Chương 12: Ba

Thẩm Diễm coi như chuyện của Cố Thừa Minh cứ vậy mà trôi qua. Nào ngờ, mới vài ngày sau, trên đường đón Bánh Đậu đi học về, mọi chuyện lại xảy ra ngoài ý muốn.

Bánh Đậu ngửa đầu : "Mẹ không thể lừa gạt tiểu hài tử, mẹ còn không có nói cho con biết thúc thúc kia là ai."

Thẩm Diễm trong lòng kêu rên một tiếng, bất đắc dĩ nói : "Đứa nhỏ như con sao lại cố chấp như vậy chứ."

Bánh Đậu bĩu môi, từ chối cho ý kiến.

Thẩm Diễm khẽ thở dài một cái, nắm tay con trai giải thích: "Người đó họ Cố, là một người bạn cũ của mẹ, nhưng chúng ta cũng không thân thiết lắm."

"Bạn cũ sao?"

Thẩm Diễm gật đầu, nói : "Giống như con và Tráng Tráng."

"Tráng Tráng không phải bạn tốt của con, cậu ấy luôn nói xấu con với Tiểu Thi, con không thích."

Thẩm Diễm bật cười: "Ra vậy. . ."

"Có phải là giống con cùng Tiểu Thi không?"

Thẩm Diễm nhìn xem đường cái đối diện đèn đỏ, không quan tâm nói : "Không kém bao nhiêu đâu."

Bánh Đậu kinh hãi: "Mẹ, mẹ cùng thúc ấy cũng từng nói chuyện yêu đương sao?"

Thẩm Diễm dưới chân trượt đi hơi kém chút thì té trên mặt đất, khóe miệng giật một cái, hung hăng gõ đầu con trai.

Thẩm Diễm hít sâu một hơi: "Mẹ làm sao lại nói chuyện yêu đương với thúc ấy chứ? Còn con nữa, biết gì mà yêu đương, lông còn chưa dài đủ kìa..."

Bánh ậu tức giận: "Mẹ mới không có dài đủ! Con dài đủ!"

Bốn phía nháy mắt bắn đến các loại ý vị không rõ. Thẩm Diễm im lặng muốn đập đầu vào tường, trong lòng muốn đem thằng nhóc này nhét lại vào bụng.

Thẩm Diễm vỗ trán: "Bánh Đậu, con chú ý một chút, giữa nơi công cộng muốn tranh cãi về chuyện này sao."

Bánh Đậu hai tay ôm ngực, hung hăng hừ một tiếng: "Là mẹ nói trước mà."

Thẩm Diễm đầu hàng, mắt thấy hài tử còn không có xu thế lùi bước, liền xuống giọng: "Thôi nào, chúng ta không nói chuyện này nữa nhé."

Bánh Đậu mũi chỉ lên trời, nói: "Miễn cưỡng tiếp nhận."

Thẩm Diễm dở khóc dở cười, tay lại muốn vò cái đầu nhỏ.

Đèn xanh sáng, Thẩm Diễm lôi kéo con trai băng qua đường.

Bánh Đậu vẫn chưa buông tha: "Mẹ mau nói. Có đúng thế không?"

"Không phải, không phải giống quan hệ giữa con cùng Tiểu Thi đâu. Chúng ta chính là so với người lạ thì quen biết hơn một chút, nhưng so với người quen thì xa lạ hơn một chút, đại khái như con với Tráng Tráng ấy."

"Mẹ rất chán ghét chú ấy sao? Hay là chú ấy rất chán ghét mẹ sao?"

Hài tử trong mắt lập tức hiển hiện nồng đậm khinh bỉ. Thẩm Diễm trong lòng khẽ thở dài một cái, nhưng cho dù là bị con trai hờn dỗi, cô cũng không thể gạt thằng bé: "Mẹ cũng không chán ghét chú ấy. . . Đại khái là chú ấy có hơi chán ghét mẹ."

Bánh Đậu "A" một tiếng, đột nhiên giật giật tay Thẩm Diễm. Thẩm Diễm nghi ngờ cúi người, Bánh Đậu liền nhón chân hôn nhẹ lên má cô.

"Mẹ cũng đứng thất vọng, con rất thích mẹ." Bánh Đậu dương dương đắc ý nói.

Thẩm Diễm "phốc" một tiếng, nói : "Tốt, mẹ có Bánh Đậu là đủ tốt rồi."

"Bánh Đậu vĩnh viễn không ghét mẹ."

Thẩm Diễm đùa giỡn hắn, "Vậy sau này cưới con dâu cũng không ghét sao? Mẹ có thể ở chung với con đến già không?"

Bánh Đậu còn nhỏ dễ bị lừa gạt, kiên quyết lắc đầu, nói : "Đương nhiên có thể!"

Dù cho biết thằng bé không hiểu nhưng trong lòng cô vẫn là ngọt lịm, thập phần vui vẻ.

"Nếu thúc kia chán ghét mẹ, vậy chúng ta về sau thấy thúc ấy cũng không cần lại gần nói chuyện, vậy thì mẹ liền sẽ không khổ sở."

Thẩm Diễm tán đồng gật đầu, nói : "Thông minh. Con mẹ sao lại thông minh thế này chứ."
Bánh Đậu ngẩng đầu ưỡn ngực: "Đương nhiên ạ"

Hai mẹ con mang theo mấy túi đồ ăn về nhà, đi ngang lầu một liền gặp bà Lưu: "Bánh Đậu và mẹ đi chợ về sao?"

Bánh Đậu ngọt ngào nói : "Lưu nãi nãi khỏe không ạ."

Lưu nãi nãi cười tủm tỉm, nói: "Bé ngoan."

Thẩm Diễm tại cùng bà trò chuyện trong chốc lát, sau đó mới mang theo Bánh Đậu lên lầu.

Thẩm Diễm thu thập đồ ăn, sau đó vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.

Cô mặc chiếc tạp dề đơn giản màu sáng, tóc dài tới eo thẳng tắp, bên trên mặc bộ áo lụa trắng kèm với chiếc váy dài. Ngũ quan của cô không phải rất sắc sảo nhưng lại hòa hợp tạo thiện cảm cho người đối diện. Nếu không phải mang theo cậu con trai năm tuổi, nhìn cô bên ngoài không giống một phụ nữ đã kết hôn sinh con. Khi Thẩm Diễm mới tới thành phố này, rất nhiều người muốn làm mối cho cô, nhưng sau khi biết cô đã ly hôn và có con, mấy người đàn ông kia đều rút lui đầy tiếc nuối.
Lúc ấy Thẩm Diễm nghĩ, tiếc cái gì? Tiếc cô đã kết hôn sao? Hay là tiếc cô có hài tử?

Thế nhưng là hai thứ này cô đều không hối hận, ngược lại coi đây là việc may mắn nhất cuộc đời cô. Cùng Cố Thừa Minh kết hôn, sinh con cho Cố Thừa Minh, đều là việc cô trân quý cả đời.

Cô lúc này đứng giữa căn bếp nhỏ, bám mùi khói dầu, tìm không ra hình ảnh cô gái năm ấy nhiệt tình theo đuổi Cố Thừa Minh. Khi đó tự tin của cô bắt nguồn từ ý niệm vì gia đình, còn hiện tại, những cái này đều biến mất, trừ Bánh Đậu, cô giống như không có lý do để sống trên đời.

Cô bây giờ, sinh hoạt đơn giản, tiền lương chỉ đủ sinh tồn. Chênh lệch giữa cô và Cố Thừa Minh ngày càng lớn. Sáu năm trước, Cố Thừa Minh tài năng tất lộ, sáu năm sau, Cố Thừa Minh xuất chúng, nội liễm thâm trầm, luôn làm cho người xung quanh kính trọng và ngưỡng mộ, trong đó có cô.
Cố Thừa Minh tựa như độc dược đối với Thẩm Diễm. Sáu năm trước cô tiếp cận anh, bị anh hấp dẫn. Sáu năm sau khi ly hôn, cô vẫn không thể ngăn cản bản thân muốn lại gần anh.

Cô nghĩ, đây chính là tử kiếp, cuối cùng cả đời này cô đều bỏ trốn không được tử kiếp.

Thẩm Diễm khẽ thở dài một hơi, trên mặt tươi cười, tiếp tục làm món sườn kho Bánh Đậu thích nhất.

Chuyện đã qua cũng đã qua, ông trời cho cô gặp lại anh một lần này, về sau trở đi hai người lại tiếp tục làm người xa lạ. Thành phố này cách Bình Giang xa như vậy, chắc chắn về sau sẽ không còn gặp lại. Nhưng mà, cô thật tâm chúc phúc cho anh, hy vọng anh sẽ gặp được người phụ nữ tốt, sinh thật nhiều con, gia đình viên mãn. Hy vọng anh có thể quên được những tổn thương cô gây ra cho anh.

"Cố Thừa Minh, em yêu anh. Em vừa mong anh quên em đi, nhưng cũng hy vọng anh đừng quên em."

Chapter
1 Chương 1: Gặp lại
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Ký ức
4 Chương 4: Ký ức
5 Chương 5: Tạm biệt
6 Chương 6: Tạm Biệt
7 Chương 7: Tạm Biệt
8 Chương 8: Tạm Biệt
9 Chương 9: Rời đi
10 Chương 10: Rời đi
11 Chương 11: Ba
12 Chương 12: Ba
13 Chương 13: Đã từng
14 Chương 14: Đã từng
15 Chương 15: Đã từng
16 Chương 16: Ba của Bánh Đậu
17 Chương 17: Ba của Bánh Đậu
18 Chương 18: Đi công tác
19 Chương 19: Đi công tác
20 Chương 20: Đi công tác
21 Chương 21: Đi công tác
22 Chương 22: Sợ hãi
23 Chương 23: Sợ hãi
24 Chương 24: Cha và con trai
25 Chương 25: Cha và con
26 Chương 26: Cha và con trai
27 Chương 27: Cha và con trai
28 Chương 28: Vợ trước & chồng trước
29 Chương 29: Vợ trước & chồng trước
30 Chương 30: Vợ trước & chồng trước
31 Chương 31: Thành phố
32 Chương 32: Hoài Nam
33 Chương 33: Hoài Nam
34 Chương 34: Hoài Nam
35 Chương 35: Hoài Nam
36 Chương 36: Hoài Nam
37 Chương 37: Hoài Nam
38 Chương 38: Hoài Nam
39 Chương 39: Bình Giang
40 Chương 40: Bình Giang
41 Chương 41: Bình Giang
42 Chương 42: "Lặp lại những gì em vừa nói."
43 Chương 43: "Đứa nhỏ này không giống cô."
44 Chương 44: "Bánh Đậu, đây là cha của cậu sao?"
45 Chương 45: "Không phải anh đã làm chuyện này trước đây sao?"
46 Chương 46: "Chú đi đây, con không tạm biệt chú sao?"
47 Chương 47: "Con không nói sẽ kết hôn với Bạch Tĩnh Toàn."
48 Chương 48: "Thẩm Diễm, cô dám nghĩ tới việc mang con tôi đi lần nữa xem"
49 Chương 49: "Vâng, con rất thích chú ấy."
50 Chương 50: "Thẩm Diễm, em vẫn không biết tôi muốn gì hay tôi quan tâm cái gì."
51 Chương 51: Cố Thừa Minh ở trên cao, cô đã rơi xuống đáy.
52 Chương 52: "Bánh Đậu sẽ không bỏ mẹ một mình."
53 Chương 53: Bánh Đậu sẽ sớm đi theo Cố Thừa Minh
54 Chương 54: "Thật không? Ba nhớ con sao?"
55 Chương 55: "Bánh Đậu, là ba, lại đây."
56 Chương 56: "Mẹ rất cô đơn, chúng ta quay lại tìm mẹ đi."
57 Chương 57: "Bánh Đậu, ngày mai con sẽ đi với ba."
58 Chương 58: "Dù là hoàn cảnh nào, tôi cũng sẽ không để thằng bé bị ức hiếp."
59 Chương 59: " Bánh Đậu, đây là ông, bà, và cô út."
60 Chương 60: "Bọn họ... thích con không?"
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Gặp lại
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Ký ức
4
Chương 4: Ký ức
5
Chương 5: Tạm biệt
6
Chương 6: Tạm Biệt
7
Chương 7: Tạm Biệt
8
Chương 8: Tạm Biệt
9
Chương 9: Rời đi
10
Chương 10: Rời đi
11
Chương 11: Ba
12
Chương 12: Ba
13
Chương 13: Đã từng
14
Chương 14: Đã từng
15
Chương 15: Đã từng
16
Chương 16: Ba của Bánh Đậu
17
Chương 17: Ba của Bánh Đậu
18
Chương 18: Đi công tác
19
Chương 19: Đi công tác
20
Chương 20: Đi công tác
21
Chương 21: Đi công tác
22
Chương 22: Sợ hãi
23
Chương 23: Sợ hãi
24
Chương 24: Cha và con trai
25
Chương 25: Cha và con
26
Chương 26: Cha và con trai
27
Chương 27: Cha và con trai
28
Chương 28: Vợ trước & chồng trước
29
Chương 29: Vợ trước & chồng trước
30
Chương 30: Vợ trước & chồng trước
31
Chương 31: Thành phố
32
Chương 32: Hoài Nam
33
Chương 33: Hoài Nam
34
Chương 34: Hoài Nam
35
Chương 35: Hoài Nam
36
Chương 36: Hoài Nam
37
Chương 37: Hoài Nam
38
Chương 38: Hoài Nam
39
Chương 39: Bình Giang
40
Chương 40: Bình Giang
41
Chương 41: Bình Giang
42
Chương 42: "Lặp lại những gì em vừa nói."
43
Chương 43: "Đứa nhỏ này không giống cô."
44
Chương 44: "Bánh Đậu, đây là cha của cậu sao?"
45
Chương 45: "Không phải anh đã làm chuyện này trước đây sao?"
46
Chương 46: "Chú đi đây, con không tạm biệt chú sao?"
47
Chương 47: "Con không nói sẽ kết hôn với Bạch Tĩnh Toàn."
48
Chương 48: "Thẩm Diễm, cô dám nghĩ tới việc mang con tôi đi lần nữa xem"
49
Chương 49: "Vâng, con rất thích chú ấy."
50
Chương 50: "Thẩm Diễm, em vẫn không biết tôi muốn gì hay tôi quan tâm cái gì."
51
Chương 51: Cố Thừa Minh ở trên cao, cô đã rơi xuống đáy.
52
Chương 52: "Bánh Đậu sẽ không bỏ mẹ một mình."
53
Chương 53: Bánh Đậu sẽ sớm đi theo Cố Thừa Minh
54
Chương 54: "Thật không? Ba nhớ con sao?"
55
Chương 55: "Bánh Đậu, là ba, lại đây."
56
Chương 56: "Mẹ rất cô đơn, chúng ta quay lại tìm mẹ đi."
57
Chương 57: "Bánh Đậu, ngày mai con sẽ đi với ba."
58
Chương 58: "Dù là hoàn cảnh nào, tôi cũng sẽ không để thằng bé bị ức hiếp."
59
Chương 59: " Bánh Đậu, đây là ông, bà, và cô út."
60
Chương 60: "Bọn họ... thích con không?"
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92