Chương 11: Quỷ Cốc thần y

Yến Vũ Nhi không ngờ hắn là một lang trung từ vùng thôn quê vậy mà có thể nghe được danh hào Quỷ Cốc Tử, kinh ngạc nói: “Tiên sinh biết Quỷ Cốc thần y?”

Lang trung kia khinh thường giễu cợt nói: “Nàng cũng xứng là thần y? Luận vai vế, nàng nên gọi ta một tiếng sư huynh mới đúng.”

Yến Vũ Nhi bỗng nhiên cảm giác có chút buồn cười, lão nhân gia này đã một bó tuổi, vậy mà lại nói ra lời giận hờn như vậy, xem ra hai người bọn họ nhất định là rất có sâu xa rồi.

“Ta không biết thần y, chỉ là nghe nói qua thôi.” Yến Vũ Nhi đương nhiên sẽ không nói cho hắn tình hình thực tế.

Lão lang trung cũng không tin: “Ngươi không cần lừa ta, với thương thế của ngươi, tông thường hẳn là vừa đỏ vừa sưng, nhưng ngươi dùng Ngọc Cơ Cao, chính là thuốc trị tiêu sưng giảm đau rất tốt, nó có một mùi hương kỳ lạ, ta vừa ngửi liền biết, trừ Quỷ Cốc Tử và đồ đệ của nàng Lạc Xương công chúa có thể nghiên cứu phối chế ra, không còn người thứ ba.”

“Thật sự? Ta có người bà con xa là người hầu ở trong cung, nàng cho ta một bình nhỏ. Ta thật sự không biết thuốc này có chỗ nào kỳ lạ đó, chỉ cảm thấy nó rất thơm, liền mang theo bên người.” Yến Vũ Nhi suy nghĩ lấy cớ.

Lang trung kia nửa tin nửa ngờ, nhưng không truy hỏi nữa, chỉ là có chút tiếc nuối nói: “Nhớ tới Quỷ Cốc Tử nàng xuất quỷ nhập thần, ngươi là một nữ tử khuê các đương nhiên không thể biết được. Chỉ là ta và nàng có chút thù cũ chưa tính xong, trái lại làm khó cô nương rồi.”

Rời khỏi y quán, Liễu Nhứ vẫn là bộ dáng tò mò: “Tỷ tỷ, sư phụ Quỷ Cốc Tử kia thật sự lợi hại như thế sao?”

Quan hệ của Lạc Xương công chúa và Yến Vũ Nhi rất tốt, nàng đương nhiên là nghe nói qua danh hào Quỷ Cốc Tử.

“Ta làm sao mà biết?” Yến Vũ Nhi cảnh cáo nhìn nàng một cái, ánh mắt liếc về phía Tạ Hàn Phong ở bên cạnh. Liễu Nhứ đương nhiên hiểu được ý tứ của nàng, quả thực, thân phận của các nàng không thể lộ ra sơ hở, đừng nói dễ dàng bại lộ hành tung, chính là dẫn tới một vài người rất khó ngăn cản.

Đương nhiên Tạ Hàn Phong không phải là dạng tiểu nhân đó, hắn chỉ là cực kỳ lo lắng cho tình trạng vết thương của Yến Vũ Nhi. Thấy hai người rốt cục nhìn về phía hắn, ngượng ngùng hỏi han: “Liễu Vũ cô nương, ngươi thật sự không có việc gì chứ?” Trên mặt hắn viết đầy lo lắng, thấy hai người đều nhìn hắn không nói lời nào, khuôn mặt tuấn tú bỗng dưng đỏ lên, bối rối không biết làm sao.

“Xì!” Liễu Nhứ cười ra tiếng, đỡ Yến Vũ Nhi lên xe ngựa, vẫn còn đang cười khanh khách.

“Ngươi cười cái gì?” Yến Vũ Nhi tức giận liếc nàng một cái, nha đầu kia ngày càng to gan lớn mật rồi.

“Tỷ tỷ, hình như Tạ công tử kia có tình ý với người đó!” Liễu Nhứ hạ giọng nói.

“Nếu hắn biết thân phận của người, không biết sẽ là phản ứng gì nữa?”

Yến Vũ Nhi không nói gì, nàng thỉnh thoảng vô ý nhìn về phía hắn, sẽ nhìn thấy Tạ Hàn Phong đang nhìn chính mình, mặt hắn còn đỏ lên một cách khó hiểu, một chút tâm tư đó nàng đã sớm phát hiện ra rồi. Bộ dáng nàng vốn là không xấu, không ai nhìn một cái mới không bình thường đó.

Thật lâu sau nàng thở dài một hơi, nếu…

“Người làm sao vậy?” Liễu Nhứ có chút khó hiểu, lúc công chúa ở trong cung thì không tự do, xuất cung thế nào lại than ngắn thở dài.

“Liễu Nhứ, ngươi nói một đôi phu thê bình thường sẽ là cái dạng gì đây?” Nàng buồn bã nói.

Tuy rằng xuất cung, nhưng nàng biết, sau này cuối cùng thì bản thân mình cũng phải lập gia đình, nếu không thì, hoàng huynh cũng sẽ không hứa hôn, lần này nàng xuất cung chẳng qua chỉ là thoát khỏi Công Tôn Chiến, về sau không có hắn, cũng sẽ có những người khác. Người vẫn lại là hiện thực tốt hơn, nàng không có loại nguyện vọng to lớn gánh nặng cuộc sống một người, như vậy, làm sao mới có thể tìm được một người thích hợp với mình, phu thê cùng nhau đi suốt cả đời này chứ?

Liễu Nhứ nghe xong, trong lòng khẽ động: “Tỷ tỷ, tỷ sẽ không phải là vì Tạ công tử…”

Yến Vũ Nhi lắc đầu: “Không có, ta chỉ là cảm thấy hắn làm người trung hậu thành thật, nho nhã đoan chính, cũng xem như là người có tài, tốt hơn Công Tôn Chiến nhiều.”

“Đúng vậy, Công Tôn tướng quân cũng cực kỳ tài giỏi, hơn nữa diện mạo cũng tuấn mỹ hơn đó!” Liễu Nhứ không hiểu điểm nào của Tạ Hàn Phong có thể so được với Công Tôn Chiến.

Yến Vũ Nhi nghĩ một lúc lâu, sau cùng căm ghét phun ra mấy chữ: “Hắn lỗ mãng!”

Chapter
1 Chương 1: Công chúa đào hôn
2 Chương 2: Hoạt động bí mật
3 Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân
4 Chương 4: Lấy oán trả ơn?
5 Chương 5: Kết bạn đồng hành
6 Chương 6: Ân huệ như giọt nước, báo đáp lại cả nguồn suối
7 Chương 7: Khó hiểu về Vân Đậu Cao
8 Chương 8: Loạn trong giặc ngoài
9 Chương 9: Tạ Gia thôn
10 Chương 10: Chạy chữa
11 Chương 11: Quỷ Cốc thần y
12 Chương 12: Định cư
13 Chương 13: An cư
14 Chương 14: Nàng là công chúa?
15 Chương 15: Giằng co
16 Chương 16: Hồi cung
17 Chương 17: Ly hôn
18 Chương 18: Cung biến
19 Chương 19: Đao hạ lưu tình
20 Chương 20: Tù nhân
21 Chương 21: Mây đen giăng khắp thành
22 Chương 22: Đi tới Tề Quốc
23 Chương 23: Gặp phải đại sự rồi!
24 Chương 24: Cái gì phải tới rốt cuộc cũng tới
25 Chương 25: Diện kiến Tề hoàng
26 Chương 26: Thân mình bị bệnh
27 Chương 27: Tỷ muội đoàn kết
28 Chương 28: Hơi thở nguy hiểm
29 Chương 29: Là nàng!
30 Chương 30: Đến đây bới móc
31 Chương 31: Hãm hại nô tài
32 Chương 32: Giả bộ nhu nhược, ai không biết chứ?
33 Chương 33: Ngươi đừng hy vọng nữa
34 Chương 34: Ra mắt
35 Chương 35: Vân tưởng y thường hoa Tưởng Dung
36 Chương 36: Gây khó dễ
37 Chương 37: Bảo vệ
38 Chương 38: Nhục nhã
39 Chương 39: Trao đổi điều kiện
40 Chương 40: Đàm phán
41 Chương 41: Cuộc đàm phán của hai nữ nhân
42 Chương 42: Liễu thị phí hoài bản thân mình
43 Chương 43: Chỉ vì một lòng say mê
44 Chương 44: Dạ dày kêu to
45 Chương 45: Ước pháp tam chương
46 Chương 46: Khách tới vương phủ
47 Chương 47: Tỷ muội gặp nhau
48 Chương 48: Dụ Vương bị thương
49 Chương 49: Chăm sóc người bệnh
50 Chương 50: Không mặc xiêm y?
51 Chương 51: Lãng phí là đáng hổ thẹn
52 Chương 52: Ăn những thứ canh thừa đồ ăn thừa này sao?
53 Chương 53: Tấn thăng địa vị?
54 Chương 54: Cãi nhau
55 Chương 55: Vẽ con rùa
56 Chương 56: Đưa bức tranh qua
57 Chương 57: Trước khác nay khác
58 Chương 58: Vương gia đi Sướng Xuân Viên
59 Chương 59: Hồ Mi Nhi
60 Chương 60: Màn hồng sa ấm áp làm say mắt người
61 Chương 61: Ta sẽ mất ngủ bởi vì hắn?
62 Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?
63 Chương 63: Phong ba kính trà
64 Chương 64: Cho bổn vương bức họa
65 Chương 65: Lần đầu tiên lòng rối loạn
66 Chương 66: Bị đùa giỡn
67 Chương 67: Hiên Vương phi
68 Chương 68: Bất cứ giá nào
69 Chương 69: Uy hiếp hay là sắc dụ
70 Chương 70: Thay y phục cho vi phu
71 Chương 71: Chúng ta tắm rửa đi! Và một vở kịch nhỏ bày ra ấm áp
72 Chương 72: Thích ăn đòn!
73 Chương 73: Lại ngủ thiếp đi
74 Chương 74: Yến cơ dâng trà!
75 Chương 75: Trà uống ngon không?
76 Chương 76: Bỏ vũ khí đầu hàng
77 Chương 77: Coi như bị heo ủn
78 Chương 78: Bắt gian?
79 Chương 79: Canh dưỡng sinh ngũ sắc
80 Chương 80: Hạ Lâm
81 Chương 81: Ngu ngốc, xen vào việc của người khác đi
82 Chương 82: Hợp tác vui vẻ
83 Chương 83: Ta không muốn gả cho hắn
84 Chương 84: Chim bồ Câu đưa thư
85 Chương 85: Hồ Mi Nhi có thai
86 Chương 86: Ép hôn
87 Chương 87: Làm thuyết khách cũng không dễ dàng
88 Chương 88: Lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai
89 Chương 89: Trong vòng ba ngày tới tìm ta
90 Chương 90: Họa Thủy Đông Dẫn
91 Chương 91: Không có tiền? Lấy thân báo đáp
92 Chương 92: Dụ Vương chọc giận hà bá
93 Chương 93: Ai dệt lưới ở phía sau màn
94 Chương 94: Truyền thuyết "Đề Lạp Mễ Tô"
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Công chúa đào hôn
2
Chương 2: Hoạt động bí mật
3
Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân
4
Chương 4: Lấy oán trả ơn?
5
Chương 5: Kết bạn đồng hành
6
Chương 6: Ân huệ như giọt nước, báo đáp lại cả nguồn suối
7
Chương 7: Khó hiểu về Vân Đậu Cao
8
Chương 8: Loạn trong giặc ngoài
9
Chương 9: Tạ Gia thôn
10
Chương 10: Chạy chữa
11
Chương 11: Quỷ Cốc thần y
12
Chương 12: Định cư
13
Chương 13: An cư
14
Chương 14: Nàng là công chúa?
15
Chương 15: Giằng co
16
Chương 16: Hồi cung
17
Chương 17: Ly hôn
18
Chương 18: Cung biến
19
Chương 19: Đao hạ lưu tình
20
Chương 20: Tù nhân
21
Chương 21: Mây đen giăng khắp thành
22
Chương 22: Đi tới Tề Quốc
23
Chương 23: Gặp phải đại sự rồi!
24
Chương 24: Cái gì phải tới rốt cuộc cũng tới
25
Chương 25: Diện kiến Tề hoàng
26
Chương 26: Thân mình bị bệnh
27
Chương 27: Tỷ muội đoàn kết
28
Chương 28: Hơi thở nguy hiểm
29
Chương 29: Là nàng!
30
Chương 30: Đến đây bới móc
31
Chương 31: Hãm hại nô tài
32
Chương 32: Giả bộ nhu nhược, ai không biết chứ?
33
Chương 33: Ngươi đừng hy vọng nữa
34
Chương 34: Ra mắt
35
Chương 35: Vân tưởng y thường hoa Tưởng Dung
36
Chương 36: Gây khó dễ
37
Chương 37: Bảo vệ
38
Chương 38: Nhục nhã
39
Chương 39: Trao đổi điều kiện
40
Chương 40: Đàm phán
41
Chương 41: Cuộc đàm phán của hai nữ nhân
42
Chương 42: Liễu thị phí hoài bản thân mình
43
Chương 43: Chỉ vì một lòng say mê
44
Chương 44: Dạ dày kêu to
45
Chương 45: Ước pháp tam chương
46
Chương 46: Khách tới vương phủ
47
Chương 47: Tỷ muội gặp nhau
48
Chương 48: Dụ Vương bị thương
49
Chương 49: Chăm sóc người bệnh
50
Chương 50: Không mặc xiêm y?
51
Chương 51: Lãng phí là đáng hổ thẹn
52
Chương 52: Ăn những thứ canh thừa đồ ăn thừa này sao?
53
Chương 53: Tấn thăng địa vị?
54
Chương 54: Cãi nhau
55
Chương 55: Vẽ con rùa
56
Chương 56: Đưa bức tranh qua
57
Chương 57: Trước khác nay khác
58
Chương 58: Vương gia đi Sướng Xuân Viên
59
Chương 59: Hồ Mi Nhi
60
Chương 60: Màn hồng sa ấm áp làm say mắt người
61
Chương 61: Ta sẽ mất ngủ bởi vì hắn?
62
Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?
63
Chương 63: Phong ba kính trà
64
Chương 64: Cho bổn vương bức họa
65
Chương 65: Lần đầu tiên lòng rối loạn
66
Chương 66: Bị đùa giỡn
67
Chương 67: Hiên Vương phi
68
Chương 68: Bất cứ giá nào
69
Chương 69: Uy hiếp hay là sắc dụ
70
Chương 70: Thay y phục cho vi phu
71
Chương 71: Chúng ta tắm rửa đi! Và một vở kịch nhỏ bày ra ấm áp
72
Chương 72: Thích ăn đòn!
73
Chương 73: Lại ngủ thiếp đi
74
Chương 74: Yến cơ dâng trà!
75
Chương 75: Trà uống ngon không?
76
Chương 76: Bỏ vũ khí đầu hàng
77
Chương 77: Coi như bị heo ủn
78
Chương 78: Bắt gian?
79
Chương 79: Canh dưỡng sinh ngũ sắc
80
Chương 80: Hạ Lâm
81
Chương 81: Ngu ngốc, xen vào việc của người khác đi
82
Chương 82: Hợp tác vui vẻ
83
Chương 83: Ta không muốn gả cho hắn
84
Chương 84: Chim bồ Câu đưa thư
85
Chương 85: Hồ Mi Nhi có thai
86
Chương 86: Ép hôn
87
Chương 87: Làm thuyết khách cũng không dễ dàng
88
Chương 88: Lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai
89
Chương 89: Trong vòng ba ngày tới tìm ta
90
Chương 90: Họa Thủy Đông Dẫn
91
Chương 91: Không có tiền? Lấy thân báo đáp
92
Chương 92: Dụ Vương chọc giận hà bá
93
Chương 93: Ai dệt lưới ở phía sau màn
94
Chương 94: Truyền thuyết "Đề Lạp Mễ Tô"