Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo

...Hôm nay là đại thọ của ông cố, khách mời đến rất đông đúc, tiệc tùng cực kỳ linh đình.

Sau khi rời phòng Giao Giao được dẫn ra ngồi ở gian nhà kế bên phòng khách để ăn sáng.

Nhà tổ được thiết kế theo kiểu nhà ba gian truyền thống, Giao Giao ngồi bên gian này có thể nhìn qua rèm cửa mà thấy được chú Kính cùng những người đàn ông khác đang truyện trò hăng say trong gian chính.

Hôm nay hình như chú ấy vui, có lẽ là vì cuộc trò chuyện của họ đang nói về chủ đề vợ và con nhỏ, ngày trước khi vào những cuộc nói chuyện thế này chú chỉ có thể im lặng ngồi nghe mà thôi, nhưng hôm nay khác rồi chú đã có một người vợ..

Nhà họ Tăng này có cái rất lạ, đàn ông đến tuổi trung niên như chú Kính mới có con thì thường hợp lại bàn bạc chỉ riêng về chuyện chăm sóc con cái, chăm vợ.

Trong khi đó, Giao Giao sau khi ăn sáng xong đã ra sân đi dạo thì gặp Gia Nguyên cùng những cậu trai trẻ ngang tuổi dù đã có vợ vẫn bàn về mấy cô em xinh đẹp.

Vừa chứng kiến chú Kính bàn vệ chuyện gia đình cảm thấy chú đáng tin cậy thì ra đây đã gặp Gia Nguyên bàn về gái xinh, Giao Giao trong lòng tự cảm giác thấy ai mới là người sẽ khiến cô hạnh phúc nửa đời còn lại.

Đàn ông trẻ rất đẹp và hào nhoáng nhưng quá trẻ con chỉ thích hợp để vui chơi mà thôi, đàn ông lớn tuổi hơn một chút lại trưởng thành mới chính là chân ái trong đời.Một ngày ở nhà thờ tổ Giao Giao chỉ biết đi qua đi lại trong sân, chơi game rồi lại vào ăn cơm rất chán.

Đến chiều tối cả nhà Gia Nguyên mới chuẩn bị lên xe ra về, lúc này có mấy chú bác trong nhà ra tiễn nên Giao Giao phải giả vờ vui vẻ đứng cạnh chú Kính chào hỏi họ.

Sau một màn tạm biệt dài chừng 10 phút, cuối cùng họ cũng được lên xe và xuất phát.

Lần này quay trở về Gia Nguyên đã lên ghế phụ ở trước ngồi vì cậu đã ngủ say do uống quá chén.

Ở ghế sau chỉ còn có chú Kính và Giao Giao ngồi cùng.

Ban đầu họ đều giữ im lặng nhưng sau khi trời bên ngoài tối một chút thì chú Kinh lại bỗng nhiên đưa tay qua nắm tay Giao Giao.

Giao Giao hơi lo sợ bị Gia Nguyên nhìn thấy nên vội gạt tay chú ra, chú chỉ cười rồi tiến tới ngồi sát gần cô thì thầm hỏi cô:"Bây giờ Gia Nguyên ngủ rồi, lát nửa vào thành phố con có muốn chúng ta đi chơi một chút không?"Khá bất ngờ với cậu hỏi của chú, cô ngó nhìn xem Gia Nguyên có thức hay không, khi đã chắc chắn cô mới dám trả lời:"Đi đâu chơi đây? Tôi chưa có chuẩn bị đồ, ăn mặc thế này người ta cười cho đấy!"Chú Kính mỉm cười, đôi mắt và cả cử chỉ tay đều như đang muốn gần gũi hơn với cô:"Chúng ta không đi chỗ sang trọng, chúng ta dạo phố chợ đêm đi, con đã đi chơi trên phố lần nào chưa?"Ngẫm nghĩ một chút, cô đáp:"Chưa.

Từ đó tới giờ tôi đều ở nhà, có ra ngoài cũng là vì đi tới trường học chứ không có đi chơi.""Vậy à? Vậy lần này có cơ hội đi thử một lần cho biết rồi đó.

Đi thử nha."Giao Giao thầm nghĩ dù sao trước giờ cũng chưa biết đi chơi đêm là thế nào nên rất muốn biết nó ra sao, vậy là cô gật đầu đồng ý.* * *Chừng 1 tiếng sau, họ đến nội thành, chú Kính liền cho xe dừng lại rồi bắt taxi đưa cô đi.

Sau một hồi vòng quanh thành phố, cuối cùng họ xuống một con phố sầm uất vừa tới đầu phố đã ngửi được mùi đồ ăn nồng nạc thơm nứt mũi.

Chưa để cô hết ngạc nhiên thì chú đã nắm tay cô dắt đi, bọn họ băng qua dòng người, thích thú nhìn nhắm những món ăn đường phố, đắm chìm trong những âm thanh ồn áo náo nhiệt, Giao Giao cảm thấy mình như được trở về xóm trọ nghèo 14 năm trước cũng đông vui như thế.

Đi được một lúc họ chọn dừng lại ngồi vào một hàng quán ven đường uống một ly trà sữa đường đen, chú Kính lúc này khá vui vẻ, chú nhìn cô và hỏi:"Con thấy ở đây thế nào? Có phải vui hơn nhà hàng sang trọng phải không?"Giao Giao mỉm cười gật đầu:"Ừm, chỗ vui thế này mà trước giờ tôi không biết.

Chú thường hay tới nhà hàng lớn sao lại biết mấy chỗ này mà tới vậy?""Hồi trẻ chú rất hay trốn học cùng bạn bè ra phố này chơi, chú thích chỗ này hơn.""Không ngờ luôn đó, chú nhìn nghiêm túc thế mà vẫn có trốn học.""Nghiêm túc lắm sao? Chú không có nghiêm túc đâu, trước đây đều là giả đó.""Chú giống tôi vậy, trước kia tôi cũng là giả đó, bây giờ mới là thật."Nghe câu này chú Kính liền nhìn chằm vào mắt cô:"Bây giờ con biết cách quyến rũ người khác, so với lúc nhỏ thì giống nhưng so với vài năm trước rất khác."Giao Giao bật cười:"Chú không thích tôi thế này à?""Không có, chú biết con bị hoàn cảnh bắt buột nên mới phải như thế.

Chỉ là chú mong con đừng nhất thời bị những thứ trước mặt làm mất đi sự vui vẻ của chính mình.

Chú là người chung thủy, một khi đã yêu rồi thì rất khó bỏ, chú chỉ mong con đừng coi chú như món đồ chơi để lợi dụng rồi sau khi hết giá trị thì vứt bỏ, chú sợ lắm."Nghe câu này tự nhiên cô lại thấy hơi chột dạ, nhớ lại lúc ban đầu cố tình khơi gợi chú hãy yêu mình chính là cô, cô lại hơi thấy có chút trách nhiệm.

Dằn lòng lại một chút, cô dùng lời thật lòng nhất của mình để đáp lại:"Thật ra chú đối với tôi từ lúc đầu đã có một vị trí nhất định trong lòng rồi.

Nếu sau này mối quan hệ của tôi và Gia Nguyên rạn nứt, người đàn ông tôi chọn để đi tiếp nửa đời sau sẽ là chú.

Chú không biết trong mắt tôi chú đàn ông, bản lĩnh, vững chãi và đáng tin cậy như thế nào đâu.

Nếu so chú với Gia Nguyên, Gia Nguyên không đáng tin bằng chú, bản lĩnh cũng không đủ.

Chú lo tôi sẽ bỏ chú là lo xa rồi, trái lại là tôi sợ chú sẽ bỏ rơi tôi.

Ở căn nhà đó chỉ có mỗi chú là bênh vực cho tôi, mất chú rồi tôi chả còn ai cả."Nghe những lời này chú Kính thật sự cảm động đến sắp rơi nước mắt, chú đưa tay nắm lấy tay cô ở trên bàn, đôi mắt chân thành nhìn cô:"Nếu con sớm nói cho chú biết con cũng từng thích chú thì chú có thế nào cũng sẽ bảo vệ con.

Đều tại chú vô dụng, bắt con chịu dày vò của Gia Nguyên như vậy, đời này của con bị chú hại rồi."Giao Giao cười nhẹ, lấy tay còn lại đặt lên tay chú, nói:"Không đâu, đây là cái giá tôi phải trả cho món nợ của mình, tôi không trách chú không bảo vệ tôi..

Tôi mang thai rồi, ông trời lại thương xót tính toán cho tôi con đứa con gái, bây giờ Gia Nguyên không cần con gái, vậy đứa con này chính xác là thuộc về mình tôi.

Chú là người tốt như vậy, tôi tin mình chọn đúng người làm cha cho con mình rồi."Chú Kính xúc động đến mức không tả nổi, lòng chú nức nở ôm chầm lấy cô, nếu không có cặp kính áp tròng trong mắt thì chắc chú đã khóc thật rồi.

Trong lúc họ ôm nhau, đứa bé trong bụng cô lại đạp mạnh như đang muốn vui đùa cùng vậy, chú sờ tay lên bụng cô và cảm nhận được đứa bé đó, chưa bao giờ chú thiêng liêng đến thế, đối với một người mắc bệnh vô sinh thì được có một đứa trẻ gọi mình là cha cũng quá đủ rồi..Một lúc lâu sau, ly nước của hai người cũng đã cạn, cả hai lại cùng nhau trở về nhà.

Trên đường về họ luôn nắm tay nhau, cảm giác như một cặp đôi hạnh phúc quang minh chính đại công khai với mọi người.

Người ngoài nhìn vào ai cũng nghĩ chú là cha của cái thai trong bụng Giao Giao khiến chú lần đầu tiên cảm nhận được một chút gì đó danh dự của một người đàn ông.Kể từ hôm đó, họ ngày càng thắm thiết và nói chuyện với nhau nhiều hơn, chỉ cần có cơ hội ở riêng là họ lại vui cười hạnh phúc như một đôi vợ chồng đang háo hức chờ ngày sinh linh nhỏ bé ra đời.Sau đó mấy ngày, chú Kính lại dẫn Giao Giao đi khám thai.

Lúc khám xong rồi họ trốn nhau đi ăn buffet hải sản.

Hai người hí hửng mặc đồ đôi đi vào, trong quán không ngờ lại có khuyến mãi cho các cặp đôi và phụ nữ mang thai, họ không những được giảm giá mà con được tặng một đôi gấu bông.

Đi ăn mà được giảm giá là thấy vui rồi, chú và Giao Giao ăn rất nhiệt tình, ăn đến no căng cả bụng rồi nghỉ giữa hiệp chờ ăn đợt sau.

Chưa bao giờ mà cô ăn no như vậy, cô ngồi cạnh chú Kính vỗ bụng cười, nói:"No quá rồi, không biết có nên ăn tiếp không nhỉ? Ha ha."Chú Kính cầm khăn giấy giúp cô lau miệng rồi cẩn thận đút nước cho cô, chú cũng đang rất vui, mồm không khép lại được, chú nói:"Đi vài vòng là đói lại ngay ấy mà, con ăn hải sản ngán chưa? Nếu ngán chúng ta chuyển qua ăn đồ nướng hay ăn lẩu gì đó.""Con thèm đồ chua.

Ở đây có chỗ nào ăn xoài hay cóc gì không?""Xoài hả? Hình như đâu có nhà hàng nào bán xoài.

Hay là..""Hay là thế nào?"Mắt chú lóe lên chút tinh anh, chú định đứng dậy kéo cô đi thì bất ngờ có một người đàn ông đeo máy ảnh đi tới trước mặt họ rồi đưa cho họ một tấm hình được đống khung rất cẩn thận, vui vẻ nói:"Tôi là nghiếp ảnh gia, vừa nãy chụp được một tấm ảnh của anh chị, bây giờ tôi tặng lại khoảnh khắc đó anh chị đó."Chú Kính cầm tấm hình có hơi bất ngờ một chút, ở trong đó là hình chụp khoảng khắc chú và Giao Giao nhìn nhau nói chuyện lúc mới nãy, trên môi hai người đều cười và đôi mắt nhìn nhau ánh lên sự hạnh phúc.

Chú Kính tự nhiên rất quý tấm hình này, chú đứng dậy gật đầu cảm ơn nhiếp ảnh gia đó.

Sau khi nhiếp ảnh gia rời đi, chú thích thú đưa hình cho Giao Giao xem, cô vừa nhìn đã thấy đây là một khoảnh khắc quý giá và rất đẹp.

Nhờ tấm hình này mà cô mới biết cô hạnh phúc khi ở cạnh chú như thế nào và còn nhận ra cả ánh mắt dịu dàng của chú.

Không giấu được niềm vui, cô choàng tay lên vai chú, hí hửng chọc ghẹo:"Ánh mắt của chú nhìn lộ liễu quá nhe.

Sợ người ta không biết chú yêu tôi à?"Chú Kính đỏ mặt: "Đâu có lộ vậy, tại bức hình này sao đâu á! Chú nhìn con bình thường mà, tự nhiên vào ảnh cái nó ra vậy.""Phải không đó? Hay là yêu đến mức không thể kiểm soát được rồi? Tôi biết tôi đẹp mà, chú có thích thì cũng không có gì lạ."Nói rồi, cô thu tay lại đánh vào ngực chú một cái.

Cái đánh này đau nhưng lại khiến chú thích, con tim cũng nhảy loạn xạ.

Chú cứ sờ tay lên ngực mình rồi tự cười..

Chapter
1 Chương 1: Biến Cố Lớn
2 Chương 2: Khốn Khổ
3 Chương 3: Không Ngờ Lại Có Ngày Này
4 Chương 4: Vào Nhà Người Lạ
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10: Cậu Chủ Lớn Rồi!
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18: Tệ Hại!
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22: Muốn Trốn Không Dễ
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33: Sự Việc Không Lường Trước
34 Chương 34
35 Chương 35: Chẳng Phải Mọi Thứ Đều Vì Tiền Sao
36 Chương 36: Bản Năng Sinh Tồn Ép Tôi Phải Luôn Diễn
37 Chương 37: Anh Ấy Về Rồi Tôi Chẳng Muốn Ở Lại Nữa
38 Chương 38: Liều Lần Nữa Liệu Có Thành Công Không
39 Chương 39: Xem Ra Tôi Đã Sai Khi Đặt Hạnh Phúc Vào Một Gã Đàn Ông Đê Hèn
40 Chương 40: Liệu Pháp Bảo Vệ Mình Là Hãy Nói Dối Nhiều Nhất Có Thể
41 Chương 41: Rõ Ràng Là Tình Thân
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44: Sợ Chết Tôi Rồi!
45 Chương 45: Quá Đáng Ghét!
46 Chương 46: Liều Mạng Lần Thứ N
47 Chương 47: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
48 Chương 48: Lộ Đuôi
49 Chương 49: Thuyết Phục Bằng Quyền Lực Liệu Tốt Chăng
50 Chương 50: Tình Cảm Bấy Lâu Hóa Ra Đều Là Rẻ Tiền
51 Chương 51: Khó Lòng Vui Vẻ
52 Chương 52: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
53 Chương 53: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
54 Chương 54: Vì Đâu Ra Nỗi Này
55 Chương 55: Vì Đâu Ra Nỗi Này
56 Chương 56: Vì Đâu Nỗi Này
57 Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
58 Chương 58: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
59 Chương 59: Có Lẽ Họ Đúng
60 Chương 60: Thuyết Phục Bằng Tiền Tốt Chăng
61 Chương 61: Thất Vọng Này Do Tôi Tự Tạo
62 Chương 62: Đều Do Tôi Tự Tạo
63 Chương 63: Chuyện Gì Nên Đến Cũng Đến
64 Chương 64: Dừng Lại!
65 Chương 65: Thật Sự Chẳng Còn Gì
66 Chương 66: Tự Nhủ Phải Luôn Vui Vẻ
67 Chương 67: Tự Nhủ Bản Thân Phải Vui Vẻ
68 Chương 68: Tự Tìm Niềm Vui Cho Mình
69 Chương 69: Tự Tìm Niềm Vui Cho Chính Mình
70 Chương 70: Chẳng Có Lý Do Gì Để Một Lòng Một Dạ
71 Chương 71: Coi Như Một Cơn Ác Mộng
72 Chương 72: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
73 Chương 73: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
74 Chương 74: Có Chút Đắng Lòng
75 Chương 75: Có Chút Điên Dại
76 Chương 76: Không Vờ Điên Có Khi Lại Điên Thật
77 Chương 77: Thời Gian Sau Đều Là Điên Dại Để Sống
78 Chương 78: Chốn Bình Yên Mà Năm Xưa Tôi Bỏ Lỡ
79 Chương 79: Tôi Đi Tìm Gì Trong Khi Người Cần Tìm Luôn Ở Bên Tôi
80 Chương 80: Khao Khát Của Tôi Là Sớm Xa Cậu
81 Chương 81: Công Việc Thường Nhật
82 Chương 82: Nỗi Khổ Đã Sớm Đoán Được
83 Chương 83: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
84 Chương 84: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
85 Chương 85: Là Định Mệnh Sao
86 Chương 86: Là Do Ý Trời
87 Chương 87: Làm Người Sống Ở Đời Phải Biết Tìm Đường Lui Trước
88 Chương 88: Thứ Nghĩ Là Không Nên Đến Không Ngờ Giờ Thành Động Lực Sống
89 Chương 89: Tình Yêu Đáng Trân Quý
90 Chương 90: Người Đàn Ông Tự Lực Không Bao Giờ Là Người Đơn Giản
91 Chương 91: Khi Người Đàn Ông Điềm Đạm Bày Mưu
92 Chương 92: Khoảng Thời Gian Phóng Đãng
93 Chương 93: Thời Khắc Quyết Định
94 Chương 94: Giữa Chúng Ta Luôn Có Một Người Cản Đường
95 Chương 95: Nổi Đắng Đo
96 Chương 96: Chọn Đúng Người Thế Giới Sẽ Tốt Đẹp Lên
97 Chương 97: Chọn Đúng Người Không Sợ Không Được Yêu Thương
98 Chương 98: Có Lẽ Ghen Rồi!
99 Chương 99: Có Lẽ Ghen Rồi!
100 Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo
101 Chương 101: Xong Nhiệm Vụ Rồi
102 Chương 102: Dành Cho Người Xứng Đáng
103 Chương 103: Biến Cố Lại Đến
104 Chương 104: Sự Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
105 Chương 105: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
106 Chương 106: Xung Đột
107 Chương 107: Xung Đột
108 Chương 108: Hà Khắc
109 Chương 109: Khổ Tâm
110 Chương 110: Dục Vọng
111 Chương 111: Hạnh Phúc Duy Nhất Còn Sót Lại
112 Chương 112: Hai Thái Cực Của Cảm Xúc
113 Chương 113: Lòng Dạ Con Người
114 Chương 114: Lòng Dạ Con Người
115 Chương 115: Lòng Dạ Con Người
116 Chương 116: Lòng Dạ Con Người
117 Chương 117: Lòng Dạ Con Người
118 Chương 118: Còn Gì Luyến Lưu
119 Chương 119: Còn Gì Luyến Lưu
120 Chương 120: Đã Đến Hồi Kết
121 Chương 121: Đã Đến Hồi Kết
122 Chương 122: Cố Chấp Chỉ Càng Khiến Nhau Đau Khổ
123 Chương 123: Càng Cố Chấp Càng Khiến Nhau Đau Khổ
124 Chương 124: Níu Kéo Có Được Gì
125 Chương 125: Kẻ Bi Thương Kẻ Lại Hạnh Phúc
126 Chương 126: Còn Gì Ngoài Những Xót Xa
127 Chương 127: Hối Hận Muộn Màng
128 Chương 128: Cuộc Sống Mới Hành Trình Mới
129 Chương 129: Yên Ổn Chưa Bao Lâu
130 Chương 130: Kẻ Bám Đuôi
131 Chương 131: Kẻ Bám Đuôi
132 Chương 132: Kẻ Bám Đuôi
133 Chương 133: Kẻ Bám Đuôi
134 Chương 134: Kẻ Bám Đuôi
135 Chương 135: Kẻ Bám Đuôi
136 Chương 136: Kẻ Bám Đuôi
137 Chương 137: Kẻ Bám Đuôi
138 Chương 138: Kẻ Bám Đuôi
139 Chương 139: Kẻ Bám Đuôi
140 Chương 140
141 Chương 141: Kẻ Bám Đuôi
142 Chương 142: Kẻ Bám Đuôi
143 Chương 143: Kẻ Bám Đuôi
144 Chương 144: Kẻ Bám Đuôi
145 Chương 145: Kẻ Bám Đuôi
146 Chương 146: Kẻ Bám Đuôi
147 Chương 147: Kẻ Bám Đuôi
148 Chương 148: Kẻ Bám Đuôi
149 Chương 149
150 Chương 150: Kẻ Bám Đuôi
151 Chương 151: Kẻ Bám Đuôi
152 Chương 152: Kẻ Bám Đuôi
153 Chương 153: 153: Kẻ Bám Đuôi
154 Chương 154: 154: Kẻ Bám Đuôi
155 Chương 155: 155: Kẻ Bám Đuôi
156 Chương 156: 156: Kẻ Bám Đuôi
157 Chương 157: 157: Kẻ Bám Đuôi
158 Chương 158: 158: Kẻ Bám Đuôi
159 Chương 159: 159: Kẻ Bám Đuôi
160 Chương 160: 160: Kẻ Bám Đuôi
161 Chương 161: 161: Kẻ Bám Đuôi
162 Chương 162: 162: Kẻ Bám Đuôi
163 Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi
164 Chương 164: 164: Kẻ Bám Đuôi
165 Chương 165: 165: Kẻ Bám Đuôi
166 Chương 166: 166: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
167 Chương 167: 167: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
168 Chương 168: 168: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
169 Chương 169: 169: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Biến Cố Lớn
2
Chương 2: Khốn Khổ
3
Chương 3: Không Ngờ Lại Có Ngày Này
4
Chương 4: Vào Nhà Người Lạ
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10: Cậu Chủ Lớn Rồi!
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18: Tệ Hại!
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22: Muốn Trốn Không Dễ
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33: Sự Việc Không Lường Trước
34
Chương 34
35
Chương 35: Chẳng Phải Mọi Thứ Đều Vì Tiền Sao
36
Chương 36: Bản Năng Sinh Tồn Ép Tôi Phải Luôn Diễn
37
Chương 37: Anh Ấy Về Rồi Tôi Chẳng Muốn Ở Lại Nữa
38
Chương 38: Liều Lần Nữa Liệu Có Thành Công Không
39
Chương 39: Xem Ra Tôi Đã Sai Khi Đặt Hạnh Phúc Vào Một Gã Đàn Ông Đê Hèn
40
Chương 40: Liệu Pháp Bảo Vệ Mình Là Hãy Nói Dối Nhiều Nhất Có Thể
41
Chương 41: Rõ Ràng Là Tình Thân
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44: Sợ Chết Tôi Rồi!
45
Chương 45: Quá Đáng Ghét!
46
Chương 46: Liều Mạng Lần Thứ N
47
Chương 47: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
48
Chương 48: Lộ Đuôi
49
Chương 49: Thuyết Phục Bằng Quyền Lực Liệu Tốt Chăng
50
Chương 50: Tình Cảm Bấy Lâu Hóa Ra Đều Là Rẻ Tiền
51
Chương 51: Khó Lòng Vui Vẻ
52
Chương 52: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
53
Chương 53: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
54
Chương 54: Vì Đâu Ra Nỗi Này
55
Chương 55: Vì Đâu Ra Nỗi Này
56
Chương 56: Vì Đâu Nỗi Này
57
Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
58
Chương 58: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
59
Chương 59: Có Lẽ Họ Đúng
60
Chương 60: Thuyết Phục Bằng Tiền Tốt Chăng
61
Chương 61: Thất Vọng Này Do Tôi Tự Tạo
62
Chương 62: Đều Do Tôi Tự Tạo
63
Chương 63: Chuyện Gì Nên Đến Cũng Đến
64
Chương 64: Dừng Lại!
65
Chương 65: Thật Sự Chẳng Còn Gì
66
Chương 66: Tự Nhủ Phải Luôn Vui Vẻ
67
Chương 67: Tự Nhủ Bản Thân Phải Vui Vẻ
68
Chương 68: Tự Tìm Niềm Vui Cho Mình
69
Chương 69: Tự Tìm Niềm Vui Cho Chính Mình
70
Chương 70: Chẳng Có Lý Do Gì Để Một Lòng Một Dạ
71
Chương 71: Coi Như Một Cơn Ác Mộng
72
Chương 72: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
73
Chương 73: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
74
Chương 74: Có Chút Đắng Lòng
75
Chương 75: Có Chút Điên Dại
76
Chương 76: Không Vờ Điên Có Khi Lại Điên Thật
77
Chương 77: Thời Gian Sau Đều Là Điên Dại Để Sống
78
Chương 78: Chốn Bình Yên Mà Năm Xưa Tôi Bỏ Lỡ
79
Chương 79: Tôi Đi Tìm Gì Trong Khi Người Cần Tìm Luôn Ở Bên Tôi
80
Chương 80: Khao Khát Của Tôi Là Sớm Xa Cậu
81
Chương 81: Công Việc Thường Nhật
82
Chương 82: Nỗi Khổ Đã Sớm Đoán Được
83
Chương 83: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
84
Chương 84: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
85
Chương 85: Là Định Mệnh Sao
86
Chương 86: Là Do Ý Trời
87
Chương 87: Làm Người Sống Ở Đời Phải Biết Tìm Đường Lui Trước
88
Chương 88: Thứ Nghĩ Là Không Nên Đến Không Ngờ Giờ Thành Động Lực Sống
89
Chương 89: Tình Yêu Đáng Trân Quý
90
Chương 90: Người Đàn Ông Tự Lực Không Bao Giờ Là Người Đơn Giản
91
Chương 91: Khi Người Đàn Ông Điềm Đạm Bày Mưu
92
Chương 92: Khoảng Thời Gian Phóng Đãng
93
Chương 93: Thời Khắc Quyết Định
94
Chương 94: Giữa Chúng Ta Luôn Có Một Người Cản Đường
95
Chương 95: Nổi Đắng Đo
96
Chương 96: Chọn Đúng Người Thế Giới Sẽ Tốt Đẹp Lên
97
Chương 97: Chọn Đúng Người Không Sợ Không Được Yêu Thương
98
Chương 98: Có Lẽ Ghen Rồi!
99
Chương 99: Có Lẽ Ghen Rồi!
100
Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo
101
Chương 101: Xong Nhiệm Vụ Rồi
102
Chương 102: Dành Cho Người Xứng Đáng
103
Chương 103: Biến Cố Lại Đến
104
Chương 104: Sự Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
105
Chương 105: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
106
Chương 106: Xung Đột
107
Chương 107: Xung Đột
108
Chương 108: Hà Khắc
109
Chương 109: Khổ Tâm
110
Chương 110: Dục Vọng
111
Chương 111: Hạnh Phúc Duy Nhất Còn Sót Lại
112
Chương 112: Hai Thái Cực Của Cảm Xúc
113
Chương 113: Lòng Dạ Con Người
114
Chương 114: Lòng Dạ Con Người
115
Chương 115: Lòng Dạ Con Người
116
Chương 116: Lòng Dạ Con Người
117
Chương 117: Lòng Dạ Con Người
118
Chương 118: Còn Gì Luyến Lưu
119
Chương 119: Còn Gì Luyến Lưu
120
Chương 120: Đã Đến Hồi Kết
121
Chương 121: Đã Đến Hồi Kết
122
Chương 122: Cố Chấp Chỉ Càng Khiến Nhau Đau Khổ
123
Chương 123: Càng Cố Chấp Càng Khiến Nhau Đau Khổ
124
Chương 124: Níu Kéo Có Được Gì
125
Chương 125: Kẻ Bi Thương Kẻ Lại Hạnh Phúc
126
Chương 126: Còn Gì Ngoài Những Xót Xa
127
Chương 127: Hối Hận Muộn Màng
128
Chương 128: Cuộc Sống Mới Hành Trình Mới
129
Chương 129: Yên Ổn Chưa Bao Lâu
130
Chương 130: Kẻ Bám Đuôi
131
Chương 131: Kẻ Bám Đuôi
132
Chương 132: Kẻ Bám Đuôi
133
Chương 133: Kẻ Bám Đuôi
134
Chương 134: Kẻ Bám Đuôi
135
Chương 135: Kẻ Bám Đuôi
136
Chương 136: Kẻ Bám Đuôi
137
Chương 137: Kẻ Bám Đuôi
138
Chương 138: Kẻ Bám Đuôi
139
Chương 139: Kẻ Bám Đuôi
140
Chương 140
141
Chương 141: Kẻ Bám Đuôi
142
Chương 142: Kẻ Bám Đuôi
143
Chương 143: Kẻ Bám Đuôi
144
Chương 144: Kẻ Bám Đuôi
145
Chương 145: Kẻ Bám Đuôi
146
Chương 146: Kẻ Bám Đuôi
147
Chương 147: Kẻ Bám Đuôi
148
Chương 148: Kẻ Bám Đuôi
149
Chương 149
150
Chương 150: Kẻ Bám Đuôi
151
Chương 151: Kẻ Bám Đuôi
152
Chương 152: Kẻ Bám Đuôi
153
Chương 153: 153: Kẻ Bám Đuôi
154
Chương 154: 154: Kẻ Bám Đuôi
155
Chương 155: 155: Kẻ Bám Đuôi
156
Chương 156: 156: Kẻ Bám Đuôi
157
Chương 157: 157: Kẻ Bám Đuôi
158
Chương 158: 158: Kẻ Bám Đuôi
159
Chương 159: 159: Kẻ Bám Đuôi
160
Chương 160: 160: Kẻ Bám Đuôi
161
Chương 161: 161: Kẻ Bám Đuôi
162
Chương 162: 162: Kẻ Bám Đuôi
163
Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi
164
Chương 164: 164: Kẻ Bám Đuôi
165
Chương 165: 165: Kẻ Bám Đuôi
166
Chương 166: 166: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
167
Chương 167: 167: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
168
Chương 168: 168: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
169
Chương 169: 169: Nỗi Đau Hằn Trong Tim