Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!

Mấy ngày sau, Tập thị.

Tập Bác Niên đang họp thì thư ký lặng lẽ đi đến bên cạnh anh, run rẩy nói: "Tổng giám đốc, phu nhân gọi điện thoại tới nói tiểu thiếu gia không cẩn thận bị phỏng bị thương."

"Cái gì?"

Tập Bác Niên vô cùng giận dữ, lập tức giải tán hội nghị, mặt đen thui đi ra khỏi phòng họp, vội vàng về nhà, anh có thói quen lúc đang họp sẽ tắt điện thoại di động, cho nên mới điện thoại đến công ty.

"Xảy ra chuyện gì?" Những nhân viên cao cấp vẫn còn ở trong phòng họp, vội vàng hỏi thư ký đang đứng đó.

"Tay của tiểu thiếu gia bị phỏng bị thương." Vẻ mặt thư ký đau khổ trả lời, tình hình này, phu nhân sẽ bị mắng!

"Trời ạ..."

Sau đó trong phòng hội nghị vang lên tiếng chấn động giống như nghe thấy Lầu Năm Góc bị nổ hay báo động sóng thần ở Nhật Bản.

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

"Nhất định tổng giám đốc sẽ mang người làm tiểu thiếu gia bị phỏng đi giết chết."

"Ước chừng mấy ngày nay sắc mặt của tổng giám đốc cũng không tốt, trời ạ, tiểu tổ tông, tiểu bảo bối, nên cho thằng bé mặc quần áo vũ trụ, hay đến chỗ trong vòng một trăm mét đều có trải thảm, để ngừa té ngã."

"Haizz..."

Tất cả mọi người đều thở dài, tổng giám đốc cưng nhiều con trai đến mức lên trời luôn rồi, ôm trong tay sợ va chạm, ngậm trong miệng sợ tan, một chút bệnh nhỏ thì làm như đứt tay đứt chân.

Bọn họ tuyệt đối tin tưởng nếu tiểu thiếu gia nói: "Ba, con muốn sao trên trời." Tổng giám đốc cũng sẽ nghĩ cách lên trời hái xuống đưa cho thằng bé.

Nói cách khác, yêu thương đến mức giống như một căn bệnh!

Tập Bác Niên chạy như bay về nhà, thằng bé đang ngồi khóc trên xô pha, Ninh Ngữ Yên ngồi bên cạnh dỗ dành: "Được rồi, được rồi, Hàn Hàn là nam tử hán, đừng khóc."

"Xảy ra chuyện gì, nhiều người như vậy, ngay cả một đứa bé cũng không trông được, các người làm ăn kiểu gì thế hả?" Tập Bác Niên ôm Hàn Hàn đặt lên đùi mình, vẻ mặt tức giận vừa rồi lập tức trở nên dịu dàng: "Phỏng ở đâu, cho ba nhìn xem."

Đứa bé hai tuổi vừa nhìn thấy người cưng chiều nó nhất thì càng khóc thương tâm hơn, giơ tay nhỏ bé của mình ra, đưa cho Tập Bác Niên xem: "Ba, Hàn Hàn đau..."

Nhìn năm đầu ngón tay đỏ ửng của thằng bé, Tập Bác Niên còn đau lòng hơn so với lúc ngón tay của mình bị đứt: "Đừng khóc, ba dẫn con đi gặp bác sĩ được không?"

Thằng bé vừa nghe đến bác sĩ lập tức nín khóc, trong lòng gào thét, không cần...

"Niên, chỉ là một vết thương nhỏ, thoa thuốc mỡ là được." Ninh Ngữ Yên cảm thấy anh làm hơi quá rồi.

"Nếu để lại sẹo hay tổn thương đến gân cốt, sau này em chịu trách nhiệm sao?" Nét mặt của Tập Bác Niên sa sầm, chất vấn.

Ninh Ngữ Yên dùng sức hít sâu vào một hơi, gượng cười nói: "Hàn Hàn là do em sinh, cũng là con của em, em cũng đau lòng cho nó, anh nói giống như em cố ý làm thằng bé phỏng vậy."

Tập Bác Niên không nói nữa, mấy năm nay, anh luôn nghi ngờ cô ta làm hại Hàn Hàn nên thỉnh thoảng có chuyện gì sẽ nhằm vào cô ta.

Trong lòng của Ninh Ngữ Yên vô cùng bực bội, cô ta vừa ghen tị vừa oán hận đứa bé này, nhưng lúc thằng bé thân thiết gọi cô ta là mẹ, cô ta lại cảm thấy vô cùng thoải mái.

"Ba, mẹ, đừng cãi nhau mà." Hàn Hàn thấy người lớn đều xụ mặt, nhỏ giọng nói.

Tập Bác Niên biết mình nói những lời này cũng không có ý nghĩa gì nên đổi đề tài: "Rốt cuộc tại sao Hàn Hàn bị thương?"

Ninh Ngữ Yên ổn định lại hơi thở, trả lời anh: "Sáng nay người giúp việc ủi quần áo và bỏ đi một lúc, Hàn Hàn không cẩn thận sờ vào lập tức trở thành như vậy."

"Đuổi người giúp việc kia cho tôi, ngoài ra, sau này Hàn Hàn đi đâu đều phải đi theo nó."

"Em biết rồi, em hiểu tính tình của anh nên cũng đã đuổi người giúp việc kia." Ninh Ngữ Yên có chút mệt mỏi nói.

Sau đó, Tập Bác Niên kiên trì đưa Hàn Hàn đến bệnh viện, ở bệnh viện bảo đảm không sao mới thả lỏng xuống, mấy ngày sau, mỗi ngảy Tập Bác Niên đều cẩn thận thoa thuốc mỡ cho con trai, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của con trai thì anh không còn cảm thấy buồn phiền nữa.

Ở trong lòng anh, Hàn Hàn là liều thuốc chữa trị vết thương tốt nhất, làm cho hai năm qua anh cảm thấy bớt đi khổ sở và vui vẻ nhiều hơn!

Trời tối!

Mặc Tiểu Tịch bước xuống giường, sau đó tiến hành mọi việc theo trình tự vẫn làm mỗi ngày, đun nước sôi, ngâm mì ăn liền, đi rửa mặt, sau đó đi ra im lặng ăn xong mì.

Hai năm, cô đều ăn một thương hiệu một mùi vị, ăn hai năm rồi!

Cô nhai trong miệng, không cảm nhận ra mặn hay cay, người gầy gò chỉ còn lại xương.

Đi ra khỏi nhà trọ, người kêu là anh Huy mấy ngày nay không tới, ngược lại làm cho cô cảm thấy yên tĩnh không ít, tối nay hơi lạnh, cô đút tay vào trong túi, đi qua hai con phố quen thuộc thì đến quán.

Trước sau như một, không thay đổi bất cứ thứ gì, cũng là sâu trong nội tâm vô cùng tuyệt vọng.

Thiên Dã biết cô ở trong thành phố này, mà khoảng cách cũng không xa, sau khi khổ sở vì cô thì giữ vững tinh thần, nghĩ cách tìm cô.

Anh nghĩ tới người đàn ông hôm đó, cách ăn mặc vô cùng sơ sài và lưu manh, tiểu Tịch bị thứ người như thế quấn lấy, chắc chắn bản thân cũng ở trong môi trường đó.

Anh âm thầm đi rất nhiều nơi có những người hỗn tạp, hỏi thăm về Dương Cảnh Huy, anh không biết tên của anh ta, chỉ có thể hình dung bên ngoài.

"Anh đẹp trai, anh gỡ kính và mũ xuống em sẽ nói cho anh biết anh ta ở đâu." Một người phụ nữ mặc quần áo bằng da màu đỏ trong quán rượu kề sát miệng vào mặt Thiên Dã nói, trên cơ thể của người đàn ông này thật thơm, môi đẹp làm cho người ta muốn cắn một cái, nhưng lại nhìn không rõ mặt.

Thiên Dã có phần không chịu nổi né ra: "Tôi có thể cho cô tiền để mua tin tức này."

"Không cần, người ta thích anh, không cần tiền, chỉ cần người." Cô ta không biết xấu hổ vuốt ve ngực của Thiên Dã.

Thiên Dã thích sạch sẽ, anh rất ghét người khác đụng vào người anh, nếu không phải người phụ nữ này biết người đàn ông kia ở đâu, anh đã sớm bỏ đi.

"Nếu cô không muốn nói, tôi sẽ để tiền lại cho người khác." Anh lùi ra một chút, nếu không thì anh đã bị mùi phấn son sực nức của cô ta làm cho chết tươi.

Người phụ nữ đó thấy anh dường như không có hứng thú với mình, sợ tiền tới tay cũng bay, vội vàng nói: "Được rồi, cho tôi 2000 khối, tôi sẽ nói cho anh biết."

Cô ta đưa tay ra trước mặt Thiên Dã, đòi tiền!

Thiên Dã lấy ví da màu đen từ trong túi ra, móc 2000 đưa cho cô ta, người phụ nữ thấy làn da mịn màng như gốm sứ của anh thì không khỏi si mê.

"Nói đi, người ở đâu?"

"À..." Người phụ nữ hoàn hồn: "Tôi nghĩ người anh muốn tìm chắc là anh Huy, anh ta rất ít tới chỗ của chúng tôi, thường đến sòng bạc Lão Nhai ở đối diện hoặc là quán bán hàng, anh qua đó đi, chắc chắn tìm thấy anh ta".

"Cảm ơn!" Sau khi Thiên Dã lạnh lùng nói lời cảm ơn thì lập tức bỏ đi.

Cho dù thời tiết đã chuyển lạnh, nhưng trong quán vẫn vô cùng náo nhiệt, đủ thứ loại người, tao nhã hoặc dung tục, tuấn tú hoặc bình thương, đều có lĩnh vực mình thích, nhìn những người này thoải mái cười to, Mặc Tiểu Tịch vẫn không có một chút phản ứng!

Ngoài cửa, lại vang lên tiếng thắng xe, những người trong đại sảnh đều ngó ra ngoài nhìn!

Chapter
1 Chương 1: Nguyên nhân
2 Chương 2: Cô đáng giá bao nhiêu tiền!
3 Chương 3: Một đêm giày vò!
4 Chương 4: Đến lễ đường!
5 Chương 5: Bị trói lên máy bay!
6 Chương 6: Ở trên biển
7 Chương 7: Không cẩn thận rơi xuống biển!
8 Chương 8: Giây phút sau cùng!
9 Chương 9: Tôi muốn lúc nào là do tôi quyết định!
10 Chương 10: Chúng ta hợp tác tìm bọn họ!
11 Chương 11: Em rất thành thật!
12 Chương 12: Nhảy múa trên mũi đao!
13 Chương 13: Mạnh mẽ mớm thuốc!
14 Chương 14: Tư thế ngủ rất khả ái
15 Chương 15: Phát hiện hành tung của bọn họ
16 Chương 16: Rời đi
17 Chương 17: Vị hôn thê của anh?
18 Chương 18: Ánh sáng cực Bắc
19 Chương 19: Quan hệ dây dưa không rõ
20 Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi
21 Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
22 Chương 22: Người đàn ông đẹp trai
23 Chương 23: Uất ức muốn khóc
24 Chương 24: Đồ ngốc
25 Chương 25: Sự tình trở nên phức tạp hơn
26 Chương 26: Đánh nhau
27 Chương 27: Cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ
28 Chương 28: Không học được một chút thông minh
29 Chương 29: Anh đúng là một tên súc sinh
30 Chương 30: Tập Vân Noãn đã chết
31 Chương 31: Bị ném vào đài phun nước
32 Chương 32: Thật sự muốn cô chết!
33 Chương 33: Có nhân chứng, vật chứng
34 Chương 34: Rốt cuộc sự thật là gì?
35 Chương 35: Anh không phải là người!
36 Chương 36: Một cái gai trong lòng!
37 Chương 37: Đánh rơi dây chuyền
38 Chương 38: Người vào phòng là ai
39 Chương 39: Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!
40 Chương 40: Nhìn thấy anh, tôi sẽ bị động thai khí!
41 Chương 41: Đến bệnh viện!
42 Chương 42: Anh yêu em!
43 Chương 43: Thứ anh mua là một thân xác, không phải trái tim!
44 Chương 44: Ngày chết
45 Chương 45: Tôi hận anh!
46 Chương 46: Người bất ngờ đến thăm
47 Chương 47: Nội dung trong album hình
48 Chương 48: Tự tôi dạy em
49 Chương 49: Nguỵ Thu Hàn xuất hiện
50 Chương 50: Trở lại xe đi
51 Chương 51: Hy vọng anh sẽ không hối hận!
52 Chương 52: Đột nhiên trở nên dịu dàng!
53 Chương 53: Thân thế của Tập Vân Noãn!
54 Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề
55 Chương 55: Lễ khai mạc!
56 Chương 56: Người đàn ông ghê tởm
57 Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què
58 Chương 58: Cởi quần áo ra!
59 Chương 59: Sẽ có tình yêu sao!
60 Chương 60: Cô thua nổi sao?
61 Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ
62 Chương 62: Duyên phận
63 Chương 63: Thật sự quá trùng hợp
64 Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!
65 Chương 65: Miêu tả sinh động!
66 Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
67 Chương 67: Muốn đi nghỉ mát!
68 Chương 68: Khác thường!
69 Chương 69: Hài hoà!
70 Chương 70: Tâm trạng mâu thuẫn
71 Chương 71: Không có can đảm!
72 Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
73 Chương 73: Em không trốn thoát đâu
74 Chương 74: Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!
75 Chương 75: Âm mưu!
76 Chương 76: Giọng nói trong máy ghi âm!
77 Chương 77: Hạ quyết tâm!
78 Chương 78: Không tin!
79 Chương 79: Rời khỏi nhà họ Tập!
80 Chương 80: Ly hôn!
81 Chương 81: Cô muốn sinh, ai đến giúp cô!
82 Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!
83 Chương 83: Rốt cuộc là ai sinh ra đứa bé?
84 Chương 84: Cô biến mất!
85 Chương 85: Vô tình gặp lại bên ngoài nhà hàng!
86 Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!
87 Chương 87: Anh đã tới!
88 Chương 88: Người phụ nữ đến!
89 Chương 89: Gặp lại Tập Bác Niên!
90 Chương 90: Để thằng bé xuống, chạy trốn!
91 Chương 91: Nhớ lại từng chút lúc sinh đứa bé, cảm thấy có gì đó không đúng!
92 Chương 92: Có thể đứa bé vẫn chưa chết!
93 Chương 93: Quay lưng vào nhau rời đi!
94 Chương 94: Hàn Hàn là con của ai?
95 Chương 95: Sống lại!
96 Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!
97 Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!
98 Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!
99 Chương 99: Không thể trả thằng bé lại cho em!
100 Chương 100: Một phần hợp đồng không nên ký!
101 Chương 101: Không thể bỏ qua!
102 Chương 102: Một bàn tay vươn ra từ trong bụi cây!
103 Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
104 Chương 104: Thử yêu anh được không!
105 Chương 105: Công kích người thân của nhau!
106 Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!
107 Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người trên thông minh!
108 Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!
109 Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!
110 Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!
111 Chương 111: Trước kia em cũng chỉ là món đồ chơi của tôi!
112 Chương 112: Lần sau sẽ hắt nước nóng hơn!
113 Chương 113: Nghĩ ra quỷ kế quay lại đổ vạ!
114 Chương 114: Ai đã chơi ai
115 Chương 115: Chiến thuật tâm lý, miệng lưỡi nhanh nhẹn!
116 Chương 116: Hàn Hàn bị thương, Ninh Ngữ Yên quỳ xuống!
117 Chương 117: Không ngăn được nước mắt!
118 Chương 118: Ai ngây thơ hơn!
119 Chương 119: Cảnh gia đình xum họp vui vẻ!
120 Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!
121 Chương 121: Cô đã biết hết!
122 Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!
123 Chương 123: Ông Ninh tới!
124 Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!
125 Chương 125: Cùng nhau ngã xuống lầu!
126 Chương 126: Có thể tỉnh hay không!
127 Chương 127: Ai tỉnh lại trước!
128 Chương 128: Chiến tranh của hai nhà Tập - Ninh
129 Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị
130 Chương 130: Bị trói đi đâu!
131 Chương 131: Báo cảnh sát!
132 Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên đang hôn mê!
133 Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
134 Chương 134: Đuổi theo xe trên đường lớn!
135 Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
136 Chương 136: Là hạnh phúc bắt đầu sao? 【Đại Kết Cục】
137 Chương 137: Đi với Thiên Dã, hay ở cùng với Tập Bác Niên và Hàn Hàn! 【 Đại Kết Cục 】
138 Chương 138: Do dự! 【 Đại Kết Cục 】
139 Chương 139: Xì căng đan 【 Đại Kết Cục 】
140 Chương 140: Gặp phải đạo diễn háo sắc! 【 Đại Kết Cục 】
141 Chương 141: Ý muốn thật sự trong lòng là gì!
142 Chương 142: Lại ở chung một chỗ! 【 Đại Kết Cục 】
143 Chương 143: Có chuyện muốn nói! 【Đại Kết Cục】
144 Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】
145 Chương 145: Thiên Dã nói cho anh biết sự thật! 【Đại Kết Cục】
146 Chương 146: Duyên phận, tuyệt diệu không thể tả! 【Đại Kết Cục】
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Nguyên nhân
2
Chương 2: Cô đáng giá bao nhiêu tiền!
3
Chương 3: Một đêm giày vò!
4
Chương 4: Đến lễ đường!
5
Chương 5: Bị trói lên máy bay!
6
Chương 6: Ở trên biển
7
Chương 7: Không cẩn thận rơi xuống biển!
8
Chương 8: Giây phút sau cùng!
9
Chương 9: Tôi muốn lúc nào là do tôi quyết định!
10
Chương 10: Chúng ta hợp tác tìm bọn họ!
11
Chương 11: Em rất thành thật!
12
Chương 12: Nhảy múa trên mũi đao!
13
Chương 13: Mạnh mẽ mớm thuốc!
14
Chương 14: Tư thế ngủ rất khả ái
15
Chương 15: Phát hiện hành tung của bọn họ
16
Chương 16: Rời đi
17
Chương 17: Vị hôn thê của anh?
18
Chương 18: Ánh sáng cực Bắc
19
Chương 19: Quan hệ dây dưa không rõ
20
Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi
21
Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
22
Chương 22: Người đàn ông đẹp trai
23
Chương 23: Uất ức muốn khóc
24
Chương 24: Đồ ngốc
25
Chương 25: Sự tình trở nên phức tạp hơn
26
Chương 26: Đánh nhau
27
Chương 27: Cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ
28
Chương 28: Không học được một chút thông minh
29
Chương 29: Anh đúng là một tên súc sinh
30
Chương 30: Tập Vân Noãn đã chết
31
Chương 31: Bị ném vào đài phun nước
32
Chương 32: Thật sự muốn cô chết!
33
Chương 33: Có nhân chứng, vật chứng
34
Chương 34: Rốt cuộc sự thật là gì?
35
Chương 35: Anh không phải là người!
36
Chương 36: Một cái gai trong lòng!
37
Chương 37: Đánh rơi dây chuyền
38
Chương 38: Người vào phòng là ai
39
Chương 39: Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!
40
Chương 40: Nhìn thấy anh, tôi sẽ bị động thai khí!
41
Chương 41: Đến bệnh viện!
42
Chương 42: Anh yêu em!
43
Chương 43: Thứ anh mua là một thân xác, không phải trái tim!
44
Chương 44: Ngày chết
45
Chương 45: Tôi hận anh!
46
Chương 46: Người bất ngờ đến thăm
47
Chương 47: Nội dung trong album hình
48
Chương 48: Tự tôi dạy em
49
Chương 49: Nguỵ Thu Hàn xuất hiện
50
Chương 50: Trở lại xe đi
51
Chương 51: Hy vọng anh sẽ không hối hận!
52
Chương 52: Đột nhiên trở nên dịu dàng!
53
Chương 53: Thân thế của Tập Vân Noãn!
54
Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề
55
Chương 55: Lễ khai mạc!
56
Chương 56: Người đàn ông ghê tởm
57
Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què
58
Chương 58: Cởi quần áo ra!
59
Chương 59: Sẽ có tình yêu sao!
60
Chương 60: Cô thua nổi sao?
61
Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ
62
Chương 62: Duyên phận
63
Chương 63: Thật sự quá trùng hợp
64
Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!
65
Chương 65: Miêu tả sinh động!
66
Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
67
Chương 67: Muốn đi nghỉ mát!
68
Chương 68: Khác thường!
69
Chương 69: Hài hoà!
70
Chương 70: Tâm trạng mâu thuẫn
71
Chương 71: Không có can đảm!
72
Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
73
Chương 73: Em không trốn thoát đâu
74
Chương 74: Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!
75
Chương 75: Âm mưu!
76
Chương 76: Giọng nói trong máy ghi âm!
77
Chương 77: Hạ quyết tâm!
78
Chương 78: Không tin!
79
Chương 79: Rời khỏi nhà họ Tập!
80
Chương 80: Ly hôn!
81
Chương 81: Cô muốn sinh, ai đến giúp cô!
82
Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!
83
Chương 83: Rốt cuộc là ai sinh ra đứa bé?
84
Chương 84: Cô biến mất!
85
Chương 85: Vô tình gặp lại bên ngoài nhà hàng!
86
Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!
87
Chương 87: Anh đã tới!
88
Chương 88: Người phụ nữ đến!
89
Chương 89: Gặp lại Tập Bác Niên!
90
Chương 90: Để thằng bé xuống, chạy trốn!
91
Chương 91: Nhớ lại từng chút lúc sinh đứa bé, cảm thấy có gì đó không đúng!
92
Chương 92: Có thể đứa bé vẫn chưa chết!
93
Chương 93: Quay lưng vào nhau rời đi!
94
Chương 94: Hàn Hàn là con của ai?
95
Chương 95: Sống lại!
96
Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!
97
Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!
98
Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!
99
Chương 99: Không thể trả thằng bé lại cho em!
100
Chương 100: Một phần hợp đồng không nên ký!
101
Chương 101: Không thể bỏ qua!
102
Chương 102: Một bàn tay vươn ra từ trong bụi cây!
103
Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
104
Chương 104: Thử yêu anh được không!
105
Chương 105: Công kích người thân của nhau!
106
Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!
107
Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người trên thông minh!
108
Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!
109
Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!
110
Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!
111
Chương 111: Trước kia em cũng chỉ là món đồ chơi của tôi!
112
Chương 112: Lần sau sẽ hắt nước nóng hơn!
113
Chương 113: Nghĩ ra quỷ kế quay lại đổ vạ!
114
Chương 114: Ai đã chơi ai
115
Chương 115: Chiến thuật tâm lý, miệng lưỡi nhanh nhẹn!
116
Chương 116: Hàn Hàn bị thương, Ninh Ngữ Yên quỳ xuống!
117
Chương 117: Không ngăn được nước mắt!
118
Chương 118: Ai ngây thơ hơn!
119
Chương 119: Cảnh gia đình xum họp vui vẻ!
120
Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!
121
Chương 121: Cô đã biết hết!
122
Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!
123
Chương 123: Ông Ninh tới!
124
Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!
125
Chương 125: Cùng nhau ngã xuống lầu!
126
Chương 126: Có thể tỉnh hay không!
127
Chương 127: Ai tỉnh lại trước!
128
Chương 128: Chiến tranh của hai nhà Tập - Ninh
129
Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị
130
Chương 130: Bị trói đi đâu!
131
Chương 131: Báo cảnh sát!
132
Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên đang hôn mê!
133
Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
134
Chương 134: Đuổi theo xe trên đường lớn!
135
Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
136
Chương 136: Là hạnh phúc bắt đầu sao? 【Đại Kết Cục】
137
Chương 137: Đi với Thiên Dã, hay ở cùng với Tập Bác Niên và Hàn Hàn! 【 Đại Kết Cục 】
138
Chương 138: Do dự! 【 Đại Kết Cục 】
139
Chương 139: Xì căng đan 【 Đại Kết Cục 】
140
Chương 140: Gặp phải đạo diễn háo sắc! 【 Đại Kết Cục 】
141
Chương 141: Ý muốn thật sự trong lòng là gì!
142
Chương 142: Lại ở chung một chỗ! 【 Đại Kết Cục 】
143
Chương 143: Có chuyện muốn nói! 【Đại Kết Cục】
144
Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】
145
Chương 145: Thiên Dã nói cho anh biết sự thật! 【Đại Kết Cục】
146
Chương 146: Duyên phận, tuyệt diệu không thể tả! 【Đại Kết Cục】