Chương 111: Cơ biến

Binh một tiếng rơi xuống đất, Mộc Bàn đau đến nghiến răng nghiến lợi, còn chưa kịp hít thở, trước chân đã có một bóng đen, ngẩng đầu, là gương mặt bạo nộ của Lưu Sa.

“Ngươi không có óc cũng phải biết nhìn chỗ chứ! Ngươi TMD rốt cuộc có biết chỗ này rất nguy hiểm hay không!!”

Mộc Bàn thần kinh thô, nhưng không đại biểu nó sẽ tùy ý cho người khác đến mắng chửi mình, đặc biệt là giờ phút này, trong đầu nóng lên, không chịu yếu thế gầm lại: “Mặt băng mỏng như thế thì liên quan gì tới ta! Ta làm sao biết nó lại có thể nứt ra nhanh như thế!” Gầm xong mới nhớ tới tính khí của Lưu Sa không mấy tốt đẹp, vừa cho rằng bản thân sẽ bị tẩn một trận, nhưng lại thấy đối phương sầm mặt quay đi, thế nhưng…… ngay cả phản bác cũng không có.

“Hả?” Mộc Bàn đứng lên, xương cốt toàn thân đều đau đến đòi mạng, nó co giật khóe môi nói với Lâu Ánh Thần đang nhảy tới bên cạnh: “Cảm ơn.” Lâu Ánh Thần lắc đầu, trầm mặc một giây rồi nói, “Ngươi tốt nhất nên đi xin lỗi…… Gia hỏa đó thật ra là lo lắng cho ngươi.” Lâu Ánh Thần có chút ngoài ý muốn vì sự kích động mà vừa rồi Lưu Sa biểu hiện ra, có chút hoài nghi cảm tình của nó đối với gia hỏa đang tía lia trước mặt này, nhưng mà….. chuyện đó cũng không liên quan tới y, trước mắt y cần đối phó là Lang Vương đồng dạng cũng đang tràn đầy tức giận.

Đi qua động băng bị nứt, Lâu Ánh Thần cẩn thận đi lên bờ, lớp băng không ổn định khiến y không dám đi quá liều lĩnh, động tác nào chỉ hơi có biên độ lớn một chút thì có thể dẫn đến nứt toàn mặt băng, chỉ là vừa mới đi được ba bước, trong lòng đột nhiên nảy ra một suy nghĩ: Nếu như, vừa rồi là mình gặp nạn, Lang Vương sẽ thế nào. Chỉ là nghĩ vậy, dưới chân đột nhiên phát ra một tiếng rắc kỳ quái, trong lòng run rẩy, dẫn đến cơ thịt toàn thân thoáng chốc căng cứng, còn không kịp làm ra động tác gì, liền cảm thấy thế giới đột nhiên chìm xuống, sau đó, băng hàn khắc cốt đột nhiên càn quét, còn có khí tức tử vong.

Thủy lưu dưới băng không có ngừng nghỉ.

Lực chìm khi rơi vào nước khiến thân thể Lâu Ánh Thần tạm thời không cách quá xa lỗ băng, y nhanh chóng phản ứng được với hoàn cảnh của mình, sau đó nhịn thở muốn bơi lên, nhưng nước đang nhanh chóng đoạt đi nhiệt độ thân thể của y, rất nhanh, phía dưới lớp lông dựng đứng cảm giác được nỗi đau như kim châm, loại đau đớn này không chỉ dừng ở mức độ này, giống như là sự xâm nhập có ý thức, chậm rãi ngay cả xương cốt cũng tựa hồ đóng thành băng. Lâu Ánh Thần cố gắng vẫy đạp tứ chi, không dám trông mong vào vận may có thể tìm được một lỗ băng khác không xa trên đỉnh đầu, nhưng thủy lưu vô tình xung kích vào thân thể y, mắt trân trân nhìn bản thân dần xa nơi rớt xuống, cũng dần xa hy vọng sinh tồn

“A a a a” Nếu như có thể chọn lựa, Lang Vương tuyệt đối sẽ không để cho Lâu Ánh Thần đến gần sông băng, mắt thấy đối phương cứ như vậy thình lình rơi vào trong nước, Lang Vương thậm chí trong tình trạng ý thức còn chưa kịp phản ứng đã bổ tới, nó muốn xông vào cứu y, hoặc là, cùng y chết Không có ai kịp đến ngăn cản, tất cả lang đều bị tình trạng đột phát này dọa ngây ngẩn, chúng trân trân nhìn Lang Vương thò đầu xuống nước, sau đó tựa như truy mạng mà lao sang một bên sông.

Đó đích thật là truy mạng.

Dưới nước không nhìn thấy bóng dáng Lâu Ánh Thần, cái gì cũng không có.

Cái gì cũng không có

Thoáng chốc, tình tự hối hận bạo phát từ từng tế bào, Lang Vương gầm rú từng cơn, nó thậm chí không gọi nổi tên của Lâu Ánh Thần, thanh âm thảm liệt chấn động cho đám lang hồi thần, nhưng không biết phải làm gì tiếp theo. Có trời biết Lang Vương có bao nhiêu mong muốn cứ như vậy nhảy vào lòng sông mặc ý cho rồi, nhưng lại dụng tất cả sức lực bức bách khiến mình thu cái chân đã đặt xuống lên. Lý trí còn sót lại nói cho nó biết nên nghĩ biện pháp, không để ý đến vết nứt trên băng, Lang Vương bắt đầu điên cuồng chạy trên tầng băng, trọng lượng của nó không ngừng dẫn đến vứt nứt càng dài trên mặt băng, nhưng tốc độ phi như bay nên nó không bị rơi xuống. Trong đầu một mảng trắng xóa, nó cúi đầu nhìn đăm đăm mặt băng thỉnh thoảng xuất hiện một mảng bán trong suốt, có lẽ là thật sự có sự cảm động của thần, nó thế nhưng thật sự nhìn thấy thân ảnh đó, “ngao ngao” nghẹn ngào gầm lên, Lang Vương nhìn chăm chăm thân ảnh giãy dụa dưới nước, đối phương không có nhìn thấy nó, vẫn đang bị thủy lưu đẩy trôi, dập dờn tới trước. Gần như không có trải qua suy nghĩ kỹ càng, Lang Vương cụng đầu vào mặt nước, dùng đầu, dùng móng vuốt, dùng bất cứ chỗ nào cứng cáp trên cơ thể để đập, nhưng thân ảnh đó vẫn ngay trước mắt nó, từ từ, tàn nhẫn cứ như vậy biến mất……..

“A a a a a a a”

Gầm thét, nỗi đau dâng trào trong huyết dịch khiến nó liên tiếp từng lần từng lần lập lại động tác va đập, cho đến khi Phù Xuyên và Lưu Sa đuổi tới, mặt nước đã nhiễm thành màu diễm đỏ.

“……. Vương……..”

Phù Xuyên nghĩ muốn an ủi vài câu, nhưng bản thân cũng không thể nào thuyết phục được chính mình tin tưởng rằng Lâu Ánh Thần sẽ gặp hung hóa cát, nó ngây ngây nhìn từng giọt từng giọt máu kéo dài trên mặt băng, còn thêm một mảng tuyết bắt đầu trộn lẫn máu trước mặt, trong nhất thời nhịn không được ô ô khóc lên nó biết tình cảm của Lang Vương và Lâu Ánh Thần, trước giờ nó luôn biết rõ, nhưng mắt nhìn thấy tình trạng thảm liệt này, vẫn là nhịn không được sản sinh một tâm tình không biết là cảm động hay và bi thương.

“Y sẽ không chết…….”

Không đợi hai con lang nói cái gì, đã nghe thấy tiếng lầm bầm thấp giọng gần như là điên cuồng của Lang Vương.

“Y sẽ không chết…..”

“Y sẽ không chết”

Giống như đang thuyết phục chính mình, Lang Vương lặp đi lặp lại câu nói này, Lưu Sa không nhẫn tâm đi tới, nghĩ muốn xử lý một chút vết thương bị rách trên người Lang Vương, nhưng Lang Vương đột nhiên quay đầu, nhìn đăm đăm vào đám lang vừa mới đuổi tới, giây tiếp theo, xác khí bừng bừng nhảy chồm tới Mộc Bàn.

“Nếu như không phải là ngươi y sẽ không chết…….”

Không có ai dám có dị nghị đối với hành động của Lang Vương, nhưng Lưu Sa rất kiên quyết xông tới đẩy Lang Vương ra, nhìn Lang Vương nhãn thần điên cuồng, nghe ngôn ngữ của Lang Vương, Lưu Sa hoang mang mất một chút, tựa hồ……. nhìn thấy được bản thân rất lâu về trước

Nó hiểu rõ cảm giác tê tâm liệt phế này, dường như thiên địa sụp đổ, hy vọng hoàn toàn tuyệt diệt, chắn Mộc Bàn bị sát khí xung kích của Vương dọa cho run run rẩy rẩy ra sau lưng, Lưu Sa cắn răng mới khiến cho chân của mình không run rẩy: “Ngươi nói như vậy, không phải chính là thừa nhận y……. đã chết rồi sao?”

“Ngươi câm miệng tránh ra……. tốt nhất đừng cho ta cơ hội giết sạch các ngươi”

“Ngươi như vậy…… còn là Vương sao!!”

“Vương?” Lang Vương đột nhiên bắt đầu cười lớn, giống như muốn đem tất cả tình tự đều phát tiết ra, nó tựa như điên cuồng phát ra thanh âm chói tai, cuối cùng, tiếng cười dừng lại, ánh mắt của Lang Vương cũng lạnh đi, nhưng, lại không phải là màu sắc lãnh tĩnh: “Ngươi nói đúng, ta không phải là Vương không còn nữa, không phải nữa”

“Nếu như không phải muốn Truy Nhật y sẽ không xảy ra chuyện”

“Nếu như ta không phải là Vương, thì sẽ không cần Truy Nhật…….”

Nếu như…..

Không có y nữa ta cũng không muốn làm Vương nữa…….

Không bao giờ muốn nữa

Tử tịch một mảng, đám lang hoàn toàn tĩnh mịch.

“Ngươi vừa rồi……. nói cái gì?” Lưu Sa gần như không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình, sở dĩ nó đi theo đàn, chính là vì lời mời của gia hỏa trước mắt này, tư thế ngạo mạn đó, ánh mắt thách thức thiên hạ đó….. nhưng mà hiện tại, nó nghe được cái gì, con lang đó, cứ như vậy từ bỏ rồi? “Ngươi đang đùa sao”

“Ta trước giờ chưa từng đùa giỡn.” Lang Vương, hay nên gọi là Chiến, lãnh đạm liếc nhìn đám lang đã đi theo suốt quãng đường kia, “Ta sẽ không tiếp tục nữa, không có y, ta cũng không có lý do trở về bên đó nữa……”

“Ngươi tin rằng y đã chết rồi?”

Một thanh âm xen vào, Chiến quay đầu, nhìn thấy thanh lang thần sắc thản nhiên: “Ngươi có ý gì.”

“Trong lòng ngươi, căn bản không tin y đã chết, đúng không Vậy tại sao còn ở chỗ này lãng phí thời gian? Mà không đi tìm kiếm?” Thanh lang cười đến cực kỳ quái dị, “Huống hồ” Nó từ từ đi đến bên cạnh Chiến, cúi đầu nhìn cặp vuốt đã thấm đẫm máu tươi đó, dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy nói: “Ngay cả ta cũng đều phát hiện ‘bí mật’ của con lang đó, ngươi ở cùng y lâu như thế có thể không phát hiện sao?”

“…….” Trong lòng Chiến lóe lên, trong mắt thoáng chốc hồi phục thần sắc, nhưng nó lập tức lại trở nên cảnh giác, sát ý không thể che giấu bắt đầu tản phát ra: “Ngươi tại sao lại biết?”

“Ta cảm thấy, ngươi không có thời gian để truy vấn nữa đâu nhỉ? Nói không chừng để lỡ lâu như vậy, thật sự sẽ” Lời nói chưa dứt, đối phương đã xông ra xa.

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Đám lang hoàn toàn không theo kịp sự phát triển của câu chuyện bắt đầu xao động, Lưu Sa nhíu mày đi qua: “Ngươi rốt cuộc nói gì với Vương?”

“Cái này” Thanh lang lãnh đạm liếc nhìn một cái rồi không nói gì cả, nhưng lại thản nhiên đi tới chỗ Xích Nha, cố ý dùng thân thể sượt qua lớp lông của đối phương: “Nếu như ngươi cầu ta, ta có lẽ sẽ suy nghĩ tới chuyện giúp đỡ.”

Chapter
1 Chương 1: Lang biến
2 Chương 2: Hiện trạng
3 Chương 3: Đồng loại
4 Chương 4: Lang vương
5 Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6 Chương 6: Cùng tồn tại
7 Chương 7: ………..
8 Chương 8: Tự do? và____
9 Chương 9: Gặp nguy
10 Chương 10: ……..
11 Chương 11: ……
12 Chương 12: Sửa đổi
13 Chương 13: Sắp đến
14 Chương 14: ……..
15 Chương 15: Biến (thay đổi)
16 Chương 16: Sinh
17 Chương 17: Sống
18 Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19 Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20 Chương 20: Tham chiến
21 Chương 21: ~~~~~
22 Chương 22: Tiểu đông tây ~
23 Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24 Chương 24: Sắc đêm……..
25 Chương 25: Hai chuyện~
26 Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27 Chương 27: Đại chiến đến gần
28 Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29 Chương 29: Lại gặp lang vương
30 Chương 30: Quan hệ
31 Chương 31
32 Chương 32: Lại một lời mời
33 Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34 Chương 34: Bất đồng
35 Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36 Chương 36: Dung túng
37 Chương 37: Biến cố bắt đầu
38 Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39 Chương 39: Lũ quét
40 Chương 40
41 Chương 41: Gặp nạn
42 Chương 42
43 Chương 43: Chính diện
44 Chương 44: Nghi hoặc
45 Chương 45: Dã thú
46 Chương 46: Thân phận của á hạc
47 Chương 47: Lang? thần?
48 Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49 Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50 Chương 50: Thôn biến
51 Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52 Chương 52: Sủng vật
53 Chương 53: Thay đổi
54 Chương 54: ……..
55 Chương 55: Quan sát
56 Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57 Chương 57: Hương vị tệ lậu
58 Chương 58: Trước trận thú chiến
59 Chương 59: Dự tính (thượng)
60 Chương 60: Dự tính (hạ)
61 Chương 61: Chạy trốn
62 Chương 62: Chữa thương
63 Chương 63: Trước khi xuất sứ
64 Chương 64: Túy phong loan
65 Chương 65: Tin tức
66 Chương 66: Nam vương
67 Chương 67: Nụ hôn của lang
68 Chương 68: Lo lắng ngầm
69 Chương 69: Mưu kế
70 Chương 70: Kịch biến
71 Chương 71: Mỏ quặng
72 Chương 72: Khiêu khích
73 Chương 73: Mất khống chế
74 Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75 Chương 75: Liên thủ
76 Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77 Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78 Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79 Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80 Chương 80
81 Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82 Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83 Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84 Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85 Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86 Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87 Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88 Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89 Chương 89
90 Chương 90: – -!
91 Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92 Chương 92: Tìm kiếm
93 Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94 Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95 Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96 Chương 96: Nguy cơ = =|||
97 Chương 97: Xà vương
98 Chương 98
99 Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100 Chương 100: Ai là mẹ?
101 Chương 101: Suy đoán của lang vương
102 Chương 102: Mâu thuẫn
103 Chương 103
104 Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105 Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106 Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107 Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108 Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109 Chương 109: Xuất cốc
110 Chương 110: Phiền toái không dứt
111 Chương 111: Cơ biến
112 Chương 112: Ước định không công bằng
113 Chương 113
114 Chương 114: Tử huyết
115 Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116 Chương 116: Huynh đệ
117 Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118 Chương 118: Hội họp
119 Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120 Chương 120: Trong mưa, đói khát
121 Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122 Chương 122: Quái dị
123 Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124 Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125 Chương 125: Điều kiện trao đổi
126 Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127 Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128 Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129 Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130 Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Lang biến
2
Chương 2: Hiện trạng
3
Chương 3: Đồng loại
4
Chương 4: Lang vương
5
Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6
Chương 6: Cùng tồn tại
7
Chương 7: ………..
8
Chương 8: Tự do? và____
9
Chương 9: Gặp nguy
10
Chương 10: ……..
11
Chương 11: ……
12
Chương 12: Sửa đổi
13
Chương 13: Sắp đến
14
Chương 14: ……..
15
Chương 15: Biến (thay đổi)
16
Chương 16: Sinh
17
Chương 17: Sống
18
Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19
Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20
Chương 20: Tham chiến
21
Chương 21: ~~~~~
22
Chương 22: Tiểu đông tây ~
23
Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24
Chương 24: Sắc đêm……..
25
Chương 25: Hai chuyện~
26
Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27
Chương 27: Đại chiến đến gần
28
Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29
Chương 29: Lại gặp lang vương
30
Chương 30: Quan hệ
31
Chương 31
32
Chương 32: Lại một lời mời
33
Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34
Chương 34: Bất đồng
35
Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36
Chương 36: Dung túng
37
Chương 37: Biến cố bắt đầu
38
Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39
Chương 39: Lũ quét
40
Chương 40
41
Chương 41: Gặp nạn
42
Chương 42
43
Chương 43: Chính diện
44
Chương 44: Nghi hoặc
45
Chương 45: Dã thú
46
Chương 46: Thân phận của á hạc
47
Chương 47: Lang? thần?
48
Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49
Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50
Chương 50: Thôn biến
51
Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52
Chương 52: Sủng vật
53
Chương 53: Thay đổi
54
Chương 54: ……..
55
Chương 55: Quan sát
56
Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57
Chương 57: Hương vị tệ lậu
58
Chương 58: Trước trận thú chiến
59
Chương 59: Dự tính (thượng)
60
Chương 60: Dự tính (hạ)
61
Chương 61: Chạy trốn
62
Chương 62: Chữa thương
63
Chương 63: Trước khi xuất sứ
64
Chương 64: Túy phong loan
65
Chương 65: Tin tức
66
Chương 66: Nam vương
67
Chương 67: Nụ hôn của lang
68
Chương 68: Lo lắng ngầm
69
Chương 69: Mưu kế
70
Chương 70: Kịch biến
71
Chương 71: Mỏ quặng
72
Chương 72: Khiêu khích
73
Chương 73: Mất khống chế
74
Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75
Chương 75: Liên thủ
76
Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77
Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78
Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79
Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80
Chương 80
81
Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82
Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83
Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84
Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85
Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86
Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87
Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88
Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89
Chương 89
90
Chương 90: – -!
91
Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92
Chương 92: Tìm kiếm
93
Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94
Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95
Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96
Chương 96: Nguy cơ = =|||
97
Chương 97: Xà vương
98
Chương 98
99
Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100
Chương 100: Ai là mẹ?
101
Chương 101: Suy đoán của lang vương
102
Chương 102: Mâu thuẫn
103
Chương 103
104
Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105
Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106
Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107
Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108
Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109
Chương 109: Xuất cốc
110
Chương 110: Phiền toái không dứt
111
Chương 111: Cơ biến
112
Chương 112: Ước định không công bằng
113
Chương 113
114
Chương 114: Tử huyết
115
Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116
Chương 116: Huynh đệ
117
Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118
Chương 118: Hội họp
119
Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120
Chương 120: Trong mưa, đói khát
121
Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122
Chương 122: Quái dị
123
Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124
Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125
Chương 125: Điều kiện trao đổi
126
Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127
Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128
Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129
Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130
Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương