Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông

Chương Tiếp » Đang nói cười thì đối diện cổng lớn hiện ra hình dáng của chiếc ô tô bóng loáng, từ ghế sau, một người đàn ông trạc ngoài lục tuần diện vest lịch sự, cùng với hộp quà to đùng trên tay tài xế từng bước băng qua, tiến vào.
Tất cả còn đang ngẩn người thắc mắc thì ông bà Quan và Huyết Hiểu Quân đã đứng bật dậy hé môi:
-“Là ông?”
Cùng lúc đó, Âu Vũ Hàn cũng từ trong bước ra vừa nhìn thấy khuôn mặt đã xa cách hơn 20 năm qua mà đôi mày rậm rạp đã cau lại gắt gao, gần như là dính chặt vào nhau không có lấy một kẻ hở, anh nắm chặt hai bàn tay thành nắm đấm, đôi mắt trở nên đỏ ngầu đáng sợ mà gằn từng chữ một:
-“Đến ~ đây ~ làm ~ gì?”
-“Âu Vũ Hàn…”
-“TÔI HỎI ÔNG ĐẾN ĐÂY LÀM GÌ?”
-“Ba…”
-“CÂM MIỆNG!”
Ông ta vừa mấp máy phát ra một từ đã lập tức bị Âu Vũ Hàn quát lớn, anh tức thời tiến đến nắm chặt cổ áo sơ mi kéo sát về phía mình, không nhân nhượng mà trừng mắt buông lời:
-“TÔN BÁ THĂNG ÔNG THÌ CÓ TƯ CÁCH LÀM BA CỦA AI? TÔI HỎI ÔNG AI CHO PHÉP ÔNG ĐẶT CHÂN VÀO ĐÂY? HẢ?”
-“Hàn! Anh bình tĩnh lại đi!”
Huyết Hiểu Quân thấy tình thế căng thẳng thì không thể ngồi yên, lập tức cất bước khuyên can, nắm tay anh gỡ ra.

Quan Tử Thành và Trần Hạo Hiên cũng chẳng đặng trơ mắt đứng nhìn một tay phụ cô.

Nhưng.

Vì sức lực của Âu Vũ Hàn quá mạnh cộng với cảm xúc đang bị kích động dữ dội của anh ngay lúc này nên có bao nhiêu tác động đi nữa cũng chẳng khác gì cỏ dại trước bão dông.

Hoài công vô ích.
Thấy ông chủ của mình bị anh hành xử như vậy thì không thể giữ thân yên, buông hộp quà xuống mà can ngăn.
-“Bách Niên!”
Tôn Bá Thăng không chút gì gọi là phản kháng.

Ngược lại còn ngăn cản tài xế của mình.

Bách Niên cũng đành bất lực lùi lại đưa mắt đứng nhìn.
Ba anh lúc này mới có thể từ tốn nói ra trọn ý.

Tuy nhiên vẫn là không dám nhìn thẳng vào Âu Vũ Hàn:
-“Nghe ba nói.

Ba biết.

Lỗi lầm của ba không thể nào sữa chữa được nên cả tình lẫn lý đều không có tư cách được con tha thứ, nhưng mà…ba chỉ mạn phép xin con một điều là…được nhận cháu của mình thôi.”
-“Ông đang nằm mơ đó sao? Ai là con của ông ai là cháu của ông mà nhận với xin? TÔN BÁ THĂNG! Ông quá đề cao bản thân mình rồi đó.”
-"…"
Càng nhìn tận tường khuôn mặt trước mắt mà lòng hận thù trong anh càng dâng cao, thân hình tiều tụy, khổ đau của mẹ anh những ngày cuối đời càng hiện rõ trong tâm trí thì quả tim của anh cành trở nên đau đớn, như bị ai vô tình ngàn nhát xuyên thủng vậy.

Nhói đến cùng cực!
Thấy Tôn Bá Thăng im bặt, đôi tay run rẩy của anh càng siết chặt, đồng tử giãn ra hết cỡ, chậm rãi mà sắc bén, rành mạch mà lạnh lẽo:
-“Nhớ cho kĩ! Tôi.

Âu Vũ Hàn là con của một mình Âu Nguyệt Vân, người sinh ra tôi chỉ duy nhất một mình bà ấy, còn nuôi nấng tôi là ông bà Quan Tri Tâm đang hiện diện ngay tại đây.

Hơi thở của dáng dấp trước mặt ông bây giờ không một chút gì dính líu đến họ Tôn ông hết!”
Từng lời từng chữ chối bỏ tình máu mủ ruột rà của Vũ Hàn lại chẳng khác nào những gáo nước lạnh liên tiếp xối gội vào sâu thẳm tâm can Tôn Bá Thăng hết.

Buốt giá đến vô độ.
Dứt lời Âu Vũ Hàn không nể tình tiếc tay mà ném mạnh Tôn Bá Thăng sang một bên khiến ông ta ngã rạp trên mảng gạch cứng ngắc, tuy nhiên sự hối lỗi của một thân xác già nua lúc nào cũng tài tình làm cho người ta xót xa, thương cảm.

Nhìn Tôn Bá Thăng, Hiểu Quân dù có lạnh lùng đến đâu đi nữa thì cũng không phương nào chịu được, chẳng nghĩ ngợi nhiều lập tức khụy gối đỡ tay Tôn Bá Thăng han hỏi.

Vừa nhìn thấy cô hạ mình trước người mà mình căm phẫn như kẻ thù, Âu Vũ Hàn đã liền mặt giận dữ ra lệnh:
-“Em đứng lên cho anh!”
-“Vũ Hàn, anh có còn là con người không? Dù gì đây cũng là ba anh đó.”
-“Ông ta không xứng đáng để anh gọi là ba.

Em lập tức đứng lên!”
Không chịu được, Âu Vũ Hàn tức khắc nhấc chân nắm tay cô kéo về phía mình.

Tôn Bá Thăng khó nhọc đứng dậy nhẹ giọng, không một tí giận dữ hay trách móc:
-“Ba hiểu.

Dù có làm gì thì cũng không thể bù đắp lại những năm tháng khổ sở cho hai mẹ con con nhưng…có không muốn thì sự thật vẫn là sự thật.

Khó cách nào chối bỏ được.

Tuy nhiên, mọi việc không hoàn toàn như con thấy, suốt bao nhiêu năm qua ba luôn sống trong dằn vặt, dày vò, hễ cứ nhớ đến con và bà ấy là ruột gan ba lại quặn thắt khôn nguôi.

Giờ phút này đứng ở đây chỉ mong những ngày còn lại của thân già này được vui vầy bên con cháu.

Đã hơn nửa đời người cô đơn, quạnh quẽ rồi, khoảng thời gian quý báu còn lại ba…ba không muốn phí phạm nữa.”
-“Ông nói đúng.

Sự thật thì không thể nào chối bỏ được và bản tính vô trách nhiệm, độc tâm trong con người xảo trá của ông cũng chẳng bao giờ lấp liếm hay bỏ xuống được.

Đó là sự thật đã được in truyền rồi.

Tuy nhiên, ông đã lầm to.

Vẫn còn một cách để đạt thành mong ước của ông, vừa trả được nợ vừa chấm dứt được mối ràng buộc vô tình giữa ông và tôi…”
Ngưng đọng vài giây, một lượt quan sát những con người đang gắn chặt nghi hoặc vào mình Âu Vũ Hàn mới lấy hơi nói tiếp, từng chữ anh nhả ra nó tàn nhẫn đến độ người ta phải rợn người, sởn gai ốc, thậm chí là cảm thấy…kinh tởm:
-"…tự kết liễu cuộc đời mình đi!"
Tôn Bá Thăng nghe đến đây thì không còn đứng vững được nữa, bước chân loạng choạng mà thở gấp.

Đích xác không phải vì sợ mà là ông quá đau.

Tôn Bá Thăng không thể tin được lầm lỗi của mình trong quá khứ lại hằng sâu trong trí óc của anh đến như vậy.

Để bây giờ quay lại phải nghe những lời tuyệt tình vô đối, có thể gọi là nhẫn tâm từ núm ruột duy nhất của mình.
-“Âu Vũ Hàn, con quá đáng lắm rồi đó.”
Bà Quan chẳng thể im lặng được nữa mà buông lời quở trách.

Bà nội anh cũng nối tiếp:
-“Con nói vậy mà nghe được sao Vũ Hàn?”
-“Con không thấy gì là không được cả, người ta có thể vứt bỏ vợ con, có thể đành đoạt biệt tăm để an nhàn hưởng thụ giàu sang, có thể mặc kệ sống chết của người cùng chung chăn gối đi tìm cuộc sống riêng yên lạc thì một vài câu nói sẽ chẳng là gì cả.”
Âu Vũ Hàn xoay lưng trực diện mà đay nghiến.
Tôn Bá Thăng thấy mọi chuyện ngày càng đi xa tầm với, ngoài vòng mong muốn thì cũng không cớ gì nấn ná thêm.

Đưa tay đặt hộp quà lên bàn cúi nhẹ đầu ngấn lệ:
-“Nếu sự có mặt của tôi phá đi bầu không khí vui vẻ, khiến tâm trạng của mọi người vì mình mà trở nên không tốt thì cho tôi cáo lỗi, mong mọi người bỏ qua…Âu Vũ Hàn, có lẽ đây là lần cuối ba gặp con.

Sau này…sẽ không xuất hiện làm cho con khó chịu nữa.

Thật lòng xin lỗi con!”
“Két…Rầmmm…”.

Chapter
1 Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2 Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3 Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4 Chương 4: Tưởng Khởi
5 Chương 5: Tiệc Tối
6 Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7 Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8 Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9 Chương 9: Kinggg
10 Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11 Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12 Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13 Chương 13: Quan Phu Nhân
14 Chương 14: Qua Đêm
15 Chương 15: Chuyện 12h
16 Chương 16: Cưỡng Hôn
17 Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18 Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19 Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20 Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21 Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22 Chương 22: Điều Kiện
23 Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24 Chương 24: Cô Là Ai
25 Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26 Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27 Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28 Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29 Chương 29: Hànem Nóng
30 Chương 30: Hànnhẹ Chút
31 Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32 Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33 Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34 Chương 34: Trộm
35 Chương 35: Suỵt
36 Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37 Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38 Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39 Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40 Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41 Chương 41: Côcòn Non Lắm
42 Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43 Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44 Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45 Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46 Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47 Chương 47: Tại Sao Không Có
48 Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49 Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50 Chương 50: Hiểu Lầm
51 Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52 Chương 52: Im!
53 Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54 Chương 54: Họp Khẩn
55 Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56 Chương 56: Bị Gài Bẫy
57 Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58 Chương 58: Chột Dạ
59 Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60 Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61 Chương 61: Họa
62 Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63 Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64 Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65 Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66 Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67 Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68 Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69 Chương 69: Manh Mối Mới
70 Chương 70: Định Vợ
71 Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72 Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73 Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74 Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75 Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76 Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77 Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78 Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79 Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80 Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81 Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82 Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83 Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84 Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85 Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86 Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87 Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88 Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89 Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90 Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91 Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92 Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93 Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94 Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95 Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96 Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97 Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98 Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99 Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100 Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101 Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102 Chương 102: 10
103 Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104 Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105 Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106 Chương 106: Sợ
107 Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108 Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109 Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110 Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111 Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112 Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113 Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114 Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115 Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116 Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117 Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118 Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119 Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120 Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121 Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2
Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3
Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4
Chương 4: Tưởng Khởi
5
Chương 5: Tiệc Tối
6
Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7
Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8
Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9
Chương 9: Kinggg
10
Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11
Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12
Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13
Chương 13: Quan Phu Nhân
14
Chương 14: Qua Đêm
15
Chương 15: Chuyện 12h
16
Chương 16: Cưỡng Hôn
17
Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18
Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19
Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20
Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21
Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22
Chương 22: Điều Kiện
23
Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24
Chương 24: Cô Là Ai
25
Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26
Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27
Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28
Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29
Chương 29: Hànem Nóng
30
Chương 30: Hànnhẹ Chút
31
Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32
Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33
Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34
Chương 34: Trộm
35
Chương 35: Suỵt
36
Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37
Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38
Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39
Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40
Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41
Chương 41: Côcòn Non Lắm
42
Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43
Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44
Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45
Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46
Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47
Chương 47: Tại Sao Không Có
48
Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49
Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50
Chương 50: Hiểu Lầm
51
Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52
Chương 52: Im!
53
Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54
Chương 54: Họp Khẩn
55
Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56
Chương 56: Bị Gài Bẫy
57
Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58
Chương 58: Chột Dạ
59
Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60
Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61
Chương 61: Họa
62
Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63
Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64
Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65
Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66
Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67
Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68
Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69
Chương 69: Manh Mối Mới
70
Chương 70: Định Vợ
71
Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72
Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73
Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74
Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75
Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76
Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77
Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78
Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79
Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80
Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81
Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82
Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83
Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84
Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85
Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86
Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87
Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88
Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89
Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90
Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91
Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92
Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93
Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94
Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95
Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96
Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97
Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98
Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99
Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100
Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101
Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102
Chương 102: 10
103
Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104
Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105
Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106
Chương 106: Sợ
107
Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108
Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109
Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110
Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111
Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112
Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113
Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114
Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115
Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116
Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117
Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118
Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119
Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120
Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121
Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện