Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!

Ở lúc ý thức mơ hồ không rõ ràng, Mặc Tiểu Tịch cảm giác được có mấy người đi tới bên cạnh cô.

"Đừng sợ, tôi là bác sĩ, từ từ hít sâu vào, dùng sức, dùng sức nữa." Nữ bác sĩ phụ khoa ngồi xổm xuống bên cạnh bụi cỏ chỉ dẫn cô sinh em bé, ngoài ra bên cạnh còn có một người đang đứng, cô ta nhìn Mặc Tiểu Tịch nằm trên mặt đất, lo lắng đi qua đi lại.

Mặc Tiểu Tịch không thấy rõ mặt của bọn họ, cô không biết những người này là ai, nhưng chỉ cần có thể cứu con của cô, bất luận thế nào cũng không quan trọng, cô nghe theo lời bác sĩ nói, dùng hết sức lực toàn thân, móng tay cấm sâu vào trong đất, lúc nhấc đầu ngón tay lên, máu tươi đã chảy ròng ròng.

"Tôi...không được rồi, không được rồi, cô hãy cứu đứa bé, cứu đứa bé." Mặc Tiểu Tịch không còn hơi sức nữa, cô đã rất cố gắng.

Người phụ nữ đứng bên cạnh bác sĩ nhìn thấy cảnh này thì vội vàng nói vài câu vào bên tai bác sĩ.

"Chuyện này không được, làm không xong cô ấy sẽ chết." Bác sĩ phụ khoa liên tục lắc đầu.

"Cho cô thêm 50 vạn, làm đi."

“Chuyện này…”

"100 vạn, làm ngay lập tức, nếu đứa bé chết, một đồng cô cũng không lấy được."

Mặc Tiểu Tịch dường như nghe được lời đối thoại của bọn họ, yếu ớt giơ tay lên: "Làm ơn...nhất định phải cứu đứa bé, cầu xin các người, cầu xin các người." Nước mắt từ trong hốc mắt của cô chảy xuống không ngừng, dù lúc này cô phải chết ngay lập tức, chỉ cần đứa bé có thể sống, cô cũng bằng lòng.

Có lẽ là bị tiền bạc thúc đẩy, có lẽ là bị nước mắt của Mặc Tiểu Tịch làm cảm động, bác sĩ phụ khoa lấy cây kéo từ trong hòm phẫu thuật bên cạnh ra, đưa vào giữa hai chân cô.

"A..."

Thịt bị cắt đau đớn làm cho Mặc Tiểu Tịch khổ sở đến chết đi sống lại, cả người run rẩy giống như cái giần.

Đứa bé vừa lấy từ trong cơ thể cô ra thì lập tức được bỏ vào hộp dưỡng khí bên cạnh, người phụ nữ đứng bên cạnh bác sĩ lập tức ôm đứa bé trở lại xe.

"Con của tôi." Mặc Tiểu Tịch có thể cảm giác được đứa bé đã rời khỏi cơ thể của cô, nôn nóng muốn nhìn thấy nó.

Bác sĩ phụ khoa nhìn thấy chất lỏng màu đỏ tươi tuôn ra như suối thì vô cùng sợ hãi: "Tiểu thư, cô bị băng huyết, chăm sóc cho bản thân mình trước đi..."

"Đứa bé, đứa bé..."

Mặc dù không đành lòng nhưng bác sĩ phụ khoa vẫn dựa theo lời của người thuê trước đó, tàn nhẫn nói: "Đứa bé đã chết rồi."

Mặc Tiểu Tịch đột nhiên mở to mắt, giống như người điên muốn ngồi dậy khỏi mặt đất: "Không thể nào, không thể nào, nó vẫn rất khỏe mạnh, cô gạt tôi, trả nó lại cho tôi."

Ở phía xa, một chiếc xe thể thao màu đen đang chạy tới.

Bác sĩ thầm nghĩ, có người tới thì tốt: "Tiểu thư, hãy nghe tôi nói, con của cô đã chết, cô đừng tìm nữa, sẽ có người đến cứu cô nhanh thôi." Nói xong thì lên chiếc xe trước đó ngồi tới đây, vội vã rời đi.

"Đừng đi, trả đứa bé lại cho tôi." Mặc Tiểu Tịch khóc nức nở, điên cuồng hét lớn, cô bò trên mặt đất, kéo theo một đường máu.

Chiếc xe thể thao màu đen dừng lại bên cạnh bụi cỏ, một bóng người cao lớn bước xuống khỏi xe, đi tới bên cạnh cô, mặt đất hỗn loạn làm anh phải hít sâu vào một hơi, tim của anh giống như bị siết chặt, anh thật sự rất muốn chạy trốn.

Anh đi chậm lại, bước tới trước mặt cô.

Mặc Tiểu Tịch bắt được một ống quần thì ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tập Bác Niên giống như nắm được một cọng rơm cứu mạng: "Đứa bé...mau...giúp tôi tìm đứa bé về...sẽ không chết, sẽ không chết."

Tập Bác Niên nắm chặt tay, nhìn xung quanh một vòng, làm gì có đứa bé nào???

"Cô đưa đứa bé đi đâu rồi hả?" Anh chất vấn cô.

"Nó sẽ không chết...giúp tôi tìm trở về." Đầu óc của Mặc Tiểu Tịch trở nên rối loạn, nỗi bi thương làm cho cô có chút mờ mịt.

Tập Bác Niên ngửa mặt, hít sâu vào một hơi...

Cúi đầu, máu lan ra tới đáy giày của anh, anh ngửi thấy mùi quen thuộc, nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc.

Đêm đó máu của Vân Noãn cũng tràn ra như vậy, từ từ chảy qua đáy giày anh, anh không thể cứu con bé, bởi vì con bé đã chết.

"Cứ như vậy đi chết đi." Anh nhìn cô, nhẹ nhàng mở miệng, giống như bọn họ kết thúc vào lúc này là tốt nhất.

Sự điên cuồng của Mặc Tiểu Tịch trong phút chốc đã lặng xuống, con của cô mất đi, người đàn ông cô yêu lại muốn cô đi chết.

Buông ống quần của anh ra, cô nằm đó, lấy lại phong độ ngửa mặt lên nhìn anh: "Anh thật sự muốn tôi chết, tốt lắm, tốt lắm..."

Cô nhắm mắt lại, đầu óc bắt đầu mơ hồ, nhớ lại chuyện rất lâu trước đó đã mờ nhạt trong ký ức của cô.

Mùa hè năm ấy, hoa sơn chi nở rộ, cô còn rất nhỏ, ngồi dưới tàng cây ngửi mùi hoa, Thiên Dã cũng còn nhỏ, cô chạy vội nên đụng vào một người.

Hình ảnh trong đầu giống như từng trận sóng tràn ra, cô nhìn thấy một đôi mắt, một đôi mắt khiến cho cô rung động, còn mênh mông, sáng tỏ, và sâu thẳm hơn cả bầu trời.

Tập Bác Niên lẳng lặng cúi đầu nhìn cô, nước mắt đột nhiên chảy xuống, anh vẫn không phát hiện ra, cho đến khi bị gió thổi khô.

Anh xoay người nhanh chóng trở lại xe, co người dựa vào trên vô-lăng.

Yên tĩnh.

Yên tĩnh như chết.

Trong không khí, đột nhiên truyền đến tiếng nghẹn ngào đau khổ, bi thương giống như mất đi cả thế giới.

Là tiếng của ai, tim của Tập Bác Niên đập rất nhanh, anh chưa từng khóc, chưa từng nghe thấy tiếng khóc của mình, tiếng khóc này rất lạ, rất đáng sợ, tưởng chừng như phát ra từ dưới mặt đất.

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, người phụ nữ nằm trên bãi cỏ kia tựa như đã chết rất lâu.

Nếu có một ngày, anh nhớ tới cô, chỉ có thể đến nghĩa trang nhìn cô.

Nếu có một ngày, anh hận cô, chỉ có thể mắng không khí.

Nếu có một ngày, anh muốn nghe cô nói một câu, em yêu anh...

Anh hoảng sợ đến đứng tim, điên cuồng lao xuống xe, ôm lấy cô từ dưới bãi cỏ lên rồi đi thẳng đến bệnh viện.

Chiếc xe hơi màu đen ở phía xa cũng đi theo phía sau anh, anh không muốn cô chết, không muốn cô rời khỏi thế giới của mình, giờ phút này, anh không thể không thừa nhận với lòng, anh yêu cô.

Trong bệnh viện.

Tập Bác Niên ngồi ở ngoài phòng cấp cứu, điện thoại di động trong túi vang lên trong đêm khuya có chút chói tai.

Anh hơi mệt mỏi, nhưng vẫn nhấc điện thoại: "Alô..., Ai vậy?"

"Tiên sinh, tôi là tiểu Vân, tiểu thư nhà chúng tôi đã sinh rồi."

Chapter
1 Chương 1: Nguyên nhân
2 Chương 2: Cô đáng giá bao nhiêu tiền!
3 Chương 3: Một đêm giày vò!
4 Chương 4: Đến lễ đường!
5 Chương 5: Bị trói lên máy bay!
6 Chương 6: Ở trên biển
7 Chương 7: Không cẩn thận rơi xuống biển!
8 Chương 8: Giây phút sau cùng!
9 Chương 9: Tôi muốn lúc nào là do tôi quyết định!
10 Chương 10: Chúng ta hợp tác tìm bọn họ!
11 Chương 11: Em rất thành thật!
12 Chương 12: Nhảy múa trên mũi đao!
13 Chương 13: Mạnh mẽ mớm thuốc!
14 Chương 14: Tư thế ngủ rất khả ái
15 Chương 15: Phát hiện hành tung của bọn họ
16 Chương 16: Rời đi
17 Chương 17: Vị hôn thê của anh?
18 Chương 18: Ánh sáng cực Bắc
19 Chương 19: Quan hệ dây dưa không rõ
20 Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi
21 Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
22 Chương 22: Người đàn ông đẹp trai
23 Chương 23: Uất ức muốn khóc
24 Chương 24: Đồ ngốc
25 Chương 25: Sự tình trở nên phức tạp hơn
26 Chương 26: Đánh nhau
27 Chương 27: Cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ
28 Chương 28: Không học được một chút thông minh
29 Chương 29: Anh đúng là một tên súc sinh
30 Chương 30: Tập Vân Noãn đã chết
31 Chương 31: Bị ném vào đài phun nước
32 Chương 32: Thật sự muốn cô chết!
33 Chương 33: Có nhân chứng, vật chứng
34 Chương 34: Rốt cuộc sự thật là gì?
35 Chương 35: Anh không phải là người!
36 Chương 36: Một cái gai trong lòng!
37 Chương 37: Đánh rơi dây chuyền
38 Chương 38: Người vào phòng là ai
39 Chương 39: Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!
40 Chương 40: Nhìn thấy anh, tôi sẽ bị động thai khí!
41 Chương 41: Đến bệnh viện!
42 Chương 42: Anh yêu em!
43 Chương 43: Thứ anh mua là một thân xác, không phải trái tim!
44 Chương 44: Ngày chết
45 Chương 45: Tôi hận anh!
46 Chương 46: Người bất ngờ đến thăm
47 Chương 47: Nội dung trong album hình
48 Chương 48: Tự tôi dạy em
49 Chương 49: Nguỵ Thu Hàn xuất hiện
50 Chương 50: Trở lại xe đi
51 Chương 51: Hy vọng anh sẽ không hối hận!
52 Chương 52: Đột nhiên trở nên dịu dàng!
53 Chương 53: Thân thế của Tập Vân Noãn!
54 Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề
55 Chương 55: Lễ khai mạc!
56 Chương 56: Người đàn ông ghê tởm
57 Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què
58 Chương 58: Cởi quần áo ra!
59 Chương 59: Sẽ có tình yêu sao!
60 Chương 60: Cô thua nổi sao?
61 Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ
62 Chương 62: Duyên phận
63 Chương 63: Thật sự quá trùng hợp
64 Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!
65 Chương 65: Miêu tả sinh động!
66 Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
67 Chương 67: Muốn đi nghỉ mát!
68 Chương 68: Khác thường!
69 Chương 69: Hài hoà!
70 Chương 70: Tâm trạng mâu thuẫn
71 Chương 71: Không có can đảm!
72 Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
73 Chương 73: Em không trốn thoát đâu
74 Chương 74: Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!
75 Chương 75: Âm mưu!
76 Chương 76: Giọng nói trong máy ghi âm!
77 Chương 77: Hạ quyết tâm!
78 Chương 78: Không tin!
79 Chương 79: Rời khỏi nhà họ Tập!
80 Chương 80: Ly hôn!
81 Chương 81: Cô muốn sinh, ai đến giúp cô!
82 Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!
83 Chương 83: Rốt cuộc là ai sinh ra đứa bé?
84 Chương 84: Cô biến mất!
85 Chương 85: Vô tình gặp lại bên ngoài nhà hàng!
86 Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!
87 Chương 87: Anh đã tới!
88 Chương 88: Người phụ nữ đến!
89 Chương 89: Gặp lại Tập Bác Niên!
90 Chương 90: Để thằng bé xuống, chạy trốn!
91 Chương 91: Nhớ lại từng chút lúc sinh đứa bé, cảm thấy có gì đó không đúng!
92 Chương 92: Có thể đứa bé vẫn chưa chết!
93 Chương 93: Quay lưng vào nhau rời đi!
94 Chương 94: Hàn Hàn là con của ai?
95 Chương 95: Sống lại!
96 Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!
97 Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!
98 Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!
99 Chương 99: Không thể trả thằng bé lại cho em!
100 Chương 100: Một phần hợp đồng không nên ký!
101 Chương 101: Không thể bỏ qua!
102 Chương 102: Một bàn tay vươn ra từ trong bụi cây!
103 Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
104 Chương 104: Thử yêu anh được không!
105 Chương 105: Công kích người thân của nhau!
106 Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!
107 Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người trên thông minh!
108 Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!
109 Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!
110 Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!
111 Chương 111: Trước kia em cũng chỉ là món đồ chơi của tôi!
112 Chương 112: Lần sau sẽ hắt nước nóng hơn!
113 Chương 113: Nghĩ ra quỷ kế quay lại đổ vạ!
114 Chương 114: Ai đã chơi ai
115 Chương 115: Chiến thuật tâm lý, miệng lưỡi nhanh nhẹn!
116 Chương 116: Hàn Hàn bị thương, Ninh Ngữ Yên quỳ xuống!
117 Chương 117: Không ngăn được nước mắt!
118 Chương 118: Ai ngây thơ hơn!
119 Chương 119: Cảnh gia đình xum họp vui vẻ!
120 Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!
121 Chương 121: Cô đã biết hết!
122 Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!
123 Chương 123: Ông Ninh tới!
124 Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!
125 Chương 125: Cùng nhau ngã xuống lầu!
126 Chương 126: Có thể tỉnh hay không!
127 Chương 127: Ai tỉnh lại trước!
128 Chương 128: Chiến tranh của hai nhà Tập - Ninh
129 Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị
130 Chương 130: Bị trói đi đâu!
131 Chương 131: Báo cảnh sát!
132 Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên đang hôn mê!
133 Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
134 Chương 134: Đuổi theo xe trên đường lớn!
135 Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
136 Chương 136: Là hạnh phúc bắt đầu sao? 【Đại Kết Cục】
137 Chương 137: Đi với Thiên Dã, hay ở cùng với Tập Bác Niên và Hàn Hàn! 【 Đại Kết Cục 】
138 Chương 138: Do dự! 【 Đại Kết Cục 】
139 Chương 139: Xì căng đan 【 Đại Kết Cục 】
140 Chương 140: Gặp phải đạo diễn háo sắc! 【 Đại Kết Cục 】
141 Chương 141: Ý muốn thật sự trong lòng là gì!
142 Chương 142: Lại ở chung một chỗ! 【 Đại Kết Cục 】
143 Chương 143: Có chuyện muốn nói! 【Đại Kết Cục】
144 Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】
145 Chương 145: Thiên Dã nói cho anh biết sự thật! 【Đại Kết Cục】
146 Chương 146: Duyên phận, tuyệt diệu không thể tả! 【Đại Kết Cục】
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Nguyên nhân
2
Chương 2: Cô đáng giá bao nhiêu tiền!
3
Chương 3: Một đêm giày vò!
4
Chương 4: Đến lễ đường!
5
Chương 5: Bị trói lên máy bay!
6
Chương 6: Ở trên biển
7
Chương 7: Không cẩn thận rơi xuống biển!
8
Chương 8: Giây phút sau cùng!
9
Chương 9: Tôi muốn lúc nào là do tôi quyết định!
10
Chương 10: Chúng ta hợp tác tìm bọn họ!
11
Chương 11: Em rất thành thật!
12
Chương 12: Nhảy múa trên mũi đao!
13
Chương 13: Mạnh mẽ mớm thuốc!
14
Chương 14: Tư thế ngủ rất khả ái
15
Chương 15: Phát hiện hành tung của bọn họ
16
Chương 16: Rời đi
17
Chương 17: Vị hôn thê của anh?
18
Chương 18: Ánh sáng cực Bắc
19
Chương 19: Quan hệ dây dưa không rõ
20
Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi
21
Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
22
Chương 22: Người đàn ông đẹp trai
23
Chương 23: Uất ức muốn khóc
24
Chương 24: Đồ ngốc
25
Chương 25: Sự tình trở nên phức tạp hơn
26
Chương 26: Đánh nhau
27
Chương 27: Cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ
28
Chương 28: Không học được một chút thông minh
29
Chương 29: Anh đúng là một tên súc sinh
30
Chương 30: Tập Vân Noãn đã chết
31
Chương 31: Bị ném vào đài phun nước
32
Chương 32: Thật sự muốn cô chết!
33
Chương 33: Có nhân chứng, vật chứng
34
Chương 34: Rốt cuộc sự thật là gì?
35
Chương 35: Anh không phải là người!
36
Chương 36: Một cái gai trong lòng!
37
Chương 37: Đánh rơi dây chuyền
38
Chương 38: Người vào phòng là ai
39
Chương 39: Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!
40
Chương 40: Nhìn thấy anh, tôi sẽ bị động thai khí!
41
Chương 41: Đến bệnh viện!
42
Chương 42: Anh yêu em!
43
Chương 43: Thứ anh mua là một thân xác, không phải trái tim!
44
Chương 44: Ngày chết
45
Chương 45: Tôi hận anh!
46
Chương 46: Người bất ngờ đến thăm
47
Chương 47: Nội dung trong album hình
48
Chương 48: Tự tôi dạy em
49
Chương 49: Nguỵ Thu Hàn xuất hiện
50
Chương 50: Trở lại xe đi
51
Chương 51: Hy vọng anh sẽ không hối hận!
52
Chương 52: Đột nhiên trở nên dịu dàng!
53
Chương 53: Thân thế của Tập Vân Noãn!
54
Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề
55
Chương 55: Lễ khai mạc!
56
Chương 56: Người đàn ông ghê tởm
57
Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què
58
Chương 58: Cởi quần áo ra!
59
Chương 59: Sẽ có tình yêu sao!
60
Chương 60: Cô thua nổi sao?
61
Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ
62
Chương 62: Duyên phận
63
Chương 63: Thật sự quá trùng hợp
64
Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!
65
Chương 65: Miêu tả sinh động!
66
Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
67
Chương 67: Muốn đi nghỉ mát!
68
Chương 68: Khác thường!
69
Chương 69: Hài hoà!
70
Chương 70: Tâm trạng mâu thuẫn
71
Chương 71: Không có can đảm!
72
Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
73
Chương 73: Em không trốn thoát đâu
74
Chương 74: Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!
75
Chương 75: Âm mưu!
76
Chương 76: Giọng nói trong máy ghi âm!
77
Chương 77: Hạ quyết tâm!
78
Chương 78: Không tin!
79
Chương 79: Rời khỏi nhà họ Tập!
80
Chương 80: Ly hôn!
81
Chương 81: Cô muốn sinh, ai đến giúp cô!
82
Chương 82: Thì ra anh thật sự muốn tôi chết!
83
Chương 83: Rốt cuộc là ai sinh ra đứa bé?
84
Chương 84: Cô biến mất!
85
Chương 85: Vô tình gặp lại bên ngoài nhà hàng!
86
Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!
87
Chương 87: Anh đã tới!
88
Chương 88: Người phụ nữ đến!
89
Chương 89: Gặp lại Tập Bác Niên!
90
Chương 90: Để thằng bé xuống, chạy trốn!
91
Chương 91: Nhớ lại từng chút lúc sinh đứa bé, cảm thấy có gì đó không đúng!
92
Chương 92: Có thể đứa bé vẫn chưa chết!
93
Chương 93: Quay lưng vào nhau rời đi!
94
Chương 94: Hàn Hàn là con của ai?
95
Chương 95: Sống lại!
96
Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!
97
Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!
98
Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!
99
Chương 99: Không thể trả thằng bé lại cho em!
100
Chương 100: Một phần hợp đồng không nên ký!
101
Chương 101: Không thể bỏ qua!
102
Chương 102: Một bàn tay vươn ra từ trong bụi cây!
103
Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
104
Chương 104: Thử yêu anh được không!
105
Chương 105: Công kích người thân của nhau!
106
Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!
107
Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người trên thông minh!
108
Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!
109
Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!
110
Chương 110: Một đêm nhiệt tình như lửa!
111
Chương 111: Trước kia em cũng chỉ là món đồ chơi của tôi!
112
Chương 112: Lần sau sẽ hắt nước nóng hơn!
113
Chương 113: Nghĩ ra quỷ kế quay lại đổ vạ!
114
Chương 114: Ai đã chơi ai
115
Chương 115: Chiến thuật tâm lý, miệng lưỡi nhanh nhẹn!
116
Chương 116: Hàn Hàn bị thương, Ninh Ngữ Yên quỳ xuống!
117
Chương 117: Không ngăn được nước mắt!
118
Chương 118: Ai ngây thơ hơn!
119
Chương 119: Cảnh gia đình xum họp vui vẻ!
120
Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!
121
Chương 121: Cô đã biết hết!
122
Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!
123
Chương 123: Ông Ninh tới!
124
Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!
125
Chương 125: Cùng nhau ngã xuống lầu!
126
Chương 126: Có thể tỉnh hay không!
127
Chương 127: Ai tỉnh lại trước!
128
Chương 128: Chiến tranh của hai nhà Tập - Ninh
129
Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị
130
Chương 130: Bị trói đi đâu!
131
Chương 131: Báo cảnh sát!
132
Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên đang hôn mê!
133
Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
134
Chương 134: Đuổi theo xe trên đường lớn!
135
Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
136
Chương 136: Là hạnh phúc bắt đầu sao? 【Đại Kết Cục】
137
Chương 137: Đi với Thiên Dã, hay ở cùng với Tập Bác Niên và Hàn Hàn! 【 Đại Kết Cục 】
138
Chương 138: Do dự! 【 Đại Kết Cục 】
139
Chương 139: Xì căng đan 【 Đại Kết Cục 】
140
Chương 140: Gặp phải đạo diễn háo sắc! 【 Đại Kết Cục 】
141
Chương 141: Ý muốn thật sự trong lòng là gì!
142
Chương 142: Lại ở chung một chỗ! 【 Đại Kết Cục 】
143
Chương 143: Có chuyện muốn nói! 【Đại Kết Cục】
144
Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】
145
Chương 145: Thiên Dã nói cho anh biết sự thật! 【Đại Kết Cục】
146
Chương 146: Duyên phận, tuyệt diệu không thể tả! 【Đại Kết Cục】