Chương 107: 107: Nắng Sớm

Thái Bình áy náy nhắm mắt, nước mắt cuối cùng đã tí tách rơi xuống.
Uyển Nhi tới tuyên chỉ là ý tứ của a nương, vết thương trên mi tâm sẽ không phải bởi vì lần này.

Lại nghĩ đến lúc trước, nàng ở Trường An liên thủ với Lưu Nhân Quỹ cùng diễn kịch, cho dù Uyển Nhi giúp nàng nói chuyện, cũng không đến mức chọc giận a nương phải cắt một đường như vậy.
“Thần có biện pháp khác để điện hạ đạt được cái "danh chính ngôn thuận" này……” Những lời này bỗng nhiên hiện lên trong lòng, Thái Bình chỉ cảm thấy có một lưỡi dao cùn hung hăng dày xéo trái tim.
Tuy rằng Thái Bình không biết Uyển Nhi khi đó rốt cuộc đã nói gì với a nương, nhưng chọc cho a nương phải động thủ, cái “danh chính ngôn thuận” này là Uyển Nhi dùng mạng đổi lấy cho nàng.
Nàng ở Trường An kê cao gối ngủ say, Uyển Nhi ở Lạc Dương lại nơm nớp lo sợ.
Nàng luôn miệng nói phải cho nàng ấy một đời trường an, kết quả Uyển Nhi vẫn là người làm điều đó trước.
Cực kỳ vô dụng!
Áy náy chớp mắt lấn át Thái Bình, nàng không khỏi ôm chặt Uyển Nhi, vùi đầu vào cổ nàng ấy, nước mắt nháy mắt vỡ đê, không ngừng nức nở.
Uyển Nhi nghe được đau lòng, khẽ vuốt ve gáy Thái Bình, ôn nhu nói: “Đều qua rồi, không có việc gì mà.” Thanh âm nàng càng ôn nhu, càng làm Thái Bình cảm thấy tan nát.
“Dù sao điện hạ cũng phải đi một bước này.” Uyển Nhi cũng không hối hận khi mưu tính giúp Thái Bình, “Điện hạ trù tính đến nó sớm một ngày, chúng ta……” Mỉm cười cười khẽ, đáy mắt nàng đã ngấn lệ, “Sẽ có thể bên nhau sớm một ngày.”
Thân thể Thái Bình khẽ run, đôi tay chống hai bên Uyển Nhi, hơi hơi chống người dậy, hai mắt đỏ hoe nhìn nàng ấy chằm chằm.

Nàng muốn nói gì đó với Uyển Nhi, nhưng mở miệng lại cảm thấy ngôn ngữ yếu ớt, lại cứng cứng nhắc nhắc nghẹn trong cổ họng.
Ánh mắt Uyển Nhi ôn nhu, là thâm tình chỉ thuộc về một mình Thái Bình.

Lòng bàn tay nàng phủ lên gương mặt Thái Bình, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Thái Bình, cười nói: “Hại điện hạ vừa khóc lại tiếp tục khóc, thần cũng có lỗi.”
Thái Bình khẽ cười, nước mắt lại khó có thể kiềm chế không dâng lên, giọng khàn khàn: “Là ta sai.” Khi nói chuyện, một tay nàng phủ lên mu bàn tay Uyển Nhi, gắt gao dán chặt, chỉ sợ một khi không cẩn thận, lại không tìm được Uyển Nhi.
“Nàng phải thật tốt……” Nước mắt Thái Bình nhanh chóng thấm ướt lòng bàn tay Uyển Nhi, nghẹn ngào gian nan mở miệng, “Không cho phép…… Không cho phép còn như vậy……”
Nàng sợ cực kỳ, sợ hãi một đời này mưu tính đến cuối cùng, nhưng cũng chỉ còn lại một mình nàng sống trên đời.
“Đừng sợ.” Uyển Nhi biết nàng ấy sợ hãi cái gì, “Ta đã đáp ứng điện hạ, sẽ luôn đi theo điện hạ, ta sẽ không nuốt lời.” Nói xong, nàng cười cười hôn lên khóe mắt Thái Bình, “Điện hạ còn khóc, thần cũng muốn khóc theo.”

Thái Bình sao nỡ để nàng ấy khóc, lập tức hít mấy hơi thật mạnh, ngồi dậy khỏi người Uyển Nhi, “Ta không khóc! Uyển Nhi cũng không được phép khóc!” Nàng ngồi ở mép giường, chỉ muốn làm chính mình mau mau bình tĩnh lại.
Uyển Nhi nhìn đầu vai Thái Bình không ngừng phập phồng, nói nàng không đau lòng thì là nói dối.

Nàng cũng ngồi dậy, hai tay vòng qua hông Thái Bình, ôm lấy ủ ấm điện hạ từ phía sau.
“Sẽ ổn mà.” Vừa nói, Uyển Nhi ghé sát vào mặt Thái Bình, hôn một cái.
Thái Bình nắm chặt hai tay Uyển Nhi, “Ta chỉ cầu nàng mạnh khỏe.”
Uyển Nhi hiếm khi lại dùng ngữ khí làm nũng dỗ dành như vậy: “Không phải thần vẫn mạnh mạnh khỏe khỏe ôm lấy điện hạ đây sao?”
Thái Bình nghiêng mặt nhìn nàng, nghiêm túc nói: “Ta nói là sau này.”
“Sau này cũng như vậy.”Ngữ khí Uyển Nhi kiên định, là trấn an, cũng là hứa hẹn.
Tầm mắt Thái Bình nhìn đến mi tâm Uyển Nhi, nhịn không được lại hôn lên.
Uyển Nhi nhắm mắt nhận lấy thương tiếc của Thái Bình, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy ấm áp, đó là ấm áp độc nhất vô nhị mà điện hạ trao cho nàng.
Có được trái tim của một người như vậy, cũng không sống uổng phí một đời.
Chợt thấy Thái Bình muốn đứng lên, Uyển Nhi không khỏi hỏi: “Điện hạ phải đi sao?”
“Đi truyền thiện thôi.” Thái Bình vỗ vỗ mu bàn tay Uyển Nhi, ý bảo nàng an tâm, “Ta nói đêm nay sẽ lưu lại, nàng có đuổi ta cũng không đi.”
Uyển Nhi sao đành lòng đuổi nàng ấy đi, không nhịn được cười cười.
Thái Bình thuận tay thắt lại đai lưng nội thường, đứng dậy mới đi được một bước, đã cảm giác nóng rát như bị thiêu đốt, không khỏi nhíu này, bước chân nhỏ hơn một chút so với ngày thường.
Uyển Nhi nhìn bộ dáng đi lại của nàng ấy, liền biết bởi vì cái gì.

Nàng vội vàng xuống giường, đỡ Thái Bình ngồi vào bên kỷ án, lại ôm một kiện áo choàng tới, khoác ở trên người Thái Bình, ôn nhu nói: “Vẫn để thần đi là được.”
“Ừm.” Thái Bình nhỏ giọng đáp một câu.
Uyển Nhi nhanh chóng mặc lại quan phục một cách chỉnh tề, một lần nữa cầm lấy lụa trắng che trán, lúc này mới mở cửa phòng, vẫy vẫy tay với hai nô tỳ đứng ở xa xa, “Nhanh đi truyền thiện.”
“Vâng.”
Đáy mắt Xuân Hạ cùng Hồng Nhụy lộ ra vẻ kinh ngạc, còn có một chút nghi hoặc —— sao điện hạ thu thập đại nhân, nhanh như vậy đã kết thúc rồi?

Hy vọng lần này bưng đồ ăn nóng lên không cần phải bưng trở về một lần nữa.
Lúc hai người đi bưng thức ăn trở về, đáy lòng chỉ còn lại ý niệm như vậy.
Buổi sáng tức giận nửa ngày, ngọ thiện chỉ ăn hai miếng, lúc này thức ăn đã dọn xong, mùi hương đồ ăn xông vào mũi, Uyển Nhi bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ đói bụng.
Thái Bình đuổi hai nô tỳ rời khỏi đây, sau đó mới cùng Uyển Nhi dùng bữa.
Đây là khoảnh khắc ấm cúng đã lâu giữa nàng cùng nàng ấy, lần trước cùng nhau dùng bữa, phải trở lại mấy năm trước, thời điểm Uyển Nhi vẫn là thư đồng của nàng.
Đêm đến, nhóm nô tỳ mang nước ấm tới, sau khi hầu hạ hai vị chủ tử tắm gội, liền biết điều rời khỏi phòng, chờ ở xa năm bước.
Thái Bình ôm lấy Uyển Nhi cùng nhau gối đầu ngủ, như mèo con quấn lên người Uyển Nhi, chỉ nhẹ nhàng cọ cọ lên cổ Uyển Nhi, rất nhanh đã ngủ say.
Xem ra, điện hạ thật sự đã kiệt sức.
Nghe hô hấp Thái Bình hơi trầm xuống, Uyển Nhi mượn ánh nến mờ nhạt, an tĩnh ngắm nhìn gương mặt điện hạ ngủ say.
Bất luận là đời trước, hay là đời này, nàng đều cực kỳ yêu điện hạ như vậy.

Chỉ cần nhìn thấy điện hạ, liền cảm thấy an tâm.

Trên đời này, mỗi người đều mang mặt nạ, khó tìm được chân tình.

Chỉ có điện hạ, ở trước mặt nàng luôn thâm tình một cách chân thành tha thiết, lại ngốc nghếch một cách ngây thơ.
Đồ ngốc.
Uyển Nhi chợt cảm thấy có chút chua xót, chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ lên chóp mũi điện hạ.

Điện hạ xem nàng như trân bảo, trên đời ngàn vạn người tình, cũng không có một người có thể sánh với Thái Bình.
“Thái Bình.” Uyển Nhi nhỏ giọng khẽ gọi, lòng tràn đầy vui vẻ nhắm mắt đi vào giấc ngủ.
Nàng lại không biết, vào lúc này khóe miệng Thái Bình hơi hơi cong lên, cuối cùng đã có được niềm vui mà nàng ấy muốn.

Trấn Quốc Công Chúa cao cao tại thượng cũng vậy, Dịch Đình tội thần chi hậu thấp như hạt bụi cũng thế, tại một khắc này, nàng cùng nàng ấy chỉ là một đôi hai kẻ si tình lưỡng tình tương duyệt, chỉ cầu bên nhau như vậy, không rời không bỏ như vậy.
Bên ngoài phòng, Hồng Nhụy chống cằm ngồi bên bàn đá, thỉnh thoảng nhìn những ngọn đèn không tắt xung quanh kia thật lâu.
Xuân Hạ quơ quơ tay trước mặt nàng hai cái, “Ngươi đừng cứ nhìn chằm chằm bên kia chứ.”
“Điện hạ cùng đại nhân…… xem như làm lành rồi?” Hồng Nhụy tò mò hỏi.
Xuân Hạ gật đầu, “Chưa làm lành sao có tâm tư dùng bữa?” Nói xong, thần sắc của Xuân Hạ trở nên có chút phức tạp, nàng ngồi xuống bên cạnh Hồng Nhụy, nhỏ giọng hỏi: “Vậy…… Ngươi cũng không giận ta nữa?”
Hồng Nhụy giật mình, “Ta giận ngươi cái gì chứ?”
Xuân Hạ trừng lớn hai mắt, “Vào giờ Mùi ngươi đã rất hung dữ!”
Hồng Nhụy sờ sờ mặt mình, “Rất dữ?”
Xuân Hạ gật đầu thật mạnh, “Ừ! Rất dữ!”
Hồng Nhụy chớp chớp mắt, một bộ dáng vô tội hoài nghi.
Xuân Hạ không nghĩ tới nửa năm không gặp, Hồng Nhụy lại trở nên xảo quyệt như vậy, “Ngươi còn không nhận!”
Hồng Nhụy nhìn nàng ấy thật sự bực mình, nhẹ nhàng nắm nắm lấy ống tay áo Xuân Hạ, “Ta nhận lỗi với ngươi, ngươi đừng giận.”
“Nhưng cũng không được!” Xuân Hạ hơi hơi ngẩng đầu.
“Vậy…… Như thế nào mới được?” Hồng Nhụy cũng không có chủ ý gì.
Gương mặt Xuân Hạ nóng bừng, chỉ chỉ lên mặt mình.
Hồng Nhụy mới đầu không hiểu ý, “Ngươi muốn tát ta?”
“Ai lại nỡ tát người chứ! Ta muốn ngươi……” Xuân Hạ trực tiếp nhảy dựng lên, nói một nửa, sợ kinh động võ sĩ ở đằng xa, nhanh chóng đè thấp thanh âm, “Hôn ta một cái!”
Tim Hồng Nhụy đập cuồng loạn, xấu hổ nói: “Ngươi không biết xấu hổ!”
“Ta…… Ta……” Xuân Hạ không có biện pháp với nàng ấy, có đôi khi nàng ấy thật sự là một cái đầu gỗ gõ không vang, “Ngươi không nghĩ đến một chút nào sao?”
Gương mặt Hồng Nhụy càng đỏ, “Không nghĩ!” Nàng khẩu thị tâm phi.

Hôm nay nhìn thấy điện hạ như vậy, đại nhân như thế, nói không có một chút hiếu kỳ, đều là nói dối.
Xuân Hạ bực đến khẽ cắn môi, đơn giản quay mặt qua chỗ khác, “Thôi!”
“Xuân Hạ……”
“Làm sao?”
Hồng Nhụy nắm lấy ống tay áo Xuân Hạ, Xuân Hạ lại không cho nàng nắm.
“Hôn sẽ không giận ta nữa?” Hồng Nhụy nhỏ giọng hỏi.

“Ừ!” Xuân Hạ không quay đầu lại nhìn nàng ấy, dù sao nàng biết Hồng Nhụy cũng không có khả năng hôn nàng.
Nào biết Hồng Nhụy nhìn lướt qua đình vắng, bỗng dưng nắm tay Xuân Hạ chạy đi.
Xuân Hạ còn chưa phục hồi tinh thần, đã bị Hồng Nhụy ấn vào góc tường, “Hồng Nhụy ngươi……” Còn chưa dứt lời, Hồng Nhụy đã hôn một cái lên môi.
Xuân Hạ chỉ cảm thấy trong óc nháy mắt trống rỗng, Hồng Nhụy thật to gan, vậy mà dám hôn môi nàng.
Lúc này Hồng Nhụy xấu hổ đến mức trên mặt hoàn toàn bị mây đỏ che khuất, không dám nhìn Xuân Hạ nhiều thêm một cái liếc mắt, “Ta…… Ta…… đến phòng bếp nhìn một cái…… Nhìn chút sáng mai nên chuẩn bị tảo thiện gì cho điện hạ cùng đại nhân……” Nói xong, nàng nhanh chân chạy trốn.
Xuân Hạ còn chìm đắm trong tình mê, xoa xoa môi mình, cuối cùng đã hiểu ra vì sao điện hạ có thể sử dụng biện pháp này dỗ dành đại nhân.
“Không đúng, này, Hồng Nhụy!” Xuân Hạ bỗng nhiên hoàn hồn, ý thức được nàng giống như vừa bị khinh bạc, “Ta không có nói ngươi hôn……” Thanh âm nhỏ xuống, “Chỗ này mà……”
Nàng quyết định đi tìm Hồng Nhụy nói chuyện cho rõ ràng, tốt xấu gì cũng phải hôn lại một cái mới tính công bằng!
Một đêm yên bình.
Ánh dương dần dần làm sáng rõ chân trời, nắng sớm khoác lên một màu sắc rực rỡ.
Thái Bình thế nhưng lại tỉnh dậy trước Uyển Nhi, nàng mỉm cười âu yếm nhìn Uyển Nhi, sau đó tay chân nhẹ nhàng xuống khỏi giường.
“A……”
Sao hôm nay còn tê mỏi hơn vài phần so với hôm qua?
Từ trước đến nay Uyển Nhi ngủ rất nông, nàng nghe thấy Thái Bình xuýt xoa, khẽ cười ngồi dậy, “Ta sẽ mệnh Hồng Nhụy đến dược quán mua cao thuốc tiêu sưng.”
Bên tai Thái Bình nóng bừng, nghiêm mặt nói: “Hôm nay còn có chính sự phải làm!”
“Chuyện gì?” Uyển Nhi nghi hoặc hỏi.
Thái Bình cười khẽ, “Một chuyện binh quyền Nam Nha không thể dùng nàng cùng Xá Địch thị, nhưng vẫn phải để hai người mang gì đó trở về, giãi bày với a nương.”
“Điện hạ……” Uyển Nhi không nghĩ tới Thái Bình lúc này lại nghĩ đến nàng, trái tim ủ ấm cả đêm lại bị nàng ấy đun nóng, hốc mắt đã có vài phần nóng hổi.
Thái Bình đứng trước rèm che, tia nắng ban mai chiếu xuống người nàng, ánh mắt nàng ấm áp lại kiên định, khóe miệng hơi hơi giương lên, nàng hỏi: “Đêm nay cùng ta trở về phủ công chúa, được không?”
Cách một đời hỏi lại, Thái Bình vẫn chân thành tha thiết như vậy.
Ánh mắt bị nước mắt làm cho mơ hồ, Uyển Nhi cười khẽ, đứng dậy bước nhanh đến bên Thái Bình, câu lấy cổ Thái Bình, nhỏ giọng thầm thì: “Ta đi cùng nàng.”
Thái Bình ôm lấy mặt nàng, Uyển Nhi đã hôn lên môi nàng ấy trước một bước.
Gió nhẹ phe phẩy, rèm trúc nhẹ nhàng đong đưa.
Rèm trúc đánh vỡ ánh ban mai, loang lổ chiếu qua cửa sổ.
Phía sau cửa sổ, trán hai nàng chạm vào nhau, nhắm mắt cười nhẹ, đây là năm tháng tốt đẹp đã lâu lại ngắn ngủi của các nàng..

Chapter
1 Chương 1: Rượu Độc
2 Chương 2: Ánh Trăng
3 Chương 3: Hoa Lê
4 Chương 4: Cánh Diều
5 Chương 5: Đề Hồ
6 Chương 6: Tàng Chuyết
7 Chương 7: Lựa Chọn
8 Chương 8: Thư Đồng
9 Chương 9: Nghe Giảng
10 Chương 10: Tin Đồn
11 Chương 11: Du Hồ
12 Chương 12: Trụy Thủy
13 Chương 13: Noãn Y
14 Chương 14: Manh Mối
15 Chương 15: Biến Số
16 Chương 16: Chiết Liễu
17 Chương 17: Hoàn Thư
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Kiêu Căng
20 Chương 20: Dư Âm
21 Chương 21: Ngũ Tự
22 Chương 22: Thăm Dò
23 Chương 23: Tiết Tấu
24 Chương 24: Đạo Thuật
25 Chương 25: Giương Cánh
26 Chương 26: Mã Cầu
27 Chương 27: Lưỡi Đao
28 Chương 28: Kiến Hồng
29 Chương 29: 29: Trường An
30 Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31 Chương 31: 31: Cửu Biệt
32 Chương 32: 32: Mộ Minh
33 Chương 33: 33: Viết Chữ
34 Chương 34: 34: Tương Thủ
35 Chương 35: 35: Long Ân
36 Chương 36: 36: Khiển Trách
37 Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38 Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39 Chương 39: 39: Tư Náo
40 Chương 40: 40: Xuất Cung
41 Chương 41: 41: Pháo Hoa
42 Chương 42: 42: Đừng Sợ
43 Chương 43: 43: Điểm Trang
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Diện Thánh
46 Chương 47: 47: Xoa Má
47 Chương 48: 48: Ám Độ
48 Chương 49: 49: Thị Tẩm
49 Chương 50: 50: Sấm Cung
50 Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51 Chương 52: 52: Lưu Cung
52 Chương 53: 53: Nữ Quan
53 Chương 54: 54: Đêm Lành
54 Chương 55: 55: Làm Thơ
55 Chương 56: 56: Hương Thu
56 Chương 57: 57: Giải Vây
57 Chương 58: 58: Giáo Huấn
58 Chương 59: 59: Dấu Hôn
59 Chương 60: 60: Cung Dạ
60 Chương 61: 61: Cam Tâm
61 Chương 62: 62: Máu Tanh
62 Chương 63: 63: May Mắn
63 Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64 Chương 65: 65: Rời Lao
65 Chương 66: 66: Dạ Thám
66 Chương 67: 67: Thái Tử
67 Chương 68: 68: Vi Thị
68 Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69 Chương 70: 70: Tra Hỏi
70 Chương 71: 71: Suy Đoán
71 Chương 72: 72: Không Cho
72 Chương 73: 73: Lễ Vật
73 Chương 74: 74: Tuyết Đông
74 Chương 75: 75: Bắt Đầu
75 Chương 76: 76: Bỏ Được
76 Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77 Chương 78: 78: Đuổi Đi
78 Chương 79: 79: Tương Kiến
79 Chương 80: 80: Chá Chi
80 Chương 81: 81: Thủy Đăng
81 Chương 82: 82: Diễn Trò
82 Chương 83: 83: Chính Sự
83 Chương 84: 84: Danh Sách
84 Chương 85: 85: Đêm Xuân
85 Chương 86: 86: Cảnh Báo
86 Chương 87: 87: Hậu Phách
87 Chương 88: 88: Góp Lời
88 Chương 89: 89: Thận Trọng
89 Chương 90: 90: Hai Nơi
90 Chương 91: 91: Mai Đỏ
91 Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92 Chương 93: 93: Đi Theo
93 Chương 94: 94: Đường Về
94 Chương 95: 95: Hợp Mưu
95 Chương 96: 96: Mặt Nạ
96 Chương 97: 97: Vào Đông
97 Chương 98: 98: Quà Mừng
98 Chương 99: 99: Chiếu Thư
99 Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100 Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101 Chương 102: 102: Tương Tư
102 Chương 103: 103: Xá Địch
103 Chương 104: 104: Biển Giấm
104 Chương 105: 105: Phạm Thượng
105 Chương 106: 106: Vết Tích
106 Chương 107: 107: Nắng Sớm
107 Chương 108: 108: Đạo Yến
108 Chương 109: 109: Lâm Biệt
109 Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110 Chương 111: 111: Nổi Gió
111 Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112 Chương 113: 113: Không Về
113 Chương 114: 114: Dã Tâm
114 Chương 115: 115: Lửa Lớn
115 Chương 116: 116: Tâm Dược
116 Chương 117: 117: Vảy Ngược
117 Chương 118: 118: Sơ Tâm
118 Chương 119: 119: Hôn Sự
119 Chương 120: 120: Dạ Thoại
120 Chương 121: 121: Về Triều
121 Chương 122: 122: Tàng Kinh
122 Chương 123: 123: Ôm Nhau
123 Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124 Chương 125: 125: Minh Đường
125 Chương 126: 126: Sâu Kiến
126 Chương 127: 127: Phò Mã
127 Chương 128: 128: Hoa Chúc
128 Chương 129: 129: Hoà Ly
129 Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130 Chương 131: 131: Thanh Trì
131 Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132 Chương 133: 133: Hàn Chứng
133 Chương 134: 134: Kẽ Hở
134 Chương 135: 135: Thiên Hạ
135 Chương 136: 136: Gia Viên
136 Chương 137: 137: Thói Quen
137 Chương 138: 138: Võ Thị
138 Chương 139: 139: Phi Ngựa
139 Chương 140: 140: Tư Hình
140 Chương 141: 141: Đêm Trước
141 Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142 Chương 143: 143: Lễ Mừng
143 Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144 Chương 145: 145: Nuốt Lời
145 Chương 146: 146: Cá Chạch
146 Chương 147: 147: Sát Tâm
147 Chương 148: 148: Khó Độ
148 Chương 149: 149: Danh Tướng
149 Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150 Chương 151: 151: Đánh Giá
151 Chương 152: 152: Đế Tâm
152 Chương 153: 153: Sơ Thắng
153 Chương 154: 154: Triều Bái
154 Chương 155: 155: Quốc Yến
155 Chương 156: 156: Thái Bình
156 Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157 Chương 158: 158: Đại Thế
158 Chương 159: 159: Nói Thật
159 Chương 160: 160: Ngư Ông
160 Chương 161: 161: Nguy Cơ
161 Chương 162: 162: Di Hoa
162 Chương 163: 163: Khả Nghi
163 Chương 164: 164: Ngự Rượu
164 Chương 165: 165: Tứ Ca
165 Chương 166: 166: Mật Thẩm
166 Chương 167: Lựa chọn
167 Chương 168: Ngủ đông
168 Chương 169: Noãn ngọc
169 Chương 170: Thanh toán
170 Chương 171: Vây Ngụy
171 Chương 172: Cầu mây
172 Chương 173: Hoàng trang
173 Chương 174: Nhớ nhung
174 Chương 175: Đầy tháng
175 Chương 176: Đậu đỏ
176 Chương 177: Phá trận
177 Chương 178: Không cam
178 Chương 179: Tư thục
179 Chương 180: Tinh diễm
180 Chương 181: 181: Chiêm Sự
181 Chương 182: 182: Chính Sự
182 Chương 183: 183: Vấn Chính
183 Chương 184: 184: Phu Tử
184 Chương 185: 185: Tạm Biệt
185 Chương 186: 186: Có Nàng
186 Chương 187: 187: Thu Lưới
187 Chương 188: 188: Thắng Trận
188 Chương 189: 189: Bình Yên
189 Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190 Chương 191: 191: Mời Cầu
191 Chương 192: 192: Chơi Cầu
192 Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193 Chương 195: 195: Ám Tiễn
194 Chương 196: 196: Đồ Đao
195 Chương 197: 197: Giăng Lưới
196 Chương 198: 198: Phản Sát
197 Chương 199: 199: Đền Tội
198 Chương 200: 200: Thu Quan
199 Chương 201: 201: Danh Tự
200 Chương 202: 202: Sách Phong
201 Chương 203: 203: Thành Toàn
202 Chương 204: 204: Quân Lâm
203 Chương 205: 205: Tranh Chấp
204 Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205 Chương 207: 207: Hôn Quân
206 Chương 208: 208: Nuông Chiều
207 Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208 Chương 210: 210: Đông Tầm
209 Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210 Chương 212: 212: Vô Biên
211 Chương 213: 213: Di Chiếu
212 Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213 Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214 Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết
Chapter

Updated 214 Episodes

1
Chương 1: Rượu Độc
2
Chương 2: Ánh Trăng
3
Chương 3: Hoa Lê
4
Chương 4: Cánh Diều
5
Chương 5: Đề Hồ
6
Chương 6: Tàng Chuyết
7
Chương 7: Lựa Chọn
8
Chương 8: Thư Đồng
9
Chương 9: Nghe Giảng
10
Chương 10: Tin Đồn
11
Chương 11: Du Hồ
12
Chương 12: Trụy Thủy
13
Chương 13: Noãn Y
14
Chương 14: Manh Mối
15
Chương 15: Biến Số
16
Chương 16: Chiết Liễu
17
Chương 17: Hoàn Thư
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Kiêu Căng
20
Chương 20: Dư Âm
21
Chương 21: Ngũ Tự
22
Chương 22: Thăm Dò
23
Chương 23: Tiết Tấu
24
Chương 24: Đạo Thuật
25
Chương 25: Giương Cánh
26
Chương 26: Mã Cầu
27
Chương 27: Lưỡi Đao
28
Chương 28: Kiến Hồng
29
Chương 29: 29: Trường An
30
Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31
Chương 31: 31: Cửu Biệt
32
Chương 32: 32: Mộ Minh
33
Chương 33: 33: Viết Chữ
34
Chương 34: 34: Tương Thủ
35
Chương 35: 35: Long Ân
36
Chương 36: 36: Khiển Trách
37
Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38
Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39
Chương 39: 39: Tư Náo
40
Chương 40: 40: Xuất Cung
41
Chương 41: 41: Pháo Hoa
42
Chương 42: 42: Đừng Sợ
43
Chương 43: 43: Điểm Trang
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Diện Thánh
46
Chương 47: 47: Xoa Má
47
Chương 48: 48: Ám Độ
48
Chương 49: 49: Thị Tẩm
49
Chương 50: 50: Sấm Cung
50
Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51
Chương 52: 52: Lưu Cung
52
Chương 53: 53: Nữ Quan
53
Chương 54: 54: Đêm Lành
54
Chương 55: 55: Làm Thơ
55
Chương 56: 56: Hương Thu
56
Chương 57: 57: Giải Vây
57
Chương 58: 58: Giáo Huấn
58
Chương 59: 59: Dấu Hôn
59
Chương 60: 60: Cung Dạ
60
Chương 61: 61: Cam Tâm
61
Chương 62: 62: Máu Tanh
62
Chương 63: 63: May Mắn
63
Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64
Chương 65: 65: Rời Lao
65
Chương 66: 66: Dạ Thám
66
Chương 67: 67: Thái Tử
67
Chương 68: 68: Vi Thị
68
Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69
Chương 70: 70: Tra Hỏi
70
Chương 71: 71: Suy Đoán
71
Chương 72: 72: Không Cho
72
Chương 73: 73: Lễ Vật
73
Chương 74: 74: Tuyết Đông
74
Chương 75: 75: Bắt Đầu
75
Chương 76: 76: Bỏ Được
76
Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77
Chương 78: 78: Đuổi Đi
78
Chương 79: 79: Tương Kiến
79
Chương 80: 80: Chá Chi
80
Chương 81: 81: Thủy Đăng
81
Chương 82: 82: Diễn Trò
82
Chương 83: 83: Chính Sự
83
Chương 84: 84: Danh Sách
84
Chương 85: 85: Đêm Xuân
85
Chương 86: 86: Cảnh Báo
86
Chương 87: 87: Hậu Phách
87
Chương 88: 88: Góp Lời
88
Chương 89: 89: Thận Trọng
89
Chương 90: 90: Hai Nơi
90
Chương 91: 91: Mai Đỏ
91
Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92
Chương 93: 93: Đi Theo
93
Chương 94: 94: Đường Về
94
Chương 95: 95: Hợp Mưu
95
Chương 96: 96: Mặt Nạ
96
Chương 97: 97: Vào Đông
97
Chương 98: 98: Quà Mừng
98
Chương 99: 99: Chiếu Thư
99
Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100
Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101
Chương 102: 102: Tương Tư
102
Chương 103: 103: Xá Địch
103
Chương 104: 104: Biển Giấm
104
Chương 105: 105: Phạm Thượng
105
Chương 106: 106: Vết Tích
106
Chương 107: 107: Nắng Sớm
107
Chương 108: 108: Đạo Yến
108
Chương 109: 109: Lâm Biệt
109
Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110
Chương 111: 111: Nổi Gió
111
Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112
Chương 113: 113: Không Về
113
Chương 114: 114: Dã Tâm
114
Chương 115: 115: Lửa Lớn
115
Chương 116: 116: Tâm Dược
116
Chương 117: 117: Vảy Ngược
117
Chương 118: 118: Sơ Tâm
118
Chương 119: 119: Hôn Sự
119
Chương 120: 120: Dạ Thoại
120
Chương 121: 121: Về Triều
121
Chương 122: 122: Tàng Kinh
122
Chương 123: 123: Ôm Nhau
123
Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124
Chương 125: 125: Minh Đường
125
Chương 126: 126: Sâu Kiến
126
Chương 127: 127: Phò Mã
127
Chương 128: 128: Hoa Chúc
128
Chương 129: 129: Hoà Ly
129
Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130
Chương 131: 131: Thanh Trì
131
Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132
Chương 133: 133: Hàn Chứng
133
Chương 134: 134: Kẽ Hở
134
Chương 135: 135: Thiên Hạ
135
Chương 136: 136: Gia Viên
136
Chương 137: 137: Thói Quen
137
Chương 138: 138: Võ Thị
138
Chương 139: 139: Phi Ngựa
139
Chương 140: 140: Tư Hình
140
Chương 141: 141: Đêm Trước
141
Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142
Chương 143: 143: Lễ Mừng
143
Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144
Chương 145: 145: Nuốt Lời
145
Chương 146: 146: Cá Chạch
146
Chương 147: 147: Sát Tâm
147
Chương 148: 148: Khó Độ
148
Chương 149: 149: Danh Tướng
149
Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150
Chương 151: 151: Đánh Giá
151
Chương 152: 152: Đế Tâm
152
Chương 153: 153: Sơ Thắng
153
Chương 154: 154: Triều Bái
154
Chương 155: 155: Quốc Yến
155
Chương 156: 156: Thái Bình
156
Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157
Chương 158: 158: Đại Thế
158
Chương 159: 159: Nói Thật
159
Chương 160: 160: Ngư Ông
160
Chương 161: 161: Nguy Cơ
161
Chương 162: 162: Di Hoa
162
Chương 163: 163: Khả Nghi
163
Chương 164: 164: Ngự Rượu
164
Chương 165: 165: Tứ Ca
165
Chương 166: 166: Mật Thẩm
166
Chương 167: Lựa chọn
167
Chương 168: Ngủ đông
168
Chương 169: Noãn ngọc
169
Chương 170: Thanh toán
170
Chương 171: Vây Ngụy
171
Chương 172: Cầu mây
172
Chương 173: Hoàng trang
173
Chương 174: Nhớ nhung
174
Chương 175: Đầy tháng
175
Chương 176: Đậu đỏ
176
Chương 177: Phá trận
177
Chương 178: Không cam
178
Chương 179: Tư thục
179
Chương 180: Tinh diễm
180
Chương 181: 181: Chiêm Sự
181
Chương 182: 182: Chính Sự
182
Chương 183: 183: Vấn Chính
183
Chương 184: 184: Phu Tử
184
Chương 185: 185: Tạm Biệt
185
Chương 186: 186: Có Nàng
186
Chương 187: 187: Thu Lưới
187
Chương 188: 188: Thắng Trận
188
Chương 189: 189: Bình Yên
189
Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190
Chương 191: 191: Mời Cầu
191
Chương 192: 192: Chơi Cầu
192
Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193
Chương 195: 195: Ám Tiễn
194
Chương 196: 196: Đồ Đao
195
Chương 197: 197: Giăng Lưới
196
Chương 198: 198: Phản Sát
197
Chương 199: 199: Đền Tội
198
Chương 200: 200: Thu Quan
199
Chương 201: 201: Danh Tự
200
Chương 202: 202: Sách Phong
201
Chương 203: 203: Thành Toàn
202
Chương 204: 204: Quân Lâm
203
Chương 205: 205: Tranh Chấp
204
Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205
Chương 207: 207: Hôn Quân
206
Chương 208: 208: Nuông Chiều
207
Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208
Chương 210: 210: Đông Tầm
209
Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210
Chương 212: 212: Vô Biên
211
Chương 213: 213: Di Chiếu
212
Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213
Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214
Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết