Chương 109: An cư lạc nghiệp [1]

Đào Mặc quay đầu tìm bóng dáng Kim sư gia, lại phát hiện lão không cùng ra đây.

Trái lại Cố Xạ lên tiếng hỏi: “Bọn họ đã phạm tội gì?”

Thôi Quýnh ngẩn ra, làm như không nghĩ tới y lại đột nhiên quan tâm đến việc này. Cố Xạ Cố Huyền Chi năm chữ này bây giờ đã truyền khắp toàn bộ Đàm Dương huyện, hắn làm điền sử nơi này tự nhiên không thể không biết. Bởi vậy sau khi ngạc nhiên, hắn rất nhanh hoàn hồn nói: “Điều này, bọn họ nguyên cáo của vụ án, hiện nay vụ án chưa kết thúc, bọn họ lại đột nhiên chạy trốn, trong đó chắc chắn có kỳ hoặc.”

Cố Xạ nói: “Ta chỉ hỏi ngươi, bọn họ đã phạm tội gì?”

Thôi Quýnh nói không nên lời.

Trên đời này phần nhiều là bị cáo chạy trốn, nguyên cáo bỏ trốn thế này vẫn là lần đầu. Thôi Quýnh tuy biết Vũ thị phu phụ chạy trốn là vì tâm hoảng sợ, nhưng cũng không nắm được chứng cứ rõ ràng.

Đào Mặc nghi ngờ nhìn Cố Xạ. Hắn cũng cảm thấy việc phu phụ Vũ thị chạy trốn hết sức kì lạ, chỉ là không biết Cố Xạ vì sao lại quay sang làm khó Thôi Quýnh.

Cố Xạ nói: “Nếu bọn họ đã vô tội, sao ngươi không thả họ đi?”

Thôi Quýnh nhịn không được nhìn Đào Mặc.

Đào Mặc do dự nói: “Vậy, vụ án còn chưa kết thúc, nếu bọn họ chạy rồi, án này không phải thành án treo sao?”

Cố Xạ nói: “Nếu nguyên cáo đã không muốn cáo nữa, sao ngươi không thành toàn bọn họ.”

Đào Mặc ngẩn người. Hắn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nhất thời không nói được là gì.

Nhất Chuy tiên sinh đột nhiên cười nói: “Vũ thị phu phụ này rốt cuộc có lai lịch thế nào?”

Cố Xạ nói: “Người Vũ Gia thôn.”

Nhất Chuy tiên sinh tung hoành quan trường nhiều năm như vậy, đương nhiên không bị đáp án qua loa này lừa. Lão nói: “Chớ không phải, sau lưng họ còn có người khác giật dây sao?”

Đào Mặc cả kinh, nhớ tới lời Sử Thiên Sơn nói.

Sử Thiên Sơn đã từng nói, người đứng sau lưng Vũ thị phu phụ rất có thể là Cửu Hoàng tử. Lẽ nào ý Cố Xạ là muốn hắn chớ trêu vào Cửu Hoàng tử? Vừa nghĩ thông điều này, hắn cũng đã nghĩ thông vì sao trước đó lại cảm thấy có cái gì không đúng. Bởi vì Vũ thị phu phụ nếu thật muốn trù tính hãm hại Sử Thiên Sơn, vậy Sử Thiên Sơn là người bị hại, mà Vũ thị phu phụ tất sẽ trở thành người làm hại. Nói cách khác, Sử Thiên Sơn trở thành nguyên cáo, mà Vũ thị phu phụ tất sẽ thành bị cáo. Nguyên cáo có thể buông tha, nhưng bị cáo đương nhiên là không thể thả.

“Không. Không thể thả bọn họ đi.” Đào Mặc bật thốt lên.

Thôi Quýnh không biết nội tình, thấy Đào Mặc đứng bên cạnh mình, âm thầm thở phào.

Cố Xạ mặt không chút biểu tình nhìn Đào Mặc.

Đào Mặc thấp giọng nói: “Ta biết ý ngươi là gì, nhưng ta thân là quan phụ mẫu, vô luận bị cáo là ai, nguyên cáo là ai, đều nên xử án công bằng.”

Cố Xạ nói: “Ngươi chuẩn bị bây giờ đi phá án?”

Đào Mặc lúc này mới nhớ hôm nay là ngày thành thân của bọn hắn, nhất thời khó xử nhìn Thôi Quýnh.

Thôi Quýnh vẫn biết ý đưa mắt ra hiệu, nói: “Dù sao Vũ thị phu phụ cũng đã sa lưới, đại nhân cứ đợi sau khi đan sa yến kết thúc hẵng đi cũng được.”

Đào Mặc nói: “Vậy Thôi điền sử chiếu cố bọn họ một chút.”

“Vâng.”

Thôi Quýnh nói xong, liền khoanh tay đứng một bên.

Cố Xạ nhìn về phía Nhất Chuy tiên sinh và Lâm Chính Dung vẫn còn đứng đó chưa chịu đi.

Lâm Chính Dung cười nói: “Tranh của Cố công tử quả nhiên là thiên hạ nhất tuyệt, ta muốn thưởng thức thêm một chút.”

Nhất Chuy tiên sinh nói: “Lời của Lâm huynh thật hợp ý ta. Chỉ là đã gần đến bữa trưa, ta thấy trong bụng trống rỗng, không bằng, chúng ta mỗi người đều hồi phủ dùng ngọ thiện rồi hẵng đến?” Lão nói là hồi phủ, nhưng chân lại không có ý di chuyển, hiển nhiên là chờ Cố Xạ giữ lại dùng cơm.

Lâm Chính Dung và Cố Xạ không quen gì nhau, không có ý mở miệng, nghe Nhất Chuy tiên sinh nói vậy, cũng không lên tiếng.

Cố Xạ nói: “Phủ có chuyện lớn như vậy, ta không tiện lưu hai vị. Đan sa yến đổi sang ngày khác lại làm.”

Nhất Chuy tiên sinh không ngờ mình ám chỉ rõ ràng như vậy vẫn bị cự tuyệt, dáng tươi cười nhất thời mang theo vài phần khiên cưỡng, “Đã như vậy, vi sư cũng không tiện quấy rầy nữa.”

Nhất Chuy phu nhân làm sao cũng nghe không ra ngụ ý trong lời nói của hai người, lập tức hết sức bất mãn nói: “Không ngờ Cố phủ ngay cả mời phu phụ ta một bữa cơm cũng không được sao?”

Nhất Chuy tiên sinh khẽ kéo kéo tay áo phu nhân.

Phu nhân trừng mắt liếc lão, kéo tay áo từ trong tay lão trở về.

Lâm Chính Dung vốn định lưu lại để thừa nước đục thả câu, nhưng thấy nước đục, cá vẫn không câu được, lập tức thức thời cáo từ. Dù sao lão và Cố Xạ không thân chẳng quen, không có danh phận sư đồ, vạn nhất sư đồ bọn họ cãi nhau, người đầu tiên có khả năng chịu tai ương trong cái hồ cá này là lão.

Sau khi lão rời đi, Nhất Chuy tiên sinh đột nhiên thốt ra một câu, “Hôm nay quả là một ngày hoàng đạo.”

Sau khi chỉ huy gia đinh đem thích khách bị trói chặt vào hậu viện, Lão Đào không yên tâm quay trở lại, nghe vậy không khỏi mẫn cảm nhìn về phía lão.

Nhất Chuy tiên sinh cười đến như một con hồ ly, “Không biết hạ lễ hôm nay ta đưa đến, ngươi có hài lòng không?”

Đại khái phía trước quá lâu vẫn không có động tĩnh, mà phía sau đã dọn dẹp xong xuôi, đám người Nhạc Lăng, Kim sư gia nối nhau đi ra.

Nhạc Lăng nghe Nhất Chuy tiên sinh hỏi như vậy, liền đáp: “Bạch ngọc như ý chạm trổ tinh tế mà tiên sinh đưa tới, quả là vô cùng hiếm thấy.”

Cố Xạ chắp tay nói: “Đa tạ sư phụ.”

Nhất Chuy tiên sinh nói: “Đâu có đâu có. Với người làm sư phụ, vào một ngày như thế này đương nhiên phải chúc mừng rồi.”

Lời này nghe vào trong tai ngươi khác tự nhiên cho rằng lão là chỉ đan sa yến, nhưng ở đây ngoại trừ Thôi Quýnh và Nhất Chuy phu nhân đều biết chân tướng phía sau đan sa yến, tự nhiên hiểu rõ ngụ ý của lão.

Lão Đào và Kim sư gia không khỏi nhìn lão.

Đàm Dương huyện quả nhiên ngọa hổ tàng long.

Cố Xạ lãnh đạm cười nói: “Đa tạ sư phụ.”

Nhất Chuy tiên sinh thấy y vẫn không nóng không lạnh như trước, biết y cũng không muốn mình biết việc này, thức thời chắp tay nói: “Ta thấy thích khách hôm nay không đơn giản, ngươi vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.” Lão vừa dứt lời, liền cùng Nhất Chuy phu nhân cáo từ.

“Đa tạ sư phụ quan tâm.” Cố Xạ phái Cố Tiểu Giáp tiễn khách.

Đợi Nhất Chuy tiên sinh và Lâm Chính Dung đi rồi, Đào Mặc lại đuổi Thôi Quýnh đi, những người còn lại đều hiểu rõ đây là hỉ yến.

Lão Đào nói với Cố Xạ: “Thích khách cứ giao cho ta xử lý.”

Đào Mặc nói: “Ta cùng đi thôi.”

Lão Đào nói: “Những thích khách vừa nhìn liền biết là những kẻ bán mạng, chỉ sợ không dùng chút thủ đoạn thì không thể khiến bọn họ khai ra. Chút chuyện này thiếu gia chớ quản, giao cho ta là được. Hôm nay là ngày đại hỉ của người và Cố công tử, bản thân nên hoan hoan hỉ hỉ mới phải.”

Đào Mặc lưỡng lự nói: “Cái này…”

“Chẳng phải nói đêm xuân một khắc đáng nghìn vàng sao?” Nhạc Lăng tự tiếu phi tiếu nói, “Đào đại nhân nghìn vạn lần chớ có ném bỏ nghìn vàng nha.”

Đào Mặc đỏ mặt, hầu như không dám nhìn Cố Xạ.

Kim sư gia vội ho một tiếng nói: “Đông gia cứ yên tâm, việc này giao cho ta và Lão Đào là được.”

Hách Quả Tử phụ họa theo.

Nghe mọi người ai cũng đều nói như vậy, Đào Mặc đành phải đáp ứng.

Bởi Đào Mặc và Cố Xạ đều là nam tử, cho nên Nhạc Lăng chỉ chuẩn bị hỉ trướng và rượu hợp cẩn, dán chữ hỉ,táo đỏ lạc long nhãn hạt sen đều không thả.

Vào đến tân phòng, hô hấp của Đào Mặc liền nặng nề, cúi thấp đầu như dính cả vào ngực, quai hàm tựa hồ nhuộm màu hỉ bào.

Cố Xạ ung dung rót rượu, đưa một ly cho hắn.

Đào Mặc nhận lấy.

Cố Xạ thấy hắn cầm lấy rượu, giữ trong tay, vẫn như trước không chịu ngẩng đầu, không khỏi chủ động đưa tay nâng cầm hắn lên.

Đào Mặc ngẩng đầu nhìn y, khẩn trương cắn môi dưới, cổ họng không ngừng nuốt nước bọt.

“Rượu giao bôi.” Cố Xạ vươn tay.

Đào Mặc làm theo.

Cố Xạ bao lấy cánh tay hắn, đưa ly rượu đến bên môi.

Đào Mặc cảm thấy như tay y truyền tới nhiệt lượng, càng khẩn trương, rượu trong ly không ngừng run run, khó khăn lắm mới đưa được đến bên môi mình.

Cố Xạ uống một hơi cạn sạch.

Đào Mặc cũng uống vào.

Rượu là rượu mạnh, lúc vào bụng, Đào Mặc lại cảm thấy một trận nhiệt khí từ dưới bụng xông thẳng lên đầu, cảm giác khẩn trương nhanh chóng biến mất.

Cố Xạ nói: “Từ hôm nay trở đi, chúng ta tay nắm tay đến già.”

Đào Mặc gật gật đầu.

Cố Xạ nói: “Ngươi ta đều sẽ không thú thê sinh tử nữa.”

Đào Mặc có chút lo lắng nhìn y.

Cố Xạ nói: “Chỉ nương tựa nhau trải qua một đời.”

Vẻ mặt y rõ ràng là bình thản như thế, nhưng vì sao lời nói lại ngọt ngào như vậy? Đào Mặc nhìn y, hai mắt đau xót, nước mắt dâng lên nơi vành mắt, cố nén không để rơi xuống.

Cố Xạ bỗng đưa tay, hướng tới trước mắt hắn.

Đào Mặc theo bản năng nhắm mắt lại.

Nước mắt liền rơi xuống.

“Ngày hôm nay không nên khóc.” Tay Cố Xạ nhẹ nhàng lau nước mắt hắn.

Đào Mặc nói: “Ta là, mừng rơi nước mắt…”

Tay Cố Xạ chậm rãi lưu luyến trên vạt áo hắn, “Ngươi hẳn là nên giữ lại chút khí lực.”

Thân thể Đào Mặc run lên, dường như dự liệu được chuyện sẽ xảy ra kế tiếp.

Tay Cố Xạ ôn nhu cởi y sam hắn, đối diện với hai mắt nhắm nghiền không dám mở ra của Đào Mặc nói: “Ngươi biết ta muốn làm gì không?”

Lông mi Đào Mặc tựa như cánh hồ điệp run rẩy, hồi lâu mới gật gật đầu.

Hỉ bào rơi trên mặt đất, Cố Xạ chậm rãi áp sát hắn.

Đào Mặc không tự chủ mà lui về sau, cho đến khi chân đụng phải mép giường, cả người ngã ngồi lên giường, mở mắt ngẩng đầu, lại thấy Cố Xạ chậm rãi đè xuống…

Ly rượu trước mặt, đèn long phượng đối nhau.

Trên cửa sổ, hỉ thành đôi. Trong trướng đỏ, chăn gối đảo lộn.

Cả một phòng kiều diễm cảnh xuân.

Chapter
1 Chương 1: Tân quan thượng nhậm [1]
2 Chương 2: Tân quan thượng nhậm [2]
3 Chương 3: Tân quan thượng nhậm [3]
4 Chương 4: Tân quan thượng nhậm [4]
5 Chương 5: Tân quan thượng nhậm [5]
6 Chương 6: Tân quan thượng nhậm [6]
7 Chương 7: Tân quan thượng nhậm [7]
8 Chương 8: Tân quan thượng nhậm [8]
9 Chương 9: Tân quan thượng nhậm [9]
10 Chương 10: Danh sư cao đồ [1]
11 Chương 11: Danh sư cao đồ [2]
12 Chương 12: Danh sư cao đồ [3]
13 Chương 13: Danh sư cao đồ [4]
14 Chương 14: Danh sư cao đồ [5]
15 Chương 15: Danh sư cao đồ [6]
16 Chương 16: Danh sư cao đồ [7]
17 Chương 17: Danh sư cao đồ [8]
18 Chương 18: Danh sư cao đồ [9]
19 Chương 19: Họa bất đan hành [1]
20 Chương 20: Họa bất đan hành [2]
21 Chương 21: Họa bất đan hành [3]
22 Chương 22: Họa bất đan hành [4]
23 Chương 23: Họa bất đan hành [5]
24 Chương 24: Họa bất đan hành [6]
25 Chương 25: Họa bất đan hành [7]
26 Chương 26: Họa bất đan hành [8]
27 Chương 27: Họa bất đan hành [9]
28 Chương 28: Châm phong tương đối [1]
29 Chương 29: Châm phong tương đối [2]
30 Chương 30: Châm phong tương đối [3]
31 Chương 31: Châm phong tương đối [4]
32 Chương 32: Châm phong tương đối [5]
33 Chương 33: Châm phong tương đối [6]
34 Chương 34: Châm phong tương đối [7]
35 Chương 35: Châm phong tương đối [8]
36 Chương 36: Châm phong tương đối [9]
37 Chương 37: Thiên ti vạn lũ [1]
38 Chương 38: Thiên ti vạn lũ [2]
39 Chương 39: Thiên ti vạn lũ [3]
40 Chương 40: Thiên ti vạn lũ [4]
41 Chương 41: Thiên ti vạn lũ [5]
42 Chương 42: Thiên ti vạn lũ [6]
43 Chương 43: Thiên ti vạn lũ [7]
44 Chương 44: Thiên ti vạn lũ [8]
45 Chương 45: Thiên ti vạn lũ [9]
46 Chương 46: Cư tâm phả trắc [1]
47 Chương 47: Cư tâm phả trắc [2]
48 Chương 48: Cư tâm phả trắc [3]
49 Chương 49: Cư tâm phả trắc [4]
50 Chương 50: Cư tâm phả trắc [5]
51 Chương 51: Cư tâm phả trắc [6]
52 Chương 52: Cư tâm phả trắc [7]
53 Chương 53: Cư tâm phả trắc [8]
54 Chương 54: Cư tâm phả trắc [9]
55 Chương 55: Lai giả bất thiện [1]
56 Chương 56: Lai giả bất thiện [2]
57 Chương 57: Lai giả bất thiện [3]
58 Chương 58: Lai giả bất thiện [4]
59 Chương 59: Lai giả bất thiện [5]
60 Chương 60: Lai giả bất thiện [6]
61 Chương 61: Lai giả bất thiện [7]
62 Chương 62: Lai giả bất thiện [8]
63 Chương 63: Lai giả bất thiện [9]
64 Chương 64: Tân cừu cựu hận [1]
65 Chương 65: Tân cừu cựu hận [2]
66 Chương 66: Tân cừu cựu hận [3]
67 Chương 67: Tân cừu cựu hận [4]
68 Chương 68: Tân cừu cựu hận [5]
69 Chương 69: Tân cừu cựu hận [6]
70 Chương 70: Tân cừu cựu hận [7]
71 Chương 71: Tân cừu cựu hận [8]
72 Chương 72: Tân cừu cựu hận [9]
73 Chương 73: Tiên phát chế nhân [1]
74 Chương 74: Tiên phát chế nhân [2]
75 Chương 75: Tiên phát chế nhân [3]
76 Chương 76: Tiên phát chế nhân [4]
77 Chương 77: Tiên phát chế nhân [5]
78 Chương 78: Tiên phát chế nhân [6]
79 Chương 79: Tiên phát chế nhân [7]
80 Chương 80: Tiên phát chế nhân [8]
81 Chương 81: Tiên phát chế nhân [9]
82 Chương 82: Hậu phát tiên chí [1]
83 Chương 83: Hậu phát tiên chí [2]
84 Chương 84: Hậu phát tiên chí [3]
85 Chương 85: Hậu phát tiên chí [4]
86 Chương 86: Hậu phát tiên chí [5]
87 Chương 87: Hậu phát tiên chí [6]
88 Chương 88: Hậu phát tiên chí [7]
89 Chương 89: Hậu phát tiên chí [8]
90 Chương 90: Hậu phát tiên chí [9]
91 Chương 91: Nhân duyên ngã định [1]
92 Chương 92: Nhân duyên ngã định [2]
93 Chương 93: Nhân duyên ngã định [3]
94 Chương 94: Nhân duyên ngã định [4]
95 Chương 95: Nhân duyên ngã định [5]
96 Chương 96: Nhân duyên ngã định [6]
97 Chương 97: Nhân duyên ngã định [7]
98 Chương 98: Nhân duyên ngã định [8]
99 Chương 99: Nhân duyên ngã định [9]
100 Chương 100: Mạc hậu hắc thủ [1]
101 Chương 101: Mạc hậu hắc thủ [2]
102 Chương 102: Mạc hậu hắc thủ [3]
103 Chương 103: Mạc hậu hắc thủ [4]
104 Chương 104: Mạc hậu hắc thủ [5]
105 Chương 105: Mạc hậu hắc thủ [6]
106 Chương 106: Mạc hậu hắc thủ [7]
107 Chương 107: Mạc hậu hắc thủ [8]
108 Chương 108: Mạc hậu hắc thủ [9]
109 Chương 109: An cư lạc nghiệp [1]
110 Chương 110: An cư lạc nghiệp [2]
111 Chương 111: An cư lạc nghiệp [3]
112 Chương 112: An cư lạc nghiệp [4]
113 Chương 113: An cư lạc nghiệp [5]
114 Chương 114: An cư lạc nghiệp [6]
115 Chương 115: An cư lạc nghiệp [7]
116 Chương 116: An cư lạc nghiệp [8]
117 Chương 117: An cư lạc nghiệp [9]
118 Chương 118: Phiên ngoại: Tranh giá trang [1]
119 Chương 119: Phiên ngoại: Tranh giá trang [2]
120 Chương 120: Phiên ngoại: Tranh giá trang [3]
121 Chương 121: Phiên ngoại: Tranh giá trang [4]
122 Chương 122: Phiên ngoại: Tranh giá trang [5]
123 Chương 123: Phiên ngoại: Tranh giá trang [6]
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Tân quan thượng nhậm [1]
2
Chương 2: Tân quan thượng nhậm [2]
3
Chương 3: Tân quan thượng nhậm [3]
4
Chương 4: Tân quan thượng nhậm [4]
5
Chương 5: Tân quan thượng nhậm [5]
6
Chương 6: Tân quan thượng nhậm [6]
7
Chương 7: Tân quan thượng nhậm [7]
8
Chương 8: Tân quan thượng nhậm [8]
9
Chương 9: Tân quan thượng nhậm [9]
10
Chương 10: Danh sư cao đồ [1]
11
Chương 11: Danh sư cao đồ [2]
12
Chương 12: Danh sư cao đồ [3]
13
Chương 13: Danh sư cao đồ [4]
14
Chương 14: Danh sư cao đồ [5]
15
Chương 15: Danh sư cao đồ [6]
16
Chương 16: Danh sư cao đồ [7]
17
Chương 17: Danh sư cao đồ [8]
18
Chương 18: Danh sư cao đồ [9]
19
Chương 19: Họa bất đan hành [1]
20
Chương 20: Họa bất đan hành [2]
21
Chương 21: Họa bất đan hành [3]
22
Chương 22: Họa bất đan hành [4]
23
Chương 23: Họa bất đan hành [5]
24
Chương 24: Họa bất đan hành [6]
25
Chương 25: Họa bất đan hành [7]
26
Chương 26: Họa bất đan hành [8]
27
Chương 27: Họa bất đan hành [9]
28
Chương 28: Châm phong tương đối [1]
29
Chương 29: Châm phong tương đối [2]
30
Chương 30: Châm phong tương đối [3]
31
Chương 31: Châm phong tương đối [4]
32
Chương 32: Châm phong tương đối [5]
33
Chương 33: Châm phong tương đối [6]
34
Chương 34: Châm phong tương đối [7]
35
Chương 35: Châm phong tương đối [8]
36
Chương 36: Châm phong tương đối [9]
37
Chương 37: Thiên ti vạn lũ [1]
38
Chương 38: Thiên ti vạn lũ [2]
39
Chương 39: Thiên ti vạn lũ [3]
40
Chương 40: Thiên ti vạn lũ [4]
41
Chương 41: Thiên ti vạn lũ [5]
42
Chương 42: Thiên ti vạn lũ [6]
43
Chương 43: Thiên ti vạn lũ [7]
44
Chương 44: Thiên ti vạn lũ [8]
45
Chương 45: Thiên ti vạn lũ [9]
46
Chương 46: Cư tâm phả trắc [1]
47
Chương 47: Cư tâm phả trắc [2]
48
Chương 48: Cư tâm phả trắc [3]
49
Chương 49: Cư tâm phả trắc [4]
50
Chương 50: Cư tâm phả trắc [5]
51
Chương 51: Cư tâm phả trắc [6]
52
Chương 52: Cư tâm phả trắc [7]
53
Chương 53: Cư tâm phả trắc [8]
54
Chương 54: Cư tâm phả trắc [9]
55
Chương 55: Lai giả bất thiện [1]
56
Chương 56: Lai giả bất thiện [2]
57
Chương 57: Lai giả bất thiện [3]
58
Chương 58: Lai giả bất thiện [4]
59
Chương 59: Lai giả bất thiện [5]
60
Chương 60: Lai giả bất thiện [6]
61
Chương 61: Lai giả bất thiện [7]
62
Chương 62: Lai giả bất thiện [8]
63
Chương 63: Lai giả bất thiện [9]
64
Chương 64: Tân cừu cựu hận [1]
65
Chương 65: Tân cừu cựu hận [2]
66
Chương 66: Tân cừu cựu hận [3]
67
Chương 67: Tân cừu cựu hận [4]
68
Chương 68: Tân cừu cựu hận [5]
69
Chương 69: Tân cừu cựu hận [6]
70
Chương 70: Tân cừu cựu hận [7]
71
Chương 71: Tân cừu cựu hận [8]
72
Chương 72: Tân cừu cựu hận [9]
73
Chương 73: Tiên phát chế nhân [1]
74
Chương 74: Tiên phát chế nhân [2]
75
Chương 75: Tiên phát chế nhân [3]
76
Chương 76: Tiên phát chế nhân [4]
77
Chương 77: Tiên phát chế nhân [5]
78
Chương 78: Tiên phát chế nhân [6]
79
Chương 79: Tiên phát chế nhân [7]
80
Chương 80: Tiên phát chế nhân [8]
81
Chương 81: Tiên phát chế nhân [9]
82
Chương 82: Hậu phát tiên chí [1]
83
Chương 83: Hậu phát tiên chí [2]
84
Chương 84: Hậu phát tiên chí [3]
85
Chương 85: Hậu phát tiên chí [4]
86
Chương 86: Hậu phát tiên chí [5]
87
Chương 87: Hậu phát tiên chí [6]
88
Chương 88: Hậu phát tiên chí [7]
89
Chương 89: Hậu phát tiên chí [8]
90
Chương 90: Hậu phát tiên chí [9]
91
Chương 91: Nhân duyên ngã định [1]
92
Chương 92: Nhân duyên ngã định [2]
93
Chương 93: Nhân duyên ngã định [3]
94
Chương 94: Nhân duyên ngã định [4]
95
Chương 95: Nhân duyên ngã định [5]
96
Chương 96: Nhân duyên ngã định [6]
97
Chương 97: Nhân duyên ngã định [7]
98
Chương 98: Nhân duyên ngã định [8]
99
Chương 99: Nhân duyên ngã định [9]
100
Chương 100: Mạc hậu hắc thủ [1]
101
Chương 101: Mạc hậu hắc thủ [2]
102
Chương 102: Mạc hậu hắc thủ [3]
103
Chương 103: Mạc hậu hắc thủ [4]
104
Chương 104: Mạc hậu hắc thủ [5]
105
Chương 105: Mạc hậu hắc thủ [6]
106
Chương 106: Mạc hậu hắc thủ [7]
107
Chương 107: Mạc hậu hắc thủ [8]
108
Chương 108: Mạc hậu hắc thủ [9]
109
Chương 109: An cư lạc nghiệp [1]
110
Chương 110: An cư lạc nghiệp [2]
111
Chương 111: An cư lạc nghiệp [3]
112
Chương 112: An cư lạc nghiệp [4]
113
Chương 113: An cư lạc nghiệp [5]
114
Chương 114: An cư lạc nghiệp [6]
115
Chương 115: An cư lạc nghiệp [7]
116
Chương 116: An cư lạc nghiệp [8]
117
Chương 117: An cư lạc nghiệp [9]
118
Chương 118: Phiên ngoại: Tranh giá trang [1]
119
Chương 119: Phiên ngoại: Tranh giá trang [2]
120
Chương 120: Phiên ngoại: Tranh giá trang [3]
121
Chương 121: Phiên ngoại: Tranh giá trang [4]
122
Chương 122: Phiên ngoại: Tranh giá trang [5]
123
Chương 123: Phiên ngoại: Tranh giá trang [6]