Chương 104: Sinh lí

“Còn không chuẩn bị ngủ sao, phụ hoàng?”

—oOo—

Edit: Miu Miu.

Beta: Bạch Hồ.

—oOo—

“Hoàng thượng! Nên thức dậy, vào triều!”

Phúc công công sáng sớm đi lay tỉnh đế vương ngủ say, công việc này đáng lẽ ra đã sớm thuận buồm xuôi gió, nhưng gần đây lại làm hắn hồn bay phách lạc.

“Hoàng thượng, nên thức dậy!”

Phúc công công tái gọi, nóng vội nhưng không dám cao giọng, không phải sợ mạo phạm long uy, mà là sợ làm ồn người nằm bên cạnh.

“Đi xuống!”

Từ trong mộng tỉnh lại, Ly Nhật Diệu liếc mắt lạnh lùng nhìn Phúc công công, quay đầu nhìn thiên hạ ngủ say, Ly Nhật Diệu ánh mắt hàng ngàn hàng vạn nhu tình.

Tiếu Mạch ngủ say hé mở đôi môi, Ly Nhật Diệu liền hạ xuống một nụ hôn, không muốn đánh thức y, Ly Nhật Diệu khinh thủ khinh thước xuống giường.

“Thay quần áo!”

Buông màn ngăn cách Tiếu Mạch với bên ngoài, Ly Nhật Diệu ánh mắt thoáng lạnh băng.

“Dạ!”

Cung nữ được huấn luyện có tổ chức tiến lên vì Ly Nhật Diệu thay quần áo, rửa mặt, chải đầu, chính là hiện giờ động tác của các nàng càng nhẹ nhàng hơn so với lúc ban đầu.

“Đi xuống!”

Rửa mặt, chải đầu xong, Ly Nhật Diệu lập tức cho những người dư thừa rời đi, cùng ở với Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu không thích có người thứ ba.

“Trẫm đi vào triều, rất nhanh sẽ trở lại, Tiểu Mạch nhi!”

Ly Nhật Diệu dứt lời, lần thứ hai hôn lên môi Tiếu Mạch, chính là không phải chỉ lướt qua, mà là nồng hậu có chứa sắc thái dục vọng, hôn nồng nhiệt.

“Ngô ~~”

Lưỡi linh hoạt chui vào trong miệng Tiếu Mạch day dưa vũ động, cho đến khi Tiếu Mạch trong lúc ngủ mơ chịu không nổi phát ra rên rỉ sung sướng, Ly Nhật Diệu lúc này mới lưu luyến không rời buông ra đôi môi làm cho hắn mê say không thôi.

Áp chế dục vọng bị Tiếu Mạch gợi lên, không muốn bị dục vọng chi hỏa, Ly Nhật Diệu đứng dậy rời đi. Không dám quay đầu lại, sợ nhìn đến thụy nhan Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu sẽ làm ra hành động ‘nguy hiểm’.

Hắn rời đi không có phát hiện ánh mắt Tiếu Mạch phía sau, trên mặt Tiếu Mạch mất tự nhiên hiện ra một mạt đỏ ửng.

Thu hồi ánh mắt, Tiếu Mạch nhìn chằm chằm đỉnh giường, trong lòng khó có thể áp chế ngượng ngùng cùng xấu hổ.

Y……Thế nhưng có phản ứng!

Tiếu Mạch sắc mặt nghĩ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, y không thể dùng ‘nam nhân xúc động’ để giải thích, bởi vì Tiếu Mạch rất rõ ràng, chính mình là bởi vì cái hôn kia của Ly Nhật Diệu mà có phản ứng.

Chính mình thế nhưng đối phụ thân có phản ứng, thực tại này làm cho Tiếu Mạch có chút khó chấp nhận. Trong đầu trống một mảng.

Mà điều làm cho Tiếu Mạch khổ sở chính là, y không biết nên đối với sinh lí xúc động làm sao bây giờ. Tiếu Mạch trời cho tính đạm mạc, loại này bình thường không có nhu cầu sinh lí, không cần nói hiện tại mà ở kiếp trước, Tiếu Mạch ở cùng Lâm cũng chưa có từng trải qua.

Xấu hổ! Thật phi thường xấu hổ!

Cho dù hiện tại Diệu Hoa điện một ngoại nhân cũng không có, Tiếu Mạch vẫn là xấu hổ vô cùng, mà dục vọng chi hỏa kia càng làm y khó chịu.

Nếu muốn Tiếu Mạch tự mình động thủ giải quyết…..

Kiếp trước y cũng có tình ái với Lâm nhưng ‘số lượng có hạn’, ngay cả tự an ủi Tiếu Mạch cũng chưa từng làm….. Thật đúng là làm y khó xử.

Không có cách nào, Tiếu Mạch nhắm mắt lại, xem nhẹ dục vọng kêu gào giải phóng, tiếp tục đi vào giấc ngủ.

Ai….. Cái gọi là dục hỏa đốt người, Tiếu Mạch cuối cùng cũng biết, thật đáng mừng là lần đầu tiên, nhưng tư vị này thật sự là rất khổ sở!

—————————-

“Còn không chuẩn bị ngủ sao, phụ hoàng?”

Đêm khuya tắm rửa xong chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, Tiếu Mạch nhìn Ly Nhật Diệu còn phê duyệt tấu chương, bất giác nhẹ nhàng nhíu mày.

“Tiểu Mạch nhi ngủ trước đi, trẫm một hồi mới ngủ.”

Ly Nhật Diệu cười nói, Tiếu Mạch quan tâm làm cho hắn rất là vui sướng.

Nghe vậy, mày mặt Tiếu Mạch nhăn càng nhiều, không biết là bởi vì xưng hô của Ly Nhật Diệu đối với mình, hay là hắn trả lời có lệ, tóm lại, Tiếu Mạch trong lòng rất là không thoải mái.

Nghẹn một ngụm hờn dỗi, Tiếu Mạch bước đến bên người Ly Nhật Diệu, khi Ly Nhật Diệu còn chưa biết rõ mục đích của y, Tiếu Mạch một phen cướp lấy tấu chương trên tay Ly Nhật Diệu khép lại, phóng tới trên bàn thật mạnh.

Nhìn qua thân thể Ly Nhật Diệu, mắt đối mắt, mặt đối mặt, khẩu khí không hờn giận mang mệnh lệnh.

“Ngươi! Tắm rửa, thay quần áo, lên giường, ngủ!”

Tiếu Mạch khó được cường thế làm cho Ly Nhật Diệu có chút ngoài ý muốn, lăng lăng nhìn y một hồi, nhưng không bao lâu hắn sung sướng nở nụ cười.

“A! Ha hả a….. Tiểu Mạch nhi đây là quan tâm trẫm sao?”

“…..”

Nhìn bộ dáng Ly Nhật Diệu thâm tình mà sung sướng, Tiếu Mạch không biết vì sao nói không nên lời.

“Trẫm thật là cao hứng, Tiểu Mạch nhi!”

Một tay ôm lấy Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu thực kích động.

Tuy rằng lúc trước Tiếu Mạch cũng thực quan tâm hắn, nhưng Ly Nhật Diệu biết chuyện này không giống. Đêm đó, sau khi đối Tiếu Mạch làm sự kiện kia, Ly Nhật Diệu tuy ngoài mặt nói không hối hận, nhưng cơ hồ cảm thấy tuyệt vọng.

Nguyên bản tưởng rằng đời này chỉ sợ lại không có cơ hội tiến vào trong lòng Tiếu Mạch, nhưng hiện tại Tiếu Mạch vẫn là quan tâm hắn, không khỏi làm cho Ly Nhật Diệu đoán, mình trong lòng Tiếu Mạch có hay không đồng dạng địa vị như vậy.

Chapter
1 Chương 1: Tiếu Mạch
2 Chương 2: Ly Thanh
3 Chương 3: Biến hóa
4 Chương 4: Minh hoàng
5 Chương 5: Mới gặp
6 Chương 6: Thánh chỉ
7 Chương 7: Tái ngộ
8 Chương 8: Nhật Diệu
9 Chương 9: Đôi mắt
10 Chương 10: Tình cảm
11 Chương 11: Thư viện
12 Chương 12: Đố kị
13 Chương 13: Sáng tỏ
14 Chương 14: Tâm bệnh
15 Chương 15: Tín nhiệm
16 Chương 16: Sợ hãi
17 Chương 17: Dùng bữa
18 Chương 18: Tươi cười
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Thất vọng
21 Chương 21: Cơ hội
22 Chương 22: Nam cung
23 Chương 23: Hoàng hậu
24 Chương 24: Ấn văn
25 Chương 25: Con thừa tự
26 Chương 26: Tân gia
27 Chương 27: Lễ rửa tội
28 Chương 28: Dị động
29 Chương 29: Âm vũ
30 Chương 30: Không thay đổi
31 Chương 31: Thành thỉ
32 Chương 32: Khắc ấn
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54: Phân vân
55 Chương 55: Lựa chọn
56 Chương 56: Xuất cung
57 Chương 57: Thanh Nhi
58 Chương 58: Con rối
59 Chương 59: Ác bá
60 Chương 60: Lam phi
61 Chương 61: Bất mãn
62 Chương 62: Thất sủng
63 Chương 63: Chỗ cũ
64 Chương 64: Ly Khải
65 Chương 65: Ước nguyện
66 Chương 66: Sự thật
67 Chương 67: Sợ hãi
68 Chương 68: Đáng giận
69 Chương 69: Trốn tránh
70 Chương 70: Thần y
71 Chương 71: Náo loạn
72 Chương 72: Tiệc tối
73 Chương 73: Quyết định
74 Chương 74: Ly khai
75 Chương 75: Ngôn linh
76 Chương 76: Trốn chạy
77 Chương 77: Tử vong
78 Chương 78: Trở về
79 Chương 79: Chú văn
80 Chương 80: Nguy hiểm
81 Chương 81: “Trừng phạt”
82 Chương 82: Thức tỉnh
83 Chương 83: Hồi cung
84 Chương 84: Hạnh phúc
85 Chương 85: Thông suốt
86 Chương 86: Mặc đế
87 Chương 87: Nam tử
88 Chương 88: Trúng độc
89 Chương 89: Nhập ma
90 Chương 90: Dục vọng
91 Chương 91: Sụp đổ
92 Chương 92: Hối hận
93 Chương 93: Hôn mê
94 Chương 94: Thừa nhận
95 Chương 95: Vĩnh viễn
96 Chương 96: Tỉnh lại
97 Chương 97: Giống nhau
98 Chương 98: Xuất hiện
99 Chương 99: Người cũ
100 Chương 100: Tỉnh mộng
101 Chương 101: Nhận thức
102 Chương 102: Mạch nhi
103 Chương 103: Tin tưởng
104 Chương 104: Sinh lí
105 Chương 105: Cảm giác
106 Chương 106: Kết
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Tiếu Mạch
2
Chương 2: Ly Thanh
3
Chương 3: Biến hóa
4
Chương 4: Minh hoàng
5
Chương 5: Mới gặp
6
Chương 6: Thánh chỉ
7
Chương 7: Tái ngộ
8
Chương 8: Nhật Diệu
9
Chương 9: Đôi mắt
10
Chương 10: Tình cảm
11
Chương 11: Thư viện
12
Chương 12: Đố kị
13
Chương 13: Sáng tỏ
14
Chương 14: Tâm bệnh
15
Chương 15: Tín nhiệm
16
Chương 16: Sợ hãi
17
Chương 17: Dùng bữa
18
Chương 18: Tươi cười
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Thất vọng
21
Chương 21: Cơ hội
22
Chương 22: Nam cung
23
Chương 23: Hoàng hậu
24
Chương 24: Ấn văn
25
Chương 25: Con thừa tự
26
Chương 26: Tân gia
27
Chương 27: Lễ rửa tội
28
Chương 28: Dị động
29
Chương 29: Âm vũ
30
Chương 30: Không thay đổi
31
Chương 31: Thành thỉ
32
Chương 32: Khắc ấn
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54: Phân vân
55
Chương 55: Lựa chọn
56
Chương 56: Xuất cung
57
Chương 57: Thanh Nhi
58
Chương 58: Con rối
59
Chương 59: Ác bá
60
Chương 60: Lam phi
61
Chương 61: Bất mãn
62
Chương 62: Thất sủng
63
Chương 63: Chỗ cũ
64
Chương 64: Ly Khải
65
Chương 65: Ước nguyện
66
Chương 66: Sự thật
67
Chương 67: Sợ hãi
68
Chương 68: Đáng giận
69
Chương 69: Trốn tránh
70
Chương 70: Thần y
71
Chương 71: Náo loạn
72
Chương 72: Tiệc tối
73
Chương 73: Quyết định
74
Chương 74: Ly khai
75
Chương 75: Ngôn linh
76
Chương 76: Trốn chạy
77
Chương 77: Tử vong
78
Chương 78: Trở về
79
Chương 79: Chú văn
80
Chương 80: Nguy hiểm
81
Chương 81: “Trừng phạt”
82
Chương 82: Thức tỉnh
83
Chương 83: Hồi cung
84
Chương 84: Hạnh phúc
85
Chương 85: Thông suốt
86
Chương 86: Mặc đế
87
Chương 87: Nam tử
88
Chương 88: Trúng độc
89
Chương 89: Nhập ma
90
Chương 90: Dục vọng
91
Chương 91: Sụp đổ
92
Chương 92: Hối hận
93
Chương 93: Hôn mê
94
Chương 94: Thừa nhận
95
Chương 95: Vĩnh viễn
96
Chương 96: Tỉnh lại
97
Chương 97: Giống nhau
98
Chương 98: Xuất hiện
99
Chương 99: Người cũ
100
Chương 100: Tỉnh mộng
101
Chương 101: Nhận thức
102
Chương 102: Mạch nhi
103
Chương 103: Tin tưởng
104
Chương 104: Sinh lí
105
Chương 105: Cảm giác
106
Chương 106: Kết