Chương 159: 159: Nói Thật
159 Chương 160: 160: Ngư Ông
160 Chương 161: 161: Nguy Cơ
161 Chương 162: 162: Di Hoa
162 Chương 163: 163: Khả Nghi
163 Chương 164: 164: Ngự Rượu
164 Chương 165: 165: Tứ Ca
165 Chương 166: 166: Mật Thẩm
166 Chương 167: Lựa chọn
167 Chương 168: Ngủ đông
168 Chương 169: Noãn ngọc
169 Chương 170: Thanh toán
170 Chương 171: Vây Ngụy
171 Chương 172: Cầu mây
172 Chương 173: Hoàng trang
173 Chương 174: Nhớ nhung
174 Chương 175: Đầy tháng
175 Chương 176: Đậu đỏ
176 Chương 177: Phá trận
177 Chương 178: Không cam
178 Chương 179: Tư thục
179 Chương 180: Tinh diễm
180 Chương 181: 181: Chiêm Sự
181 Chương 182: 182: Chính Sự
182 Chương 183: 183: Vấn Chính
183 Chương 184: 184: Phu Tử
184 Chương 185: 185: Tạm Biệt
185 Chương 186: 186: Có Nàng
186 Chương 187: 187: Thu Lưới
187 Chương 188: 188: Thắng Trận
188 Chương 189: 189: Bình Yên
189 Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190 Chương 191: 191: Mời Cầu
191 Chương 192: 192: Chơi Cầu
192 Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193 Chương 195: 195: Ám Tiễn
194 Chương 196: 196: Đồ Đao
195 Chương 197: 197: Giăng Lưới
196 Chương 198: 198: Phản Sát
197 Chương 199: 199: Đền Tội
198 Chương 200: 200: Thu Quan
199 Chương 201: 201: Danh Tự
200 Chương 202: 202: Sách Phong
201 Chương 203: 203: Thành Toàn
202 Chương 204: 204: Quân Lâm
203 Chương 205: 205: Tranh Chấp
204 Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205 Chương 207: 207: Hôn Quân
206 Chương 208: 208: Nuông Chiều
207 Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208 Chương 210: 210: Đông Tầm
209 Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210 Chương 212: 212: Vô Biên
211 Chương 213: 213: Di Chiếu
212 Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213 Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214 Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết
Chapter

Updated 214 Episodes

1
Chương 1: Rượu Độc
2
Chương 2: Ánh Trăng
3
Chương 3: Hoa Lê
4
Chương 4: Cánh Diều
5
Chương 5: Đề Hồ
6
Chương 6: Tàng Chuyết
7
Chương 7: Lựa Chọn
8
Chương 8: Thư Đồng
9
Chương 9: Nghe Giảng
10
Chương 10: Tin Đồn
11
Chương 11: Du Hồ
12
Chương 12: Trụy Thủy
13
Chương 13: Noãn Y
14
Chương 14: Manh Mối
15
Chương 15: Biến Số
16
Chương 16: Chiết Liễu
17
Chương 17: Hoàn Thư
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Kiêu Căng
20
Chương 20: Dư Âm
21
Chương 21: Ngũ Tự
22
Chương 22: Thăm Dò
23
Chương 23: Tiết Tấu
24
Chương 24: Đạo Thuật
25
Chương 25: Giương Cánh
26
Chương 26: Mã Cầu
27
Chương 27: Lưỡi Đao
28
Chương 28: Kiến Hồng
29
Chương 29: 29: Trường An
30
Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31
Chương 31: 31: Cửu Biệt
32
Chương 32: 32: Mộ Minh
33
Chương 33: 33: Viết Chữ
34
Chương 34: 34: Tương Thủ
35
Chương 35: 35: Long Ân
36
Chương 36: 36: Khiển Trách
37
Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38
Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39
Chương 39: 39: Tư Náo
40
Chương 40: 40: Xuất Cung
41
Chương 41: 41: Pháo Hoa
42
Chương 42: 42: Đừng Sợ
43
Chương 43: 43: Điểm Trang
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Diện Thánh
46
Chương 47: 47: Xoa Má
47
Chương 48: 48: Ám Độ
48
Chương 49: 49: Thị Tẩm
49
Chương 50: 50: Sấm Cung
50
Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51
Chương 52: 52: Lưu Cung
52
Chương 53: 53: Nữ Quan
53
Chương 54: 54: Đêm Lành
54
Chương 55: 55: Làm Thơ
55
Chương 56: 56: Hương Thu
56
Chương 57: 57: Giải Vây
57
Chương 58: 58: Giáo Huấn
58
Chương 59: 59: Dấu Hôn
59
Chương 60: 60: Cung Dạ
60
Chương 61: 61: Cam Tâm
61
Chương 62: 62: Máu Tanh
62
Chương 63: 63: May Mắn
63
Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64
Chương 65: 65: Rời Lao
65
Chương 66: 66: Dạ Thám
66
Chương 67: 67: Thái Tử
67
Chương 68: 68: Vi Thị
68
Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69
Chương 70: 70: Tra Hỏi
70
Chương 71: 71: Suy Đoán
71
Chương 72: 72: Không Cho
72
Chương 73: 73: Lễ Vật
73
Chương 74: 74: Tuyết Đông
74
Chương 75: 75: Bắt Đầu
75
Chương 76: 76: Bỏ Được
76
Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77
Chương 78: 78: Đuổi Đi
78
Chương 79: 79: Tương Kiến
79
Chương 80: 80: Chá Chi
80
Chương 81: 81: Thủy Đăng
81
Chương 82: 82: Diễn Trò
82
Chương 83: 83: Chính Sự
83
Chương 84: 84: Danh Sách
84
Chương 85: 85: Đêm Xuân
85
Chương 86: 86: Cảnh Báo
86
Chương 87: 87: Hậu Phách
87
Chương 88: 88: Góp Lời
88
Chương 89: 89: Thận Trọng
89
Chương 90: 90: Hai Nơi
90
Chương 91: 91: Mai Đỏ
91
Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92
Chương 93: 93: Đi Theo
93
Chương 94: 94: Đường Về
94
Chương 95: 95: Hợp Mưu
95
Chương 96: 96: Mặt Nạ
96
Chương 97: 97: Vào Đông
97
Chương 98: 98: Quà Mừng
98
Chương 99: 99: Chiếu Thư
99
Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100
Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101
Chương 102: 102: Tương Tư
102
Chương 103: 103: Xá Địch
103
Chương 104: 104: Biển Giấm
104
Chương 105: 105: Phạm Thượng
105
Chương 106: 106: Vết Tích
106
Chương 107: 107: Nắng Sớm
107
Chương 108: 108: Đạo Yến
108
Chương 109: 109: Lâm Biệt
109
Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110
Chương 111: 111: Nổi Gió
111
Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112
Chương 113: 113: Không Về
113
Chương 114: 114: Dã Tâm
114
Chương 115: 115: Lửa Lớn
115
Chương 116: 116: Tâm Dược
116
Chương 117: 117: Vảy Ngược
117
Chương 118: 118: Sơ Tâm
118
Chương 119: 119: Hôn Sự
119
Chương 120: 120: Dạ Thoại
120
Chương 121: 121: Về Triều
121
Chương 122: 122: Tàng Kinh
122
Chương 123: 123: Ôm Nhau
123
Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124
Chương 125: 125: Minh Đường
125
Chương 126: 126: Sâu Kiến
126
Chương 127: 127: Phò Mã
127
Chương 128: 128: Hoa Chúc
128
Chương 129: 129: Hoà Ly
129
Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130
Chương 131: 131: Thanh Trì
131
Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132
Chương 133: 133: Hàn Chứng
133
Chương 134: 134: Kẽ Hở
134
Chương 135: 135: Thiên Hạ
135
Chương 136: 136: Gia Viên
136
Chương 137: 137: Thói Quen
137
Chương 138: 138: Võ Thị
138
Chương 139: 139: Phi Ngựa
139
Chương 140: 140: Tư Hình
140
Chương 141: 141: Đêm Trước
141
Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142
Chương 143: 143: Lễ Mừng
143
Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144
Chương 145: 145: Nuốt Lời
145
Chương 146: 146: Cá Chạch
146
Chương 147: 147: Sát Tâm
147
Chương 148: 148: Khó Độ
148
Chương 149: 149: Danh Tướng
149
Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150
Chương 151: 151: Đánh Giá
151
Chương 152: 152: Đế Tâm
152
Chương 153: 153: Sơ Thắng
153
Chương 154: 154: Triều Bái
154
Chương 155: 155: Quốc Yến
155
Chương 156: 156: Thái Bình
156
Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157
Chương 158: 158: Đại Thế
158
Chương 159: 159: Nói Thật
159
Chương 160: 160: Ngư Ông
160
Chương 161: 161: Nguy Cơ
161
Chương 162: 162: Di Hoa
162
Chương 163: 163: Khả Nghi
163
Chương 164: 164: Ngự Rượu
164
Chương 165: 165: Tứ Ca
165
Chương 166: 166: Mật Thẩm
166
Chương 167: Lựa chọn
167
Chương 168: Ngủ đông
168
Chương 169: Noãn ngọc
169
Chương 170: Thanh toán
170
Chương 171: Vây Ngụy
171
Chương 172: Cầu mây
172
Chương 173: Hoàng trang
173
Chương 174: Nhớ nhung
174
Chương 175: Đầy tháng
175
Chương 176: Đậu đỏ
176
Chương 177: Phá trận
177
Chương 178: Không cam
178
Chương 179: Tư thục
179
Chương 180: Tinh diễm
180
Chương 181: 181: Chiêm Sự
181
Chương 182: 182: Chính Sự
182
Chương 183: 183: Vấn Chính
183
Chương 184: 184: Phu Tử
184
Chương 185: 185: Tạm Biệt
185
Chương 186: 186: Có Nàng
186
Chương 187: 187: Thu Lưới
187
Chương 188: 188: Thắng Trận
188
Chương 189: 189: Bình Yên
189
Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190
Chương 191: 191: Mời Cầu
191
Chương 192: 192: Chơi Cầu
192
Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193
Chương 195: 195: Ám Tiễn
194
Chương 196: 196: Đồ Đao
195
Chương 197: 197: Giăng Lưới
196
Chương 198: 198: Phản Sát
197
Chương 199: 199: Đền Tội
198
Chương 200: 200: Thu Quan
199
Chương 201: 201: Danh Tự
200
Chương 202: 202: Sách Phong
201
Chương 203: 203: Thành Toàn
202
Chương 204: 204: Quân Lâm
203
Chương 205: 205: Tranh Chấp
204
Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205
Chương 207: 207: Hôn Quân
206
Chương 208: 208: Nuông Chiều
207
Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208
Chương 210: 210: Đông Tầm
209
Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210
Chương 212: 212: Vô Biên
211
Chương 213: 213: Di Chiếu
212
Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213
Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214
Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết