Chương 12: 12: Giới Hạn Mang Tên Em

Chu Linh nghe vậy thì khẽ nhếch miệng cười, cô đưa tay lên xoa xoa chiếc bụng nhỏ lúc nãy bị đạp liên tục.

Cơn đau từ bụng truyền đến khiến Chu Linh không cách nào đứng vững, cô phải đưa tay vịn vào người Cố Giai Thụy mới có thể đứng yên.

Nghĩ đến cảnh vừa rồi Chu Linh vô cùng tức giận, cô hận mình bị đánh một thì hận người phụ nữ kia đã khiến Cố Giai Thụy khóc đến mười.
- Em muốn cô ta sống không được yên.

Còn muốn cả nhà cô ta tán gia bại sản.
Cố Giai Thụy nghe vậy thì vô cùng hài lòng, anh tỏ vẻ tự hào mỉm cười với Chu Linh ân cần nói:
- Được, đều nghe mèo con nhỏ!
Nói rồi anh xoay sang nhìn Lý Hi Trạch và vợ anh ta bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, khí thế bức người lại lần nữa tỏa ra khiến ai cũng phải run sợ.

Cố Giai Thụy nghiến răng hừ lạnh:
- Lý Hi Trạch, cậu có biết vợ cậu đã làm gì không?
Lý Hi Trạch nghe vậy thì run rẩy, giọng anh ta lắp bắp:
- Cố...!Cố tổng, xin...!xin anh...!tha...!cho chúng tôi!
- Tôi hỏi cậu có biết vợ mình đã làm cái gì không?

- Dạ biết!
- Ồ, vợ cậu đã làm gì?
Ánh mắt chết chóc và khí thế ép người tỏa ra trên cơ thể Cố Giai Thụy khiến Lý Hi Trạch không dám nhúc nhích.

Anh ta run rẩy quỳ xuống dưới chân anh không dám ngẩng đầu nói:
- Vợ tôi đã đập phá đồ, la hét om sòm còn mời phóng viên làm loạn công ty.
- Hết rồi?
- Hết rồi!
- Chưa hết! Vợ cậu còn dám đánh bảo bối của tôi đó!
Câu nói vừa phát ra từ miệng của Cố Giai Thụy không những khiến Lý Hi Trạch mà còn khiến cả chú của hắn ta là lão Lý Hữu Lương cũng phải xanh mặt.

Cả nhà ba người Lý gia mặt mày tái mét vội vàng dập đầu:
- Cố tổng, tôi không biết! Tôi xin ngài tha cho chúng tôi.
- Tha? Làm sao tha?
Lý Hữu Lương lúc này cũng biết đã đụng đến người không nên đụng nên cũng phải dập đầu vang xin lạy lục:
- Cố tổng, nể tình tôi cống hiến nhiều năm qua xin ngài tha cho chúng tôi một mạng.
Nghe vậy Cố Giai Thụy khẽ nhếch miệng cười khinh bỉ, ánh mắt anh híp lại, chân mày khẽ nhướng lên giọng mỉa mai:
- Lão Lý, tôi nể ông năm xưa có giao tình với ba tôi nên từ đó đến giờ không muốn động đến ông.

Đáng lý ông phải biết ơn chứ không phải để người nhà làm loạn.

Lão lý, ông thật sự cho rằng những việc tốt ông đã làm tôi không biết sao?
Lý Hữu Lương nghe đến đây thì mặt cắt không còn một giọt máu, ông ta vội vàng lết lại ôm lấy chân Cố Giai Thụy cầu xin:
- Cố tổng, xin ngài...!tôi không dám nữa!
- Lão Lý, ông làm bao nhiêu việc sau lưng tôi cứ từ từ mà suy nghĩ.

Bây giờ tôi cho ông thời gian suy nghĩ, tôi sẽ xử lý cháu ông và vợ của hắn ta trước.

Còn ông, cứ từ từ sẽ tới.
Nói rồi Cố Giai Thụy liếc sang Lý Hi Trạch, ánh mắt anh tràn đầy lửa giận nhìn hai vợ chồng Lý Hi Trạch hỏi:
- Lý Hi Trạch, cậu có biết cái giá khi động đến người của tôi là gì không?

Câu hỏi của Cố Giai Thụy làm Lý Hi Trạch xanh mặt, anh ta đương nhiên biết rất rõ hậu quả chả việc động đến Chu Linh.

Chu Linh chính bảo bối Cố Giai Thụy đặt ở đầu quả tim, là bảo bối Cố Giai Thụy hết mực yêu thương sủng ái.

Cả tập đoàn Cố thị có ai không biết Cố Giai Thụy nâng Chu Linh như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Bình thường anh nâng cô trên tay còn sợ cô đau huống hồ giờ là bị đánh, bảo bối Cố Giai Thụy yêu thương hết mực lại bị đánh thành ra nông nỗi đứng không vững thế này khỏi nghĩ cũng biết kết quả chính là cái chết.
- Tôi biết!
- Biết rồi thì tôi không nói nhiều nữa.

Vợ cậu đánh bảo bối của tôi ra làm sao, tổn thương cô ấy thế nào thì tôi sẽ trả lại gấp 10 lần thế đó.
Nói rồi Cố Giai Thụy vẫy tay gọi một tên vệ sĩ phía sau lên, vệ sĩ Cố gia vừa nhìn vào đã thấy sợ.

Ai nấy đều tướng tá cao to, mặt mày bặm trợn, một cái đấm của tên vệ sĩ này khỏi nói cũng biết sẽ chỉ còn giữ lại được nửa cái mạng chưa kể đến việc vợ Lý Hi Trạch lại đánh Chu Linh đến mức bị thương đầy người.

Gấp 10 lần chỉ có thể là không còn đường sống.
- Đánh!
Nhận được mệnh lệnh của chủ nhân tên vệ sĩ lập tức hành động, hắn nắm đầu vợ của Lý Hi Trạch không ngừng tát vào mặt cô ta.

Sau vài cái tát mặt người phụ nữ đã sưng tấy, cô ta nước mắt nước mũi ròng ròng không ngừng lên tiếng cầu xin:
- Cố tổng, tôi biết sai rồi! Tha cho tôi!
Đối mặt với lời xin xỏ của người phụ nữ kia Cố Giai Thụy không có nửa điểm nào gọi là thương xót.

Gương mặt vô cảm vẫn cứ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ:
- Đánh!
Tiếng la thất thanh đau đớn của người phụ nữ vang lên sau từng cú đạp vào bụng, Lý Hi Trạch nhìn thấy cảnh này thì xanh mặt cũng không dám xin xỏ thêm gì chỉ biết im lặng nhìn vợ mình bị đánh.

Sau khoảng hơn chục cái đá thì người phụ nữ đã không còn sức để la nữa, cô ta gắng chút sức cúi cùng nắm lấy giày của Chu Linh lên tiếng:
- Chu...!Chu tiểu thư, xin...!xin cô...!tha cho tôi!
Chu Lình thấy cảnh này thì cũng không cầm lòng được, mặc dù cô bị người phụ nữ này đánh rất đau nhưng dù sao người ta cũng chỉ là phụ nữ.

Bị đánh đến mức thừa sống thiếu chết thế này khiến cả cô cũng không còn cách nào coi tiếp.

Dù nói cô đáng đời nhưng bắt cô chứng kiến cô ta chỉ còn lại nửa cái mạng quả thật Chu Linh không làm được.

Nghĩ rồi cô lay lay tay áo Cố Giai Thụy nói:
- A Thụy, đủ rồi! Tha cho cô ta đi!
- Được, đều nghe em hết!.

Chapter
1 Chương 1: 1: Bé Cưng Em Chạy Đâu Cho Thoát!
2 Chương 2: 2: Triền Miên Đến Sáng
3 Chương 3: 3: Vườn Hoa Đặc Biệt
4 Chương 4: 4: Dinh Thự Cố Gia
5 Chương 5: 5: Gia Đình Êm Ấm
6 Chương 6: 6: Xin Việc
7 Chương 7: 7: Cưng Chiều Hết Mức
8 Chương 8: 8: Bảo Vệ Vợ
9 Chương 9: 9: Mèo Con Nhỏ Của Anh
10 Chương 10: 10: Làm Loạn
11 Chương 11: 11: Người Quan Trọng
12 Chương 12: 12: Giới Hạn Mang Tên Em
13 Chương 13: 13: Ám Ảnh Khó Quên
14 Chương 14: 14: Sự Tình Năm Đó
15 Chương 15: 15: Nỗi Lòng Tuổi Trẻ
16 Chương 16: 16: Quá Khứ Không Muốn Nhắc Lại
17 Chương 17: 17: Ánh Sáng Hi Vọng
18 Chương 18: 18: Giao Tình Sâu Đậm
19 Chương 19: 19: Vì Anh Là Người Quan Trọng
20 Chương 20: 20: Nỗi Lòng Không Của Riêng Ai
21 Chương 21: 21: Biệt Danh Mèo Nhỏ Từ Đâu Mà Có
22 Chương 22: 22: Bị Khinh Thường
23 Chương 23: 23: Thẩm Mộng Dao
24 Chương 24: 24: Khoảng Cách
25 Chương 25: 25: Tình Yêu Của Anh
26 Chương 26: 26: Là Do Em Yêu Sai Cách
27 Chương 27: 27: Khi Hai Trái Tim Kết Nối
28 Chương 28: 28: Giây Phút Ngọt Ngào
29 Chương 29: 29: Cố Nhân
30 Chương 30: 30: Mối Thù Sâu Đậm
31 Chương 31: 31: Cố Duy Lâm
32 Chương 32: 32: Người Luôn Thấu Hiểu
33 Chương 33: 33: Sự Cưng Chiều Chỉ Dành Cho Riêng Em
34 Chương 34: 34: Chạm Mặt
35 Chương 35: 35: Mất Khống Chế
36 Chương 36: 36: Thuyết Phục
37 Chương 37: 37: Đe Dọa
38 Chương 38: 38: Nước Mắt Luôn Là Vũ Khí Lợi Hại Nhất
39 Chương 39: 39: Em Yêu Anh!
40 Chương 40: 40: Tình Yêu Của Cố Giai Thụy!
41 Chương 41: 41: Cố Lão Gia Biết Chuyện
42 Chương 42: 42: Tình Sâu Nghĩa Nặng
43 Chương 43: 43: Kịch Hay Bắt Đầu
44 Chương 44: 44: Chuẩn Bị Dự Lễ Cưới
45 Chương 45: 45: Em Là Đẹp Nhất!
46 Chương 46: 46: Hôn Lễ
47 Chương 47: 47: Màn Kịch Chướng Mắt
48 Chương 48: 48: Vân Hạ Bị Đánh
49 Chương 49: 49: Phản Công
50 Chương 50: 50: Cảnh Cáo
51 Chương 51: 51: Giây Phút Thật Lòng
52 Chương 52: 52: Sự Tình Năm Đó Rốt Cuộc Thế Nào
53 Chương 53: 53: Bị Đánh Đến Phát Khóc!
54 Chương 54: 54: Câu Chuyện Giữa Đêm
55 Chương 55: 55: Khổ Nhục Kế
56 Chương 56: 56: Mưu Tính Của Thẩm Ngụy
57 Chương 57: 57: Con Người Thẩm Thương
58 Chương 58: 58: Chọc Tức
59 Chương 59: 59: Đáng Thương Hay Đáng Trách
60 Chương 60: 60: Ai Cũng Từng Có Tổn Thương!
61 Chương 61: 61: Khoảnh Khắc Đời Thường
62 Chương 62: 62: Dấm Vỡ
63 Chương 63: 63: Nỗi Sợ Quá Khứ
64 Chương 64: 64: Nỗi Sợ Quá Khứ
65 Chương 65: 65: Nóc Nhà Quyền Lực
66 Chương 66: 66: Kem Cũng Có Vị Sao
67 Chương 67: 67: Nỗi Lòng Của Chu Linh
68 Chương 68: 68: Bị Trêu Đến Ngượng
69 Chương 69: 69: Cuộc Gọi Từ Vân Hạ
70 Chương 70: 70: Âm Mưu Bất Thành
71 Chương 71: 71: Khách Không Mời
72 Chương 72: 72: Đau Thương Và Mật Ngọt
73 Chương 73: 73: Cám Dỗ
74 Chương 74: 74: Đêm Không Ngủ
75 Chương 75: 75: Sau Một Đêm Mãnh Liệt
76 Chương 76: 76: Giông Tố Kéo Đến
77 Chương 77: 77: Giải Quyết Vấn Đề Triệt Để
78 Chương 78: 78: Chọc Giận Cố Duy Lâm
79 Chương 79: 79: Uy Quyền Của Cố Tổng
80 Chương 80: 80: Tin Đồn Thất Thiệt
81 Chương 81: 81: Trời Sinh Một Cặp
82 Chương 82: 82: Bên Em Là Những Ngày Hạnh Phúc Nhất!
83 Chương 83: 83: Nhầm Lẫn
84 Chương 84: 84: Người Đàn Ông Bí Ẩn Là Ai
85 Chương 85: 85: Chiếc Áo Quan Trọng
86 Chương 86: 86: Hồi Ức Anh Từng Cố Quên Em
87 Chương 87: 87: Cố Duy Lâm Bị Bắt
88 Chương 88: 88: Nơi Giam Giữ Cố Duy Lâm
89 Chương 89: 89: Số Phận Chung Của Kẻ Ác
90 Chương 90: 90: Một Ngày Hạnh Phúc
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: 1: Bé Cưng Em Chạy Đâu Cho Thoát!
2
Chương 2: 2: Triền Miên Đến Sáng
3
Chương 3: 3: Vườn Hoa Đặc Biệt
4
Chương 4: 4: Dinh Thự Cố Gia
5
Chương 5: 5: Gia Đình Êm Ấm
6
Chương 6: 6: Xin Việc
7
Chương 7: 7: Cưng Chiều Hết Mức
8
Chương 8: 8: Bảo Vệ Vợ
9
Chương 9: 9: Mèo Con Nhỏ Của Anh
10
Chương 10: 10: Làm Loạn
11
Chương 11: 11: Người Quan Trọng
12
Chương 12: 12: Giới Hạn Mang Tên Em
13
Chương 13: 13: Ám Ảnh Khó Quên
14
Chương 14: 14: Sự Tình Năm Đó
15
Chương 15: 15: Nỗi Lòng Tuổi Trẻ
16
Chương 16: 16: Quá Khứ Không Muốn Nhắc Lại
17
Chương 17: 17: Ánh Sáng Hi Vọng
18
Chương 18: 18: Giao Tình Sâu Đậm
19
Chương 19: 19: Vì Anh Là Người Quan Trọng
20
Chương 20: 20: Nỗi Lòng Không Của Riêng Ai
21
Chương 21: 21: Biệt Danh Mèo Nhỏ Từ Đâu Mà Có
22
Chương 22: 22: Bị Khinh Thường
23
Chương 23: 23: Thẩm Mộng Dao
24
Chương 24: 24: Khoảng Cách
25
Chương 25: 25: Tình Yêu Của Anh
26
Chương 26: 26: Là Do Em Yêu Sai Cách
27
Chương 27: 27: Khi Hai Trái Tim Kết Nối
28
Chương 28: 28: Giây Phút Ngọt Ngào
29
Chương 29: 29: Cố Nhân
30
Chương 30: 30: Mối Thù Sâu Đậm
31
Chương 31: 31: Cố Duy Lâm
32
Chương 32: 32: Người Luôn Thấu Hiểu
33
Chương 33: 33: Sự Cưng Chiều Chỉ Dành Cho Riêng Em
34
Chương 34: 34: Chạm Mặt
35
Chương 35: 35: Mất Khống Chế
36
Chương 36: 36: Thuyết Phục
37
Chương 37: 37: Đe Dọa
38
Chương 38: 38: Nước Mắt Luôn Là Vũ Khí Lợi Hại Nhất
39
Chương 39: 39: Em Yêu Anh!
40
Chương 40: 40: Tình Yêu Của Cố Giai Thụy!
41
Chương 41: 41: Cố Lão Gia Biết Chuyện
42
Chương 42: 42: Tình Sâu Nghĩa Nặng
43
Chương 43: 43: Kịch Hay Bắt Đầu
44
Chương 44: 44: Chuẩn Bị Dự Lễ Cưới
45
Chương 45: 45: Em Là Đẹp Nhất!
46
Chương 46: 46: Hôn Lễ
47
Chương 47: 47: Màn Kịch Chướng Mắt
48
Chương 48: 48: Vân Hạ Bị Đánh
49
Chương 49: 49: Phản Công
50
Chương 50: 50: Cảnh Cáo
51
Chương 51: 51: Giây Phút Thật Lòng
52
Chương 52: 52: Sự Tình Năm Đó Rốt Cuộc Thế Nào
53
Chương 53: 53: Bị Đánh Đến Phát Khóc!
54
Chương 54: 54: Câu Chuyện Giữa Đêm
55
Chương 55: 55: Khổ Nhục Kế
56
Chương 56: 56: Mưu Tính Của Thẩm Ngụy
57
Chương 57: 57: Con Người Thẩm Thương
58
Chương 58: 58: Chọc Tức
59
Chương 59: 59: Đáng Thương Hay Đáng Trách
60
Chương 60: 60: Ai Cũng Từng Có Tổn Thương!
61
Chương 61: 61: Khoảnh Khắc Đời Thường
62
Chương 62: 62: Dấm Vỡ
63
Chương 63: 63: Nỗi Sợ Quá Khứ
64
Chương 64: 64: Nỗi Sợ Quá Khứ
65
Chương 65: 65: Nóc Nhà Quyền Lực
66
Chương 66: 66: Kem Cũng Có Vị Sao
67
Chương 67: 67: Nỗi Lòng Của Chu Linh
68
Chương 68: 68: Bị Trêu Đến Ngượng
69
Chương 69: 69: Cuộc Gọi Từ Vân Hạ
70
Chương 70: 70: Âm Mưu Bất Thành
71
Chương 71: 71: Khách Không Mời
72
Chương 72: 72: Đau Thương Và Mật Ngọt
73
Chương 73: 73: Cám Dỗ
74
Chương 74: 74: Đêm Không Ngủ
75
Chương 75: 75: Sau Một Đêm Mãnh Liệt
76
Chương 76: 76: Giông Tố Kéo Đến
77
Chương 77: 77: Giải Quyết Vấn Đề Triệt Để
78
Chương 78: 78: Chọc Giận Cố Duy Lâm
79
Chương 79: 79: Uy Quyền Của Cố Tổng
80
Chương 80: 80: Tin Đồn Thất Thiệt
81
Chương 81: 81: Trời Sinh Một Cặp
82
Chương 82: 82: Bên Em Là Những Ngày Hạnh Phúc Nhất!
83
Chương 83: 83: Nhầm Lẫn
84
Chương 84: 84: Người Đàn Ông Bí Ẩn Là Ai
85
Chương 85: 85: Chiếc Áo Quan Trọng
86
Chương 86: 86: Hồi Ức Anh Từng Cố Quên Em
87
Chương 87: 87: Cố Duy Lâm Bị Bắt
88
Chương 88: 88: Nơi Giam Giữ Cố Duy Lâm
89
Chương 89: 89: Số Phận Chung Của Kẻ Ác
90
Chương 90: 90: Một Ngày Hạnh Phúc