Chương 101: Vương huynh ta rất mỏng manh yếu ớt

Cảm thấy ánh mắt khác thường từ bốn phía, Châu Châu ôm chặt Hinh Nhi bước nhanh đi vào Lục Ý hiên. Vì muốn giữ hình tượng tỷ muội tốt, sau khi Tiêm Vũ chết, nàng ta chủ động yêu cầu được đến đây ở.

Trở về phòng, nàng ta vội vàng để Hinh Nhi xuống. Lúc này, Tiểu Đào đi vào, đóng cửa, nhỏ giọng hỏi: “Châu Châu cô nương, tối hôm qua Bảo Bảo đã giúp nương nó lật lại bản án. Tuy Vương gia không mở miệng thả người nhưng nô tỳ nghe nói, trong phòng giam đã được thay đổi rất thoải mái, Phong Tam Nương như không ở trong phòng giam”.

Châu Châu kéo Tiểu Đào đi vào phòng trong, vẻ mặt khẩn trương: “Tiểu Đào, đứa bé kia lừa gạt Vương gia cái gì? Không phải là Vương gia tin tưởng lời của nó chứ?”.

Tiểu Đào khổ sở nói: “Vương gia tin hay không nô tỳ không biết nhưng mà hạ nhân đều tin nó”.

Trong lòng Châu Châu lo lắng, đi qua đi lại trong phòng: “Ngài mai Hinh Nhi sẽ được phong quận chúa rồi, nếu như có chuyện gì vào lúc này...”.

“Đúng rồi, tiểu tử kia còn nhắc tới một bí mật”.

Sắc mặt Châu châu tái nhợt, xoay người, vội vàng hỏi: “Bí mật? Nó nói bí mật gì?”.

Tiểu Đào lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Hay là việc Hinh Nhi có thể nói chuyện...”.

Đột nhiên Châu Châu nhớ tới chuyện ngày hôm qua...

Có lẽ nó thật sự đã biết chuyện Hinh Nhi biết nói.

Sau đó, đầu đầy mồ hôi, đứa bé kia thật đáng sợ, nó thực sự chỉ có mấy tuổi thôi sao? (Ốc: *hếch mũi* Bảo gia nhà tuôi mà lỵ).

Bây giờ phải làm sao? Phải làm sao đây?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Châu Châu nhăn lại, sau khi bước mấy bước, nàng ta cầm tay Tiểu Đào nói: “Tiểu Đào, ngươi giúp ta trông Hinh Nhi, đừng để cho bất kỳ ai đến gần con bé. Ta đi ra ngoài một lát sẽ trở lại”.

“Được”.

Châu Châu lặng lẽra khỏi phủ bằng cửa sau, lặng lẽ đi đến chợ, sau đó vào một tiệm thuốc.

“Ông chủ, ta muốn mua ít thuốc”.

“Muốn thuốc gì?”.

“A, là thế này, bên cạnh nhà ta có một người làm đồ tể, hắn ta nuôi một con chó vàng rất lớn, mỗi đêm đều kêu rất lớn, làm cho người ta không ngủ được, con gái ta bị sợ hãi, đêm nào cũng khóc. Ta muốn hỏi... có thuốc nào để nó uống vào... không kêu được... Ta không muốn hại chết nó, chỉ khiến nó tạm thời không kêu được...”.

“Cái này...”.

“Ông chủ, ông giúp ta đi? Tên đồ tể đó rất hung dữ, chúng ta không dám tìm hắn ta. Nhà ta không có nam nhân, cô nhi quả phụ thường thường bị hắn ta khi dễ... Ta không còn cách nào...”.

Ông chủ nhìn bộ dạng nhỏ nhắn mảnh mai của nàng ta, nghĩ cũng thấy nàng ta đáng thương, gật đầu: “Được rồi, để ta hốt thuốc cho ngươi”.

“Cảm ơn ông chủ, cảm ơn! Cảm ơn”.

Một lúc sau, ông chủ ra ngoài, giao bọc giấy cho nàng ta, “Nhớ, chia làm ba phần, một bát thuốc chia làm ba chén nước, không thể uống hết, chỉ có thể uống một chén, nếu không thì nó thật sự sẽ không kêu được nữa”.

“Được, được, ta nhớ rồi, cảm ơn ông chủ, cảm ơn ông chủ”.

Châu Châu cảm ơn rồi ra khỏi tiệm thuốc. Nhìn gói đồ trong tay, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống. Dù sao Hinh Nhi cũng chỉ là đứa bé, nếu như Dạ Vô Hàm muốn tra thì sẽ dễ dàng bị phát hiện. Tạm thời chỉ có thể làm mất giọng, không nói được, như thế mới đảm bảo nhất. (Ốc: độc câm con...)

Nàng ta vừa rời đi, một bóng người cao lớn lẽ vào tiệm thuốc...

Nàng ta trở lại Vương phủ, gọi Tiểu Đào tới nói: “Đây là thuốc chữa thương hàn ta bốc cho Hinh Nhi”. Nàng ta lại nói lại lời của ông chủ tiệm thuốc một lần. Tiểu Đào đáp một tiếng rồi cầm thuốc đi.

Tiểu Đào đi vào phòng bếp, nói chuyện luyên thuyên với nha hoàn trong bếp, rồi mới sắc thuốc, trong miệng lẩm bẩm: “Ba chén nước... một chén... rốt cuộc là cái nào?”.

Đại thẩm bên cạnh thấy nàng lẩm bẩm một lúc thì nói: “Sắc thuốc tất nhiên là ba chén thành một chén rồi”.

“Thật sao?”.

“Ôi trời, ta đều sắc thuốc cho tiểu quỷ nhà ta như thế”.

“A”, Tiểu Đào thêm ba chén nước lớn...

*^^^^^ Tuyến phân cách tiểu ngũ ^^^^^*

Sau khi lâm triều, hai huynh đệ Dạ Dập Tuyên và Dạ Vô Hàm liền đi vào thư phòng không ra.

“Vương huynh, Cảnh Vương thúc đột nhiên muốn bình định Tây Vực làm gì?”.

Dạ Vô Hàm cởi triều phục, ngồi vào trên ghế, xoa xoa mi tâm, “Hắn ta luôn luôn không dính vào những việc này, hôm nay kiên trì muốn xuất binh như vậy thật ngoài ý muốn”.

Dạ Dập Tuyên ngồi xuống đối diện, trên gương mặt tràn đầy tinh thần, “Không có chuyện tốt, còn lâu hắn ta mới làm! Nếu như nói, bên Tây Vực đó có chôn bảo bối, hắn ta không đợi được, muốn xưng vương ở đó!”.

Dạ Vô Hàm liếc nhìn: “Đệ có biết bên đó là địa bàn của ai không?”.

“Ai?”.

“Thần Hoàng”.

Dạ Dập Tuyên sửng sốt: “Đổi thành hắn lúc nào?”.

“Người của hắn ở bên đó”.

Dạ Dập Tuyên nhướn mày: “Ý của Vương huynh là, chuyện lần này không thoát khỏi quan hệ với hắn”.

Dạ Vô Hàm nhắm mắt, khí thế ẩn chứa giữa hai hàng lông mày, lạnh lẽo như gió tháng chạp.

“Nếu như hắn muốn xuất binh thì cứ để cho hắn làm! Loạn Tây Vực sớm muộn cũng phải dẹp, ta cũng muốn phái binh từ lâu. Nhưng mà”, hắn dừng lại, “Người nào có thể làm thống soái, nhưng hắn ta không thể”.

Đối với Minh Tịch triều, cầm binh quyền đại biểu cái gì, trong lòng mọi người đều có tính toán.

Ngước mắt, quét qua Dạ Dập Tuyên: “Đệ không có chuyện gì để làm sao?”.

“Có”, hắn đứng thẳng nói, “Đệ còn phải đi điều tra chuyện của Châu Châu”.

“Vậy còn không đi?”.

Dạ Dập Tuyên bất đắc dĩ lắc đầu: “Vương huynh, thật ra đệ cũng rất mỏng manh yếu ớt, đệ cũng cần người yêu thương. Nếu như Vương huynh cứ đối với đệ như vậy, đệ sẽ bị thương”.

Dạ Vô Hàm cười một tiếng: “Cần người yêu? Được, ta sẽ cưới nàng dâu về cho đệ”.

“Đệ không cần, nhìn trong nhà huynh… còn chưa đủ loạn sao”.

Dạ Dập Tuyên lầm bầm oán trách mấy câu, cũng đi ra khỏi phòng.

Hắn vừa đi, Phi Ưng tiến vào: “Vương gia, nàng ta đến tiệm thuốc”.

“Tiệm thuốc?”. Dạ Vô Hàm nhíu mày, trầm giọng hỏi, “Nàng đi mua cái gì?”.

“Nô tài đã hỏi qua, đó là thuốc mà nữ nhân… ác, dùng để bổ huyết những ngày đó”. Phi Ưng lúng túng nói.

Dạ Vô Hàm nhíu mày nghi ngờ nhướn mày, lúc sau mới hỏi: “Tìm được người Triệu gia sao?”.

“Không có, nhưng mà ở Triệu phủ, nô tài phát hiện được một ám khí”.

“Của ai?”.

“Bang Xích Diễm”. Phi Ưng bẩm. “Sát thủ của bang Xích Diễm, mỗi người sẽ mang một ám khí tùy thân, đây cũng là dấu hiệu của bọn họ, nhưng mà bình thường sẽ không để lại trên thân người chết”.

Dạ Vô Hàm chậm rãi đứng dậy, đi đến trước cửa sổ, “Dấu hiệu… Phi Ưng, ngươi nghĩ là, bọn họ để vật như thế, chờ chúng ta phát hiện?”.

Phi Ưng lắc đầu: “Không biết”.

“Cầm ám khí này đi gặp Địch Cuồng, nói, Bổn vương muốn vì một nhà của phu nhân cần một lời giải thích!”. Hắn quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng. “Không cần chúng ta ra tay, với tính tình nóng nảy của Địch Cuồng, muốn giá họa cho bang Xích Diễm, chắc chắn hắn ta sẽ không bỏ qua”.

“Dạ!”.

Chapter
1 Chương 1: Vương phi mập
2 Chương 2: Động phòng
3 Chương 3: Có thể đi gặp thượng đế
4 Chương 4: Bị hưu
5 Chương 5: Phong tam nương
6 Chương 6: Gặp lại Hàm Vương
7 Chương 7: Tập hợp
8 Chương 8: Làm mối tập thể
9 Chương 9: Gừng càng già càng cay
10 Chương 10: Mặc kệ ngươi biết, cứ cho là không biết
11 Chương 11: Thay đổi hình tượng bà mai
12 Chương 12: Ngươi cũng tới mua đồ ăn
13 Chương 13: Muốn mau lớn phải ăn nhiều thịt
14 Chương 14: Ngươi rất ngây ngô
15 Chương 15: Cha đến đây
16 Chương 16: Sát thủ tiên sinh ngài nhầm rồi
17 Chương 17: Ta là sát thủ
18 Chương 18: Không phải gia đi dạo ở kỹ viện mà là đi tìm hiểu nhân sinh
19 Chương 19: Đầu bảng là gián điệp Tàng Tâm
20 Chương 20: Bữa sáng rất quan trọng
21 Chương 21: Dạ Vô Hàm không đáng tin
22 Chương 22: Là bạn bè thì không nên có bí mật
23 Chương 23: Nương là người ngay thẳng thật thà
24 Chương 24: Tỷ là người đàn bà đanh đá, tỷ sợ ai
25 Chương 25: Thu phục ngươi
26 Chương 26: Vẫn là người đáng ghét như năm đó
27 Chương 27: Thượng đế rất công bằng
28 Chương 28: Ngươi gọi ta là tiểu mai
29 Chương 29: Niếp Tố Tố phong tam nương
30 Chương 30: Binh tới hướng chặn
31 Chương 31: Cha của ngươi ở đâu
32 Chương 32: Một nhà ba người
33 Chương 33: Nàng là nương tử của ta
34 Chương 34: Cầm thú
35 Chương 35: Làm việc tốt không thu tiền
36 Chương 36: Không nên tùy tiện xem náo nhiệt
37 Chương 37: Không nên mê tín
38 Chương 38: Trở lại Hàm vương phủ
39 Chương 39: Ta cũng có đạo đức nghề nghiệp
40 Chương 40: Đánh con muỗi
41 Chương 41: Ai muốn làm vương phi hả
42 Chương 42: Bao giờ thì ngươi cưới ta
43 Chương 43: Ai là cha của nó
44 Chương 44: Tỷ không chỉ trẻ mà còn đẹp
45 Chương 45: Ai mới là nữ chủ nhân
46 Chương 46: Ngươi muốn moi tim thì moi đi
47 Chương 47: Tiểu tử ngươi đẹp trai lên nhiều
48 Chương 48: Ai dám động đến nương
49 Chương 49: Bà cô, ngươi thật xấu xí
50 Chương 50: Người có thể khiến ta cuối đầu chỉ có nương
51 Chương 51: Là hắn
52 Chương 52: Nhân vật đóng vai
53 Chương 53: Thế thì thích nương của đứa nhỏ
54 Chương 54: Ngươi là ai
55 Chương 55: Hỏng, nàng gây họa rồi
56 Chương 56: Lão đầu Cảnh Vương
57 Chương 57: Kéo theo làm con tim
58 Chương 58: Tại sao Dạ Vô Hàm cho phép nàng ta sinh con?
59 Chương 59: Mặt của Bảo gia không dễ đánh như vậy đâu
60 Chương 60: Động khẩu không động thủ
61 Chương 61: Nam nhân đó
62 Chương 62: Khẩu vị của ta nặng
63 Chương 63: Khiêu khích
64 Chương 64: Địch mạnh ta yếu, địch đuổi ta chạy
65 Chương 65: Nguyên nhân
66 Chương 66: Ngươi tin ta không
67 Chương 67: Ta không quan tâm nó là con trai của ai
68 Chương 68: Ngực nam nhân phẳng
69 Chương 69: Là ai?
70 Chương 70: Diêu hoàng hậu
71 Chương 71: Hắn đang ghen ghét với ta
72 Chương 72: Tiểu Nguyệt Nguyệt
73 Chương 73: Đêm đầu
74 Chương 74: Ngươi phải lấy ta
75 Chương 75: Ta là nữ nhân
76 Chương 76: Ngươi lấy ta cũng được, ta lấy ngươi cũng tốt
77 Chương 77: Hàm Vương, ngài định làm gì ta
78 Chương 78: Đồng bạn hợp tác
79 Chương 79: Lâu rồi vương gia chưa tới
80 Chương 80: Châu Châu
81 Chương 81: Người có một con gái
82 Chương 82: Dường như là thích
83 Chương 83: Nam nhân có thể bảo vệ mẹ con nàng
84 Chương 84: Mẹ con và mẫu tử
85 Chương 85: Một mũi tên hạ hai con chim
86 Chương 86: Ngươi xác định là ngươi không cần
87 Chương 87: Hạnh phúc của nàng và con gái
88 Chương 88: Chỉ cần nàng ta chết
89 Chương 89: Ngươi tin không?
90 Chương 90: Không còn đường lui
91 Chương 91: Qua tối nay không cho phép nhớ hắn
92 Chương 92: Viện binh
93 Chương 93: Nam nhân xướng với nàng chỉ có ta
94 Chương 94: Thận trọng
95 Chương 95: Ngươi là bánh bao thịt kế tiếp
96 Chương 96: Bảo Bảo -Thám tử nhỏ
97 Chương 97: Hiện trường phá án
98 Chương 98: Ngươi nhìn lầm rồi sao? Nhìn lầm rồi sao?
99 Chương 99: Chính là nữ nhân sáu năm trước
100 Chương 100: Nàng không có ngực
101 Chương 101: Vương huynh ta rất mỏng manh yếu ớt
102 Chương 102: Đứa bé không được chúc phúc
103 Chương 103: Ai không biết dùng khổ nhục kế
104 Chương 104: Tiểu yêu tu luyện thành tinh
105 Chương 105: Tiện nhân bị coi thường, tất phải có chỗ tiện (tiện trong tiện nhân)
106 Chương 106: Ngươi hôn ta một cái
107 Chương 107: Nữ nhân có lòng muốn trả thù thật đáng sợ
108 Chương 108: Có ta ở đây mọi chuyện sẽ tốt thôi
109 Chương 109: Nàng là ái thiếp của bổn vương
110 Chương 110
111 Chương 111: Ngươi thích nương của ta
112 Chương 112: Hai mẹ con phát tài
113 Chương 113: Nương, con muốn giúp mụ ấy
114 Chương 114: Không ai mắng lại được
115 Chương 115: Quản gia có mắt nhìn
116 Chương 116: Gián điệp hai mặt
117 Chương 117: Con trai, con là áo bông của nương
118 Chương 118: Sa mạc ấm áp
119 Chương 119: Yêu tinh đoạt mệnh, phong tam nương
120 Chương 120: Đánh nhau là thích hợp nhất
121 Chương 121: Huynh có mấy vị phu nhân
122 Chương 122: Cưới heo muội của ngươi đi
123 Chương 123: Hàm vương bị làm sao rồi
124 Chương 124: Thái tử phi
125 Chương 125: Không xinh đẹp, không có dáng người
126 Chương 126: Khiêu chiến
127 Chương 127: Dạ Tàn Nguyệt
128 Chương 128: Thái tử điên rồi
129 Chương 129: Dạ Vô Hàm, ngươi đang ở đâu
130 Chương 130: Tuyệt đối không lưu lại hậu hoạn
131 Chương 131: Cái răng cửa của nàng
132 Chương 132: Cởi quần áo làm gì
133 Chương 133: Ta là nam nhân của nàng
134 Chương 134: Thân phận của nàng là thái tử phi
135 Chương 135: Thái tử phi và hoàng trưởng tôn
136 Chương 136
137 Chương 137: Ngươi có bản lĩnh thì tự đến mà cầm
138 Chương 138: Ai mà không biết chúng ta đã động phòng chứ
139 Chương 139: Đầu ơi đầu ta không muốn ngươi rời khỏi ta
140 Chương 140: Cơ hội duy nhất
141 Chương 141: Gọi cha nghe một chút
142 Chương 142: Phong tam nương, nàng có sợ quỷ không?
143 Chương 143: Đối với vợ rất tốt
144 Chương 144: Có bản lĩnh thì nàng cứ chạy, ta không ngăn cản
145 Chương 145: Làm chuyện nam nhân đều muốn làm
146 Chương 146: Hắn có muội muội sao
147 Chương 147: Lại gặp sát thủ tiên sinh
148 Chương 148: Dạ tàn nguyệt thật đáng sợ
149 Chương 149: Nốt ruồi hoa đào
150 Chương 150: Địch cuồng lần đầu biết yêu
151 Chương 151: Khốn kiếp và ngu ngốc
152 Chương 152: Không có quan hệ huyết thống
153 Chương 153: Ngay từ ban đầu nàng đã là người của ta
154 Chương 154: Ta muốn xuất phủ
155 Chương 155: Tự lập môn hộ
156 Chương 156: Đều là người phóng khoáng, lạc quan
157 Chương 157: Lợi dụng đồ bỏ
158 Chương 158: Một đền mười
159 Chương 159
160 Chương 160: Nữ nhân của ta
161 Chương 161: Nương của nó phải là người thâm tàng bất lộ
162 Chương 162: Đi con đường tốt
163 Chương 163: Chứng sợ hãi sân khấu
164 Chương 164: Nàng chỉ cần nhìn ta là được rồi
165 Chương 165: Tỷ là người có tiền
166 Chương 166
167 Chương 167: Hắn không có nguyên tắc
168 Chương 168: Có một nữ nhân muốn giết ta
169 Chương 169: Mộc Hồng Ngọc
170 Chương 170: Nô dịch hắn cả đời
171 Chương 171: Bệnh nghề nghiệp
172 Chương 172: Hôn lễ của thái tử
173 Chương 173: Lương tri đáng chết
174 Chương 174: Chuyện ngu như vậy ta chỉ làm một lần duy nhất
175 Chương 175: Đêm rất yên tĩnh
176 Chương 176: Đã nhận định thì chính là cả đời
177 Chương 177: Ai không dám gặp hắn
178 Chương 178: Tình chú
179 Chương 179: Dạ Tàn Nguyệt, tại sao ngươi lại đối xử tốt với ta như vậy?
180 Chương 180: Phương pháp cứu nàng
181 Chương 181: Đừng nói trách nhiệm với ta
182 Chương 182: Không ai có thể tính kế hắn
183 Chương 183: Phải làm như thế nào thì nàng mới có thể yêu ta
184 Chương 184: Thừa nhận đi, nàng đã động lòng với ta rồi
185 Chương 185: Nàng khóc nhìn rất xấu
186 Chương 186: Phong Tam Nương, nàng càng ngày càng kém
187 Chương 187: Rắn đã ra khỏi động
188 Chương 188: Tuyên vương và Tuyên vương phi
189 Chương 189: Thế giới quá yên tĩnh
190 Chương 190: Sự tàn nhẫn chân chính
191 Chương 191: Sống như vậy còn ý nghĩa gì nữa
192 Chương 192: Đói bụng sao?
193 Chương 193: Nàng mập là chuyện của nàng
194 Chương 194: Thủy Băng Nguyệt
195 Chương 195: Làm hại nhân gian
196 Chương 196: Chảy máu mũi
197 Chương 197: Nàng thật buồn nôn
198 Chương 198: Đừng nghĩ ta sẽ không đánh
199 Chương 199: Nàng ta chính là Phong Tam Nương!
200 Chương 200: Sự tùy hứng của ngươi dừng lại ở đây
201 Chương 201: Ta muốn thu hồi chủ quyền
202 Chương 202: Yêu nghiệt, ngươi chạy đi đâu
203 Chương 203: Ta đã là người của nàng
204 Chương 204: Pháp hạ
205 Chương 205: Ta muốn chết
206 Chương 206: Hồi quang phản chiếu
207 Chương 207: Nghỉ đi
208 Chương 208: Ngay cạnh phòng nàng
209 Chương 209: Ngủ chung giường
210 Chương 210: Đêm nay hãy để nàng rơi xuống
211 Chương 211: Nụ cười trên mặt con trai
212 Chương 212: Chỉ số thông minh của Thần Hoàng bị giảm
213 Chương 213: Viết thư ước hẹn
214 Chương 214: Đừng khóc nữa
215 Chương 215: Ghét nhau
216 Chương 216: Nghi Nhân bị vô lễ
217 Chương 217: Người kia là ai vậy
218 Chương 218: Công tử, ngươi thật anh tuấn
219 Chương 219: Ngươi thích nam sắc sao?
220 Chương 220: Là tướng công của nàng, ta nuôi được nàng
221 Chương 221: Tính toán
222 Chương 222: Sáu năm trước, ngươi làm cái gì
223 Chương 223: Nhiếp Tố Tố của sáu năm trước
224 Chương 224: Người cách địa ngục rất gần
225 Chương 225: Nghi Nhân ở đâu?
226 Chương 226: Tìm được hắn
227 Chương 227: Đổi cho huynh của ngươi
228 Chương 228: Không cần một đời một thế, chỉ cần giờ phút này
229 Chương 229: Chúng ta nên đổi khách thành chủ
230 Chương 230: Trở thành đối thủ
231 Chương 231: Ta đang ở đây
232 Chương 232: Ngươi là sư phụ của nàng ta?
233 Chương 233: Chân tướng sự việc
234 Chương 234: Tiễn ngươi đến một nơi tốt
235 Chương 235: Huynh đệ của ta không vui
236 Chương 236: Nhi tử, con phải báo thù cho nương
237 Chương 237: Nỗi khổ cuả nam nhân
238 Chương 238: Bệnh kén ăn
239 Chương 239: Lựa chọn của hắn
240 Chương 240: Chỉ cần có tiền, ta sẽ yêu ngươi cả đời
241 Chương 241: Tên của ta là Nhiếp Tố Tố
242 Chương 242: Một giấc ngủ sáu năm
243 Chương 243: Nhiếp Tố Tố thích ứng trong mọi hoàn cảnh
244 Chương 244: Trong ngươi có ta
245 Chương 245: Thu quân hồi triều
246 Chương 246: Nói thật cũng là sai sao?
247 Chương 247: Cuối cùng cũng tấn công
248 Chương 248: Hắn không có lựa chọn khác
249 Chương 249: Khởi đầu mới
250 Chương 250: Ý tưởng điên cuồng
251 Chương 251: Đường nhân duyên quanh co
252 Chương 252: Ta là một muội khác
253 Chương 253: Cuộc sống vẫn cần một chút ngoài ý muốn
254 Chương 254: Chuyện cả đời
255 Chương 255: Ngoại truyện 1
256 Chương 256: Ngoại truyện 2
Chapter

Updated 256 Episodes

1
Chương 1: Vương phi mập
2
Chương 2: Động phòng
3
Chương 3: Có thể đi gặp thượng đế
4
Chương 4: Bị hưu
5
Chương 5: Phong tam nương
6
Chương 6: Gặp lại Hàm Vương
7
Chương 7: Tập hợp
8
Chương 8: Làm mối tập thể
9
Chương 9: Gừng càng già càng cay
10
Chương 10: Mặc kệ ngươi biết, cứ cho là không biết
11
Chương 11: Thay đổi hình tượng bà mai
12
Chương 12: Ngươi cũng tới mua đồ ăn
13
Chương 13: Muốn mau lớn phải ăn nhiều thịt
14
Chương 14: Ngươi rất ngây ngô
15
Chương 15: Cha đến đây
16
Chương 16: Sát thủ tiên sinh ngài nhầm rồi
17
Chương 17: Ta là sát thủ
18
Chương 18: Không phải gia đi dạo ở kỹ viện mà là đi tìm hiểu nhân sinh
19
Chương 19: Đầu bảng là gián điệp Tàng Tâm
20
Chương 20: Bữa sáng rất quan trọng
21
Chương 21: Dạ Vô Hàm không đáng tin
22
Chương 22: Là bạn bè thì không nên có bí mật
23
Chương 23: Nương là người ngay thẳng thật thà
24
Chương 24: Tỷ là người đàn bà đanh đá, tỷ sợ ai
25
Chương 25: Thu phục ngươi
26
Chương 26: Vẫn là người đáng ghét như năm đó
27
Chương 27: Thượng đế rất công bằng
28
Chương 28: Ngươi gọi ta là tiểu mai
29
Chương 29: Niếp Tố Tố phong tam nương
30
Chương 30: Binh tới hướng chặn
31
Chương 31: Cha của ngươi ở đâu
32
Chương 32: Một nhà ba người
33
Chương 33: Nàng là nương tử của ta
34
Chương 34: Cầm thú
35
Chương 35: Làm việc tốt không thu tiền
36
Chương 36: Không nên tùy tiện xem náo nhiệt
37
Chương 37: Không nên mê tín
38
Chương 38: Trở lại Hàm vương phủ
39
Chương 39: Ta cũng có đạo đức nghề nghiệp
40
Chương 40: Đánh con muỗi
41
Chương 41: Ai muốn làm vương phi hả
42
Chương 42: Bao giờ thì ngươi cưới ta
43
Chương 43: Ai là cha của nó
44
Chương 44: Tỷ không chỉ trẻ mà còn đẹp
45
Chương 45: Ai mới là nữ chủ nhân
46
Chương 46: Ngươi muốn moi tim thì moi đi
47
Chương 47: Tiểu tử ngươi đẹp trai lên nhiều
48
Chương 48: Ai dám động đến nương
49
Chương 49: Bà cô, ngươi thật xấu xí
50
Chương 50: Người có thể khiến ta cuối đầu chỉ có nương
51
Chương 51: Là hắn
52
Chương 52: Nhân vật đóng vai
53
Chương 53: Thế thì thích nương của đứa nhỏ
54
Chương 54: Ngươi là ai
55
Chương 55: Hỏng, nàng gây họa rồi
56
Chương 56: Lão đầu Cảnh Vương
57
Chương 57: Kéo theo làm con tim
58
Chương 58: Tại sao Dạ Vô Hàm cho phép nàng ta sinh con?
59
Chương 59: Mặt của Bảo gia không dễ đánh như vậy đâu
60
Chương 60: Động khẩu không động thủ
61
Chương 61: Nam nhân đó
62
Chương 62: Khẩu vị của ta nặng
63
Chương 63: Khiêu khích
64
Chương 64: Địch mạnh ta yếu, địch đuổi ta chạy
65
Chương 65: Nguyên nhân
66
Chương 66: Ngươi tin ta không
67
Chương 67: Ta không quan tâm nó là con trai của ai
68
Chương 68: Ngực nam nhân phẳng
69
Chương 69: Là ai?
70
Chương 70: Diêu hoàng hậu
71
Chương 71: Hắn đang ghen ghét với ta
72
Chương 72: Tiểu Nguyệt Nguyệt
73
Chương 73: Đêm đầu
74
Chương 74: Ngươi phải lấy ta
75
Chương 75: Ta là nữ nhân
76
Chương 76: Ngươi lấy ta cũng được, ta lấy ngươi cũng tốt
77
Chương 77: Hàm Vương, ngài định làm gì ta
78
Chương 78: Đồng bạn hợp tác
79
Chương 79: Lâu rồi vương gia chưa tới
80
Chương 80: Châu Châu
81
Chương 81: Người có một con gái
82
Chương 82: Dường như là thích
83
Chương 83: Nam nhân có thể bảo vệ mẹ con nàng
84
Chương 84: Mẹ con và mẫu tử
85
Chương 85: Một mũi tên hạ hai con chim
86
Chương 86: Ngươi xác định là ngươi không cần
87
Chương 87: Hạnh phúc của nàng và con gái
88
Chương 88: Chỉ cần nàng ta chết
89
Chương 89: Ngươi tin không?
90
Chương 90: Không còn đường lui
91
Chương 91: Qua tối nay không cho phép nhớ hắn
92
Chương 92: Viện binh
93
Chương 93: Nam nhân xướng với nàng chỉ có ta
94
Chương 94: Thận trọng
95
Chương 95: Ngươi là bánh bao thịt kế tiếp
96
Chương 96: Bảo Bảo -Thám tử nhỏ
97
Chương 97: Hiện trường phá án
98
Chương 98: Ngươi nhìn lầm rồi sao? Nhìn lầm rồi sao?
99
Chương 99: Chính là nữ nhân sáu năm trước
100
Chương 100: Nàng không có ngực
101
Chương 101: Vương huynh ta rất mỏng manh yếu ớt
102
Chương 102: Đứa bé không được chúc phúc
103
Chương 103: Ai không biết dùng khổ nhục kế
104
Chương 104: Tiểu yêu tu luyện thành tinh
105
Chương 105: Tiện nhân bị coi thường, tất phải có chỗ tiện (tiện trong tiện nhân)
106
Chương 106: Ngươi hôn ta một cái
107
Chương 107: Nữ nhân có lòng muốn trả thù thật đáng sợ
108
Chương 108: Có ta ở đây mọi chuyện sẽ tốt thôi
109
Chương 109: Nàng là ái thiếp của bổn vương
110
Chương 110
111
Chương 111: Ngươi thích nương của ta
112
Chương 112: Hai mẹ con phát tài
113
Chương 113: Nương, con muốn giúp mụ ấy
114
Chương 114: Không ai mắng lại được
115
Chương 115: Quản gia có mắt nhìn
116
Chương 116: Gián điệp hai mặt
117
Chương 117: Con trai, con là áo bông của nương
118
Chương 118: Sa mạc ấm áp
119
Chương 119: Yêu tinh đoạt mệnh, phong tam nương
120
Chương 120: Đánh nhau là thích hợp nhất
121
Chương 121: Huynh có mấy vị phu nhân
122
Chương 122: Cưới heo muội của ngươi đi
123
Chương 123: Hàm vương bị làm sao rồi
124
Chương 124: Thái tử phi
125
Chương 125: Không xinh đẹp, không có dáng người
126
Chương 126: Khiêu chiến
127
Chương 127: Dạ Tàn Nguyệt
128
Chương 128: Thái tử điên rồi
129
Chương 129: Dạ Vô Hàm, ngươi đang ở đâu
130
Chương 130: Tuyệt đối không lưu lại hậu hoạn
131
Chương 131: Cái răng cửa của nàng
132
Chương 132: Cởi quần áo làm gì
133
Chương 133: Ta là nam nhân của nàng
134
Chương 134: Thân phận của nàng là thái tử phi
135
Chương 135: Thái tử phi và hoàng trưởng tôn
136
Chương 136
137
Chương 137: Ngươi có bản lĩnh thì tự đến mà cầm
138
Chương 138: Ai mà không biết chúng ta đã động phòng chứ
139
Chương 139: Đầu ơi đầu ta không muốn ngươi rời khỏi ta
140
Chương 140: Cơ hội duy nhất
141
Chương 141: Gọi cha nghe một chút
142
Chương 142: Phong tam nương, nàng có sợ quỷ không?
143
Chương 143: Đối với vợ rất tốt
144
Chương 144: Có bản lĩnh thì nàng cứ chạy, ta không ngăn cản
145
Chương 145: Làm chuyện nam nhân đều muốn làm
146
Chương 146: Hắn có muội muội sao
147
Chương 147: Lại gặp sát thủ tiên sinh
148
Chương 148: Dạ tàn nguyệt thật đáng sợ
149
Chương 149: Nốt ruồi hoa đào
150
Chương 150: Địch cuồng lần đầu biết yêu
151
Chương 151: Khốn kiếp và ngu ngốc
152
Chương 152: Không có quan hệ huyết thống
153
Chương 153: Ngay từ ban đầu nàng đã là người của ta
154
Chương 154: Ta muốn xuất phủ
155
Chương 155: Tự lập môn hộ
156
Chương 156: Đều là người phóng khoáng, lạc quan
157
Chương 157: Lợi dụng đồ bỏ
158
Chương 158: Một đền mười
159
Chương 159
160
Chương 160: Nữ nhân của ta
161
Chương 161: Nương của nó phải là người thâm tàng bất lộ
162
Chương 162: Đi con đường tốt
163
Chương 163: Chứng sợ hãi sân khấu
164
Chương 164: Nàng chỉ cần nhìn ta là được rồi
165
Chương 165: Tỷ là người có tiền
166
Chương 166
167
Chương 167: Hắn không có nguyên tắc
168
Chương 168: Có một nữ nhân muốn giết ta
169
Chương 169: Mộc Hồng Ngọc
170
Chương 170: Nô dịch hắn cả đời
171
Chương 171: Bệnh nghề nghiệp
172
Chương 172: Hôn lễ của thái tử
173
Chương 173: Lương tri đáng chết
174
Chương 174: Chuyện ngu như vậy ta chỉ làm một lần duy nhất
175
Chương 175: Đêm rất yên tĩnh
176
Chương 176: Đã nhận định thì chính là cả đời
177
Chương 177: Ai không dám gặp hắn
178
Chương 178: Tình chú
179
Chương 179: Dạ Tàn Nguyệt, tại sao ngươi lại đối xử tốt với ta như vậy?
180
Chương 180: Phương pháp cứu nàng
181
Chương 181: Đừng nói trách nhiệm với ta
182
Chương 182: Không ai có thể tính kế hắn
183
Chương 183: Phải làm như thế nào thì nàng mới có thể yêu ta
184
Chương 184: Thừa nhận đi, nàng đã động lòng với ta rồi
185
Chương 185: Nàng khóc nhìn rất xấu
186
Chương 186: Phong Tam Nương, nàng càng ngày càng kém
187
Chương 187: Rắn đã ra khỏi động
188
Chương 188: Tuyên vương và Tuyên vương phi
189
Chương 189: Thế giới quá yên tĩnh
190
Chương 190: Sự tàn nhẫn chân chính
191
Chương 191: Sống như vậy còn ý nghĩa gì nữa
192
Chương 192: Đói bụng sao?
193
Chương 193: Nàng mập là chuyện của nàng
194
Chương 194: Thủy Băng Nguyệt
195
Chương 195: Làm hại nhân gian
196
Chương 196: Chảy máu mũi
197
Chương 197: Nàng thật buồn nôn
198
Chương 198: Đừng nghĩ ta sẽ không đánh
199
Chương 199: Nàng ta chính là Phong Tam Nương!
200
Chương 200: Sự tùy hứng của ngươi dừng lại ở đây
201
Chương 201: Ta muốn thu hồi chủ quyền
202
Chương 202: Yêu nghiệt, ngươi chạy đi đâu
203
Chương 203: Ta đã là người của nàng
204
Chương 204: Pháp hạ
205
Chương 205: Ta muốn chết
206
Chương 206: Hồi quang phản chiếu
207
Chương 207: Nghỉ đi
208
Chương 208: Ngay cạnh phòng nàng
209
Chương 209: Ngủ chung giường
210
Chương 210: Đêm nay hãy để nàng rơi xuống
211
Chương 211: Nụ cười trên mặt con trai
212
Chương 212: Chỉ số thông minh của Thần Hoàng bị giảm
213
Chương 213: Viết thư ước hẹn
214
Chương 214: Đừng khóc nữa
215
Chương 215: Ghét nhau
216
Chương 216: Nghi Nhân bị vô lễ
217
Chương 217: Người kia là ai vậy
218
Chương 218: Công tử, ngươi thật anh tuấn
219
Chương 219: Ngươi thích nam sắc sao?
220
Chương 220: Là tướng công của nàng, ta nuôi được nàng
221
Chương 221: Tính toán
222
Chương 222: Sáu năm trước, ngươi làm cái gì
223
Chương 223: Nhiếp Tố Tố của sáu năm trước
224
Chương 224: Người cách địa ngục rất gần
225
Chương 225: Nghi Nhân ở đâu?
226
Chương 226: Tìm được hắn
227
Chương 227: Đổi cho huynh của ngươi
228
Chương 228: Không cần một đời một thế, chỉ cần giờ phút này
229
Chương 229: Chúng ta nên đổi khách thành chủ
230
Chương 230: Trở thành đối thủ
231
Chương 231: Ta đang ở đây
232
Chương 232: Ngươi là sư phụ của nàng ta?
233
Chương 233: Chân tướng sự việc
234
Chương 234: Tiễn ngươi đến một nơi tốt
235
Chương 235: Huynh đệ của ta không vui
236
Chương 236: Nhi tử, con phải báo thù cho nương
237
Chương 237: Nỗi khổ cuả nam nhân
238
Chương 238: Bệnh kén ăn
239
Chương 239: Lựa chọn của hắn
240
Chương 240: Chỉ cần có tiền, ta sẽ yêu ngươi cả đời
241
Chương 241: Tên của ta là Nhiếp Tố Tố
242
Chương 242: Một giấc ngủ sáu năm
243
Chương 243: Nhiếp Tố Tố thích ứng trong mọi hoàn cảnh
244
Chương 244: Trong ngươi có ta
245
Chương 245: Thu quân hồi triều
246
Chương 246: Nói thật cũng là sai sao?
247
Chương 247: Cuối cùng cũng tấn công
248
Chương 248: Hắn không có lựa chọn khác
249
Chương 249: Khởi đầu mới
250
Chương 250: Ý tưởng điên cuồng
251
Chương 251: Đường nhân duyên quanh co
252
Chương 252: Ta là một muội khác
253
Chương 253: Cuộc sống vẫn cần một chút ngoài ý muốn
254
Chương 254: Chuyện cả đời
255
Chương 255: Ngoại truyện 1
256
Chương 256: Ngoại truyện 2