C85: Trở Ngại Lớn Nhất Trên Con Đường Theo Đuổi Vợ

Bốc đồng nhất thời thì vui, xong chuyện nghĩ lại mới bắt đầu thấy không ổn.

Lục Dĩ Ngưng cảm thấy câu nói này cũng rất có lý, mặc dù cô không hối hận vì đã đồng ý lời cầu hôn của Đường Mộ Bạch, thế nhưng sau đó bình tĩnh suy nghĩ lại thì hình như cô vẫn có chút bốc đồng.

Trước đây Khương Nại nghiêm túc tận tình giảng dạy cho cô nhiều như vậy, còn cẩn thận nhắc nhở cô đừng có sa vào những lời ngon ngọt của Đường Mộ Bạch, đừng có dễ dàng đồng ý với anh, kết quả khi sự việc thực tế xảy ra, thậm chí Đường Mộ Bạch còn chưa nói gì, chỉ có một câu đơn giản mà ai ai cũng biết nói là "Anh yêu em" đã có thể khiến cô gần như mất lý trí.

Không những thế, ngay cả nhẫn cầu hôn cũng là cô chủ động đưa tay ra để anh đeo lên... càng nghĩ càng chán.

Hơn nữa phụ huynh hai bên vẫn chưa gặp mặt chính thức, thậm chí Đường Mộ Bạch còn chưa từng đến nhà cô, sau khi trở về nhà, Lục Dĩ Ngưng nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, thở ra một hơi thật dài.

Cô nằm trên giường suy nghĩ một hồi lâu, sau đó gửi tin nhắn cho Đường Mộ Bạch: 【Em bắt đầu thấy hối hận rồi.】

Đường Mộ Bạch đang rảnh rỗi nên anh trả lời rất nhanh: 【Hối hận cái gì?】

Lục Dĩ Ngưng: 【Hối hận vì đã đồng ý gả cho anh nhanh như thế.】

Đường Mộ Bạch: 【?】

Một lúc sau, Đường Mộ Bạch: 【Em thích chậm rãi à?】

Lục Dĩ Ngưng: ???

Sao cô lại cảm thấy câu này của Đường Mộ Bạch có ý khác nhỉ?

Lục Dĩ Ngưng nhíu mày, thành thật hỏi lại theo ý của anh: 【Còn có người thích nhanh à?】

Đầu bên kia trầm mặc.

Vài phút sau, Đường Mộ Bạch: 【Anh không hiểu em đang nói gì.】

Anh cũng biết giả vờ ghê.

Lục Dĩ Ngưng cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, cô ngồi trên giường ôm đầu gối, nghiêm túc: 【Anh còn chưa gặp người nhà em nữa...】

【Lỡ như họ không đồng ý thì làm sao giờ?】

Đường Mộ Bạch: 【Anh gặp cô của em rồi.】

Lục Dĩ Ngưng: 【Vậy còn ba và dì của em thì sao?】

Đường Mộ Bạch cũng biết khá nhiều về hoàn cảnh gia đình Lục Dĩ Ngưng, cũng biết mấy năm gần đầy quan hệ giữa cô và người nhà đã tốt hơn rất nhiều, cũng để ý đến suy nghĩ của người thân hơn so với trước kia, vậy nên cô đang rất nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.

Phong cách làm việc của Đường Mộ Bạch trước giờ đều rất dứt khoát, anh cũng không trì hoãn: 【Vậy thì hẹn thời gian gặp mặt đi.】

Lục Dĩ Ngưng suy nghĩ, 【Bao giờ anh rảnh?】

Đường Mộ Bạch: 【Thứ năm anh được nghỉ.】

Lục Dĩ Ngưng: 【Để ngày mai em hỏi ba em xem.】

Nói là hỏi nhưng thật ra cũng chẳng khác thông báo là mấy.

Dù sao thì công ty của Lục Vệ Quốc cũng là công ty gia đình, chỉ cần không phải những lúc công tác ở bên ngoài, bình thường về nhà một chuyến bất cứ lúc nào cũng không phải vấn đề gì lớn; còn về phần Trương Văn thì càng không cần phải nói, phần lớn thời gian đều chỉ ở nhà trồng hoa chăm cỏ.

Nghe nói thứ năm con rể tương lai sẽ đến nhà, hai vợ chồng đã bắt đầu rục rịch chuẩn bị từ thứ ba, Lục Vệ Quốc không những thuê người dọn dẹp hết một lượt căn biệt thự vốn đã rất sạch sẽ mà còn đến salon tóc tìm thầy Tony để làm một kiểu tóc mới vừa thời thượng vừa trẻ trung.

Một nhà bốn người, ngoại trừ Lục Dĩ Ngưng, ba người còn lại long trọng cứ như là chuẩn bị đón tiếp Obama vậy.

Ngay cả Lục Dĩ Ngưng cũng cảm thấy có chút không quen, vậy nên trước đó vài ngày cô đã bắt đầu tiêm thuốc dự phòng cho Đường Mộ Bạch: "Ba và dì của em có hơi nghiêm túc, chắc sẽ hỏi anh rất nhiều thứ vớ vẩn, anh đừng căng thẳng nhé."

Đường Mộ Bạch ở đầu bên kia im lặng vài giây, sau đó vô cùng tùy ý "Ừ" một tiếng.

Hay lắm, hoàn toàn không để lời nói của cô vào tai.

Đến thứ năm, chiều hôm đó Lục Dĩ Ngưng còn cố tình xin nhóm trưởng nghỉ sớm một tiếng để về nhà.

Xe của Đường Mộ Bạch đã dừng ở dưới tòa soạn, cô mở cửa ghế phụ lái rồi ngồi vào, khi quay đầu nhìn sang người đang ngồi trên ghế lái liền sững sờ.

Hai ngày không gặp, mái tóc của người đàn ông rõ ràng đã được cắt ngắn đi một chút, chiếc cằm sạch sẽ và không hề có dấu hiệu của những sợi râu, anh mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, áo sơ mi được cài cúc đầy đủ, thắt cà vạt vô cùng chỉnh tề.

Lần đầu tiên Lục Dĩ Ngưng nhìn thấy Đường Mộ Bạch như thế này.

Thường ngày anh đều rất giản dị và tùy ý, thỉnh thoảng được một lần ăn mặc nghiêm túc thế này rõ ràng vô cùng mê người, nhất là bản thân anh vốn đã đẹp trai vậy nên càng thêm dễ nhìn hơn.

Lục Dĩ Ngưng là một người mê sắc đẹp, tuy rằng số lần cô nhìn anh chằm chằm không dưới vạn lần thế nhưng lúc này trái tim cô vẫn nhảy loạn nhịp, cô nuốt nhẹ một ngụm nước bọt, nhìn thấy Đường Mộ Bạch ngoảnh đầu nhìn lại, không hiểu tại sao lại đột nhiên buột miệng nói ra một câu chẳng hề liên quan: "Anh mặc nhiều thế không nóng à?"

Đường Mộ Bạch: "......"

Trên xe đang bật điều hòa, rốt cuộc cô gái này đang nghĩ cái quái gì vậy?

Đường Mộ Bạch liếc cô một cái, tuy rằng anh cảm thấy câu hỏi này rất thiểu năng chẳng có ý nghĩa gì hết, thế nhưng sau khi trầm mặc vài giây, anh vẫn trả lời trong ánh nhìn nóng bỏng của cô: "Không."

Tuy rằng nói vậy, thế nhưng giống như có một câu nói gọi là "Mẹ bạn cảm thấy bạn lạnh", ngoài ra thì còn một câu khác nữa chính là "Bạn gái của bạn cảm thấy bạn nóng".

Lúc ở trên xe thì không sao, sau khi đến cửa nhà họ Lục, cửa xe vừa mở ra, cái nóng bên ngoài liền ập thẳng vào mặt, Lục Dĩ Ngưng chỉ mặc áo T-shirt và quần short mà cô còn cảm thấy nóng, sau khi nhìn sang Đường Mộ Bạch đang mặc áo sơ mi dài tay và quần tây, cô càng cảm thấy nóng nực hơn.

May là lúc rời khỏi tòa soạn cô còn tiện tay cầm theo một quyển bản thảo tạp chí, không mỏng cũng không dày, vừa hay có thể dùng để quạt, cô tiến lại gần Đường Mộ Bạch, duỗi cánh tay, gắng sức quạt gió cho anh.

Đường Mộ Bạch kéo cô về phía trước, "Sao vậy?"

"Em sợ anh nóng."

Lục Dĩ Ngưng nói rồi lại giơ tay lên, vừa đến gần cổ anh, tạp chí đã bị anh giật mất, anh khoác tay lên vai cô, làn gió vô cùng chuẩn xác hướng về phía gò má cô.

Lục Dĩ Ngưng ngước mắt, còn chưa kịp mở miệng đã nghe thấy Đường Mộ Bạch nói: "Anh sợ em nóng."

...

Bầu không khí trong gia đình Lục Dĩ Ngưng thật ra cũng khá thoải mái, cô vốn còn tưởng rằng buổi gặp mặt ngày hôm nay nghiêm chỉnh lắm cũng chỉ là ăn một bữa cơm, kết quả khi đẩy cửa bước vào nhìn thấy một nhóm người đang ngồi quanh bàn chỉ chờ hai nhân vật chính là họ, Lục Dĩ Ngưng vẫn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Cô nhớ là mình chỉ báo cho Lục Vệ Quốc và Trương Văn, thế sao hôm nay trên bàn ăn ngoại trừ hai người họ ra, lại còn có cả một nhà ba người cô dượng và cả Lục Cảnh Hành thế này.

Năm người lớn một trẻ con chiếm giữ ba hướng bàn ăn, chỉ còn lại một hướng có đặt hai chiếc ghế, rõ ràng là chuẩn bị cho hai người họ.

Bọn họ vốn đang nói chuyện vui vẻ, vừa nghe thấy tiếng mở cửa liền lập tức im bặt rồi quay đầu nhìn lại tựa như đã bàn bạc với nhau từ trước rồi vậy.

Khóe miệng Lục Dĩ Ngưng giật giật: "Cô, dượng... anh, sao mọi người cũng đến đây?"

Mấy vị trưởng bối chỉ có Lục Hân Dung từng gặp Đường Mộ Bạch nhiều lần nhất, bà "Ôi chao" một tiếng rồi nói: "Đây chính là Tiểu Bạch, là bạn tốt của A Hành."

Mặt Lục Cảnh Hành vô cảm.

Dừng một chút, Lục Hân Dung lại nhìn sang Lục Cảnh Hành: "Nói mới nhớ, A Hành, Tiểu Bạch và em gái con yêu nhau, sao chẳng thấy con nói gì với ba mẹ gì hết vậy?"

Lục Cảnh Hành nhếch môi cười lạnh, không nói gì.

Lần đầu tiên Lục Vệ Quốc gặp con rể tương lai, diện mạo của ông không được đẹp mắt nên chỉ cần gặp những người có gương mặt ưa nhìn, bất kể là nam hay nữ ông đều vô cùng yêu thích, vậy nên lúc này nhìn thấy Đường Mộ Bạch, miệng ông cười đến sắp nở hoa đến nơi.

Gen của con gái và con rể đều tốt như vậy, con cái sau này nhất định cũng sẽ vô cùng xinh đẹp!

Chỉ cần nghĩ thôi Lục Vệ Quốc cũng đã cười không khép được miệng, càng nhìn chàng con rể này càng cảm thấy thuận mắt, ông rót một ly rượu đưa cho anh: "Nào, uống rượu."

Đường Mộ Bạch không động đến ly rượu: "Cảm ơn chú, cháu không uống rượu ạ."

"Không uống rượu rất tốt, uống rượu hỏng việc!"

Lục Vệ Quốc cười đến mức mắt híp lại thành một đường, "Hai đứa định bao giờ làm đám cưới thế?"

Đường Mộ Bạch không trực tiếp trả lời mà quay sang nhìn Lục Dĩ Ngưng: "Em muốn khi nào?"

Câu hỏi liền được đá sang cho Lục Dĩ Ngưng.

Tất cả ánh mắt đều đồng loạt đổ dồn lên người cô, mí mắt cô nhảy lên, "Em..."

Còn chưa kịp nói gì, Lục Vệ Quốc đã hào hứng vỗ bàn: "Hai hôm trước ba đã nhờ người xem rồi, chọn ngày Quốc Khánh đi, ngày đẹp, thích hợp để cưới gả."

Lục Dĩ Ngưng: "......"

Lục Vệ Quốc lại nhìn sang Đường Mộ Bạch: "Con rể, con thấy sao?"

Ông gọi câu "con rể" này vô cùng tự nhiên thân thiện, Đường Mộ Bạch nghe cũng rất tự nhiên, khóe môi anh cong lên, nở nụ cười vô cùng thuần khiết, vừa nói "Được ạ" xong, màn hình điện thoại liền sáng lên.

Lục Cảnh Hành: 【Hơ hơ.】

Đường Mộ Bạch: 【?】

Lục Cảnh Hành: 【Cậu của tôi chắc không biết cậu từng có rất nhiều bạn gái đâu nhỉ.】

Đường Mộ Bạch: "......"

Ai có thể ngờ được rằng, trở ngại lớn nhất trên con đường mưu cầu hạnh phúc của anh, lại chính là anh em tốt của anh chứ?

Sĩ khả sát bất khả nhục (*).

(*) Quân tử thà chết chứ không chịu nhục

Đường Mộ Bạch nhìn chằm chằm câu nói kia, sau đó gõ một chữ gửi đi ——

【Bố.】

Chapter
1 C1: Văn Án
2 C2: "rầm" Một Tiếng
3 C3: Em Vui Là Được
4 C4: Hình Như Yêu Mất Rồi
5 C5: Như Là Đang Gọi Chó Vậy
6 C6: Làm Chó Thì Có Gì Mà Không Tốt
7 C7: Tôi Sẽ Không Nói Chuyện Yêu Đương Với Cậu Đâu
8 C8: Cậu Không Hiểu Tôi Có Ý Gì Sao?
9 C9: Không Được Quyến Rũ Em Gái Tôi
10 C10: Cùng Cậu? Cậu Đã Trả Tiền Chưa?
11 C11: Em Đây Là Biết Một Chút Sao?
12 C12: Chương 11
13 C13: Chuyển Chuyên Ngành Rồi À, Tiểu Học Muội?
14 C14: Cho, Cho Cái Mẹ Nó
15 C15: Đường Mộ Bạch Lén Yêu Thầm Mà Bị Người Ta Bỏ Rơi Rồi
16 C16: Nhìn Nhau Trong Mười Giây
17 C17: Đường Mộ Bạch, Cậu Đang Cười Cái Gì?
18 C18: Cậu Vô Tình Như Vậy Sao?
19 C19: Em Thích Anh, Anh Bị Mù Sao?
20 C20: Nói Không Chừng Em Có Thể Thi Được 43 Điểm Đó
21 C21: Tiểu Bạch Bạch Bạch Bạch Bạch
22 C22: Thích Anh Đến Như Vậy Sao?
23 C23: Anh Đang Quan Tâm Đến Em Sao?
24 C24: Hôn Trộm Một Trăm Lần
25 C25: Chúng Ta Thử Xem Nhé
26 C26: Luận Về Sự Ra Đời Của Tình Yêu
27 C27: Bạn Gái Tôi
28 C28: Hôn Một Cái
29 C29: Hôn Thêm Cái Nữa
30 C30: Cầu Chia Tay
31 C31: Trời Đất Phô Mai, Đàn Ông Đúng Thật Là...
32 C32: Chia Tay Đi, Anh Nhạt Nhẽo Quá
33 C33: Năm Thứ Sáu Sau Khi Chia Tay
34 C34: Bạn Của Phụ Nữ
35 C35: Có Phải Có Rồi Không?
36 C36: Hình Như Gần Đây Anh Ấy Sống Không Được Tốt Lắm
37 C37: Tuổi Còn Nhỏ, Nhưng Thể Lực Tốt
38 C38: Cậu Rất Được!
39 C39: Chen Ngang Được Không?
40 C40: Bao Nuôi Em Gái Bạn Thân
41 C41: Già Rồi, Không Chơi Nổi Nữa
42 C42: Cô Sẽ Không Để Anh Được Như Ý Đâu
43 C43: Người Ăn Vạ Cao Cấp
44 C44: Chương 43
45 C45: Ba Người Đàn Ông, Một Vở Kịch
46 C46: Thơm Quá.
47 C47: Bạn Trai Chị Tốt Ghê
48 C48: Kẻ Phản Bội
49 C49: Lại Là Anh!
50 C50: Xử Anh
51 C51: Không Biết Xấu Hổ
52 C52: Về Nhà Liền Vứt
53 C53: Nắm Tay
54 C54: Hẹn Hò
55 C55: Rất Dễ Thương
56 C56: Ngủ Ngon Cái Con Khỉ
57 C57: "lợi Dụng Anh Đấy À?"
58 C58: Hôn
59 C59: Người Cũng Đã Cho Em Hôn Rồi
60 C60: Đồ Chết Tiệt
61 C61: Anh Cũng Rất Thích Em
62 C62: Anh Thật Sự Sẽ Không Hỏng Sao?
63 C63: Anh Có Ổn Không?
64 C64: Nụ Hôn Vị Dâu Tây
65 C65: Uống Nhiều Nước Ấm Vào
66 C66: Chính Là Tôi
67 C67: Tôi Thật Sự Nhạt Nhẽo Lắm À?
68 C68: Cho Em Hôn Một Cái Thôi
69 C69: Hôm Qua Anh Rất Mệt
70 C70: Thật Bất Ngờ
71 C71: Biến Thái À?
72 C72: Vậy Nên Số Đo Ba Vòng Là Bao Nhiêu?
73 C73: Cậu Ta Không Được
74 C74: Mùa Xuân Đến Rồi
75 C75: Không Sao Hết, Cô Nhịn
76 C76: Tặng Em Một Món Quà
77 C77: Khiến Em Trở Thành Người Lớn
78 C78: Chào Anh Rể!
79 C79: Hi Hi Hi
80 C80: Gả Cho Anh Nhé
81 C81: Mấy Ngày Nay Ba Mẹ Anh Không Có Ở Nhà
82 C82: Bố
83 C83: Gâu
84 C84: Em Đồng Ý
85 C85: Trở Ngại Lớn Nhất Trên Con Đường Theo Đuổi Vợ
86 C86: Bỏ Đi, Anh Có Thể Chịu Đựng Được
87 C87: Vợ
88 C88: Ghen À?
89 C89: Có Phải Có Rồi Không?
90 C90: Ngoại Truyện 6
Chapter

Updated 90 Episodes

1
C1: Văn Án
2
C2: "rầm" Một Tiếng
3
C3: Em Vui Là Được
4
C4: Hình Như Yêu Mất Rồi
5
C5: Như Là Đang Gọi Chó Vậy
6
C6: Làm Chó Thì Có Gì Mà Không Tốt
7
C7: Tôi Sẽ Không Nói Chuyện Yêu Đương Với Cậu Đâu
8
C8: Cậu Không Hiểu Tôi Có Ý Gì Sao?
9
C9: Không Được Quyến Rũ Em Gái Tôi
10
C10: Cùng Cậu? Cậu Đã Trả Tiền Chưa?
11
C11: Em Đây Là Biết Một Chút Sao?
12
C12: Chương 11
13
C13: Chuyển Chuyên Ngành Rồi À, Tiểu Học Muội?
14
C14: Cho, Cho Cái Mẹ Nó
15
C15: Đường Mộ Bạch Lén Yêu Thầm Mà Bị Người Ta Bỏ Rơi Rồi
16
C16: Nhìn Nhau Trong Mười Giây
17
C17: Đường Mộ Bạch, Cậu Đang Cười Cái Gì?
18
C18: Cậu Vô Tình Như Vậy Sao?
19
C19: Em Thích Anh, Anh Bị Mù Sao?
20
C20: Nói Không Chừng Em Có Thể Thi Được 43 Điểm Đó
21
C21: Tiểu Bạch Bạch Bạch Bạch Bạch
22
C22: Thích Anh Đến Như Vậy Sao?
23
C23: Anh Đang Quan Tâm Đến Em Sao?
24
C24: Hôn Trộm Một Trăm Lần
25
C25: Chúng Ta Thử Xem Nhé
26
C26: Luận Về Sự Ra Đời Của Tình Yêu
27
C27: Bạn Gái Tôi
28
C28: Hôn Một Cái
29
C29: Hôn Thêm Cái Nữa
30
C30: Cầu Chia Tay
31
C31: Trời Đất Phô Mai, Đàn Ông Đúng Thật Là...
32
C32: Chia Tay Đi, Anh Nhạt Nhẽo Quá
33
C33: Năm Thứ Sáu Sau Khi Chia Tay
34
C34: Bạn Của Phụ Nữ
35
C35: Có Phải Có Rồi Không?
36
C36: Hình Như Gần Đây Anh Ấy Sống Không Được Tốt Lắm
37
C37: Tuổi Còn Nhỏ, Nhưng Thể Lực Tốt
38
C38: Cậu Rất Được!
39
C39: Chen Ngang Được Không?
40
C40: Bao Nuôi Em Gái Bạn Thân
41
C41: Già Rồi, Không Chơi Nổi Nữa
42
C42: Cô Sẽ Không Để Anh Được Như Ý Đâu
43
C43: Người Ăn Vạ Cao Cấp
44
C44: Chương 43
45
C45: Ba Người Đàn Ông, Một Vở Kịch
46
C46: Thơm Quá.
47
C47: Bạn Trai Chị Tốt Ghê
48
C48: Kẻ Phản Bội
49
C49: Lại Là Anh!
50
C50: Xử Anh
51
C51: Không Biết Xấu Hổ
52
C52: Về Nhà Liền Vứt
53
C53: Nắm Tay
54
C54: Hẹn Hò
55
C55: Rất Dễ Thương
56
C56: Ngủ Ngon Cái Con Khỉ
57
C57: "lợi Dụng Anh Đấy À?"
58
C58: Hôn
59
C59: Người Cũng Đã Cho Em Hôn Rồi
60
C60: Đồ Chết Tiệt
61
C61: Anh Cũng Rất Thích Em
62
C62: Anh Thật Sự Sẽ Không Hỏng Sao?
63
C63: Anh Có Ổn Không?
64
C64: Nụ Hôn Vị Dâu Tây
65
C65: Uống Nhiều Nước Ấm Vào
66
C66: Chính Là Tôi
67
C67: Tôi Thật Sự Nhạt Nhẽo Lắm À?
68
C68: Cho Em Hôn Một Cái Thôi
69
C69: Hôm Qua Anh Rất Mệt
70
C70: Thật Bất Ngờ
71
C71: Biến Thái À?
72
C72: Vậy Nên Số Đo Ba Vòng Là Bao Nhiêu?
73
C73: Cậu Ta Không Được
74
C74: Mùa Xuân Đến Rồi
75
C75: Không Sao Hết, Cô Nhịn
76
C76: Tặng Em Một Món Quà
77
C77: Khiến Em Trở Thành Người Lớn
78
C78: Chào Anh Rể!
79
C79: Hi Hi Hi
80
C80: Gả Cho Anh Nhé
81
C81: Mấy Ngày Nay Ba Mẹ Anh Không Có Ở Nhà
82
C82: Bố
83
C83: Gâu
84
C84: Em Đồng Ý
85
C85: Trở Ngại Lớn Nhất Trên Con Đường Theo Đuổi Vợ
86
C86: Bỏ Đi, Anh Có Thể Chịu Đựng Được
87
C87: Vợ
88
C88: Ghen À?
89
C89: Có Phải Có Rồi Không?
90
C90: Ngoại Truyện 6