Chương 1: Hứa luật

Tháng mười, tiết trời cuối thu ở thành phố Giang vẫn còn nắng gắt.

Sau giữa trưa, thời tiết đột ngột thay đổi, gió nổi mây vần, những đám mây đen che kín bầu trời, chẳng bao lâu sau, tiếng sấm chớp ầm ầm, từng hạt mưa lớn như hạt đậu rơi xuống nền đất nóng hổi, khiến người qua đường cũng có thể nghe được âm thanh xèo xèo phát ra khi nước mưa chạm mặt đất.

Hứa Luật mới ở hiện trường trở về Cục, đã nghe thấy báo cáo Đội trưởng Tô tìm cô.

“Biết rồi!”

Cô sửa soạn lại một chút rồi mới đi 'phục lệnh’.

Thủ trưởng của là Tô Tử Khiêm, cái tên nghe thật tao nhã, thoạt nhìn có thể thấy là người có diện mạo đoan chính, khiêm tốn, nước da ngăm đen, môi hồng răng trắng. Nhưng tuyệt nhiên đừng để vẻ bề ngoài này của anh ta đánh lừa. Ai ở trong Cục cảnh sát của thành phố Giang nghe nhắc tới cái tên Tô Tử Khiêm thì như tiếng sét bên tai.

Từ lúc tốt nghiệp trường cảnh sát cho đến khi gia nhập đội hình sự đã phá không ít vụ án lớn.

Nhà họ Hứa và nhà họ Tô cũng xem như là thân quen.

Tô Tử Khiêm hơn cô ba tuổi, hai người lớn lên trong đại viện, có thể coi là thanh mai trúc mã, hiện tại hai người lại là đồng nghiệp, cùng công tác trong Cục cảnh sát thành phố Giang. Y theo lời bạn bè của Hứa Luật nói: Hai người này không đến được với nhau, quả thực thật có lỗi với đoạn tình duyên này .

Cốc! Cốc! Cốc!

“Mời vào.”

Giọng nam trầm ổn từ bên trong truyền ra.

Hứa Luật đẩy cửa vào.

Tô Tử Khiêm hiện tại là Đội trưởng đội cảnh sát hình sự, có phòng làm việc riêng.

“Tìm em có việc gì sao?”

Hứa Luật ngồi xuống cái ghế ở trước mặt, cách bàn làm việc, nhìn chăm chú người đã từng lớn lên bên cô. Ngày xưa gương mặt tuấn tú, trải qua mấy năm trong đội hình sự, anh lại điểm thêm nét cường tráng và lạnh lùng.

Trong Cục cảnh sát có không ít người ngầm gọi Tô Tử Khiêm là ‘Nam Thần’ của Cục cảnh sát, Hứa Luật lần đầu tiên nghe thấy biệt danh này liền hỏi lại ngay: Vậy ‘hoa’ của cục đâu?

Hai người quá thân quen, nên Tô Tử Khiêm không vòng vo mà vào thẳng vấn đề: “Hình như đã lâu em chưa được nghỉ ngơi?!”

“Không cần thiết.” Hứa Luật không hề suy nghĩ mà từ chối thẳng.

Tuy rằng tổ pháp y bây giờ không còn khan hiếm người như những năm sáu mươi, bảy mươi của thế kỷ trước, nhưng cũng không nhiều đến mức tùy tiện cắt bớt một người cũng không ảnh hưởng đến công việc.

Cũng không hề ít trường học có mở các ngành học liên quan ít nhiều đến bộ môn pháp y, nhưng từ lúc nhập học cho đến khi tốt nghiệp thì biến động khá nhiều, hơn phân nửa chuyển ngành nửa chừng thành kỹ thuật viên hoặc kế toán viên, số người kiên trì cho đến cuối cùng là rất ít.

Mà những người vừa tinh thông pháp y, vừa hiểu biết về điều tra hình sự quả là cực hiếm.

Tô Tử Khiêm nhíu mày: “Em có hiểu biết y học, hẳn là rõ ràng hơn ai hết mấy chữ làm việc kết hợp nghỉ ngơi nên viết như thế nào chứ!”

Hứa Luật nhếch miệng, không cãi lại.

“Vụ án đó, em đã tận lực rồi!”

Tô Tử Khiêm nhìn người con gái trước mắt, hai gò má trắng hồng, gương mặt tinh tế, không trang điểm chút nào. Tuy đã 26 tuổi nhưng nhìn qua không khác những kẻ mới chập chững bước chân vào đời là bao. Nếu nhìn vào gương mặt này nói rằng cô mới chỉ là sinh viên đại học chắc ối kẻ tin răm rắp.

“Dĩ nhiên là chưa đủ!”, Không thể nào cho hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật như vậy được.

Vụ án chính là vụ tai nạn giao thông xảy ra tuần trước.

Qua khám nghiệm và điều tra cho thấy, người gây tai nạn chính là Hàn Tư Minh, nghiêm trọng hơn là tai nạn xảy ra do say rượu lái xe, vậy mà cuối cùng lại chuyển thành vụ tai nạn giao thông bình thường, còn có người đứng ra nhận tội thay cho hắn. Hơn nữa, lại còn được gia đình người bị hại bãi nại, tự hòa giải ngoài tòa.

Tô Tử Khiêm thầm thở dài, cầm lấy phong bì trên bàn: “Hiện tại, nhà họ Hàn viết thư khiếu nại em!”

Hứa Luật nhướng cặp chân mày xinh đẹp.

“Khụ khụ!”, Tô Tử Khiêm hắng giọng, “Trong thư khiếu nại nói em tự ý hỏi cung Hàn Tư Minh, đã vượt quá chức trách của mình, hơn nữa những lời nói của em đã gây tổn thương không nhỏ đến tâm lý của Hàn Tư Minh.”

“Ha ha ha …”, Hứa Luật giật giật khóe miệng, ôm lấy cánh tay hừ lạnh: “Vậy chắc anh chưa cho họ biết ‘chị’ đây kiêm một lúc hai chức: Vừa là pháp y, vừa là cảnh sát hình sự. Còn nữa, cái tên súc sinh uống rượu lái xe mà cũng có thể bị một đứa con gái như em nói mấy câu làm tổn thương tinh thần sao?”

“Còn nữa …”, Tô Tử Khiêm nhìn lá thư khiếu nại trong tay, “Ngoại trừ tổn thương về mặt tinh thần họ còn kiện em đả thương thân thể của Hàn Tư Minh.”

“Vậy chắc bọn họ cũng không biết, vừa nhìn thấy đàn bà là cái tên súc sinh ấy quay về bản năng ngựa đực, còn dám mạnh miệng tuyên bố một đêm bảy lần cũng chẳng có nghĩa lý gì hết!”

Tô Tử Khiêm đặt lá thư khiếu nại xuống, rút ra một tập tài liệu khác từ chồng giấy tờ bên cạnh: “Đây là văn kiện cấp trên giao xuống.”

Hứa Luật nhận lấy, quét mắt rồi trở nên trầm mặc.

“Nếu như em không muốn …”, anh có thể lấy thân phận nhà họ Tô.

“Thôi quên đi!”, Hứa Luật nhướng mày, nhìn nhìn một lúc, sau đó gấp lại văn kiện: “Em đi! Mất công lại khiến anh khó xử.” Hơn nữa gần đây cô cũng cảm thấy cảm xúc tiêu cực của cô ngày càng tăng cao.

Tô Tử Khiêm rời khỏi bàn, vòng qua lại gần bên Hứa Luật, xoa đầu giống như đang vỗ về một đứa trẻ. Cô nhóc bướng bỉnh thế này tại sao lại có thể nuôi được mái tóc dài mềm mượt đến vậy: “Coi như nghỉ ngơi thư giãn đi!”

“Vâng!”

Hai người nói thêm vài câu, sau đó Hứa Luật đứng dậy rời đi, Tô Tử Khiêm nhịn không được tò mò hỏi: “Lúc đó em đã làm gì Hàn Tư Minh vậy?”

Hứa Luật chu miệng: “Em chỉ nói: Cho dù anh không mở miệng cũng không sao cả, chị đây còn có rất nhiều biện pháp ngụy tạo ra chứng cứ. Bây giờ miệng bên trên cạy không ra thì đợi vào phòng tạm giam tôi sẽ nhờ mấy ‘anh’ trong đó cạy ‘miệng bên dưới’.”

Tô Tử Khiêm nghẹn họng … chuyện này …

“Vậy cái vụ bị đả thương là sao?”

“… Nín!”

“Hả???”

“Hắn nói muốn đi vệ sinh, chị đây bắt hắn phải nín!”, Hứa Luật hừ hừ một tiếng, “Em còn nói: Nếu như không nhịn được để chị đây thắt cho ‘em’ cái nút bướm.” Nghĩ đến dáng vẻ sợ hãi của tên Hàn Tư Minh lúc đó, trong lòng cô thấy thoải mái hơn hẳn.

“Được rồi!”, Tô Tử Khiêm bái phục.

Hứa Luật không đợi tâm trạng sững sờ của Tô Tử Khiêm hồi phục, cô cầm lấy tập văn kiện rời đi: “Đi nhé!”

Tô Tử Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, quay trở về chỗ ngồi, được một lúc lâu sau không nhịn được cũng phải bật cười.

Cô nhóc này chẳng biết giữ mồm miệng.

Trong phòng làm việc không một ai nhìn thấy, Đội trưởng Tô Tử Khiêm đang cười lăn lê bò càng.

Ra khỏi văn phòng của Tô Tử Khiêm, Hứa Luật không còn duy trì được dáng vẻ thoải mái như vừa rồi, cả người cô ỉu xìu, khiến đồng nghiệp không thể không chú ý.

“Tiểu Hứa, Nam thần Tô Tử Khiêm tìm cậu có việc tốt gì sao?”

Mối quan hệ giữa Hứa Luật và Tô Tử Khiêm chẳng phải là bí mật gì trong Cục cảnh sát, không ít đồng nghiệp còn hi vọng bọn họ sớm thành một đôi.

Chỉ tiếc, bên nhau nhiều năm như vậy, một tia lửa điện cũng không thấy.

Thật ra, khi còn trẻ, Hứa Luật cũng có chút ảo tưởng với Tô Tử Khiêm. Dù sao Tô Tử Khiêm vừa đẹp trai lại biết chăm sóc cô, thêm vào đó Hứa Luật thuộc tuýp người ‘Mê vẻ bề ngoài điển hình’, nên tình yêu nảy mầm là chuyện không thể tránh khỏi. Cô cũng giống như những nữ sinh khác, làm mấy việc ngốc ngếch như đan khăn quàng cổ, hoặc tặng chocolate trong ngày lễ tình nhân.

Tô Tử Khiêm đều nhận hết, chưa bao giờ từ chối nhưng từ trước đến nay vẫn không có bất cứ thêm một biểu hiện gì.

Sau này khi ra ngoài xã hội, mầm tình yêu đó bị những bận rộn bon chen của cuộc sống làm cho héo úa dần, đến bây giờ cô đối với Tô Tử Khiêm không còn mảy may tâm tư nào nữa.

Tuy Tô Tử Khiêm vẫn chăm sóc cô không hề thay đổi, nhưng với Hứa Luật sự chăm sóc quan tâm này chẳng khác nào thứ tình cảm anh em, gắn bó khắng khít từ bé đến lớn.

“Chuyện tốt! Chuyện rất tốt!”, Hứa Luật ném tập văn kiện trong tay đưa cho Tiểu Giang, thỏa mãn trí tò mò của bọn họ.

“Hả??? ‘Văn kiện Điều động lên tỉnh tham gia giảng dạy đào tạo chuyên ngành pháp y’ … Sao họ cho chị làm giảng viên à?”, Tiểu Giang sau khi xem qua văn kiện thốt lên kinh ngạc: “Nhận lương của một chuyên gia, bây giờ còn thêm lương giảng dạy, rồi công tác phí … A a a a … Quả là chuyện tốt, chuyện tốt thế này chẳng bao giờ rơi trúng đầu em cơ chứ? Nam thần Tô Tử Khiêm thật bất công!”

“Lòng người thâm cao như biển trời!”, chị Hoàng từ phòng nghỉ bước ra vừa nghe mấy câu than vãn của Tiểu Giang, mở miệng châm chọc: “Lần sau Tiểu Hứa có giải phẫu tử thi thì mang tên nhóc này qua để mở mang kiến thức.”

Tiểu Giang ngượng ngùng sờ sờ mũi, mọi người không nhịn được cười ầm ĩ.

“Chuyện gì mà vui vậy?”, Thẩm Mộng từ bên ngoài đẩy cửa bước vào: “Ở ngoài cũng nghe thấy tiếng mọi người cười đùa!”

“Người đẹp Thẩm, bọn anh đang nói về sư tỷ của em.”

Trong Cục cảnh sát đàn ông chiếm đa số, Hứa Luật và Thẩm Mộng là hai trong số ít ỏi nữ cảnh viên ở đây. Hai người đều theo ngành pháp y. Thẩm Mộng có mái tóc dài, đôi mắt to, giống như người mẫu trong tạp chí bước ra. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, chắc không ai tin nổi cô lại là một bác sĩ pháp y.

Thẩm Mộng là sinh viên ưu tú nhất trong Viện Pháp Y của tỉnh. Pháp y chuyên sâu so với pháp y thông thường đương nhiên còn khó hơn nhiều. Phải học các khóa lý thuyết bao gồm sinh lý, sinh hóa, bệnh lý, ký sinh trùng, … Trong ba năm học, sinh viên khoa pháp y buộc phải hoàn tất các Chương trình học lý thuyết, sau đó đến các phòng ban pháp y, phòng khám để tìm kiếm cơ hội thực tập và kiến tập. Đến năm thứ tư, sẽ đến thực tập tại Phòng pháp y của Cục cảnh sát.

Thẩm Mộng từ kỳ nghỉ hè năm thứ ba đã đến Cục cảnh sát thành phố Giang để kiến tập. Năm nay là năm thứ tư, cô được thực tập dưới sự hướng dẫn của Hứa Luật.

Hứa Luật cảm thấy cô gái này khá hoạt bát, cũng khéo léo, năng lực rất tốt. Bây giờ cứ khi nào đến hiện trường cô đều cho Thẩm Mộng đi cùng, nếu không phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì chỉ nửa năm nữa Thẩm Mộng tốt nghiệp, chính thức trở thành một thành viên của Cục Cảnh sát thành phố Giang.

Thẩm Mộng chớp mắt: “Sư tỷ sao thế ạ? Có chuyện kinh thiên động địa gì sao?”

“Ừ!”, Tiểu Giang, “Sư tỷ em lần này thành giáo viên mất rồi!”

“Giáo viên???”, Thẩm Mộng kinh ngạc, "Xảy ra chuyện gì sao?”

Hứa Luật chỉ tập văn kiện trong tay Tiểu Giang: “Cấp trên có lệnh, không thể không tuân!”

“Xem ra rất tốt!”, Thẩm Mộng xếp lại tập văn kiện, đặt lên bàn của Hứa Luật: “Đại Học Y của tỉnh là một nơi cực kỳ tốt!”

Hứa Luật: “Tiểu Mộng, mấy ngày tới đây tôi sẽ xử lý mấy vụ án tôi đang theo, còn mấy vụ án khác thì để em phụ trách được không?”, dù gì thì gì cô ta đã theo Hứa Luật hơn một năm, năng lực của cô ta thế nào cô nắm rõ.

Tuy nhiên một bác sĩ pháp y ngoài nắm chắc các kiến thức căn bản thì cần nhất phải có kinh nghiệm thực tế.

“Dạ! Để em kiểm tra xem, nếu có vấn đề gì, lúc này vẫn còn có sư tỷ giúp em!”

“Hứa Luật gật đầu: “Ừ! Tôi sẽ nói với anh Vương, mấy tháng sau này sẽ do anh Vương trực tiếp hướng dẫn em, nếu em có điều gì không hiểu cứ trực tiếp hỏi anh ta, hoặc cũng có thể gửi thư cho tôi.”

“Vâng!”, Thẩm Mộng gật gù, cười híp mắt, tiếp sức cho Hứa Luật: “Sư phụ cố lên! Em cũng sẽ cố gắng. Hai thầy trò ta cùng cố gắng!”

“Ừ! Cố lên!”, Hứa Luật gật gật đầu.

Chapter
1 Chương 1: Hứa luật
2 Chương 2: Đi dạy
3 Chương 3: Đường tố
4 Chương 4: Chạm mặt
5 Chương 5: Su
6 Chương 6: Gặp mặt
7 Chương 7: Một người đàn ông và bốn con mèo
8 Chương 8: Người đàn ông thích ăn cá
9 Chương 9: Người đàn ông làm điểm tâm
10 Chương 10: Tiết học đầu tiên
11 Chương 11: Màn kịch chia tay
12 Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng
13 Chương 13: Chỉ là bạn tốt
14 Chương 14: Bữa tối của đường tố
15 Chương 15: Dương phỉ tử vong
16 Chương 16: Hợp tác nghiệm thi
17 Chương 17: Chú mạc thông
18 Chương 18: Chiếc váy đỏ
19 Chương 19: Phác họa nghi phạm
20 Chương 20: Nhất định cô độc cả đời
21 Chương 21: Chỉ là chuyện cười
22 Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích
23 Chương 23: Bộ đồ ngủ hình mèo
24 Chương 24: Phá án
25 Chương 25: Giáo sư tâm lý học - đường tố
26 Chương 26: Giáo sư đường cáu bẳn
27 Chương 27: Chúng ta vui vẻ làm bằng hữu nhé!
28 Chương 28: Một câu Hứa Luật, hai câu Hứa Luật
29 Chương 29: Đường đại miêu và hứa bạch thử
30 Chương 30: Khó có thể đối mặt với chiếc bánh ngọt
31 Chương 31: Hơn cả an ủi
32 Chương 32: Giáo sư đường luận chuyện quần áo
33 Chương 33: Tử thi ‘ướp mỡ’
34 Chương 34: Tôi không phải là đám đàn ông kia
35 Chương 35: Hormone nữ chết tiệt
36 Chương 36: Cô sờ soạng tôi?!?
37 Chương 37: Chạm và sờ
38 Chương 38: Chứng kiến đường tố giở trò
39 Chương 39: Tiểu quái vật nguy hiểm mê người
40 Chương 40: Người anh cả nguy hiểm nhà họ đường
41 Chương 41: Lễ ra mắt của đường tu
42 Chương 42: Bây giờ cô đồng ý nói chuyện với tôi chưa?
43 Chương 43: Đường tố! anh chính là thiên tài eq
44 Chương 44: Người đàn ông liên quan đến su. t
45 Chương 45: Nghiên cứu hiện tượng phóng hormone
46 Chương 46: Hứa luật! phụ nữ???
47 Chương 47: Mắc bệnh sạch sẽ mà còn thêm soi mói
48 Chương 48: Manh mối trong hình
49 Chương 49
50 Chương 50: Chơi game
51 Chương 51: Kết thúc và bắt đầu
52 Chương 52: Lúc này mới chính thức bắt đầu
53 Chương 53: Quay về hiện trường
54 Chương 54: Giáng sinh sắp đến rồi
55 Chương 55: Nha đầu lừa đảo
56 Chương 56: Đêm giáng sinh!
57 Chương 57: À! đây là quà của tôi
58 Chương 58: Đường tố chạm mặt
59 Chương 59: Không cách nào đối diện với trái chuối
60 Chương 60: Chu tây, chu triết
61 Chương 61: Bốn người ăn chung
62 Chương 62
63 Chương 63: Hạnh phúc ngu ngốc
64 Chương 64: Thất tình và mất mặt
65 Chương 65: Mùi hương nồng nàn ấm áp
66 Chương 66: Nửa biến thái hay hoàn toàn biến thái
67 Chương 67: Phác họa chân dung và các chi tiết nhỏ
68 Chương 68: Đường tố, một nụ cười sinh muôn vẻ đẹp*
69 Chương 69: Giáo sư
70 Chương 70: Kết án
71 Chương 71: Liên quan đến vấn đề năng lực của giáo sư Đường
72 Chương 72: Kỹ thuật của đường tố
73 Chương 73: Cây vạn tuế trổ bông
74 Chương 74: Phân thây lại còn ăn thịt
75 Chương 75: Tài hoa của đường nhị thiếu
76 Chương 76: Đóng vai bạn gái tôi
77 Chương 77: Đường tố phân tích
78 Chương 78: Được cứu thoát
79 Chương 79: Dù sao tối qua cô ấy cũng là bạn gái của tôi
80 Chương 80: Núi không đến tìm ta, ta liền đến tìm núi
81 Chương 81: Đường tố - su t
82 Chương 82: Bữa tối dưới nến
83 Chương 83: Đường tố tỏ tình
84 Chương 84: Hứa luật! chúng ta hôn nhau đi!
85 Chương 85: Nụ hôn xác định quan hệ
86 Chương 86: Cô ấy là bạn gái của tôi
87 Chương 87: Tô Đường giao chiến
88 Chương 88: Thi thể Lâm Bình
89 Chương 89: Anh muốn trở thành anh hùng của em
90 Chương 90: Ác ma trở về
91 Chương 91: Đường Tố và Benedict Cumberbatch*
92 Chương 92: Tác chiến
93 Chương 93: Thật sự là một người???
94 Chương 94: Vượt qua
95 Chương 95: Hai kẻ gây án
96 Chương 96: Sự cao ngạo của kẻ biến thái
97 Chương 97: Mỗi câu hỏi một nụ hôn
98 Chương 98: Sau khi kết án đi gặp phụ huynh
99 Chương 99: Phá án
100 Chương 100: Trọng điểm là vụ án đã kết thúc
101 Chương 101: Your man
102 Chương 102: Đường Tố say rượu đáng yêu
103 Chương 103: Khả năng tương thích của Win 95 và Win 8
104 Chương 104: Ba người tiến đến
105 Chương 105: Án mất tích liên hoàn
106 Chương 106: Phác họa chân dung
107 Chương 107: Giả án tự sát
108 Chương 108: Sau khi trở về, ‘ăn’ ngay lập tức
109 Chương 109: Kết án – về nhà
110 Chương 110: Thời gian thuộc về anh
111 Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!
112 Chương 112: Án mạng thứ hai
113 Chương 113-1: Án mạng liên hoàn (1)
114 Chương 113-2: Án mạng liên hoàn (2)
115 Chương 113-3: Án mạng liên hoàn (3)
116 Chương 114: Báo trước – Hứa Luật
117 Chương 115-1: Nhược điểm (1)
118 Chương 115-2: Nhược điểm (2)
119 Chương 116-1: Gợi ý - vô thức giết người (1)
120 Chương 116-2: Gợi ý - vô thức giết người (2)
121 Chương 117-1: V53
122 Chương 117-2
123 Chương 118-1: Được cứu thoát (1)
124 Chương 118-2: Được cứu thoát (2)
125 Chương 118-3: Được cứu thoát (3)
126 Chương 118-4: Được cứu thoát (4)
127 Chương 119: Chào mừng quay về
128 Chương 120: Đại kết cục
Chapter

Updated 128 Episodes

1
Chương 1: Hứa luật
2
Chương 2: Đi dạy
3
Chương 3: Đường tố
4
Chương 4: Chạm mặt
5
Chương 5: Su
6
Chương 6: Gặp mặt
7
Chương 7: Một người đàn ông và bốn con mèo
8
Chương 8: Người đàn ông thích ăn cá
9
Chương 9: Người đàn ông làm điểm tâm
10
Chương 10: Tiết học đầu tiên
11
Chương 11: Màn kịch chia tay
12
Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng
13
Chương 13: Chỉ là bạn tốt
14
Chương 14: Bữa tối của đường tố
15
Chương 15: Dương phỉ tử vong
16
Chương 16: Hợp tác nghiệm thi
17
Chương 17: Chú mạc thông
18
Chương 18: Chiếc váy đỏ
19
Chương 19: Phác họa nghi phạm
20
Chương 20: Nhất định cô độc cả đời
21
Chương 21: Chỉ là chuyện cười
22
Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích
23
Chương 23: Bộ đồ ngủ hình mèo
24
Chương 24: Phá án
25
Chương 25: Giáo sư tâm lý học - đường tố
26
Chương 26: Giáo sư đường cáu bẳn
27
Chương 27: Chúng ta vui vẻ làm bằng hữu nhé!
28
Chương 28: Một câu Hứa Luật, hai câu Hứa Luật
29
Chương 29: Đường đại miêu và hứa bạch thử
30
Chương 30: Khó có thể đối mặt với chiếc bánh ngọt
31
Chương 31: Hơn cả an ủi
32
Chương 32: Giáo sư đường luận chuyện quần áo
33
Chương 33: Tử thi ‘ướp mỡ’
34
Chương 34: Tôi không phải là đám đàn ông kia
35
Chương 35: Hormone nữ chết tiệt
36
Chương 36: Cô sờ soạng tôi?!?
37
Chương 37: Chạm và sờ
38
Chương 38: Chứng kiến đường tố giở trò
39
Chương 39: Tiểu quái vật nguy hiểm mê người
40
Chương 40: Người anh cả nguy hiểm nhà họ đường
41
Chương 41: Lễ ra mắt của đường tu
42
Chương 42: Bây giờ cô đồng ý nói chuyện với tôi chưa?
43
Chương 43: Đường tố! anh chính là thiên tài eq
44
Chương 44: Người đàn ông liên quan đến su. t
45
Chương 45: Nghiên cứu hiện tượng phóng hormone
46
Chương 46: Hứa luật! phụ nữ???
47
Chương 47: Mắc bệnh sạch sẽ mà còn thêm soi mói
48
Chương 48: Manh mối trong hình
49
Chương 49
50
Chương 50: Chơi game
51
Chương 51: Kết thúc và bắt đầu
52
Chương 52: Lúc này mới chính thức bắt đầu
53
Chương 53: Quay về hiện trường
54
Chương 54: Giáng sinh sắp đến rồi
55
Chương 55: Nha đầu lừa đảo
56
Chương 56: Đêm giáng sinh!
57
Chương 57: À! đây là quà của tôi
58
Chương 58: Đường tố chạm mặt
59
Chương 59: Không cách nào đối diện với trái chuối
60
Chương 60: Chu tây, chu triết
61
Chương 61: Bốn người ăn chung
62
Chương 62
63
Chương 63: Hạnh phúc ngu ngốc
64
Chương 64: Thất tình và mất mặt
65
Chương 65: Mùi hương nồng nàn ấm áp
66
Chương 66: Nửa biến thái hay hoàn toàn biến thái
67
Chương 67: Phác họa chân dung và các chi tiết nhỏ
68
Chương 68: Đường tố, một nụ cười sinh muôn vẻ đẹp*
69
Chương 69: Giáo sư
70
Chương 70: Kết án
71
Chương 71: Liên quan đến vấn đề năng lực của giáo sư Đường
72
Chương 72: Kỹ thuật của đường tố
73
Chương 73: Cây vạn tuế trổ bông
74
Chương 74: Phân thây lại còn ăn thịt
75
Chương 75: Tài hoa của đường nhị thiếu
76
Chương 76: Đóng vai bạn gái tôi
77
Chương 77: Đường tố phân tích
78
Chương 78: Được cứu thoát
79
Chương 79: Dù sao tối qua cô ấy cũng là bạn gái của tôi
80
Chương 80: Núi không đến tìm ta, ta liền đến tìm núi
81
Chương 81: Đường tố - su t
82
Chương 82: Bữa tối dưới nến
83
Chương 83: Đường tố tỏ tình
84
Chương 84: Hứa luật! chúng ta hôn nhau đi!
85
Chương 85: Nụ hôn xác định quan hệ
86
Chương 86: Cô ấy là bạn gái của tôi
87
Chương 87: Tô Đường giao chiến
88
Chương 88: Thi thể Lâm Bình
89
Chương 89: Anh muốn trở thành anh hùng của em
90
Chương 90: Ác ma trở về
91
Chương 91: Đường Tố và Benedict Cumberbatch*
92
Chương 92: Tác chiến
93
Chương 93: Thật sự là một người???
94
Chương 94: Vượt qua
95
Chương 95: Hai kẻ gây án
96
Chương 96: Sự cao ngạo của kẻ biến thái
97
Chương 97: Mỗi câu hỏi một nụ hôn
98
Chương 98: Sau khi kết án đi gặp phụ huynh
99
Chương 99: Phá án
100
Chương 100: Trọng điểm là vụ án đã kết thúc
101
Chương 101: Your man
102
Chương 102: Đường Tố say rượu đáng yêu
103
Chương 103: Khả năng tương thích của Win 95 và Win 8
104
Chương 104: Ba người tiến đến
105
Chương 105: Án mất tích liên hoàn
106
Chương 106: Phác họa chân dung
107
Chương 107: Giả án tự sát
108
Chương 108: Sau khi trở về, ‘ăn’ ngay lập tức
109
Chương 109: Kết án – về nhà
110
Chương 110: Thời gian thuộc về anh
111
Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!
112
Chương 112: Án mạng thứ hai
113
Chương 113-1: Án mạng liên hoàn (1)
114
Chương 113-2: Án mạng liên hoàn (2)
115
Chương 113-3: Án mạng liên hoàn (3)
116
Chương 114: Báo trước – Hứa Luật
117
Chương 115-1: Nhược điểm (1)
118
Chương 115-2: Nhược điểm (2)
119
Chương 116-1: Gợi ý - vô thức giết người (1)
120
Chương 116-2: Gợi ý - vô thức giết người (2)
121
Chương 117-1: V53
122
Chương 117-2
123
Chương 118-1: Được cứu thoát (1)
124
Chương 118-2: Được cứu thoát (2)
125
Chương 118-3: Được cứu thoát (3)
126
Chương 118-4: Được cứu thoát (4)
127
Chương 119: Chào mừng quay về
128
Chương 120: Đại kết cục