Chương 12: Chân tướng mười năm trước

Edit: V.O

Không khí trong văn phòng dường như đông lại một độ.

Cố Hướng Tinh thấy Vệ Đình Quân trước mặt đột nhiên nổi giận, gần như không thở nổi, cô có linh cảm đáng sợ, linh cảm này đến từ hiểu lầm giữa hai người họ, cũng là căn nguyên Vệ Đình Quân hận.

Hơn nữa...có liên quan đến nguyên nhân đột nhiên mười năm trước Vệ Đình Quân mất tích.

Rốt cuộc là chuyện gì?

Mười năm trước, đã từng xảy ra chuyện gì mà cô không biết?

Đang suy nghĩ, bỗng dưng sức nặng ép lên người nhẹ lại, Cô Hướng Tinh còn chưa phản ứng kịp, Vệ Đình Quân lại đứng dậy quay lại bên cửa sổ, cho dù đưa lưng về phía cô, Cố Hướng Tinh vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo tức giận quanh thân anh.

"Cút đi." Giọng nói của Vệ Đình Quân âm trầm lạnh lẽo, lạnh lùng bất cận nhân tình: "Đừng để tôi nhìn thấy cô."

Chỉ trong một chớp mắt, Cố Hướng Tinh cảm thấy lồng ngực có chút co rút đau đớn, sau một lúc lâu do dự, vẫn đi đến cửa chính văn phòng, tay nắm cửa văn phòng, Cố Hướng Tinh hơi hơi cắn răng.

Xoay người, chỉ nói: "Cho dù anh tin hay không...tôi chưa từng làm hại gì anh."

Đôi mắt Vệ Đình Quân lạnh lùng, lại nghe Cố Hướng Tinh nói tiếp: "Nếu anh ghét tôi, có thể nhằm vào tôi, nhưng xin anh...đừng liên lụy đến những người khác nữa."

Nghe được một tiếng này của Cố Hướng Tinh, Vệ Đình Quân lại nở nụ cười, nhếch khóe môi mỏng, cười lạnh lùng, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như trước.

"Được."

Đôi mắt Cố Hướng Tinh hơi sáng lên, anh...đồng ý rồi?

Lại thấy, Vệ Đình Quân ung dung xoay người, nhìn cô, tựa như nhìn chằm chằm con mồi của mình, trong ánh mắt, trong giọng nói, đều là đùa cợt lạnh như băng.

"Làm tình nhân của tôi, dieendaanleequuydoon – V.O, tôi sẽ bỏ qua cho người bên cạnh cô."

Đột nhiên thân thể Cố Hướng Tinh cứng đờ.

Vệ Đình Quân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bất chợt tái nhợt của cô, chỉ cười lạnh: "Cô có thể trở về suy nghĩ, suy nghĩ xong, lại tới tìm tôi."

...

Cố Hướng Tinh không biết bản thân rời khỏi Tập đoàn IC như thế nào, mất hồn mất vía đi về nhà, vừa mới bước vào cửa nhà, Cố Nhược Tuyết đã nổi giận đùng đùng đi tới phía cô: "Chị nói đi, có phải chị lén lấy cái váy DO và giày cao gót kia đi không!"

Quả thật Cố Hướng Tinh đã lấy đồ và giày đi trả lại cho Vệ Đình Quân, hơn nữa thứ kia đã bị Vệ Đình Quân ném vào thùng rác.

"Đồ và giày là đêm đó tôi đi mượn, tôi đã lấy trả lại."

"Chị trả cho ai!" Cố Nhược Tuyết cao giọng nói: "Chị đừng cho là tôi không biết, bây giờ Bạch Hạo chọc phiền phức lớn, chị là người đại diện của anh ta, còn có tâm tình đi trả đồ và giày?"

Không để ý đến Cố Nhược Tuyết tra hỏi, Cố Hướng Tinh thấy Cố Lực Phàm đi tới, trong lòng xoay chuyển, không nhịn được đi tới hỏi: "Ba, ba còn nhớ rõ...Vệ Đình Quân không? Chính là lần bắt cóc mười năm trước..."

Cố Lực Phàm khẽ nhíu mày, còn chưa mở miệng, lại nghe Cố Nhược Tuyết bên cạnh hít thở căng lên, quay đầu nhìn lại, đã thấy ánh mắt cô ta có chút hoảng loạn không rõ.

Chỉ là không chờ Cố Hướng Tinh nghĩ nhiều, đã nghe được Cố Lực Phàm lạnh lùng nói: "Đang êm đẹp, nhắc tới người đó làm gì?"

Cố Hướng Tinh yên lặng, vẫn thấp giọng nói: "Con chỉ muốn biết rõ, mười năm trước, có phải đã từng xảy ra chuyện gì mà con không biết không?"

"Chuyện đã lâu như vậy, ai mà nhớ rõ được, cô có thời gian nghĩ đến chuyện này, còn không bằng đặt nhiều tâm tư suy nghĩ về công việc của cô."

Hai câu nói, đã gạt qua chuyện này, đột nhiên Cố Hướng Tinh cúi thấp đầu, đi lên lầu.

Ngay sau khi Cố Hướng Tinh rời đi, Cố Nhược Tuyết hoảng hốt giữ chặt Cố Lực Phàm, giọng nói có chút căng thẳng: "Ba...sao đột nhiên Hướng Tinh lại nhắc tới chuyện này, có phải cô ta đã biết mười năm trước là con..."

"Cho dù biết thì thế nào?" Cố Lực Phàm ngắt lời Cố Nhược Tuyết, hạ giọng, trầm giọng nói: "Vệ Đình Quân chính là đồng lõa của nhóm bắt cóc tống tiền kia, năm đó con đưa cậu ta vào tù, đó là trừ hại cho dân."

Phịch một tiếng, tiếng điện thoại rơi xuống vang vọng ở lối cầu thang.

Chapter
1 Chương 1: Anh đã trở lại
2 Chương 2: Đây là trả thù
3 Chương 3: Bị em gái ruột thiết kế
4 Chương 4: Xin chào Vệ tổng
5 Chương 5: Anh làm khó dễ
6 Chương 6: Giày cao gót chọc họa
7 Chương 7: Tôi muốn cô
8 Chương 8: Nghe không hiểu trả thù
9 Chương 9: Bị phong sát
10 Chương 10: Một mình gặp mặt
11 Chương 11: Bị chọc giận
12 Chương 12: Chân tướng mười năm trước
13 Chương 13: Giải thích với anh
14 Chương 14: Chân tướng vặn vẹo
15 Chương 15: Đây là người nhà
16 Chương 16: Làm tình nhân của tôi
17 Chương 17: Khoảnh khắc ôn tồn
18 Chương 18: Lửa giận của anh
19 Chương 19: Cô phát sốt
20 Chương 20: Nhận sai
21 Chương 21: Sau này sẽ không
22 Chương 22: Bị từ chức
23 Chương 23: Cần một công việc
24 Chương 24: Vệ Đình Quân thỏa hiệp
25 Chương 25: Xin chào trợ lý tư nhân của tôi
26 Chương 26: Một giao dịch
27 Chương 27: Chứng minh đã hết bệnh
28 Chương 28: Dây dưa tới chết
29 Chương 29: Nhiệt độ trà
30 Chương 30: Uống tách trà lỗi
31 Chương 31: Xử lý
32 Chương 32: Tách vợ chồng
33 Chương 33: Tính độc chiếm của phụ nữ
34 Chương 34: Ba người
35 Chương 35: Lửa giận của Bạch Hạo
36 Chương 36: Kéo rõ giới hạn
37 Chương 37: Tin tức
38 Chương 38: Say rượu
39 Chương 39: Chủ động triền miên
40 Chương 40: Một đêm phóng đãng
41 Chương 41: Cô giấu diếm
42 Chương 42: Tiến vào quan hệ chính quy
43 Chương 43: Cố Nhược Tuyết
44 Chương 44: Scandal nổi lên
45 Chương 45: Bị thiết kế
46 Chương 46: Không biết
47 Chương 47: Cô mang thai
48 Chương 48: Hối tiếc không kịp
49 Chương 49: Thời gian sẽ chứng minh
50 Chương 50: Vệ lão gia tử
51 Chương 51: Bị bắt cóc
52 Chương 52: Động thai
53 Chương 53
54 Chương 54: Quá khứ của anh
55 Chương 55: Quyết định của Cố Hướng Tinh
56 Chương 56: Cho phép anh thâm tình mười năm
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Anh đã trở lại
2
Chương 2: Đây là trả thù
3
Chương 3: Bị em gái ruột thiết kế
4
Chương 4: Xin chào Vệ tổng
5
Chương 5: Anh làm khó dễ
6
Chương 6: Giày cao gót chọc họa
7
Chương 7: Tôi muốn cô
8
Chương 8: Nghe không hiểu trả thù
9
Chương 9: Bị phong sát
10
Chương 10: Một mình gặp mặt
11
Chương 11: Bị chọc giận
12
Chương 12: Chân tướng mười năm trước
13
Chương 13: Giải thích với anh
14
Chương 14: Chân tướng vặn vẹo
15
Chương 15: Đây là người nhà
16
Chương 16: Làm tình nhân của tôi
17
Chương 17: Khoảnh khắc ôn tồn
18
Chương 18: Lửa giận của anh
19
Chương 19: Cô phát sốt
20
Chương 20: Nhận sai
21
Chương 21: Sau này sẽ không
22
Chương 22: Bị từ chức
23
Chương 23: Cần một công việc
24
Chương 24: Vệ Đình Quân thỏa hiệp
25
Chương 25: Xin chào trợ lý tư nhân của tôi
26
Chương 26: Một giao dịch
27
Chương 27: Chứng minh đã hết bệnh
28
Chương 28: Dây dưa tới chết
29
Chương 29: Nhiệt độ trà
30
Chương 30: Uống tách trà lỗi
31
Chương 31: Xử lý
32
Chương 32: Tách vợ chồng
33
Chương 33: Tính độc chiếm của phụ nữ
34
Chương 34: Ba người
35
Chương 35: Lửa giận của Bạch Hạo
36
Chương 36: Kéo rõ giới hạn
37
Chương 37: Tin tức
38
Chương 38: Say rượu
39
Chương 39: Chủ động triền miên
40
Chương 40: Một đêm phóng đãng
41
Chương 41: Cô giấu diếm
42
Chương 42: Tiến vào quan hệ chính quy
43
Chương 43: Cố Nhược Tuyết
44
Chương 44: Scandal nổi lên
45
Chương 45: Bị thiết kế
46
Chương 46: Không biết
47
Chương 47: Cô mang thai
48
Chương 48: Hối tiếc không kịp
49
Chương 49: Thời gian sẽ chứng minh
50
Chương 50: Vệ lão gia tử
51
Chương 51: Bị bắt cóc
52
Chương 52: Động thai
53
Chương 53
54
Chương 54: Quá khứ của anh
55
Chương 55: Quyết định của Cố Hướng Tinh
56
Chương 56: Cho phép anh thâm tình mười năm