Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!

Tiết tự học buổi tối kết thúc, Kiều Ảnh đi bộ về nhà. 

 Thời tiết cuối tháng 4 vẫn còn se lạnh, Kiều Ảnh sáng nay đã lục tung các ngăn tủ quần áo nhưng không thể tìm được một cái áo dài tay nào, lúc này cô vẫn phải mặc cái áo ngắn tay đã sử dụng được hai ba năm, vẫn may còn có áo khoác đồng phục. 

 Mưa vẫn đang nhẹ nhàng rơi, đêm nay gió thổi lạnh buốt. 

 Kiều Ảnh đút hai tay vào túi, thong thả đi về nhà. 

 Đi đến trước một chung cư cũ, cô chợt dừng lại, đèn đường phát ra ánh sáng yếu ớt. 

 “Nếu còn không ra tay thì tao sẽ về nhà đấy!” 

 Kiều Ảnh vừa dứt lời, bốn năm tên côn đồ ngạo mạn từ trong bóng tối bước ra, kẻ cầm đầu cầm điếu thuốc, tóc nhuộm xanh đỏ, nhe hàm răng vàng ra. 

 “Con nhỏ này cũng thông minh đấy!” 

 Kiều Ảnh lười phản ứng, chỉ ung dung đứng đó, chờ đợi mấy tên côn đồ tiến tới rồi vây quanh mình. 

 Kiều Ảnh biết mấy tên này, chính xác mà nói thì là người quen của nguyên chủ, mấy tên côn đồ này suốt ngày lảng vảng ở gần Thất Trung đòi tiền bảo kê của học sinh, học sinh Thất Trung rất sợ chúng, nguyên chủ cũng vậy. 

 “Tuổi còn nhỏ, nhưng can đảm đấy.” Tên cầm đầu nhìn Kiều Ảnh, thổi khói vào mặt cô: “Hơi béo chút, nhưng cũng khá xinh đẹp.” 

 Khóe miệng Kiều Ảnh hơi nhếch lên, trên mặt mang theo ý cười, nhưng ánh mắt lại toát ra sự lạnh lẽo: “Chưa có ai dám nhả khói vào mặt của tao đâu.” 

 Tên côn đồ vẫn chưa ý thức được nguy hiểm, nhìn thấy Kiều Ảnh bây giờ đã gầy đi rất nhiều, lộ ra các đường nét thanh thú trên khuôn mặt, nụ cười của hắn ta dần trở nên d@m đãng. 

 “Thật sao? Vậy sẽ như thế nào đây?” Tên côn đồ mở miệng với hàm răng vàng khè, vươn tay muốn chạm vào mặt Kiều Ảnh. 

 Vừa vươn tay thì đã bị một bàn tay trắng nõn đột nhiên tóm lấy. 

 Trông có vẻ như cô chẳng dùng tí sức lực nào cả, nhưng lại khiến tên côn đồ nhíu màu vì đau đớn. 

 Hắn muốn vùng ra, nhưng lại phát hiện mình căn bản không thể cử động được, đôi bàn tay tưởng chừng như yếu ớt lúc này lại giống một chiếc kìm kẹp chặt lấy tay hắn. 

 “Sẽ chết!” Kiều Ảnh nhàn nhạt nói ra hai chữ. 

 Giây tiếp theo, cô thêm chút lực xoay cánh tay của tên côn đồ, ngay lập tức tiếng gãy xương răng rắc vang lên. 

 Cô mạnh mẽ bẻ gãy tay của hắn ta. 

 “Ah!!!” 

 Dường như chỉ trong chớp mắt, bọn côn đồ bị kéo mạnh ngã rạp xuống đất, bọn chúng hiện tại không gãy tay thì cũng gãy chân, tiếng khóc lóc thảm thiết vang lên. 

 Kiều Ảnh thong thả đút hai tay vào túi rồi cúi xuống nhìn tên cầm đầu đang nằm trên đất với tứ chi vặn vẹo. 

 Cô nhấc chân giẫm mạnh lên ngực hắn: “Vui vẻ lên, tao bây giờ không tiện vứt xác nên tha cho mạng chó của tụi mày.” 

 “Ai kêu tụi mày tới?” 

 Tên côn đồ đau đến mức không nghe được Kiều Ảnh nói gì, chỉ biết la hét. 

 “Ai sai mày tới đây?” Kiều Ảnh kiên nhẫn hỏi lại, tiếp tục dùng sức ở dưới chân. 

 Tên côn đồ cảm thấy ngực mình như sắp bị giẫm nát, hắn hét lên: “Là...là học sinh của Thất Trung.” 

 Diệp Tinh Ninh. 

 Chỉ cần dùng ngón chân suy nghĩ cũng đoán ra là cô ta. 

 “Ngu xuẩn!” Kiều Ảnh chửi thầm trong lòng. 

 Trước đây đã tha cho cô ta một lần, vậy mà lần này cô ta còn muốn tìm chết, không biết sợ là gì. 

 Nếu vậy cô sẽ cho cô ta toại nguyện, dù là ám sát hay ra tay ở nơi công cộng, cô cũng có thể dễ dàng thần không hay quỷ không biết mà lấy mạng cô ta. 

 Tuy nhiên, cô ta không thể nào chết dễ dàng như vậy được. 

 Có rất nhiều cách để đối phó với loại người như cô ta. 

Chapter
1 Chương 1: Đồng quy vu tận
2 Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3 Chương 3: IQ Siêu việt
4 Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5 Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6 Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7 Chương 7: Cần giúp không?
8 Chương 8: Hướng đó!
9 Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10 Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11 Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12 Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13 Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14 Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15 Chương 15: Ăn cơm!
16 Chương 16: Cũng gần giống vậy
17 Chương 17: Bạn nào vậy?
18 Chương 18: Không phải trộm?
19 Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20 Chương 20: Xe không tệ.
21 Chương 21: Bị ngốc à?
22 Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23 Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24 Chương 24: Đợi đã!
25 Chương 25: Gấp gì chứ
26 Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27 Chương 27: Có thật là cô không
28 Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29 Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30 Chương 30: Biến mất?
31 Chương 31: Hay em trai?
32 Chương 32: Một trăm vạn
33 Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34 Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35 Chương 35: Cho hai đứa
36 Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37 Chương 37: quấy rối
38 Chương 38: nhất định rất đẹp
39 Chương 39: 0 điểm
40 Chương 40: Gian lận?
41 Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42 Chương 42: Trường học?
43 Chương 43: Cái gì?
44 Chương 44: Chứng cớ đâu?
45 Chương 45: Biết trước đáp án?
46 Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47 Chương 47: Tuy nói là đi
48 Chương 48: không quen ai cả
49 Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50 Chương 50: chạy trối chết
51 Chương 51: nhờ một chuyện
52 Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53 Chương 53: Không phải
54 Chương 54: hai người là một
55 Chương 55: Quá độc ác
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Đồng quy vu tận
2
Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3
Chương 3: IQ Siêu việt
4
Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5
Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6
Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7
Chương 7: Cần giúp không?
8
Chương 8: Hướng đó!
9
Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10
Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11
Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12
Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13
Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14
Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15
Chương 15: Ăn cơm!
16
Chương 16: Cũng gần giống vậy
17
Chương 17: Bạn nào vậy?
18
Chương 18: Không phải trộm?
19
Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20
Chương 20: Xe không tệ.
21
Chương 21: Bị ngốc à?
22
Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23
Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24
Chương 24: Đợi đã!
25
Chương 25: Gấp gì chứ
26
Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27
Chương 27: Có thật là cô không
28
Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29
Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30
Chương 30: Biến mất?
31
Chương 31: Hay em trai?
32
Chương 32: Một trăm vạn
33
Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34
Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35
Chương 35: Cho hai đứa
36
Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37
Chương 37: quấy rối
38
Chương 38: nhất định rất đẹp
39
Chương 39: 0 điểm
40
Chương 40: Gian lận?
41
Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42
Chương 42: Trường học?
43
Chương 43: Cái gì?
44
Chương 44: Chứng cớ đâu?
45
Chương 45: Biết trước đáp án?
46
Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47
Chương 47: Tuy nói là đi
48
Chương 48: không quen ai cả
49
Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50
Chương 50: chạy trối chết
51
Chương 51: nhờ một chuyện
52
Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53
Chương 53: Không phải
54
Chương 54: hai người là một
55
Chương 55: Quá độc ác