Chương 115: Ngắm đèn

Lục Thanh Lam kiếp trước không có hài tử, cưng chiều Vinh ca nhi như nhi tử, chịu không nổi nhất là Tiểu bàn tử này làm nũng với nàng, nhất thời lời cự tuyệt đến bên miệng lại không nói nên lời.

Tam công chúa ở một bên nhìn không nổi nữa. “Các làm ngươi ca ca tỷ tỷ thế nào vậy?” Tam công chúa nhìn bộ dáng Vinh ca nhi thật là đáng yêu cực kỳ, một tay kéo Vinh ca nhi qua, nhéo khuôn mặt nhỏ bé mập ục ục của hắn, chỉ cảm thấy xúc cảm thật là tốt, nàng vỗ ngực nói: “Vinh ca nhi, đừng sợ, bọn họ không mang theo ngươi đi chơi, ta dẫn ngươi đi.”

Vinh ca nhi có chút nghi hoặc nhìn Tam công chúa thư hùng khó phân biệt trước mắt, may mà người ta vô cùng thông minh, lập tức liền nhận ra Tam công chúa, hắn quen phỉnh người khác, con ngươi đảo một vòng nói: “Ngươi là ca ca nhà ai a, bộ dạng thật anh tuấn!”

“Ha ha ha!” Tam công chúa nghe Vinh ca nhi nói không khỏi rất đắc ý, lúc trước mặc kệ là Lục Thanh Lam hay là Lục Văn Đình, đều liếc mắt một cái liền nhận ra nàng, làm cho nàng hơi có chút cảm giác thất bại, Vinh ca nhi tâng bốc nàng như vậy, nàng lập tức liền xem Vinh ca nhi là tri kỷ. “Tiểu tử ngoan, vẫn là ngươi có nhãn lực.” Nàng vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Vinh ca nhi, “Đi, chúng ta lên xe.”

Lôi kéo Vinh ca nhi lên xe ngựa.

Vinh ca nhi lúc này tìm được núi dựa lớn, đắc ý vểnh vểnh miệng về phía ca ca tỷ tỷ, theo Tam công chúa cùng lên xe ngựa.

Lục Văn Đình và Lục Thanh Lam nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ. Tiêu Nguyên San dù sao cũng là công chúa, bọn họ không tiện làm mất mặt mũi của nàng. Lục Văn Đình kêu một gã sai vặt tới, bảo hắn đi về chỗ Lục Thần và Kỷ thị nói một tiếng, Vinh ca nhi đi theo đám bọn hắn.

Nhất thời Lục Thanh Lam cũng lên xe ngựa, thời điểm không còn sớm, Lục Văn Đình phân phó phu xe đánh xe ngựa, ra khỏi đại môn Hầu phủ.

Trên xe ngựa Tam công chúa không biết từ nơi nào lấy ra một bọc bánh hoa quế, cùng Vinh ca nhi hai cật hóa chia nhau ra ăn, Vinh ca nhi giống như ăn được cái gì ngon nhất trên đời, mặt mày hớn hở. Tam công chúa cũng cảm giác mình tìm được tri kỷ.

Tam công chúa đưa cho Lục Thanh Lam một khối bánh hoa quế, “Ngươi không ăn sao?”

Lục Thanh Lam tức giận nói: “Ta vừa mới ăn cơm tối, làm sao còn bụng để ăn?”

Vinh ca nhi vỗ vỗ cái bụng nhỏ tròn vo của mình, ngẩng đầu nhìn Lục Thanh Lam một cái, nghiêm túc nói: “Lục tỷ tỷ, bụng ăn cơm và bụng ăn điểm tâm không phải là một bụng!”

“Ha ha ha...” Tam công chúa cười đến thiếu chút nữa đau sốc hông, “Vinh ca nhi nói quá đúng. Ngươi xem ngươi gầy thành cái dạng gì rồi, chính là ăn quá ít. Người sống cả đời, không phải là vì ăn sao?”

Vinh ca nhi liên tiếp gật đầu, cảm thấy lời Tam công chúa nói thật là chí lý.

Lục Thanh Lam cạn lời, đối với cật hóa mà nói, quả nhiên sinh ra chính là vì “Ăn”. Nàng thấy Vinh ca nhi ăn xong một khối bánh hoa quế, tam công chúa lại đưa tới một khối, tức giận nói: “Lục Văn Vinh, ngươi chưa xong hay sao? Cũng không nhìn xem mình mập thành cái dạng gì rồi, ngươi không giảm béo hả? Cả ngày chỉ có biết ăn ăn ăn, heo cũng còn thon thả hơn ngươi một chút đấy!”

Vinh ca nhi tham ăn thích ăn, thể trọng là một vấn đề lớn, mấy năm nay nàng và Kỷ thị đã tìm cách khống chế sức ăn của hắn, chẳng qua hiệu quả quá nhỏ thôi.

Vinh ca nhi bị tỷ tỷ ghét bỏ, vẻ mặt ủy khuất, tỷ tỷ ngày thường đối đãi với hắn vô cùng tốt, hắn cũng nguyện ý thân cận với tỷ tỷ, nhưng nàng thật sự tức giận, hắn cũng rất sợ.

Tam công chúa nghe xong lại nhéo khuôn mặt béo của Vinh ca nhi lần nữa: “Vinh ca nhi thế này không phải là rất tốt sao, giảm cân làm gì?”

Lục Thanh Lam tức giận nói: “Mập như vậy rồi, ngươi còn nói rất tốt? Nam tử của Lục gia chúng ta, người nào không phong thần tuấn lãng, duy chỉ có ngươi mập thành như vậy! Ta thấy tiếp tục như vậy nữa, đợi tiểu tử này trưởng thành còn ai chịu đem khuê nữ gả cho hắn, để hắn cả đời không cưới được vợ!”

Vinh ca nhi nghe xong lời này, đầu tiên là cảm nhận được dường như có nguy cơ khổng lồ gì đó, vội vàng thả điểm tâm chưa ăn hết trong tay lên bàn nhỏ trong xe ngựa, nghiêm túc nói: “Vinh ca nhi muốn cưới vợ.”

Tam công chúa cũng nhịn không được, cười ngã vào trong ngực Lục Thanh Lam.

Dọc theo con đường này có liều thuốc vui vẻ Vinh ca nhi, hai tiểu cô nương quả thực cảm thấy ngồi xe cũng là một loại hưởng thụ.

Tam công chúa rất ít đi ra ngoài, liền hỏi Lục Thanh Lam: “Chúng ta bây giờ đi chỗ nào?”

Lục Thanh Lam nói: “Hội đèn lồng Tết Nguyên Tiêu, trước đường Trường Ninh phụ cận miếu Quan Đế náo nhiệt nhất, hàng năm đều có đội sư Long Vũ múa ở bên ngoài...” Nàng còn chưa nói hết, Tam công chúa liền kích động xen vào: “Vậy chúng ta đi phố Trường Ninh đi.”

Lục Thanh Lam cười nói: “Đương nhiên là đi phố Trường Ninh.” Vinh ca nhi dựng thẳng lỗ tai ở bên cạnh lắng nghe, nghe nói muốn đi chỗ náo nhiệt nhất, lập tức cực kỳ cao hứng.

Rất nhanh đã đến phố Trường Ninh, lúc Tam công chúa vén rèm xe lên nhìn ra bên ngoài, đã thấy khắp cả con đường đều là đèn đuốc sáng trưng.

Phố Trường Ninh dài vô cùng, hai bên đường đi treo nhiều loại đèn, rất nhiều nam nữ trẻ tuổi kết thành nhóm dạo chơi trên đường, khắp nơi đều là âm thanh cười nói vui vẻ. Hội đèn lồng mười lăm tháng giêng, là ngày hiếm khi có thể không cần cố kỵ nam nữ đại phòng, đối với rất nhiều tiểu cô nương mà nói so với qua năm mới còn cao hứng hơn.

Lục Thanh Lam xuống xe ngựa, đã nhìn thấy hai cật hóa Tam công chúa và Vinh ca nhi xuống xe ngựa sớm hơn mình chỉ chỉ mấy quầy hàng ăn vặt đối diện.

Cảm thấy hai người này thật sự là hết thuốc chữa.

Tam công chúa chưa từng đi dạo hội đèn lồng thượng nguyên, nhìn cái gì cũng đều mới lạ, hưng phấn đỏ bừng cả khuôn mặt, còn không bằng Vinh ca nhi.

Lục Thanh Lam đi tới nói: “Ngươi không phải là tới ngắm đèn sao?”

Tam công chúa lúc này mới lôi kéo tay Lục Thanh Lam hưng phấn nói: “Đi, chúng ta đi ngắm đèn đi.”

Hai tiểu cô nương đi tới một chỗ bán đèn kéo quân và đèn cung đình, nha hoàn bà tử của Hầu phủ đều được nghiêm chỉnh huấn luyện, lập tức vây quanh, tận lực không để cho người không có phận sự tiến vào vòng tròn của bọn họ. Chẳng qua hôm nay hội đèn lồng quá nhiều người, cũng chỉ có thể tận lực làm được như vậy mà thôi.

Tam công chúa cả kinh nói: “Mau nhìn kìa, đèn con thỏ! A, cái kia là đèn con hổ!” Nàng mặc nam trang, cố tình lại không biết che dấu thanh âm của mình, nhất thời có không ít người đều quay đầu lại nhìn nàng.

Lục Thanh Lam cũng lười nhắc nhở nàng.

Lúc này Vinh ca nhi cũng đi theo Lục Văn Đình đi tới, Lục Văn Đình nắm tay đệ đệ. Lục Văn Đình tuổi mặc dù không lớn, nhưng xưa nay làm việc ổn thỏa, hắn quyết định, tối hôm nay vô luận phát sinh chuyện gì, cũng phải để Vinh ca nhi đứng ở trong tầm mắt của hắn.

Tam công chúa quay đầu nói với Vinh ca nhi: “Vinh ca nhi ngươi muốn đèn gì, bổn công... bổn công tử mua cho ngươi.”

Vinh ca nhi hết sức hưng phấn, liên tiếp muốn bảy tám loại, Tam công chúa dù sao cũng là người giàu có, cũng không quan tâm mấy cái này, chẳng những mua cho Vinh ca nhi mấy loại kia, mình còn mua nhiều hơn cả Vinh ca nhi.

Trong lúc nhất thời trên tay nhóm nha hoàn bà tử tất cả đều cầm đèn lồng.

Lục Thanh Lam thấy ông chủ bán đèn lồng kia cao hứng miệng không khép lại được, đây là muốn bao hết sạp đèn của hắn a.

Đây vẫn chỉ là mới bắt đầu, Tam công chúa lôi kéo Lục Thanh Lam đi dạo cả một đường, cả một đường chính là ăn và mua mua mua đèn lồng, suýt chút nữa mua hết sạch cả phố, cái loại hăng hái điên cuồng này, khiến Lục Thanh Lam chỉ đành nghẹn họng nhìn trân trối.

Hôm nay nhóm nha hoàn tử đi theo hai tiểu cô nương cũng là quy mô lớn, nhưng bọn họ vẫn cầm không nổi, đành phải đưa đến xe ngựa từng chuyến từng chuyến những thứ Tam công chúa mua về, đặc biệt tìm người trông giữ.

Lục Thanh Lam cạn lời: “Ngươi mua nhiều đèn lồng như vậy làm gì, chẳng lẽ ngươi muốn trở về Tử Cấm thành mở hội đèn lồng?”

Tam công chúa nói: “Ta thích a!” Thật ra hàng năm trong cung đều làm đèn lồng, Tam công chúa hàng năm cũng đều có được đèn lồng phụ hoàng ban thưởng, đèn lồng mà những người tay nghề giỏi trong cung làm ra, so với những thứ hàng vỉa hè, cấp bậc đương nhiên không biết cao hơn bao nhiêu lần.

Chẳng qua nàng cũng không cảm thấy hứng thú lắm với mấy cái đèn lồng trong cung kia, ngược lại thích loại thôn quê này, nàng thích, thật ra là loại cảm giác tự do tự tại vô câu vô thúc này.

Lục Thanh Lam từng ở Tử Cấm thành bốn phương tám hướng đều là tường vây kia trải qua thời gian mười năm, đối với ý nghĩ của Tam công chúa nàng vẫn hiểu, cũng không khuyên nàng nữa, dù sao cũng không tốn tiền của nàng.

Hai người dạo chơi, đi tới trước cửa một tòa đại tửu lâu. Tam công chúa thấy tòa tửu lâu này xây hết sức khí phái, liền hỏi Lục Thanh Lam: “Đây là chỗ nào?”

Lục Thanh Lam đáp: “Đây là Thái Bạch lâu, là tửu lâu lớn nhất trên phố Trường Ninh, hàng năm đến tết Nguyên Tiêu, quan lại quyền quý đều sẽ tranh giành ngồi ở chỗ này, bởi vì Thái Bạch lâu cao ba tầng, tầm nhìn tốt vô cùng, đứng ở tầng trên cùng có thể quan sát toàn bộ phố Trường Ninh, núi đèn biển đèn đầy đường, cực kỳ tráng lệ, gian phòng tầng ba đối diện phố Trường Ninh kia của Thái Bạch lâu, đều là để cho người địa vị tôn quý nhất, cho dù có tiền cũng không đặt được...”

Tam công chúa hỏi: “Ngươi tới xem rồi sao? Sao ngươi biết rõ như thế?”

“Chưa xem.” Lục Thanh Lam cười cười, nhớ lại một chút chuyện không vui. Ở kiếp trước, Tiêu Thiểu Huyền sau khi lên ngôi, từng ở tết Nguyên Tiêu dẫn nàng đến xem núi đèn, cho nên khắc sâu ấn tượng.

Thật ra năm nay Trường Hưng Hầu phủ đã đặt gian phòng ở Thái Bạch lâu, chẳng qua mấy người Lục Thanh Nhân, Lục Thanh Dung ở đó, hai huynh muội ai cũng đều không có ý muốn đi qua tham gia náo nhiệt.

Hai người nói chuyện, Tam công chúa chỉ vào một trận đèn cách đó không xa hỏi: “Đây là cái gì?”

“Đó là trận đèn Cửu Cung Bát Quái.” Lục Thanh Lam kiên nhẫn giải thích cho bảo bảo tò mò này, “Thái Bạch lâu là tửu lâu kiếm lợi nhiều nhất kinh sư, hàng năm đều sẽ bỏ vốn làm hội đèn lồng, thỉnh thoảng cũng sẽ thiết trí trận đèn ở cửa nhà mình, trận đèn này ẩn chứa trận pháp Cửu Cung Bát quái... Nếu không hiểu được thuật kỳ môn độn giáp, vô luận di chuyển ở bên trong bao lâu, cũng sẽ đi ra cánh cửa ban đầu, thậm chí, có khả năng bị lạc đường, không đi ra được. Nếu có thể đi ra trong thời gian quy định, tửu lâu sẽ xuất ra phần thưởng.”

Lục Văn Đình ở một bên cẩn thận nhìn thật kỹ, bỗng nhiên “Ồ” một tiếng, “Hẳn là Bát môn kim tỏa trận.”

Tam công chúa hỏi: “Lục Tam ca, Bát môn kim tỏa trận là cái gì?”

Lục Văn Đình giải thích: “Bát môn kim tỏa trận này trong truyền thuyết chính là Chư Cát Khổng Minh nghiên cứu vẽ thành. Tám cửa, hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai. Nếu muốn đi ra trận này, duy chỉ có vào từ cửa sinh; nếu mà vào từ cửa đỗ, cửa tử, thì tất sẽ bị lạc đường; vào từ các cửa còn lại, thì sẽ không công mà lui, trở về đường cũ.” Lục Văn Đình suốt ngày đi theo Lão Hầu gia học hành quân đánh giặc, quân trận cũng là môn tất yếu.

Tam công chúa vẻ mặt sùng bái nhìn Lục Văn Đình nói: “Thần kỳ như thế.” Lại quay đầu nói: “Bảo Nhi, chúng ta có nên đi vào xem một chút không?”

Tam công chúa nhìn thấy có không ít người đi vào thử trận, không khỏi có chút nóng lòng muốn thử. Vốn Bát môn kim tỏa trận này chỉ là trò chơi, đã sớm giảm bớt độ khó. Huống chi cho dù không đi ra được, Thái Bạch lâu cũng đã sớm an bài người đặc biệt hiểu trận pháp ở gần đó, sẽ đi vào dẫn người ra.

Lại nói, Lục Thanh Lam cũng có học qua kỳ môn độn giáp.Kiếp trước trong cung vắng lặng nhàm chán, nàng phát triển vô số niềm yêu thích, ngoại trừ cầm kỳ thư họa, kỳ môn độn giáp ngũ hành cũng là một trong số đó, “Bát môn kim tỏa trận” này cũng không phải là đại trận nguyên bản của Chư Cát Khổng Minh, nàng vẫn nắm chắc có thể đi ra được.

Chẳng qua việc trọng sinh một kiếp, nàng sớm hiểu đạo lý “Giấu dốt”, đang muốn tìm cách thuyết phục Tam công chúa không nên vào đi, liền nghe thấy không xa một thanh âm hưng phấn hô lên: “Bảo Nhi, Lục Tam ca, sao các ngươi lại ở chỗ này?”

Liền thấy một thiếu nữ mặc quần áo màu anh đào, dung mạo tú nhã tuyệt luân lôi kéo một thiếu niên vóc người cao cao tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ bước nhanh đi qua.

Nữ hài nhi kia kéo tay Lục Thanh Lam nói: “Bảo Nhi, không phải ngươi nói tối nay không xuất môn sao?”

Tam công chúa liền bĩu môi, người này không phải là Tiêu Kỳ thì là ai. Cùng Tiêu Kỳ đi tới là ca ca song sinh của nàng Tiêu Thiểu Hủ.

Lục Thanh Lam ho khan một tiếng, Tiêu Kỳ lúc này mới nhìn rõ Tam công chúa ở bên cạnh, vội vàng hành lễ với Tam công chúa. Tam công chúa nhìn thấy Tiêu Kỳ thái độ rõ ràng lãnh đạm đi.

Tiêu Thiểu Hủ và Lục Văn Đình bên kia cũng chào hỏi lẫn nhau.

Mới vừa hàn huyên mấy câu, liền nghe thấy cách đó không xa truyền đến một trận hoan hô, “Đi ra rồi! Đi ra rồi! Vị công tử này thật là lợi hại a, chỉ thời gian một khắc nửa chung liền đi ra, ít hơn một phần ba so với thời gian Thái Bạch lâu quy định đấy.”

“Quả nhiên là vào từ cửa sinh ra từ cửa cảnh a!”

Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy một thiếu niên tuấn mỹ mặc hoa phục màu xanh ngọc, vừa đi ra từ một trong những cửa của trận đèn. Tam công chúa nhìn thấy thân ảnh màu xanh ngọc kia, nhất thời không chuyển nổi mắt.

Là đại vương tử Yến quốc Tưởng Tín Hồng.

Lục Thanh Lam đã nói, Tiêu Thiểu Hủ từ trước đến giờ Tiêu bất ly Mạnh, Mạnh bất ly Tiêu Tưởng Tín Hồng hôm nay sao lại không tới, thì ra là đã đi vào trận đèn.

Chapter
1 Chương 1: Nguyên nhân
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Chúc phúc
4 Chương 4: Cha mẹ
5 Chương 5: Tiến cung
6 Chương 6: Sơ ngộ
7 Chương 7: Giao phong*
8 Chương 8: Thỉnh an
9 Chương 9: Thiên vị
10 Chương 10: Yếu điểm
11 Chương 11: Tiến cung lần hai
12 Chương 12: Chỗ dựa
13 Chương 13: Bôi thuốc
14 Chương 14: Phân xử
15 Chương 15: Ăn hàng
16 Chương 16: Làm bạn
17 Chương 17: Trắc phi
18 Chương 18: Độc kế
19 Chương 19: Phá vỡ cục diện
20 Chương 20: Tiến cung lần ba
21 Chương 21
22 Chương 22: Giám sát
23 Chương 23: Chày gỗ
24 Chương 24: Yến hội
25 Chương 25: Xáo trộn
26 Chương 26: Làm bẽ mặt
27 Chương 27: Bẽ mặt (2)
28 Chương 28: Bẽ mặt (3)
29 Chương 29: Bẽ mặt (4)
30 Chương 30: Bẽ mặt (5)
31 Chương 31: Bẽ mặt (6)
32 Chương 32: Tâm cơ
33 Chương 33: Tâm cơ (2)
34 Chương 34: Tâm cơ (3)
35 Chương 35: Thông minh sớm
36 Chương 36: Chuẩn bị
37 Chương 37: Chủ mưu
38 Chương 38: Đầu mối
39 Chương 39: Đánh vỡ
40 Chương 40: Khổ sở
41 Chương 41: Khổ sở (2)
42 Chương 42: Khổ sở (3)
43 Chương 43: Tìm đường chết
44 Chương 44: Tìm đường chết (2)
45 Chương 45: Tìm đường chết (3)
46 Chương 46: Chuyện tốt thành đôi
47 Chương 47: Chuyện tốt thành đôi (2)
48 Chương 48: Chuyện tốt thành đôi (3)
49 Chương 49: Chuyện tốt thành đôi (4)
50 Chương 50: Lớn lên
51 Chương 51: Tình ý nảy mầm
52 Chương 52: Gặp mặt
53 Chương 53: Mừng thọ
54 Chương 54: Lý Ngọc
55 Chương 55: Đối đầu
56 Chương 56: Xà họa
57 Chương 57: Cứu người
58 Chương 58: Chăm sóc
59 Chương 59: Khẩu thị tâm phi
60 Chương 60: Bước ngoặt
61 Chương 61: Ngọn nguồn
62 Chương 62: Ngọn nguồn (tiếp)
63 Chương 63: Lấy lòng
64 Chương 64: Phủ An Bình hầu
65 Chương 65: Kỳ lạ
66 Chương 66: Kỳ lạ (2)
67 Chương 67: Kỳ lạ (3)
68 Chương 68: Kỳ lạ (4)
69 Chương 69: Tình thâm
70 Chương 70: Trở về
71 Chương 71: Ở chung
72 Chương 72: Sinh con
73 Chương 73: Mưu kế
74 Chương 74: Phát mại
75 Chương 75: Báo thù
76 Chương 76: Hứa hôn
77 Chương 77: Thôn trang
78 Chương 78: Mong muốn
79 Chương 79: Hợp tác
80 Chương 80: Ước định
81 Chương 81: Biểu tỷ
82 Chương 82: Tuyển phi
83 Chương 83: Biểu tỷ
84 Chương 84: Cây mùa đông
85 Chương 85: Biểu tỷ (3)
86 Chương 86: Biểu tỷ (4)
87 Chương 87: Biểu tỷ (5)
88 Chương 88: Biểu tỷ (6)
89 Chương 89: Ác nhân tự có ác nhân trị
90 Chương 90: Lại mặt
91 Chương 91: Biểu tỷ (7)
92 Chương 92: Biểu tỷ (8)
93 Chương 93: Lên núi
94 Chương 94: Lên núi (2)
95 Chương 95: Lên núi (3)
96 Chương 96: Lên núi (4)
97 Chương 97: Lên núi (5)
98 Chương 98: Tự cứu
99 Chương 99: Biến nguy thành an
100 Chương 100: Chờ đợi
101 Chương 101: Được cứu
102 Chương 102: Ghen
103 Chương 103: Có thai
104 Chương 104: Mang thai (2)
105 Chương 105: Mang thai (3)
106 Chương 106: Mang thai (4)
107 Chương 107: Mang thai (5)
108 Chương 108: Diễn kịch
109 Chương 109: Vết răng
110 Chương 110: Mang thai (6)
111 Chương 111: Mang thai (7)
112 Chương 112: Mang thai (8)
113 Chương 113: Trộm đổi
114 Chương 114: Tết Nguyên Tiêu
115 Chương 115: Ngắm đèn
116 Chương 116: Cự tuyệt
117 Chương 117: Thiếu
118 Chương 118: Cứu giá
119 Chương 119: Lập công
120 Chương 120: Thiệt hại
121 Chương 121: Ghen ghét
122 Chương 122: Nhìn thấu
123 Chương 123: Tra rõ
124 Chương 124: Kết thân
125 Chương 125: Đổi cưới
126 Chương 126: Châm ngòi
127 Chương 127: Trúng kế
128 Chương 128: Xử trí
129 Chương 129: Khánh vương phủ
130 Chương 130: Quận chúa
131 Chương 131: Quận chúa (tiếp)
132 Chương 132: Bị tập kích
133 Chương 133: Tham vọng
134 Chương 134: Cấu kết
135 Chương 135: Đe dọa
136 Chương 136: Biến hóa
137 Chương 137: Nghiên mực
138 Chương 138: Đoan Ngọ
139 Chương 139: Cuộc thi thuyền rồng
140 Chương 140: Đấu thuyền rồng (tiếp)
141 Chương 141: Phản kích
142 Chương 142: Nguyệt sự
143 Chương 143: So nghệ
144 Chương 144: Thẳng người bước ra
145 Chương 145: Xứng danh
146 Chương 146: Vinh dự
147 Chương 147: Tâm linh tương thông
148 Chương 148: Làm mai
149 Chương 149: Cầu hôn
150 Chương 150: Tình nghĩa
151 Chương 151: Cưỡng hôn
152 Chương 152: Đề thân
153 Chương 153: Khảo nghiệm
154 Chương 154: Xúc động
155 Chương 155: Tứ cô nương xuất giá
156 Chương 156: Tính kế
157 Chương 157: Đột phá
158 Chương 158: Giải quyết
159 Chương 159: Tâm ngứa
160 Chương 160: Hà bao
161 Chương 161: Xuất hành
162 Chương 162: Tâm loạn
163 Chương 163: Vây săn
164 Chương 164: Định tâm hoàn
165 Chương 165: Che đậy
166 Chương 166: Dám yêu dám hận
167 Chương 167: Cầu tình
168 Chương 168: Biểu diễn
169 Chương 169: Tranh giành
170 Chương 170: Nhận lời
171 Chương 171: Con mồi
172 Chương 172: Phạm hiểm
173 Chương 173: Cái bẫy
174 Chương 174: Giằng co
175 Chương 175: Nguy cấp
176 Chương 176: Chuyển nguy thành an
177 Chương 177: Hoạn nạn
178 Chương 178: Ám tiễn
179 Chương 179: Truy lùng
180 Chương 180: Thân mật
181 Chương 181: Hồi mã thương*
182 Chương 182: Mạo hiểm
183 Chương 183: Lên cơn sốt
184 Chương 184: Đút ăn
185 Chương 185: Ký ức
186 Chương 186: Thanh Châu
187 Chương 187: Chuyện rắc rối
188 Chương 188: Trạm dịch
189 Chương 189: Lục soát
190 Chương 190: Chạm mặt
191 Chương 191: Tiêu điểm
192 Chương 192: Tiếp viện
193 Chương 193: Ca ca
194 Chương 194: Trở về
195 Chương 195: Hồi kinh
196 Chương 196: Địa đạo
197 Chương 197: Sinh con
198 Chương 198: Ra mặt cầu hôn
199 Chương 199: Bác bỏ mặt mũi
200 Chương 200: Công sự
201 Chương 201: Tới cửa
202 Chương 202: Tứ hôn
203 Chương 203: Thánh chỉ
204 Chương 204: Nạp thái
205 Chương 205: Đồ Cưới
206 Chương 206: Cái bẫy
207 Chương 207: Chờ đợi
208 Chương 208: Vạch trần
209 Chương 209: Ân chỉ
210 Chương 210: Hôn kỳ
211 Chương 211: Nhục nhã
212 Chương 212: Sính lễ
213 Chương 213: Đợi gả
214 Chương 214|: Xuất giá
215 Chương 215: | Rước dâu
216 Chương 216|: Động phòng
217 Chương 217|: Động phòng (hạ)
218 Chương 218|: Hàng đêm
219 Chương 219|: Thái hậu
220 Chương 220|: Bệ kiến*
221 Chương 221|: Hùng hổ doạ người
222 Chương 222|: Chỗ dựa
223 Chương 223|: Trinh phi
224 Chương 224|: Lập uy
225 Chương 225|: Nội trạch
226 Chương 226|: Lễ lại mặt
227 Chương 227|: Nhà mẹ đẻ
228 Chương 228|: Suy nghĩ không an phận
229 Chương 229|: Thăm dò thật giả
230 Chương 230|: Thanh lý
231 Chương 231|: Hạnh phúc
232 Chương 232|: Thế tử
233 Chương 233|: Nắm giữ
234 Chương 234|: Yến vương phủ
235 Chương 235|: Kích thích
236 Chương 236|: Yến quốc
237 Chương 237|: Đại thắng
238 Chương 238|: Khúc mắc
239 Chương 239|: Danh dự quay về
240 Chương 240|: Hạ thủ
241 Chương 241|: Tận tâm
242 Chương 242|: Hòa hợp
243 Chương 243|: Chứng cớ
244 Chương 244|: Cổ quái
245 Chương 245|: Lời đồn
246 Chương 246|: Làm ầm ĩ
247 Chương 247|: Hết đường chối cãi*
248 Chương 248|: Nhân quả
249 Chương 249|: Lạc định
250 Chương 250|: Phải giết
251 Chương 214: Xuất giá
252 Chương 216: Động phòng
253 Chương 217: Động phòng (hạ)
254 Chương 218: Hàng đêm
255 Chương 219: Thái hậu
256 Chương 220: Bệ kiến*
257 Chương 221: Hùng hổ doạ người
258 Chương 222: Chỗ dựa
259 Chương 223: Trinh phi
260 Chương 224: Lập uy
261 Chương 225: Nội trạch
262 Chương 226: Lễ lại mặt
263 Chương 227: Nhà mẹ đẻ
264 Chương 228: Suy nghĩ không an phận
265 Chương 229: Thăm dò thật giả
266 Chương 230: Thanh lý
267 Chương 231: Hạnh phúc
268 Chương 232: Thế tử
269 Chương 233: Nắm giữ
270 Chương 234: Yến vương phủ
271 Chương 235: Kích thích
272 Chương 236: Yến quốc
273 Chương 237: Đại thắng
274 Chương 238: Khúc mắc
275 Chương 239: Danh dự quay về
276 Chương 240: Hạ thủ
277 Chương 241: Tận tâm
278 Chương 242: Hòa hợp
279 Chương 243: Chứng cớ
280 Chương 244: Cổ quái
281 Chương 245: Lời đồn
282 Chương 246: Làm ầm ĩ
283 Chương 247: Hết đường chối cãi*
284 Chương 248: Nhân quả
285 Chương 249: Lạc định
286 Chương 250: Phải giết
287 Chương 251: Bị loại
288 Chương 252: Cách lòng
289 Chương 253: Ủng hộ
290 Chương 254: Mắt cao
291 Chương 255: Cố nhân
292 Chương 256: Đinh tử
293 Chương 257: Thành ý
294 Chương 258: Đại doanh
295 Chương 259: Bệnh sốt rét
296 Chương 260: Thuốc thử nghiệm
297 Chương 261: Hồi phủ
298 Chương 262: Dệt chuyện
299 Chương 263: Bí mật
300 Chương 264: Vặn hỏi
301 Chương 265: Bảo vệ
302 Chương 266: Xảy ra chuyện
303 Chương 267: Trừng trị
Chapter

Updated 303 Episodes

1
Chương 1: Nguyên nhân
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Chúc phúc
4
Chương 4: Cha mẹ
5
Chương 5: Tiến cung
6
Chương 6: Sơ ngộ
7
Chương 7: Giao phong*
8
Chương 8: Thỉnh an
9
Chương 9: Thiên vị
10
Chương 10: Yếu điểm
11
Chương 11: Tiến cung lần hai
12
Chương 12: Chỗ dựa
13
Chương 13: Bôi thuốc
14
Chương 14: Phân xử
15
Chương 15: Ăn hàng
16
Chương 16: Làm bạn
17
Chương 17: Trắc phi
18
Chương 18: Độc kế
19
Chương 19: Phá vỡ cục diện
20
Chương 20: Tiến cung lần ba
21
Chương 21
22
Chương 22: Giám sát
23
Chương 23: Chày gỗ
24
Chương 24: Yến hội
25
Chương 25: Xáo trộn
26
Chương 26: Làm bẽ mặt
27
Chương 27: Bẽ mặt (2)
28
Chương 28: Bẽ mặt (3)
29
Chương 29: Bẽ mặt (4)
30
Chương 30: Bẽ mặt (5)
31
Chương 31: Bẽ mặt (6)
32
Chương 32: Tâm cơ
33
Chương 33: Tâm cơ (2)
34
Chương 34: Tâm cơ (3)
35
Chương 35: Thông minh sớm
36
Chương 36: Chuẩn bị
37
Chương 37: Chủ mưu
38
Chương 38: Đầu mối
39
Chương 39: Đánh vỡ
40
Chương 40: Khổ sở
41
Chương 41: Khổ sở (2)
42
Chương 42: Khổ sở (3)
43
Chương 43: Tìm đường chết
44
Chương 44: Tìm đường chết (2)
45
Chương 45: Tìm đường chết (3)
46
Chương 46: Chuyện tốt thành đôi
47
Chương 47: Chuyện tốt thành đôi (2)
48
Chương 48: Chuyện tốt thành đôi (3)
49
Chương 49: Chuyện tốt thành đôi (4)
50
Chương 50: Lớn lên
51
Chương 51: Tình ý nảy mầm
52
Chương 52: Gặp mặt
53
Chương 53: Mừng thọ
54
Chương 54: Lý Ngọc
55
Chương 55: Đối đầu
56
Chương 56: Xà họa
57
Chương 57: Cứu người
58
Chương 58: Chăm sóc
59
Chương 59: Khẩu thị tâm phi
60
Chương 60: Bước ngoặt
61
Chương 61: Ngọn nguồn
62
Chương 62: Ngọn nguồn (tiếp)
63
Chương 63: Lấy lòng
64
Chương 64: Phủ An Bình hầu
65
Chương 65: Kỳ lạ
66
Chương 66: Kỳ lạ (2)
67
Chương 67: Kỳ lạ (3)
68
Chương 68: Kỳ lạ (4)
69
Chương 69: Tình thâm
70
Chương 70: Trở về
71
Chương 71: Ở chung
72
Chương 72: Sinh con
73
Chương 73: Mưu kế
74
Chương 74: Phát mại
75
Chương 75: Báo thù
76
Chương 76: Hứa hôn
77
Chương 77: Thôn trang
78
Chương 78: Mong muốn
79
Chương 79: Hợp tác
80
Chương 80: Ước định
81
Chương 81: Biểu tỷ
82
Chương 82: Tuyển phi
83
Chương 83: Biểu tỷ
84
Chương 84: Cây mùa đông
85
Chương 85: Biểu tỷ (3)
86
Chương 86: Biểu tỷ (4)
87
Chương 87: Biểu tỷ (5)
88
Chương 88: Biểu tỷ (6)
89
Chương 89: Ác nhân tự có ác nhân trị
90
Chương 90: Lại mặt
91
Chương 91: Biểu tỷ (7)
92
Chương 92: Biểu tỷ (8)
93
Chương 93: Lên núi
94
Chương 94: Lên núi (2)
95
Chương 95: Lên núi (3)
96
Chương 96: Lên núi (4)
97
Chương 97: Lên núi (5)
98
Chương 98: Tự cứu
99
Chương 99: Biến nguy thành an
100
Chương 100: Chờ đợi
101
Chương 101: Được cứu
102
Chương 102: Ghen
103
Chương 103: Có thai
104
Chương 104: Mang thai (2)
105
Chương 105: Mang thai (3)
106
Chương 106: Mang thai (4)
107
Chương 107: Mang thai (5)
108
Chương 108: Diễn kịch
109
Chương 109: Vết răng
110
Chương 110: Mang thai (6)
111
Chương 111: Mang thai (7)
112
Chương 112: Mang thai (8)
113
Chương 113: Trộm đổi
114
Chương 114: Tết Nguyên Tiêu
115
Chương 115: Ngắm đèn
116
Chương 116: Cự tuyệt
117
Chương 117: Thiếu
118
Chương 118: Cứu giá
119
Chương 119: Lập công
120
Chương 120: Thiệt hại
121
Chương 121: Ghen ghét
122
Chương 122: Nhìn thấu
123
Chương 123: Tra rõ
124
Chương 124: Kết thân
125
Chương 125: Đổi cưới
126
Chương 126: Châm ngòi
127
Chương 127: Trúng kế
128
Chương 128: Xử trí
129
Chương 129: Khánh vương phủ
130
Chương 130: Quận chúa
131
Chương 131: Quận chúa (tiếp)
132
Chương 132: Bị tập kích
133
Chương 133: Tham vọng
134
Chương 134: Cấu kết
135
Chương 135: Đe dọa
136
Chương 136: Biến hóa
137
Chương 137: Nghiên mực
138
Chương 138: Đoan Ngọ
139
Chương 139: Cuộc thi thuyền rồng
140
Chương 140: Đấu thuyền rồng (tiếp)
141
Chương 141: Phản kích
142
Chương 142: Nguyệt sự
143
Chương 143: So nghệ
144
Chương 144: Thẳng người bước ra
145
Chương 145: Xứng danh
146
Chương 146: Vinh dự
147
Chương 147: Tâm linh tương thông
148
Chương 148: Làm mai
149
Chương 149: Cầu hôn
150
Chương 150: Tình nghĩa
151
Chương 151: Cưỡng hôn
152
Chương 152: Đề thân
153
Chương 153: Khảo nghiệm
154
Chương 154: Xúc động
155
Chương 155: Tứ cô nương xuất giá
156
Chương 156: Tính kế
157
Chương 157: Đột phá
158
Chương 158: Giải quyết
159
Chương 159: Tâm ngứa
160
Chương 160: Hà bao
161
Chương 161: Xuất hành
162
Chương 162: Tâm loạn
163
Chương 163: Vây săn
164
Chương 164: Định tâm hoàn
165
Chương 165: Che đậy
166
Chương 166: Dám yêu dám hận
167
Chương 167: Cầu tình
168
Chương 168: Biểu diễn
169
Chương 169: Tranh giành
170
Chương 170: Nhận lời
171
Chương 171: Con mồi
172
Chương 172: Phạm hiểm
173
Chương 173: Cái bẫy
174
Chương 174: Giằng co
175
Chương 175: Nguy cấp
176
Chương 176: Chuyển nguy thành an
177
Chương 177: Hoạn nạn
178
Chương 178: Ám tiễn
179
Chương 179: Truy lùng
180
Chương 180: Thân mật
181
Chương 181: Hồi mã thương*
182
Chương 182: Mạo hiểm
183
Chương 183: Lên cơn sốt
184
Chương 184: Đút ăn
185
Chương 185: Ký ức
186
Chương 186: Thanh Châu
187
Chương 187: Chuyện rắc rối
188
Chương 188: Trạm dịch
189
Chương 189: Lục soát
190
Chương 190: Chạm mặt
191
Chương 191: Tiêu điểm
192
Chương 192: Tiếp viện
193
Chương 193: Ca ca
194
Chương 194: Trở về
195
Chương 195: Hồi kinh
196
Chương 196: Địa đạo
197
Chương 197: Sinh con
198
Chương 198: Ra mặt cầu hôn
199
Chương 199: Bác bỏ mặt mũi
200
Chương 200: Công sự
201
Chương 201: Tới cửa
202
Chương 202: Tứ hôn
203
Chương 203: Thánh chỉ
204
Chương 204: Nạp thái
205
Chương 205: Đồ Cưới
206
Chương 206: Cái bẫy
207
Chương 207: Chờ đợi
208
Chương 208: Vạch trần
209
Chương 209: Ân chỉ
210
Chương 210: Hôn kỳ
211
Chương 211: Nhục nhã
212
Chương 212: Sính lễ
213
Chương 213: Đợi gả
214
Chương 214|: Xuất giá
215
Chương 215: | Rước dâu
216
Chương 216|: Động phòng
217
Chương 217|: Động phòng (hạ)
218
Chương 218|: Hàng đêm
219
Chương 219|: Thái hậu
220
Chương 220|: Bệ kiến*
221
Chương 221|: Hùng hổ doạ người
222
Chương 222|: Chỗ dựa
223
Chương 223|: Trinh phi
224
Chương 224|: Lập uy
225
Chương 225|: Nội trạch
226
Chương 226|: Lễ lại mặt
227
Chương 227|: Nhà mẹ đẻ
228
Chương 228|: Suy nghĩ không an phận
229
Chương 229|: Thăm dò thật giả
230
Chương 230|: Thanh lý
231
Chương 231|: Hạnh phúc
232
Chương 232|: Thế tử
233
Chương 233|: Nắm giữ
234
Chương 234|: Yến vương phủ
235
Chương 235|: Kích thích
236
Chương 236|: Yến quốc
237
Chương 237|: Đại thắng
238
Chương 238|: Khúc mắc
239
Chương 239|: Danh dự quay về
240
Chương 240|: Hạ thủ
241
Chương 241|: Tận tâm
242
Chương 242|: Hòa hợp
243
Chương 243|: Chứng cớ
244
Chương 244|: Cổ quái
245
Chương 245|: Lời đồn
246
Chương 246|: Làm ầm ĩ
247
Chương 247|: Hết đường chối cãi*
248
Chương 248|: Nhân quả
249
Chương 249|: Lạc định
250
Chương 250|: Phải giết
251
Chương 214: Xuất giá
252
Chương 216: Động phòng
253
Chương 217: Động phòng (hạ)
254
Chương 218: Hàng đêm
255
Chương 219: Thái hậu
256
Chương 220: Bệ kiến*
257
Chương 221: Hùng hổ doạ người
258
Chương 222: Chỗ dựa
259
Chương 223: Trinh phi
260
Chương 224: Lập uy
261
Chương 225: Nội trạch
262
Chương 226: Lễ lại mặt
263
Chương 227: Nhà mẹ đẻ
264
Chương 228: Suy nghĩ không an phận
265
Chương 229: Thăm dò thật giả
266
Chương 230: Thanh lý
267
Chương 231: Hạnh phúc
268
Chương 232: Thế tử
269
Chương 233: Nắm giữ
270
Chương 234: Yến vương phủ
271
Chương 235: Kích thích
272
Chương 236: Yến quốc
273
Chương 237: Đại thắng
274
Chương 238: Khúc mắc
275
Chương 239: Danh dự quay về
276
Chương 240: Hạ thủ
277
Chương 241: Tận tâm
278
Chương 242: Hòa hợp
279
Chương 243: Chứng cớ
280
Chương 244: Cổ quái
281
Chương 245: Lời đồn
282
Chương 246: Làm ầm ĩ
283
Chương 247: Hết đường chối cãi*
284
Chương 248: Nhân quả
285
Chương 249: Lạc định
286
Chương 250: Phải giết
287
Chương 251: Bị loại
288
Chương 252: Cách lòng
289
Chương 253: Ủng hộ
290
Chương 254: Mắt cao
291
Chương 255: Cố nhân
292
Chương 256: Đinh tử
293
Chương 257: Thành ý
294
Chương 258: Đại doanh
295
Chương 259: Bệnh sốt rét
296
Chương 260: Thuốc thử nghiệm
297
Chương 261: Hồi phủ
298
Chương 262: Dệt chuyện
299
Chương 263: Bí mật
300
Chương 264: Vặn hỏi
301
Chương 265: Bảo vệ
302
Chương 266: Xảy ra chuyện
303
Chương 267: Trừng trị