Chương 10: 10: Trưởng Thôn Thập Lý

“Thanh niên trí thức Lưu Dĩnh, ngươi và Vu Văn Lễ có quan hệ gì? Lời Bạch Kiều Kiều nói là thật sao?”
Nghe được có người hỏi mình ở trước mặt mọi người, Lưu Dĩnh thật sự xấu hổ vô cùng, đẩy mấy người xung quanh ra rồi ôm mặt bỏ chạy.

Lúc này không cần nói cũng biết, ánh mắt mọi người nhìn về phía Bạch Kiều Kiều đều tràn ngập thương hại.

Vu Văn Lễ thấy Lưu Dĩnh đi rồi, vội vàng nói:
"Ta có thể giải thích, ta và Lưu Dĩnh không có quan hệ như ngươi nghĩ, Kiều Kiều, ngươi hiểu lầm ta!"
Bạch Kiều Kiều cực kỳ khinh bỉ, nàng tận mắt nhìn thấy hai thân thể trắng nõn không một mảnh vải quấn vào nhau, thậm chí lúc ấy nàng còn đối diện với ánh mắt đờ đẫn của Lưu Dĩnh trong lúc ý loạn tình mê.

Vu Văn Lễ không phải giải thích cho nàng nghe mà là mạnh miệng cho quần chúng vây quanh xem, hắn dựa vào da mặt dày và việc Bạch Kiều Kiều không có chứng cứ trong tay.

"Ngươi và cô ấy có quan hệ gì thì mặc kệ các ngươi, không cần phải nói với ta.

Nhưng chuyện ngươi đẩy ta xuống biển…”
Bạch Kiều Kiều buông Thẩm Hành ra, nhìn thẳng vào Vu Văn Lễ, "Không phải ngươi muốn tìm công an sao? Bây giờ chúng ta lập tức đến cục công an nói cho ra lẽ!”

Vu Văn Lễ còn chưa kịp phản ứng, lúc này bên ngoài đám người đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn đầy nghiêm khắc:
“Cả đám vây quanh ở đây làm gì?! Dưới ruộng không có việc gì để làm?”
Trưởng thôn Lý Lập Đức nghe tin Thẩm Hành đánh người lập tức chạy tới.

Vừa lại đây thấy mặt Vu Văn Lễ sưng lên, lập tức nổi giận trừng mắt với Thẩm Hành:
"Thẩm Hành, có phải ngươi lại ngứa da không? Có tin ta cho ngươi đi dọn hố phân suốt một tháng không?!”
Trưởng thôn phê bình bừa bãi một trận khiến Thẩm Hành cắn răng, nắm đấm siết chặt, gân xanh trên cánh tay nổi lên.

Bạch Kiều Kiều vươn tay đặt lên nắm đấm của Thẩm Hành đang siết chặt, ý bảo hắn bình tĩnh lại một chút rồi nói với trưởng thôn:
"Không phiền trưởng thôn phạt hắn, chúng ta đang định đến cục công an nói cho rõ ràng.


Thẩm Hành bị Bạch Kiều Kiều giữ chặt tựa như một con chó lớn được chủ vuốt lông, hơi cúi đầu nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu Bạch Kiều Kiều, cái đuôi vô hình sau lưng đang phe phẩy không ngừng.

Vừa nghe báo công an, giọng Lý Lập Đức càng lớn hơn:
"Đến cục công an gì chứ?! Người đàng hoàng nào lại đến chỗ đó? Tiểu nha đầu ngươi gả cho Thẩm Hành thì cho rằng cánh mình cứng rồi đúng không?"

Trong đám người lập tức có người thay Bạch Kiều Kiều nói chuyện:
"Trưởng thôn, ngươi tới muộn nên không nghe toàn bộ câu chuyện.

Mấy ngày trước Bạch Kiều Kiều rơi xuống biển là vì bị Vu Văn Lễ đẩy xuống, đây chính là giết người đó, đi cục công an là đúng rồi!"
"Đi cục công an cái gì chứ, ngươi nói thì hay lắm, năm nay không cần xếp hạng đại đội tiên tiến nữa hả?!” Lý Lập Đức quát.

Nếu như thôn bọn họ xảy ra án lệ đánh nhau ẩu đả, thậm chí là giết người, danh hiệu đại đội tiên tiến đừng hòng rơi vào tay thôn bọn họ.

Lý Lập Đức tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra.

Bạch Kiều Kiều và Thẩm Hành không chỉ nổi danh ở trong thôn mà cả công xã đều biết tiếng, Lý Lập Đức đương nhiên có thành kiến với bọn họ, cho dù lúc này bọn họ không làm gì sai thì Lý Lập Đức cũng cảm thấy rất bất mãn.

Mọi người nghe Lý Lập Đức nói xong, đưa mắt nhìn nhau, cũng đều tắt lửa.

Năm ngoái thôn Hướng Dương được giải đại đội tiên tiến, được thưởng cho một con lợn.

Năm nay lúa mạch trong thôn bọn họ phát triển tốt nhất, giải đại đội tiên tiến năm nay rất có thể sẽ là của bọn họ.

Tới gần mùa thu hoạch, hơn nửa năm vất vả không thể đánh mất vì chuyện này!

Chapter
1 Chương 1: 1: Trở Về Năm 1976
2 Chương 2: 2: Tiểu Thư Giả
3 Chương 3: 3: Đói Đến Phát Khóc
4 Chương 4: 4: Ta Nhất Định Sẽ Đối Xử Tốt Với Ngươi
5 Chương 5: 5: Vợ Ngươi Chạy Kìa!
6 Chương 6: 6: Nam Nhân Cực Phẩm
7 Chương 7: 7: Hắn Giở Trò Lưu Manh Với Ta
8 Chương 8: 8: Được Đi Cục Công An Thôi
9 Chương 9: 9: Bạch Liên Hoa
10 Chương 10: 10: Trưởng Thôn Thập Lý
11 Chương 11: 11: Vậy Thì Xin Lỗi Đi
12 Chương 12: 12: Ai Đanh Đá
13 Chương 13: 13: Quỳ Xuống Xin Lỗi
14 Chương 14: 14: Cung Tiêu Xã
15 Chương 15: 15: Đưa Cơm Trưa Cho Ngươi
16 Chương 16: 16: Tốt Bụng Hiến Kế
17 Chương 17: 17: Thôn Bá Bị Vợ Mắng
18 Chương 18: 18: Nhị Tỷ Bạch Gia
19 Chương 19: 19: Đứng Ra Làm Chứng
20 Chương 20: 20: Bất Chấp Tất Cả
21 Chương 21: 21: Nhân Chứng Vật Chứng Có Đủ
22 Chương 22: 22: Quyết Không Cõng Cái Nồi Này
23 Chương 23: 23: Tam Ca Bạch Thế Ba
24 Chương 24: 24: Nam Nhân Của Nàng Rất Tàn Nhẫn
25 Chương 25: 25: Buổi Chiều Đột Nhiên Có Việc
26 Chương 26: 26: Thẩm Hành Tức Giận
27 Chương 27: 27: Ta Sống Vì Nàng
28 Chương 28: 28: Đi Làm Công Điểm
29 Chương 29: 29: Đào Đất Mà Ăn
30 Chương 30: 30: Nàng Rất Có Năng Lực
31 Chương 31: 31: Có Phải Hắn Đang Bị Ngược Đãi
32 Chương 32: 32: Vội Vàng Thu Hoạch
33 Chương 33: 33: Lúc Hắn Cười Càng Đáng Sợ Hơn
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi
35 Chương 35: 35: Bới Móc Gây Sự
36 Chương 36: 36: Đánh Cuộc
37 Chương 37: 37: Công Cụ Hiện Đại
38 Chương 38: 38: Người Có Học Quả Nhiên Khác Biệt
39 Chương 39: 39: Ngươi Phải Học Cách Tiết Kiệm
40 Chương 40: 40: Nàng Như Một Đứa Trẻ
41 Chương 41: 41: Mượn Công Cụ Làm Việc
42 Chương 42: 42: Không Thể Đánh Phụ Nữ
43 Chương 43: 43: Ta Sẽ Đối Xử Tốt Với Nàng Cả Đời
44 Chương 44: 44: Ta Đang Tìm Ngươi Đây
45 Chương 45: 45: Làm Giấy Cam Kết
46 Chương 46: 46: Không Hổ Là Vợ Ta!
47 Chương 47: 47: Sâu Mọt Của Công Xã
48 Chương 48: 48: Thiên Vị
49 Chương 49: 49: Không Thoả Hiệp
50 Chương 50: 50: Ta Có Ý Này
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Trở Về Năm 1976
2
Chương 2: 2: Tiểu Thư Giả
3
Chương 3: 3: Đói Đến Phát Khóc
4
Chương 4: 4: Ta Nhất Định Sẽ Đối Xử Tốt Với Ngươi
5
Chương 5: 5: Vợ Ngươi Chạy Kìa!
6
Chương 6: 6: Nam Nhân Cực Phẩm
7
Chương 7: 7: Hắn Giở Trò Lưu Manh Với Ta
8
Chương 8: 8: Được Đi Cục Công An Thôi
9
Chương 9: 9: Bạch Liên Hoa
10
Chương 10: 10: Trưởng Thôn Thập Lý
11
Chương 11: 11: Vậy Thì Xin Lỗi Đi
12
Chương 12: 12: Ai Đanh Đá
13
Chương 13: 13: Quỳ Xuống Xin Lỗi
14
Chương 14: 14: Cung Tiêu Xã
15
Chương 15: 15: Đưa Cơm Trưa Cho Ngươi
16
Chương 16: 16: Tốt Bụng Hiến Kế
17
Chương 17: 17: Thôn Bá Bị Vợ Mắng
18
Chương 18: 18: Nhị Tỷ Bạch Gia
19
Chương 19: 19: Đứng Ra Làm Chứng
20
Chương 20: 20: Bất Chấp Tất Cả
21
Chương 21: 21: Nhân Chứng Vật Chứng Có Đủ
22
Chương 22: 22: Quyết Không Cõng Cái Nồi Này
23
Chương 23: 23: Tam Ca Bạch Thế Ba
24
Chương 24: 24: Nam Nhân Của Nàng Rất Tàn Nhẫn
25
Chương 25: 25: Buổi Chiều Đột Nhiên Có Việc
26
Chương 26: 26: Thẩm Hành Tức Giận
27
Chương 27: 27: Ta Sống Vì Nàng
28
Chương 28: 28: Đi Làm Công Điểm
29
Chương 29: 29: Đào Đất Mà Ăn
30
Chương 30: 30: Nàng Rất Có Năng Lực
31
Chương 31: 31: Có Phải Hắn Đang Bị Ngược Đãi
32
Chương 32: 32: Vội Vàng Thu Hoạch
33
Chương 33: 33: Lúc Hắn Cười Càng Đáng Sợ Hơn
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi
35
Chương 35: 35: Bới Móc Gây Sự
36
Chương 36: 36: Đánh Cuộc
37
Chương 37: 37: Công Cụ Hiện Đại
38
Chương 38: 38: Người Có Học Quả Nhiên Khác Biệt
39
Chương 39: 39: Ngươi Phải Học Cách Tiết Kiệm
40
Chương 40: 40: Nàng Như Một Đứa Trẻ
41
Chương 41: 41: Mượn Công Cụ Làm Việc
42
Chương 42: 42: Không Thể Đánh Phụ Nữ
43
Chương 43: 43: Ta Sẽ Đối Xử Tốt Với Nàng Cả Đời
44
Chương 44: 44: Ta Đang Tìm Ngươi Đây
45
Chương 45: 45: Làm Giấy Cam Kết
46
Chương 46: 46: Không Hổ Là Vợ Ta!
47
Chương 47: 47: Sâu Mọt Của Công Xã
48
Chương 48: 48: Thiên Vị
49
Chương 49: 49: Không Thoả Hiệp
50
Chương 50: 50: Ta Có Ý Này