Chương 101: Dằn Mặt Trà Xanh

Bên cạnh phòng nghỉ trưa-
Có tiếng chuông điện thoại reo lên không ngừng cũng làm cho anh thêm phiền muộn.

Các cổ đông đều dồn việc lại cho anh, thiết nghĩ cái vị trí này cũng đâu phải là dễ dàng gì.
"Alo!?"Anh nhấc máy, trong lòng đầy sự khó chịu vì có người đang làm phiền.
"Là mẹ đây"Lý Nhã Dung nói rồi đưa tách trà lên miệng, uống một ngụm.
"Mẹ!! Sao hôm nay mẹ gọi cho con bằng điện thoại bàn!?"
Anh khó hiểu hỏi.
"Chứ mẹ gọi cho con bao nhiêu cuộc rồi có thấy con bắt máy đâu!? Hay là ...!đang làm chuyện gì có lỗi nên là sợ hả!?"
"Không có"Anh thẳng thắn trả lời
"Tiểu Tuyết đâu!? Nãy giờ mẹ chưa thấy con bé về!?"Lý Nhã Dung lên tiếng chất vấn.
"Dạ cô ấy đang ở công ty tối con đưa cô ấy về"Anh mỉm cười nói.
"À mà tối mai là tiệc mừng thọ của ông hai đứa phải thể hiện mình là vợ chồng thật sự"
Lý Nhã Dung thừa biết anh và cô không phải vì yêu nhau mới kết hôn.
"Chuyện đó con tự biết cách sắp xếp"Anh lạnh lùng nói.

"Cái thằng này mẹ đang nói chuyện đàng hoàng với con đó không phải là giỡn chơi"Lý Nhã Dung thở dài, hết cách với thằng con trời đánh này mà.

Bà nuông chiều nó riết rồi nó không coi bà ra gì nữa.

Không biết làm sao dạy dỗ thằng con này nữa.

"Thì con có giỡn chơi với mẹ đâu.

Con nói thật Ánh Tuyết thích con rồi mẹ cứ chờ mà xem cô ấy mãi là của con"Anh giải thích kèm theo nụ cười mãn nguyện.
"Thật à!? Mẹ không nghe lầm chứ con trai yêu dấu của mẹ"Lý Nhã Dung thay đổi giọng nói, ngọt ngào ngay lập tức.

"Tất nhiên rồi mẹ.

Con nắm được điểm yếu của cô ấy rồi .."
"Cái thằng này mày mà đụng tới con dâu của mẹ là không yên đâu đó"Lý Nhã Dung bực bội.

"Con biết rồi mẹ khỏi lo"
"Mẹ không có lo nhưng ngoài Ánh Tuyết ra mẹ không chấp nhận bất cứ ai thay thế con dâu của mẹ.

Bất kể là lí do ngoại phạm nào đấy"Lý Nhã Dung gằn lên từng chữ, nhấn nhá rõ nét.

"Con thừa biết chuyện đó con sẽ không làm tổn hại đến người con yêu đâu.

Mai con dẫn cô ấy về gặp ông nội.

Giờ con bận hồ sơ rồi nói chuyện với mẹ sau"
Anh nói xong thì cúp máy ngay lập tức.

Giở hồ sơ để chuẩn bị làm việc, với lấy chiếc bút trong ống rồi viết lia lịa trên nền giấy trắng.

*Cô ấy có sức hút thật mình không thể nào tập trung được cứ nghĩ về cô ấy.

Cô gái năm xưa mà mình quen cũng không hề làm cho mình rung động đến thế.

Không ngờ lớn lên lại mang dung mạo tuyệt trần, ánh mắt thu hút người đối diện như thế*
Đang viết thì tay anh bỗng dừng lại, tự dưng nở một nụ cười.

"Lục Tổng"Phó Uyên bước vào, trên tay cầm vài tập tài liệu và ly cafe vào.

"Tôi không thích uống cafe phiền cô từ nay về sau không nên tốn công vô ích"
Giọng anh lạnh lùng như một tảng băng, kết hợp với ánh mắt sắc lạnh khiến cho Phó Uyên hơi rén.

"Lục Tổng cứ đùa em trưa nay em cũng mang cafe vào cho sếp, sếp cũng đã uống rồi"Phó Uyên cười mỉm nhưng anh thấy nó giống như là nụ cười giả tạo vậy đó lại còn xuất phát từ con người mưu mô nữa chứ.

Thật không còn từ gì để diễn tả nổi mà.

Sao lại có loại người mặt dày và trơ trẽn vậy chứ.

"Trưa nay tôi không uống cafe"Anh lạnh lùng nói, tiếp tục vào viết hồ sơ.

"Sếp cứ đùa ..."Phó Uyên bỏ ly cafe xuống mặt bàn, tiến đến và vuốt nhẹ vai áo của Lục Trạch Nguyên rồi thủ thỉ.

"Sếp có biết là ...!em rất thích sếp không? Em phải tìm mọi cách để vào được đây để có thể được ở cạnh anh.

Em thấy Ánh Tuyết cứ như là muốn lạm dụng anh để trèo lên chức Lục phu nhân hòng cướp gia sản nhà anh đó.

Em đã có lời đuổi cô ta đi rồi.

Sếp đừng lo sau này em sẽ đưa Lục Thị lên một tầm cao mới không để cho một con nhỏ nghèo hèn, gia thế thấp kém như thế lừa tình của anh được ...!Em nói có đúng không!? Sếp"
Từng lời mà ả ta nói cứ như là đâm chọt sau lưng của Mộc Ánh Tuyết vậy đó cũng may là cô nhanh trí, dùng sự mưu mẹo để có thể dụ được ả lộ rõ bộ mặt xảo trá kia.

Lục Trạch Nguyên sau khi nghe thấy có người nói về vợ mình không ra gì thì lập tức cong khóe môi cười khinh rồi nhìn ả bằng một cặp mắt trắng dã, nhìn ả như muốn b*p cổ ả cho đến khi ả ch*t thì thôi.

"Cô có tin bản thân mình sắp phải đối diện với một thứ rất khủng khiếp không!?"Tay trái của anh nắm chặt thành nắm đấm có thể tung ra nắm đấm bất cứ lúc nào.

Kẻ nào dám uy hiếp vợ anh đều phải nhận cái giá rất đắt.

Anh phải cố gắng kìm nén cơn thịnh nộ của mình nếu chẳng may để nó bị lọt ra thì có phải cuộc sống của anh sẽ rất khó khăn sau này không?
Vì anh chỉ cần sơ suất một cái thì chức chủ tịch sau này nhất định sẽ là của người khác có thể là Trịnh Khanh hoặc là Mộc Ánh Tuyết nếu là vợ anh thì anh toàn quyền cho vợ quyết định hết.

"Tôi không tin tôi chỉ cần nói với anh Trịnh một lời thôi thì anh cũng có thể sẽ bị mất vị trí chủ tịch"
Phó Uyên lên mặt khiến cho anh tức giận, đổ thêm dầu vào lửa chỉ khiến mọi chuyện thêm căng thẳng.

"Tùy cô thôi chức chủ tịch đó là của vợ tôi"Anh lên tiếng nói lớn như thể muốn tuyên bố cho toàn dân thiên hạ biết vậy.

Anh thừa biết năng lực của Mộc Ánh Tuyết nếu là chủ tịch nhất định sẽ đưa Lục Thị lên một tầng cao hoàn toàn khác.

Anh tin là như thế.
"Chẳng phải sau này em sẽ là vợ của anh sao!? Coi như là anh biết điều đi"
*Mình nhịn!! Nhịn!! Vì Mộc Ánh Tuyết*Anh khó nhọc điều chỉnh cơ thể của mình không tung ra nắm đấm trong phút chốc.

"Sao!? Coi như anh cũng biết chừng biết mực"Phó Uyên thích thú, cười tít mắt.

"Tôi không muốn so đo với cô!?"Anh bực bội nói.

"Anh dám tỏ ra thái độ với em à!? Em có gia thế lớn lắm đó có thể khiến cho anh sụp đổ trong phút chốc!! Em thích anh nên mới nhượng bộ vậy thôi"
Phó Uyên tì tay vào mép bàn làm việc của anh, cơ thể của ả gần sát người anh.

Anh khó chịu đẩy ả ra, ả ta giả vờ ngã xuống.

"A ..."Ả giả vờ kêu lên, mếu máo rồi chỉnh lại tóc giống như là bị tát.

Lục Trạch Nguyên đứng hai tay chống hông, lắc đầu chịu thua.

"Phó Uyên em đang làm gì vậy hả!? Có biết là mất mặt của anh lắm không!?"
Trịnh Khanh chịu hết nổi liền nói.

Phó Uyên đứng dậy, phủi đồ, tiếp tục diễn cho tròn vai.

"Anh nói cái gì!? Em làm mất mặt anh hồi nào!?"Phó Uyên chất vấn.

"Em xin anh cho em vào làm ở Lục Thị mà giờ em đang làm cái trò gì đây!? Anh rất là thất vọng về em"Trịnh Khanh lắc đầu, cạn ngôn luôn.

"Em xin anh vào Lục Thị làm là em sai sao!? Em sai sao hả!?"Phó Uyên hét lớn.

"Em không sai là anh sai mới đúng!!"Trịnh Khanh hết lời để nói với Phó Uyên, tạm thời cũng không biết nên làm thế nào.

"Em quyến rũ Lục Tổng làm ra cái chuyện mà ai cũng rẻ khinh như thế"Trịnh Khanh không thể nào mất mặt hơn.

"Dù sao em cũng thích anh ấy thật lòng"Phó Uyên nói trong khổ sở.

"Em thích người ta thì theo đuổi một cách quang minh chính đại đi.

Hơn nữa Lục Tổng đã có vợ rồi em tính làm tiểu tam à!?"
Trịnh Khanh quăng sấp tài liệu khiến cho nó bay tung tóe.

"Em không tin là anh ấy có vợ"
"Đó là sự thật"
Phó Uyên ngồi bệt xuống đất.

"Em vào Lục Thị chỉ để phá đám thì anh không thể nào dung túng cho em thêm lần nào nữa.

Anh xin lỗi"Trịnh Khanh buồn rầu đáp.

"Em không thấy mình sai"
"Em tính cho Lục Thị phá sản xong em sẽ giả bộ là người tốt giúp đỡ Lục Thị phải không!?"Trịnh Khanh đột ngột nói khiến cho Lục Trạch Nguyên và Phó Uyên đứng sững người ra.

"Không có.

Em không có"Ả ta liên tục lắc đầu.

"Kế hoạch của em thật dơ bẩn đó Phó Uyên.

Anh phải sa thải em"Trịnh Khanh kéo tay ả lôi ra ngoài nhưng ả không chịu.

"Em không muốn.

Anh có tư cách gì mà đòi sa thải em? Em sẽ nói ba em không cho anh cổ phần ở Phó Thị"
Phó Uyên bám chắc lấy cổ áo của Trịnh Khanh, đấm liên tục vào lưng của Trịnh Khanh.

"Anh nói cho em biết anh không hề lấy bất cứ cổ phần nào từ Phó Thị.

Phó Thị đang trên bờ vực phá sản.

Một thời gian nữa sẽ chính thức tuyên bố phá sản em đừng bướng nữa nếu không thì ngày mai Phó Thị không còn trên thế giới kinh doanh nữa"
Trịnh Khanh lạnh lùng nói.

"Anh là anh họ của em đó Trịnh Khanh anh dám làm em bẽ mặt!?"
Phó Uyên khó hiểu hỏi, ả ta lại giả bộ bị bắt nạt.

"Anh xin em không thể nào mà cho anh bộ mặt tốt được sao!?"
"Ở đây không có ai có quyền lên tiếng để cho em có thể bị mất mặt được.

Lục Trạch Nguyên và Trịnh Khanh hai người không thể ..."
Phó Uyên lắc đầu.

"Thế còn tôi thì sao!?"Mộc Ánh Tuyết bước ra ngoài, trên tay còn cầm theo điện thoại đã được ghi âm.

"Cô ..!?"Phó Uyên cạn ngôn.
"Cô bất ngờ lắm đúng không!? Tôi có bằng chứng để dằn mặt cô đó trà xanh dơ bẩn"Mộc Ánh Tuyết nói kèm theo sự tự tin khiến cho Phó Uyên bẽ mặt.

Chapter
1 Chương 1: 1: Ép Cưới
2 Chương 2: 2: Ép Cưới Tiếp
3 Chương 3: 3: Ép Cưới Tiếp
4 Chương 4: 4: Yên Bề Gia Thất Phần 1
5 Chương 5: 5: Yên Bề Gia Thất Phần 2
6 Chương 6: 6: Lục Phu Nhân
7 Chương 7: 7: Sự Nghiệp Nhà Họ Lục
8 Chương 8: 8: Có Khi Trời Sập Cô Không Vào!
9 Chương 9: 9: Thấy Chị Cũng Thú Vị Đấy
10 Chương 10: 10: Phải Làm Chủ Bản Thân Mình
11 Chương 11: 11: Muốn Kí Hợp Đồng
12 Chương 12: 12: Không Muốn Làm Bạn Với Cậu Nữa
13 Chương 13: 13: Hạnh Phúc Là Phải Do Mình
14 Chương 14: 14: Đàm Phán Về Chuyện Đi Làm Trở Lại
15 Chương 15: 15: Chắc Tối Nay Tôi Không Về
16 Chương 16: 16: Cô Cũng Biết Tôi Là Tổng Giám Đốc À
17 Chương 17: 17: Cô Gọi Anh Là Lục Tổng Ư
18 Chương 18: 18: Nhiều Chàng Trai Trông Ngóng
19 Chương 19: 19: Hôm Nay Con Dẫn Vợ Con Đến
20 Chương 20: 20: Truyền Từ Đời Này Sang Đời Khác Rồi
21 Chương 21: 21: Hãy Giữ Gìn Cho Cẩn Thận
22 Chương 22: 22: Nơi Đây Cuộc Tình Của Cô Và Tống Bảo An Bắt Đầu
23 Chương 23: 23: Vẫn Đang Trong Quá Trình Tìm Tòi Nội Dung
24 Chương 24: 24: Tự Mình Nghĩ Ra Bản Kế Hoạch
25 Chương 25: 25: Công Việc Lần Này Khá Phức Tạp
26 Chương 26: 26: Một Tuần Nữa Là Ra Mắt Sản Phẩm Mới
27 Chương 27: 27: Đồi Thông
28 Chương 28: 28: Tìm Mãi Cũng Không Thấy
29 Chương 29: 29: Đúng Là Em Tốt Nhất Thôi
30 Chương 30: 30: Con Sẽ Cảm Nhận Được Tình Yêu Chỉ Là Thời Điểm Chưa Đến
31 Chương 31: 31: Cho Con Đấy Nhớ Chăm Sóc Sức Khỏe Của Mình
32 Chương 32: 32: Không Nói Nhung Ông Vẫn Biết
33 Chương 33: 33: Sắp Tới Là Sinh Nhật Em Con
34 Chương 34: 34: Anh Nói Vậy Lỡ Người Ta Buồn Thì Sao
35 Chương 35: 35: Không Biết Chuyện Gì Đang Xảy Ra
36 Chương 36: 36: Giờ Chỉ Là Bắt Đầu !
37 Chương 37: 37: Mẹ ! Là Con Kêu Em Ấy Về
38 Chương 38: 38: Vinh Hoa
39 Chương 39: 39: Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Mình
40 Chương 40: 40: Cô Ấy Cô Ấy Là Vợ Tôi !!
41 Chương 41: 41: Con Muốn Li Hôn !!
42 Chương 42: 42: Không Yêu Sao Có Thể Tùy Tiện Kết Hôn Như Thế Chứ
43 Chương 43: 43: Đợi Cô Để Hỏi Chuyện
44 Chương 44: 44: Lạt Mềm Buộc Chặt
45 Chương 45: 45: Như Một Tước Phim Quay Chậm
46 Chương 46: 46: Cậu Đang Phá Hỏng Không Gian Riêng Tư Của Tôi Đấy !!
47 Chương 47: 47: Nhớ Trông Chừng Chị Dâu
48 Chương 48: 48: Ý Tưởng Không Tồi Duyệt !
49 Chương 49: 49: Lục Trạch Nguyên Đang Ở Đâu Tôi Cần Gặp Anh Ta Ngay Lập Tức !!
50 Chương 50: 50: Chúng Tôi Sẽ Không Làm Ngài Thất Vọng
51 Chương 51: 51: Nơi Bí Mật
52 Chương 52: 52: Hoài Niệm Về Cô Bé Năm Nào
53 Chương 53: 53: Nó Lại Càng Làm Cậu Hoài Nghi Hơn Về Nhận Định Của Mình
54 Chương 54: 54: Chỉ Là Sự Trùng Hợp Hay Vô Tình
55 Chương 55: 55: Thấy Tôi Có Đẹp Trai Không
56 Chương 56: 56: Thăm Bà Nội
57 Chương 57-58
58 Chương 59: Chẳng Thể Nào Có Đủ Dũng Khí Để Đối Mặt
59 Chương 60: Kí Ức Về Cô Gái Năm Ấy
60 Chương 61: Bưu Phẩm Bí Ẩn
61 Chương 62: Vị Trí Độc Nhất Vô Nhị
62 Chương 63: Muốn Sự Ngọt Ngào Ấy
63 Chương 64: Cô Ấy Là Thanh Mai Trúc Mã
64 Chương 65: Cùng Nhau Giúp Đỡ Người Nghèo
65 Chương 66: Hoạn Nạn Mới Biết Lòng Người
66 Chương 67: Gặp Thần Tượng
67 Chương 68: Wibo Nổi Bật Của Tên Đáng Ghét!
68 Chương 69: Biết Vị Trí Của Mình Ở Đâu
69 Chương 70: Sự Thật Hé Lộ
70 Chương 71: Có Phải Ông Trời Đang Thử Thách
71 Chương 72: Câu Lạc Bộ
72 Chương 73: Bạn Thân Duy Nhất
73 Chương 74: Bỏ Lỡ Chính Là Bỏ Lỡ
74 Chương 75: Dù Có Ra Sao Em Vẫn Là Em Trai Ngoan Của Anh
75 Chương 76-77
76 Chương 78: Tỏa Sáng Trong Thế Giới Của Mình
77 Chương 79: Lật Tẩy Anh Chu
78 Chương 80: Gặp Được Định Mệnh Của Cuộc Đời Mình
79 Chương 81: Anh Em Thân Thiết Như Hồi Nhỏ
80 Chương 82: Mẹ Chồng Tương Lai
81 Chương 83: Một Ngày Nào Đó Lục Thị Sẽ Phá Sản
82 Chương 84: 84: Thao Túng Tâm Lí
83 Chương 85: 85: Sợi Dây Chuyền Gợi Kí Ức Quen Thuộc
84 Chương 86-87: 86: Chính Thức Là Crush Rồi - 87: Ngắm buổi đêm
85 Chương 89: 89: Chờ Đợi Tình Yêu Em
86 Chương 90-91
87 Chương 92-93
88 Chương 94: Cứu Lưu Khánh Ly
89 Chương 95: Muốn Tụi Con Có Tin Vui
90 Chương 96: Tạm Thời Thấy Cậu Là Người Đáng Tin
91 Chương 97-98: 97: Chăm Sóc Con Dâu - 98: Tiểu Tam!
92 Chương 99-100: 99: Phó Uyên lên mặt - 100: Em là của tôi
93 Chương 101: Dằn Mặt Trà Xanh
94 Chương 102: Không Đáng Để Xách Dép
95 Chương 103: Không Còn Là Chính Mình
96 Chương 104: Con Ghẻ Là Vừa!
97 Chương 105: Ra Sofa Ngủ
98 Chương 106: Đầu Tư Cho Vợ
99 Chương 107-108: 105: Tiệc Mừng Thọ Của Lục Lão Gia - 108: Mãi là bạn thân
100 Chương 109-110: 109: Mộc Ánh Tuyết bị đâm - 110: Vị Trí Vô Cùng Đặc Biệt
101 Chương 111: Qua Cơn Nguy Kịch
102 Chương 112: Cuộc Đời Của Đại Mõm
103 Chương 113: Cháu Dâu Ưng Ý Nhất
104 Chương 114: Muốn Có Được Cuộc Sống Bao Người Mơ Ước
105 Chương 115: Người Tồi
106 Chương 116: Sự Thật Về Lam Tiêu
107 Chương 117: Không Tìm Được Người Nào Phù Hợp
108 Chương 118: Làm Chỗ Dựa Vững Chắc
109 Chương 119: Không Được Bứt Dây Động Rừng
110 Chương 120: Mày phải chết
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: 1: Ép Cưới
2
Chương 2: 2: Ép Cưới Tiếp
3
Chương 3: 3: Ép Cưới Tiếp
4
Chương 4: 4: Yên Bề Gia Thất Phần 1
5
Chương 5: 5: Yên Bề Gia Thất Phần 2
6
Chương 6: 6: Lục Phu Nhân
7
Chương 7: 7: Sự Nghiệp Nhà Họ Lục
8
Chương 8: 8: Có Khi Trời Sập Cô Không Vào!
9
Chương 9: 9: Thấy Chị Cũng Thú Vị Đấy
10
Chương 10: 10: Phải Làm Chủ Bản Thân Mình
11
Chương 11: 11: Muốn Kí Hợp Đồng
12
Chương 12: 12: Không Muốn Làm Bạn Với Cậu Nữa
13
Chương 13: 13: Hạnh Phúc Là Phải Do Mình
14
Chương 14: 14: Đàm Phán Về Chuyện Đi Làm Trở Lại
15
Chương 15: 15: Chắc Tối Nay Tôi Không Về
16
Chương 16: 16: Cô Cũng Biết Tôi Là Tổng Giám Đốc À
17
Chương 17: 17: Cô Gọi Anh Là Lục Tổng Ư
18
Chương 18: 18: Nhiều Chàng Trai Trông Ngóng
19
Chương 19: 19: Hôm Nay Con Dẫn Vợ Con Đến
20
Chương 20: 20: Truyền Từ Đời Này Sang Đời Khác Rồi
21
Chương 21: 21: Hãy Giữ Gìn Cho Cẩn Thận
22
Chương 22: 22: Nơi Đây Cuộc Tình Của Cô Và Tống Bảo An Bắt Đầu
23
Chương 23: 23: Vẫn Đang Trong Quá Trình Tìm Tòi Nội Dung
24
Chương 24: 24: Tự Mình Nghĩ Ra Bản Kế Hoạch
25
Chương 25: 25: Công Việc Lần Này Khá Phức Tạp
26
Chương 26: 26: Một Tuần Nữa Là Ra Mắt Sản Phẩm Mới
27
Chương 27: 27: Đồi Thông
28
Chương 28: 28: Tìm Mãi Cũng Không Thấy
29
Chương 29: 29: Đúng Là Em Tốt Nhất Thôi
30
Chương 30: 30: Con Sẽ Cảm Nhận Được Tình Yêu Chỉ Là Thời Điểm Chưa Đến
31
Chương 31: 31: Cho Con Đấy Nhớ Chăm Sóc Sức Khỏe Của Mình
32
Chương 32: 32: Không Nói Nhung Ông Vẫn Biết
33
Chương 33: 33: Sắp Tới Là Sinh Nhật Em Con
34
Chương 34: 34: Anh Nói Vậy Lỡ Người Ta Buồn Thì Sao
35
Chương 35: 35: Không Biết Chuyện Gì Đang Xảy Ra
36
Chương 36: 36: Giờ Chỉ Là Bắt Đầu !
37
Chương 37: 37: Mẹ ! Là Con Kêu Em Ấy Về
38
Chương 38: 38: Vinh Hoa
39
Chương 39: 39: Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Mình
40
Chương 40: 40: Cô Ấy Cô Ấy Là Vợ Tôi !!
41
Chương 41: 41: Con Muốn Li Hôn !!
42
Chương 42: 42: Không Yêu Sao Có Thể Tùy Tiện Kết Hôn Như Thế Chứ
43
Chương 43: 43: Đợi Cô Để Hỏi Chuyện
44
Chương 44: 44: Lạt Mềm Buộc Chặt
45
Chương 45: 45: Như Một Tước Phim Quay Chậm
46
Chương 46: 46: Cậu Đang Phá Hỏng Không Gian Riêng Tư Của Tôi Đấy !!
47
Chương 47: 47: Nhớ Trông Chừng Chị Dâu
48
Chương 48: 48: Ý Tưởng Không Tồi Duyệt !
49
Chương 49: 49: Lục Trạch Nguyên Đang Ở Đâu Tôi Cần Gặp Anh Ta Ngay Lập Tức !!
50
Chương 50: 50: Chúng Tôi Sẽ Không Làm Ngài Thất Vọng
51
Chương 51: 51: Nơi Bí Mật
52
Chương 52: 52: Hoài Niệm Về Cô Bé Năm Nào
53
Chương 53: 53: Nó Lại Càng Làm Cậu Hoài Nghi Hơn Về Nhận Định Của Mình
54
Chương 54: 54: Chỉ Là Sự Trùng Hợp Hay Vô Tình
55
Chương 55: 55: Thấy Tôi Có Đẹp Trai Không
56
Chương 56: 56: Thăm Bà Nội
57
Chương 57-58
58
Chương 59: Chẳng Thể Nào Có Đủ Dũng Khí Để Đối Mặt
59
Chương 60: Kí Ức Về Cô Gái Năm Ấy
60
Chương 61: Bưu Phẩm Bí Ẩn
61
Chương 62: Vị Trí Độc Nhất Vô Nhị
62
Chương 63: Muốn Sự Ngọt Ngào Ấy
63
Chương 64: Cô Ấy Là Thanh Mai Trúc Mã
64
Chương 65: Cùng Nhau Giúp Đỡ Người Nghèo
65
Chương 66: Hoạn Nạn Mới Biết Lòng Người
66
Chương 67: Gặp Thần Tượng
67
Chương 68: Wibo Nổi Bật Của Tên Đáng Ghét!
68
Chương 69: Biết Vị Trí Của Mình Ở Đâu
69
Chương 70: Sự Thật Hé Lộ
70
Chương 71: Có Phải Ông Trời Đang Thử Thách
71
Chương 72: Câu Lạc Bộ
72
Chương 73: Bạn Thân Duy Nhất
73
Chương 74: Bỏ Lỡ Chính Là Bỏ Lỡ
74
Chương 75: Dù Có Ra Sao Em Vẫn Là Em Trai Ngoan Của Anh
75
Chương 76-77
76
Chương 78: Tỏa Sáng Trong Thế Giới Của Mình
77
Chương 79: Lật Tẩy Anh Chu
78
Chương 80: Gặp Được Định Mệnh Của Cuộc Đời Mình
79
Chương 81: Anh Em Thân Thiết Như Hồi Nhỏ
80
Chương 82: Mẹ Chồng Tương Lai
81
Chương 83: Một Ngày Nào Đó Lục Thị Sẽ Phá Sản
82
Chương 84: 84: Thao Túng Tâm Lí
83
Chương 85: 85: Sợi Dây Chuyền Gợi Kí Ức Quen Thuộc
84
Chương 86-87: 86: Chính Thức Là Crush Rồi - 87: Ngắm buổi đêm
85
Chương 89: 89: Chờ Đợi Tình Yêu Em
86
Chương 90-91
87
Chương 92-93
88
Chương 94: Cứu Lưu Khánh Ly
89
Chương 95: Muốn Tụi Con Có Tin Vui
90
Chương 96: Tạm Thời Thấy Cậu Là Người Đáng Tin
91
Chương 97-98: 97: Chăm Sóc Con Dâu - 98: Tiểu Tam!
92
Chương 99-100: 99: Phó Uyên lên mặt - 100: Em là của tôi
93
Chương 101: Dằn Mặt Trà Xanh
94
Chương 102: Không Đáng Để Xách Dép
95
Chương 103: Không Còn Là Chính Mình
96
Chương 104: Con Ghẻ Là Vừa!
97
Chương 105: Ra Sofa Ngủ
98
Chương 106: Đầu Tư Cho Vợ
99
Chương 107-108: 105: Tiệc Mừng Thọ Của Lục Lão Gia - 108: Mãi là bạn thân
100
Chương 109-110: 109: Mộc Ánh Tuyết bị đâm - 110: Vị Trí Vô Cùng Đặc Biệt
101
Chương 111: Qua Cơn Nguy Kịch
102
Chương 112: Cuộc Đời Của Đại Mõm
103
Chương 113: Cháu Dâu Ưng Ý Nhất
104
Chương 114: Muốn Có Được Cuộc Sống Bao Người Mơ Ước
105
Chương 115: Người Tồi
106
Chương 116: Sự Thật Về Lam Tiêu
107
Chương 117: Không Tìm Được Người Nào Phù Hợp
108
Chương 118: Làm Chỗ Dựa Vững Chắc
109
Chương 119: Không Được Bứt Dây Động Rừng
110
Chương 120: Mày phải chết