Chương 12: Bệnh Công Tử

Sáng sớm ngày hôm sau, đoàn người của Lôi Điện dong binh đoàn chập rãi đi vào địa điểm chỉ định để tiếp đón cố chủ. Khi đến nơi, bọn họ mới biết nơi đây là phủ đệ xa hoa nhất Lại Hiền trấn vì đây là chỗ ở của một vị phú hào, nghe đồn hắn cùng với một người quyền cao chức trọng của Thiên Kì Quốc có quan hệ thân thuộc.
Đội trưởng Nghiêm Thạc giải thích lý do đến đây của bọn họ, quản gia của phủ đệ vội vàng đi thông báo với chủ nhân. Sau khoảng thời gian một ly trà, vị phú hộ kia dẫn theo ba người đi ra ngoài của lớn. Bộ dạng của phú quý xa hoa của phú hào làm ọi người có chút mở rộng tầm mắt, cảm giác có chút bất khả tư nghị*. Mọi người mặc dù không biết thân phận của ba người phía sau nhưng cũng biết ba người này không phú thì quý, chính là, quý nhân như vậy tại sao lại tới Lại Hiền trấn đây? (Bất khả tư nghị: Không biết nói gì, không nói lên lời)
Trong số đó, một người là nam tử tóc đen , tuổi còn trẻ, bên hông có đeo một thanh kiếm, tướng mạo có thể coi là anh tuấn, chỉ là vẻ mặt rất lạnh lùng, cả người toát ra khí chất khiến cho người ta ớn lạnh. Một người khác là một vị phụ nhân trung niên, ước chừng khoảng bốn mươi, dung mạo cũng không tầm thường, có chút phóng khoáng làm cho người ta có cảm giác như tắm trong gió xuân.
Ở giữa hai người là một quý công tử sắc mặt tái nhợt, tuổi tác không khác mấy so với Sở Hiên. Hắn một thân cẩm bào hoa lệ, tóc dài đen như mực được búi cao bằng ngọc oản, trên đai lưng bạch ngọc còn treo một kiện dây kết màu đen. Hắn cầm khăn tay đặt ở trên miệng, che khuất một nửa khuôn mặt, còn thỉnh thoảng ho nhẹ vài cái.
Ấn tượng đầu tiên của Sở Lạc Lạc đối với quý công tử kia, chính là trắng, một loại trắng bệch của bệnh tật.
Cho dù là Sở Lạc Lạc của hai năm trước sắc mặt cũng không kém đến trình độ này, nàng thậm chí cảm thấy khí sắc như vậy căn bản không thể xuất hiện trên mặt người sống.
Lúc này vị quý công tử kia dừng bước, liếc mắt đánh giá đoàn người, hơi hơi vuốt cằm nhưng mà không ai trách cứ, tựa hồ loại thái độ này của hắn vốn là đương nhiên, thiên kinh địa nghĩa* (Thiên kinh địa nghĩa: điều đương nhiên, không có gì phải nghi ngờ)

Quý công tử này nhìn qua vô cùng gầy yếu nhưng ánh mắt đen lại như vì sao, thỉnh thoảng lóe sáng. Khi hắn đánh giá mọi người, mọi người tất cả đều cảm thấy hắn đang nhìn chính mính.
Thời điểm ánh mắt của hắn nhìn đến Sở Lạc Lạc lại dừng lại một chút. Sau đó vị phụ nhân kia thật cẩn thân đỡ hắn vào bên trong một chiếc xe ngựa hoa mỹ.
Loại thái độ của người bề trên của vị quý công tử này lại kích phát trí tò mò của Sở Lạc Lạc. Nàng đi tới bên cạnh đội trưởng Nghiêm Thạc nhỏ giọng hỏi: “Đại thúc, những người này vì sao tại tới đây a?”
“Không được hỏi thăn tiw liệu của cố chủ.” Đội trưởng Nghiêm Thạc nhíu mày, đang muốn nghiêm túc giáo dục Sở Lạc Lạc thì thấy Sở Lạc Lạc vẻ mặt vàng như nến, mắt mở to, bộ dáng rất điềm đạm đáng yêu lại có chút không đành lòng giải thích nói: “Tiểu Lâm Lạc, tư liệu của cố chủ gì đó đều được giữ bí mật, ta cũng không rõ, ngươi phải nhớ kĩ, quan tâm nhiều quá cũng không phải chuyện tốt.”
Vì an toàn của mình, hai huynh muội dùng tên giả là Lâm Hiên và Lâm Lạc.
Sở Lạc Lạc làm bộ thụ giáo gật đầu, cười hì hì đi tới bên người Sở Hiên.
Lên đường bình an, thẳng tới khi mặt trời lặn, vị phụ nhân kia mới vén rém lên nói một tiếng phân phó dong binh đoàn dừng ở nơi này cắm trại qua đêm.
Rất nhanh, đoàn người ở trong rừng cây tìm một nơi trống trải bằng phẳng hạ lều dựng trại, chuẩn bị bữa tối.
“Lạc Lạc, ngươi có mệt hay không? Chân có đau không?” Sở Hiên yêu muội như mạng cau mày hỏi.
Sở Hiên vốn không tán thành việc làm của Sở Lạc Lạc (chính là nói đến việc chị không nghe lời anh mà gia nhập dong binh đoàn đó) nay nhìn đến bộ dạng buồn bã ỉu xìu của muội muội trong lòng hắn lại càng không thoải mái.
“Ca ca, ta không sao, chỉ là cảm thấy có chút đói bụng.” Sở Lạc Lạc trả lời.
Sở Hiên nghe vậy vội vàng chạy tới hỏi thăm thức ăn.
Sở Lạc Lạc tùy ý ngồi trên cỏ, tay chống cằm, trong lòng nói: Aizz, đi cả một ngày rồi, đừng nói là cường đạo chính là ngay cả một tên tiểu tặc cũng đều không có gặp, thật sự là rất nhàm chán! Lúc nào mới có thể gặp được chuyện kích thích đây, nếu không nàng sợ rằng mình đi, đi, đi tới nỗi ngủ gật luôn (ý chị nói là chị rất chán đó)
Lúc này, thanh âm của Nghiêm Thạc truyền đến: “Tiểu Lâm Lạc…”

Sở Lạc Lạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy đội trưởng Nghiêm Thạc đang bước nhanh về phía nàng, mà phía sau của hắn còn có cái vị nam tử tóc đen cả người toát ra hàn khí kia.
Tên nam tử đánh giá Sở Lạc Lạc một chút, trong mắt rõ ràng hiện lên một tia khinh thị. Hắn hừ lạnh một tiếng, cũng không tình nguyện nói: “Chủ tử nhà chúng ta mời ngươi tới gặp.”
Dựa vào! Đây là thái độ mời người khác sao?
Trong lòng Sở Lạc Lạc cực kỳ bất mãn, nghĩ tới người này khẳng định khinh thường cùng một tiểu tử nói chuyện khách khí nhưng là vì e ngại mệnh lệnh của chủ nhân cho nên mới bất đắc dĩ làm đi.
Nếu như sau này có cơ hội, nàng nhất định phải giáo huấn hắn.
Bất quá, Sở Lạc Lạc rất là tò mò. một cái người cao cao tại thượng lại đi tìm nàng, một người lính đánh thuê tạm thời, rốt cuộc có chuyện gì đây? Nghĩ vậy nàng cũng lười cùng tên này so đo.
Khi Sở Lạc Lạc lên xe ngựa xong, mới phát hiện bên trong so với tưởng tượng của nàng tinh mỹ hơn rất nhiều. (Tinh mỹ = Tinh xảo + Mỹ lệ)
Nhưng là lực chú ý của nàng không có đặt ở trên xe ngựa, bởi vì trong xe có một thứ tồn tại so với xe ngựa có lực hấp dẫn hơn nhiều. Thứ đó đương nhiên là bệnh công tử.
Lúc này hắn mặc một kiện trường bào màu đen rộng thùng thình, tóc dài như mực tùy ý buông thả. Khi hắn nhìn đến vẻ mặt tò mò của Sở Lạc Lạc, trên gương mặt tái nhợt kia bỗng nhiên lộ ra một chút tươi cười, giống như là giữa nền tuyết nở rộ một bông sen trắng.
Sở Lạc Lạc sửng sốt, hiển nhiên không dự đoán được sẽ có một màn như vậy, bệnh công tử làm cho người khác có cảm giác cao cao tại thượng này, dường như đối nàng đặc biệt ưu ái nha!
Khi nhìn đến tươi cười trong chớp mắt đã biến mất kia, nàng bỗng nhiên cảm thấy, hắn thực tịch mịch.
“Ngươi tên là gì? Năm nay mấy tuổi?” Bệnh công tử mềm nhẹ nói, thanh am của hắn trong trẻo tựa như nước suối vậy.
Sở Lạc Lạc trả lời chi tiết từng câu , đương nhiên tên nàng dùng là tên giả, nàng còn không ngu đến nỗi bị một cái nụ cười là cho choáng váng đâu.
“Ngươi bị bệnh sao? Tại sao còn muốn làm loại công việc nguy hiểm này?” Nghe được tuổi của nàng, mày đẹp của bệnh công tử khẽ chau lại, tiếp tục hỏi.

Thì ra là thế! Người này rõ ràng là đem nàng thành một cái tiểu tử mang bệnh nặng trong người, không có tiền chạy chữa chỉ có thể bôn ba lao lực kiếm tiền mua thuốc
Cho nên quý công tử này mới đối với nàng đặc biệt ưu ái, thậm chí còn mời nàng lên xe ngựa, xem ra là có loại ý tứ đồng bệnh tương liên.
Bất quá, nàng hiện tại đúng là rất nghèo, kết quả là, Sở Lạc Lạc nói bừa loạn thất bát tao một hồi tạo ra một câu chuyện xưa đẹp đẽ mà lại rung động lòng người. Còn nói nàng cùng huynh trưởng bôn ba mấy ngày chuyển thành mấy tháng, thấy được vị quý công tử kia cảm thán không thôi.
“Đến, Lạc Lạc, nếm thử đi.” Bệnh công tử nhìn về phía Sở Lạc Lạc bằng ánh mắt cực kỳ thương hại, còn muốn giữ nàng lại cùng dùng bữa tối.
Sở Lạc Lạc cũng không có ngốc, nàng cũng sẽ không bỏ qua cơ hội được ăn mỹ thực như vậy, hơn nữa, đồ ăn của vị bệnh công tử này đều có chỗ tốt đối với thân thể, đặc biệt là người có thân thể hư nhược.
Cho nên, cái vị thị vệ lãnh khốc bên người bệnh công tử khi đem thức ăn tới liền dùng ánh mắt vô cùng bất mãn nhìn nàng. Nàng lại làm bộ như nhìn không thấy, ăn mấy đồ kia thật là ngon nha!
Chính là, thời điểm bệnh công tử đưa cho nàng một chén canh nóng, Sở Lạc Lạc lại rất giật mình, không khỏi quan sát hắn.
Vốn dĩ cảm giác vị bệnh công tử này đem lại cho nàng chỉ có yếu ớt, giống như là thủy tinh xinh đẹp, tựa hồ chỉ cần chạm vào liền vỡ, cổ của của hắn, tay của hắn đều khiến cho người ta có cảm giác như vậy. Nhưng là khi Sở Lạc Lạc nhìn gần đôi bàn tay trắng nõn thon dài, nàng mới phát hiện có chút không thích hợp.
Kia cũng không phải là một đôi tay yếu ớt, mà bên trên còn có một vài vết chai mỏng manh.
---Đề lời nói với người xa lạ---
Thân nhóm, vị bệnh công tử này có hợp với tâm ý mọi ngươi không a? Hì hì…

Chapter
1 Chương 1: Quyển 1 - Làm Vong Linh Gặp Gỡ Hung Linh
2 Chương 2: Tử Vong Và Trọng Sinh
3 Chương 3: Q.2 - Chương 1: Bí Mật Của Sở Hiên
4 Chương 4: Tu Luyện Đấu Khí
5 Chương 5: Thân Thế Bí Ẩn
6 Chương 6: Cải Tạo Ma Lực
7 Chương 7: Tiệt Sát
8 Chương 8: Thanh Diệp Chết
9 Chương 9: Bí Mật Của Tường Phượng
10 Chương 10: Người Thân Cũng Là Kẻ Thù
11 Chương 11: Nhiệm Vụ Kì Lạ
12 Chương 12: Bệnh Công Tử
13 Chương 13: Thứ Sát
14 Chương 14: Ác Ma Chú
15 Chương 15: Thiêu Hồn
16 Chương 16: Thủ Hộ Thần?
17 Chương 17: Vân Quy Chi Loạn
18 Chương 18: Đêm Khủng Khiếp
19 Chương 19: Tiểu Chính Thái* Ăn Tim
20 Chương 20: Kinh Biến
21 Chương 21: Chui Đầu Vào Lưới
22 Chương 22: Ban Đêm Thăm Phủ Thành Chủ
23 Chương 23: Mời Người Tới Xem Diễn
24 Chương 24: Hắc Ám Siêu Việt
25 Chương 25: Chim Sẻ Còn Ở Phía Sau!
26 Chương 26: Trận Đấu Giữa Bầu Tời Đêm
27 Chương 27: Toàn Hệ Ma Pháp Sư
28 Chương 28: Chấn Hám
29 Chương 29: Là Ngươi Sao? Cổ Vân Lạc
30 Chương 30: Hướng Tới Vân Đô
31 Chương 31: Q.3 - Chương 1: Cửa Hàng Ma Pháp
32 Chương 32: Tranh Chấp
33 Chương 33: Khảo Thí Nhập Học
34 Chương 34: Tất Cả Đều Là Quái Nhân
35 Chương 35: Phí An Ủi
36 Chương 36: Cửu Tiêu Mặc Vô
37 Chương 37: Sự Kiện Ma Thú Ở Thủy Hàn Thành
38 Chương 38: Nhiệm Vụ Thăng Cấp!
39 Chương 39: Ma Ảnh Ở Thôn Bị Bỏ Hoang
40 Chương 40: Liệt Hỏa Phần Thiên
41 Chương 41: Xuất Phát
42 Chương 42: Lâm Trận Mới Mài Gươm
43 Chương 43: Người Dân Thủy Hàn Thành Nhiệt Tình
44 Chương 44: Ma Thú Tấn Công Thành
45 Chương 45: Nhện Nước Biến Dị
46 Chương 46: Đại Chiến Với Ma Hạc
47 Chương 47: Hồng Vân Ngã Xuống
48 Chương 48: Yến Tiệc Mừng Công.
49 Chương 49: Thần Miếu.
50 Chương 50: Bộ Mặt Thật Của Thần.
51 Chương 51: Ác Mộng
52 Chương 52: Nguy Cơ
53 Chương 53: Chân Tướng Rõ Ràng.
54 Chương 54: Lời Mời Của Đại Hoàng Tử
55 Chương 55: Ai Là Ma Vật?
56 Chương 56: Sinh Nhật Và Dạy Học
57 Chương 57: Giao Dịch
58 Chương 58
59 Chương 59: Điều Diễn
60 Chương 60: Thử Nghiệm
61 Chương 61: Ma Pháp Thay Đổi
62 Chương 62: Tàng Thư Các
63 Chương 63: Nói Chuyện Trong Đêm Đen
64 Chương 64
65 Chương 65: Khách Không Mời Mà Đến
66 Chương 66: Xem Chiến
67 Chương 67: Chữa Trị
68 Chương 68: Không Biết Thất Bại
69 Chương 69: Quá Sai
70 Chương 70: Rừng Rậm Bạch Cốt
71 Chương 71: Kế Trong Kế
72 Chương 72: Tàn Phách Liệt Hùng.
73 Chương 73: Ngửa Bài.
74 Chương 74: Gặp Nguy Hiểm
75 Chương 75: Băng Châu Lệ
76 Chương 76: Ba Cái Tát.
77 Chương 77: U Phượng
78 Chương 78: Chuyện Cũ
79 Chương 79: Nghe Đồn Về Thần Kiếm
80 Chương 80: Ai Dám Tiếp Kiếm
81 Chương 81: Trận Chiến Cướp Đoạt
82 Chương 82: Ngươi Tịch Mịch Sao?
83 Chương 83: Dưới Trăng Sáng
84 Chương 84: Bi Thương Dưới Ánh Trăng
85 Chương 85: Cửu Vĩ Linh Hồ
86 Chương 86: Đoạt
87 Chương 87: Vô Sắc Chi Hoả
88 Chương 88: Mất Đi Ma Lực
89 Chương 89: Biết Chân Tướng
90 Chương 90: Nam Nhân Mang Mặt Nạ
91 Chương 91-92
92 Chương 93: Bộ Lạc Kinh Hồn
93 Chương 94: Đại Chiến Người Và Sói
94 Chương 95: Đứng Đầu Vạn Sói- Lang Tà
95 Chương 96: Theo Ta Ba Năm
96 Chương 97: Một Giấc Mộng Ba Năm
97 Chương 98: Báo Thù Ma Quân
98 Chương 99: Quân Đoàn Vong Linh
99 Chương 100: Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
100 Chương 101: Thân Phận Bại Lộ
101 Chương 102: Bị Nhốt
102 Chương 103: Biến Cố Của Đông Phương Gia.
103 Chương 104: Bộ Tộc Vu Yêu.
104 Chương 105: Tường Phượng Thật Giả.
105 Chương 106: Báo Thù.
106 Chương 107
107 Chương 108: Tin Tức Của Mộng Cơ.
108 Chương 109: Q.4 - Chương 1: Cốc Chủ Của Đế Vương Cốc.
109 Chương 110: Dơi Hút Máu.
110 Chương 111: Thuyền U Linh.
111 Chương 112: Ma Quỷ Dưới Nước
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130: Q.5 - Chương 1
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
Chapter

Updated 144 Episodes

1
Chương 1: Quyển 1 - Làm Vong Linh Gặp Gỡ Hung Linh
2
Chương 2: Tử Vong Và Trọng Sinh
3
Chương 3: Q.2 - Chương 1: Bí Mật Của Sở Hiên
4
Chương 4: Tu Luyện Đấu Khí
5
Chương 5: Thân Thế Bí Ẩn
6
Chương 6: Cải Tạo Ma Lực
7
Chương 7: Tiệt Sát
8
Chương 8: Thanh Diệp Chết
9
Chương 9: Bí Mật Của Tường Phượng
10
Chương 10: Người Thân Cũng Là Kẻ Thù
11
Chương 11: Nhiệm Vụ Kì Lạ
12
Chương 12: Bệnh Công Tử
13
Chương 13: Thứ Sát
14
Chương 14: Ác Ma Chú
15
Chương 15: Thiêu Hồn
16
Chương 16: Thủ Hộ Thần?
17
Chương 17: Vân Quy Chi Loạn
18
Chương 18: Đêm Khủng Khiếp
19
Chương 19: Tiểu Chính Thái* Ăn Tim
20
Chương 20: Kinh Biến
21
Chương 21: Chui Đầu Vào Lưới
22
Chương 22: Ban Đêm Thăm Phủ Thành Chủ
23
Chương 23: Mời Người Tới Xem Diễn
24
Chương 24: Hắc Ám Siêu Việt
25
Chương 25: Chim Sẻ Còn Ở Phía Sau!
26
Chương 26: Trận Đấu Giữa Bầu Tời Đêm
27
Chương 27: Toàn Hệ Ma Pháp Sư
28
Chương 28: Chấn Hám
29
Chương 29: Là Ngươi Sao? Cổ Vân Lạc
30
Chương 30: Hướng Tới Vân Đô
31
Chương 31: Q.3 - Chương 1: Cửa Hàng Ma Pháp
32
Chương 32: Tranh Chấp
33
Chương 33: Khảo Thí Nhập Học
34
Chương 34: Tất Cả Đều Là Quái Nhân
35
Chương 35: Phí An Ủi
36
Chương 36: Cửu Tiêu Mặc Vô
37
Chương 37: Sự Kiện Ma Thú Ở Thủy Hàn Thành
38
Chương 38: Nhiệm Vụ Thăng Cấp!
39
Chương 39: Ma Ảnh Ở Thôn Bị Bỏ Hoang
40
Chương 40: Liệt Hỏa Phần Thiên
41
Chương 41: Xuất Phát
42
Chương 42: Lâm Trận Mới Mài Gươm
43
Chương 43: Người Dân Thủy Hàn Thành Nhiệt Tình
44
Chương 44: Ma Thú Tấn Công Thành
45
Chương 45: Nhện Nước Biến Dị
46
Chương 46: Đại Chiến Với Ma Hạc
47
Chương 47: Hồng Vân Ngã Xuống
48
Chương 48: Yến Tiệc Mừng Công.
49
Chương 49: Thần Miếu.
50
Chương 50: Bộ Mặt Thật Của Thần.
51
Chương 51: Ác Mộng
52
Chương 52: Nguy Cơ
53
Chương 53: Chân Tướng Rõ Ràng.
54
Chương 54: Lời Mời Của Đại Hoàng Tử
55
Chương 55: Ai Là Ma Vật?
56
Chương 56: Sinh Nhật Và Dạy Học
57
Chương 57: Giao Dịch
58
Chương 58
59
Chương 59: Điều Diễn
60
Chương 60: Thử Nghiệm
61
Chương 61: Ma Pháp Thay Đổi
62
Chương 62: Tàng Thư Các
63
Chương 63: Nói Chuyện Trong Đêm Đen
64
Chương 64
65
Chương 65: Khách Không Mời Mà Đến
66
Chương 66: Xem Chiến
67
Chương 67: Chữa Trị
68
Chương 68: Không Biết Thất Bại
69
Chương 69: Quá Sai
70
Chương 70: Rừng Rậm Bạch Cốt
71
Chương 71: Kế Trong Kế
72
Chương 72: Tàn Phách Liệt Hùng.
73
Chương 73: Ngửa Bài.
74
Chương 74: Gặp Nguy Hiểm
75
Chương 75: Băng Châu Lệ
76
Chương 76: Ba Cái Tát.
77
Chương 77: U Phượng
78
Chương 78: Chuyện Cũ
79
Chương 79: Nghe Đồn Về Thần Kiếm
80
Chương 80: Ai Dám Tiếp Kiếm
81
Chương 81: Trận Chiến Cướp Đoạt
82
Chương 82: Ngươi Tịch Mịch Sao?
83
Chương 83: Dưới Trăng Sáng
84
Chương 84: Bi Thương Dưới Ánh Trăng
85
Chương 85: Cửu Vĩ Linh Hồ
86
Chương 86: Đoạt
87
Chương 87: Vô Sắc Chi Hoả
88
Chương 88: Mất Đi Ma Lực
89
Chương 89: Biết Chân Tướng
90
Chương 90: Nam Nhân Mang Mặt Nạ
91
Chương 91-92
92
Chương 93: Bộ Lạc Kinh Hồn
93
Chương 94: Đại Chiến Người Và Sói
94
Chương 95: Đứng Đầu Vạn Sói- Lang Tà
95
Chương 96: Theo Ta Ba Năm
96
Chương 97: Một Giấc Mộng Ba Năm
97
Chương 98: Báo Thù Ma Quân
98
Chương 99: Quân Đoàn Vong Linh
99
Chương 100: Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
100
Chương 101: Thân Phận Bại Lộ
101
Chương 102: Bị Nhốt
102
Chương 103: Biến Cố Của Đông Phương Gia.
103
Chương 104: Bộ Tộc Vu Yêu.
104
Chương 105: Tường Phượng Thật Giả.
105
Chương 106: Báo Thù.
106
Chương 107
107
Chương 108: Tin Tức Của Mộng Cơ.
108
Chương 109: Q.4 - Chương 1: Cốc Chủ Của Đế Vương Cốc.
109
Chương 110: Dơi Hút Máu.
110
Chương 111: Thuyền U Linh.
111
Chương 112: Ma Quỷ Dưới Nước
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130: Q.5 - Chương 1
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145