Chương 116: Bàn long kiếp (9)

Dĩnh Vương thở dài: "Hạ Vương tướng môn Hổ Tử, bản vương không dám giáo huấn? Chẳng qua là Tắc Sênh quận chúa bị ngộ hại, thế tất làm cho Triệu Vương cùng phần đông tướng sĩ dưới trướng Triệu Vương bất an, nếu không cẩn thận xử lý, chỉ sợ sẽ dao động căn cơ Đại Lương. Hạ Vương là người thông minh, tự nhiên hiểu được lợi hại trong đó."

Mộ Bắc Yên biết rõ bọn hắn đắc tội Dĩnh Vương, việc này khó bỏ qua, lúc đang do dự, Nguyên phu nhân đã nói: "Bắc Yên, hai chúng ta làm khách mới tới phủ không hiểu chuyện gì xảy ra, hôm nay náo thành như vậy, tốt xấu gì cũng cần cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng. Con về trước đi thu xếp việc trong phủ quan trọng hơn."

Mộ Bắc Yên nghiến răng, đáp: "Vâng, mẫu thân."

Ngày vui biến thành tai họa trời sập, hai phủ sớm đã thành hỗn loạn, kỳ thật không quan tâm có loạn hơn nữa cũng không sao. Nhưng nếu như Đại Lý Tự bên này không cách nào có thể tìm được cách, hắn liền đi nơi khác nghĩ cách, cứu trở về tân nương của hắn trước khi vào cửa đã bị bắt vào tù.

Cảnh Từ nghe được Mộ Bắc Yên một tiếng "Mẫu thân" tự nhiên như vậy, bất giác thất thần.

Mà Nguyên phu nhân đã nhìn về phía hắn, nói ra: "Đoan hầu, lão thân có việc thương lượng, có thể mượn một bước nói chuyện?"

Cảnh Từ chằm chằm nhìn bà, "Phu nhân, mời!"

Đại Lý Tự là kiến trúc từ tiền triều lưu lại, ngoài nha môn có rất nhiều cây cổ thụ to cao che trời, ao sen nho nhỏ dùng hồ thạch xây nên, tràn đầy rêu xanh pha tạp.

Nguyên phu nhân dừng cạnh lan can đá lâu nắm, một hồi lâu mới nói: "Năm đó người ta cho rằng mình được gả chính là Lương Vương, vào phủ mới phát hiện lại được gả cho Nguyên Hạo, sau vài lần tìm chết cũng trở về. Đá Thái Hồ như vậy, ta đụng vào hai lần, trên đầu dưới chân tóc đến nay có một vết sẹo."

Cảnh Từ chắp tay đứng ở chỗ xa xa, nhìn hoa sen theo gió phất phơ ở trong ao sáng như bạch ngọc, thản nhiên nói: "Phu nhân mời ta tới đây, chính là muốn nói cho ta biết, những chuyện của người cùng Hoàng Thượng lúc trước?"

Nguyên phu nhân nói: "Ngươi cảm thấy không có gì quan trọng, đúng không? Kỳ thật về sau lúc ta quay đầu lại nghĩ, cũng hiểu được quá không đáng. Hắn rất nhanh cưới bạn tốt của ta là Trương Huệ, hay bởi vì nhìn trúng Cảnh gia Nhị tiểu thư, rõ rệt hay mờ ám khuyên bảo, lại để cho Trương Huệ nhường lại vị trí chính thất, vì vậy mẹ của ngươi liền biến thành Lương Vương phi. Mà ta......mọi người nói, ta là người trong tâm khảm Lương Vương, nhưng ta khi đó đang bôn tẩu nơi những nam tử khác nhau khi đó, vì Lương Vương liên lạc đại thần, trợ giúp hắn đoạt thiên hạ của tiền triều. Hắn tuyệt đối không nỡ để mẹ ngươi xuất đầu lộ diện, những lại để ta hi sinh chính mình hoàn thành nghiệp lớn của hắn!"

Cảnh Từ gật đầu, "Vâng, ta nghe nói qua. Bà cùng mẫu thân của ta xưa nay không hòa thuận."

Nguyên phu nhân cười khổ, "Trương Huệ bỏ vị trí chính thất, hiền lương thục đức, từ trước đến nay nhượng bộ lui binh, không chịu tranh thủ tình cảm, cho nên cùng mẫu thân ngươi tình như tỷ muội. Vì vậy, Lương Vương không một lòng, mẹ của ngươi cũng không oán Trương huệ, chỉ hận hắn coi trọng ta. Ta là quân cờ dùng tốt lại nghe lời của Lương Vương, lại là tình xưa nghĩa cũ khăng khăng một mực của hắn, khiến hắn đầy cõi lòng nam tử hào hùng, rất đắc ý. Cho nên dù trong lòng hay trong mắt hắn đều chỉ có một mình mẹ ngươi, cũng sẽ đối với ta khác như vậy. Cũng chính là đối đãi khác nhau thế này, làm cho nàng cùng nàng thị nữ họ Hạ của nàng khi đó đối với ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhiều lần khó xử ta. Ta khi đó cũng tuổi trẻ, nghĩ đến hết thảy vốn nên thuộc về ta đều đã bị tước đoạt, danh dự tôn nghiêm đều đã bởi vì Lương Vương mà bị dẫm dưới lòng bàn chân, Cảnh Nhị tiểu thư ngươi là Lương Vương phi, cao cao tại thượng, tội gì còn khi dễ ta? Cho nên hoàn toàn quả thực cố tình trêu tức nàng, thừa dịp nàng mang thai Lục Giáp không tiện thị tẩm, thường đến Lương Vương phủ hầu hạ Lương Vương, cuối cùng khiến nàng tức giận cùng Lương Vương nhao nhao một trận, không để ý thân thể mang thai tám tháng cố ý phải về Trấn Châu."

Cảnh Từ thanh âm lạnh lẽo, "Bà đang ở đây nói mẫu thân của ta không phải?"

Nguyên phu nhân nói: "Ta vốn không cần nói, nhưng vị Hạ cô cô kia của ngươi sáng sớm liền náo đến chỗ Hoàng Thượng, không chỉ cáo hình dáng của ta, nói ta là thủ phạm ngày đó mưu hại mẹ ngươi, còn nói nữ nhi của ta là thủ phạm mưu hại Tắc Sênh quận chúa! Đáng giận là khi ta đi đến Hoàng Thượng đã bị nói đến động lòng, phái người gọi ta vào cung, mang ta đi để cho người dễ dàng đuổi bắt A Nguyên, thậm chí phân phó cấm vệ, nếu có ngăn cản, sẽ giết chết tại trận! May mắn A Nguyên chưa từng phản kháng, bằng không thì ngày đại hỉ nó chắc đã phơi thây trước kiệu hoa, máu nhuộm đỏ áo cưới rồi?"

Cảnh Từ trầm mặc một lát, nói ra: "Ta tin tưởng, nếu A Nguyên chưa từng khôi phục trí nhớ, nàng tuyệt sẽ không bởi vì mâu thuẫn lúc trước mà sát hại Tắc Sênh. Về phần bà......"

Đôi mắt màu đen bao hàm hàn ý, giễu cợt nói: "Bà có phải hay không muốn nói cho ta biết, bà là bởi vì mẫu thân của ta liên tục bức bách, mới động thủ với mẫu thân của ta?"

"Ta không động thủ với nàng!"

Nguyên phu nhân không kiên nhẫn trừng mắt với hắn, "Kẻ ngu xuẩn Hạ cô cô kia, có phải hay không từ khi ngươi còn bé đã lặp lại trăm ngàn lần nói cho ngươi biết, ta là thủ phạm giết mẹ ngươi, hung thủ không thể nghi ngờ? Nhưng ngươi có biết hay không, bằng chứng của mụ ta chỉ có việc mẹ của ngươi rời khỏi Đại Lương là bởi vì ta mà cãi nhau với phụ thân ngươi, còn có chính bọn cướp giết nàng từng trong lúc vô tình nói lên là chịu lệnh làm việc của ta......Ngươi vào Nam ra Bắc gặp qua không ít các mặt xã hội, xin ngươi nói cho ta biết, sát thủ nhà ai mà trước khi giết người sẽ chủ động nói cho đối phương biết, ai là kẻ chủ mưu thuê hắn? Đây là vở kịch đã thấy nhiều, chính mình đã thành kẻ đần, còn khiến mọi người trở thành kẻ đần luôn hay sao? Vu oan giá họa cũng đừng quá dễ dàng! Họ Hạ kia trước đó không lâu không phải đã làm ư? Không phải còn có kẻ đần kia tự cho là thông minh, rõ ràng tin, còn tin tưởng không nghi ngờ? Ngươi nói, ít ai có thể ngu xuẩn thành như vậy, hồ đồ hai mươi năm cũng không ngộ ra!"

Cảnh Từ đột nhiên đau thắt ở ngực, cũng bất chấp lời nói của Nguyên phu nhân càng lúc càng tràn đầy ác ý trào phúng, bỗng dưng nhìn về phía bà, "Bà......Bà nói là kẻ sát hại mẫu thân của ta, là một người khác hoàn toàn?"

Hắn mặc dù thông minh cơ cảnh, nhưng hầu như từ khi hắn hiểu chuyện, Hạ cô cô cùng cữu cữu một nhà, liền một mực nói cho hắn biết, là Nguyên Hầu phu nhân Sở Ngọc La bức mẫu thân hắn rời đi, sát hại mẫu thân hắn......

Hạ cô cô tự mình trải qua chuyện cướp giết nói như vậy, mẫu thân hắn mang thai trở lại Trấn Châu, miễn cưỡng sinh hạ hắn, trước khi chết cũng nói như vậy. Vì vậy, Triệu Vương quý phủ đã sớm nhận định, là Lương Vương thay lòng đổi dạ, vứt bỏ Cảnh Nhị tiểu thư, cũng dung túng Nguyên phu nhân mưu hại Cảnh Nhị tiểu thư......

Tin tưởng hơn hai mươi năm, chưa bao giờ có nửa phần nghi ngờ "Chân tướng", chẳng lẽ lại không phải chân tướng?

Nguyên phu nhân đã cười lạnh, "Nhà phú quý người ta cơ thiếp phần đông, vì tranh danh tranh lợi tranh giành vị trí chính thất, đấu đến ngươi chết ta sống cũng không lạ. Đối với ta lúc ấy là thê tử của Nguyên Hạo, tình nhân ngày xưa mà Lương Vương không thể gặp mặt khi trời còn sáng, giết mẹ của ngươi ta có thể được cái gì?"

Cảnh Từ lui về phía sau một bước, ánh mặt trời từng chút len qua kẽ lá của những cây cổ thụ rậm rạp từng chút một đều giống như đang đâm vào mắt, sáng chói đến cả người đều mê muội.

Hắn nâng tay che ngực, trùng điệp thở dốc hai lần, mới thoáng chậm lại, miễn cưỡng nói: "Ta vì sao phải tin bà? Ngày đó người cùng mẫu thân ta kết thù hận, trừ bà ra tựa hồ không có người nào cả?"

"Thù hận? Chẳng qua là hiềm khích giữa nữ nhân mà thôi, làm gì đến mức thù hận?"

Nguyên phu nhân bên môi nở một nụ cười, lại lạnh thấu xương như băng tuyền, "Sau khi ngươi hồi kinh, ta cảm thấy ngươi giống như bởi vì chuyện của mẹ ngươi mà oán ta, từng đặc biệt đi thăm dò sự tình năm đó. Vốn tưởng rằng cách nhiều năm như vậy không thể tra rõ, nhưng lão cung nhân Cần cô trong vụ án cung nhân rơi xuống nước, đã nhớ được ca ca của bà đoạn thời gian kia nhận được mệnh lặng lẽ rời kinh, sau khi trở về đã trở nên rất xa xỉ. Ca ca của bà lúc ấy ở dưới trướng Trương Nhạc, mà Trương Nhạc thì là đường huynh của Trương Huệ. Sau khi mẹ của ngươi gặp chuyện không may, Trương Huệ khóc đến so với ai khác đều thương tâm hơn, Lương Vương liền lại đưa bà ta quay về làm Lương Vương phi, về sau sinh ra Quân Vương, trở thành Trương Hoàng hậu. Kỳ thật năm đó sau khi gặp chuyện không may ta liền hoài nghi Trương Huệ gây nên, nhưng dù sao không có chứng cớ, huống chi cùng ta không có quan hệ, ta tự nhiên sẽ mặc kệ, sẽ không liệu lại có người sớm đem tội danh đổ lên đầu ta!"

Mà Nguyên phu nhân vẫn là Nguyên Hầu phu nhân lưng đeo tiếng xấu, trong việc này chẳng được gì.

Cảnh Từ có chút đứng không vững, cúi người đỡ lấy hai đầu gối, bàn tay thon dài tái nhợt càng nhợt nhạt hơn. Hắn thảng thốt nói: "Hoàng hậu sau đó đã sớm chết rồi......Trương Nhạc thì sao?"

Nguyên phu nhân nói: "Trương Nhạc cùng ca ca của Cần cô cũng đã chết trong nạn binh hoả, nhưng dưới trướng Trương Nhạc còn có người chưa chết. May mà trước kia ta từng điều tra những chuyện này, hôm nay Hoàng Thượng giận giữ lôi đình, ta còn có lời nói có thể quay về, bằng không thì hôm nay không chừng là ngày lành tháng tốt mà mẹ con chúng ta cùng nhau bị mất mạng rồi! Hôm nay Hoàng Thượng đã sai người đi tìm thân binh năm đó của Trương Nhạc, nghĩ đến chắc có thể tìm ra mấy người chứng nhận. Đoan hầu nếu còn không tin lời của ta, có thể lại đợi thêm mấy ngày, nhìn xem Hoàng Thượng tìm ra căn cứ chính xác, người nói như thế nào. Bất quá ta khuyên ngươi, cũng đừng oán hận Trương Hoàng Hậu, nàng ta cũng là người đáng thương. Năm đó thấy ta bị gả cho người khác, nàng mới dám mượn danh nghĩa ta truyền lại tin tức tìm được Lương Vương, cùng hắn đánh đông dẹp tây, hầu như buông tha tính mạng, mới thắng được niềm vui của Lương Vương, đã thành Lương Vương phi. Có thể vừa xong mẹ của ngươi xuất hiện, chiếm đi vị hôn phu sủng ái nàng không nói, còn đưa ra yêu cầu không thể làm thiếp, bức nàng nhường vị trí chính thất, còn phải lập quy củ trước mặt mẹ ngươi, mỗi ngày dùng lễ của tỳ thiếp......Đổi cho ngươi, ngươi chịu phục không?"

Cảnh Từ không thể đáp, thậm chí căn bản không thể ngẩng đầu, chỉ nắm chặt quyền nói: "Ta sẽ tra rõ ràng......Nếu là ta sai, ta sẽ cho A Nguyên tuỳ ý xử trí......"

Nguyên phu nhân phảng phất không nghe thấy hắn nói, hoặc là, căn bản là không đem lời nói của hắn để trong lòng. Thân thể của bà đang run rẩy, vốn cố chấp đứng vững trong gió mạnh mùa hè, thanh âm lại giống như da thịt sắp tan vỡ trong gió bấc lạnh lẽo mùa đông, "Kỳ thật ta cũng không phục! Người ta ái mộ đối đãi chính là kẻ kia, bởi vì mọi điều khó xử mà chưa từng lấy ta, lại vượt qua ngàn vạn khó khăn cưới Trương Huệ, lại cưới Cảnh Nhị tiểu thư ta ngoại trừ một thân bêu danh, chỉ còn hai đứa con gái, một đứa bị hắn đưa ra ngoài đổi con trai của hắn trở về, từ nay về sau trời nam biển bắc, muốn gặp một lần còn khó như lên trời còn một đứa từ nhỏ cốt nhục chia lìa, suýt nữa lấy ra làm kẻ bị thanh toán thay mẫu thân, về sau bị coi như con gái của cừu nhân mà thu dưỡng, có trời mới biết bị bao nhiêu đối xử lạnh nhạt mới có thể lớn lên như vậy. Hôm nay khó khăn dứt bỏ tìm được một hi vọng, lại bị bọn cặn bã các ngươi hại thành hung thủ, có trời mới biết sẽ rơi vào hoàn cảnh như thế nào!"

- -- đề lời nói với người xa lạ--- ngày mai gặp!

Chương 227:

Nguyên phu nhân đã không còn bộ dáng dịu dàng thường ngày, hình dạng tốt đẹp chính là nước mắt chảy dài, nhưng lại có sự ngoan độc cùng dữ tợn như lưỡi rắn.

Bà chợt nắm chặt vạt áo trước của Cảnh Từ, thở mạnh bổ nhào vào khuôn mặt Cảnh Từ, như báo mẹ nổi giận, giống như một khắc sau liền muốn bổ nhào qua cắn đứt cổ của hắn. Bà nghiến lợi nói: "Ở kiếp này, ta oan, nữ nhi của ta càng oan! Ta một lòng say mê, bị phụ thân ngươi coi như kỹ nữ mà chơi A Nguyên là nữ nhi gia thanh bạch, cũng bị ngươi kẻ súc sinh này coi như kỹ nữ mà chơi! Bất quá ta vẫn là so với A Nguyên may mắn hơn, phụ thân ngươi nếu lần nữa lại nghĩ muốn hi sinh nữ nhi của ta, còn không nghĩ tới muốn hi sinh ta! Mà ngươi! Ngươi mà tiếp tục tiếp tay cho những kẻ ti tiện ở nhà ngươi đẩy A Nguyên của ta vào tử lộ! Nếu A Nguyên có điều gì không hay xảy ra, ta phải cho phụ tử các ngươi chôn cùng nàng! Chôn cùng! Các ngươi những tên cầm thú vô tình vô nghĩa, chẳng biết xấu hổ còn dám tự cho là chính nghĩa! Sao không hết thảy đi tìm chết đi! Đi tìm chết đi!"

Bà ra sức đẩy, Cảnh Từ cuối cùng bị bà đẩy đến lảo đảo, xoay người ho khan không thôi.

Hắn chợt nhớ lại ngày đó người trọng thương, bị đàn sói truy cắn, khó khăn bò tại nơi hoang dã lúc cũng đều chưa từng chật vật như thế.

Sai lầm rồi sao?

Tại lúc ban đầu, đúng là hắn sai lầm rồi sao?

Rốt cuộc là nàng thực có lỗi với hắn, hay là hắn thực có lỗi với nàng?

Mà Nguyên phu nhân cong eo xuống, run rẩy tại chỗ, không ngờ khóc rống nghẹn ngào.

Nhập Thất canh giữ ở phụ cận, thấy Nguyên phu nhân thần sắc không đúng, vội chạy lên đến dđó, đỡ lấy Nguyên phu nhân, vội vàng nói: "Phu nhân, phu nhân, đừng khóc! Trời nóng thế này, giận dữ quá lỡ trúng nóng thì không tốt? A Nguyên tiểu thư vẫn chờ chúng ta nghĩ cách mà!"

"A Nguyên, A Nguyên......"

Nguyên phu nhân nhắc tới hai tiếng, đôi mắt thất thần lo sợ không yên chuyển động một lát, rốt cục khôi phục vài phần trấn định, vịn tay Nhập Thất lảo đảo rời đi.

Mà Cảnh Từ đã nhịn không được nhìn về phía phương hướng giam giữ A Nguyên, khàn giọng thấp gọi: "Miên Vãn, Miên Vãn......"

Thế gian vốn không nên có Miên Vãn, nhưng lại hết lần này tới lần khác đã có nàng.

Nàng tựa hồ là kiếp số trong sinh mệnh hắn nhưng càng có khả năng, hắn mới là kiếp số trong sinh mệnh nàng.

Hết thảy sai lầm, đúng là từ những thị phi khó phân tranh đoạt giữa thê thiếp khi bọn họ còn chưa ra đời......

A Nguyên từng đưa không ít tiểu tặc đưa vào lao ngục, nhưng nàng lại bị người đưa vào lao ngục, lại là đưa vào lao ngục của Đại Lý Tự, quả thực là lần đầu tiên.

Tiểu Lộc đương nhiên cũng là lần đầu.

Tuy là thị nữ, nhưng nàng trải qua mạo hiểm lớn nhất ước chừng chính là cùng tiểu thư bắt tiểu tặc tại Thấm Hà.

Nàng ngẩng đầu nhìn thấy con nhện trên đỉnh lao ngục, rụt người vào góc tường, cúi đầu sang bên lại nhìn thấy con gián ở bên người, kêu lên sợ hãi bổ nhào trên người A Nguyên, kêu khóc nói: "Tiểu thư, ngồi ở chỗ này, làm thế nào đây?"

A Nguyên nhìn xiềng xích nặng nề trên tay chân, cười khổ một tiếng, nói: "Tiểu Lộc, em không phải nói phải bảo vệ tiểu thư ư? Em xem trên tay tiểu thư như ta con đeo xiềng nặng gấp đôi em, đang cần em chăm sóc, còn em đến con gián con chuột đều sợ ư?"

Tiểu Lộc giật mình, vội nói: "Em không sợ, em mới không sợ!"

Nàng giơ chân lên, nửa nhắm mắt, nhắm vào góc tường liên kích đạp vào, rốt cục cũng đuổi được con gián kia, lại dũng mãnh đạp vào mấy cước, liền đem con gián nghiền thành một đám màu đen không phân biệt ra hình dạng.

A Nguyên khen: "Tiểu Lộc lợi hại, thật là lợi hại!"

Tiểu Lộc che ngực chưa tỉnh hồn, nhưng được tiểu thư khen như vậy, lập tức cũng thấy chính mình lợi hại, không khỏi thẳng tắp lưng, cầm chặt nắm đấm cao giọng nói: "Đúng, em phải bảo vệ tiểu thư!"

Nàng ngẩng đầu nhìn con nhện trên đỉnh đầu, suy nghĩ xem từ góc độ nào có thể đem con nhện kia đánh xuống, tránh khỏi nó leo lên mặt các nàng lúc ngủ.

A Nguyên bóp chết hai con muỗi đậu trên tay nàng, nói: "Trước đừng giằng co, nơi đây vừa buồn chán vừa nóng, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, bảo tồn thể lực quan trọng hơn."

Tiểu Lộc nghe nàng vừa nói như vậy, cũng thấy trời nóng khó dằn nổi, một bên dùng tay đeo xiềng xích quạt gió cho nàng, một bên giúp nàng đuổi muỗi, nôn nóng nói: "Phu nhân chúng ta không phải tới rồi sao? Vì sao còn không thả chúng ta ra? Chẳng lẽ lại phải ở chỗ này qua đêm?"

A Nguyên thở dài: "Ước chừng qua đêm là tránh không được......Hơn nữa, đây là Đại Lý Tự......"

Tiểu Lộc ngạc nhiên nói: "Đại Lý Tự làm sao vậy? Đâu có khác nhà giam khác phải không?"

Đương nhiên là có khác.

Đại Lý Tự khanh Kiều Lập là người của Dĩnh Vương, lúc trước đã kết thù hận, hắn luôn gì Hạ Vương phủ cùng Nguyên phủ gặp chuyện không may, chính như Mộ Bắc Yên có cơ hội, cũng sẽ không bỏ qua kẻ chủ mưu giết phụ thân hắn là Dĩnh Vương.

Đối phương đã dám động thủ với nàng, không thể nghi ngờ sớm có chuẩn bị, mặc dù Nguyên phu nhân đi cầu Lương đế, mặc dù Lương đế cố tình khoan thứ, quan hệ đến thái độ của Triệu Vương thế lực một phương, việc này cũng không dễ dàng bỏ qua như vậy. Nếu Lương đế muốn đẩy A Nguyên đi gánh tội thay, dẹp loạn sự phẫn nộ của Triệu Vương, A Nguyên tuy không thể nào biện bạch là Lương đế cũng có nghi hoặc, có ý định tra rõ việc này, đám người Dĩnh Vương không cam lòng bỏ qua cơ hội, cũng sẽ thừa dịp A Nguyên bị bắt tại Đại Lý Tự mà ám động tay chân.

Những sự tình này đối Tiểu Lộc mà nói thật là quá mức phức tạp, A Nguyên không muốn nói ra làm Tiểu Lộc kinh hãi.

Nàng lặng im một lát, ngón tay nhẹ nhàng vỗ vộ trên vai nàng, ôn nhu nói: "Kỳ thật cũng không cần sợ, trời sập xuống có đại tiểu thư nhà em đỡ! Thực sự có người hỏi em cái gì, em theo tình hình thực tế trả lời là được, nếu như đáp không được, cứ để ý đẩy trên người của ta."

Tiểu Lộc gật đầu, "Tiểu thư yên tâm, em hiểu được trả lời thế nào. Mặc dù tiểu thư cao hơn em, dùng kiếm nhanh hơn em, nhưng em cường tráng hơn tiểu thư, ta sẽ không tiếc một cái giá lớn, bảo hộ tiểu thư!"

A Nguyên giúp nàng quấn mái tóc dài rối bời của nàng thành một búi tóc nhỏ, cười nói: "Có chí khí! Có chí khí!"

Hai người đang nói giỡn, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân vội vàng, sau đó có một quan viên mang theo mấy tên tùy tùng đi vào, cao giọng nói: "Kiều Đại nhân lệnh dẫn phạm nhân Nguyên Thanh Ly tiến đến thẩm vấn!"

Tiểu Lộc kinh hãi, vội nắm tay A Nguyên, lo sợ không yên nói: "Tiểu thư, em......em cùng người đi!"

A Nguyên vỗ vỗ tay của nàng, nói khẽ: "Không có việc gì, em ngoan ngoãn đợi ở chỗ này đi."

Nàng xoa lấy xiềng chân nặng nề bước về hướng bên ngoài ngục, quan viên kia tiện tay ở bên giúp nàng kéo còng tay sắt trên người đứng lên, cao giọng giễu cợt nói: "Nguyên đại tiểu thư xuất thân danh môn, tài mạo song toàn, tội gì làm những chuyện thương thiên hại lí kia, đây là làm trò cười cho đám người Đại Lương bọn ta, hay là hãm hại mẫu thân ngươi?"

Lúc hắn nói như vậy, trong tay áo chợt tìm được bàn tay A Nguyên, nhẹ nhàng nhét vào một vật.

A Nguyên cảnh giác, lặng yên nắm, âm thầm dò xét phục sức của quan viên này, ở Đại Lý Tự có nhiều loại quan chức. Tìm cơ hội xem vật trong tay, đó là một chiếc khăn lụa nhỏ, bên trong bọc lấy một viên dược hoàn.

Trên khăn lụa dùng nước Phụng Tiên hoa viết chữ, "Nếu chịu hình, hãy uống vào."

Đúng là Nguyên phu nhân tự tay viết.

Nguyên phu nhân rốt cuộc ở trong triều nhiều năm, mặc dù Kiều Lập là Đại Lý Tự khanh, lại có Dĩnh Vương làm chỗ dựa, bà rốt cuộc còn có thể ở Đại Lý Tự an bài hạ nội ứng, tạo đường lui cho con gái sống qua cơn vạn bất đắc dĩ này.

Lần thẩm vấn này, cũng không an bài tại công đường, cũng không có đám người Trường Lạc công chúa, Cảnh Từ dự thính.

Bên trong hình thất nhỏ, chỉ có Kiều Lập cùng vài tên nha sai, hai gã thư lại, còn có chính là đầy tường treo đủ hình cụ nhìn thấy mà giật mình. Ngoại trừ nhìn thấy mấy loại roi trượng ở nha môn Huyện Thẩm Hà, trượng tra tấn, cái kẹp ngón tay, kẹp côn các loại, rất nhiều hình cụ không biết tên, đều đã bẩn đục đến mất đi màu sắc, toả ra mùi hôi thối đáng sợ.

Kiều Lập thấy A Nguyên nhíu mày nhìn về phía hình cụ, đã có chút vẻ đắc ý, cười nói: "Nguyên đại tiểu thư là một người thông minh, tự nhiên hiểu được hạ quan mời ngươi tới làm cái gì. Hôm nay không có Trường Lạc công chúa và Nguyên phu nhân làm chỗ dựa cho ngươi, ngươi nên biết điều chút ít, mau đem tình hình thực tế nói rõ."

A Nguyên thở dài: "Kiều đại nhân, cái gì nên, phải hỏi đã nói xong trên đại đường rồi, ngươi còn muốn hỏi cái gì?"

Kiều Lập cười lạnh nói: "Nguyên Thanh Ly, ngươi đừng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Hôm nay nhân chứng vật chứng đều có, không để cho ngươi chống chế! Nếu chỉ chú ý miệng lưỡi, lát nữa lại phải chịu hình phạt, làm mất đi thể diện của Nguyên phủ, đừng trách hạ quan!"

A Nguyên nói: "Ai là nhân chứng? Vật chứng là cái gì? Ta bị dụ đi gặp Tắc Sênh quận chúa, có thư Tắc Sênh quận chúa giả truyền làm chứng, vạt áo có vết máu, là nhất thời khó thở thổ huyết, có thái y vào ngày ấy chạng vạng tối trị liệu cho ta làm chứng, về phần khuyên tai nhặt được, đại nhân tựa hồ là ở chỗ nam tử nào đó khi xưa thân mật cùng ta chứng thực? Nhưng những người này ít nhất nửa năm chưa đến Nguyên phủ, nào biết ta hôm nay dùng khuyên tai như thế nào? Có hay không nghe ngóng qua hôm trước ta đeo khuyên tai nào không? Vì sao liền một mực chắc chắn là của ta, mà không phải của chính hung thủ lưu lại? Đại nhân phá án quá qua loa, nên tra chính là còn có ai biết được chuyện Tắc Sênh hẹn ta ngày đó, người kia mới là kẻ hiềm nghi lớn nhất? Kiều đại nhân ban ngày không thẩm không hỏi, hết lần này tới lần khác khi trời tối mới dẫn ta tới cái nơi tốt lành này, quả thực làm cho người ta nghi hoặc Kiều đại nhân đây là rắp tâm hại ta!"

Kiều Lập kích động nói: "Tiện nhân khá lắm, miệng đầy lời xảo trá, còn dám dạy ta tra án làm sao! Xem ra ngươi chính là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ! Người đây, dụng hình! Ta xem ngươi cứng miệng đến bao lâu!"

Dùng chính là tạt hình.*

*Kẹp ngón tay

Năm cây gỗ tròn dài bảy tấc, chu vi tất cả bốn phân năm phân, dùng dây nhỏ kiên cố cột thành chuỗi, nhét vào ngón tay buộc chặc, gỗ tròn lập tức ép chặt ngón tay.

Cái gọi là tay đứt ruột xót, như vậy chỉ cần hình phạt tác động tại ngón tay, nhìn như bình thường, những lại vô cùng đau đớn, cơn đau khó dằn nổi. Nếu là kẹp chặt hung ác, nứt xương gãy ngón tay, chính là tàn tật cả đời.

A Nguyên tuy là quý tiểu thư, nhưng trải qua khổ sở ước chừng không ít, đối với sức chịu đựng đau đớn so với người bình thường mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng thực sự đã đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, toàn thân phát run.

Kiều Lập thấy nàng rõ ràng chưa từng như những phạm nhân khác khóc thét cầu xin tha thứ, cực kỳ kinh ngạc, quát mắng nói: "Kẹp tiếp, kẹp tiếp! Các ngươi buổi tối chưa ăn cơm ư?"

- -- đề lời nói với người xa lạ--- ngày mai gặp!

Chapter
1 Chương 1: Linh hạc tủy (1)
2 Chương 2: Linh hạc tủy (2)
3 Chương 3: Linh hạc tủy (3)
4 Chương 4: Linh hạc tủy (4)
5 Chương 5: Linh hạc tủy (5)
6 Chương 6: Linh hạc tủy (6)
7 Chương 7: Linh hạc tủy (7)
8 Chương 8: Linh hạc tủy (8)
9 Chương 9: Linh hạc tủy (9)
10 Chương 10: Linh hạc tủy (10)
11 Chương 11: Linh hạc tủy (11)
12 Chương 12: Linh hạc tủy (12)
13 Chương 13: Linh hạc tủy (13)
14 Chương 14: Linh hạc tủy (14)
15 Chương 15: Lnh hạc tủy (15)
16 Chương 16: Linh hạc tủy (16)
17 Chương 17: Linh hạc tủy (17)
18 Chương 18: Linh hạc tủy (18)
19 Chương 19: Linh hạc tủy (19)
20 Chương 20: Linh hạc tủy (20)
21 Chương 21: Linh hạc tuỷ (21)
22 Chương 22: Linh hạc tuỷ (22)
23 Chương 23: Linh hạc tủy (23)
24 Chương 24: Linh hạc tủy (24)
25 Chương 25: Linh hạc tủy (25)
26 Chương 26: Linh hạc tủy (26)
27 Chương 27: Linh hạc tủy (27)
28 Chương 28: Linh hạc tủy (28)
29 Chương 29: Linh hạc tủy (29)
30 Chương 30: Linh hạc tủy (30)
31 Chương 31: Linh hạc tủy (31)
32 Chương 32: Linh hạc tủy (32)
33 Chương 33: Linh hạc tủy (33)
34 Chương 34: Linh hạc tủy (34)
35 Chương 35: Linh hạc tủy (35)
36 Chương 36: Linh hạc tủy (36)
37 Chương 37: Linh hạc tủy (37)
38 Chương 38: Linh hạc tủy (38)
39 Chương 39: Linh hạc tủy (39)
40 Chương 40: Linh hạc tủy (40)
41 Chương 41: Linh hạc tủy (41)
42 Chương 42: Linh hạc tủy (42)
43 Chương 43: Linh hạc tủy (43)
44 Chương 44: Linh hạc tủy (44)
45 Chương 45: Linh hạc tủy (45)
46 Chương 46: Linh hạc tủy (46)
47 Chương 47: Linh hạc tủy (47)
48 Chương 48: Linh hạc tủy (48)
49 Chương 49: Linh hạc tủy (49)
50 Chương 50: Linh hạc tủy (50)
51 Chương 51: Linh hạc tủy (51)
52 Chương 52: Linh hạc tủy (52)
53 Chương 53: Linh hạc tủy : Lại thấy mưa đêm loạn hồng trần (1)
54 Chương 54: Linh hạc tủy : Lại thấy mưa đêm loạn hồng trần (2)
55 Chương 55: Hương trong trướng - Thiếu niên nhà ai tựa thanh kiếm (1)
56 Chương 56: Hương trong trướng - Thiếu niên nhà ai tựa thanh kiếm (2)
57 Chương 57: Hương trong trướng - Đừng cười kẻ đa tình điên cuồng (1)
58 Chương 58: Hương trong trướng - Đừng cười kẻ đa tình điên cuồng (2)
59 Chương 59: Hương trong trướng - Ngọc bích tươi đẹp vỡ vụn (1)
60 Chương 60: Hương trong trướng - Ngọc bích tươi đẹp vỡ vụn (2)
61 Chương 61: Hương trong trướng - Hương hoa ưu sầu lạnh giấc mộng uyên ương (1)
62 Chương 62: Hương trong trướng - Hương hoa ưu sầu lạnh giấc mộng uyên ương (2)
63 Chương 63: Hương trong trướng - Ghi nhớ tương tư ném sinh tử (1)
64 Chương 64: Hương trong trướng - Ghi nhớ tương tư ném sinh tử (2)
65 Chương 65: Hương trong trướng - Hoa bay lưu mộng nhẹ lướt sóng (1)
66 Chương 66: Hương trong trướng - Hoa bay lưu mộng nhẹ lướt sóng (2)
67 Chương 67: Hương trong trướng - Kim ốc có oán không ngủ được (1)
68 Chương 68: Hương trong trướng - Kim ốc có oán không ngủ được (2)
69 Chương 69: Hương trong trướng - Tú bình đa tình trăng qua cửa sổ (1)
70 Chương 70: Hương trong trướng - Tú bình đa tình trăng qua cửa sổ (2)
71 Chương 71: Hương trong trướng - Tú bình đa tình trăng qua cửa sổ (3)
72 Chương 72: Hương trong trướng - Mây chiều từng che phủ núi xanh
73 Chương 73: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu *bích thủy (1)
74 Chương 74: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu bích thủy (2)
75 Chương 75: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu bích thủy (3)
76 Chương 76: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu bích thủy (4)
77 Chương 77: Đài chiếu sáng mấy ý nhà
78 Chương 78: Hương trong trướng - Che giấu sấm chớp phí tâm tư (1)
79 Chương 79: Hương trong trướng - Che giấu sấm chớp phí tâm tư (2)
80 Chương 80: Uyên ương phổ (1)
81 Chương 81: Uyên ương phổ (2)
82 Chương 82: Uyên ương phổ (3)
83 Chương 83: Uyên ương phổ (4)
84 Chương 84: Uyên ương phổ (5)
85 Chương 85: Uyên ương phổ (6)
86 Chương 86: Uyên ương phổ (7)
87 Chương 87: Uyên ương phổ (8)
88 Chương 88: Uyên ương phổ (9)
89 Chương 89: Uyên ương phổ (10)
90 Chương 90: Uyên ương phổ (11)
91 Chương 91: Uyên ương phổ (12)
92 Chương 92: Uyên ương phổ (13)
93 Chương 93: Uyên ương phổ (14)
94 Chương 94: Uyên ương phổ (15)
95 Chương 95: Uyên ương phổ (16)
96 Chương 96: Uyên ương phổ (17)
97 Chương 97: Uyên ương phổ (18)
98 Chương 98: Uyên ương phổ (19)
99 Chương 99: Uyên ương phổ (20)
100 Chương 100: Uyên ương phổ (21)
101 Chương 101: Uyên ương phổ (22)
102 Chương 102: Uyên ương phổ (23)
103 Chương 103: Uyên ương phổ (24)
104 Chương 104: Uyên ương phổ (25)
105 Chương 105: Uyên ương phổ (26)
106 Chương 106: Uyên ương phổ (27)
107 Chương 107: Uyên ương phổ (28)
108 Chương 108: Bàn long kiếp (1)
109 Chương 109: Bàn long kiếp (2)
110 Chương 110: Bàn long kiếp (3)
111 Chương 111: Bàn long kiếp (4)
112 Chương 112: Bàn long kiếp (5)
113 Chương 113: Bàn long kiếp (6)
114 Chương 114: Bàn long kiếp (7)
115 Chương 115: Bàn long kiếp (8)
116 Chương 116: Bàn long kiếp (9)
117 Chương 117: Bàn long kiếp (10)
118 Chương 118: Bàn long kiếp (11)
119 Chương 119: Bàn long kiếp (12)
120 Chương 120: Bàn long kiếp (13)
121 Chương 121: Bàn long kiếp (14)
122 Chương 122: Bàn long kiếp (15)
123 Chương 123: Bàn long kiếp (16)
124 Chương 124: Bàn long kiếp (17)
125 Chương 125: Bàn long kiếp (18)
126 Chương 126: Bàn long kiếp (19)
127 Chương 127: Bàn long kiếp (20)
128 Chương 128: Bàn long kiếp (21)
129 Chương 129: Bàn long kiếp (22)
130 Chương 130: Bàn long kiếp (23)
131 Chương 131: Bàn long kiếp (24)
132 Chương 132: Bàn long kiếp (25) đại kết cục
133 Chương 133: Phiên ngoại: Bí huy đồ
134 Chương 134: Phiên ngoại: Thất tịch
135 Chương 135: Phiên ngoại: Nha đầu nhóm bếp
136 Chương 136: Phiên ngoại: Trùng dương
137 Chương 137: Phiên ngoại: Hà đăng (đèn hoa sen)
138 Chương 138: Phiên ngoại: Đoan ngọ
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224
225 Chương 225
226 Chương 226
227 Chương 227
228 Chương 228
229 Chương 229
230 Chương 230
231 Chương 231
232 Chương 232
233 Chương 233
234 Chương 234
235 Chương 235
236 Chương 236
237 Chương 237
238 Chương 238
239 Chương 239
240 Chương 240
241 Chương 241
242 Chương 242
243 Chương 243
244 Chương 244
245 Chương 245
246 Chương 246
247 Chương 247
248 Chương 248
249 Chương 249
250 Chương 250
251 Chương 251
252 Chương 252
253 Chương 253
254 Chương 254
255 Chương 255
256 Chương 256
257 Chương 257
258 Chương 258
259 Chương 259: Phiên Ngoại Bí Huy Đồ
260 Chương 260: Phiên Ngoại Thất Tịch
261 Chương 261: Phiên Ngoại Nha Đầu Nhóm Bếp
262 Chương 262: Phiên Ngoại Trùng Dương
263 Chương 263: Phiên Ngoại Hà Đăng Đèn Hoa Sen
264 Chương 264: Phiên Ngoại Đoan Ngọ
Chapter

Updated 264 Episodes

1
Chương 1: Linh hạc tủy (1)
2
Chương 2: Linh hạc tủy (2)
3
Chương 3: Linh hạc tủy (3)
4
Chương 4: Linh hạc tủy (4)
5
Chương 5: Linh hạc tủy (5)
6
Chương 6: Linh hạc tủy (6)
7
Chương 7: Linh hạc tủy (7)
8
Chương 8: Linh hạc tủy (8)
9
Chương 9: Linh hạc tủy (9)
10
Chương 10: Linh hạc tủy (10)
11
Chương 11: Linh hạc tủy (11)
12
Chương 12: Linh hạc tủy (12)
13
Chương 13: Linh hạc tủy (13)
14
Chương 14: Linh hạc tủy (14)
15
Chương 15: Lnh hạc tủy (15)
16
Chương 16: Linh hạc tủy (16)
17
Chương 17: Linh hạc tủy (17)
18
Chương 18: Linh hạc tủy (18)
19
Chương 19: Linh hạc tủy (19)
20
Chương 20: Linh hạc tủy (20)
21
Chương 21: Linh hạc tuỷ (21)
22
Chương 22: Linh hạc tuỷ (22)
23
Chương 23: Linh hạc tủy (23)
24
Chương 24: Linh hạc tủy (24)
25
Chương 25: Linh hạc tủy (25)
26
Chương 26: Linh hạc tủy (26)
27
Chương 27: Linh hạc tủy (27)
28
Chương 28: Linh hạc tủy (28)
29
Chương 29: Linh hạc tủy (29)
30
Chương 30: Linh hạc tủy (30)
31
Chương 31: Linh hạc tủy (31)
32
Chương 32: Linh hạc tủy (32)
33
Chương 33: Linh hạc tủy (33)
34
Chương 34: Linh hạc tủy (34)
35
Chương 35: Linh hạc tủy (35)
36
Chương 36: Linh hạc tủy (36)
37
Chương 37: Linh hạc tủy (37)
38
Chương 38: Linh hạc tủy (38)
39
Chương 39: Linh hạc tủy (39)
40
Chương 40: Linh hạc tủy (40)
41
Chương 41: Linh hạc tủy (41)
42
Chương 42: Linh hạc tủy (42)
43
Chương 43: Linh hạc tủy (43)
44
Chương 44: Linh hạc tủy (44)
45
Chương 45: Linh hạc tủy (45)
46
Chương 46: Linh hạc tủy (46)
47
Chương 47: Linh hạc tủy (47)
48
Chương 48: Linh hạc tủy (48)
49
Chương 49: Linh hạc tủy (49)
50
Chương 50: Linh hạc tủy (50)
51
Chương 51: Linh hạc tủy (51)
52
Chương 52: Linh hạc tủy (52)
53
Chương 53: Linh hạc tủy : Lại thấy mưa đêm loạn hồng trần (1)
54
Chương 54: Linh hạc tủy : Lại thấy mưa đêm loạn hồng trần (2)
55
Chương 55: Hương trong trướng - Thiếu niên nhà ai tựa thanh kiếm (1)
56
Chương 56: Hương trong trướng - Thiếu niên nhà ai tựa thanh kiếm (2)
57
Chương 57: Hương trong trướng - Đừng cười kẻ đa tình điên cuồng (1)
58
Chương 58: Hương trong trướng - Đừng cười kẻ đa tình điên cuồng (2)
59
Chương 59: Hương trong trướng - Ngọc bích tươi đẹp vỡ vụn (1)
60
Chương 60: Hương trong trướng - Ngọc bích tươi đẹp vỡ vụn (2)
61
Chương 61: Hương trong trướng - Hương hoa ưu sầu lạnh giấc mộng uyên ương (1)
62
Chương 62: Hương trong trướng - Hương hoa ưu sầu lạnh giấc mộng uyên ương (2)
63
Chương 63: Hương trong trướng - Ghi nhớ tương tư ném sinh tử (1)
64
Chương 64: Hương trong trướng - Ghi nhớ tương tư ném sinh tử (2)
65
Chương 65: Hương trong trướng - Hoa bay lưu mộng nhẹ lướt sóng (1)
66
Chương 66: Hương trong trướng - Hoa bay lưu mộng nhẹ lướt sóng (2)
67
Chương 67: Hương trong trướng - Kim ốc có oán không ngủ được (1)
68
Chương 68: Hương trong trướng - Kim ốc có oán không ngủ được (2)
69
Chương 69: Hương trong trướng - Tú bình đa tình trăng qua cửa sổ (1)
70
Chương 70: Hương trong trướng - Tú bình đa tình trăng qua cửa sổ (2)
71
Chương 71: Hương trong trướng - Tú bình đa tình trăng qua cửa sổ (3)
72
Chương 72: Hương trong trướng - Mây chiều từng che phủ núi xanh
73
Chương 73: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu *bích thủy (1)
74
Chương 74: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu bích thủy (2)
75
Chương 75: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu bích thủy (3)
76
Chương 76: Hương trong trướng - Nơi tận cùng núi xanh, cất giấu bích thủy (4)
77
Chương 77: Đài chiếu sáng mấy ý nhà
78
Chương 78: Hương trong trướng - Che giấu sấm chớp phí tâm tư (1)
79
Chương 79: Hương trong trướng - Che giấu sấm chớp phí tâm tư (2)
80
Chương 80: Uyên ương phổ (1)
81
Chương 81: Uyên ương phổ (2)
82
Chương 82: Uyên ương phổ (3)
83
Chương 83: Uyên ương phổ (4)
84
Chương 84: Uyên ương phổ (5)
85
Chương 85: Uyên ương phổ (6)
86
Chương 86: Uyên ương phổ (7)
87
Chương 87: Uyên ương phổ (8)
88
Chương 88: Uyên ương phổ (9)
89
Chương 89: Uyên ương phổ (10)
90
Chương 90: Uyên ương phổ (11)
91
Chương 91: Uyên ương phổ (12)
92
Chương 92: Uyên ương phổ (13)
93
Chương 93: Uyên ương phổ (14)
94
Chương 94: Uyên ương phổ (15)
95
Chương 95: Uyên ương phổ (16)
96
Chương 96: Uyên ương phổ (17)
97
Chương 97: Uyên ương phổ (18)
98
Chương 98: Uyên ương phổ (19)
99
Chương 99: Uyên ương phổ (20)
100
Chương 100: Uyên ương phổ (21)
101
Chương 101: Uyên ương phổ (22)
102
Chương 102: Uyên ương phổ (23)
103
Chương 103: Uyên ương phổ (24)
104
Chương 104: Uyên ương phổ (25)
105
Chương 105: Uyên ương phổ (26)
106
Chương 106: Uyên ương phổ (27)
107
Chương 107: Uyên ương phổ (28)
108
Chương 108: Bàn long kiếp (1)
109
Chương 109: Bàn long kiếp (2)
110
Chương 110: Bàn long kiếp (3)
111
Chương 111: Bàn long kiếp (4)
112
Chương 112: Bàn long kiếp (5)
113
Chương 113: Bàn long kiếp (6)
114
Chương 114: Bàn long kiếp (7)
115
Chương 115: Bàn long kiếp (8)
116
Chương 116: Bàn long kiếp (9)
117
Chương 117: Bàn long kiếp (10)
118
Chương 118: Bàn long kiếp (11)
119
Chương 119: Bàn long kiếp (12)
120
Chương 120: Bàn long kiếp (13)
121
Chương 121: Bàn long kiếp (14)
122
Chương 122: Bàn long kiếp (15)
123
Chương 123: Bàn long kiếp (16)
124
Chương 124: Bàn long kiếp (17)
125
Chương 125: Bàn long kiếp (18)
126
Chương 126: Bàn long kiếp (19)
127
Chương 127: Bàn long kiếp (20)
128
Chương 128: Bàn long kiếp (21)
129
Chương 129: Bàn long kiếp (22)
130
Chương 130: Bàn long kiếp (23)
131
Chương 131: Bàn long kiếp (24)
132
Chương 132: Bàn long kiếp (25) đại kết cục
133
Chương 133: Phiên ngoại: Bí huy đồ
134
Chương 134: Phiên ngoại: Thất tịch
135
Chương 135: Phiên ngoại: Nha đầu nhóm bếp
136
Chương 136: Phiên ngoại: Trùng dương
137
Chương 137: Phiên ngoại: Hà đăng (đèn hoa sen)
138
Chương 138: Phiên ngoại: Đoan ngọ
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224
225
Chương 225
226
Chương 226
227
Chương 227
228
Chương 228
229
Chương 229
230
Chương 230
231
Chương 231
232
Chương 232
233
Chương 233
234
Chương 234
235
Chương 235
236
Chương 236
237
Chương 237
238
Chương 238
239
Chương 239
240
Chương 240
241
Chương 241
242
Chương 242
243
Chương 243
244
Chương 244
245
Chương 245
246
Chương 246
247
Chương 247
248
Chương 248
249
Chương 249
250
Chương 250
251
Chương 251
252
Chương 252
253
Chương 253
254
Chương 254
255
Chương 255
256
Chương 256
257
Chương 257
258
Chương 258
259
Chương 259: Phiên Ngoại Bí Huy Đồ
260
Chương 260: Phiên Ngoại Thất Tịch
261
Chương 261: Phiên Ngoại Nha Đầu Nhóm Bếp
262
Chương 262: Phiên Ngoại Trùng Dương
263
Chương 263: Phiên Ngoại Hà Đăng Đèn Hoa Sen
264
Chương 264: Phiên Ngoại Đoan Ngọ