Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy

Vù vù vù….

Tiếng gió vang lên. Xuất hiện trước mặt cả đám đội viên Nam Bắc Hải Vân và đội hình Xuất Khoa tộc là một đội quân Trùng Thú khôi ngô trong bộ giáp như làm bằng bạc sáng loáng. Tổng cộng có ba mươi hai tên.

Kim Ngân tộc.

Các đội viên của chiến đội Nam Bắc Hải Vân tiến lại gần phía sau Công Chính. Một người thốt lên. Chiến đấu giữa họ và đám Xuất Khoa tộc kia buộc phải dừng lại vì sự xuất hiện của đám này.

Phạm Ngọc và Trần Uy cũng tiến lại gần mấy người kia. Cả đám nhìn qua những kẻ mới tới.

Kim Ngân tộc có tạo hình rất bắt mắt. Toàn thân chúng phủ trong một lớp áo giáp màu bạc tinh tươm. Khuôn mặt dài nhọn, cái đầu nhọn ra phía đỉnh. Cặp mắt hẹp như lưỡi dao với chiếc mũi dài nhọn và cái miệng cũng rất mỏng. Chúng có hai tay và hai chân nhưng đều là dạng vuốt sắc. Trên thân thể gọn gàng nhiều góc cạnh và đường cắt sắc bén. Hai cánh phía sau cũng mảnh và sắc nhọn chứ không mềm mại như của Xuất Khoa tộc. Cánh của Kim Ngân tộc khép lại sau lưng như cây đao khi chúng hạ xuống.

Tộc này nhìn qua đúng là dạng tạo hình đặc thù dành cho chiến đấu. Toàn thân như những cánh đao bằng bạc nhìn qua rất mỹ lệ nhưng hàm ẩn sự sắc bén vô song.

- Khặc khặc, vừa ra trận đã gặp ngay một đám mồi ngon.

Tên Kim Ngân tộc vừa mới tập kích giết chết ba tên Xuất Khoa tộc cùng làm bị thương hai chiến sĩ Nam Bắc Hải Vân cười lên quái dị. m thanh của hắn có ý phô trương vang ra xung quanh.

- Hừ, Kim Luân ngươi, tên bại trận hèn mọn chỉ biết đánh lén.

Bên phía Xuất Khoa tộc, một tên có tu vi Tinh Vân bậc bảy không chịu được lên tiếng. Hai tộc Kim Ngân và Xuất Khoa vốn có lãnh địa gần nhau nhất. Hai tộc mâu thuẫn không phải nhỏ. Chiến tranh đơì này qua đời khác đã tích lũy thù hận sâu dày.

Bản thân hắn đã cùng tên vênh váo trước mặt chiến qua cả chục lần. Đối phương tuy rất hung hãn nhưng quả thật đã thua hắn vài lần. Giờ thấy tên kia như vậy hắn không khỏi tức giận.

- Người quen cũ?

Một tên Kim Ngân tộc vác hai thanh đao bạc rất dài lên tiếng hỏi.

- Hừ, Khoa Càn, Vệ tướng dự bị của Xuất Khoa tộc, từng đánh bại ta.

Tên được gọi Kim Luân khẽ hừ lạnh. Giọng nói pha chút chế nhạo cùng thù hận.

- Hehe, Kim Luân ngươi gặp lại người quen cũ? Thật thú vị. Kẻ yêú luôn có lý do, chỉ cần đè hắn dưới chân là được.

Thâý Kim Luân có vẻ khó chịu, một tên đồng bọn vỗ vai hắn sau đó chỉ về phía Xuất Khoa tộc, thái độ rất khiêu khích. Phía sau mấy tên thâý vâỵ cũng tỏ ra ý khinh thường.

Kim Luân nghe vâỵ càng nổi giận. Hắn và tên Xuất Khoa tộc thủ lĩnh Khoa Càn kia coi như có duyên. Cả hai đã chiến rất nhiều lần khi còn là binh lính hạng bét. Nhưng sau này tên này trở thành vệ tướng dự bị. Còn hắn dù cố gắng cũng vẫn chỉ là , thống lĩnh vùng biên. Dù thơì điểm chiến tranh, địa vị biến động, đối phương cũng phải lao lực ra vùng ngoaì canh giữ nhưng hiển nhiên vẫn có khác biệt. Ít ra tu vi đối phương vẫn mạnh hơn hắn nếu không có chuyện kia xảy ra.

Nhắc đến chuyện kia, Kim Luân không tự chủ được rùng mình một cái. Nó quá điên cuồng và đáng sợ. Nhưng chỗ tốt khi vượt qua thì không thể nghi ngờ.

- Kim Luân, đừng chậm trễ, lên giải quyết ân oán đi.

Một tên mang giáp bạc cao lớn nhất trong cả đám Kim Ngân tộc lạnh lùng lên tiếng. Con mắt hắn đảo qua đám Xuất Khoa tộc và chiến đội loài Ngươì như nhìn xác chết.

Tên này vưà lên tiếng thì mấy tên Xuất Khoa tộc giận dữ. Thái độ coi khinh của đối thủ khiến chúng rất phẫn nộ.

Bọn Phạm Ngọc thì chỉ đứng yên quan sát. Thế cục khá phức tạp. Có thể nói là bất lợi đôí vơí kế hoạch của bọn họ.

- Khoa Càn, nhận lấy cái chết.

Kim Luân bước ra, khí thế tăng cao. Hai thanh đao của hắn cong cong và có hai lưỡi mỗi thanh.

- Chỉ bằng ngươi?

Khoa Càn cũng không hề sợ hãi bước ra. Đôí thủ chỉ là bại tướng dưới tay hắn. Tu vi cũng kém hơn. Hơn thế nữa địa vị khác nhau thì tâm thế cũng khác nhau.

- Kim Ngân Nguyệt!

Kim Luân hét lớn một tiếng, thân hình run lên. Hai tay hắn hoa vũ hai thanh đao. Hình ảnh trăng lưỡi liềm ánh vàng ánh bạc xen lẫn lóe lên. Đây là một đao pháp thượng thừa của tộc Kim Ngân.

- Phá!

Nhìn thấy đao thế sắc bén nhưng Khoa Càn không hề nao núng. Hắn cũng hét lớn một tiếng, bốn cánh tay đao huy vũ. Một chiêu thế như tường đồng vách sắt dựng lên ngăn cản chiêu thức của đối thủ.

- Ầm!

- Sao lại…?

Vừa va chạm nháy mắt Khoa Càn bị đánh bật ra. Thân hình của hắn lộn một vòng trên không trung rồi chật vật hạ xuống, khóe miệng rớm máu, ánh mắt nghi hoặc cùng phẫn nộ. Chiêu thức của đôí phương mạnh mẽ hơn dự đoán. Chỉ một chiêu đã khiến hắn bị thương.

Ánh đao như vầng trăng khuyết mang theo sự sắc bén khó tả xuyên thủng bức tường phòng ngự của hắn. Dư lực còn lại xâm nhập tàn phá thân thể hắn. Khoa Càn không nhịn được phun ra một búng máu.

- Ngươi, tu vi của các ngươi???Điều này sao có thể?

Khoa Càn chăm chú quan sát Kim Luân cùng mấy tên đồng bọn. Vừa quan sát một lát hắn chợt biến sắc. Sau đó hắn nghĩ đến một điêù gì đó hoảng sợ bật thốt lên.

Tu vi của bọn Kim Lân Tộc quá cường đại. Tên thấp nhất cũng là bậc bảy. Trong đó rất nhiều tên bản thân Khoa Càn hắn cũng không thể cảm ứng được rõ ràng. Tình huống này cho thấy tu vi của đối phương cao hơn hắn.

Nhưng điều chấn động nhất vẫn là Kim Luân cũng nằm trong số này. Khoa Càn và Kim Luân từng giao chiến rất nhiêù lần khi còn là binh lính vùng biên ở mấy tòa Trùng Ốc. Khi đó cả hai chỉ có tu vi ngang bằng. Sau này cả hai đều tăng tiến nhưng cũng không vượt quá đôí phương. Rôì Khoa Càn nhờ cơ duyên được vào Đại Thành Trì, tu tập trở thành vệ tướng dự bị.

Trận chiến cuối cùng giữa hai bên, Khoa Càn còn nhớ rõ tên kia phải chật vật mới thoát khỏi bàn tay hắn. Vậy mà giờ đây tu vi của đối phương cao hơn hắn.

Bản thân Khoa Càn đã có tu vi bậc tám đỉnh. Tu vi cao hơn hắn có nghĩa ít nhất cũng bậc chín. Điều này khó có thể chấp nhận. Đây đã là trình độ vệ tướng rôì. Chỉ thêm một bước nữa đột phá lên cấp Nguyên Tinh thì chính là Vệ Tướng tinh anh, thiếp thân dưới trướng Vương rôì.

Mà trong đám Kim Ngân tộc theo cảm ứng của Khoa Càn có ít nhất mười tên có tu vi cao hơn hắn. Thậm chí trong đó còn có hai tên không thể đo đoán được.

- Haha, bất ngờ phải không? Điều này cũng phải cảm tạ mấy tên Người kia. Nhờ chúng bọn ta mới có cơ hội này.

Kim Luân đứng đó cười lên khoái trá. Cảm giác mạnh mẽ áp chế đối thủ vốn trước đây không coi hắn ra gì rất thoải mái.

- Các ngươi là Đoàn Tinh Anh, lẽ ra phải trong Đại Thành Trì chứ, sao lại đi ra vùng ngoài? Không lẽ tộc các ngươi không cần phòng bị?

Khoa Càn không để ý đến câu hỏi của đối phương mà nghi hoặc hỏi. Đoàn đội cỡ này chắc chắn thuộc lực lượng trung kiên. Trong tình cảnh nhạy cảm trước đại chiến cần phòng bị ở Đại Thành Trì mới đúng. Không hiểu sao bọn chúng lại chạy ra vòng ngoài vốn dành cho tiểu binh tiêủ tướng này.

- Phòng thủ? Haha, thật đúng là ngu muội. Ngươi cũng quá đề cao tộc các ngươi rôì đó.

Kim Luân ngửa đầu phát ra tiếng cười. Dường như đó là một câu hỏi rất hài hước.

- Gì…

Bỗng Khoa Càn nhận ra thư1 gì đó ngạc nhiên.

Tia sáng lờ mờ trên không chung chiếu vào khuôn mặt của Kim Luân, một ấn kí rất mờ nhạt trên trán hắn khẽ ẩn hiện.

- Tử Linh Ấn Ký..? Tộc các ngươi….???

Khoa Càn bỗng nhớ ra thứ gì đó. Khuôn mặt hắn biêủ hiện ra sự sợ hãi chưa từng có.

- Hừ…

Bên kia mấy tên Kim Ngân tộc nghe vâỵ ánh mắt trở nên lạnh lẽo. Khí thế mạnh mẽ sắc lạnh từ phía bọn chúng bộc phát.

- Tử Linh Ấn Ký, chạy về bẩm báo!!!

- Vù!!!!

Khoa Càn hét lớn một tiếng, sau đó toàn thân hắn bùng phát khí thế hùng hồn, trong mắt tỏa ra sự điên cuồng. Trước con mắt không hiểu của đám đồng tộc thân hình hắn lao vút đi. Phương hướng rõ ràng là chạy trốn.

- Trốn sao???

Kim Luân thấy thế khẽ liếm môi bằng cái lươĩ cũng màu bạc. Sau đó thân hình hắn cũng lao vụt đi đuổi theo Khoa Càn.

- Giết sạch bọn chúng!!!

Tên cầm đâù đám Kim Ngân tộc rít lên. Giọng hắn như đao sắc. Sau đó ánh bạc loang loáng. Tất cả bọn Kim Ngân tộc đồng thơì lao về phía Xuất Khoa tộc và mấy người bọn Phạm Ngọc. Đao bạc đầy trơì bay múa.

- Phụp !

Máu màu tím nhạt bắn ra. Tên Xuất Khoa tộc bị một đao xỏ xuyên thân thể. Đối thủ quá mạnh mẽ khiến hắn không có sức phản kháng.

- Rizzzzz!

- Razzzzzz!

Đám Kim Ngân tộc như hung thần tiến lên. Khí thế cùng thực lực của bọn chúng quá mạnh. Đám Xuất Khoa tộc lập tức bị đồ sát. Cảnh tượng rất thê thảm.

Cảnh này khiến đám chiến sĩ Nam Bắc Hải Vân cùng Phạm Ngọc và Trần Uy phía xa vô cùng lo lắng. Bọn chúng sắp lao tới đây.

Phạm Ngọc cũng cảm thấy áp lực. Kẻ địch thắng cả về số lượng và lực lượng. Hắn cũng không có cách nào để chiến thắng. Tuy chạy thoát thì Phạm Ngọc cũng có phần tin tưởng hơn. Nhưng nếu vậy sẽ rất khó gặp được đoàn đội.

Tình thế rất nguy cấp.

- Anh Hai!

Công Nghiêm quay qua Công Chính lớn tiếng hỏi. Nãy giờ bọn họ không hiểu nhiều cuộc đối thoại nhưng cũng biết nguy hiểm giáng lâm. Sát khí của đám Kim Ngân tộc kia quá khủng bố. Thực lực của bọn chúng cũng rất mạnh, hơn xa đám đội viên Nam Bắc Hải Vân. Ngay cả tên cuồng chiến như hắn cũng biết nguy nan.

- Kịch.

Công Chính nghe hỏi không trả lơì mà chỉ bước ra phía trước. Ánh mắt hắn lướt qua phía Công Nghiêm khẽ gật đầu.

- Được.

Công Nghiêm thấy thế cũng nghiêm túc gật đâù. Sau đó hắn cũng tiến lên sóng vai với anh hai. Cả hai đồng thời súc thế.

- Hai người này.

Phạm Ngọc khẽ lẩm bẩm rôì nhìn qua Trần Uy. Cả hai đều cùng rung động. Giây phút vừa rôì khi Công Chính bước ra, một thứ khí thế mạnh mẽ bao trùm toàn bộ không gian xung quanh. Ngay cả Công Nghiêm kia cũng vậy.

Cả hai đứng đó, thế vững như núi. Tuy vậy cũng không biết họ có cách nào chống trả.

- Xoẹt.

Mâý đôị viên còn lại cũng rút vũ khí ra. Khí thế toàn thân bộc phát. Tuy kiêng kị nhưng bọn họ không hề sợ hãi. Phạm Ngọc cũng súc thế chuẩn bị.

Chapter
1 Chương 1: Ly khai
2 Chương 2: Trái đất
3 Chương 3: Tai họa bất ngờ(1)
4 Chương 4: Tai họa bất ngờ(2)
5 Chương 5: Phạm Ngọc(1)
6 Chương 6: Phạm Ngọc(2)
7 Chương 7: Đoạt linh hồn
8 Chương 8: Chuyện của Phạm Thái tử
9 Chương 9: Biến cố
10 Chương 10: Về nhà
11 Chương 11: Cha mẹ
12 Chương 12: Nguyên nhân tai nạn
13 Chương 13: Con đường tu luyện
14 Chương 14: Trường học chiến sĩ
15 Chương 15: Thách đấu
16 Chương 16: Trận thứ nhất
17 Chương 17: Trần Uy đấu Phan Công Huy
18 Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy
19 Chương 19: Thực lực ẩn giấu
20 Chương 20: Chặn lại
21 Chương 21: Người phương Bắc
22 Chương 22: Chỉ một đòn
23 Chương 23: Kẻ thách đấu
24 Chương 24: Phạm Ngọc đấu Long Thái
25 Chương 25: Lại một đòn
26 Chương 26: Kiểm tra thực lực
27 Chương 27: Kiểm soát tinh thần cấp hoàn mỹ
28 Chương 28: (Chương cuối quyển thứ nhất)
29 Chương 29: Người già nhất trái đất
30 Chương 30: Đôi mắt tà ác
31 Chương 31: Mỏ quặng
32 Chương 32: Tin tức kinh người
33 Chương 33: Minh Châu
34 Chương 34: Chấn động địa cầu (1)
35 Chương 35: Chấn động địa cầu.(2)
36 Chương 36: Cửu Long Quyết
37 Chương 37: Hôn mê
38 Chương 38: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(1)
39 Chương 39: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(2)
40 Chương 40: Bảy ngày vòng quanh thế giới - Ngộ
41 Chương 41: Lột xác
42 Chương 42: Cuộc sống mới
43 Chương 43: Hào khí Thăng Long(1)
44 Chương 44: Hào khí Thăng Long(2)
45 Chương 45: Kế hoạch tôi luyện
46 Chương 46: Không gian đơn lập
47 Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi
48 Chương 48: Chặn đường
49 Chương 49: Khuất nhục
50 Chương 50: Nghi ngờ
51 Chương 51: Chuyện xưa
52 Chương 52: Nguyên nhân mười tám năm đau khổ
53 Chương 53: (Hết quyển 2)
54 Chương 54: Dịch chuyển không gian
55 Chương 55: Không gian Ba Tích
56 Chương 56: Chiến đội Thăng Long
57 Chương 57: Thích ứng
58 Chương 58: Hạch Nguyên Tinh
59 Chương 59: Mác Thú Tập Kích
60 Chương 60: Chiến Đấu Ác Liệt
61 Chương 61: Bị Thương
62 Chương 62: Ngục
63 Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh
64 Chương 64: Hang Động Kì Dị
65 Chương 65: Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
66 Chương 66: Xung Đột
67 Chương 67: Sự Thật Về Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
68 Chương 68: Vua Mác Thú
69 Chương 69: Chấn Động Hấp Dẫn
70 Chương 70: Trường Hấp Dẫn Cấp Chấn Động
71 Chương 71: Lốc Xoáy Hấp Dẫn
72 Chương 72: Tình Thế Nguy Hiểm
73 Chương 73: Cửu Long Trỗi Dậy
74 Chương 74: Ngũ Long Cảnh
75 Chương 75: Trọng Thương
76 Chương 76: Rời Đi
77 Chương 77: Lực Lượng Kì Dị
78 Chương 78: Kết Cấu Vật Chất
79 Chương 79: Đột Phá
80 Chương 80: Liên Tiếp Đột Phá
81 Chương 81: Cảm Ngộ
82 Chương 82: Chiến Lực Tăng Lên
83 Chương 83: Tai Họa Ập Tới
84 Chương 84: Thung Lũng Địa Trùng
85 Chương 85: Thiên Võng Thương Hội
86 Chương 86: Phế Bỏ Tu Vi
87 Chương 87: Xuất Khoa Tộc
88 Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh
89 Chương 89: Vô Cớ Gây Hấn
90 Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân
91 Chương 91: Tin Tức Kinh Người
92 Chương 92: Trùng Thú Vương
93 Chương 93: Bắn Chết Bạch Tuộc Khổng Lồ
94 Chương 94: Lên Tầng Thứ Chín
95 Chương 95: Bên Trên Tầng Chín
96 Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài
97 Chương 97: Cấp Nguyên Tinh Bậc Chín
98 Chương 98: Tu La
99 Chương 99: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
100 Chương 100: Gặp Lại
101 Chương 101: Nam Bắc Hải Vân
102 Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt
103 Chương 103: Bốn Phương Điều Động
104 Chương 104: Đột Phá Bất Ngờ
105 Chương 105: Chiến Hồn
106 Chương 106: Bị Tập Kích
107 Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy
108 Chương 108: Hai Anh Em Mạnh Mẽ
109 Chương 109: Đột Nhập
110 Chương 110: Chạy
111 Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
112 Chương 112: Truyền Thừa Mở Ra.(1)
113 Chương 113: Truyền Thừa Mở Ra.(2)
114 Chương 114: Hướng Về Tháp Tử Vong(Chương Cuối Quyển 4)
115 Chương 115: Tinh Anh Tụ Tập
116 Chương 116: Biến Cố Trước Tháp Tử Vong
117 Chương 117: Thử Thách Linh Hồn
118 Chương 118: Ảnh Tượng Linh Hồn
119 Chương 119: Khó Hiểu
120 Chương 120: Thành Công Và Thất Bại
121 Chương 121: Bất Ngờ
122 Chương 122: Vũ Trụ Rộng Lớn
123 Chương 123: Mê Cung Bóng Tối
124 Chương 124: Ẩn Số Nguy Hiểm
125 Chương 125: Khó Giải
126 Chương 126: Giết Chóc Bắt Đầu
127 Chương 127: Vạn Ảnh U Hồn !
128 Chương 128: Lực Lương Kỳ Lạ
129 Chương 129: Một Đường Vượt Qua
130 Chương 130: Khổ Chiến
131 Chương 131: Quyết Liệt
132 Chương 132
133 Chương 133: Vượt Qua Mê Cung
134 Chương 134: Đảo Huyễn Mộng
135 Chương 135: Huyễn Ma
136 Chương 136: Mị Linh
137 Chương 137: Kẻ Đi Tìm Mộ
138 Chương 138: Đấu Với Chính Mình
139 Chương 139: Kẻ Tìm Đường
140 Chương 140: Đo Lường Giấc Mộng
141 Chương 141: Gian Nan Vượt Thử Thách
142 Chương 142: Mộng Cao Bao Nhiêu?
143 Chương 143: Mị Linh Vương Điên Cuồng
144 Chương 144: Bất Ngờ Lớn
145 Chương 145: Thử Thách Cuối Cùng
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Ly khai
2
Chương 2: Trái đất
3
Chương 3: Tai họa bất ngờ(1)
4
Chương 4: Tai họa bất ngờ(2)
5
Chương 5: Phạm Ngọc(1)
6
Chương 6: Phạm Ngọc(2)
7
Chương 7: Đoạt linh hồn
8
Chương 8: Chuyện của Phạm Thái tử
9
Chương 9: Biến cố
10
Chương 10: Về nhà
11
Chương 11: Cha mẹ
12
Chương 12: Nguyên nhân tai nạn
13
Chương 13: Con đường tu luyện
14
Chương 14: Trường học chiến sĩ
15
Chương 15: Thách đấu
16
Chương 16: Trận thứ nhất
17
Chương 17: Trần Uy đấu Phan Công Huy
18
Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy
19
Chương 19: Thực lực ẩn giấu
20
Chương 20: Chặn lại
21
Chương 21: Người phương Bắc
22
Chương 22: Chỉ một đòn
23
Chương 23: Kẻ thách đấu
24
Chương 24: Phạm Ngọc đấu Long Thái
25
Chương 25: Lại một đòn
26
Chương 26: Kiểm tra thực lực
27
Chương 27: Kiểm soát tinh thần cấp hoàn mỹ
28
Chương 28: (Chương cuối quyển thứ nhất)
29
Chương 29: Người già nhất trái đất
30
Chương 30: Đôi mắt tà ác
31
Chương 31: Mỏ quặng
32
Chương 32: Tin tức kinh người
33
Chương 33: Minh Châu
34
Chương 34: Chấn động địa cầu (1)
35
Chương 35: Chấn động địa cầu.(2)
36
Chương 36: Cửu Long Quyết
37
Chương 37: Hôn mê
38
Chương 38: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(1)
39
Chương 39: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(2)
40
Chương 40: Bảy ngày vòng quanh thế giới - Ngộ
41
Chương 41: Lột xác
42
Chương 42: Cuộc sống mới
43
Chương 43: Hào khí Thăng Long(1)
44
Chương 44: Hào khí Thăng Long(2)
45
Chương 45: Kế hoạch tôi luyện
46
Chương 46: Không gian đơn lập
47
Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi
48
Chương 48: Chặn đường
49
Chương 49: Khuất nhục
50
Chương 50: Nghi ngờ
51
Chương 51: Chuyện xưa
52
Chương 52: Nguyên nhân mười tám năm đau khổ
53
Chương 53: (Hết quyển 2)
54
Chương 54: Dịch chuyển không gian
55
Chương 55: Không gian Ba Tích
56
Chương 56: Chiến đội Thăng Long
57
Chương 57: Thích ứng
58
Chương 58: Hạch Nguyên Tinh
59
Chương 59: Mác Thú Tập Kích
60
Chương 60: Chiến Đấu Ác Liệt
61
Chương 61: Bị Thương
62
Chương 62: Ngục
63
Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh
64
Chương 64: Hang Động Kì Dị
65
Chương 65: Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
66
Chương 66: Xung Đột
67
Chương 67: Sự Thật Về Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
68
Chương 68: Vua Mác Thú
69
Chương 69: Chấn Động Hấp Dẫn
70
Chương 70: Trường Hấp Dẫn Cấp Chấn Động
71
Chương 71: Lốc Xoáy Hấp Dẫn
72
Chương 72: Tình Thế Nguy Hiểm
73
Chương 73: Cửu Long Trỗi Dậy
74
Chương 74: Ngũ Long Cảnh
75
Chương 75: Trọng Thương
76
Chương 76: Rời Đi
77
Chương 77: Lực Lượng Kì Dị
78
Chương 78: Kết Cấu Vật Chất
79
Chương 79: Đột Phá
80
Chương 80: Liên Tiếp Đột Phá
81
Chương 81: Cảm Ngộ
82
Chương 82: Chiến Lực Tăng Lên
83
Chương 83: Tai Họa Ập Tới
84
Chương 84: Thung Lũng Địa Trùng
85
Chương 85: Thiên Võng Thương Hội
86
Chương 86: Phế Bỏ Tu Vi
87
Chương 87: Xuất Khoa Tộc
88
Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh
89
Chương 89: Vô Cớ Gây Hấn
90
Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân
91
Chương 91: Tin Tức Kinh Người
92
Chương 92: Trùng Thú Vương
93
Chương 93: Bắn Chết Bạch Tuộc Khổng Lồ
94
Chương 94: Lên Tầng Thứ Chín
95
Chương 95: Bên Trên Tầng Chín
96
Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài
97
Chương 97: Cấp Nguyên Tinh Bậc Chín
98
Chương 98: Tu La
99
Chương 99: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
100
Chương 100: Gặp Lại
101
Chương 101: Nam Bắc Hải Vân
102
Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt
103
Chương 103: Bốn Phương Điều Động
104
Chương 104: Đột Phá Bất Ngờ
105
Chương 105: Chiến Hồn
106
Chương 106: Bị Tập Kích
107
Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy
108
Chương 108: Hai Anh Em Mạnh Mẽ
109
Chương 109: Đột Nhập
110
Chương 110: Chạy
111
Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
112
Chương 112: Truyền Thừa Mở Ra.(1)
113
Chương 113: Truyền Thừa Mở Ra.(2)
114
Chương 114: Hướng Về Tháp Tử Vong(Chương Cuối Quyển 4)
115
Chương 115: Tinh Anh Tụ Tập
116
Chương 116: Biến Cố Trước Tháp Tử Vong
117
Chương 117: Thử Thách Linh Hồn
118
Chương 118: Ảnh Tượng Linh Hồn
119
Chương 119: Khó Hiểu
120
Chương 120: Thành Công Và Thất Bại
121
Chương 121: Bất Ngờ
122
Chương 122: Vũ Trụ Rộng Lớn
123
Chương 123: Mê Cung Bóng Tối
124
Chương 124: Ẩn Số Nguy Hiểm
125
Chương 125: Khó Giải
126
Chương 126: Giết Chóc Bắt Đầu
127
Chương 127: Vạn Ảnh U Hồn !
128
Chương 128: Lực Lương Kỳ Lạ
129
Chương 129: Một Đường Vượt Qua
130
Chương 130: Khổ Chiến
131
Chương 131: Quyết Liệt
132
Chương 132
133
Chương 133: Vượt Qua Mê Cung
134
Chương 134: Đảo Huyễn Mộng
135
Chương 135: Huyễn Ma
136
Chương 136: Mị Linh
137
Chương 137: Kẻ Đi Tìm Mộ
138
Chương 138: Đấu Với Chính Mình
139
Chương 139: Kẻ Tìm Đường
140
Chương 140: Đo Lường Giấc Mộng
141
Chương 141: Gian Nan Vượt Thử Thách
142
Chương 142: Mộng Cao Bao Nhiêu?
143
Chương 143: Mị Linh Vương Điên Cuồng
144
Chương 144: Bất Ngờ Lớn
145
Chương 145: Thử Thách Cuối Cùng