Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu

Thẩm Lan vội vã đi vào trong phòng bệnh, thấy Mộng Tịch còn đang nằm ngủ, bà ta lay mạnh cô dậy.
“Chu Mộng Tịch, mau dậy, nhanh lên.”
Cô dù đang rất mệt nhưng vẫn miễn cưỡng ngồi dậy.

Cô đoán bà ta không phải có ý tốt đến hỏi hăn mình, ắt hẳn là có chuyện gì gấp.
“Một lát nữa Trác Phong sẽ đến đây.

Chu Mộng Tịch, cô phải biết là ông ấy tuổi cao, lắm bệnh trong người.

Chuyện gì cần nói thì nói, không nên nói thì đừng nói, tránh để ông ấy tức giận mà sinh thêm bệnh.”
Hóa ra Thẩm Lan đến đây để chặn miệng cô trước, sợ cô nói gì linh tinh mà ảnh hưởng đến bà ta.

Nhưng với những chuyện xấu hổ thế này, Mộng Tịch cũng không định nói cho ai cả.
“Tôi biết rồi.”
Cô nói xong lại nằm xuống.

Thẩm Lan thấy vậy yên tâm đi ra ngoài, một lúc sau lại quay trở lại phòng cùng với Tề Trác Phong và Thẩm Tình.
“Mộng Tịch, sao con lại ra nông nổi này.” Tề Trác Phong vừa vào đã tỏ ra vô cùng lo lắng.

Cô ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường, gương mặt cố tỏ ra vui vẻ nhất có thể.
“Cha, là do con không cẩn thận mà trượt chân ngã trong phòng tắm.

Đã để người phải lo lắng nhiều rồi.”
Mộng Tịch lơ đễnh nhìn đi chỗ khác, tránh để Tề Trác Phong nhìn ra điểm gì khác thường.

Không biết ông ta có tin hay không, nhưng cũng không gặng hỏi thêm điều gì nữa.
“Mộng Tịch, con phải cố gắng nghỉ ngơi cho tốt nhé.”
Cô gật nhẹ đầu, trong lòng rất cảm kích.

Trên dưới Tề gia, có lẽ chỉ có Tề Trác Phong là quan tâm đến cô nhất.
“Thẩm Tình, một lát nữa con ở đây chăm sóc cho Mộng Tịch đi.

Tuy ta đã liên lạc với Khang Vũ rồi, nhưng hôm nay nó có một cuộc họp quan trọng, e là sẽ đến trễ.”
“Cha, chị ta cứ để y tá chăm sóc là được rồi.” Thẩm Tình lay lay cánh tay Tề Khang Vũ, tỏ ý không bằng lòng.
“Con đâu có bận làm gì? Cứ xem như hôm nay ở lại trò chuyện với Mộng Tịch, giúp con bé đỡ buồn đi.”
Chuyện mà Tề Trác Phong đã quyết, không ai có thể thay đổi được.

Thẩm Lan liền nói mấy câu với Thẩm Tình, ngụ ý khuyên cô ta nên ở lại.
Ba người nhà họ Tề ở lại thêm một lúc nữa, hai người kia ra về, chỉ một mình Thẩm Tình ở lại.
Cô ta cũng không làm gì, cả buổi cứ ngồi lì trên ghế nghịch điện thoại.

Trời tối, cô ta gọi một đống đồ ăn dầu mỡ giao đến tận phòng bệnh, còn miễn cưỡng mua cho Mộng Tịch một hộp cháo trắng.
“Của chị đó, ăn đi.”
Thẩm Tình đặt hộp cháo lên bàn, cạnh giường bệnh.

Cô ta thì ngồi ở ghế, mở hết đống thức ăn kia ra, vừa ăn vừa xem phim trên điện thoại.

Mùi đồ ăn nồng nặc cùng với tiếng ồn ào khiến Mộng Tịch vừa buồn nôn, vừa đau đầu.
Cô mở hộp cháo ra, ăn được một muỗng đã không nuốt nổi nữa liền đóng lại.

Thẩm Tình thấy thế thì lại gần, cô ta cau mày, tay giật mạnh nắp hộp chào ra, cầm lên:

“Chị mau ăn hết đi, đừng để người khác nói tôi ngược đãi chị.”
“Tôi không ăn nổi, cô cứ để đó đi.”
“Đã lúc nào rồi còn giở cái thói tiểu thư như thế? Ăn..ăn hết đi cho tôi.” Thẩm Tình múc một muỗng cháo lớn, dù biết vẫn còn nóng nhưng vẫn cố nhét vào miệng Mộng Tịch.
Cô chống chế, quay đi chỗ khác liền bị cháo đổ văng ra khắp cổ áo.

Thẩm Tình không có ý dừng lại, cô ta cầm hộp cháo, đổ trực tiếp lên đầu Mộng Tịch.
“Để tôi xem cô giả vờ thanh tao được đến đâu?”
Đúng lúc đó, Dương Nghiêm đẩy cửa đi vào, anh định thay băng trên trán của Mộng Tịch.

Vốn công việc này là của y tá, nhưng anh lại muốn tự làm.
“Cô kia, cô làm gì vậy?”
Dương Nghiêm vừa hay chứng kiến được cảnh vừa rồi.

Anh nhanh chóng chạy lại, đẩy Thẩm Tình ra, sau đó lấy khăn lau cháo trên tóc và mặt cho Mộng Tịch.
Mộng Tịch cả quá trình không có phản ứng gì, cô cứ ngồi thẩn người ra, đôi mắt lờ đờ.

Dương Nghiêm nhìn mà thấy xót xa cho cô, anh bế cô ngồi xuống cuối giường, nơi còn sạch sẽ hơn chút.
“Đi ra ngoài.” Anh ra lệnh cho Thẩm Tình.
“Liên quan gì đến anh? Cứ lo làm bổn phận của mình đi, chuyện nhà chúng tôi không đến lượt tên bác sĩ què như anh chĩa mũi vào.”
Dương Nghiêm nắm chặt tay thành nắm đấm, ánh mắt sắc bén găm sâu vào đôi mắt Thẩm Tình.

Giọng nói đầy dứt khoát:
“Cô ấy là bệnh nhân của tôi, không những chữa trị, tôi còn phải bảo đảm cô ấy không gặp thêm phiền phức gì nữa.

Nếu cô không làm được việc gì tử tế thì ra khỏi đây đi, đừng làm phí công sức của người khác.”
Thẩm Lan cũng chẳng vừa, cô ta quát thẳng vào mặt anh:
“Anh là cái thá gì mà giáo huấn tôi? Có tin chỉ một cú điện thoại thôi, có thể khiến anh mất cái nghề này không?”
Đối phó với một con người trơ trẽn như vậy, sức chịu đựng của Dương Nghiêm có hạn.

Anh không đôi co thêm làm gì, trực tiếp gọi điện thoại cho bảo vệ cưỡng chế Thẩm Tình ra khỏi phòng.
“Nghe cho rõ, nếu không có sự cho phép của tôi, không được để cô ta vào phòng bệnh.” Anh nói với mấy người bảo vệ và y tá đang đứng ở đó.
Thẩm Tình bị hai người bảo vệ lực lưỡng giữ chặt thì liên tục gào thét, giãy nảy.

Đôi mắt trợn ngược lên nhìn Dương Nghiêm, thái độ xấc xược:
“Các người bỏ tôi ra.

Tên bác sĩ khốn khiếp kia, chuẩn bị cuốn gói cút khỏi cái bệnh viện này đi..”
Cô ta cuối cùng bị đưa đi, trả lại sự yên tĩnh cho phòng bệnh.

Dương Nghiêm gọi một y tá thay đồ cho Mộng Tịch, người khác thì đi thay ga giường mới, còn anh thì dọn dẹp đống hỗn độn mà Thẩm Tình để lại.

Chapter
1 Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2 Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3 Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4 Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5 Chương 5: Đợi
6 Chương 6: Tính Kế
7 Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8 Chương 8: Độc Ác
9 Chương 9: Tự Sát
10 Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12 Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13 Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14 Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15 Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16 Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17 Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18 Chương 18: Đem Đổ Đi
19 Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20 Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21 Chương 21: Dự Tiệc 1
22 Chương 22: Dự Tiệc 2
23 Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24 Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25 Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26 Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27 Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28 Chương 28: Phát Điện
29 Chương 29: Ám Hại
30 Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31 Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32 Chương 32: 32: Ảo Giác
33 Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34 Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35 Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36 Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37 Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38 Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39 Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40 Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41 Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42 Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43 Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44 Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45 Chương 45: 45: Bắt Cóc
46 Chương 46: 46: Lựa Chọn
47 Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48 Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49 Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50 Chương 50: 50: Tủi Thân
51 Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52 Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53 Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54 Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55 Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56 Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57 Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58 Chương 58: 58: Xô Xát
59 Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60 Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61 Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62 Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63 Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64 Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65 Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66 Chương 66: 66: Vạch Mặt
67 Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68 Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69 Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70 Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71 Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72 Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73 Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74 Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75 Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76 Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2
Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3
Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4
Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5
Chương 5: Đợi
6
Chương 6: Tính Kế
7
Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8
Chương 8: Độc Ác
9
Chương 9: Tự Sát
10
Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12
Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13
Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14
Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15
Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16
Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17
Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18
Chương 18: Đem Đổ Đi
19
Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20
Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21
Chương 21: Dự Tiệc 1
22
Chương 22: Dự Tiệc 2
23
Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24
Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25
Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26
Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27
Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28
Chương 28: Phát Điện
29
Chương 29: Ám Hại
30
Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31
Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32
Chương 32: 32: Ảo Giác
33
Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34
Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35
Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36
Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37
Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38
Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39
Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40
Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41
Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42
Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43
Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44
Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45
Chương 45: 45: Bắt Cóc
46
Chương 46: 46: Lựa Chọn
47
Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48
Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49
Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50
Chương 50: 50: Tủi Thân
51
Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52
Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53
Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54
Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55
Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56
Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57
Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58
Chương 58: 58: Xô Xát
59
Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60
Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61
Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62
Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63
Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64
Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65
Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66
Chương 66: 66: Vạch Mặt
67
Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68
Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69
Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70
Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71
Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72
Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73
Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74
Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75
Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76
Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp