Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng

Vì quá lo lắng cho tiết học đầu tiên, nên tối qua Hứa Luật ngủ không ngon giấc. Trưa nay, cố đánh một giấc đến hơn ba giờ chiều.

Khi tỉnh dậy, cô nhận được điện thoại từ thành phố Giang.

Là Thẩm Mộng gọi cho cô.

Hứa Luật vội vội vàng vàng đánh răng rửa mặt, bắt xe đến nhà ga, đón chuyến gần nhất trở về thành phố Giang.

-~--~--~--~--~--~-

Từ lúc Hứa Luật đi, mấy vụ án Thẩm Mộng theo cũng đạt được kết quả hết sức tốt đẹp. Đồng nghiệp trong Cục cảnh sát thành phố Giang hết lời khen ngợi cô ta, lại còn có sắc đẹp, ngay lập tức trở thành “Hoa Khôi của Cảnh Cục”.

Tuần trước tự cô ta đưa ra yêu cầu với Tô Tử Khiêm, hy vọng có thể càng có nhiều kinh nghiệm thực tiễn hơn, thí dụ như được phép xuất hiện tại hiện trường. Trước đây Thẩm Mộng đã có kinh nghiệm nghiệm thi trong phòng pháp y, phần lớn tập trung vào việc giám định các dấu vết nội thương.

Sau khi Tô Tử Khiêm hỏi qua ý kiến của trưởng phòng pháp y Thạch Vương, đã chấp nhận lời yêu cầu của cô ta, giao cho cô một hiện trường vụ án.

Pháp y hiện trường, công việc đầu tiên là kiểm tra sơ bộ, kết hợp với việc quan sát các tình huống xảy ra tại hiện trường. Trong thời gian ngắn nhất phải có được kết luận sơ bộ án mạng là bình thường hay bất thường. Công việc này đối với một pháp y là một trách nhiệm rất lớn và quan trọng.

Bởi nếu phán đoán sai, kết luận một vụ án tử vong đầy bất thường thành bình thường sẽ tạo thành một thương tổn rất lớn cho gia đình nạn nhân, và đương nhiên sẽ tạo nên một án oan; nếu đem một vụ án bình thường cho là bất thường thì làm tốn thời gian và vật lực của Cục cảnh sát.

Cho dù rơi vào dạng nào cũng dẫn đến tình hình vô cùng nghiêm trọng, tạo phản ứng tiêu cực từ xã hội.

Vì vậy, nhất định phải cực kỳ cẩn thận và tỉ mỉ. Không được bỏ qua bất cứ một manh mối nào dù là nhỏ nhất.

Đây là đầu tiên Thẩm Mộng độc lập đến hiện trường vụ án.

Chuyện xảy ra trong một gia đình nằm ngoại ô thành phố Giang, ông chủ phát hiện tử vong tại sân nhà. Thông qua việc nghiệm thi và hiện trường vụ án, Thẩm Mộng nhận định đây là vụ án mưu sát.

Kết luận của Thẩm Mộng: “Nạn nhân Lưu bị một vật cứng đập rất mạnh vào đầu, dẫn đến vỡ sọ, não bộ bị chấn thương nghiêm trọng. Kết hợp hiện trường án mạng, trong nhà không có dấu hiệu lục lọi, không có món đồ giá trị nào bị mất cắp. Vì vậy loại trừ khả năng cướp của giết người, nghiêng về khả năng là do báo thù hơn …”

Căn cứ vào kết luận của Thẩm Mộng, các đội viên trong đội hình sự triển khai điều tra các mối quan hệ xung quanh nạn nhân họ Lưu.

Nhưng kết quả cuối cùng, vụ án lâm vào bế tắc!

Cái gọi là cục diện bế tắc chính là tất cả những người tình nghi có mâu thuẫn với nạn nhân đều có chứng cứ vắng mặt tại hiện trường, vụ án lâm vào đường cùng.

Đây là trường hợp mà các trinh sát sợ phải đối mặt nhất.

Mà đây lại là đầu tiên Thẩm Mộng đến hiện trường, tình huống xảy ra như thế này, Hứa Luật thân là một ‘sư tỷ’ dĩ nhiên không thể nào nhắm mắt làm ngơ. Cô về đây thứ nhất là giúp phá vỡ cục diện bế tắc, thứ hai là vì Thẩm Mộng. Dù sao cô ta cũng vẫn còn là một sinh viên, cô không muốn vì chuyện này tạo cho cô ta một bóng đen tâm lý.

-~--~--~--~--~--~-

Phòng Giải Phẫu, Khoa Pháp Y, Cục Cảnh sát thành phố Giang.

Hứa Luật thay bao tay chuyên dụng trong ngành giải phẫu, nhìn nạn nhân đang nằm trên giường mổ, theo thông lệ, cô hít một hơi thật sâu, bình tĩnh bắt đầu nghiệm thi. Thẩm Mộng đứng bên cạnh vừa nhìn vừa học tập.

“Kiểm tra qua ba khoang rồi chứ?”

Ba khoang tức là chỉ phần đầu, lồng ngực và ổ bụng. đây là những vị trí quan trọng và cần thiết nhất trong quá trình giải phẫu nghiệm thi.

Hứa Luật luồn tay sờ vào phía sau lưng thi thể, dọc theo sống lưng từ từ lần xuống. Thi thể được đặt trong khoang đông lạnh, sau khi lấy ra, do sự chênh lệch nhiệt độ bên trong và bên ngoài khiến toàn thân đọng một lớp nước mỏng.

Thẩm Mộng gật đầu: “Đã kiểm tra qua. Phần đầu nạn nhân bị va đập nghiêm trọng, da đầu bị rạch một đường, ngay dưới lớp da đầu bị rách, phần xương sọ bị vỡ nát …”

Thẩm Mộng tường thuật lại toàn bộ kết quả nghiệm thi của mình cho Hứa Luật nghe. Cô ta tự cho rằng quá trình kiểm nghiệm của mình không có bất cứ vấn đề gì. Vụ án lâm vào bế tắc là do chuyên môn của bên đội cảnh sát đã làm mất một manh mối quan trọng nào đó mới dẫn đến chuyện này.

“Phần lưng thì sao?”

Suy nghĩ của Thẩm Mộng bị câu hỏi của Hứa Luật cắt ngang.

“Lưng? … Phần lưng?”, cô làm theo Hứa Luật, dùng tay sờ phần lưng của thi thể, đưa tay ấn ép nơi Hứa Luật chỉ, cũng không cảm giác gì bất thường.

“Tại sao không kiểm tra phần lưng?”

“Là do … vì …”

“Vì đương nhiên cho rằng đây là án mạng? Vẫn là mong muốn đây là án mạng sao?”

“Em … em … em không có …”, Thẩm Mộng hoảng hốt, bởi vì rõ ràng Hứa Luật đã nói trúng tim đen.

Đây là căn bệnh mà bất cứ pháp y nào mới vào nghề cũng đều mắc phải, đó chính là căn bệnh tiềm thức, khát khao vụ án đầu tiên họ nhận được không phải là vụ án nhỏ bé và đơn giản. Nếu đó chỉ là vụ án bình thường sẽ không thể hiện được giá trị và năng lực của pháp y hiện trường.

Hứa Luật lúc trước đã nói qua với cô ta, nhưng cô ta không thèm quan tâm.

“Dao!”

Hứa Luật không thèm nhìn đến Thẩm Mộng, tiếp nhận dao giải phẫu từ tay cô ta, cứa nhẹ một đường lên phần lưng, dao làm tách lớp da, lộ ra phần mô mỡ trắng bạc và bắp thịt màu đỏ, vết cắt đều nhau, đủ để thấy rõ người cầm dao là người có tâm thái ổn định cùng thủ pháp cao siêu.

“Màu sắc bình thường, cũng không có dấu hiệu xuất huyết và tổn thương.” Thẩm Mộng nói ra ý kiến của mình, trong lòng có chút hưng phấn, hi vọng phán đoán của Hứa Luật là sai.

Hứa Luật cũng không nói gì, chỉ tiến thêm một bước, cẩn thận tách phần bắp thịt của phần lưng, vẻ mặt Thẩm Mộng dần biến sắc.

Sau lưng thi thể thật sự có tổn thương, hơn nữa là tổn thương rất nặng.

Hứa Luật bình tĩnh giải thích: “5 đỉnh mõm gai bị lệch, phần bắp thịt phía sâu bên trong bị xuất huyệt nặng. Thẩm Mộng, tôi hỏi em, tổn thương trong diện tích lớn như vậy là do tình huống nào gây ra?”

Khách: Nội dung này bị ẩn, bạn cần trả lời để xem.

Sắc mặt Thẩm Mộng từ trắng hồng chuyển sang trắng bệch, đầu óc trống rỗng: “Em … là …”. Câu hỏi này của Hứa Luật bình thường cô hạ bút là có thể viết kết quả một cách chi tiết và tỉ mỉ vậy mà lần này … Cuối cùng, Hứa Luật đành thay cô ta đưa ra đáp án.

“Là tác dụng lực lớn, tác động lên bề mặt diện tích rất lớn, thông thường nhìn thấy qua những nạn nhân bị té từ trên cao.”

Thẩm Mộng im như thóc.

Tiếp theo đó, Hứa Luật vạch ra những điểm sai lầm trong bản báo cáo nghiệm thi của Thẩm Mộng, từng câu từng chữ đều có chứng có cớ, lật đổ hoàn toàn kết quả nghiệm thi của cô ta, đánh thẳng vào trọng điểm, mặt Thẩm Mộng xám xịt.

“Thẩm Mộng, đây là lần đầu tiên em ra hiện trường, căng thẳng tôi có thể hiểu, một vài chỗ nghĩ chưa chu toàn, tôi có thể tha thứ; thế nhưng em dùng suy đoán của mình tác động đến kết quả nghiệm thi mà không phải dùng kết quả nghiệm chứng từ đó đưa ra suy đoán, loại thái độ này, tuyệt đối là không cho phép!”

Hứa Luật nói gằn từng chữ, hiếm thấy khi nào cô giận dữ như vậy.

Viền mắt Thẩm Mộng đỏ hoe, trong khoảng thời gian vì vụ án này, cô chịu đựng áp lực không nhỏ, chính cô cũng cho rằng báo cáo nghiệm thi của mình không sai, tự cô cũng thấy đây là phần nghiệm thi hoàn mỹ nhất của cô từ trước đến giờ. Vậy mà trước mắt Hứa Luật nó chính là báo cáo với hàng trăm lỗi sơ hở.

Sự chênh lệch này mang đến cho cô ta cảm giác quá nhục nhã, quá khốc liệt.

“Dạ đúng … em xin lỗi!”

Thẩm Mộng lắp bắp mở miệng xin lỗi Hứa Luật.

“Không. Người em phải xin lỗi không phải là tôi”, Hứa Luật nói.

Thẩm Mộng cắn cắn môi: “Em … em biết rồi …”. Nói xong cô ôm mặt chạy vù ra ngoài.

Hứa Luật thở dài, làm nốt phần việc còn lại, sau đó cung kính bái lậy thi thể, đem thi thể cất vào khoang đông lạnh.

Quay đầu lại, cô đã nhìn thấy Tô Tử Khiêm đứng khoanh tay tựa cửa nhìn cô.

Hứa Luật bất đắc dĩ lắc đầu một cái: “Anh biết tất cả từ trước rồi đúng không?”

Tô Tử Khiêm im lặng không trả lời.

“Anh …”, Hứa Luật cong môi: “Cô bé chịu đả kích không nhỏ đâu!”

“Ngã một lần thì sẽ khôn ra.”

Tô Tử Khiêm không phủ nhận, Thẩm Mộng khá thông minh. Thế nhưng con đường sự nghiệp của cô quá thuận buồm xuôi gió, trong trường lúc nào cũng đứng nhất trường, các giáo viên luôn vinh danh là sinh viên mũi nhọn. Sau khi theo Hứa Luật thực tập, biểu hiện trong công việc cũng rất tốt. Tất cả mọi người trong Cục cảnh sát đều rất coi trong cô ta, điều này khiến trong tiềm thức của cô đã coi mình là hoàn mỹ nhất.

Không ai là hoàn mỹ.

Thẩm Mộng luôn sống trong ảo tưởng hoàn mỹ cần phải đánh thức để cô ta tỉnh ngộ, để cô hiểu năng lực của mình vẫn còn yếu kém, như vậy cô ta mới trưởng thành. Đây là chuyện một pháp y ưu tú nhất định phải trải qua.

Hứa Luật không phản đối cách làm này của anh. Phải vấp ngã, con người mới biết cách học cẩn thận, vậy nên cô mới cáu kỉnh với Thẩm Mộng như vậy.

“Bây giờ anh đã biến em thành mụ phù thủy độc ác rồi đó”, Hứa Luật nhíu mày.

Hứa Luật thừa lúc cô vẫn còn mang găng tay, nhéo mũi cô một cái: “Cám ơn em … cô phù thủy nhỏ!”

Hứa Luật lui về sau, nhỏ giọng nói: “Em muốn tắm rửa một chút!”

“Đi thôi!”

Tô Tử Khiêm rời khỏi phòng giải phẫu, nhìn bóng dáng Thẩm Mộng đang vội vội vàng vàng rời đi, trong đáy mắt anh không mảy may quan tâm.

Thẩm Mộng có ý với anh, anh biết, nhưng anh không muốn nhận lấy phần tình cảm này của cô. Phương cách tốt nhất để chính bản thân cô ta nghĩ cho thông suốt, đem ngọn lửa tình cảm này dập tắt.

Chapter
1 Chương 1: Hứa luật
2 Chương 2: Đi dạy
3 Chương 3: Đường tố
4 Chương 4: Chạm mặt
5 Chương 5: Su
6 Chương 6: Gặp mặt
7 Chương 7: Một người đàn ông và bốn con mèo
8 Chương 8: Người đàn ông thích ăn cá
9 Chương 9: Người đàn ông làm điểm tâm
10 Chương 10: Tiết học đầu tiên
11 Chương 11: Màn kịch chia tay
12 Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng
13 Chương 13: Chỉ là bạn tốt
14 Chương 14: Bữa tối của đường tố
15 Chương 15: Dương phỉ tử vong
16 Chương 16: Hợp tác nghiệm thi
17 Chương 17: Chú mạc thông
18 Chương 18: Chiếc váy đỏ
19 Chương 19: Phác họa nghi phạm
20 Chương 20: Nhất định cô độc cả đời
21 Chương 21: Chỉ là chuyện cười
22 Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích
23 Chương 23: Bộ đồ ngủ hình mèo
24 Chương 24: Phá án
25 Chương 25: Giáo sư tâm lý học - đường tố
26 Chương 26: Giáo sư đường cáu bẳn
27 Chương 27: Chúng ta vui vẻ làm bằng hữu nhé!
28 Chương 28: Một câu Hứa Luật, hai câu Hứa Luật
29 Chương 29: Đường đại miêu và hứa bạch thử
30 Chương 30: Khó có thể đối mặt với chiếc bánh ngọt
31 Chương 31: Hơn cả an ủi
32 Chương 32: Giáo sư đường luận chuyện quần áo
33 Chương 33: Tử thi ‘ướp mỡ’
34 Chương 34: Tôi không phải là đám đàn ông kia
35 Chương 35: Hormone nữ chết tiệt
36 Chương 36: Cô sờ soạng tôi?!?
37 Chương 37: Chạm và sờ
38 Chương 38: Chứng kiến đường tố giở trò
39 Chương 39: Tiểu quái vật nguy hiểm mê người
40 Chương 40: Người anh cả nguy hiểm nhà họ đường
41 Chương 41: Lễ ra mắt của đường tu
42 Chương 42: Bây giờ cô đồng ý nói chuyện với tôi chưa?
43 Chương 43: Đường tố! anh chính là thiên tài eq
44 Chương 44: Người đàn ông liên quan đến su. t
45 Chương 45: Nghiên cứu hiện tượng phóng hormone
46 Chương 46: Hứa luật! phụ nữ???
47 Chương 47: Mắc bệnh sạch sẽ mà còn thêm soi mói
48 Chương 48: Manh mối trong hình
49 Chương 49
50 Chương 50: Chơi game
51 Chương 51: Kết thúc và bắt đầu
52 Chương 52: Lúc này mới chính thức bắt đầu
53 Chương 53: Quay về hiện trường
54 Chương 54: Giáng sinh sắp đến rồi
55 Chương 55: Nha đầu lừa đảo
56 Chương 56: Đêm giáng sinh!
57 Chương 57: À! đây là quà của tôi
58 Chương 58: Đường tố chạm mặt
59 Chương 59: Không cách nào đối diện với trái chuối
60 Chương 60: Chu tây, chu triết
61 Chương 61: Bốn người ăn chung
62 Chương 62
63 Chương 63: Hạnh phúc ngu ngốc
64 Chương 64: Thất tình và mất mặt
65 Chương 65: Mùi hương nồng nàn ấm áp
66 Chương 66: Nửa biến thái hay hoàn toàn biến thái
67 Chương 67: Phác họa chân dung và các chi tiết nhỏ
68 Chương 68: Đường tố, một nụ cười sinh muôn vẻ đẹp*
69 Chương 69: Giáo sư
70 Chương 70: Kết án
71 Chương 71: Liên quan đến vấn đề năng lực của giáo sư Đường
72 Chương 72: Kỹ thuật của đường tố
73 Chương 73: Cây vạn tuế trổ bông
74 Chương 74: Phân thây lại còn ăn thịt
75 Chương 75: Tài hoa của đường nhị thiếu
76 Chương 76: Đóng vai bạn gái tôi
77 Chương 77: Đường tố phân tích
78 Chương 78: Được cứu thoát
79 Chương 79: Dù sao tối qua cô ấy cũng là bạn gái của tôi
80 Chương 80: Núi không đến tìm ta, ta liền đến tìm núi
81 Chương 81: Đường tố - su t
82 Chương 82: Bữa tối dưới nến
83 Chương 83: Đường tố tỏ tình
84 Chương 84: Hứa luật! chúng ta hôn nhau đi!
85 Chương 85: Nụ hôn xác định quan hệ
86 Chương 86: Cô ấy là bạn gái của tôi
87 Chương 87: Tô Đường giao chiến
88 Chương 88: Thi thể Lâm Bình
89 Chương 89: Anh muốn trở thành anh hùng của em
90 Chương 90: Ác ma trở về
91 Chương 91: Đường Tố và Benedict Cumberbatch*
92 Chương 92: Tác chiến
93 Chương 93: Thật sự là một người???
94 Chương 94: Vượt qua
95 Chương 95: Hai kẻ gây án
96 Chương 96: Sự cao ngạo của kẻ biến thái
97 Chương 97: Mỗi câu hỏi một nụ hôn
98 Chương 98: Sau khi kết án đi gặp phụ huynh
99 Chương 99: Phá án
100 Chương 100: Trọng điểm là vụ án đã kết thúc
101 Chương 101: Your man
102 Chương 102: Đường Tố say rượu đáng yêu
103 Chương 103: Khả năng tương thích của Win 95 và Win 8
104 Chương 104: Ba người tiến đến
105 Chương 105: Án mất tích liên hoàn
106 Chương 106: Phác họa chân dung
107 Chương 107: Giả án tự sát
108 Chương 108: Sau khi trở về, ‘ăn’ ngay lập tức
109 Chương 109: Kết án – về nhà
110 Chương 110: Thời gian thuộc về anh
111 Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!
112 Chương 112: Án mạng thứ hai
113 Chương 113-1: Án mạng liên hoàn (1)
114 Chương 113-2: Án mạng liên hoàn (2)
115 Chương 113-3: Án mạng liên hoàn (3)
116 Chương 114: Báo trước – Hứa Luật
117 Chương 115-1: Nhược điểm (1)
118 Chương 115-2: Nhược điểm (2)
119 Chương 116-1: Gợi ý - vô thức giết người (1)
120 Chương 116-2: Gợi ý - vô thức giết người (2)
121 Chương 117-1: V53
122 Chương 117-2
123 Chương 118-1: Được cứu thoát (1)
124 Chương 118-2: Được cứu thoát (2)
125 Chương 118-3: Được cứu thoát (3)
126 Chương 118-4: Được cứu thoát (4)
127 Chương 119: Chào mừng quay về
128 Chương 120: Đại kết cục
Chapter

Updated 128 Episodes

1
Chương 1: Hứa luật
2
Chương 2: Đi dạy
3
Chương 3: Đường tố
4
Chương 4: Chạm mặt
5
Chương 5: Su
6
Chương 6: Gặp mặt
7
Chương 7: Một người đàn ông và bốn con mèo
8
Chương 8: Người đàn ông thích ăn cá
9
Chương 9: Người đàn ông làm điểm tâm
10
Chương 10: Tiết học đầu tiên
11
Chương 11: Màn kịch chia tay
12
Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng
13
Chương 13: Chỉ là bạn tốt
14
Chương 14: Bữa tối của đường tố
15
Chương 15: Dương phỉ tử vong
16
Chương 16: Hợp tác nghiệm thi
17
Chương 17: Chú mạc thông
18
Chương 18: Chiếc váy đỏ
19
Chương 19: Phác họa nghi phạm
20
Chương 20: Nhất định cô độc cả đời
21
Chương 21: Chỉ là chuyện cười
22
Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích
23
Chương 23: Bộ đồ ngủ hình mèo
24
Chương 24: Phá án
25
Chương 25: Giáo sư tâm lý học - đường tố
26
Chương 26: Giáo sư đường cáu bẳn
27
Chương 27: Chúng ta vui vẻ làm bằng hữu nhé!
28
Chương 28: Một câu Hứa Luật, hai câu Hứa Luật
29
Chương 29: Đường đại miêu và hứa bạch thử
30
Chương 30: Khó có thể đối mặt với chiếc bánh ngọt
31
Chương 31: Hơn cả an ủi
32
Chương 32: Giáo sư đường luận chuyện quần áo
33
Chương 33: Tử thi ‘ướp mỡ’
34
Chương 34: Tôi không phải là đám đàn ông kia
35
Chương 35: Hormone nữ chết tiệt
36
Chương 36: Cô sờ soạng tôi?!?
37
Chương 37: Chạm và sờ
38
Chương 38: Chứng kiến đường tố giở trò
39
Chương 39: Tiểu quái vật nguy hiểm mê người
40
Chương 40: Người anh cả nguy hiểm nhà họ đường
41
Chương 41: Lễ ra mắt của đường tu
42
Chương 42: Bây giờ cô đồng ý nói chuyện với tôi chưa?
43
Chương 43: Đường tố! anh chính là thiên tài eq
44
Chương 44: Người đàn ông liên quan đến su. t
45
Chương 45: Nghiên cứu hiện tượng phóng hormone
46
Chương 46: Hứa luật! phụ nữ???
47
Chương 47: Mắc bệnh sạch sẽ mà còn thêm soi mói
48
Chương 48: Manh mối trong hình
49
Chương 49
50
Chương 50: Chơi game
51
Chương 51: Kết thúc và bắt đầu
52
Chương 52: Lúc này mới chính thức bắt đầu
53
Chương 53: Quay về hiện trường
54
Chương 54: Giáng sinh sắp đến rồi
55
Chương 55: Nha đầu lừa đảo
56
Chương 56: Đêm giáng sinh!
57
Chương 57: À! đây là quà của tôi
58
Chương 58: Đường tố chạm mặt
59
Chương 59: Không cách nào đối diện với trái chuối
60
Chương 60: Chu tây, chu triết
61
Chương 61: Bốn người ăn chung
62
Chương 62
63
Chương 63: Hạnh phúc ngu ngốc
64
Chương 64: Thất tình và mất mặt
65
Chương 65: Mùi hương nồng nàn ấm áp
66
Chương 66: Nửa biến thái hay hoàn toàn biến thái
67
Chương 67: Phác họa chân dung và các chi tiết nhỏ
68
Chương 68: Đường tố, một nụ cười sinh muôn vẻ đẹp*
69
Chương 69: Giáo sư
70
Chương 70: Kết án
71
Chương 71: Liên quan đến vấn đề năng lực của giáo sư Đường
72
Chương 72: Kỹ thuật của đường tố
73
Chương 73: Cây vạn tuế trổ bông
74
Chương 74: Phân thây lại còn ăn thịt
75
Chương 75: Tài hoa của đường nhị thiếu
76
Chương 76: Đóng vai bạn gái tôi
77
Chương 77: Đường tố phân tích
78
Chương 78: Được cứu thoát
79
Chương 79: Dù sao tối qua cô ấy cũng là bạn gái của tôi
80
Chương 80: Núi không đến tìm ta, ta liền đến tìm núi
81
Chương 81: Đường tố - su t
82
Chương 82: Bữa tối dưới nến
83
Chương 83: Đường tố tỏ tình
84
Chương 84: Hứa luật! chúng ta hôn nhau đi!
85
Chương 85: Nụ hôn xác định quan hệ
86
Chương 86: Cô ấy là bạn gái của tôi
87
Chương 87: Tô Đường giao chiến
88
Chương 88: Thi thể Lâm Bình
89
Chương 89: Anh muốn trở thành anh hùng của em
90
Chương 90: Ác ma trở về
91
Chương 91: Đường Tố và Benedict Cumberbatch*
92
Chương 92: Tác chiến
93
Chương 93: Thật sự là một người???
94
Chương 94: Vượt qua
95
Chương 95: Hai kẻ gây án
96
Chương 96: Sự cao ngạo của kẻ biến thái
97
Chương 97: Mỗi câu hỏi một nụ hôn
98
Chương 98: Sau khi kết án đi gặp phụ huynh
99
Chương 99: Phá án
100
Chương 100: Trọng điểm là vụ án đã kết thúc
101
Chương 101: Your man
102
Chương 102: Đường Tố say rượu đáng yêu
103
Chương 103: Khả năng tương thích của Win 95 và Win 8
104
Chương 104: Ba người tiến đến
105
Chương 105: Án mất tích liên hoàn
106
Chương 106: Phác họa chân dung
107
Chương 107: Giả án tự sát
108
Chương 108: Sau khi trở về, ‘ăn’ ngay lập tức
109
Chương 109: Kết án – về nhà
110
Chương 110: Thời gian thuộc về anh
111
Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!
112
Chương 112: Án mạng thứ hai
113
Chương 113-1: Án mạng liên hoàn (1)
114
Chương 113-2: Án mạng liên hoàn (2)
115
Chương 113-3: Án mạng liên hoàn (3)
116
Chương 114: Báo trước – Hứa Luật
117
Chương 115-1: Nhược điểm (1)
118
Chương 115-2: Nhược điểm (2)
119
Chương 116-1: Gợi ý - vô thức giết người (1)
120
Chương 116-2: Gợi ý - vô thức giết người (2)
121
Chương 117-1: V53
122
Chương 117-2
123
Chương 118-1: Được cứu thoát (1)
124
Chương 118-2: Được cứu thoát (2)
125
Chương 118-3: Được cứu thoát (3)
126
Chương 118-4: Được cứu thoát (4)
127
Chương 119: Chào mừng quay về
128
Chương 120: Đại kết cục