Chương 1: Trinh Hoa phu nhân

Edit: Han

Trong vòng ba tháng, tin tức quân vương lâm bệnh nặng sắp băng hà đã truyền khắp trên dưới Yến Quốc.

Bàng Cung hoa đào rực rỡ, nhưng Nhiễm Diên lại không có tâm trạng thưởng thức, bàn tay run rẩy cầm bức thư thiếu chút nữa té ngã ở dưới cây đào, xuân hoa sáng lạn đầy trời, trong mắt nàng lại là một mảnh trời đất quay cuồng.

"Phu nhân, Phu nhân không sao chứ?"

"Không sao."

Vẫy tay ý bảo cung nhân đang tiến lên lui xuống, Nhiễm Diên hít sâu vài hơi mới có thể cố gắng giữ vững thần trí, xuân hàn se lạnh lui đông lẫm(??), cung trang dày dặn trên người cũng không ngăn được nàng đổ một thân mồ hôi lạnh.

[ Vương đã triệu Công tử Quý Thịnh hồi kinh ]

"Nữ Âm, lập tức đi qua chỗ Công tử Trọng Tuyên, nói giờ Dậu ta sẽ ở Vọng Nguyệt đài chờ hắn."

Bước trên hành lang quay về Trường Hoa Điện, Nhiễm Diên cảm giác thấy bắp chân còn ẩn ẩn có chút nhũn ra. Sách sử ghi lại, Yến Vương băng hà vào mùng năm tháng tư, thời gian từ giờ đến lúc đó còn không đến một tháng, Yến Vương thế nhưng lại vào lúc bệnh nặng này triệu hồi Công tử Quý Thịnh, dụng ý trong việc này không khó để phỏng đoán.

Vào tẩm điện, Nhiễn Diện liền ném dải lụa trọng sa choàng nơi cổ tay, ngay cả ngọc bội ngọc tổ rung động bên hông cũng ném xuống trên mặt đất, may mà đã sớm cho cung nhân lui hết ra ngoài, bằng không thấy lần khác thường này của nàng chỉ sợ lại truyền ra là nàng bị bệnh điên đi.

"Sách của ta, sách của ta! Xong đời!"

Tráp bát bảo trang trí xà cừ mã não, nàng rốt cuộc tìm được quyển sách vẫn luôn bị chính mình cất giấu - "Xuân Thu - Chiến Quốc"

Hai năm trước, nàng chính là ôm quyển sách này xuyên đến nơi đây, bị Yến Vương đi săn quay về gặp, nhìn trúng nên mang về cung, phong làm Trinh Hoa phu nhân, có thể nói là một bước lên trời. Khó có được một lần xuyên qua, Nhiễm Diên phá lệ vô cùng yêu quý tính mạng.

Sách sử có ghi, sau khi Yến Linh Công băng hà, người kế vị tiếp theo chính là Tứ công tử Trọng Tuyên. Vì để có thể ở loạn thế Chiến quốc sống cho thật tốt, Nhiễm Diên rất nhanh liền xác định đứng ở trận doanh của Công tử Trọng Tuyên, an ổn ôm đùi.

Lúc đó Công tử Trọng Tuyên vì tranh trữ (tranh ngôi vương), quả thực là bốn bề giáp địch, bát phương gặp nạn, trong sáu người con của Yến Vương, y chưa hẳn đã là lựa chọn số một cho vương vị, tỷ như đệ đệ của y – Công tử Quý Thịnh, vô luận là văn tài võ nghệ, hay thủ đoạn trị quốc đều luôn ở phía trên y.

Mất công Nhiễm Diên phải dùng kế, làm Yến Vương sinh ra tâm chán ghét với Quý Thịnh, đem hắn đuổi ra khỏi kinh, lúc này Trọng Tuyên mới có cơ hội.

Nàng vẫn còn nhớ rõ ngày ấy Quý Thịnh rời kinh, Nhiễm Diên không khéo lại vô tình tương ngộ hắn, ánh mắt kia, cơ hồ là không hề gợn sóng như mặt nước phẳng lặng, thế nhưng không hề ảnh hưởng đến việc nàng nhìn ra bên trong đó là sát ý.

Cũng chính bởi một cái liếc mắt ấy, dọa đến Nhiễm Diện bị hoảng loạn nửa tháng ròng, may mà biết được Quý Thịnh sẽ không có ngày quay về kinh, thêm nữa Trọng Tuyên lại hứa sẽ dành Thái Hậu chi vị cho nàng, lúc ấy mới dần dần an tâm xuống.

Chỉ là, hiện tại thời điểm Yến Vương bệnh nặng sắp chết vô cùng quan trọng này, thế nhưng lại muốn đem Quý Thịnh triệu hồi về.

Nhìn giấy trắng mực đen giản thể của hiện đại, mặt trên rõ ràng viết Trọng Tuyên kế vị, Nhiễm Diên nghĩ có lẽ là do chính nàng sầu lo quá độ, Quý Thịnh người này tuy lợi hại, có điều sử sách đã ghi, sau này hắn sẽ bị bệnh sốt rét mà chết.

"May mắn may mắn, ông trời, ngàn vạn lần cũng không thể để Quý Thịnh lên làm vương nha....."

Hắn nếu làm vương, nhất định sẽ là một cái bạo quân tàn nhẫn thị huyết!

Han: Ở đây giải thích một chút cho các nàng hiểu rõ để tránh nhầm lẫn

Chương này nhắc đến "Vương" – Tức là Vua nha, không phải là vương gia hay gì đâu

Vương (hay vua) có chút khác biệt với Hoàng đế (hay Đế)

- Hoàng đế: là chủ của cả một quốc gia rộng lớn, cai quản cả thiên hạ, cũng vì thế mà được gọi là Thiên tử. (nôm na là Vua to)

- Vương: chỉ là làm chủ một vùng, về mặt tính chất thì nhỏ hơn Hoàng đế. (được coi là Vua nhỏ)

Bối cảnh trong truyện là thời buổi loạn thế, phân chia thành nhiều nước nhỏ, Yến Quốc là một nước nhỏ trong đó nên vua xưng là Vương. Có lẽ vì thế mà các con của Vương cũng cũng chỉ được tác giả đặt danh xưng "Công tử" chứ ko phải là Hoảng tử chăng?? ^^~

Chapter
1 Chương 1: Trinh Hoa phu nhân
2 Chương 2: Công tử Quý Thịnh
3 Chương 3: Trở thành tù binh
4 Chương 4: Lễ vật của Công tử Thịnh
5 Chương 5: Độc dược
6 Chương 6: Chiếm hữu nàng! Lộng khóc nàng!
7 Chương 7: Cưỡng bách sủng hạnh
8 Chương 8: Ngực nhũ A Diên
9 Chương 9: Huyệt nhi róc rách mật dịch
10 Chương 10: Côn thịt lớn thao lộng ở huyệt nhi
11 Chương 11: Cầu ta rút ra, đợi chút lại cắm nàng
12 Chương 12: Ngươi, ngươi biến thái!
13 Chương 13: Hàng đêm sênh ca u nam linh
14 Chương 14: Ngay cả Bổn vương cũng không muốn?
15 Chương 15: Đem chân nhỏ mở ra
16 Chương 16: Cắm đến tận cùng
17 Chương 17: A Diên, trên mặt đất tất cả đều là dâm thủy của nàng
18 Chương 18: Nàng là của ta, cả đời này!
19 Chương 19: Hắn cố chấp bá đạo
20 Chương 20: Có người quân tử, chẳng thể nào quên
21 Chương 21: Ban ngày tuyên dâm
22 Chương 22: Thật trướng, vào chậm một chút ~
23 Chương 23: Cự bổng nguyên cây cắm vào
24 Chương 24: Còn có thể chảy ra bao nhiêu nước ~
25 Chương 25: Không thể rời khỏi nơi này
26 Chương 26: Bên trong A Diên (H)
27 Chương 27: Đại Vương nói muốn lập hậu!
28 Chương 28: Ngươi muốn làm gì?
29 Chương 29: Hoan ái nơi vườn anh đào (H)
30 Chương 30: Bị hút thực thoải mái đi?
31 Chương 31: Bị cắm đến nước hoa loạn bắn
32 Chương 32: Tử cung tràn đầy tinh dịch cùng mật nước
33 Chương 33: Ngoan, hôm nay buông tha nàng
34 Chương 34: Để Bổn Vương ôm một cái cũng không được?
35 Chương 35: Đại Vương ghen
36 Chương 36: Dùng cái miệng nhỏ phía dưới đem nó ăn vào đi
37 Chương 37: Đem nơi này của A Diên trướng đầy
38 Chương 38: Cắm nàng! Thao nàng! (đạo cụ)
39 Chương 39: Cự long lấp đầy hoa lộ
40 Chương 40: Hài nhi xinh đẹp giống như A Diên
41 Chương 41: Chim gãy cánh
42 Chương 42: Thành công thoát đi
43 Chương 43: Liền để nàng làm vương hậu Yến quốc đi
44 Chương 44: (Phiên ngoại thịt) A Diên quả nhiên bị Bổn vương cắm tiểu
45 Chương 45: Tề Quốc Chung thị Tin
46 Chương 46: Đúc một cái khoá người bằng vàng cho Bổn vương
47 Chương 47: Đêm khuya bị bắt cóc
48 Chương 48: Vị hôn thê
49 Chương 49: Lại hồi Yến cung
50 Chương 50: A Diên không nhớ Bổn Vương sao?
51 Chương 51: Hắn biến thái vặn vẹo
52 Chương 52: Làm nàng, cắm nàng
53 Chương 53: Khoá vàng cầm tù
54 Chương 54: Thao mở, tiểu dâm phụ
55 Chương 55: Tinh dịch bắn vào bụng nhỏ của A Diên
56 Chương 56: Bạch ngọc anh đào
57 Chương 57: Anh đào nhét đầy nhục huyệt
58 Chương 58: Cưỡng chế mất khống chế
59 Chương 59: Cuộc đời này Bổn Vương chỉ cưới một người là nàng
60 Chương 60: Rốt cuộc là ai hư?
61 Chương 61: Bổn Vương còn chưa cắm vào đâu
62 Chương 62: Bị nó cắm vừa khóc lại kêu
63 Chương 63: Bọc côn thịt lớn của phu quân cho tốt
64 Chương 64: A Diên đến từ nơi nào?
65 Chương 65: Bổn Vương muốn lột da hắn
66 Chương 66: Bổn Vương chỉ thuộc về một mình A Diên
67 Chương 67: A Diên kêu thật dễ nghe
68 Chương 68: Lỗ nhỏ tao lãng bị cắm mở
69 Chương 69: Công cụ làm A Diên sung sướng (đạo cụ trói buộc)
70 Chương 70: Dâm nhạc chi vật (đạo cụ trói buộc)
71 Chương 71: Tiếp tục đút tiểu dâm nhi ăn nó (đạo cụ)
72 Chương 72: Ám sát
73 Chương 73: Thiên mệnh thuộc về Vương
74 Chương 74: Nếu ta chết
75 Chương 75: Cả đời chỉ chấp nhận một người nam nhân
76 Chương 76: A Diên cứ coi như Bổn Vương phát ngốc đi
77 Chương 77: Vậy liền dùng cái miệng nhỏ phía trên đi
78 Chương 78: Lại ngậm sâu thêm chút nữa
79 Chương 79: Nhục dục phóng đãng
80 Chương 80: Làm nàng lãng kêu, làm nàng sướng đến phát khóc
81 Chương 81: Tinh dịch nóng bỏng phun vào
82 Chương 82: Ăn ngon không?
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Trinh Hoa phu nhân
2
Chương 2: Công tử Quý Thịnh
3
Chương 3: Trở thành tù binh
4
Chương 4: Lễ vật của Công tử Thịnh
5
Chương 5: Độc dược
6
Chương 6: Chiếm hữu nàng! Lộng khóc nàng!
7
Chương 7: Cưỡng bách sủng hạnh
8
Chương 8: Ngực nhũ A Diên
9
Chương 9: Huyệt nhi róc rách mật dịch
10
Chương 10: Côn thịt lớn thao lộng ở huyệt nhi
11
Chương 11: Cầu ta rút ra, đợi chút lại cắm nàng
12
Chương 12: Ngươi, ngươi biến thái!
13
Chương 13: Hàng đêm sênh ca u nam linh
14
Chương 14: Ngay cả Bổn vương cũng không muốn?
15
Chương 15: Đem chân nhỏ mở ra
16
Chương 16: Cắm đến tận cùng
17
Chương 17: A Diên, trên mặt đất tất cả đều là dâm thủy của nàng
18
Chương 18: Nàng là của ta, cả đời này!
19
Chương 19: Hắn cố chấp bá đạo
20
Chương 20: Có người quân tử, chẳng thể nào quên
21
Chương 21: Ban ngày tuyên dâm
22
Chương 22: Thật trướng, vào chậm một chút ~
23
Chương 23: Cự bổng nguyên cây cắm vào
24
Chương 24: Còn có thể chảy ra bao nhiêu nước ~
25
Chương 25: Không thể rời khỏi nơi này
26
Chương 26: Bên trong A Diên (H)
27
Chương 27: Đại Vương nói muốn lập hậu!
28
Chương 28: Ngươi muốn làm gì?
29
Chương 29: Hoan ái nơi vườn anh đào (H)
30
Chương 30: Bị hút thực thoải mái đi?
31
Chương 31: Bị cắm đến nước hoa loạn bắn
32
Chương 32: Tử cung tràn đầy tinh dịch cùng mật nước
33
Chương 33: Ngoan, hôm nay buông tha nàng
34
Chương 34: Để Bổn Vương ôm một cái cũng không được?
35
Chương 35: Đại Vương ghen
36
Chương 36: Dùng cái miệng nhỏ phía dưới đem nó ăn vào đi
37
Chương 37: Đem nơi này của A Diên trướng đầy
38
Chương 38: Cắm nàng! Thao nàng! (đạo cụ)
39
Chương 39: Cự long lấp đầy hoa lộ
40
Chương 40: Hài nhi xinh đẹp giống như A Diên
41
Chương 41: Chim gãy cánh
42
Chương 42: Thành công thoát đi
43
Chương 43: Liền để nàng làm vương hậu Yến quốc đi
44
Chương 44: (Phiên ngoại thịt) A Diên quả nhiên bị Bổn vương cắm tiểu
45
Chương 45: Tề Quốc Chung thị Tin
46
Chương 46: Đúc một cái khoá người bằng vàng cho Bổn vương
47
Chương 47: Đêm khuya bị bắt cóc
48
Chương 48: Vị hôn thê
49
Chương 49: Lại hồi Yến cung
50
Chương 50: A Diên không nhớ Bổn Vương sao?
51
Chương 51: Hắn biến thái vặn vẹo
52
Chương 52: Làm nàng, cắm nàng
53
Chương 53: Khoá vàng cầm tù
54
Chương 54: Thao mở, tiểu dâm phụ
55
Chương 55: Tinh dịch bắn vào bụng nhỏ của A Diên
56
Chương 56: Bạch ngọc anh đào
57
Chương 57: Anh đào nhét đầy nhục huyệt
58
Chương 58: Cưỡng chế mất khống chế
59
Chương 59: Cuộc đời này Bổn Vương chỉ cưới một người là nàng
60
Chương 60: Rốt cuộc là ai hư?
61
Chương 61: Bổn Vương còn chưa cắm vào đâu
62
Chương 62: Bị nó cắm vừa khóc lại kêu
63
Chương 63: Bọc côn thịt lớn của phu quân cho tốt
64
Chương 64: A Diên đến từ nơi nào?
65
Chương 65: Bổn Vương muốn lột da hắn
66
Chương 66: Bổn Vương chỉ thuộc về một mình A Diên
67
Chương 67: A Diên kêu thật dễ nghe
68
Chương 68: Lỗ nhỏ tao lãng bị cắm mở
69
Chương 69: Công cụ làm A Diên sung sướng (đạo cụ trói buộc)
70
Chương 70: Dâm nhạc chi vật (đạo cụ trói buộc)
71
Chương 71: Tiếp tục đút tiểu dâm nhi ăn nó (đạo cụ)
72
Chương 72: Ám sát
73
Chương 73: Thiên mệnh thuộc về Vương
74
Chương 74: Nếu ta chết
75
Chương 75: Cả đời chỉ chấp nhận một người nam nhân
76
Chương 76: A Diên cứ coi như Bổn Vương phát ngốc đi
77
Chương 77: Vậy liền dùng cái miệng nhỏ phía trên đi
78
Chương 78: Lại ngậm sâu thêm chút nữa
79
Chương 79: Nhục dục phóng đãng
80
Chương 80: Làm nàng lãng kêu, làm nàng sướng đến phát khóc
81
Chương 81: Tinh dịch nóng bỏng phun vào
82
Chương 82: Ăn ngon không?