Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi

Dạ Viễn Thiên vừa đến, liền hướng về phía Quân Mặc Hiên hai người cung kính hành đại lễ, hy vọng Dạ Hi có thể nể mặt người phụ thân là ông đây.

“A, đây không phải là Dạ đại tướng quân sao? Ôi chao, hành đại lễ như vậy, nữ nhi làm sao có thể đảm đương nổi.” Dạ Hi ra vẻ kinh ngạc nói.

Nhưng mà trên gương mặt kia, lại không có chút ý tứ nào là đảm đương không nổi.

“Hiên vương phi là người hoàng thất, thân phận tôn quý, lão thần hành lễ là phải, hộ vệ kia là mới tới hôm nay, không hiểu quy củ, bởi vậy xúc phạm tới vương gia và vương phi, lão thần đã xử phạt bọn họ, mong rằng vương gia và vương phi không cần phải so đo.” Dạ Viễn Thiên dù không cam lòng, nhưng vẫn khiêm tốn nói ra mục đích của chuyến đi này.

Nghe vậy, trong mắt Dạ Hi lóe lên vẻ khinh thường, cho rằng đẩy trách nhiệm tới trên người hộ vệ thì không có chuyện gì nữa. Dạ Hi nàng cũng không phải là người tốt như vậy.

“Phụ thân đại nhân, nữ nhi không dám đi phủ tướng quân, này tục ngữ nói đúng, nữ nhi gả ra ngoài, như bát nước đổ đi, quả thật là người không ai muốn gặp. Có cửa lại để cho con gái và con rể của mình chui lỗ chó, cửa phủ tướng quân này, nữ nhi quả thật không dám tiến vào.” Dạ Hi vô tội nói, hừ, nàng chính là muốn để cho tất cả mọi người biết phủ tướng quân cay nghiệt.

“Dạ Hi.” Ngữ khí của Dạ Viễn Thiên không tốt, chuyện này vốn dĩ ông tự mình đi tới là hy vọng không cần náo lớn, điều này cũng tốt, vậy mà nàng lại để cho cả Tụ Hiền các đều biết rõ.

“Ha ha ha… Tiểu Hi nhi thật đúng là đáng thương, lại mặt thế nhưng phải chui lỗ chó, bản công tử đồng cảm với nàng.” Vân Thanh Phong thương hại nhìn Dạ Hi, tiếp tục nói: “Mặc, huynh cũng rất đáng thương, đường đường là vương gia, bồi nương tử lại mặt còn phải chui lỗ chó mới có thể vào cửa. Ai, mặt mũi hoàng thất đều bị huynh làm mất hết rồi.”

Khóe miệng Dạ Hi ẩn hiện ý cười, Vân Thanh Phong này trái lại rất thông minh, để nữ nhi của mình chui lỗ chó là việc nhỏ, để cho một vương gia ngốc chui lỗ chó cũng không sao. Nhưng nếu muốn hủy hoại thể diện hoàng thất, vậy đã có thể trở thành lỗi lớn. Lần này xem Dạ Viễn Thiên làm sao chùi đít.

“Dạ Hi, ngươi nói hưu nói vượn gì đó, chúng ta để ngươi chui lỗ chó khi nào, không phải chỉ để ngươi đi cửa sau thôi sao. Hơn nữa, một phế vật cùng một tên ngốc lại mặt không đi cửa sau, chẳng lẽ lại đi cửa trước. Các người không ngại mất mặt, nhưng chúng ta ngại mất mặt.” Dạ Ngữ đùng đùng nói một trận.

“Đi cửa sau, đường đường là vương gia cùng vương phi lại đi cửa sau, cùng với chui lỗ chó có gì khác biệt sao? Đều là sỉ nhục như nhau, chẳng lẽ còn phân lớn nhỏ?” Ánh mắt Dạ Hi lạnh lùng, lạnh nhạt nói.

“Ngươi nói láo, không phải là đi cửa sau thôi sao, sao lại vũ nhục các ngươi, một kẻ phế vật chỉ xứng đi cửa sau…” Dạ Ngữ đề cao âm lượng, hiển nhiên là bị Dạ Hi chọc tức.

“Ngữ nhi, câm miệng.” Dạ Viễn Thiên nhìn nhị nữ nhi càng nói càng hăng hái, không khỏi lên tiếng ngăn cản.

“Phụ thân, không lẽ người muốn cho phế vật Dạ Hi này cỡi trên đầu, hôm nay con nhất định phải nói, để cho tất cả mọi người biết phế vật phủ tướng quân là người thế nào.” Dạ Ngữ không để ý phản đối của Dạ Viễn Thiên, lúc này nàng ta đã bị tức tới choáng váng. Khi thấy phụ thân mà luôn luôn yêu thương mình lại nhún nhường trước mặt Dạ Hi như vậy, lý trí của nàng ta đã sớm không còn.

“Phế vật phủ tướng quân, người đang nói ngươi sao?” Dạ Hi vân đạm phong khinh nói.

Nhiều người ở Tụ Hiền các đã sớm biết đến sự tích của Dạ Hi, quả thật nếu Dạ Hi bị xem như phế vật mà nói, vậy chỉ sợ toàn bộ những người trẻ tuổi ở phủ tướng quân đều là phế vật hết. Bởi vậy, lời này của Dạ Hi nói là hợp lý, hợp lý.

“Nhị tỷ, đừng nói lời vô ích với nàng ta, trực tiếp đánh chết nàng, để cho nàng hiểu phế vật và thiên tài là khác biệt.” Dạ Vân kiêu ngạo nói, tuy ả cũng cảm thấy Dạ Hi đã không giống với trước kia. Nhưng nàng cũng không nghĩ trong vài ngày ngắn ngủi, võ công của Dạ Hi có thể mạnh hơn nhị tỷ.

“Nương tử nhà ta là thiên tài.” Quân Mặc Hiên khoa trương tiếp một câu. Vô cùng rõ ràng, nếu Dạ Hi là thiên tài, thì Dạ Ngữ cùng Dạ Vân liền là phế vật rồi.  

Lời này vừa nói ra, bên trong Tụ Hiền các vang lên từng trận tiếng cười, nhất là Vân Thanh Phong kia cười một cách khoa trương, thiếu chút nữa làm cho Dạ Ngữ tức chết.

Chết tiệt, Dạ Ngữ thầm rủa một tiếng, hai mắt ác độc đảo qua Dạ Vân, nha đầu chết tiệt kia, cố ý phải không.

Dạ Vân oan ức, chịu nhục cũng không phải một người Dạ Ngữ, sao nàng lại phải đối xử với chính mình như vậy, không phải là có một di nương làm hoàng hậu thôi sao, kiêu cái gì mà kiêu. Đột nhiên, trong mắt Dạ Vân thoáng hiện lên tia độc ác.

“Nhị tỷ, tỷ xem, không chỉ có phế vật Dạ Hi này sỉ nhục chúng ta, hiện tại ngay cả tên ngốc cũng khi dễ chúng ta đây này, đây không phải rõ ràng là đánh vào mặt chúng ta sao? Nhị tỷ, tỷ có thể nuốt trôi cục tức này sao.” Dạ Vân châm ngòi ly gián nói.

Nghĩ tới những sỉ nhục trước đó, Dạ Ngữ sớm mất đi lý trí, lại nghe Dạ Vân nói như vậy, nàng ta thật hận không thể giết chết Dạ Hi và Quân Mặc Hiên.

Vì vậy, Dạ Ngữ vung tay, rút bảo kiếm ra công kích về phía Dạ Hi: “Tiện nhân, để người làm tỷ tỷ tới giáo huấn ngươi, để ngươi biết phế vật vĩnh viễn là phế vật.”

Cùng lúc đó, lão giả áo xám bên cạnh Âu Quý Tình cũng âm thầm vận công, chẳng những không biết ngăn cản Dạ Ngữ lại còn nhân cơ hội thêm một mồi lửa, làm cho Dạ Hi chết dưới kiếm của Dạ Ngữ.

Mắt thấy lợi kiếm cứ như vậy đâm về phía Dạ Hi, mà Dạ Hi vẫn không hề nhíu mày lấy một lần, ngay cả Quân Mặc Hiên cũng là vẻ mặt ngốc như vậy nhìn Dạ Ngữ.

Nhưng mà không ai biết, bàn tay đặt ở dưới bàn của Quân Mặc Hiên nhẹ nhàng chuyển động, một luồng sức mạnh từ phía dưới chui ra, lặng lẽ ngăn cản hành động của người áo xám, để lại chiến trường cho Dạ Hi.

Mà hết thảy này Dạ Hi căn bản không biết, nhưng Vân Thanh Phong ở bên cạnh có chút giật mình nhìn Quân Mặc Hiên, hắn không muốn sống nữa sao, giữa chốn đông người mà cũng dám dùng nội lực. Chẳng lẽ hắn không sợ sẽ bại lộ thân phận?

Nhìn lợi kiếm đang tập kích về phía mình, thân thể Dạ Hi hơi ngửa ra sau, tránh thoát công kích của Dạ Ngữ, tiếp theo đưa tay ra bắt lấy cổ tay Dạ Ngữ, ngón tay hơi dùng lực.

“Rắc rắc” một tiếng. Ngay sau đó một tiếng hét thảm phát ra từ trong miệng Dạ Ngữ. Cứ như vậy, cổ tay Dạ Ngữ bị Dạ Hi bóp nát.

“Ngữ nhi, con sao rồi.” Âu Quý Tình kích động tiến lên đỡ lấy Dạ Ngữ, quay người ngoan độc trừng mắt nhìn Dạ Hi, mở miệng nói: “Dạ Hi, dù nói thế nào thì Ngữ nhi cũng là tỷ tỷ của ngươi, sao ngươi lại có thể nhẫn tâm như vậy.”

“Nhẫn tâm, đại phu nhân lúc trước các người đối xử với ta sỉ nhục đủ kiểu chẳng lẽ không nhẫn tâm, hừ, ta nói cho bà biết, lúc này mới chỉ là bắt đầu, việc làm trước đây của các người với ta, bổn vương phi sẽ đòi lại từng chút từng chút một.”

Lời này của Dạ Hi là nói với Dạ Viễn Thiên, tuy là đám người Âu Quý Tình khi dễ nàng vũ nhục nàng, nhưng nếu không có Dạ Viễn Thiên ngầm đồng ý, dù lá gan bọn họ lớn hơn nữa cũng không dám làm như thế. Cho nên, xét tới cùng, Dạ Viễn Thiên mới là đầu xỏ gây nên tất cả bi kịch của Dạ Hi.

Nhìn ánh mắt Dạ Hi, Dạ Viễn Thiên cảm thấy sống lưng ớn lạnh, Dạ Hi này không giống trước, nhưng dù sao ông cũng là phụ thân của nàng ta, hổ dữ cũng không ăn thịt con, ông có tự tin Dạ Hi sẽ không làm khó ông.

Sau khi nghĩ như vậy, Dạ Viễn Thiên an tâm không ít, lập tức tiến lên giảng hòa, nhưng nào biết ông vừa tiến lên, Âu Quý Tình ở một bên đã làm vẻ mặt muốn sống muốn chết kêu rên.

Chapter
1 Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2 Chương 2: Độc miệng
3 Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4 Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5 Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6 Chương 6: Tính sổ sau
7 Chương 7: Tiến cung diện thánh
8 Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9 Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10 Chương 10: Lại mặt bị chặn
11 Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12 Chương 12: Đi chết cho ta
13 Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14 Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15 Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16 Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17 Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24: Tiểu vân vân
25 Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26 Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27 Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28 Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29 Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30 Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31 Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32 Chương 32: Hậu quả về trễ
33 Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34 Chương 34: Tin tức kình bạo
35 Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36 Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37 Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38 Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39 Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40 Chương 40: Môn chủ tới cứu
41 Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42 Chương 42: Sủng thê vô độ
43 Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44 Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45 Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46 Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47 Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48 Chương 48: Chân thành tỏ tình
49 Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50 Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51 Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52 Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53 Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54 Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55 Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56 Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57 Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58 Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59 Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60 Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61 Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62 Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63 Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64 Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65 Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66 Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67 Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68 Chương 55: Tình thế khó xử
69 Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70 Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71 Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72 Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73 Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74 Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75 Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76 Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77 Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78 Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79 Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80 Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81 Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82 Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83 Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84 Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85 Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86 Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87 Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88 Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89 Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90 Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91 Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92 Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93 Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94 Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95 Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96 Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97 Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98 Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99 Chương 68-1: Chiến thư (1)
100 Chương 68-2: Chiến thư (2)
101 Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102 Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103 Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104 Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105 Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106 Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107 Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108 Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109 Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110 Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111 Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112 Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113 Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114 Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115 Chương 81-1: Cổ tình
116 Chương 81-2: Cổ tình (2)
117 Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118 Chương 83: Trận pháp quỷ di
119 Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120 Chương 85: Đại kết thúc vội vàng
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2
Chương 2: Độc miệng
3
Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4
Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5
Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6
Chương 6: Tính sổ sau
7
Chương 7: Tiến cung diện thánh
8
Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9
Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10
Chương 10: Lại mặt bị chặn
11
Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12
Chương 12: Đi chết cho ta
13
Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14
Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15
Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16
Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17
Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24: Tiểu vân vân
25
Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26
Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27
Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28
Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29
Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30
Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31
Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32
Chương 32: Hậu quả về trễ
33
Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34
Chương 34: Tin tức kình bạo
35
Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36
Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37
Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38
Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39
Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40
Chương 40: Môn chủ tới cứu
41
Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42
Chương 42: Sủng thê vô độ
43
Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44
Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45
Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46
Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47
Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48
Chương 48: Chân thành tỏ tình
49
Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50
Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51
Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52
Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53
Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54
Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55
Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56
Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57
Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58
Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59
Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60
Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61
Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62
Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63
Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64
Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65
Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66
Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67
Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68
Chương 55: Tình thế khó xử
69
Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70
Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71
Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72
Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73
Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74
Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75
Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76
Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77
Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78
Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79
Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80
Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81
Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82
Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83
Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84
Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85
Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86
Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87
Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88
Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89
Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90
Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91
Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92
Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93
Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94
Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95
Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96
Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97
Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98
Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99
Chương 68-1: Chiến thư (1)
100
Chương 68-2: Chiến thư (2)
101
Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102
Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103
Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104
Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105
Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106
Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107
Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108
Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109
Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110
Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111
Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112
Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113
Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114
Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115
Chương 81-1: Cổ tình
116
Chương 81-2: Cổ tình (2)
117
Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118
Chương 83: Trận pháp quỷ di
119
Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120
Chương 85: Đại kết thúc vội vàng