Chương 103: 103: Vận Mệnh Trêu Người

Sáng sớm, Vương Thành đã thức dậy.

Nhàn nhã ngồi trên ghế sofa, cầm trong tay một phần tài liệu liên quan đến Tần Vân, đây là tư liệu liên quan đến Tần Vân mà tối hôm qua anh kêu An NNinh thu thập cả đêm.

Với Vương Thành mà nói, giống như loại cậu ấm quyền quý ở thủ đô như Tần Vân, đánh anh ta, chắc chắn anh ta sẽ không từ bỏ ý đồ đối với mình, cho nên tối hôm qua vừa về đến biệt thự, liền bảo An Ninh thu thập tư liệu liên quan tới anh ta.

“Không ngờ dưới danh nghĩa tên này lại có nhiều tài sản như vậy, nhà họ Tần quả nhiên nhà to nghiệp lớn, so với mấy con ông cháu cha khác cộng lại thì còn nhiều hơn.


Khóe miệng Vương Thành khẽ mỉm cười, anh cũng chẳng hề cảm thấy hứng thú đối với câu chuyện quần áo lạu là của Tần Vân, nhưng mà đối với tài sản dưới danh nghĩa của anh ta thì quả thực là rất bất ngờ.

“Phải nghĩ cách khiến anh ta cam tâm tình nguyện chuyển hết những tài sản này cho tôi!” Vương Thành chau mày suy nghĩ tỉ mỉ, bây giờ anh phát hiện, cách tấn công một tên con ông cháu cha tốt nhất chính là cướp đi tài sản dưới tên của anh ta, khiến anh ta trở thành một người nghèo khổ, như thế đã đả kích lòng tự tin của anh ta, lại phá hủy suy nghĩ trả thù của anh ta, một công đôi việc.

“Bảo Trần Hào Thành tìm người theo dõi anh ta, để anh ta không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi.


Khóe miệng Vương Thành khẽ mỉm cười, thà bọn họ ngồi đợi anh ta tìm tới tận cửa, còn không bằng chủ động tấn công theo dõi Tần Vân, trước, như vậy cho dù anh ta muốn chống lại mình, Vương Thành cũng có thể biết trước động tĩnh của anh ta.

Nghĩ tới đây, Vương Thành vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Trần Hào Thành, người sau nhanh chóng nhận điện thoại.

“Trợ lý Trần, tôi muốn ông giúp tôi theo dõi một người, anh ta tên là Tần vân, tới từ thủ đô, hình như là cậu ba của nhà họ Tần, giúp tôi tìm trong thành phố Thanh Thủy, sau đó phái người theo dõi anh ta, có bất kỳ động tĩnh khác thường gì thì bảo người liên lạc với tôi.


“Vâng, cậu chủ!” Cho dù Trần Hào Thành không biết tại sao Vương Thành bảo người theo dõi cậu ba Tần Vân, của nhà họ Tần này, nhưng vẫn kiên định làm theo.

Với mạng lưới giao thiệp và sức mạnh của Trần Hào Thành trong thành phố Thanh Thủy, muốn theo dõi một Tần Vân là quá đơn giản.

“Còn muốn tìm tôi báo thù trong thành phố Thanh Thủy, anh cũng quá tự tin rồi!” Khóe miệng Vương Thành mỉm cười.

Sau khi làm xong tất cả những thứ này, Vương Thành liền lái xe đi tới công ty, mấy ngày nay mùa mới của “Cuộc sống hoang dã” sắp ghi hình, Vương Thành sẽ có chút bận rộn.

Nhưng mà Phương Thành vừa mới tới công ty, trợ lý mới Đường San San đã mang vẻ mặt nóng nãy tới tìm anh.

“Quản lý Vương, người đại diện của Lục Giai Kỳ nói cô ta ngã bệnh, không tới được hiện trường ghi hình ngày mai rồi!”
“Lục Giai Kỳ ngã bệnh?” Vương Thành hơi sững sờ, Lục Giai Kỳ này là khách mời thần bí mùa mới nhất của “Cuộc sống hoang dã”, lần này vì hướng tới tỉ lệ người xem đứng đầu, Vương Thành đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời vị minh tinh tuyến một này tham gia, sao nói ngã bệnh là ngã bệnh chứ.

“Cô ta bị bệnh gì, đã xác nhận với bệnh viện chưa?” Vương Thành có hơi không cam tâm, thiếu đi sự ra sân của vị minh tinh tuyến một này, tỉ lệ người xem của “Cuộc sống hoang dã” mùa mới nhất có thể sẽ giảm sút.

“Bên kia trả lời nói là cắt amidan cấp tính, phải nghỉ ngơi ít nhất ba ngày.

” Đường San San yếu ớt trả lời.

“Khởi động kế hoạch B, không thể đợi thêm nữa, ngày mai sẽ phải ghi hình rồi, tiếp tục kéo dài thời gian sẽ không kịp nữa!” Cũng may Vương Thành đã chuẩn bị kế hoạch B, chính là vì để phòng ngừa ngộ nhỡ.

Nhưng mà tình hình dường như càng bết bát hơn so với tưởng tượng của anh.

“Liễu Khuynh Thành của kế hoạch B, bởi vì tạm thời chưa ký hợp đồng nên bị Công ty giải trí Hợp Thành đi trước một bước.

” Sau khi Đường San San nói xong câu đó, thở mạnh một cái cũng không dám, rất sợ bị Vương Thành quở trách.

Phải biết là “Cuộc sống hoang dã” mùa mới nhất này, tất cả các tổ đã dùng hết toàn bộ tài nguyên để làm, thế mà ngày mai sẽ phải ghi hình rồi, lại đụng phải tình huống như thế này.

Vương Thành nhíu mày, coi như là Công ty giải trí Hợp Thành này cũng thật là biết chớp lấy thời cơ!
Công ty giải trí Hợp Thành này, chính là quản lý tiền nhiệm Ngô Dũng cùng với cậu Vương Đông Huy của anh ta, sau khi bị Vương Thành đuổi đi thì gia nhập vào công ty mới, vì để đâm Vương thành một đao trả thù, Ngô Dũng đã luôn tìm cơ hội, cuối cùng đã chờ đến “Cuộc sống hoang dã” mùa mới nhất.

Đúng lúc này, điện thoại trong phòng làm việc của Vương Thành vang lên.

Vương Thành theo bản năng nhận, chỉ nghe thấy Ngô Dũng ở bên kia rất là đắc ý nói ầm ĩ.

“Vương Thành, bây giờ mày không có một minh tinh tuyến một nào có thể mời nữa đúng không? “Cuộc sống hoang dã” mùa mới nhất của mày có thể sẽ phải dựa vào mấy minh tinh tuyến hai tuyến ba để ra vẻ đi.


“Ngô Dũng, quả nhiên là do anh làm ra!” Vương Thành có hơi tức giận, nhưng thương trường như chiến trường, bị người khác trên cơ, anh cũng không thể nói được gì.

“Haha, Vương Thành, trò hay chỉ vừa mới bắt đầu, “Khiêu chiến sinh tồn dã ngoại” của giải trí Hợp Thành chúng tao ngày mai cũng sẽ bắt đầu ghi hình, “Cuộc sống hoang dã” của mày cứ đợi bị tao đè đầu đi!” Lời nói của Ngô Dũng rất là phách lối lại rất đắc ý.

“Được, chờ xem.

” Vương Thành trực tiếp cúp điện thoại, sắc mặt có hơi khó coi.

Ngô Dũng này cũng có bản lĩnh rồi, thế mà lại bắt chước hồ sơ “Cuộc sống hoang dã” của anh, còn cướp lấy minh tinh tuyến một mà anh đã chuẩn bị xong, đây là muốn giết tận anh!
“Quản lý Vương, bây giờ chúng ta phải làm sao? Ngày mai đã bắt đầu ghi hình, bây giờ muốn tìm người mà nói, đoán chừng cũng không kịp rồi, phải dựa vào mấy minh tinh tuyến hai tuyến ba, không gánh được tỉ lệ người xem.

” Đường San San rất là lo lắng nói.

“Không sao, chuyện tìm minh tinh tuyến đầu tôi sẽ xử lý, cô làm tốt chuyện của mình, còn nữa, chuyện này đừng tiết lộ ra ngoài, để tránh lòng người trong các tổ lo lắng.

” Vương Thành chợt nhớ tới Tiêu Mộc Nghiên, trước mắt chỉ có thể tìm cô ấy, tìm minh tinh khác, không kịp thời gian nữa.

Sau khi nói xong lời này, Vương Thành lập tức rời khỏi công ty, sau đó lái xe tới biệt thự hoa viên Lưu Ly, đây là khu biệt thự cao cấp ở phía Tây thành phố.

Vương Thành không nghĩ đến chỉ mới chưa tới một ngày, đã phải đến nhà tìm Tiêu Mộc Nghiên rồi, thật sự là trêu người mà!

Đến khu biệt thự hoa viên Lưu Ly, sau khi Vương Thành xuống xe, trực tiếp bấm số điện thoại tối hôm qua Tiêu Mộc Nghiên lưu cho anh.

Điện thoại vang lên mấy tiếng mới kết nối, bên kia truyền đến một giọng nói lười biếng mà dễ nghe, dường như là dáng vẻ vừa mới rời giường, xem ra buổi hòa nhạc hôm qua của Tiêu Mộc Nghiên quá mệt mỏi, vẫn ngủ đến bây giờ mới tỉnh lại.

“Tôi, tôi là Vương Thành, thuận tiện đi vào nhà của cô tránh một chút được không? Rất gấp!” Vương Thành không muốn vừa mở miệng đã nói chuyện công việc, bằng không rất có thể ngay cả mặt cũng không thấy thì đã bị từ chối rồi, dù sao tối hôm qua Tiêu Mộc Nghiên đã đồng ý với anh, lúc bị Tần Vân đuổi giết, mới có thể đi tới nơi của cô ấy để tránh một chút.

“Vào đi, tôi kêu cô xuống đón anh.

” Tiêu Mộc Nghiên hiển nhiên là không nghĩ tới nhanh như vậy Vương Thành đã tới nơi này của cô ấy để tránh, nhưng mà vẫn đồng ý lời thỉnh cầu của anh.

Rất nhanh, Tiêu Tĩnh mang khẩu trang với vẻ mặt không vui đi tới bên ngoài biệt thự, sau khi nhìn thấy Vương Thành, không khỏi lườm anh một cái, tên rác rưởi này thật đúng là sợ chết, nhanh như vậy đã tới nơi này của Tiêu Mộc Nghiên để tránh sự đuổi giết.

“Vào đi.

” Tiêu Tĩnh rất chán ghét Vương Thành, tên này vừa nhìn đã thấy chính là tên rác rưởi nghèo nàn, cũng không biết tại sao Tiêu Mộc Nghiên lại để cho anh vào.

Sau khi Vương Thành đáp một tiếng, đi theo Tiêu Tĩnh đi vào trong biệt thự hoa viên Lưu Ly.

Khu biệt thự này mặc dù là kiểu hoa viên, nhưng hiển nhiên là thấp hơn một bậc so với biệt thự hoa viên Tử Kim Quang của Vương Thành, Vương Thành suy nghĩ một chút, nơi này hình như cũng là sản nghiệp bất động sản dưới tên của Tập đoàn Đỉnh Hòa, vậy lần sau đi vào cũng không cần làm phiền Tiêu Tĩnh này nữa.

“Đợi chút nữa sau khi đi vào thì ngoan ngoãn đợi ở đó cho tôi, đừng chạy loạn.

” Tiêu Tĩnh dẫn Vương Thành tới tòa biệt thự B13, mở cửa nhưng vẫn không quên nhắc nhở Vương Thành trước.

“Được rồi, tôi biết rồi!” Vương thành lạnh nhạt đáp một tiếng.

Sau khi cửa mở, Vương Thành theo Tiêu Tĩnh đi vào, chỉ thấy biệt thự trang trí khá là xa hoa, nhưng mà nơi Vương Thành ở chính là biệt thự Tử Kim Quang, cho nên đối với sự trang trí xa hoa của nơi này cũng không có gì ngạc nhiên.

“Cậu ngồi trên ghế sofa trước đi!” Tiêu Tĩnh dặn anh một câu, sau đó rời khỏi.

Bà ta đi tìm Tiêu Mộc Nghiên, một người rác rưởi như thế muốn trốn ở đây, bà ta cũng có cảm giác cả người khó chịu, đúng lúc này Tiêu Mộc Nghiên mặc đồ ngủ màu hồng phấn từ lầu hai đi xuống.

Cô ấy vẫn để mặt mộc sau khi rửa mặt, nhưng giá trị nhan sắc vẫn có thể tính là khuynh quốc khuynh thành như cũ.

“Anh đã tới rồi, Tần Vân không làm anh bị thương đúng không!” Tiêu Mộc Nghiên đi xuống, đồng thời còn có chút ân cần nói.

“Không có, chẳng qua là anh ta phái người theo dõi tôi ở bên ngoài.

” Vương Thành thế này là trợn mắt nói dối, rõ ràng là mình phái người đang theo dõi Tần Vân.

“Anh chọc tới tên hỗn thế ma vương này, sợ là thời gian này sẽ rất khó khăn.

Nhưng mà anh tránh ở chỗ tôi, anh ta cũng không dám làm gì anh.

” Tiêu Mộc Nghiên ngồi xuống cách Vương Thành rất xa, tiện tay cầm một quả táo bàn trà rồi ăn.

Vương Thành nhìn từ bên cạnh, đường cong của cô ấy lả lướt rất là cám dỗ lòng người.

“Cậu cái tên nghèo nàn rác rưởi này, con mắt nhìn ở đâu đấy? Mộc Nghiên nhà chúng tôi là người mà người như cậu có thể nhìn hay sao?” Tiêu Tĩnh một mực theo dõi Vương Thành, tên nghèo nàn rác rưởi này đi vào đây quả nhiên là có suy nghĩ không đơn thuần.

Vương Thành không còn gì để nói, anh chỉ quan sát một chút dáng người của Tiêu Mộc Nghiên, huống chi cô ấy là vị hôn thê của ông đây, quang minh chính đại nhìn thì sao?? Nhưng mà lời này cuối cùng Vương Thành vẫn không nói ra.

“Cô, dù sao anh ấy cũng bởi vì bảo vệ con mới đắc tội Tần Vân.

Cứ để cho anh ấy tránh ở đây một tháng đi! Sau một tháng, con cũng phải rời khỏi nơi này, đến lúc đó phải nhờ vào chính anh ấy.

” Tiêu Mộc Nghiên thản nhiên nói, để Phương Thành tránh một tháng, cô ấy cũng coi như là tận tình tận nghĩa rồi.

“Một tháng??” Tiêu Tĩnh có hơi không chịu nổi, ánh mắt nhìn về phía Vương Thành cũng có hơi lạnh lẽo, vừa nghĩ tới phải chung sống dưới một mái nhà với tên nghèo nàn rác rưởi này một tháng, bà ta đã không chịu được.

Nhưng mà Vương Thành cũng có hơi ngẩn ngơ, Tiêu Mộc Nghiên này thế mà lại cho phép anh tránh ở đây một tháng.

Chapter
1 Chương 1: 1: Thẻ Ngân Hàng Có Thêm Một Số Tiền Lớn
2 Chương 2: 2: Siêu Cấp Phú Nhị Đại Sống Nghèo
3 Chương 3: 3: Cô Đừng Hối Hận
4 Chương 4: 4: Dám Cản Tôi
5 Chương 5: 5: Đã Để Cậu Phải Đợi
6 Chương 6: 6: Cậu Còn Thiếu Bao Nhiêu Tôi Đưa Thêm Cho Cậu
7 Chương 7: 7: Chúng Ta Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
8 Chương 8: 8: Hầu Gái Của Biệt Thự Giàu Có
9 Chương 9: 9: Tin Tức Về Vị Hôn Thê
10 Chương 10: 10: Mua Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Để Xứng Với Vẻ Đẹp Của Trường Đại Học
11 Chương 11: 11: Mang Chiếc Xe Đắt Nhất Ra Đây
12 Chương 12: 12: Cho Mấy Người Hối Hận
13 Chương 13: 13: Chỉ Cần Thứ Tốt Nhất Tiền Không Phải Là Vấn Đề
14 Chương 14: 14: Họp Lớp
15 Chương 15: 15: Kế Hoạch Bóc Nghèo Tự Cho Là Mình Đúng
16 Chương 16: 16: Bị Vả Mặt
17 Chương 17: 17: Mất Mặt Tại Chỗ
18 Chương 18: 18: Sự Săn Đón Của Nữ Thần
19 Chương 19: 19: Lời Mời Sinh Nhật Của Bạn Gái Cũ
20 Chương 20: 20: Chân Tướng Sự Thật
21 Chương 21: 21: Cô Vệ Sĩ Xinh Đẹp
22 Chương 22: 22: Sao Hai Người Lại Tới Cùng Nhau
23 Chương 23: 23: Còn Muốn Chơi Tôi
24 Chương 24: 24: Dám Chơi Với Tôi Anh Còn Non Lắm
25 Chương 25: 25: Ai Xử Ai Còn Chưa Chắc Đâu
26 Chương 26: 26: Vả Mặt Bôm Bốp
27 Chương 27: 27: Lại Có Tin Tốt Đến
28 Chương 28: 28: Tên Đàn Ông Ăn Bám
29 Chương 29: 29: Sự Trở Lại Hoành Tráng
30 Chương 30: 30: Xử Lý Nhanh Gọn Lẹ
31 Chương 31: 31: Trả Lại Mười Triệu
32 Chương 32: 32: Những Gì Tôi Nói Là Sự Thật
33 Chương 33: 33: Một Thách Thức Khác
34 Chương 34: 34: Đừng Hòng Đi Tìm Tên Nhà Nghèo Đó Nữa
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: 36: Cậu Ta Là Bạn Trai Của Con Gái Tôi
37 Chương 37: 37: Xin Lỗi
38 Chương 38: 38: Bố Cục
39 Chương 39: 39: Đụng Tới Tôi Phải Nghĩ Đến Hậu Quả
40 Chương 40: 40: Lật Ngược Tình Thế
41 Chương 41: 41: Bồi Thường Cho Tôi
42 Chương 42: 42: Thu Hoạch Lớn
43 Chương 43: 43: Sắp Phá Sản Còn Giả Vờ
44 Chương 44: 44: Mắt Chó Thấy Người Thấp Kém
45 Chương 45: 45: Một Giây Tiếp Theo Sẽ Khiến Dì Không Thể Trèo Cao
46 Chương 46: 46: Đáng Ngưỡng Mộ
47 Chương 47: 47: Món Quà Tôi Mang Đến Sẽ Khiến Anh Sợ Hãi
48 Chương 48: 48: Hung Hãn Ép Người Vậy Tôi Cũng Không Khách Khí
49 Chương 49: 49: Làm Nhục Tôi Sẽ Phải Trả Giá
50 Chương 50: 50: Địa Bàn Của Tôi Tôi Làm Chủ
51 Chương 51: 51: Cho Cậu Học Tiếng Chó Sủa
52 Chương 52: 52: Có Chiêu Gì Thì Ra Tay Đi
53 Chương 53: 53: Kịch Bản Này Không Đúng
54 Chương 54: 54: Lại Tới Kiếm Chuyện À
55 Chương 55: 55: Dê Béo Dâng Lên Tận Cửa
56 Chương 56: 56: Cảm Ơn Hai Người Nhé
57 Chương 57: 57: Khiêu Khích Trước Buổi Triển Lãm
58 Chương 58: 58: Khiến Cậu Thân Bại Danh Liệt
59 Chương 59: 59: Cuối Cùng Cũng Giám Định Rồi
60 Chương 60: 60: Có Kết Quả Rồi
61 Chương 61: 61: Tên Nhóc Này Gặp May
62 Chương 62: 62: Để Xem Cậu Vào Buổi Đấu Giá Kiểu Gì
63 Chương 63: 63: Tôi Đã Nói Là Giả Rồi Mà Còn Không Tin
64 Chương 64: 64: Quỳ Xuống Gọi Cha
65 Chương 65: 65: Kế Hoạch Trả Thù Hiểm Ác
66 Chương 66: 66: Tương Kế Tựu Kế
67 Chương 67: 67: Dám Tính Kế Hãm Hại Tôi Ư
68 Chương 68: 68: Đảo Ngược Tình Thế
69 Chương 69: 69: Hoàn Toàn Chịu Thua
70 Chương 70: 70: Một Tiểu Bạch Kiểm Đến Đây
71 Chương 71: 71: Kế Sách Tán Gái
72 Chương 72: 72: Đã Đến Lúc Anh Lên Sàn Diễn Rồi
73 Chương 73: 73: Trò Hay Chỉ Vừa Mới Bắt Đầu
74 Chương 74: 74: Rượu Mời Không Uống Lại Thích Uống Rượu Phạt
75 Chương 75: 75: Không Muốn Bị Người Khác So Sánh
76 Chương 76: 76: Hồng Môn Yến
77 Chương 77: 77: Dám Uy Hiếp Tao Hủy Diệt Chúng Mày
78 Chương 78: 78: Rất Nhiều Người Ở Bên Ngoài Xông Vào
79 Chương 79: 79: Khống Chế Cục Diện
80 Chương 80: 80: Cô Ta Vẫn Nên Quỳ Xuống Xin Lỗi
81 Chương 81: 81: Hy Vọng Cuối Cùng
82 Chương 82: 82: Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài
83 Chương 83: 83: Trung Tâm Giàu Có Thuộc Sở Hữu Của Ông Nội Tôi
84 Chương 84: 84: Tên
85 Chương 85: 85: Tôi Có Thẻ Kim Cương Được Hưởng Đãi Ngộ Đặc Biệt
86 Chương 86: 86: Phải Đánh Giá Lại Thằng Nhóc Nghèo Này Lần Nữa
87 Chương 87: 87: Kế Hoạch Lôi Kéo Phía Sau Màn Của Cậu Chủ Cao Quý
88 Chương 88: 88: Vạn Sự Sẵn Sàng Chỉ Thiếu Gió Đông
89 Chương 89: 89: Tất Cả Đều Nằm Trong Lòng Bàn Tay
90 Chương 90: 90: Khai Trừ Giết Tận Nhà Họ Lâm
91 Chương 91: 91: Người Tính Không Bằng Trời Tính
92 Chương 92: 92: Đây Là Lúc Khiến Bà Ngậm Miệng Lại Rồi
93 Chương 93: 93: Cạnh Tranh Rất Căng Thẳng Nhưng Không Sao Ta Vẫn Bình Tĩnh
94 Chương 94: 94: Người Cuối Cùng Là…
95 Chương 95: 95: Chuyện Này Còn Có Thể Cứu Được
96 Chương 96: 96: Muốn Trút Giận Lên Người Tôi
97 Chương 97: 97: Tôi Có Thể Mua Chứ
98 Chương 98: 98: Tiền Mất Tật Mang Chính Là Nói Bọn Họ
99 Chương 99: 99: Mất Liên Lạc Và Thăm Dò
100 Chương 100: 100: Nhìn Bằng Con Mắt Khác
101 Chương 101: 101: Cuối Cùng Cũng Gặp Vị Hôn Thê
102 Chương 102: 102: Không Quan Tâm Anh Là Ai Cứ Đánh Bất Chấp
103 Chương 103: 103: Vận Mệnh Trêu Người
104 Chương 104: 104: Lừa Người Vào Bẫy
105 Chương 105: 105: Đã Làm Xong
106 Chương 106: 106: Để Cho Anh Ta Vui Vẻ Trước Một Lúc
107 Chương 107: 107: Ngồi Đợi Đưa Tới Cửa
108 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Ra Tay
109 Chương 109: 109: Đảo Ngược Tình Thế
110 Chương 110: 110: Cứ Để Anh Ấy Ở Đây Đi
111 Chương 111: 111: Dùng Mỹ Thực Chinh Phục Bọn Họ
112 Chương 112: 112: Còn Chưa Hết Hy Vọng Tìm Chết
113 Chương 113: 113: Tao Là Người Mà Chúng Mày Không Chọc Nổi Đâu
114 Chương 114: 114: Oan Gia Ngõ Hẹp
115 Chương 115: 115: Dám Đánh Tay Đôi Với Tôi Không
116 Chương 116: 116: Thằng Nhóc Mày Chờ Chết Đi
117 Chương 117: 117: Khiến Mày Thua Lần Nữa
118 Chương 118: 118: Một Giây Sau Khiến Mày Biết Sợ
119 Chương 119: 119: Trước Đêm Mưa Gió Tập Kích
120 Chương 120: 120: Vương Thành Chết Rồi
121 Chương 121: 121: Con Cá Đã Bị Dụ Ra Ngồi Đợi Thu Lưới
122 Chương 122: 122: Vương Thành Chết Rồi
123 Chương 123: 123: Con Cá Đã Bị Dụ Ra Ngồi Đợi Thu Lưới
124 Chương 124: 124: Thúc Đẩy Tầng Tầng
125 Chương 125: 125: Cuối Cùng Chị Vẫn Là Nhận Thua
126 Chương 126: 126: Thăm Dò Hủy Hôn Của Người Bạn Không Có Thật
127 Chương 127: 127: Lời Mời Đến Bữa Tiệc Rượu Không Bình Thường
128 Chương 128: 128: Vậy Cũng Đừng Trách Tôi Không Khách Khí Nhé
129 Chương 129: 129: Tới Một Người Đánh Một Người
130 Chương 130: 130: Toàn Trường Xôn Xao Ra Giá
131 Chương 131: 131: Cảnh Giới Phá Kỷ Lục Liên Tiếp
132 Chương 132: 132: Công Tử Bí Ẩn Cạnh Tranh
133 Chương 133: 133: Một Cô Gái Không Đơn Giản
134 Chương 134: 134: Tình Thế Đột Nhiên Đảo Ngược
135 Chương 135: 135: Công Trình Đang Thi Công Xảy Ra Chuyện
136 Chương 136: 136: Không Nói Đều Đánh Cho Tôi
137 Chương 137: 137: Một Tin Tức Tốt Một Tin Tức Xấu
138 Chương 138: 138: Thương Trường Như Chiến Trường
139 Chương 139: 139: Gậy Ông Đập Lưng Ông
140 Chương 140: 140: Tất Cả Đã Được Sắp Xếp Ổn Thỏa Rồi Chờ Chỉ Thị Của Cậu
141 Chương 141: 141: Đến Lúc Đánh Con Át Chủ Bài Này Ra
142 Chương 142: 142: Từng Đợt Phản Kích
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: 1: Thẻ Ngân Hàng Có Thêm Một Số Tiền Lớn
2
Chương 2: 2: Siêu Cấp Phú Nhị Đại Sống Nghèo
3
Chương 3: 3: Cô Đừng Hối Hận
4
Chương 4: 4: Dám Cản Tôi
5
Chương 5: 5: Đã Để Cậu Phải Đợi
6
Chương 6: 6: Cậu Còn Thiếu Bao Nhiêu Tôi Đưa Thêm Cho Cậu
7
Chương 7: 7: Chúng Ta Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
8
Chương 8: 8: Hầu Gái Của Biệt Thự Giàu Có
9
Chương 9: 9: Tin Tức Về Vị Hôn Thê
10
Chương 10: 10: Mua Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Để Xứng Với Vẻ Đẹp Của Trường Đại Học
11
Chương 11: 11: Mang Chiếc Xe Đắt Nhất Ra Đây
12
Chương 12: 12: Cho Mấy Người Hối Hận
13
Chương 13: 13: Chỉ Cần Thứ Tốt Nhất Tiền Không Phải Là Vấn Đề
14
Chương 14: 14: Họp Lớp
15
Chương 15: 15: Kế Hoạch Bóc Nghèo Tự Cho Là Mình Đúng
16
Chương 16: 16: Bị Vả Mặt
17
Chương 17: 17: Mất Mặt Tại Chỗ
18
Chương 18: 18: Sự Săn Đón Của Nữ Thần
19
Chương 19: 19: Lời Mời Sinh Nhật Của Bạn Gái Cũ
20
Chương 20: 20: Chân Tướng Sự Thật
21
Chương 21: 21: Cô Vệ Sĩ Xinh Đẹp
22
Chương 22: 22: Sao Hai Người Lại Tới Cùng Nhau
23
Chương 23: 23: Còn Muốn Chơi Tôi
24
Chương 24: 24: Dám Chơi Với Tôi Anh Còn Non Lắm
25
Chương 25: 25: Ai Xử Ai Còn Chưa Chắc Đâu
26
Chương 26: 26: Vả Mặt Bôm Bốp
27
Chương 27: 27: Lại Có Tin Tốt Đến
28
Chương 28: 28: Tên Đàn Ông Ăn Bám
29
Chương 29: 29: Sự Trở Lại Hoành Tráng
30
Chương 30: 30: Xử Lý Nhanh Gọn Lẹ
31
Chương 31: 31: Trả Lại Mười Triệu
32
Chương 32: 32: Những Gì Tôi Nói Là Sự Thật
33
Chương 33: 33: Một Thách Thức Khác
34
Chương 34: 34: Đừng Hòng Đi Tìm Tên Nhà Nghèo Đó Nữa
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: 36: Cậu Ta Là Bạn Trai Của Con Gái Tôi
37
Chương 37: 37: Xin Lỗi
38
Chương 38: 38: Bố Cục
39
Chương 39: 39: Đụng Tới Tôi Phải Nghĩ Đến Hậu Quả
40
Chương 40: 40: Lật Ngược Tình Thế
41
Chương 41: 41: Bồi Thường Cho Tôi
42
Chương 42: 42: Thu Hoạch Lớn
43
Chương 43: 43: Sắp Phá Sản Còn Giả Vờ
44
Chương 44: 44: Mắt Chó Thấy Người Thấp Kém
45
Chương 45: 45: Một Giây Tiếp Theo Sẽ Khiến Dì Không Thể Trèo Cao
46
Chương 46: 46: Đáng Ngưỡng Mộ
47
Chương 47: 47: Món Quà Tôi Mang Đến Sẽ Khiến Anh Sợ Hãi
48
Chương 48: 48: Hung Hãn Ép Người Vậy Tôi Cũng Không Khách Khí
49
Chương 49: 49: Làm Nhục Tôi Sẽ Phải Trả Giá
50
Chương 50: 50: Địa Bàn Của Tôi Tôi Làm Chủ
51
Chương 51: 51: Cho Cậu Học Tiếng Chó Sủa
52
Chương 52: 52: Có Chiêu Gì Thì Ra Tay Đi
53
Chương 53: 53: Kịch Bản Này Không Đúng
54
Chương 54: 54: Lại Tới Kiếm Chuyện À
55
Chương 55: 55: Dê Béo Dâng Lên Tận Cửa
56
Chương 56: 56: Cảm Ơn Hai Người Nhé
57
Chương 57: 57: Khiêu Khích Trước Buổi Triển Lãm
58
Chương 58: 58: Khiến Cậu Thân Bại Danh Liệt
59
Chương 59: 59: Cuối Cùng Cũng Giám Định Rồi
60
Chương 60: 60: Có Kết Quả Rồi
61
Chương 61: 61: Tên Nhóc Này Gặp May
62
Chương 62: 62: Để Xem Cậu Vào Buổi Đấu Giá Kiểu Gì
63
Chương 63: 63: Tôi Đã Nói Là Giả Rồi Mà Còn Không Tin
64
Chương 64: 64: Quỳ Xuống Gọi Cha
65
Chương 65: 65: Kế Hoạch Trả Thù Hiểm Ác
66
Chương 66: 66: Tương Kế Tựu Kế
67
Chương 67: 67: Dám Tính Kế Hãm Hại Tôi Ư
68
Chương 68: 68: Đảo Ngược Tình Thế
69
Chương 69: 69: Hoàn Toàn Chịu Thua
70
Chương 70: 70: Một Tiểu Bạch Kiểm Đến Đây
71
Chương 71: 71: Kế Sách Tán Gái
72
Chương 72: 72: Đã Đến Lúc Anh Lên Sàn Diễn Rồi
73
Chương 73: 73: Trò Hay Chỉ Vừa Mới Bắt Đầu
74
Chương 74: 74: Rượu Mời Không Uống Lại Thích Uống Rượu Phạt
75
Chương 75: 75: Không Muốn Bị Người Khác So Sánh
76
Chương 76: 76: Hồng Môn Yến
77
Chương 77: 77: Dám Uy Hiếp Tao Hủy Diệt Chúng Mày
78
Chương 78: 78: Rất Nhiều Người Ở Bên Ngoài Xông Vào
79
Chương 79: 79: Khống Chế Cục Diện
80
Chương 80: 80: Cô Ta Vẫn Nên Quỳ Xuống Xin Lỗi
81
Chương 81: 81: Hy Vọng Cuối Cùng
82
Chương 82: 82: Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài
83
Chương 83: 83: Trung Tâm Giàu Có Thuộc Sở Hữu Của Ông Nội Tôi
84
Chương 84: 84: Tên
85
Chương 85: 85: Tôi Có Thẻ Kim Cương Được Hưởng Đãi Ngộ Đặc Biệt
86
Chương 86: 86: Phải Đánh Giá Lại Thằng Nhóc Nghèo Này Lần Nữa
87
Chương 87: 87: Kế Hoạch Lôi Kéo Phía Sau Màn Của Cậu Chủ Cao Quý
88
Chương 88: 88: Vạn Sự Sẵn Sàng Chỉ Thiếu Gió Đông
89
Chương 89: 89: Tất Cả Đều Nằm Trong Lòng Bàn Tay
90
Chương 90: 90: Khai Trừ Giết Tận Nhà Họ Lâm
91
Chương 91: 91: Người Tính Không Bằng Trời Tính
92
Chương 92: 92: Đây Là Lúc Khiến Bà Ngậm Miệng Lại Rồi
93
Chương 93: 93: Cạnh Tranh Rất Căng Thẳng Nhưng Không Sao Ta Vẫn Bình Tĩnh
94
Chương 94: 94: Người Cuối Cùng Là…
95
Chương 95: 95: Chuyện Này Còn Có Thể Cứu Được
96
Chương 96: 96: Muốn Trút Giận Lên Người Tôi
97
Chương 97: 97: Tôi Có Thể Mua Chứ
98
Chương 98: 98: Tiền Mất Tật Mang Chính Là Nói Bọn Họ
99
Chương 99: 99: Mất Liên Lạc Và Thăm Dò
100
Chương 100: 100: Nhìn Bằng Con Mắt Khác
101
Chương 101: 101: Cuối Cùng Cũng Gặp Vị Hôn Thê
102
Chương 102: 102: Không Quan Tâm Anh Là Ai Cứ Đánh Bất Chấp
103
Chương 103: 103: Vận Mệnh Trêu Người
104
Chương 104: 104: Lừa Người Vào Bẫy
105
Chương 105: 105: Đã Làm Xong
106
Chương 106: 106: Để Cho Anh Ta Vui Vẻ Trước Một Lúc
107
Chương 107: 107: Ngồi Đợi Đưa Tới Cửa
108
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Ra Tay
109
Chương 109: 109: Đảo Ngược Tình Thế
110
Chương 110: 110: Cứ Để Anh Ấy Ở Đây Đi
111
Chương 111: 111: Dùng Mỹ Thực Chinh Phục Bọn Họ
112
Chương 112: 112: Còn Chưa Hết Hy Vọng Tìm Chết
113
Chương 113: 113: Tao Là Người Mà Chúng Mày Không Chọc Nổi Đâu
114
Chương 114: 114: Oan Gia Ngõ Hẹp
115
Chương 115: 115: Dám Đánh Tay Đôi Với Tôi Không
116
Chương 116: 116: Thằng Nhóc Mày Chờ Chết Đi
117
Chương 117: 117: Khiến Mày Thua Lần Nữa
118
Chương 118: 118: Một Giây Sau Khiến Mày Biết Sợ
119
Chương 119: 119: Trước Đêm Mưa Gió Tập Kích
120
Chương 120: 120: Vương Thành Chết Rồi
121
Chương 121: 121: Con Cá Đã Bị Dụ Ra Ngồi Đợi Thu Lưới
122
Chương 122: 122: Vương Thành Chết Rồi
123
Chương 123: 123: Con Cá Đã Bị Dụ Ra Ngồi Đợi Thu Lưới
124
Chương 124: 124: Thúc Đẩy Tầng Tầng
125
Chương 125: 125: Cuối Cùng Chị Vẫn Là Nhận Thua
126
Chương 126: 126: Thăm Dò Hủy Hôn Của Người Bạn Không Có Thật
127
Chương 127: 127: Lời Mời Đến Bữa Tiệc Rượu Không Bình Thường
128
Chương 128: 128: Vậy Cũng Đừng Trách Tôi Không Khách Khí Nhé
129
Chương 129: 129: Tới Một Người Đánh Một Người
130
Chương 130: 130: Toàn Trường Xôn Xao Ra Giá
131
Chương 131: 131: Cảnh Giới Phá Kỷ Lục Liên Tiếp
132
Chương 132: 132: Công Tử Bí Ẩn Cạnh Tranh
133
Chương 133: 133: Một Cô Gái Không Đơn Giản
134
Chương 134: 134: Tình Thế Đột Nhiên Đảo Ngược
135
Chương 135: 135: Công Trình Đang Thi Công Xảy Ra Chuyện
136
Chương 136: 136: Không Nói Đều Đánh Cho Tôi
137
Chương 137: 137: Một Tin Tức Tốt Một Tin Tức Xấu
138
Chương 138: 138: Thương Trường Như Chiến Trường
139
Chương 139: 139: Gậy Ông Đập Lưng Ông
140
Chương 140: 140: Tất Cả Đã Được Sắp Xếp Ổn Thỏa Rồi Chờ Chỉ Thị Của Cậu
141
Chương 141: 141: Đến Lúc Đánh Con Át Chủ Bài Này Ra
142
Chương 142: 142: Từng Đợt Phản Kích