Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!

Ông ta nhìn thấy một người phụ nữ vùi đầu ở trong lòng một người đàn ông, không nhìn thấy dung mạo của cô, chỉ biết dáng vẻ của cô dường như rất khó chịu.

Mà người đàn ông bị người phụ nữ kia ôm lấy, ông ta nhận ra, đã dẫn khách hàng đến đây chơi rất nhiều lần, nhưng anh chưa bao giờ hát, ông chủ khiêm tốn lên tiếng: "Tập tổng, ở đây xảy ra chuyện gì sao?" Ông ta nhìn thoáng qua người phụ nữ ghé vào người anh.

"À, không có gì, cô ấy là bạn của tôi, cô ấy uống say, kêu tôi tới đón cô ấy." Tập Bác Niên cười nhạt nói, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, giống như chuyện xảy ra ở đây chính là như vậy.

Ba người đàn ông kia bắt đầu nóng nảy, thịt đến miệng lại chạy mất, điều này làm sao có thể làm cho bọn họ cam tâm.

"Anh là ai, cô ấy là bạn của chúng tôi, hiện tại cơ thể của cô ấy không thoải mái, chúng tôi phải đưa cô ấy đi bệnh viện, anh đừng ở đây quấy rối."

"Đúng, ở đây có rất nhiều người nhìn thấy, chúng tôi đi chung với cô ấy."

"Tiểu Tịch, không phải đầu cô bị choáng sao, chúng tôi dẫn cô đi bệnh viện."

Bọn họ muốn bước lên cướp người, bọn họ có ba người, tại sao phải sợ một mình anh, hôm nay là một ngày tốt, bọn họ sẽ không dễ dàng buông tay.

Tập Bác Niên ôm Mặc Tiểu Tịch né tránh, sau đó nói với mấy vị bạn hữu trước mặt: "Các người đi trước đi, chơi cho thoả thích, bàn này tôi sẽ thanh toán, đừng tiết kiệm tiền dùm tôi."

"Tiên sinh, anh đừng chơi xấu, nếu cô ấy có sơ xuất gì, anh chịu trách nhiệm đó."

Tập Bác Niên mặc Tây trang cũng có thể cảm nhận nhiệt độ nóng hổi của cô, cô bị bỏ thuốc rồi! Thật là, nếu anh không tới, có phải cô bị mấy thằng tôm tép kia ăn sạch rồi không.

"Tôi chịu trách nhiệm! Cô gái này, tôi muốn dẫn đi, có bản lĩnh, đến cướp đi." Anh ôm cô rồi đẩy cửa đi ra ngoài.

Ba người đàn ông kia đương nhiên sẽ không dừng tay, cũng đi theo ra ngoài, chặn Tập Bác Niên lại ở bên đường.

"Nói thẳng với anh, cô gái này là con mồi của chúng tôi, mau để cô ấy xuống, chúng tôi có thể tha cho anh một mạng, nếu không, hôm nay anh sẽ gặp xúi quẩy." Bọn họ có ba người, xung quanh lại không có ai, nói chuyện vô cùng kiêu ngạo.

Tập Bác Niên nở nụ cười lạnh: "Nghe ra hình như muốn đánh nhau."

"Nếu sợ thì đưa cô ấy cho tôi, sau đó cút đi, kết quả của anh hùng cứu mỹ nhân rất thê thảm." Bọn họ mỉm cười, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

"Mặc dù tôi rất ít khi đánh nhau với người khác, nhưng chưa từng đánh thua, có thể thử một chút." Tập Bác Niên nói xong, để Mặc Tiểu Tịch xuống ven đường.

Mấy người đàn ông kia xanh mặt, vốn chỉ muốn doạ anh, không ngờ anh lại không sợ, kết quả đánh nhau, bất luận thắng hay thua, đều sẽ bị thương.

Nhưng đã như vậy, bọn họ cũng chỉ biết ứng chiến, bằng không có vẻ ba người bọn họ đều sợ một mình anh.

"Có bản lĩnh thì tới con hẻm phía trước đánh, bây giờ hối hận còn kịp."

"Ha ha, tao chỉ sợ đến lúc đó người hối hận chính là tụi bây, nếu không muốn đánh, bây giờ có thể cút đi."

Làm hổ giấy lúc gặp phải lão hổ, kết quả có nghĩ tưởng tượng được.

10 phút sau, trong hẻm nhỏ truyền tới từng tiếng kêu thảm thiết, làm cho người nghe sởn tóc gáy.

Tập Bác Niên sửa lại cổ tay áo có đính kim cương, đi ra đường ôm lấy Mặc Tiểu Tịch, đặt vào trong xe, trên đường đi, thầm nghĩ đưa cô đến bệnh viện hay khách sạn tốt hơn.

Cuối cùng, vẫn quyết định đi khách sạn.

Được rồi, anh thừa nhận anh có ý nghĩ không chính đáng, nhưng lại không có chút cảm giác hổ thẹn.

"Nóng, nóng..." Mặc Tiểu Tịch kéo quần áo của mình, cả người nóng không chịu nổi, hơn nữa còn nảy ra một cảm giác khiến cho người ta khó có thể nói bằng lời, rất muốn được phóng thích, cô biết mình bị bỏ thuốc nên mới như vậy, nhưng lúc cô kiềm chế tác dụng của thuốc, thật sự rất khó chịu, thật sự rất khó chịu.

Ý thức cũng từ từ cạn kiệt, không biết mình đang ở đâu, cũng không biết người bên cạnh là ai.

Tập Bác Niên thấy cô muốn cởi áo trong xe, vội vàng đè tay cô lại: "Này, không thể cởi ở đây." Anh cũng không muốn ôm một người như vậy vào khách sạn.

Tay anh đặt lên cơ thể cô, khiến cho cô cảm thấy vô cùng thoải mái, hơi thở mang theo mùi nam tính dày đặc, làm cho cô muốn dựa vào gần hơn, cô kéo tay anh, đặt lên môi, đưa lưỡi liếm, lại dùng mặt cọ xát, sau đó đặt lên người mình.

"Ư..." Cô khẽ rên rỉ, đôi mắt như tơ, cơ thể nặng nề phập phồng, hai chân xoắn vào nhau, gợi cảm và nóng bỏng đến mức làm cho đàn ông phun máu mũi.

Tập Bác Niên chưa từng nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ như thế của cô, cơ thể nhanh chóng nổi lên phản ứng, thiếu chút nữa lái xe không được, anh dùng sức hít thở: "Mặc Tiểu Tịch, em cứ như vậy, tôi sẽ không kiềm chế được, mẹ nó, bọn họ cho em uống bao nhiêu thuốc." Thật không dám tin, dáng vẻ này của cô hiện ra trước mặt những người đàn ông khác, sẽ thế nào.

Hôm khác, anh phải kêu người mang ba tên kia chặt cho chó ăn.

Cuối cùng cũng đến khách sạn, Tập Bác Niên ôm cô vào phòng, dọc trên đường đi, cô luôn giống như con bạch tuột quấn lên người anh.

Anh đặt cô xuống giường, cô lập tức quấn lấy anh, điên cuồng hôn lên mặt, lên cổ anh, sau đó dứt khoát đè lên người anh, xé áo sơ mi của anh ra, làm mưa làm gió trên người anh.

"Được rồi, coi như tôi làm thuốc giải cho em một lần, ngày mai đừng quên cảm ơn tôi." Tập Bác Niên vui vẻ tận hưởng sự phục vụ nhiệt tình như lửa của cô, hơi thở nặng nề.

Hai tay của cô mò xuống dưới, sờ soạng vào chỗ nào đó ở đũng quần của anh, kéo dây nịt của anh ra, nhiều lần anh đã kinh ngạc bởi sự can đảm và nhiệt tình của cô, đúng là một con yêu tinh.

Trong phòng, tràn đầy cảnh xuân, đắm chìm và đam mê, một lần rồi đến một lần đi đến Thiên Đường.

Cuối cùng, cô mệt mỏi ngã xuống giường, nặng nề ngủ thiếp đi, trên giường phủ đầy mùi vị ân ái.

Ở một chỗ khác, ba người đàn ông kia được xe cấp cứu đưa vào bệnh viện, thương thế của bọn họ không nghiêm trọng lắm, gọi điện thoại cho Thích Tân Nhã: "Mặc Tiểu Tịch trốn thoát rồi."

"Cái gì? Các người kém quá đó, ba người mà cũng để cô ta chạy trốn." Thích Tân Nhã đang chơi ở quán bar, vô cùng tức giận.

"Vốn đã thuận lợi, không ngờ lại có một người đàn ông xuất hiện, dẫn cô ta đi, ba chúng tôi đều bị anh ta đánh gãy xương."

"Đúng là một đám vô dụng, ba người mà đánh không lại một người, nói mà không biết xấu hổ, biết người đàn ông kia là ai không?"

"Chúng tôi không biết, nhưng có chút quen mặt, nghe ông chủ của KTV gọi anh ta là Tập tổng, dáng dấp không tệ, mặc Tây trang đeo caravat, bộ dạng rất có tiền."

"Đủ rồi, đủ rồi..." Thích Tân Nhã cắt ngang lời nói của anh ta: "Cứ như vậy đi, sau này đừng tìm tôi nữa."

Cô ta cúp máy, để điện thoại lên bàn, Tập tổng? Chẳng lẽ là anh rễ?

Lần này đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo, sao anh rễ lại đến đó, cô ta có nên nói với chị họ không, hay là thôi đi, đây là chủ ý của cô ta, cũng là cô ta làm hư, đến lúc đó không khéo còn bị chị họ mắng một trận.

Mặc Tiểu Tịch ơi là Mặc Tiểu Tịch, rốt cuộc cô là cái gì đầu thai, sao số mệnh lại cứng như vậy, cô ta uống một hơi cạn sạch Whisky trong ly, sự giận dữ nhanh chóng bùng nổ.

Ngày thứ hai.

Mặc Tiểu Tịch mở mắt ra từ trong giấc ngủ sâu, nhìn thấy người đàn ông ngủ bên cạnh mình, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Chapter
1 Chương 1: Nguyên nhân
2 Chương 2: Cô đáng giá bao nhiêu tiền!
3 Chương 3: Một đêm giày vò!
4 Chương 4: Đến lễ đường!
5 Chương 5: Bị trói lên máy bay!
6 Chương 6: Ở trên biển
7 Chương 7: Không cẩn thận rơi xuống biển!
8 Chương 8: Giây phút sau cùng!
9 Chương 9: Tôi muốn lúc nào là do tôi quyết định!
10 Chương 10: Chúng ta hợp tác tìm bọn họ!
11 Chương 11: Em rất thành thật!
12 Chương 12: Nhảy múa trên mũi đao!
13 Chương 13: Mạnh mẽ mớm thuốc!
14 Chương 14: Tư thế ngủ rất khả ái
15 Chương 15: Phát hiện hành tung của bọn họ
16 Chương 16: Rời đi
17 Chương 17: Vị hôn thê của anh?
18 Chương 18: Ánh sáng cực Bắc
19 Chương 19: Quan hệ dây dưa không rõ
20 Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi
21 Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
22 Chương 22: Người đàn ông đẹp trai
23 Chương 23: Uất ức muốn khóc
24 Chương 24: Đồ ngốc
25 Chương 25: Sự tình trở nên phức tạp hơn
26 Chương 26: Đánh nhau
27 Chương 27: Cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ
28 Chương 28: Không học được một chút thông minh
29 Chương 29: Anh đúng là một tên súc sinh
30 Chương 30: Tập Vân Noãn đã chết
31 Chương 31: Bị ném vào đài phun nước
32 Chương 32: Thật sự muốn cô chết!
33 Chương 33: Có nhân chứng, vật chứng
34 Chương 34: Rốt cuộc sự thật là gì?
35 Chương 35: Anh không phải là người!
36 Chương 36: Một cái gai trong lòng!
37 Chương 37: Đánh rơi dây chuyền
38 Chương 38: Người vào phòng là ai
39 Chương 39: Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!
40 Chương 40: Nhìn thấy anh, tôi sẽ bị động thai khí!
41 Chương 41: Đến bệnh viện!
42 Chương 42: Anh yêu em!
43 Chương 43: Thứ anh mua là một thân xác, không phải trái tim!
44 Chương 44: Ngày chết
45 Chương 45: Tôi hận anh!
46 Chương 46: Người bất ngờ đến thăm
47 Chương 47: Nội dung trong album hình
48 Chương 48: Tự tôi dạy em
49 Chương 49: Nguỵ Thu Hàn xuất hiện
50 Chương 50: Trở lại xe đi
51 Chương 51: Hy vọng anh sẽ không hối hận!
52 Chương 52: Đột nhiên trở nên dịu dàng!
53 Chương 53: Thân thế của Tập Vân Noãn!
54 Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề
55 Chương 55: Lễ khai mạc!
56 Chương 56: Người đàn ông ghê tởm
57 Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què
58 Chương 58: Cởi quần áo ra!
59 Chương 59: Sẽ có tình yêu sao!
60 Chương 60: Cô thua nổi sao?
61 Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ
62 Chương 62: Duyên phận
63 Chương 63: Thật sự quá trùng hợp
64 Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!
65 Chương 65: Miêu tả sinh động!
66 Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
67 Chương 67: Muốn đi nghỉ mát!
68 Chương 68: Khác thường!
69 Chương 69: Hài hoà!
70 Chương 70: Tâm trạng mâu thuẫn
71 Chương 71: Không có can đảm!
72 Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
73 Chương 73: Em không trốn thoát đâu
74 Chương 74: Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!
75 Chương 75: Âm mưu!
76 Chương 76: Giọng nói trong máy ghi âm!
77 Chương 77: Hạ quyết tâm!
78 Chương 78: Không tin!
79 Chương 79: Rời khỏi nhà họ Tập!
80 Chương 80: Ly hôn!
81 Chương 81: Cô muốn sinh, ai đến giúp cô!
82 Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!
83 Chương 83: Rốt cuộc là ai sinh ra đứa bé?
84 Chương 84: Cô biến mất!
85 Chương 85: Vô tình gặp lại bên ngoài nhà hàng!
86 Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!
87 Chương 87: Anh đã tới!
88 Chương 88: Người phụ nữ đến!
89 Chương 89: Gặp lại Tập Bác Niên!
90 Chương 90: Để thằng bé xuống, chạy trốn!
91 Chương 91: Nhớ lại từng chút lúc sinh đứa bé, cảm thấy có gì đó không đúng!
92 Chương 92: Có thể đứa bé vẫn chưa chết!
93 Chương 93: Quay lưng vào nhau rời đi!
94 Chương 94: Hàn Hàn là con của ai?
95 Chương 95: Sống lại!
96 Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!
97 Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!
98 Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!
99 Chương 99: Không thể trả thằng bé lại cho em!
100 Chương 100: Một phần hợp đồng không nên ký!
101 Chương 101: Không thể bỏ qua!
102 Chương 102: Một bàn tay vươn ra từ trong bụi cây!
103 Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
104 Chương 104: Thử yêu anh được không!
105 Chương 105: Công kích người thân của nhau!
106 Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!
107 Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người trên thông minh!
108 Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!
109 Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!
110 Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!
111 Chương 111: Trước kia em cũng chỉ là món đồ chơi của tôi!
112 Chương 112: Lần sau sẽ hắt nước nóng hơn!
113 Chương 113: Nghĩ ra quỷ kế quay lại đổ vạ!
114 Chương 114: Ai đã chơi ai
115 Chương 115: Chiến thuật tâm lý, miệng lưỡi nhanh nhẹn!
116 Chương 116: Hàn Hàn bị thương, Ninh Ngữ Yên quỳ xuống!
117 Chương 117: Không ngăn được nước mắt!
118 Chương 118: Ai ngây thơ hơn!
119 Chương 119: Cảnh gia đình xum họp vui vẻ!
120 Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!
121 Chương 121: Cô đã biết hết!
122 Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!
123 Chương 123: Ông Ninh tới!
124 Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!
125 Chương 125: Cùng nhau ngã xuống lầu!
126 Chương 126: Có thể tỉnh hay không!
127 Chương 127: Ai tỉnh lại trước!
128 Chương 128: Chiến tranh của hai nhà Tập - Ninh
129 Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị
130 Chương 130: Bị trói đi đâu!
131 Chương 131: Báo cảnh sát!
132 Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên đang hôn mê!
133 Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
134 Chương 134: Đuổi theo xe trên đường lớn!
135 Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
136 Chương 136: Là hạnh phúc bắt đầu sao? 【Đại Kết Cục】
137 Chương 137: Đi với Thiên Dã, hay ở cùng với Tập Bác Niên và Hàn Hàn! 【 Đại Kết Cục 】
138 Chương 138: Do dự! 【 Đại Kết Cục 】
139 Chương 139: Xì căng đan 【 Đại Kết Cục 】
140 Chương 140: Gặp phải đạo diễn háo sắc! 【 Đại Kết Cục 】
141 Chương 141: Ý muốn thật sự trong lòng là gì!
142 Chương 142: Lại ở chung một chỗ! 【 Đại Kết Cục 】
143 Chương 143: Có chuyện muốn nói! 【Đại Kết Cục】
144 Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】
145 Chương 145: Thiên Dã nói cho anh biết sự thật! 【Đại Kết Cục】
146 Chương 146: Duyên phận, tuyệt diệu không thể tả! 【Đại Kết Cục】
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Nguyên nhân
2
Chương 2: Cô đáng giá bao nhiêu tiền!
3
Chương 3: Một đêm giày vò!
4
Chương 4: Đến lễ đường!
5
Chương 5: Bị trói lên máy bay!
6
Chương 6: Ở trên biển
7
Chương 7: Không cẩn thận rơi xuống biển!
8
Chương 8: Giây phút sau cùng!
9
Chương 9: Tôi muốn lúc nào là do tôi quyết định!
10
Chương 10: Chúng ta hợp tác tìm bọn họ!
11
Chương 11: Em rất thành thật!
12
Chương 12: Nhảy múa trên mũi đao!
13
Chương 13: Mạnh mẽ mớm thuốc!
14
Chương 14: Tư thế ngủ rất khả ái
15
Chương 15: Phát hiện hành tung của bọn họ
16
Chương 16: Rời đi
17
Chương 17: Vị hôn thê của anh?
18
Chương 18: Ánh sáng cực Bắc
19
Chương 19: Quan hệ dây dưa không rõ
20
Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi
21
Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
22
Chương 22: Người đàn ông đẹp trai
23
Chương 23: Uất ức muốn khóc
24
Chương 24: Đồ ngốc
25
Chương 25: Sự tình trở nên phức tạp hơn
26
Chương 26: Đánh nhau
27
Chương 27: Cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ
28
Chương 28: Không học được một chút thông minh
29
Chương 29: Anh đúng là một tên súc sinh
30
Chương 30: Tập Vân Noãn đã chết
31
Chương 31: Bị ném vào đài phun nước
32
Chương 32: Thật sự muốn cô chết!
33
Chương 33: Có nhân chứng, vật chứng
34
Chương 34: Rốt cuộc sự thật là gì?
35
Chương 35: Anh không phải là người!
36
Chương 36: Một cái gai trong lòng!
37
Chương 37: Đánh rơi dây chuyền
38
Chương 38: Người vào phòng là ai
39
Chương 39: Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!
40
Chương 40: Nhìn thấy anh, tôi sẽ bị động thai khí!
41
Chương 41: Đến bệnh viện!
42
Chương 42: Anh yêu em!
43
Chương 43: Thứ anh mua là một thân xác, không phải trái tim!
44
Chương 44: Ngày chết
45
Chương 45: Tôi hận anh!
46
Chương 46: Người bất ngờ đến thăm
47
Chương 47: Nội dung trong album hình
48
Chương 48: Tự tôi dạy em
49
Chương 49: Nguỵ Thu Hàn xuất hiện
50
Chương 50: Trở lại xe đi
51
Chương 51: Hy vọng anh sẽ không hối hận!
52
Chương 52: Đột nhiên trở nên dịu dàng!
53
Chương 53: Thân thế của Tập Vân Noãn!
54
Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề
55
Chương 55: Lễ khai mạc!
56
Chương 56: Người đàn ông ghê tởm
57
Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què
58
Chương 58: Cởi quần áo ra!
59
Chương 59: Sẽ có tình yêu sao!
60
Chương 60: Cô thua nổi sao?
61
Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ
62
Chương 62: Duyên phận
63
Chương 63: Thật sự quá trùng hợp
64
Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!
65
Chương 65: Miêu tả sinh động!
66
Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
67
Chương 67: Muốn đi nghỉ mát!
68
Chương 68: Khác thường!
69
Chương 69: Hài hoà!
70
Chương 70: Tâm trạng mâu thuẫn
71
Chương 71: Không có can đảm!
72
Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
73
Chương 73: Em không trốn thoát đâu
74
Chương 74: Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!
75
Chương 75: Âm mưu!
76
Chương 76: Giọng nói trong máy ghi âm!
77
Chương 77: Hạ quyết tâm!
78
Chương 78: Không tin!
79
Chương 79: Rời khỏi nhà họ Tập!
80
Chương 80: Ly hôn!
81
Chương 81: Cô muốn sinh, ai đến giúp cô!
82
Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!
83
Chương 83: Rốt cuộc là ai sinh ra đứa bé?
84
Chương 84: Cô biến mất!
85
Chương 85: Vô tình gặp lại bên ngoài nhà hàng!
86
Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!
87
Chương 87: Anh đã tới!
88
Chương 88: Người phụ nữ đến!
89
Chương 89: Gặp lại Tập Bác Niên!
90
Chương 90: Để thằng bé xuống, chạy trốn!
91
Chương 91: Nhớ lại từng chút lúc sinh đứa bé, cảm thấy có gì đó không đúng!
92
Chương 92: Có thể đứa bé vẫn chưa chết!
93
Chương 93: Quay lưng vào nhau rời đi!
94
Chương 94: Hàn Hàn là con của ai?
95
Chương 95: Sống lại!
96
Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!
97
Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!
98
Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!
99
Chương 99: Không thể trả thằng bé lại cho em!
100
Chương 100: Một phần hợp đồng không nên ký!
101
Chương 101: Không thể bỏ qua!
102
Chương 102: Một bàn tay vươn ra từ trong bụi cây!
103
Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
104
Chương 104: Thử yêu anh được không!
105
Chương 105: Công kích người thân của nhau!
106
Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!
107
Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người trên thông minh!
108
Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!
109
Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!
110
Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!
111
Chương 111: Trước kia em cũng chỉ là món đồ chơi của tôi!
112
Chương 112: Lần sau sẽ hắt nước nóng hơn!
113
Chương 113: Nghĩ ra quỷ kế quay lại đổ vạ!
114
Chương 114: Ai đã chơi ai
115
Chương 115: Chiến thuật tâm lý, miệng lưỡi nhanh nhẹn!
116
Chương 116: Hàn Hàn bị thương, Ninh Ngữ Yên quỳ xuống!
117
Chương 117: Không ngăn được nước mắt!
118
Chương 118: Ai ngây thơ hơn!
119
Chương 119: Cảnh gia đình xum họp vui vẻ!
120
Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!
121
Chương 121: Cô đã biết hết!
122
Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!
123
Chương 123: Ông Ninh tới!
124
Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!
125
Chương 125: Cùng nhau ngã xuống lầu!
126
Chương 126: Có thể tỉnh hay không!
127
Chương 127: Ai tỉnh lại trước!
128
Chương 128: Chiến tranh của hai nhà Tập - Ninh
129
Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị
130
Chương 130: Bị trói đi đâu!
131
Chương 131: Báo cảnh sát!
132
Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên đang hôn mê!
133
Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
134
Chương 134: Đuổi theo xe trên đường lớn!
135
Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
136
Chương 136: Là hạnh phúc bắt đầu sao? 【Đại Kết Cục】
137
Chương 137: Đi với Thiên Dã, hay ở cùng với Tập Bác Niên và Hàn Hàn! 【 Đại Kết Cục 】
138
Chương 138: Do dự! 【 Đại Kết Cục 】
139
Chương 139: Xì căng đan 【 Đại Kết Cục 】
140
Chương 140: Gặp phải đạo diễn háo sắc! 【 Đại Kết Cục 】
141
Chương 141: Ý muốn thật sự trong lòng là gì!
142
Chương 142: Lại ở chung một chỗ! 【 Đại Kết Cục 】
143
Chương 143: Có chuyện muốn nói! 【Đại Kết Cục】
144
Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】
145
Chương 145: Thiên Dã nói cho anh biết sự thật! 【Đại Kết Cục】
146
Chương 146: Duyên phận, tuyệt diệu không thể tả! 【Đại Kết Cục】