Chương 107: Hôn lễ là gì

Đám độc thân kia tuyệt đối có thể dùng từ sinh hoạt thối nát để miêu tả, hiện tại đang ở trong quán bar thác loạn, mỹ nữ múa cột cùng những kẻ cơ bắp mặc quần lót tam giác đỏ như lửa. Trong không gian liên tiếp vang lên tiếng chai rượu rơi xuống đất, ngay cả Nghiêm Ngôn và An Tử Yến cũng không né tránh, đặc biệt là An Tử Yến bị chuốc uống rất nhiều, đây tựa như truyền thống, chú rể trong tiệc chia tay độc thân tuyệt đối không thể tỉnh táo. m nhạc đinh tai nhức óc, An Tử Yến tựa trên sô pha, lấy tay xoa xoa thái dương cho bớt đau đầu.

Bên này so với dưới kia lại có vẻ quạnh quẽ hơn rất nhiều. Mạch Đinh ra khỏi WC thấy Tô Tiểu Mễ đang xem ti vi, cậu ngồi xuống bên cạnh, giờ tâm tình và đầu óc cậu tuy không còn kích động như trước, nhưng vẫn thấy sao sao đó, chỉ cần chưa kết hôn với An Tử Yến, thì cậu chưa an tâm, đành xem tivi để phân tán tư tưởng một chút.

Đài truyền hình đang phát một tin khẩn cấp: Trước buổi tối, ở thôn XX một người đàn ông sau khi bị cưỡng hiếp đã bị hung thủ sát hại tàn nhẫn, cảnh sát đã xác nhận hung thủ. Lúc này trên màn hình xuất hiện khuôn mặt một người đàn ông, trông rất hung ác tàn bạo, cái đầu bóng lưỡng, trên cổ còn có vết xăm hình rồng khiến người ta sợ hãi, phát thanh viên tiếp tục nói: Người đàn ông này còn đang chạy trốn, mong rằng quần chúng nhân dân nếu bắt gặp lập tức thông báo cho cảnh sát, đồng thời nhắc nhở người dân buổi tối ra đường chú ý an toàn, sau đó tiếp tục đưa các tin tức đáng chú ý khác.

Mạch Đinh cả kinh, trong lòng rét run, ti vi nói chính là làng du lịch XX, nơi cậu chuẩn bị tổ chức hôn lễ, cậu rất bất an, luôn luôn có dự cảm không tốt, mong rằng sẽ không xảy ra chuyện gì. Theo đạo lý thời điểm này ở cạnh cậu nên có ai đó an ủi mới đúng, kết quả là Tô Tiểu Mễ còn sợ hơn cả Mạch Đinh, tắt luôn tivi đi, sau đó khóa trái cửa phòng, kéo rèm cửa sổ, còn vén một góc rèm lên nhìn trộm ra ngoài, thêm dầu vào lửa nói: "Mạch Mạch, cậu có nghe được tin vừa rồi không, mục tiêu của tội phạm là đàn ông đó, chúng ta gặp nguy hiểm rồi, cậu nói liệu chúng ta có bị theo dõi hay không, nhỡ đâu tôi bị OO, lại bị XX, vậy phải làm sao giờ?".

"Hẳn là không xui xẻo vậy chứ, không phải luôn có kết cục đại viên mãn sao?" Những lời này nói là an ủi Tô Tiểu Mễ, chi bằng bảo là an ủi chính mình.

"Chưa biết được, vạn nhất ông ta thay đổi ý định thì sao, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, khi đó tôi đã bảo Nghiêm Ngôn mời vài cao thủ Thiếu Lâm tới bảo vệ tôi, cậu ấy không tin, cậu ấy và An Tử Yến thì có thể đối phó với côn đồ, chúng mình thì sao, yếu ớt như những bông hoa, chỉ cần chạm nhẹ cũng gẫy.".

Mạch Đinh bị Tô Tiểu Mễ nói vậy càng ngày càng bất an, lại do dự có nên gọi cho An Tử Yến hay không. Tô Tiểu Mễ vẻ mặt khủng bố áp sát cậu, nhỏ giọng nói: "Nếu như đêm trước khi kết hôn mà cậu bị người ta cưỡng bức, đó chính là đại bi kịch.".

"Vớ vẩn, đừng có rủa tôi, làm gì có nguy hiểm như cậu nói chứ.".

Tô Tiểu Mễ vỗ vỗ vai Mạch Đinh, "Bất quá, Mạch Mạch, tôi sẽ bảo vệ cậu, may là tôi đã sớm có chuẩn bị." Tô Tiểu Mễ lấy cái ba lô khổng lồ của mình ra, dưới một đống đồ ăn vặt thấp thoáng một cái búa, một lọ xịt cay chống lưu manh, một con dao bổ dưa hấu,... Tô Tiểu Mễ khua con dao trong tay: "Đồ ăn vặt chỉ là vỏ ngụy trang của tôi mà thôi, để cho đối thủ thả lỏng cảnh giác, sau đó một dao trí mạng, cậu cứ yên tâm, có tôi ở đây, tuyệt đối không ai có thể phá hoại hôn lễ của cậu.".

Mạch Đinh mắt lạnh nhìn chằm chằm Tô Tiểu Mễ: "Tôi thấy buổi tối nên đề phòng anh mới đúng.".

Lúc này, bầu không vang lên tiếng sấm sét, đùng đoàng vang vọng cả trời đất, từng giọt mưa nặng trĩu rơi xuống, đập vào cây, trên nóc nhà, cửa sổ, xung quanh tràn ngập tiếng mưa rơi tí tách, rõ ràng đã xem dự báo thời tiết, bảo mưa là mưa ngay được, ngày mai liệu có mưa không? Mạch Đinh cau mày nhìn ngoài cửa sổ, đèn đường yếu ớt dường như sẽ bị bóng đêm nuốt chửng, cậu yên lặng khẩn cầu với ông trời hy vọng ngày mai sẽ theo đúng kế hoạch của mình, sẽ như vậy! Chắc chắn?.

Cầu nguyện là một chuyện, ông trời có đáp ứng hay không lại là chuyện khác.

Ngày hôm sau, mưa vẫn rơi như thế, bố mẹ hai bên trước mười hai giờ trưa sẽ tới, hôn lễ đã định bắt đầu tiến hành từ 12 giờ trưa, đại sảnh tuyệt đẹp, khắp nơi đều nhuốm màu hạnh phúc, nhưng giờ lại phá lệ vắng vẻ. Bên ngoài mưa vẫn tí tách rơi, mây đen dày đặc, bầu trời u ám tựa như tâm tình của Mạch Đinh lúc này, cậu cắn môi dưới, nhìn ngoài cửa, còn mười phút nữa là tới mười hai giờ, ngoại trừ bố mẹ hai bên, chẳng còn ai tới nữa cả. Quần áo mới của Mạch Đinh đã bị cậu xiết tới nhăn nhúm, Tô Tiểu Mễ ở bên cạnh vừa an ủi Mạch Đinh, vừa cố gắng gọi điện thoại cho mọi người, nhưng không ai bắt máy. Tô Tiểu Mễ miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Mạch Mạch, đừng lo lắng, nói không chừng họ đang chuẩn bị tặng cho cậu một kinh hỉ nào đấy.".

Mạch Đinh nhìn Tô Tiểu Mễ, cậu rất muốn tin lời Tô Tiểu Mễ, nhưng ngay cả Tô Tiểu Mễ cũng thấy điều đó quá gượng ép, huống hồ là Mạch Đinh, có kinh hỉ gì đáng để bỏ lỡ hôn lễ chứ, đám người kia chắc chắn đã say mèm, hoàn toàn quên mất chuyện kết hôn, bình thường Mạch Đinh đã sớm ở một bên lầm bầm oán giận, nhưng hiện tại trong lòng cậu chỉ toàn là bi thương và bất đắc dĩ.

Tiếng chuông báo mười hai giờ vang lên, thanh âm thanh thúy tựa như một kiểu châm chọc, Mạch Đinh trong lòng nặng nề, sắc mặt tái nhợt, diện vô biểu tình, chỉ càng cố sức cắn chặt môi dưới, cậu không thể tin được, An Tử Yến lại bỏ lỡ hôn lễ, hôn lễ của bọn họ. Mấy ngày hôm trước còn luôn tay luôn chân, vội vội vàng vàng tổ chức, trang hoàng để hôn lễ của mình hoàn hảo nhất, mặc dù có chút gấp gáp, mặc dù địa điểm không phải tốt nhất, nhưng Mạch Đinh đã quên mất một điều cực kỳ quan trọng, nam chính của câu chuyện cổ tích này, nếu như không có hắn, vậy tất cả còn có ý nghĩa gì nữa?.

Thời gian từng giây trôi đi, bố mẹ hai nhà đều cùng chờ với Mạch Đinh, điều này làm Mạch Đinh càng cảm thấy mất mặt. Mẹ Mạch Đinh cuối cùng không nhịn được, vẻ mặt lo lắng: "Sao lại thế này? Tiểu Soái sao còn chưa tới?".

Nhìn mẹ, Mạch Đinh cũng không biết phải trả lời thế nào. Cậu chỉ trầm mặc, nhìn cửa lớn, hy vọng giây tiếp theo An Tử Yến sẽ xuất hiện nơi tràn ngập ánh sáng kia.

Ngô Hinh vui sướng khi người gặp họa nói: "Coi bộ Tiểu Yến nhà tôi rốt cuộc đã nghĩ thông suốt rồi, nhận ra rằng kết hôn là chuyện sai lầm nhất.".

Lời này vừa thốt ra khiến mẹ Mạch Đinh bất mãn, vốn mẹ Mạch Đinh cũng không phải người hiền lành gì cho cam: "Các con sắp kết hôn, cô nói như vậy là có ý tứ gì, giống như Mạch Đinh nhà chúng tôi bám dính lấy nhà mấy người vậy, đây không phải là mấy người bỏ tiền ra sao? Còn đắc ý cái gì?".

An Tấn cùng ba Mạch Đinh đều lôi kéo vợ của mình, rõ ràng đã loạn lắm rồi, hai người này còn tranh cãi.

"Nếu không phải Mạch Đinh nhà các người bám lấy Tử Yến nhà chúng tôi, lẽ nào là Tử Yến nhà chúng tôi chủ động yêu cầu sao? Nói ra ai tin, quả thực nực cười.".

"Cái cô này sao đáng ghét thế nhỉ, nếu như khinh thường chúng tôi, giờ con tôi không gả nữa, còn không được sao?".

Ông nội An cũng ở bên cạnh khuyên: "Đừng tranh cãi nữa, hôm nay là ngày vui, các người như vậy còn ra thể thống gì.".

"Cái gì mà ngày vui, vui ở chỗ nào?" Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều trầm mặc, Tô Tiểu Mễ chưa từng gặp trường hợp này, bị dọa, càng không biết phải làm thế nào, chỉ dám trộm liếc biểu tình của Mạch Đinh. Mạch Đinh xem đồng hồ, đã năm giờ rồi, cậu vẫn đứng ở đó đợi An Tử Yến lâu như vậy, vẫn luôn nhủ thầm, nếu như An Tử Yến xuất hiện cậu sẽ bỏ qua hết, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, tiếp tục kết hôn, nhưng càng chờ đợi, trái tim Mạch Đinh càng lạnh giá, khóe miệng cậu cố kéo lên một nụ cười, trong nụ cười ấy bao hàm rất nhiều điều, lần này, An Tử Yến thật quá đáng.

Mạch Đinh chạy ào vào trong cơn mưa, liều lĩnh xông tới quán bar, Tô Tiểu Mễ cũng đuổi theo, chả thiết gì mặt mũi, cậu không đợi được hắn thì phải đi tìm, Mạch Đinh thấy bản thân mình lúc này hèn mọn đến đáng thương, thật vất vả chạy được tới quán bar, Mạch Đinh đã thở không ra hơi, đẩy cửa bước vào, một đám người ngã trái ngã phải trên sô pha, trên mặt đất đều là bình rượu, Mạch Đinh nhìn quanh một chút, không thấy bóng dáng An Tử Yến đâu, cậu túm lấy Lý Minh đang ngủ mơ màng: "Lý Minh, này, tỉnh tỉnh, An Tử Yến đâu?".

Lý Minh mở mắt ra trông thấy Mạch Đinh, sắc mặt bỗng có chút mất tự nhiên, biểu hiện nhỏ nhặt ấy cũng khiến Mạch Đinh có dự cảm không tốt, Lý Minh ấp úng nói: "Mạch Đinh, tối hôm qua An Tử Yến quả thật uống hơi nhiều, có một số việc không phải như cậu nghĩ đâu, cậu cũng biết sau khi say sẽ chẳng ý thức được bản thân làm gì mà." Lý Minh không biết phải nói thế nào, giải thích kiểu gì cũng thấy không thích hợp, hắn thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mắt Mạch Đinh.

Mạch Đinh nghe không hiểu, càng thêm phát điên mà lắc lắc Lý Minh: "Tớ hỏi cậu, An Tử Yến ở đâu?".

Lý Minh bị dáng vẻ của Mạch Đinh dọa sợ, không thể làm gì khác hơn là vươn tay chỉ lên lầu, nơi này dưới là quán bar, bên trên cho thuê phòng, Mạch Đinh chạy lên lầu, mở cửa từng phòng một ra xem, khi cậu mở tới phòng thứ ba, tay nắm cửa liền lạnh lẽo, quả thực không thể tin vào cảnh tượng trước mắt mình, cậu đột nhiên rất muốn trở lại hôn lễ, như chưa từng nhìn thấy gì cả, cái gì cũng chưa từng xảy ra, ít nhất chờ ở đó chỉ là thất vọng, mà giờ phút này là đau đớn tột cùng.

Cậu nhìn quần áo rơi đầy trên đất, còn có áo lót của nữ, giày cao gót vứt chỏng chơ. An Tử Yến cùng một cô gái nằm trên giường, mà cô gái này không phải ai khác chính là Bạch Tiểu Tư. Mạch Đinh thì thào: "Không thể nào, không thể nào như vậy.".

Thanh âm của cậu đánh thức hai người ở trên giường, Bạch Tiểu Tư chống thắt lưng ngồi dậy, đột nhiên phát hiện không thích hợp, mình không mặc gì hết, nhìn bên cạnh, là An Tử Yến đang ngủ, còn có Mạch Đinh đang sững sờ đứng ở cửa, đột nhiên ý thức được chuyện gì đã xảy ra, tối hôm qua sau khi uống thật say, chẳng còn nhớ được gì cả, cô quấn chăn quanh người, để lộ bờ vai trần trụi: "Mạch Mạch, cậu hãy nghe tôi nói, tôi, không phải tôi cố ý, tôi không biết, xin lỗi, tôi không biết vì sao lại như vậy." Bạch Tiểu Tư khóc giải thích với Mạch Đinh, nước mắt tuôn rơi nhưng cô vẫn xinh đẹp như cũ, đẹp tới mức làm người ta kìm lòng không đậu. Đây là lần đầu tiên Mạch Đinh thấy Bạch Tiểu Tư khóc, đầu cậu như nổ tung, không biết phải làm sao bây giờ.

Biểu hiện của An Tử Yến bình tĩnh hơn Bạch Tiểu Tư, nhưng sắc mặt cũng rất khó coi, hắn đứng lên đi tới trước mặt Mạch Đinh, vươn tay muốn vuốt ve khuôn mặt của cậu, Mạch Đinh cứng ngắc né tránh, toàn thân đều phát run.

Thanh âm của An Tử Yến càng khiến trái tim cậu đau đớn dữ dội: "Vậy, buổi lễ này, cậu còn muốn tiếp tục không?".

Mạch Đinh mắt trợn trừng nhìn An Tử Yến: "Cậu sao có thể đối xử với tớ như vậy, sao cậu có thể? Cậu có từng nghĩ tới cảm thụ của tớ hay không, chúng ta sắp kết hôn rồi, cậu, cậu muốn tớ phải làm thế nào bây giờ, An Tử Yến, tớ thực sự, rất hận cậu.".

Dứt lời, cậu đẩy An Tử Yến ra bỏ chạy, cậu nghe thấy tiếng An Tử Yến ở phía sau gọi tên mình, nhưng không cách nào quay đầu, mặc kệ có phải tự nguyện hay không, Mạch Đinh chỉ là một người, một người rất bình thường, cậu căn bản không thể nào thản nhiên chấp nhận tất cả, Tô Tiểu Mễ vừa đuổi tới nơi, trông thấy Mạch Đinh chạy đi, muốn vươn tay cản lại nhưng đã không kịp.

Mưa phùn đã ngừng rơi, Mạch Đinh bước đi vô mục đích trên đường.

Hôn lễ và tất cả đã không còn nữa rồi, con đường kế tiếp bản thân phải đi thế nào đây, quả nhiên ngay cả hạnh phúc cũng không thể hoàn hảo, ông trời sẽ ghen tỵ.

Đau đớn trong lòng khiến Mạch Đinh không chú ý tới sắc trời ngày càng tối, cậu đã quên mất rất nhiều thứ, quên cả bản tin mình đã xem hôm đó. Cũng không nghe được tiếng bước chân nguy hiểm phía sau.

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc