Chương 118-1: Thì ra là vậy

Diệp Hân Đồng đi ra khỏi phòng Diệp Tuyền, đóng cửa lại cho bà.

Quay người lại, thấy Vũ Văn Thành đứng đó.

Cô hơi xấu hổ đến trước mặt Vũ Văn Thành, cắn cắn môi, vô cùng rối rắm.

“Sếp, thật ra chúng ta không thích hợp” Diệp Hân Đồng thận trọng nói.

Vũ Văn Thành sửng sốt, ngoài yên lặng cũng chỉ biết yên lặng.

Diệp Hân Đồng không dám nhìn Vũ Văn Thành, cô có thể tưởng tượng ra bộ dạng anh lúc này. Cô mềm lòng, da mặt mỏng, lại không đành lòng thấy người khác bị tổn thương.

“Anh sẽ không buông em ra”. Vũ Văn Thành im lặng rất lâu rồi thận trọng nói ra, như thể dùng hết hơi sức mà vẫn cố chấp.

“Em không tốt như vậy đâu, đúng như lần trước anh nói, em đần, lắm điều, quần áo mặc cũng không biết độ dài phù hợp, làm việc gì cũng không nên hồn, trong công việc lại không nghiêm túc” Diệp Hân Đồng hơi ngẩng đầu, thấy biểu hiện vô cùng khổ sở của Vũ Văn Thành lại cúi xuống.

Tay chân luốn cuống, cắn răng xong lại ngẩng đầu “Còn nữa, không phải anh đã qua lại với Đề Na sao? Trong mắt em, hai người quả thật là trai tài gái sắc”

Vũ Văn Thành đột nhiên ôm Diệp Hân Đồng vào ngực.

Diệp Hân Đồng có thể cảm nhận thấy mùi thơm đặc biệt từ người anh cùng tiếng trái tim anh đập rất mạnh.

“Trong mắt anh, mọi khuyết điểm của em đều trở thành ưu điểm, anh với Đề Na không phải là như trong tưởng tượng của em, ngày đó, nếu không phải bị Mặc Tử Hiên bỏ thuốc, làm sao anh có thể xảy ra quan hệ với một người phụ nữ xa lạ.”

Diệp Hân Đồng bị Vũ Văn Thành ôm trong lòng, giọng anh buồn buồn nhưng lại khiến Diệp Hân Đồng kinh ngạc.

“Bỏ thuốc?” Cô lẩm bẩm hỏi.

Cô nhớ hôm đó xảy ra chuyện đặc biệt, chẳng lẽ cô cũng bị bỏ thuốc, không trách được, cô cảm thấy việc tự nhiên lên giường với Mặc Tử Hiên thật khó giải thích, trong đầu lại tức giận với Mặc Tử Hiên.

Cô kích động muốn tìm Mặc Tử Hiên nói cho rõ ràng. Nếu hôm đó thực sự Mặc Tử Hiên bỏ thuốc, thì hắn thật quá đáng với cô.

Diệp Hân Đồng muốn đẩy Vũ Văn Thành ra, nhưng lại bị anh ôm rất chặt.

“Vũ Văn Thành, đừng như vậy, em chỉ coi anh như anh trai thôi” Diệp Hân Đồng kích động vội vàng nói.

Lại đẩy Vũ Văn Thành lần nữa.

Vũ Văn Thành thâm tình nhìn người con gái dây dưa trong ngực, khổ sở phức tạp.

“Anh không có cách nào biến tình cảm mười năm … với em…. chuyển thành…” Vũ Văn Thành phát hiện cứ mỗi lúc như thế này anh lại bí từ.

Diệp Hân Đồng ngẩng đầu nhìn Vũ Văn Thành, mỗi lần anh muốn nói một câu muốn hết nửa ngày.

“Buông em ra đi” Diệp Hân Đồng tiếp tục đẩy.

“Anh thích em, luôn luôn thích em, sẽ một mực chỉ thích em, nếu em cảm thấy không thích hợp, anh sẽ thay đổi, đến khi nào em thích mới thôi.” Vũ Văn Thành rốt cuộc cũng sửa sang được một câu hoàn chỉnh.

Diệp Hân Đồng nhíu mày, rối rắm và cũng khổ sở như Vũ Văn Thành, nhưng mà, tình cảm của cô với anh kể từ lúc anh lên giường với Đề Na đã hết rồi.

“Thật xin lỗi, trong lòng em đã có người khác, không thể nào gánh được sự yêu thích của anh. Chúng ta không có duyên” Diệp Hân Đồng thẳng thắn.

“Nói rồi, anh không cho phép” Vũ Văn Thành thô lỗ quát lên, tình cảm hơn mười năm qua chỉ có thể trôi theo dòng nước, một đi không trở lại khiên anh không thể quay đầu.

Diệp Hân Đồng thở dài, cô ngẩng đầu nhìn Vũ Văn Thành, lần đầu tiên, cô bình tĩnh như vậy, trước mặt anh lớn mật như thế.

“Vũ Văn Thành, anh ưu tú đến mức mọi người phải cúi đầu ngưỡng mộ, anh có thể thao túng mọi hoạt động của sở cảnh sát, nhưng không thể thao túng tình cảm của người khác, đừng ngây thơ như vậy, chung ta chỉ có thể làm bạn bè, nếu còn rối rắm trong vấn đề tình cảm, ngay cả bạn bè chúng ta cũng đừng nghĩ tới”

Vũ Văn Thành ôm lấy Diệp Hân Đồng, rất lâu không nói lời nào, nhịp tim gấp gáp đập loạn, hết hồi này đến hồi khác đâm vào thần kinh Diệp Hân Đồng.

Diệp Hân Đồng không nói gì, nhưng cô cúi đầu, ánh mắt nóng bỏng của Vũ Văn Thành dường như muốn khuất phục cô, Diệp Hân Đồng không chịu nổi.

Hai người cứ lúng túng giằng co như vậy.

Đột nhiên, điện thoại của Diệp Hân Đồng vang lên.

Diệp Hân Đồng nhìn về phía điện thoại của mình, Vũ Văn Thành cũng nhìn về phía đó.

“Anh không phải định đứng cả ngày với tôi thế này chứ” Diệp Hân Đồng bất đắc dĩ nói.

Vũ Văn Thành buông cô ra, đứng một bên, im lặng cúi đầu, từ chuyển động trong mắt anh có thể nhìn ra tâm tình tích tụ của anh, nhưng khả năng lớn nhất của anh chính là trầm mặc, anh có thể trầm mặc đến nỗi khiến người ta quên mất trước đó đã xảy ra chuyện gì.

Diệp Hân Đồng nghe điện thoại.

“Anh vẫn còn đứng ở ngoài cửa, em có nên ra xem người bị cửa sập vào mặt thế nào không?” Mặc Tử Hiên tỏ ra vô lại.

Diệp Hân Đồng quay đầu liếc nhìn Vũ Văn Thành.

“Em ra ngoài ngay đây, đúng lúc có một số việc cần hỏi rõ ràng” Diệp Hân Đồng nói nghiêm túc, tâm trạng cũng không tốt.

Mặc Tử Hiên rất kinh ngạc, lần này tới nhà Diệp Tuyền khác xa với trong tưởng tượng của anh.

Diệp Hân Đồng mở cửa, Vũ Văn Thành bước một bước dài xông tới, kéo tay Diệp Hân Đồng “Đừng đi”

Anh bá đạo (ngang ngược) nói, mặt lạnh lùng.

Trong lòng anh, Diệp Hân Đồng từ lâu đã là vật sở hữu, mặc dù việc định vị này khiến cho tâm tình anh lúc này trở nên trầm trọng, nhưng anh đã không sao thay đổi được nữa, càng khó tiếp nhận sự thực trong lòng cô đã có người khác.

“Tôi phải đi” Diệp Hân Đồng muốn hất tay anh ra, nhưng Vũ Văn Thành không muốn thì cô không thể làm nổi.

“Hơn một tháng qua anh đã quá dung túng em, không sao, bây giờ hãy trở về quỹ đạo của đời em vẫn chưa muộn” Vũ Văn Thành bá đạo nói.

Diệp Hân Đồng biết Vũ Văn Thành rất ngang ngược, cố chấp nhưng không ngờ anh lại thiếu đạo lý đến vậy.

“Vũ Văn Thành, đừng như vậy, mười mấy năm qua, anh một mực nhắm vào tôi, đột nhiên nói thích tôi, rồi đột nhiên cùng với người phụ nữ khác như vậy, coi như bỏ thuốc đi, nhưng cuộc trò chuyện giữa anh và Đề Na tôi rõ ràng nghe thấy, não tôi dung lượng nhỏ, không lý giải được, cũng không thích ứng kịp với sự biến hóa của anh”

“Em biết anh… sẽ không nói ra” Vũ Văn Thành ảo não nhíu mày, thành tích của anh vẫn luôn tốt, thế nhưng ở những thời điểm mấu chốt lại luôn bí từ.

“Chúng ta thật sự không thích hợp, tôi luôn liến thoắng không ngừng, còn anh lại thích yên tĩnh, hơn nữa tôi đần như vậy, không hiểu được sự im lặng của anh. Buông tôi ra” Diệp Hân Đồng lại giãy giụa.

Vũ Văn Thành im lặng rất lâu “Anh và em cùng đi ra”

Anh buông Diệp Hân Đồng ra, Diệp Hân Đồng cảm thấy có anh đi cùng hơi xấu hổ, nhưng cũng không còn cách nào.

Cô ra cửa, Mặc Tử Hiên thấy Diệp Hân Đồng, bước ra khỏi xe.

Nhưng sau khi thấy Vũ Văn Thành, anh rõ ràng có địch ý.

Diệp Hân Đồng không vui vẻ gì đến trước mặt Mặc Tử Hiên.

“Em hỏi anh” Diệp Hân Đồng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt yêu hoặc của Mặc Tử Hiên, tựa như đang tìm ra dấu vết dối trá: “Lần trước sinh nhật Đề Na, anh có phải đã bỏ thuốc Vũ Văn Thành, rồi tiện thể bỏ thuốc em luôn không?”

Vũ Văn Thành kinh ngạc nhìn Mặc Tử Hiên, trong mắt phun ra sát khí, trên mặt dường như cũng nổi gân xanh.

Mặc Tử Hiên sửng sốt, làm bộ đáng thương cầm tay Diệp Hân Đồng, Diệp Hân Đồng hất ra.

“Không phải anh đã thẳng thắn với em rồi sao? Lúc đầu anh làm nhiều chuyện sai lầm, muốn em yêu anh, không tiếc dùng thủ đoạn hèn họ, bây giờ anh đã biết rõ mình sai rồi, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được.” Anh tỏ ra uất ức vô lại nói.

“Anh thật là quá đáng” Diệp Hân Đồng đáp lại.

Vừa dứt lời, Vũ Văn Thành tung một nắm đấm vào miệng Mặc Tử Hiên. Mặc Tử Hiên bị cú đấm đột ngột quá mạnh ngã lăn ra đất.

Anh nhổ ra một ngụm máu.

Máu vẫn chảy đầy trong miệng, anh lại nhổ một bãi nữa, nhưng vẫn không đứng dậy, nhìn Vũ Văn Thành đang đằng đằng tức giận: “Đánh đi, tôi biết mình khốn kiếp, tôi cũng rất muốn đánh mình, đánh cho chết đi đừng ngừng lại, tôi sẽ chịu đựng”

Mặc Tử Hiên nói xong lại khạc ra một chút máu.

Diệp Hân Đồng nhìn Mặc Tử Hiên trên đất, trong lòng hơi chua xót.

Cô quaylưng đi.

Vũ Văn Thành xông lên, một đấm, hai đấm.

“A. Xin anh đừng đánh vào mặt tôi” Mặc Tử Hiên kêu lên.

Vũ Văn Thành đè nén lửa giận rất lớn trong lòng, không hề nể tình chút nào.

“A, A” Mặc Tử Hiên gào khóc thảm thiết.

Diệp Hân Đồng mỗi lần nghe thấy anh kêu lên, trong lòng lại đau đớn, nghĩ đến kho báu anh sắp bị hớ, lập tức cảm thấy đáng thưowng thay cho anh.

Cô quay lại, hai hốc mắt Mặc Tử Hiên đã bị đánh thâm đen.

“Dừng tay” Diệp Hân Đồng kêu lên.

Quả đấm của Vũ Văn Thành đang định giáng xuống.

Mặc Tử Hiên nằm trên mặt đất, như bùn nhão vất vả xoay người, ra vẻ đáng thương nhìn Diệp Hân Đồng, vẫn vô lại nói “Chỉ cần em hết giận là được rồi”

Vũ Văn Thành nghe câu này, hung hăng đấm thêm một phát, Mặc Tử Hiên văng mặt sang một bên, một cái răng rơi ra (Trời ạ, kinh khủng quá đi)

“Phụt” Mặc Tử Hiên phun ra một đống máu.

Mắt Diệp Hân Đồng đỏ hoe, cô chạy đến bên cạnh Mặc Tử Hiên “Anh đó, đáng đời, ai bảo anh làm chuyện xấu”

Diệp Hân Đồng quát vào mặt anh, nhưng nước mắt lại rơi xuống.

Mặc Tử Hiên càng thêm đau lòng dùng ngón tay lau nước mắt cho cô.

Anh cười một cái, trông bộ dạng của anh lúc này rất tức cười “Chỉ cần em không giận anh nữa là được”

Diệp Hân Đồng lườm anh, nước mắt tiếp tục chảy, bao gồm cả những tình cảm phức tạp.

Mặc Tử Hiên nhặt răng lên, tay nắm thành đấm đặt ở trên đầu, cười nói “Thấy anh giống gấu mèo không?”

Diệp Hân Đồng nhìn anh thiếu một cái răng, vẫn còn đang chảy máu, vẻ mặt đó trông thật nực cười.

Cô lập tức nín khóc bật cười, văng cả nước mũi ra.

“Nhìn em thế này, cũng chỉ có anh muốn em, có trai đẹp như anh lấy lòng em, còn dám tức giận như vậy.” Mặc Tử Hiên vô lại nói.

Vừa dứt lời, Vũ Văn Thành lại xốc cổ áo Mặc Tử Hiên lên.

“Anh nói cái gì?” Anh quát, dáng vẻ lẫm liệt như vừa bước ra từ địa ngục.

Diệp Hân Đồng lo lắng Vũ Văn Thành lại tiếp tục đánh Mặc Tử Hiên, cô kéo tay anh “Sếp, đừng”

Diệp Hân Đồng khẩn cầu.

Cô càng cầu xin, Vũ Văn Thành càng rối rắm. Mọi tức giận đều dồn vào nắm tay, căn bản không để ý đến thỉnh cầu của Diệp Hân Đồng, nhanh chóng đấm xuống.

Mặc Tử Hiên tránh đi.

Anh nhếch miệng nhìn khuôn mặt tức giận của Vũ Văn Thành.

“Nếu Diệp Hân Đồng của tôi không muốn tôi bị thương, thì sao tôi có thể để cho cô ấy thất vọng đây?” Anh lươn lẹo nói, có vẻ rất châm chọc hành động của Vũ Văn Thành.

Nói xong, Mặc Tử Hiên lùi về sau một bước, thoát khỏi tay vũ, vặn vẹo uốn éo miệng “Cái tên tiểu tử này xuống tay thật nặng. Muốn đánh nhau à, bây giờ chúng ta chính thức đánh một chầu.”

Diệp Hân Đồng ngăn trước mặt Mặc Tử Hiên “Đừng càn quấy nữa, anh mau về đi, mấy ngày nữa em sẽ liên lạc với anh”

Diệp Hân Đồng lo lắng nói.

“Em là hộ vệ của anh, anh muốn về, lẽ ra em nên theo anh cùng về. Cái đầu nhỏ của em đang suy nghĩ gì vậy?” Mặc Tử Hiên kéo tay Diệp Hân Đồng.

“Mẹ em có chút hiểu lầm với anh, bây giờ em không thể đi cùng anh được, hơn nữa, em đã hỏi, bà cũng không biết bí mất về kho báu, anh mau trở về thương lượng với lão Kim làm sao tìm được kho báu đi.” Diệp Hân Đồng hất tay anh ra.

“Anh cũng rất kinh ngạc vì thái độ của bác gái, anh không hiểu rõ chuyện trong quá khứ, chúng ta cùng nhau đối mặt, đừng bỏ lại một mình anh” Mặc Tử Hiên vẫn vô lại.

“Đúng rồi, mẹ em nói, lần đó vây quét, cha em cố ý để ba anh chạy thoát, có lẽ ba anh còn chưa chết, đây có lẽ cũng là một tin tốt với anh” Diệp Hân Đồng nghĩ đến tình cảnh của anh, có chút thương tiếc.

“Hả?” Mặc Tử Hiên lập tức thu hồi sự cợt nhả, trở nên nặng nề.

“Anh trở về trước đi, mấy ngày nữa em sẽ liên lạc. Hộ vệ bên cạnh anh, tạm thời sử dụng người khác, mẹ em chắc cũng đang gọi em rồi, em đi về trước.”

Diệp Hân Đồng quay người, Mặc Tử Hiên chăm chú nhìn cô đi, nhíu chặt chân mày, tựa hồ hiểu ra lời cô nói.

Vũ Văn Thành trừng mắt liếc Mặc Tử Hiên một cái rồi theo Diệp Hân Đồng đi vào.

Vào nhà rồi, Diệp Tuyền vẫn chưa ra ngoài.

Diệp Hân Đồng không nói gì chuẩn bị cơm trưa, Vũ Văn Thành vẫn dính chặt Diệp Hân Đồng.

Cô đi đông, anh cũng hướng đông, cô sang tây, anh cũng về tây.

Rốt cuộc sau khi Diệp Hân Đồng ăn xong, anh lên tiếng: “Anh sẽ không để ý”

“Hả?” Cô có hỏi anh để ý hay không đâu? Chắc anh đang nói chuyện đó.

“Anh cũng là bị bỏ thuốc, hai người coi như hòa được không?” Vũ Văn Thành nói thật, ánh mắt đầy khẩn cầu, kèm theo mơ hồ.

Diệp Hân Đồng há hốc miệng, thì ra anh đang nói chuyện này sao?

“Cái này, Vũ Văn Thành, thật ra em đã qua lại với Mặc Tử Hiên rồi, mặc dù rất tức giận hành động đê tiện kia, nhưng, thực sự là em thích anh ấy. Anh nói em không có tự trọng cũng được, đáng coi thường cũng được, em và anh không thể nào, cảm ơn anh mười mấy năm qua đã thích em và chăm sóc cho em” Diệp Hân Đồng không nói đến chuyện yêu đương, bây giờ cô cảm thấy chuyện ba người này vô cùng phiền não, cô đã xác định một người đàn ông trong mắt mình thì sẽ không để ý đến những người khác nữa, kể cả xuất hiện người ưu tú cũng không thấy.

Vũ Văn Thành ngăn trước mặt cô “Anh sẽ xem như là em tức giận với anh, không sao, anh sẽ không bỏ qua”

Diệp Hân Đồng quả thực không phản bác nổi.

“Nếu anh không sợ bị tổn thương thì tùy anh” Diệp Hân Đồng vượt lên bên cạnh anh, đặt từng món ăn lên bàn.

Vũ Văn Thành đứng đó, cũng không nhúc nhích.

Diệp Hân Đồng bưng tất cả thức ăn lên, Vũ Văn Thành vẫn không động đậy, nhưng trên mặt lại vô cùng rối rắm.

Diệp Hân Đồng đến trước mặt anh “Sếp, anh từ lúc sinh ra đã làm tượng à, có thể đứng mãi như vậy mà mặt không thay đổi, ăn cơm đi” Diệp Hân Đồng đùa giỡn.

Cô thật sự hi vọng lời nói đó làm Vũ Văn Thành cười, thái độ cường ngạnh của cô có thể khiến Vũ Văn Thành rối rắm.

Không hiểu vì sao cô cứ có cảm giác áy náy với anh.

Chapter
1 Chương 1: Trò chơi bắt đầu
2 Chương 2: Cấp trên lạnh lùng
3 Chương 3: Âm thầm bảo vệ
4 Chương 4: Lần đầu gặp mặt
5 Chương 5: Mặc Tử Hiên quái dị
6 Chương 6: Trố mắt không nói được lời nào
7 Chương 7: Đua xe lên núi
8 Chương 8: Óng đêm xâm chiếm
9 Chương 9: Hư mơ như ảo
10 Chương 10: Hồi tỉnh
11 Chương 11: H ta thích cô
12 Chương 12: Hân vật phản diện
13 Chương 13: Hư nước với lửa
14 Chương 14: Tôi sẽ bảo vệ cô
15 Chương 15: Hoàng tử thật giả
16 Chương 16: Góc tối
17 Chương 17: Thâm độc xảo trá
18 Chương 18: Guyên nhân gì
19 Chương 19: Màn biểu diễn hảo hạng
20 Chương 20: Vậy là cái gì
21 Chương 21: Cô ấy là biệt phái
22 Chương 22: Y rượu mất lý trí
23 Chương 23: Tôi nghĩ là tôi muốn cô
24 Chương 24: Liên tục không theo ý muốn
25 Chương 25: Đối thủ mạnh
26 Chương 26: Tỉnh ngủ
27 Chương 27: Kỹ năng lái máy bay
28 Chương 28: Du ngoạn biệt thự sơn thủy
29 Chương 29: Đàn ông giao chiến
30 Chương 30: Là xử nữ (trinh nữ) sao
31 Chương 31: Dùng miệng giải quyết
32 Chương 32: Coi trọng giường của tôi
33 Chương 33: Một cái tát đổi cả đêm
34 Chương 34: Tắm xong
35 Chương 35: Tôi ngủ với anh
36 Chương 36: Gười phụ nữ bí mật
37 Chương 37: Điều bí mật
38 Chương 38: Theo dòng quá khứ
39 Chương 39: Tâm tình ngọt ngào
40 Chương 40: A đảo
41 Chương 41: Trên tàu ra biển
42 Chương 42: Thiên đường của hắn
43 Chương 43: Lại một cái hố
44 Chương 44: Không có thiên đường
45 Chương 45: Vũ Văn Thành tỏ tình
46 Chương 46: Hắn giận dữ
47 Chương 47: Hồng sắc Yên Nhiên
48 Chương 48: Ói vào hang thỏ
49 Chương 49: Ị chó cắn
50 Chương 50: Tạo sự hiểu lầm (1)
51 Chương 51: Tạo sự hiểu lầm (2)
52 Chương 52: Thăm thú cảnh đẹp
53 Chương 53: Thăm thú cảnh đẹp (2)
54 Chương 54: Cảnh đẹp sau núi
55 Chương 55-56: Động một cái
56 Chương 57: Hoạt động đặc biệt
57 Chương 58: Hoạt động đặc biệt (2)
58 Chương 59: Hoạt động đặc biệt (3)
59 Chương 60: Ữa ăn tối kỳ dị
60 Chương 61: Ữa ăn tối kỳ dị (2)
61 Chương 62: Ữa ăn tối kỳ dị (3)
62 Chương 63: Ữa ăn tối kỳ dị (4)
63 Chương 64: Vũ hội
64 Chương 65: Hải nghe giải thích
65 Chương 66: Muốn quay lại
66 Chương 67: Hững thứ này cho cô
67 Chương 68: Ốt cuộc anh có tình cảm gì với em hay không?
68 Chương 69: Tôi không đáng giá
69 Chương 70: Vũ Văn Thành tỉnh táo
70 Chương 71: Thỏa thuận cá cược
71 Chương 72: Ám sát
72 Chương 73: Đắm chìm
73 Chương 74: Tâm trạng phức tạp
74 Chương 75: Lời bày tỏ của anh ấy
75 Chương 76: Yoon jin (liễu chân)
76 Chương 77: Xuất viện
77 Chương 78: Chỉ có một việc
78 Chương 79: Thời gian gấp rút
79 Chương 80: Vào cuộc
80 Chương 81-1: Cảnh tượng nóng bỏng (1)
81 Chương 81-2: Cảnh tượng nóng bỏng (2)
82 Chương 81-3: Cảnh tượng nóng bỏng (3)
83 Chương 82: Ục rịch ngóc đầu dậy
84 Chương 83-1: Cô ấy tự nhiên thỏa hiệp?
85 Chương 83-2: Cô ấy tự thỏa hiệp (tiếp)
86 Chương 83-3: Cô ấy tự thỏa hiệp (tiếp)
87 Chương 84: Thỉnh an thái hậu, phát sinh mâu thuẫn
88 Chương 85: Gười duy nhất đủ tư cách
89 Chương 86-1: Trung thành với tôi
90 Chương 86-2: Trung thành với tôi (2)
91 Chương 86-3: Trung thành với tôi (3)
92 Chương 86-4: Trung thành với tôi (4)
93 Chương 87-1: Mâu thuẩn tăng lên
94 Chương 87-2: Mâu thuẫn tăng lên (2)
95 Chương 88-1: Hãy để tôi trở về
96 Chương 88-2: Hãy để tôi trở về (2)
97 Chương 88-3: Hãy để tôi trở về (3)
98 Chương 89-1: Nham thạch sau tà âm
99 Chương 89-2: Nham thạch sau tà âm (2)
100 Chương 89-3: Nham thạch sau tà âm (3)
101 Chương 89-4: Nham thạch sau tà âm (4)
102 Chương 90-1: Anh yêu tôi?
103 Chương 90-2: Anh yêu tôi? (2)
104 Chương 90-3: Anh yêu tôi? (3)
105 Chương 90-4: Em yêu tôi? (4)
106 Chương 91-1: Lên thì lên
107 Chương 91-2: Lên thì lên (2)
108 Chương 91-3: Lên thì lên (3)
109 Chương 91-4: Lên thì lên (4)
110 Chương 91-5: Lên thì lên (5)
111 Chương 92-1: Rốt cuộc ai mới là người em yêu?
112 Chương 92-2: Rốt cuộc ai mới là người em yêu?(2)
113 Chương 92-3: Rốt cuộc ai mới là người em yêu?(2)
114 Chương 93-1: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát
115 Chương 93-2: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát (2)
116 Chương 93-3: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát (3)
117 Chương 93-4: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát (4)
118 Chương 94-1: Cố tình gây sự
119 Chương 94-2: Cố tình gây sự (2)
120 Chương 94-3: Cố tình gây sự (3)
121 Chương 94-4: Cố tình gây sự (4)
122 Chương 95-1: Thắng lợi trong trận đầu
123 Chương 95-2: Thắng lợi trong trận đầu (2)
124 Chương 95-3: Thắng lợi trong trận đầu (3)
125 Chương 96-1: Nhân vật thần bí
126 Chương 96-2: Nhân vật thần bí (2)
127 Chương 96-3: Nhân vật thần bí (3)
128 Chương 96-4: Nhân vật thần bí (4)
129 Chương 97-1: Bắt nạt
130 Chương 97-2: Bắt nạt (2)
131 Chương 97-3: Bắt nạt (3)
132 Chương 97-4: Bắt nạt (4)
133 Chương 98-1: Nhìn rõ mối quan hệ
134 Chương 98-2: Nhìn rõ mối quan hệ (2)
135 Chương 98-3: Nhìn rõ mối quan hệ (3)
136 Chương 98-4: Nhìn rõ mối quan hệ (4)
137 Chương 99-1: Trò chơi nguy hiểm
138 Chương 99-2: Trò chơi nguy hiểm (2)
139 Chương 99-3: Trò chơi nguy hiểm (3)
140 Chương 100-1: Em yêu anh
141 Chương 100-2: Em yêu anh (2)
142 Chương 100-3: Em yêu anh (3)
143 Chương 101-1: Nhất hoa nhất thế giới (Vì chưa dịch cả chương nên chưa hiểu, tạm để vậy đã)
144 Chương 101-2: Mỗi thế giới chỉ có một hoa
145 Chương 101-3: Mỗi thế giới chỉ có một hoa (3)
146 Chương 101-4: Mỗi thế giới chỉ có một hoa (4)
147 Chương 102-1: Chỉ là bạn bè
148 Chương 102-2: Chỉ là bạn bè (2)
149 Chương 102-3: Chỉ là bạn bè (3)
150 Chương 103-1: Bí mật động trời
151 Chương 103-2: Bí mật động trời (2)
152 Chương 103-3: Bí mật động trời (3)
153 Chương 104-1: Hắn thực sự tăng lực
154 Chương 104-2: (2)
155 Chương 104-3: (3)
156 Chương 105-1: Ầu triền miên
157 Chương 105-2: Ầu triền miên (2)
158 Chương 105-3: Ầu triền miên (3)
159 Chương 106-1: Yêu anh, có nên chúc phúc cho anh?
160 Chương 106-2: Yêu anh, có nên chúc phúc cho anh?
161 Chương 106-3: Yêu anh, có nên chúc phúc cho anh
162 Chương 107-1: Du lịch
163 Chương 107-2: Du lịch
164 Chương 107-3: Du lịch
165 Chương 108-1: Hù chết anh
166 Chương 108-2: Hù chết anh
167 Chương 108-3: Hù chết anh
168 Chương 109-1: Muốn đàn ông
169 Chương 109-2: Muốn đàn ông
170 Chương 109-3: Muốn đàn ông
171 Chương 109-4: Muốn đàn ông
172 Chương 110-1: Tình cảm không thay đổi
173 Chương 110-2: Tình cảm không thay đổi
174 Chương 111: Tình cảm không thay đổi
175 Chương 112-1: Làm cho em thích mới thôi
176 Chương 112-2: Làm cho em thích mới thôi
177 Chương 113-1: Trở thành người xứng đôi với anh
178 Chương 113-2: Trở thành người xứng đôi với anh
179 Chương 113-3: Làm người xứng đáng với anh
180 Chương 114-1: Em phải ngoan
181 Chương 114-2: Em Phải ngoan
182 Chương 114-3: Em phải ngoan
183 Chương 115-1: Nàng cảm thấy mệt mỏi
184 Chương 115-2: Nàng cảm thấy mệt mỏi
185 Chương 115-3: Nàng cảm thấy mệt mỏi
186 Chương 116-1: Thả lỏng
187 Chương 116-2: Thả lỏng
188 Chương 116-3: Thả lỏng
189 Chương 117-1: Đột nhiên xuất hiện
190 Chương 117-2: Đột nhiên xuất hiện
191 Chương 118-1: Thì ra là vậy
192 Chương 118-2: Thì ra là vậy
193 Chương 119-1: Mang thai
194 Chương 119-2: Mang thai
195 Chương 119-3: Mang thai
196 Chương 120-1: Chỉ là đùa giỡn
197 Chương 120-2: Chỉ là đùa giỡn
198 Chương 120-3: Chỉ là đùa giỡn
199 Chương 121-1: Cầu hôn
200 Chương 121-2: Cầu hôn
201 Chương 121-3: Cầu hôn
202 Chương 122: Cướp đoạt
203 Chương 123: Cướp đoạt 2
204 Chương 124: Dây dưa
205 Chương 125-1: Ẽ tổ chức thành hôn?
206 Chương 125-2: Ẽ tổ chức thành hôn?
207 Chương 126: Không xa không rời
208 Chương 127: Có dám đánh cược không
209 Chương 128: Một sống một chết
210 Chương 129: Tôi không muốn cô ấy chết
211 Chương 130: H sai rồi
212 Chương 131: Ếu như anh muốn
213 Chương 132: Để anh giúp em quên hắn
214 Chương 133: Em có thai
215 Chương 134: Làm cho em yêu mới thôi
216 Chương 135: Vụ lý khán hoa
217 Chương 136: Không ngờ
218 Chương 137: Thân thế bí mật
219 Chương 138: Hỗn loạn
220 Chương 139: Dẫn bóng chạy
221 Chương 140: H muốn biết em đi đâu có được không
222 Chương 141: H cũng nên biết đến sự đau khổ của em
223 Chương 142: Cảm giác an toàn
224 Chương 143: Cô thật là ti tiện
225 Chương 144: Kết thúc
Chapter

Updated 225 Episodes

1
Chương 1: Trò chơi bắt đầu
2
Chương 2: Cấp trên lạnh lùng
3
Chương 3: Âm thầm bảo vệ
4
Chương 4: Lần đầu gặp mặt
5
Chương 5: Mặc Tử Hiên quái dị
6
Chương 6: Trố mắt không nói được lời nào
7
Chương 7: Đua xe lên núi
8
Chương 8: Óng đêm xâm chiếm
9
Chương 9: Hư mơ như ảo
10
Chương 10: Hồi tỉnh
11
Chương 11: H ta thích cô
12
Chương 12: Hân vật phản diện
13
Chương 13: Hư nước với lửa
14
Chương 14: Tôi sẽ bảo vệ cô
15
Chương 15: Hoàng tử thật giả
16
Chương 16: Góc tối
17
Chương 17: Thâm độc xảo trá
18
Chương 18: Guyên nhân gì
19
Chương 19: Màn biểu diễn hảo hạng
20
Chương 20: Vậy là cái gì
21
Chương 21: Cô ấy là biệt phái
22
Chương 22: Y rượu mất lý trí
23
Chương 23: Tôi nghĩ là tôi muốn cô
24
Chương 24: Liên tục không theo ý muốn
25
Chương 25: Đối thủ mạnh
26
Chương 26: Tỉnh ngủ
27
Chương 27: Kỹ năng lái máy bay
28
Chương 28: Du ngoạn biệt thự sơn thủy
29
Chương 29: Đàn ông giao chiến
30
Chương 30: Là xử nữ (trinh nữ) sao
31
Chương 31: Dùng miệng giải quyết
32
Chương 32: Coi trọng giường của tôi
33
Chương 33: Một cái tát đổi cả đêm
34
Chương 34: Tắm xong
35
Chương 35: Tôi ngủ với anh
36
Chương 36: Gười phụ nữ bí mật
37
Chương 37: Điều bí mật
38
Chương 38: Theo dòng quá khứ
39
Chương 39: Tâm tình ngọt ngào
40
Chương 40: A đảo
41
Chương 41: Trên tàu ra biển
42
Chương 42: Thiên đường của hắn
43
Chương 43: Lại một cái hố
44
Chương 44: Không có thiên đường
45
Chương 45: Vũ Văn Thành tỏ tình
46
Chương 46: Hắn giận dữ
47
Chương 47: Hồng sắc Yên Nhiên
48
Chương 48: Ói vào hang thỏ
49
Chương 49: Ị chó cắn
50
Chương 50: Tạo sự hiểu lầm (1)
51
Chương 51: Tạo sự hiểu lầm (2)
52
Chương 52: Thăm thú cảnh đẹp
53
Chương 53: Thăm thú cảnh đẹp (2)
54
Chương 54: Cảnh đẹp sau núi
55
Chương 55-56: Động một cái
56
Chương 57: Hoạt động đặc biệt
57
Chương 58: Hoạt động đặc biệt (2)
58
Chương 59: Hoạt động đặc biệt (3)
59
Chương 60: Ữa ăn tối kỳ dị
60
Chương 61: Ữa ăn tối kỳ dị (2)
61
Chương 62: Ữa ăn tối kỳ dị (3)
62
Chương 63: Ữa ăn tối kỳ dị (4)
63
Chương 64: Vũ hội
64
Chương 65: Hải nghe giải thích
65
Chương 66: Muốn quay lại
66
Chương 67: Hững thứ này cho cô
67
Chương 68: Ốt cuộc anh có tình cảm gì với em hay không?
68
Chương 69: Tôi không đáng giá
69
Chương 70: Vũ Văn Thành tỉnh táo
70
Chương 71: Thỏa thuận cá cược
71
Chương 72: Ám sát
72
Chương 73: Đắm chìm
73
Chương 74: Tâm trạng phức tạp
74
Chương 75: Lời bày tỏ của anh ấy
75
Chương 76: Yoon jin (liễu chân)
76
Chương 77: Xuất viện
77
Chương 78: Chỉ có một việc
78
Chương 79: Thời gian gấp rút
79
Chương 80: Vào cuộc
80
Chương 81-1: Cảnh tượng nóng bỏng (1)
81
Chương 81-2: Cảnh tượng nóng bỏng (2)
82
Chương 81-3: Cảnh tượng nóng bỏng (3)
83
Chương 82: Ục rịch ngóc đầu dậy
84
Chương 83-1: Cô ấy tự nhiên thỏa hiệp?
85
Chương 83-2: Cô ấy tự thỏa hiệp (tiếp)
86
Chương 83-3: Cô ấy tự thỏa hiệp (tiếp)
87
Chương 84: Thỉnh an thái hậu, phát sinh mâu thuẫn
88
Chương 85: Gười duy nhất đủ tư cách
89
Chương 86-1: Trung thành với tôi
90
Chương 86-2: Trung thành với tôi (2)
91
Chương 86-3: Trung thành với tôi (3)
92
Chương 86-4: Trung thành với tôi (4)
93
Chương 87-1: Mâu thuẩn tăng lên
94
Chương 87-2: Mâu thuẫn tăng lên (2)
95
Chương 88-1: Hãy để tôi trở về
96
Chương 88-2: Hãy để tôi trở về (2)
97
Chương 88-3: Hãy để tôi trở về (3)
98
Chương 89-1: Nham thạch sau tà âm
99
Chương 89-2: Nham thạch sau tà âm (2)
100
Chương 89-3: Nham thạch sau tà âm (3)
101
Chương 89-4: Nham thạch sau tà âm (4)
102
Chương 90-1: Anh yêu tôi?
103
Chương 90-2: Anh yêu tôi? (2)
104
Chương 90-3: Anh yêu tôi? (3)
105
Chương 90-4: Em yêu tôi? (4)
106
Chương 91-1: Lên thì lên
107
Chương 91-2: Lên thì lên (2)
108
Chương 91-3: Lên thì lên (3)
109
Chương 91-4: Lên thì lên (4)
110
Chương 91-5: Lên thì lên (5)
111
Chương 92-1: Rốt cuộc ai mới là người em yêu?
112
Chương 92-2: Rốt cuộc ai mới là người em yêu?(2)
113
Chương 92-3: Rốt cuộc ai mới là người em yêu?(2)
114
Chương 93-1: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát
115
Chương 93-2: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát (2)
116
Chương 93-3: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát (3)
117
Chương 93-4: Mâu thuẫn gia tăng, núi lửa bùng phát (4)
118
Chương 94-1: Cố tình gây sự
119
Chương 94-2: Cố tình gây sự (2)
120
Chương 94-3: Cố tình gây sự (3)
121
Chương 94-4: Cố tình gây sự (4)
122
Chương 95-1: Thắng lợi trong trận đầu
123
Chương 95-2: Thắng lợi trong trận đầu (2)
124
Chương 95-3: Thắng lợi trong trận đầu (3)
125
Chương 96-1: Nhân vật thần bí
126
Chương 96-2: Nhân vật thần bí (2)
127
Chương 96-3: Nhân vật thần bí (3)
128
Chương 96-4: Nhân vật thần bí (4)
129
Chương 97-1: Bắt nạt
130
Chương 97-2: Bắt nạt (2)
131
Chương 97-3: Bắt nạt (3)
132
Chương 97-4: Bắt nạt (4)
133
Chương 98-1: Nhìn rõ mối quan hệ
134
Chương 98-2: Nhìn rõ mối quan hệ (2)
135
Chương 98-3: Nhìn rõ mối quan hệ (3)
136
Chương 98-4: Nhìn rõ mối quan hệ (4)
137
Chương 99-1: Trò chơi nguy hiểm
138
Chương 99-2: Trò chơi nguy hiểm (2)
139
Chương 99-3: Trò chơi nguy hiểm (3)
140
Chương 100-1: Em yêu anh
141
Chương 100-2: Em yêu anh (2)
142
Chương 100-3: Em yêu anh (3)
143
Chương 101-1: Nhất hoa nhất thế giới (Vì chưa dịch cả chương nên chưa hiểu, tạm để vậy đã)
144
Chương 101-2: Mỗi thế giới chỉ có một hoa
145
Chương 101-3: Mỗi thế giới chỉ có một hoa (3)
146
Chương 101-4: Mỗi thế giới chỉ có một hoa (4)
147
Chương 102-1: Chỉ là bạn bè
148
Chương 102-2: Chỉ là bạn bè (2)
149
Chương 102-3: Chỉ là bạn bè (3)
150
Chương 103-1: Bí mật động trời
151
Chương 103-2: Bí mật động trời (2)
152
Chương 103-3: Bí mật động trời (3)
153
Chương 104-1: Hắn thực sự tăng lực
154
Chương 104-2: (2)
155
Chương 104-3: (3)
156
Chương 105-1: Ầu triền miên
157
Chương 105-2: Ầu triền miên (2)
158
Chương 105-3: Ầu triền miên (3)
159
Chương 106-1: Yêu anh, có nên chúc phúc cho anh?
160
Chương 106-2: Yêu anh, có nên chúc phúc cho anh?
161
Chương 106-3: Yêu anh, có nên chúc phúc cho anh
162
Chương 107-1: Du lịch
163
Chương 107-2: Du lịch
164
Chương 107-3: Du lịch
165
Chương 108-1: Hù chết anh
166
Chương 108-2: Hù chết anh
167
Chương 108-3: Hù chết anh
168
Chương 109-1: Muốn đàn ông
169
Chương 109-2: Muốn đàn ông
170
Chương 109-3: Muốn đàn ông
171
Chương 109-4: Muốn đàn ông
172
Chương 110-1: Tình cảm không thay đổi
173
Chương 110-2: Tình cảm không thay đổi
174
Chương 111: Tình cảm không thay đổi
175
Chương 112-1: Làm cho em thích mới thôi
176
Chương 112-2: Làm cho em thích mới thôi
177
Chương 113-1: Trở thành người xứng đôi với anh
178
Chương 113-2: Trở thành người xứng đôi với anh
179
Chương 113-3: Làm người xứng đáng với anh
180
Chương 114-1: Em phải ngoan
181
Chương 114-2: Em Phải ngoan
182
Chương 114-3: Em phải ngoan
183
Chương 115-1: Nàng cảm thấy mệt mỏi
184
Chương 115-2: Nàng cảm thấy mệt mỏi
185
Chương 115-3: Nàng cảm thấy mệt mỏi
186
Chương 116-1: Thả lỏng
187
Chương 116-2: Thả lỏng
188
Chương 116-3: Thả lỏng
189
Chương 117-1: Đột nhiên xuất hiện
190
Chương 117-2: Đột nhiên xuất hiện
191
Chương 118-1: Thì ra là vậy
192
Chương 118-2: Thì ra là vậy
193
Chương 119-1: Mang thai
194
Chương 119-2: Mang thai
195
Chương 119-3: Mang thai
196
Chương 120-1: Chỉ là đùa giỡn
197
Chương 120-2: Chỉ là đùa giỡn
198
Chương 120-3: Chỉ là đùa giỡn
199
Chương 121-1: Cầu hôn
200
Chương 121-2: Cầu hôn
201
Chương 121-3: Cầu hôn
202
Chương 122: Cướp đoạt
203
Chương 123: Cướp đoạt 2
204
Chương 124: Dây dưa
205
Chương 125-1: Ẽ tổ chức thành hôn?
206
Chương 125-2: Ẽ tổ chức thành hôn?
207
Chương 126: Không xa không rời
208
Chương 127: Có dám đánh cược không
209
Chương 128: Một sống một chết
210
Chương 129: Tôi không muốn cô ấy chết
211
Chương 130: H sai rồi
212
Chương 131: Ếu như anh muốn
213
Chương 132: Để anh giúp em quên hắn
214
Chương 133: Em có thai
215
Chương 134: Làm cho em yêu mới thôi
216
Chương 135: Vụ lý khán hoa
217
Chương 136: Không ngờ
218
Chương 137: Thân thế bí mật
219
Chương 138: Hỗn loạn
220
Chương 139: Dẫn bóng chạy
221
Chương 140: H muốn biết em đi đâu có được không
222
Chương 141: H cũng nên biết đến sự đau khổ của em
223
Chương 142: Cảm giác an toàn
224
Chương 143: Cô thật là ti tiện
225
Chương 144: Kết thúc