Chương 37: 37: Cô Thật Biết Lợi Dụng

Anh khẳng định chắc nịch là sẽ mời cô món đắt nhất nhưng khi đi qua một quán quen mà cô và Hạ Tiểu Yên hay ghé ăn cô lại đổi ý rồi nằng nặc đòi anh vào đây.
-“ Đường đường là chủ tịch Mạc Thị mà phải ăn ở quán ven đường sao?”
-“ Tôi đảm bảo với anh là món ăn ở đây còn ngon hơn ở nhà hàng nữa.”
sau khi thuyết phục được anh ngồi xuống cô liền nói ông chủ mang tất cả các món ngon nhất của quán ra bàn cho cô, từng món cứ thế lần lượt được mang ra, tỷ phú ngồi ngay đây thì cô còn lo ngại gì chứ.

Ban đầu anh nhất quyết không động đũa nhưng bị cô trực tiếp gắp thức ăn bỏ vào miệng, nhai một hồi thì hai mắt anh bỗng sáng rực.
-“ Thế nào??? có phải rất ngon không?.”
-“ Bình thường.”
-“ Ai da đừng dối lòng nữa, cứ ăn tự nhiên đi, anh là người trả tiền mà….”
-“ Cô thật biết lợi dụng.”
-“ Anh có uống rượu không?”
-“ Người như cô mà cũng dám mời tôi uống rượu sao?”
-“ Có gì mà không dám.

Sợ Mạc Tổng mới là người không dám.”
-“ Vậy thi không?”
-“ Được! ai say trước làm chó.”
-“ Đồng ý, Chủ quán cho 10 chai rượu.”
nghe anh gọi 10 chai, cô có chút rén nhưng lỡ rồi , phóng lao thì theo lao xem ai sợ ai chứ.

Thế rồi hai người vừa ăn vừa uống, rõ là hùng hổ nhưng chưa hết một chai hai má cô đã bắt đầu ửng đỏ, miệng cứ lắp ba lắp bắp gì đó anh cũng chẳng thể dịch nổi, cô thì sao đấu lại với anh được kia chứ, với tửu lượng của anh thì 10 chai như này cũng không nhằm nhò gì.

Cô bắt đầu có những hành động khó hiểu, cứ xua tay múa chân loạn xạ hết cả, để tránh gây sự chú ý và làm phiền những vị khách xung quanh anh nhanh chóng thanh toán rồi đưa cô rời khỏi đó.
Về đến nhà, người cô cứ mềm nhũn chẳng còn cách nào khác anh đành bế bổng cô lên, vào phòng khách anh đặt cô nằm xuống ghế sofa rồi thở phào, trong xe cô làm loạn đủ kiểu hết ca hát rồi lại đọc rap, cô còn cắn vào tay anh nữa, chắc cô tưởng tay anh là miếng thịt thơm ngon đây mà.

Mang được cô về nhà Mạc Phong Thần tự nhủ sẽ không bao giờ để cô uống rượu nữa.

Tưởng rằng đặt cô xuống ghế là cô sẽ ngủ nhưng không, cô bật phắt dậy khiến anh giật bắn mình.
-“ Nước…nước…”
-“ Khát nước sao??? để tôi lấy…”
anh chưa kịp nói hết đã bị cô kéo lại,
-“ Bánh bao tròn…”
cô dùng hai tay đặt lên ngực anh mà nắn b óp, cơ ngực săn chắc khiến biết bao cô gái thèm muốn vậy mà giờ đây cô lại xem là bánh bao ư? sự động chạm như vậy nếu cơ thể anh không có phản ứng thì chắc anh không phải đàn ông rồi, thế là Mạc Phong Thần liền chặn tay cô lại.
Hai người mặt đối mặt, hơi thở ấm nóng còn thoang thoảng mùi rượu, anh không say rượu nhưng hình như ánh mắt của cô đã làm anh say mất rồi.

Anh nhẹ nhàng cúi xuống, sắp sửa một cảnh ngôn tình môi chạm môi thì cô thốt ra một câu khiến anh tỉnh ngộ rồi đứng phắt dậy.
-“ Nước…….

muốn uống nước….”
Sau khi uống nước thì cô cũng ngủ ngay lập tức, anh lấy chăn đắp cho cô rồi đi lên phòng, Vừa vào phòng anh nhanh chân bước vào nhà tắm mở vòi nước xối thẳng vào mặt cho tỉnh táo lại.

-“ Mình không thích cô ta, không bao giờ…”
Sáng sớm hôm sau, cô định trở mình nhưng lại ngã xuống nền đất, cú ngã tuy nhẹ nhưng lại khiến cô tỉnh dậy luôn, Cô ngơ ngác nhìn quanh, đầu óc thì rối tung rối mù lên, hơi thở vẫn còn nồng nặc mùi rượu.
-“ Hình như hôm qua mình có uống rượu thì phải.”
ngồi đơ người một lúc cô cô gắng nhớ lại, nhưng cố thế nào cô cũng chẳng nhớ được bản thân mình xảy ra chuyện gì tối qua nữa, mọi kí ức như biến mất hoàn toàn vậy.

Cô chỉ nhớ được đến đoạn Mạc Phong Thần cùng cô đi ăn sau đó cô còn mạnh dạn mời anh uống rượu nữa, rồi sau đó cô thành ra bộ dạng gì cô cũng chẳng biết được.
- Tỉnh rồi sao?”
-“ Mạc …..Tổng…”
-“ Không biết người nào mạnh miệng thách thức ai say trước thì làm chó nhỉ?”
-“ Tôi..

tôi có nói như vậy sao?”
-“ Cô làm loạn đủ kiểu cô còn cắn tôi nữa.”

-“ Anh trêu tôi đúng không, tôi nào có hung dữ như thú thế đâu???”
-“ Đây cô xem”
anh giơ cánh tay còn y nguyên vết răng của cô lên cho cô chiêm ngưỡng, lúc này cô chỉ biết cười trừ, không ngờ bản thân lúc say lại thành ra như vậy.
-“ Tôi thật sự xin lỗi, hiện tại tôi vẫn chưa nhớ ra, nếu có điều gì không phải mong anh bỏ qua cho tôi được không?”
Thấy cô ngáo ngơ như vậy anh càng được đà mà trêu đùa.
-“ Không nhớ sao? vậy có muốn nhớ lại không?”
vừa nói anh vừa ghé sát mặt vào mặt cô, bốn mắt cứ thế nhìn nhau, tim anh lúc này như có dòng điện cao áp chạy qua vậy, cô thì lúng túng quá mà quay ngoắt đi.

Thấy bản thân có chút lạ lẫm anh ngừng trêu trọc cô rồi cứ thế đi thẳng ra khu vườn sau nhà.

Lúc này tay anh vô thức chạm lên ngực.
-“ Chỗ này sao hôm nay lạ thế nhỉ? chẳng lẽ mình bị bệnh???”

Chapter
1 Chương 1: 1: Trọng Sinh Rồi
2 Chương 2: 2: Nhớ Lại
3 Chương 3: 3: Bí Mật
4 Chương 4: 4: Bữa Tiệc
5 Chương 5: 5: Bước Đầu Kế Hoạch
6 Chương 6: 6: Kết Hôn
7 Chương 7: 7: Cậu Là Số Một
8 Chương 8: 8: Làm Ơn Mắc Oán
9 Chương 9: 9: Cô Ta Là Tiểu Thư Mộc Gia
10 Chương 10: 10: Đi Bar
11 Chương 11: 11: Giúp Cô
12 Chương 12: 12: Tương Tư
13 Chương 13: 13: Đến Mạc Gia
14 Chương 14: 14: Phiền Phức
15 Chương 15: 15: Lễ Cưới
16 Chương 16: 16: Gặp Lại Bạn Cũ
17 Chương 17: 17: Đề Nghị Bất Ngờ
18 Chương 18: 18: Cô Chê Tôi
19 Chương 19: 19: Bước Đầu Âm Mưu
20 Chương 20: 20: Thực Hiện Âm Mưu
21 Chương 21: 21: Tai Nạn
22 Chương 22: 22: Kế Hoạch Của Chu Hạo Hiên
23 Chương 23: 23: Anh…anh Còn Muốn Kết Hôn Với Tôi Không
24 Chương 24: 24: Nếu Cô Còn Khóc Thì Tôi Sẽ Hôn Cô
25 Chương 25: 25: Vú Trần Tỉnh Lại
26 Chương 26: 26: Ba Định Cho Tôi Vào Tù Sao
27 Chương 27: 27: Mở Đầu Tội Lỗi
28 Chương 28: 28: Cô Là Ai Sao Tôi Phải Nhớ Cô
29 Chương 29: 29: “em Sẽ Không Bỏ Cuộc Đâu”
30 Chương 30: 30: Mộc Gia Gặp Chuyện
31 Chương 31: 31: Anh Cứu Cô
32 Chương 32: 32: Thế…thế Anh Có Thuốc Kích D*c Không
33 Chương 33: 33: Hợp Tác Vui Vẻ
34 Chương 34: 34: Ai Thèm Cãi Với Anh
35 Chương 35: 35: Phiền Cô Bỏ Bàn Tay Dơ Bẩn Của Mình Ra Khỏi Người Tôi
36 Chương 36: 36: Bằng Chứng
37 Chương 37: 37: Cô Thật Biết Lợi Dụng
38 Chương 38: 38: Cậu Thích Cô Ta
39 Chương 39: 39: Đúng Là Cô Rất Phiền Phức…
40 Chương 40: 40: Gặp Được Anh Cũng Không Phải Là Tệ…
41 Chương 41: 41: Cút Ra Khỏi Nhà Tôi…
42 Chương 42: 42: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên
43 Chương 43: 43: Đã Đến Lúc Phải Trả Giá
44 Chương 44: 44: Có Luật Nhân Quả Ắt Có Báo Ứng…
45 Chương 45: 45: Môi Tôi Là Rượu Sao
46 Chương 46: 46: Mạc Tổng Có Thể Không Bắt Tôi Chịu Trách Nhiệm Được Không
47 Chương 47: 47: Chung Cả Giường Rồi Thì Chung Phòng Có Là Gì
48 Chương 48: 48: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên 2
49 Chương 49: 49: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên 3
50 Chương 50: 50: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên
51 Chương 51: 51: Phiên Toà Xét Xử
52 Chương 52: 52: Hiểu Lầm Hé Mở
53 Chương 53: 53: Hoá Giải Hiểu Lầm
54 Chương 54: 54: Còn Không Ngủ Là Tôi Ăn Em Luôn Đó
55 Chương 55: 55: Tôi Yêu Em
56 Chương 56: 56: Này! Đừng Nói Anh Coi Tôi Là Vợ Thật Của Anh Đấy Nhé!
57 Chương 57: 57: Còn Tôi Thì Sao Em Có Coi Tôi Là Gia Đình Không
58 Chương 58: 58: Tô Lạc Lạc Trở Về
59 Chương 59: 59: Anh Có Vợ Rồi!
60 Chương 60: 60: Chắc Người Đó Là Người Anh Muốn Tìm…
61 Chương 61-62: 61: Không Còn Là Bạn Trai Nữa Rồi… - 62: Tô Lạc Lạc ở nhờ
62 Chương 63: 63: Vậy Tôi Ở Đây Với Em!
63 Chương 64: 64: Vợ Chồng Ở Cùng Nhau Là Lẽ Đương Nhiên Mà!
64 Chương 65: 65: “ Tôi Sẽ Dùng Cả Đời Này Để Trả Cho Em”
65 Chương 66: 66: Làm Vợ Của Mạc Phong Thần Thì Phải Đặc Biệt…
66 Chương 67: 67: Gặp Lại Hác Kiến Vũ
67 Chương 68: 68: Tô Lạc Lạc Phát Hiện Bí Mật
68 Chương 69: 69: Thổ Lộ
69 Chương 70: 70: Thế Tôi Yêu Em Thì Gọi Là Gì
70 Chương 71: 71: Tô Lạc Lạc Gặp Hác Kiến Vũ
71 Chương 72: 72: Đặc Quyền Của Em
72 Chương 73: 73: Hác Kiến Vũ Tỏ Tình
73 Chương 74: 74: Hiểu Lầm
74 Chương 75: 75: Chuyến Công Tác
75 Chương 76: 76: “ Anh Nhớ Em Tuệ San”
76 Chương 77: 77: Tô Lạc Lạc Đến Mạc Gia
77 Chương 78: 78: Chuỗi Ngày Khổ Tâm Bắt Đầu
78 Chương 79: 79: “ Vậy Khẩu Vị Của Cô Là Ngọt Đúng Không”
79 Chương 80: 80: Hác Kiến Vũ Gặp Mạc Phong Thần
80 Chương 81: 81: Khúc Mắc Được Gỡ Bỏ
81 Chương 82: 82: Lần Này Cô Lại Nợ Tôi Đấy Nhé!”
82 Chương 83: 83: Về Nước
83 Chương 84: 84: Mạc Phong Thần Trở Về
84 Chương 85: 85: Bí Mật Phơi Bày
85 Chương 86: 86: Dỗ Vợ
86 Chương 87: 87: “ Chỉ Cho Một Mình Em…”
87 Chương 88: 88: Lời Cầu Hôn
88 Chương 89: 89: Cả Đời Này Tôi Sẽ Bảo Vệ Cho Em…
89 Chương 90: 90: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: 1: Trọng Sinh Rồi
2
Chương 2: 2: Nhớ Lại
3
Chương 3: 3: Bí Mật
4
Chương 4: 4: Bữa Tiệc
5
Chương 5: 5: Bước Đầu Kế Hoạch
6
Chương 6: 6: Kết Hôn
7
Chương 7: 7: Cậu Là Số Một
8
Chương 8: 8: Làm Ơn Mắc Oán
9
Chương 9: 9: Cô Ta Là Tiểu Thư Mộc Gia
10
Chương 10: 10: Đi Bar
11
Chương 11: 11: Giúp Cô
12
Chương 12: 12: Tương Tư
13
Chương 13: 13: Đến Mạc Gia
14
Chương 14: 14: Phiền Phức
15
Chương 15: 15: Lễ Cưới
16
Chương 16: 16: Gặp Lại Bạn Cũ
17
Chương 17: 17: Đề Nghị Bất Ngờ
18
Chương 18: 18: Cô Chê Tôi
19
Chương 19: 19: Bước Đầu Âm Mưu
20
Chương 20: 20: Thực Hiện Âm Mưu
21
Chương 21: 21: Tai Nạn
22
Chương 22: 22: Kế Hoạch Của Chu Hạo Hiên
23
Chương 23: 23: Anh…anh Còn Muốn Kết Hôn Với Tôi Không
24
Chương 24: 24: Nếu Cô Còn Khóc Thì Tôi Sẽ Hôn Cô
25
Chương 25: 25: Vú Trần Tỉnh Lại
26
Chương 26: 26: Ba Định Cho Tôi Vào Tù Sao
27
Chương 27: 27: Mở Đầu Tội Lỗi
28
Chương 28: 28: Cô Là Ai Sao Tôi Phải Nhớ Cô
29
Chương 29: 29: “em Sẽ Không Bỏ Cuộc Đâu”
30
Chương 30: 30: Mộc Gia Gặp Chuyện
31
Chương 31: 31: Anh Cứu Cô
32
Chương 32: 32: Thế…thế Anh Có Thuốc Kích D*c Không
33
Chương 33: 33: Hợp Tác Vui Vẻ
34
Chương 34: 34: Ai Thèm Cãi Với Anh
35
Chương 35: 35: Phiền Cô Bỏ Bàn Tay Dơ Bẩn Của Mình Ra Khỏi Người Tôi
36
Chương 36: 36: Bằng Chứng
37
Chương 37: 37: Cô Thật Biết Lợi Dụng
38
Chương 38: 38: Cậu Thích Cô Ta
39
Chương 39: 39: Đúng Là Cô Rất Phiền Phức…
40
Chương 40: 40: Gặp Được Anh Cũng Không Phải Là Tệ…
41
Chương 41: 41: Cút Ra Khỏi Nhà Tôi…
42
Chương 42: 42: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên
43
Chương 43: 43: Đã Đến Lúc Phải Trả Giá
44
Chương 44: 44: Có Luật Nhân Quả Ắt Có Báo Ứng…
45
Chương 45: 45: Môi Tôi Là Rượu Sao
46
Chương 46: 46: Mạc Tổng Có Thể Không Bắt Tôi Chịu Trách Nhiệm Được Không
47
Chương 47: 47: Chung Cả Giường Rồi Thì Chung Phòng Có Là Gì
48
Chương 48: 48: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên 2
49
Chương 49: 49: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên 3
50
Chương 50: 50: Lưu Hàn Thiên - Hạ Tiểu Yên
51
Chương 51: 51: Phiên Toà Xét Xử
52
Chương 52: 52: Hiểu Lầm Hé Mở
53
Chương 53: 53: Hoá Giải Hiểu Lầm
54
Chương 54: 54: Còn Không Ngủ Là Tôi Ăn Em Luôn Đó
55
Chương 55: 55: Tôi Yêu Em
56
Chương 56: 56: Này! Đừng Nói Anh Coi Tôi Là Vợ Thật Của Anh Đấy Nhé!
57
Chương 57: 57: Còn Tôi Thì Sao Em Có Coi Tôi Là Gia Đình Không
58
Chương 58: 58: Tô Lạc Lạc Trở Về
59
Chương 59: 59: Anh Có Vợ Rồi!
60
Chương 60: 60: Chắc Người Đó Là Người Anh Muốn Tìm…
61
Chương 61-62: 61: Không Còn Là Bạn Trai Nữa Rồi… - 62: Tô Lạc Lạc ở nhờ
62
Chương 63: 63: Vậy Tôi Ở Đây Với Em!
63
Chương 64: 64: Vợ Chồng Ở Cùng Nhau Là Lẽ Đương Nhiên Mà!
64
Chương 65: 65: “ Tôi Sẽ Dùng Cả Đời Này Để Trả Cho Em”
65
Chương 66: 66: Làm Vợ Của Mạc Phong Thần Thì Phải Đặc Biệt…
66
Chương 67: 67: Gặp Lại Hác Kiến Vũ
67
Chương 68: 68: Tô Lạc Lạc Phát Hiện Bí Mật
68
Chương 69: 69: Thổ Lộ
69
Chương 70: 70: Thế Tôi Yêu Em Thì Gọi Là Gì
70
Chương 71: 71: Tô Lạc Lạc Gặp Hác Kiến Vũ
71
Chương 72: 72: Đặc Quyền Của Em
72
Chương 73: 73: Hác Kiến Vũ Tỏ Tình
73
Chương 74: 74: Hiểu Lầm
74
Chương 75: 75: Chuyến Công Tác
75
Chương 76: 76: “ Anh Nhớ Em Tuệ San”
76
Chương 77: 77: Tô Lạc Lạc Đến Mạc Gia
77
Chương 78: 78: Chuỗi Ngày Khổ Tâm Bắt Đầu
78
Chương 79: 79: “ Vậy Khẩu Vị Của Cô Là Ngọt Đúng Không”
79
Chương 80: 80: Hác Kiến Vũ Gặp Mạc Phong Thần
80
Chương 81: 81: Khúc Mắc Được Gỡ Bỏ
81
Chương 82: 82: Lần Này Cô Lại Nợ Tôi Đấy Nhé!”
82
Chương 83: 83: Về Nước
83
Chương 84: 84: Mạc Phong Thần Trở Về
84
Chương 85: 85: Bí Mật Phơi Bày
85
Chương 86: 86: Dỗ Vợ
86
Chương 87: 87: “ Chỉ Cho Một Mình Em…”
87
Chương 88: 88: Lời Cầu Hôn
88
Chương 89: 89: Cả Đời Này Tôi Sẽ Bảo Vệ Cho Em…
89
Chương 90: 90: Hạnh Phúc Viên Mãn