Chương 101: Buôn bán ế ẩm

Trước hội chợ bộ lạc, Bạch trước sau phát gần ngàn đồng 1 đến 10 tệ vào tay các binh sĩ, Ngô Nặc cũng lấy tiền khen thưởng một vài người miễn cưỡng cống hiến đột xuất trong công tác bộ lạc.

Ban đầu, mọi người không xem những tiền sứ long lanh này là tiền tệ chân chính, chỉ xem chúng như vinh quang, lấy làm kiêu ngạo, mọi người đều đối xử như với huân chương bia thưởng, trân trọng cất giữ, lúc cần thiết lấy ra khoe khoang với người khác một chút, sau đó lại khoác lác biểu hiện anh dũng của mình, các chiến sĩ đặc biệt thích làm thế.

Cửa hàng nhỏ của Ngô Nặc mở liền mười ngày, một thứ cũng không bán được, khiến Lục ban đầu còn hưng phấn bừng bừng, ngày qua ngày dần trầm lắng thậm chí là khủng hoảng.

Hồi đầu năm, Ngô Nặc giải trừ thân phận nô lệ cho Lục và vài người khác, tuy không loại trừ một chút ít thành phần vì riêng tư trong đó, nhưng Lục quả thật cũng rất tài năng, biết chịu khổ, cũng thích động não hơn người khác, tự tổng kết ra kinh nghiệm trồng trọt, luôn vô điều kiện truyền thụ cho người khác, quả thật đã có một vài cống hiến cho bộ lạc, cộng thêm bản tính hắn trung thật chất phát thiện lương, hoàn toàn phù hợp điều kiện giải trừ thân phận nô lệ

Nhưng Lục từ lúc ra đời đã là nô lệ, trước lúc bị bán cho Thạch Hổ, đã chịu đủ giày vò, dưỡng thành nô tính rất sâu. Tuy trong nội tâm hắn luôn hướng về cuộc sống của người tự do, nhưng khi chân chính được xóa bỏ thân phận nô lệ, hắn lại không thích ứng lắm.

Sau khi kết thúc mùa đông, Hồng em gái hắn sinh cho Thạch Hổ một ấu thú nhân, vốn là một chuyện rất tốt, nhưng Hồng thật sự quá trẻ tuổi, mang thai sinh con vốn đã là một chuyện cực kỳ hại thân với cô, huống chi cô còn sinh ra ấu thú nhân. Sau khi sinh xong, Hồng chảy nhiều máu mà chết.

Ở thời đại này, phụ nữ, đặc biệt là nữ tính thuần nhân, chết vì khó sinh là một chuyện không thể bình thường hơn.

Đại vu cho dù y thuật có cao mình, có một vài chuyện vẫn vô lực vãn hồi.

Lá gan của Hồng còn nhỏ hơn cả anh trai Lục, tuy cô có làm chuyện vợ chồng với Thạch Hổ, nhưng trước giờ đều không dám xem mình là bạn lữ của Thạch Hổ, thậm chí cô còn không dám trực tiếp đối thoại với Thạch Hổ. Cho nên, trước khi chết cô dùng chút hơi cuối cùng phó thác con cho Lục, xin hắn nhất định phải chăm sóc tốt cho con của cô.

Khi đó Lục còn chưa giải trừ thân phận nô lệ, tự nhiên có cơ hội chăm sóc con của em gái.

Thạch Hổ vốn là người thô kệch, làm sao biết chăm sóc con nít? Con của mình đương nhiên thương, nhưng chăm sóc gì đó hắn thật sự không làm được, thấy Hồng trước khi chết phó thác con cho Lục, hắn cũng cảm thấy nhẹ nhõm, giao hết việc nuôi con cho Lục. Hắn tới tìm nữ thú nhân vừa sinh con, nhờ cô giúp đỡ cho con nhà mình bú sữa, sau khi tặng đối phương mấy con dê, nữ thú nhân đáp ứng thỉnh cầu.

Bạn lữ của nữ thú nhân vốn là chiến sĩ thú nhân thuộc tiểu đội đi săn của Thạch Hổ, quan hệ cùng Thạch Hổ không tồi, vì thế, nữ thú nhân chăm sóc con hắn cũng rất dụng tâm, đối xử giống như con của mình.

Nhưng khổ nỗi con của Thạch Hổ là do thuần nhân sinh, so với ấu thú nhân do nữ thú nhân sinh, trời sinh đã yếu hơn một chút, lại thêm còn khó sinh, sau khi sinh xong, bệnh vặt lớn lớn nhỏ nhỏ liên tục không ngừng, vu dược uống vào còn nhiều hơn sữa.

Cũng may có Lục luôn quan tâm chăm sóc, vừa có bất thường là lập tức phát hiện, còn kịp thời đi tới chỗ đại vu trị liệu, mới giúp tiểu ấu thú vượt qua thời kỳ sơ sinh khó khăn, thân thể khỏe mạnh hơn từng ngày.

Tiểu ấu thú sau khi mở mắt ra người đầu tiên nhìn thấy là Lục, sau đó vẫn luôn được Lục chăm sóc từng li từng tí, nhóc con tự nhiên theo bản năng xem hắn là mẹ của mình, dính hắn dính tới mức Thạch Hổ cũng phải ghen tỵ.

Kết quả, đột nhiên, Ngô Nặc tuyên bố giải trừ thân phận nô lệ của Lục.

Lúc đó phản ứng đầu tiên của Lục không phải là cao hứng, mà là khẩn trương_ Nếu hắn không phải là nô lệ của Thạch Hổ đại nhân nữa, vậy hắn không thể tiếp tục ở trong nhà của Thạch Hổ đại nhân, tiểu Tráng Tráng làm sao đây?

Thạch Hổ cũng phát rầu, con trai Thạch Tráng Tráng hiện tại căn bản không thể rời khỏi Lục, Lục sau này không phải nô lệ của hắn nữa, hắn phải làm sao để người ta chăm sóc con của mình nữa đây?

Kết quả Thạch Hổ còn chưa nghĩ ra làm sao mở miệng với Lục, Lục sau khi được giải trừ thân phận nô lệ, ngay lập tức tới tìm hắn, lắp bắp biểu thị mình muốn ở lại chăm sóc cho Thạch Tráng Tráng, Thạch Hổ không ngờ hắn lại nguyện ý chủ động ở lại, ngây người một lát, không đáp ứng ngay lập tức, làm Lục gấp đỏ cả mắt suýt nữa rơi lệ.

Lần đầu tiên, Thạch Hổ cảm thấy tiểu nô lệ này cư nhiên có vẻ ngoài đẹp và thuận mắt như thế, quan trọng nhất là thành thật thân thiết.

Thế là, Lục liền thuận lý thành chương tạm trú ở nhà Thạch Hổ.

Thân phận Lục dù sao cũng không còn như trước kia, Thạch Hổ cũng không thể để người ta ngủ trong phòng nhỏ dành cho nô lệ, đặc biệt là trong phòng còn có một nữ nô khác, hai người họ ở chung một chỗ hắn không yên tâm, còn về rốt cuộc tại sao không yên tâm, hắn cũng không nghĩ kỹ. Nhưng phòng trong nhà không dư, trừ căn phòng nhỏ dành cho nô lệ, cũng chỉ còn lại ‘phòng ngủ chính’ của hắn.

Thạch Hổ phải đi canh chừng mỏ muối tinh, thường xuyên không ở nhà, không nghĩ nhiều, liền để cho Lục mang Thạch Tráng Tráng vào ở phòng ngủ chính của hắn.

Tuy Lục đã thành cư dân bình thường, nhưng  trước khi được phân nhà riêng cho mình, hắn không cảm thấy cuộc sống có gì thay đổi so với trước, mỗi ngày vẫn làm việc trong ruộng khoai từ sáng đến tối. Biến hóa duy nhất đại khái chính là thân thể Thạch Tráng Tráng càng ngày càng tốt, sau khi biết chạy biết nhảy, thường xuyên nghịch ngợm với hắn, đi trốn bắt hắn tìm, giấu quần áo hắn không cho hắn ra ngoài, giả vờ thân thể không thoải mái đòi hắn quan tâm, làm nũng giờ trò để Lục làm đồ ăn ngon vân vân…

Trong thời ấu niên, ấu thú nhân phát dục nhanh hơn trẻ con thuần nhân, bốn năm tháng trẻ con thuần nhân còn đang nằm trong tã lót ăn uống đái ỉa không thể tự xử lý, ấu thú nhân đã có thể chạy ngược chạy xuôi trong bộ lạc, ăn thức ăn giống với người lớn, sau đó vẫn duy trì hình thái ấu thú, cho đến khi hóa hình mới hoàn toàn trưởng thành.

Vì phải chăm sóc Thạch Tráng Tráng tinh nghịch tai quái lại hiếu động, Lục không cách nào một lòng một dạ làm việc như lúc trước, hắn vốn đã thành thật gần như cây du, vất vả lắm mới dựa vào lao động cần cù thoát ly thân phận nô lệ, rất sợ người bên cạnh nói hắn lười biếng, càng sợ mình bị đánh về nguyên hình.

Lúc hắn đang run rẩy không biết làm sao, Ngô Nặc nói mở một cửa tiệm, bảo hắn giúp y trông tiệm kinh doanh.

Tuy cá tính Lục thành thật, nhưng năng lực học tập không tồi, giá Ngô Nặc dặn hắn, tiền tệ không cùng mệnh giá, cùng với phép cộng trừ đơn giản, hắn vừa nghe đã nhớ.

Lục là một trong những người  Ngô Nặc tiếp xúc sớm nhất, hắn hiểu rõ hơn ai hết, tất cả mọi thứ ở bộ lạc hiện tại đều là Ngô Nặc mang tới.

Hắn hoàn toàn không hoài nghi thân phận sứ thần của Ngô Nặc đại nhân, ngay từ lần đầu tiên Ngô Nặc tạo ra thần tích, hắn đã sinh ra một sự sùng bái mù quáng với Ngô Nặc, sau đó Ngô Nặc đích thân xóa đi ký hiệu nô lệ của hắn, vẽ lên đồ đằng bộ lạc Trường Hà, loại mù quáng đó trong ngày rộng tháng dài đã đạt đến độ cao gần như tín ngưỡng, cho dù Ngô Nặc bảo hắn nhảy xuống sông, hắn cũng không chớp mắt lấy một cái.

Ngô Nặc chính là nhìn trúng điểm trầm ổn thành thật chất phát này của Lục, mới chọn hắn giúp mình quản lý cửa tiệm. Vất vả lắm mới được lên làm ông chủ, còn có một nhân công chân chính đúng nghĩa đầu tiên, Ngô Nặc tự nhiên nhịn không được muốn làm ông chủ cho đã nghiện, miêu tả quang cảnh tốt đẹp của cửa tiệm nhà mình một cách sống động như thật.

Tại hiện đại, viễn cảnh tốt đẹp của ông chủ Ngô, các nhân công đại khái nghe tai trái ra tai phải, nhưng Lục lại thật sự ghi khắc trong lòng, vừa nghĩ đến tương lai các đại nhân vật của bộ lạc siêu cấp cũng biết dùng tiền, mua đồ từ tay hắn, Lục hưng phấn cả đêm không ngủ ngon.

Kết quả hưng phấn còn chưa nguôi, Lục phát hiện chuyện làm ăn của cửa tiệm căn bản không tốt như dự tưởng, ngay cả một món đồ hắn cũng không bán ra được. Người nguyện ý lấy vật đổi vật thì có, nhưng người cầm tiền đến mua thì không. Nhưng, Vu Nặc đại nhân đã dặn đồ trong tiệm chỉ có thể dùng tiền mua, nhất định không thể lấy đồ đổi.

Lục sắp rầu chết rồi, nhưng hắn không cảm thấy mong đợi của Ngô Nặc xảy ra vấn đề, hắn cảm thấy là mình có vấn đề.

Vất vả chờ được tới khi cha về nhà, Thạch Tráng Tráng kêu ngao ngao ngọng nghịu làm ồn, muốn Thạch Hổ đi mua đồ.

Thạch Hổ dùng đầu lưỡi tắm nước miếng cho con trai trong ánh mắt chán ghét của nó trước, sau đó mới chở nó đi tới tiệm của Ngô Nặc.

“Về rồi sao?” Thấy Thạch Hổ chở Thạch Tráng Tráng xuất hiện, ánh mắt đã ảm đạm nhiều ngày của Lục liền sáng lên.

“Mua đồ, mua đồ…” Thạch Tráng Tráng lăn từ trên người con hổ lớn xuống, đứng dưới đất run lông, kêu ngao ngao.

Lão hổ nhẹ vỗ con trai một cái, nói: “Ngoan, đừng quậy.”

Thạch Tráng Tráng không sợ hắn, mắt thấy nhóc con lại muốn tấn công sóng âm, Thạch Hổ chủ động hỏi: “Con muốn cái gì? Ba đổi cho con!” Nhìn quanh một vòng, đồ trong tiệm tựa hồ không ít.

Lục nói: “Không thể đổi, chỉ có thể dùng tiền mua!” Khái niệm tiền và mua, là Ngô Nặc mang tới, từ vựng tương ứng đương nhiên là tiếng Hán, Thạch Hổ mới nghe đương nhiên không hiểu, Lục giải thích một lúc, hắn mới rõ.

Muối huyết thì Thạch Hổ không thiếu, nhưng tiền hắn thật sự không có, chẳng qua cái này không thể làm khó hắn.

Thạch Hổ vội ném lại một câu con chờ chút, sau đó chạy mất bóng, không bao lâu, hắn đã hóa thành hình người, cầm mấy đồng tiền mệnh giá một tệ qua.

“Thạch Tráng Tráng, con muốn gì, ba mua cho con!” Năm đồng tiền trong như thủy tinh vỗ bốp lên bàn, lão hổ hào khí ngập trời.

Thạch Tráng Tráng sớm đã thèm nhỏ dãi cá khô cay trong tiệm, tuy nó thích làm nũng giở trò với Lục, nhưng cũng không phải là bảo bảo ngang bướng không nghe lời, sau khi Lục nói với nó đồ trong tiệm đều là của Vu Nặc đại nhân không thể ăn, nhóc con nuốt nước miếng không quậy đòi nữa.

Nhóc con nghe ba bảo tùy mình chọn, lập tức dùng vuốt mập kéo bình cá khô cay không buông tay.

Lục lại vô tình ôm vò nhỏ đó ra khỏi tay nó, nói: “Cái này quá cay, con vẫn không thể ăn.”

Thạch Tráng Tráng biết làm nũng mà, trong mắt lập tức phủ một tầng sương mù, con mắt màu ngọc bích long lanh nhìn Thạch Hổ, bộ dạng lỗ tai nhỏ rũ xuống cực kỳ đáng thương.

Thạch Hổ vì có rất ít thời gian ở chung với con trai bảo bối, thú nhân trời sinh đã khá nuông chiều con, làm sao chịu nổi thế công nước mắt của Thạch Tráng Tráng, mắt thấy sắp bại trận tới nơi, Lục lấy một bình cá khô khác nhét vào lòng Thạch Tráng Tráng, “Cái này là ngũ vị hương đó, cũng rất ngon.”

Thạch Tráng Tráng lập tức trời mưa chuyển nắng, kêu ngao ngao hối thúc Lục mở da thú bịt trên miệng lọ xuống.

Lục vỗ đầu nhỏ của nó, mở dây thừng cột miệng, vén da thú lên, một hương thơm nồng đậm lập tức lan ra.

Ba người đồng thời nuốt nước miếng, Lục lấy ra hai mươi con cá khô bên trong lọ ra, dùng lá tươi gói lại giao cho Thạch Hổ, sau đó thu bốn đồng tiền mệnh giá một tệ, đồng tiền mệnh giá tới mười tệ thì trả lại cho Thạch Hổ, bảo hắn cất kỹ.

Chapter
1 Chương 1: Tai họa bất ngờ
2 Chương 2: Tân thế giới
3 Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4 Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5 Chương 5: Hệ thống giao dịch
6 Chương 6: Đồng bạn
7 Chương 7: Nhiệm vụ
8 Chương 8: Cửa giao dịch
9 Chương 9: Câu cá
10 Chương 10: Nướng cá
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Khu giao dịch tự do
13 Chương 13: Bịa chuyện
14 Chương 14: Hầm thịt
15 Chương 15: Đũa
16 Chương 16: Dọn dẹp
17 Chương 17: Ngày thường
18 Chương 18: Nguy cơ
19 Chương 19: Dị tượng
20 Chương 20: Dung nhập
21 Chương 21: Bí dược
22 Chương 22: Hệ thống giao dịch
23 Chương 23: Ấm áp
24 Chương 24: Dực hổ
25 Chương 25: Quy hoạch
26 Chương 26: Xây chuồng
27 Chương 27: Giao dịch 1
28 Chương 28: Giao dịch 2
29 Chương 29: Gây giống
30 Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31 Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32 Chương 32: An bài
33 Chương 33: Xiên thịt dê
34 Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35 Chương 35: Phân công
36 Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37 Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38 Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39 Chương 39: Vật giao dịch
40 Chương 40: Bản vẽ
41 Chương 41
42 Chương 42: Vùng đất tử vong
43 Chương 43: Lại đi vay
44 Chương 44: Thần tích
45 Chương 45: Nung gạch
46 Chương 46: Gạch xanh
47 Chương 47: Bay lượn
48 Chương 48: Trên đường
49 Chương 49: Mỏ muối tinh
50 Chương 50: Chăm sóc
51 Chương 51: Bình tĩnh
52 Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53 Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54 Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55 Chương 55: Chỉnh đốn
56 Chương 56: Mua mua mua
57 Chương 57: Thu hoạch
58 Chương 58: Lúa mì
59 Chương 59: Kích sát
60 Chương 60: Khám phá hang động
61 Chương 61: Tỉnh ngộ
62 Chương 62: Mạch khoáng
63 Chương 63: Bận rộn
64 Chương 64: Nhà mới
65 Chương 65: Xe bò
66 Chương 66: Biến hóa
67 Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68 Chương 68: Hầm ngầm
69 Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70 Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71 Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72 Chương 72: Tránh đông
73 Chương 73: Dạy học
74 Chương 74: Nạn
75 Chương 75: Cầu trợ 1
76 Chương 76: Cầu trợ 2
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Khiếp sợ
80 Chương 80: Hành động
81 Chương 81: Di chuyển
82 Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83 Chương 83: Dung nhập 1
84 Chương 84: Dung nhập 2
85 Chương 85: Dung hợp 3
86 Chương 86: Trả sạch nợ nần
87 Chương 87: Tộc người lùn
88 Chương 88: Xuất sư chưa thành
89 Chương 89: Vây quét
90 Chương 90: Bắt đầu mới
91 Chương 91: Tế lễ
92 Chương 92: Cải biến 1
93 Chương 93: Cải biến 2
94 Chương 94: Cải biến 3
95 Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96 Chương 96: Đến
97 Chương 97: Khoác lác
98 Chương 98: Khuếch trương
99 Chương 99: Tiền tệ
100 Chương 100: Định giá
101 Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102 Chương 102: Chuyển cơ
103 Chương 103: Vấn đề
104 Chương 104: Hội chợ 1
105 Chương 105: Hội chợ 2
106 Chương 106: Hội chợ 3
107 Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108 Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109 Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110 Chương 110: An bài
111 Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112 Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113 Chương 113: Lừa gạt
114 Chương 114
115 Chương 115: Cố nhân
116 Chương 116: Đường thủy
117 Chương 117: Giao dịch
118 Chương 118: Thuyền độc mộc
119 Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120 Chương 120: Chúc phúc
121 Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122 Chương 122: Nước thần ban
123 Chương 123: Nhà cây
124 Chương 124
125 Chương 125: Giao dịch
126 Chương 126: Giá trị
127 Chương 127
128 Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129 Chương 129: Giao dịch 1
130 Chương 130: Giao dịch 2
131 Chương 131: Giao dịch 3
132 Chương 132: Tìm quặng
133 Chương 133: Kỳ thu hoạch
134 Chương 134: Giao lưu
135 Chương 135: Vuốt lông
136 Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137 Chương 137: Sào
138 Chương 138: Gặp nạn
139 Chương 139: Bánh trứng
140 Chương 140: Trùng sáp
141 Chương 141: Xây tường
142 Chương 142: Lừa đảo
143 Chương 143: Về nhà
144 Chương 144: Biến hóa
145 Chương 145: Kiếm bộn
146 Chương 146: Ổn định
147 Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148 Chương 148: Bồi thường
149 Chương 149: Sau cuộc chiến
150 Chương 150: Kiểm tra
151 Chương 151
152 Chương 152: Công pháp
153 Chương 153: Tu luyện
154 Chương 154: Thiên tài
155 Chương 155: An trí
156 Chương 156: Khuếch trương
157 Chương 157: Khai hoang
158 Chương 158
159 Chương 159: Kala
160 Chương 160: Khởi thuyền
161 Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162 Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163 Chương 163: Ngựa sừng
164 Chương 164: Kỵ binh
165 Chương 165: Kỵ binh 2
166 Chương 166: Thay đổi 1
167 Chương 167: Thay đổi
168 Chương 168: Thay đổi 3
169 Chương 169: Yêu chủng
170 Chương 170: Nhà ăn
171 Chương 171
172 Chương 172: Kiểm tra
173 Chương 173: Phần thưởng
174 Chương 174: Mười năm 1
175 Chương 175: Mười năm 2
176 Chương 176: Mười năm 3
177 Chương 177: Thành muối
178 Chương 178: Thần phạt
179 Chương 179: Con trai
180 Chương 180: Quần áo mới
181 Chương 181: Muối tuyết
182 Chương 182: Kinh hỉ
183 Chương 183: Dạy con
184 Chương 184: Thao túng
185 Chương 185: Địa lao
186 Chương 186: Điều kiện
187 Chương 187: An trí
188 Chương 188: Tiền tiêu vặt
189 Chương 189: An ổn
190 Chương 190: Kalamunda
191 Chương 191: Tốt nghiệp
192 Chương 192: Quốc vương
Chapter

Updated 192 Episodes

1
Chương 1: Tai họa bất ngờ
2
Chương 2: Tân thế giới
3
Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4
Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5
Chương 5: Hệ thống giao dịch
6
Chương 6: Đồng bạn
7
Chương 7: Nhiệm vụ
8
Chương 8: Cửa giao dịch
9
Chương 9: Câu cá
10
Chương 10: Nướng cá
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Khu giao dịch tự do
13
Chương 13: Bịa chuyện
14
Chương 14: Hầm thịt
15
Chương 15: Đũa
16
Chương 16: Dọn dẹp
17
Chương 17: Ngày thường
18
Chương 18: Nguy cơ
19
Chương 19: Dị tượng
20
Chương 20: Dung nhập
21
Chương 21: Bí dược
22
Chương 22: Hệ thống giao dịch
23
Chương 23: Ấm áp
24
Chương 24: Dực hổ
25
Chương 25: Quy hoạch
26
Chương 26: Xây chuồng
27
Chương 27: Giao dịch 1
28
Chương 28: Giao dịch 2
29
Chương 29: Gây giống
30
Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31
Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32
Chương 32: An bài
33
Chương 33: Xiên thịt dê
34
Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35
Chương 35: Phân công
36
Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37
Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38
Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39
Chương 39: Vật giao dịch
40
Chương 40: Bản vẽ
41
Chương 41
42
Chương 42: Vùng đất tử vong
43
Chương 43: Lại đi vay
44
Chương 44: Thần tích
45
Chương 45: Nung gạch
46
Chương 46: Gạch xanh
47
Chương 47: Bay lượn
48
Chương 48: Trên đường
49
Chương 49: Mỏ muối tinh
50
Chương 50: Chăm sóc
51
Chương 51: Bình tĩnh
52
Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53
Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54
Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55
Chương 55: Chỉnh đốn
56
Chương 56: Mua mua mua
57
Chương 57: Thu hoạch
58
Chương 58: Lúa mì
59
Chương 59: Kích sát
60
Chương 60: Khám phá hang động
61
Chương 61: Tỉnh ngộ
62
Chương 62: Mạch khoáng
63
Chương 63: Bận rộn
64
Chương 64: Nhà mới
65
Chương 65: Xe bò
66
Chương 66: Biến hóa
67
Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68
Chương 68: Hầm ngầm
69
Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70
Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71
Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72
Chương 72: Tránh đông
73
Chương 73: Dạy học
74
Chương 74: Nạn
75
Chương 75: Cầu trợ 1
76
Chương 76: Cầu trợ 2
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Khiếp sợ
80
Chương 80: Hành động
81
Chương 81: Di chuyển
82
Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83
Chương 83: Dung nhập 1
84
Chương 84: Dung nhập 2
85
Chương 85: Dung hợp 3
86
Chương 86: Trả sạch nợ nần
87
Chương 87: Tộc người lùn
88
Chương 88: Xuất sư chưa thành
89
Chương 89: Vây quét
90
Chương 90: Bắt đầu mới
91
Chương 91: Tế lễ
92
Chương 92: Cải biến 1
93
Chương 93: Cải biến 2
94
Chương 94: Cải biến 3
95
Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96
Chương 96: Đến
97
Chương 97: Khoác lác
98
Chương 98: Khuếch trương
99
Chương 99: Tiền tệ
100
Chương 100: Định giá
101
Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102
Chương 102: Chuyển cơ
103
Chương 103: Vấn đề
104
Chương 104: Hội chợ 1
105
Chương 105: Hội chợ 2
106
Chương 106: Hội chợ 3
107
Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108
Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109
Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110
Chương 110: An bài
111
Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112
Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113
Chương 113: Lừa gạt
114
Chương 114
115
Chương 115: Cố nhân
116
Chương 116: Đường thủy
117
Chương 117: Giao dịch
118
Chương 118: Thuyền độc mộc
119
Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120
Chương 120: Chúc phúc
121
Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122
Chương 122: Nước thần ban
123
Chương 123: Nhà cây
124
Chương 124
125
Chương 125: Giao dịch
126
Chương 126: Giá trị
127
Chương 127
128
Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129
Chương 129: Giao dịch 1
130
Chương 130: Giao dịch 2
131
Chương 131: Giao dịch 3
132
Chương 132: Tìm quặng
133
Chương 133: Kỳ thu hoạch
134
Chương 134: Giao lưu
135
Chương 135: Vuốt lông
136
Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137
Chương 137: Sào
138
Chương 138: Gặp nạn
139
Chương 139: Bánh trứng
140
Chương 140: Trùng sáp
141
Chương 141: Xây tường
142
Chương 142: Lừa đảo
143
Chương 143: Về nhà
144
Chương 144: Biến hóa
145
Chương 145: Kiếm bộn
146
Chương 146: Ổn định
147
Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148
Chương 148: Bồi thường
149
Chương 149: Sau cuộc chiến
150
Chương 150: Kiểm tra
151
Chương 151
152
Chương 152: Công pháp
153
Chương 153: Tu luyện
154
Chương 154: Thiên tài
155
Chương 155: An trí
156
Chương 156: Khuếch trương
157
Chương 157: Khai hoang
158
Chương 158
159
Chương 159: Kala
160
Chương 160: Khởi thuyền
161
Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162
Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163
Chương 163: Ngựa sừng
164
Chương 164: Kỵ binh
165
Chương 165: Kỵ binh 2
166
Chương 166: Thay đổi 1
167
Chương 167: Thay đổi
168
Chương 168: Thay đổi 3
169
Chương 169: Yêu chủng
170
Chương 170: Nhà ăn
171
Chương 171
172
Chương 172: Kiểm tra
173
Chương 173: Phần thưởng
174
Chương 174: Mười năm 1
175
Chương 175: Mười năm 2
176
Chương 176: Mười năm 3
177
Chương 177: Thành muối
178
Chương 178: Thần phạt
179
Chương 179: Con trai
180
Chương 180: Quần áo mới
181
Chương 181: Muối tuyết
182
Chương 182: Kinh hỉ
183
Chương 183: Dạy con
184
Chương 184: Thao túng
185
Chương 185: Địa lao
186
Chương 186: Điều kiện
187
Chương 187: An trí
188
Chương 188: Tiền tiêu vặt
189
Chương 189: An ổn
190
Chương 190: Kalamunda
191
Chương 191: Tốt nghiệp
192
Chương 192: Quốc vương