Chương 11: Vệ Tắc Toa đệ nhất tinh cầu

Vệ Tắc Toa đệ nhất tinh cầu

Nếu như trước mắt không có một con dao, Mộc nhất định cho rằng cậu là được mời đến uống trà, ngồi ở trước bàn ăn sang trọng xinh đẹp như vậy, xung quanh là vách tường màu da cam ấm áp, trước mặt là một tướng quân địch quốc cởi mở thú vị, chính là………cũng không thể cứ để con dao ngay cổ cậu hoài được nha, thật đáng sợ!

Duy Khắc cười tủm tỉm đưa lên chén trà, nhấp một ngụm, nói “Viêm Liệt Qua Mộc, đúng không? Hoan nghênh ngươi đến Vệ Tắc Toa đệ nhất tinh cầu, ta là tướng quân khai quốc nơi này Duy Khắc Mễ Duy Đa.”

“Người khỏe, Duy Khắc tướng quân. Ta…………….” Mộc xấu hổ xoay xoay cổ, con dao phía sau cũng xoay xoay theo.

“Ngô, ta biết ngươi muốn nói gì, đem ngươi đưa tới nơi này là bởi vì quốc gia ta nhất định sẽ không ngược đãi tù binh.” Khi Duy Khắc nói tới đây con dao phía sau chột dạ đầy ra một chút.

Duy Khắc buông chén trà, cười tủm tỉm nói: “Nhưng là……..quốc qia của ta đã đánh bại quốc gia của ngươi, cho nên ngươi hiện tại là tù binh của chúng ta, lợi dụng ngươi chính là bởi vì chúng ta còn không có bắt được ca ca của ngươi.”

“Đại ca của ta? Đại ca của ta ở nơi nào?” Mộc xiết chặt tay, thật tốt quá! Nếu đại ca không có bị bắt đến chính là đế quốc còn cứu được! Nghĩ đến đây. Mộc âm thầm thở ra một hơi, tâm rốt cục cũng buông xuống.

Duy Khắc nhìn tiểu tử trước mặt kia, tóc trắng mềm mại dưới ánh đèn màu vàng nhạt như nhiễm vầng sáng, giống như mật đường, càng đẹp mặt chính là ngũ quan xinh xắn của cậu, nếu đem tiểu tự này thả đến tinh phẩm ***, nhất định được người giành giật. Phía sau Duy Khắc hoàn toàn bỏ qua ưu đãi tù binh như vừa nói.

“Viêm Liệt Qua Mộc!” Duy Khắc giống như thích gọi tên Mộc vậy.

“Vâng!” Mộc cơ hồ phản xạ có điều kiện thuận miệng đáp, lập tức ngồi thẳng tắp tao nhã, đây là thành quả của việc dạy dỗ lễ nghi hàng năm.

Duy Khắc thật vừa lòng phản ứng của cậu, đối quân lính phía sau Mộc cười một chút nói “Đi mời Arthur điện hạ đến, nói tù binh của chúng ta đã rất phối hợp điều tra.”

“Dạ!” Binh lính buông dao đặt ở cổ Mộc ra, vội vội vàng vàng rời đi.

Không có dao uy hiếp, Mộc thoải mái mà bình tĩnh trở lại, xem ra Vệ Tắc Toa quả thật rất lễ phép, cũng không có tồn tại cái gì hình pháp, trước mắt cũng thực an toàn, cũng không biết Lạc thế nào. Mộc bắt đầu than thở, kéo kéo đầu,ánh mắt u ám nhìn thẳng hướng Duy Khắc.

Duy Khắc làm biếng cười hai tiếng, bị nhìn như vậy cũng thật khổ sở a.

“Duy Khắc tướng quân………….”

“A? Làm sao vậy?” Duy Khắc sững sờ.

“Nhà vệ sinh ở nơi nào?” Mộc nghiêm mặt, ánh mắt u ám hẳn đi.

“Nga?! Phi Áo, dẫn cậu ta đi nhà vệ sinh.” Duy Khắc ngửa đầu về phía sau, lớn tiếng gọi Phi Áo.

“Ngài không lớn tiêng như vậy ta cũng có thể nghe thấy, cho nên thỉnh không cần hô to, phải tùy thời chú ý đến thân phận và hình tượng của ngài.” Phi Áo khoanh tay đi đến, Mộc túước mắt sáng ngời, đại thúc này không phải là người lần trước sao!

“Ừ ừ phải Phi Áo, ngươi như thế nào giống mẫu thân ta.” Duy Khắc trêu ghẹo nói.

“Ta thực sùng bái mẫu thân ngài, Lâm La phu nhân.” Phi Áo dường như tản bộ hướng Mộc tiếp tục đi. Duy Khắc khinh bỉ hướng Mộc một cái, lại uống một hớp lớn nước trà, mới mở miệng: “Ta sẽ chuyển đến mẫu thân của ta, nghe vậy bà chắc chắn rất vui vẻ, có một cái quân nhân như vậy hướng bà học tập.”

Phi Áo tự nhiên không nhìn đến Duy Khắc trêu chọc mang theo Mộc đi nhà vệ sinh.

Chờ sau khi thân anh hai người biến mất, Duy Khắc hung hăng mà cắn cắn răng “Tên chết tiệt, toàn thích dùng mẫu thân ta làm lá chắn!”

“Duy Khắc tướng quân, Arthur điện hạ tới rồi.” Quản gia tiến lên từng bước, hành lễ.

“Ân.” Duy Khắc sờ sờ miệng chén trà, khóe miệng gợi lên.

Cửa nhà vệ sinh.

“Phi Áo? Anh gọi là Phi Áo đúng không? Các người thật sự sẽ không ngược đãi tù binh đúng không?” Cách cửa nhà vệ sinh, Mộc nhỏ giọng dò xét.

“………………..” Phi Áo khoanh tay không nói lời nào.

Mộc gục đầu xuống, đặt tay dưới vòi nước, nước ào ào hạ xuống tay. Hiện tại ca ca mất tích, phụ vương qua đời, quốc gia diệt vong, có ai so với chính mình thảm hại hơn? Mộc bắt đầu nhỏ giọng khóc thút thít.

“Ngươi rớt vào bồn cầu đi?!” Phi Áo rất không thức thời đầy cửa tiến vào, khinh bỉ liếc Mộc một cái.

Đi nhanh tới, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Mộc.

Mộc mở to hai mắt nhìn, liền thấy đại thúc trước mắt: “Này xem như……………an ủi.”

“Ân, nên đi ra ngoài.” Phi Áo mặt không đổi sắc dẫn đầu đi ra ngoài.n

Mộc nhanh chóng đuổi theo, kỳ thật………cũng không tính nguy hiểm……đúng không.

Chapter
1 Chương 1: Bối cảnh nên xem
2 Chương 2: Anh hai xuất chiến
3 Chương 3: Điềm xui xẻo
4 Chương 4: Tin dữ truyền đến
5 Chương 5: Nghĩ nhiều là giả
6 Chương 6: Rơi vào tay giặc
7 Chương 7: Rơi vào tay giặc 2
8 Chương 8: Ăn hay không ăn?
9 Chương 9: Tập kích vào đêm
10 Chương 10: Thất bại
11 Chương 11: Vệ Tắc Toa đệ nhất tinh cầu
12 Chương 12: Ưu đãi tù binh 1
13 Chương 13: Ưu đãi tù binh 2
14 Chương 14: Ưu đãi tù binh 3
15 Chương 15: Bữa tối kinh khủng 1
16 Chương 16: Bữa tối kinh khủng 2
17 Chương 17: Bài viết có điểm khinh suất
18 Chương 18: Bữa tối kinh khủng 3
19 Chương 19: Quản lý nam sủng 1
20 Chương 20: Quản lý nam sủng 2
21 Chương 21: Quản lý nam sủng 3
22 Chương 22: Trốn đi 1
23 Chương 23: Trốn đi 2
24 Chương 24: Trốn đi 3
25 Chương 25: Thợ săn rừng rậm 1
26 Chương 26: Thợ săn rừng rậm 2
27 Chương 27: Thợ săn rừng rậm 3
28 Chương 28: Không có việc gì ngược ngươi 1
29 Chương 29: Không có việc gì ngược ngươi 2
30 Chương 30: Không có việc gì ngược ngươi 3
31 Chương 31: Hội nghị gió lốc 1
32 Chương 32: Hội nghị gió lốc 2
33 Chương 33: Rung chuyển 1
34 Chương 34: Rung chuyển 2
35 Chương 35: Rung chuyển 3
36 Chương 36: Vương điện của Nữ vương
37 Chương 37: An Sắt bảo vệ vợ
38 Chương 38: Nữ vương dựng dục hắc ám
39 Chương 39: Bóng tối dưới ánh sáng
40 Chương 40: Chém giết 1
41 Chương 41: Chém giết 2
42 Chương 42: Thương tiếc vận mệnh
43 Chương 43: Lựa chọn
44 Chương 44: Quá khứ của nữ vương
45 Chương 45: Không thể chọn cả hai
46 Chương 46: Lúc ăn cơm
47 Chương 47: Đau đớn
48 Chương 48: Chiến tranh
49 Chương 49: Thắng bại
50 Chương 50: Đến tiếp sau 1
51 Chương 51: Đến tiếp sau 1
52 Chương 52: Về nhà mẹ đẻ
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Bối cảnh nên xem
2
Chương 2: Anh hai xuất chiến
3
Chương 3: Điềm xui xẻo
4
Chương 4: Tin dữ truyền đến
5
Chương 5: Nghĩ nhiều là giả
6
Chương 6: Rơi vào tay giặc
7
Chương 7: Rơi vào tay giặc 2
8
Chương 8: Ăn hay không ăn?
9
Chương 9: Tập kích vào đêm
10
Chương 10: Thất bại
11
Chương 11: Vệ Tắc Toa đệ nhất tinh cầu
12
Chương 12: Ưu đãi tù binh 1
13
Chương 13: Ưu đãi tù binh 2
14
Chương 14: Ưu đãi tù binh 3
15
Chương 15: Bữa tối kinh khủng 1
16
Chương 16: Bữa tối kinh khủng 2
17
Chương 17: Bài viết có điểm khinh suất
18
Chương 18: Bữa tối kinh khủng 3
19
Chương 19: Quản lý nam sủng 1
20
Chương 20: Quản lý nam sủng 2
21
Chương 21: Quản lý nam sủng 3
22
Chương 22: Trốn đi 1
23
Chương 23: Trốn đi 2
24
Chương 24: Trốn đi 3
25
Chương 25: Thợ săn rừng rậm 1
26
Chương 26: Thợ săn rừng rậm 2
27
Chương 27: Thợ săn rừng rậm 3
28
Chương 28: Không có việc gì ngược ngươi 1
29
Chương 29: Không có việc gì ngược ngươi 2
30
Chương 30: Không có việc gì ngược ngươi 3
31
Chương 31: Hội nghị gió lốc 1
32
Chương 32: Hội nghị gió lốc 2
33
Chương 33: Rung chuyển 1
34
Chương 34: Rung chuyển 2
35
Chương 35: Rung chuyển 3
36
Chương 36: Vương điện của Nữ vương
37
Chương 37: An Sắt bảo vệ vợ
38
Chương 38: Nữ vương dựng dục hắc ám
39
Chương 39: Bóng tối dưới ánh sáng
40
Chương 40: Chém giết 1
41
Chương 41: Chém giết 2
42
Chương 42: Thương tiếc vận mệnh
43
Chương 43: Lựa chọn
44
Chương 44: Quá khứ của nữ vương
45
Chương 45: Không thể chọn cả hai
46
Chương 46: Lúc ăn cơm
47
Chương 47: Đau đớn
48
Chương 48: Chiến tranh
49
Chương 49: Thắng bại
50
Chương 50: Đến tiếp sau 1
51
Chương 51: Đến tiếp sau 1
52
Chương 52: Về nhà mẹ đẻ