Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)

Trì Tiểu Úc mím môi, vẻ mặt thấy chết không sờn, đã đến nước này thì cô đành phải nói thôi: "Em đã từng theo đuổi anh ta, anh ta đồng ý, sau đó bọn em nhân tiện kết hôn, trải qua cuộc sống hôn nhân thì mới phát hiện anh ta so với tưởng tượng của em hoàn toàn không giống nhau... Tất cả chỉ có như vậy."

Trì Tiểu Úc cuối cùng cũng không có nói đến chuyện Mạc Cánh Bắc uy hiếp cô.

Cô không thể kéo Giản Diệc Tu xuống vũng bùn này cùng mình, những thủ đoạn của Mạc Cánh Bắc có bao nhiêu điên rồ, điểm này cô biết rất rõ ràng, anh ta chính là một kẻ đại biến thái.

Cô phải bảo vệ Giản Diệc Tu khỏi anh ta.

Trì Tiểu Úc nhắm mắt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn vo thành một nắm, bày ra một bộ dáng cá nằm trên thớt, chờ Giản Diệc Tu xử lý.

Nhưng mà thật lâu sau cô cũng không hề nghe được một chút động tĩnh nào, nếu không phải là bị mùi thuốc lá làm sặc, cô sẽ cho là nãy giờ bản thân mình đã nói chuyện với không khí.

Trì Tiểu Úc cố gắng gượng, cẩn thận lặng lẽ mở tròng mắt, khi vừa nhìn thấy sắc mặt của Giản Diệc Tu nhanh chóng bị dọa sợ, cơ thể theo phản xa có điều kiện lùi về phía sau mấy bước, cuối cùng cái chân vì bị vướng mà ngã sấp lên trên ghế sofa.

"Đó là những chuyện trước khi em gặp anh mà, lúc còn trẻ ai không có một thời điên cuồng chứ, anh thấy có phải không?"

"Anh không có."

Giọng nói Giản Diệc Tu trầm thấp lạnh lùng, nghe rất không thân thiết, hình như anh sắp bùng nổ lửa giận, Trì Tiểu Úc có thể cảm nhận được sự nguy hiểm rất rõ ràng, cô phải tìm cách dỗ anh mới được.

"Mỗi người mỗi tính, khác nhau cũng không phải là chuyện gì lạ cả... Ha ha."

Trì Tiểu Úc khó khăn cười, cố gắng vớt vắt chút mặt mũi ít ỏi còn sót lại, nhưng cuối cùng ở dưới ánh mắt uy hiếp càng ngày càng lạnh của Giản Diệc Tu mà đành phải thức thời ngậm chặt miệng lại.

"Lão công, em biết sai rồi mà."

Trì Tiểu Úc biết sai nhận lỗi, ngoan ngoãn quỳ gối trên ghế sofa.

"Nhưng mà nếu không có những chuyện đó thì em cũng không hiểu như thế nào yêu, nếu không có đoạn thời gian đó thì em cũng sẽ không gặp được anh... Lão công, anh xem, em đang nhận sai với anh, anh đừng tức giận nữa được không?"

Trì Tiểu Úc còn muốn giãy dụa tìm lý do phó thác nhưng khi đụng phải đôi mắt lạnh của Giản Diệc Tu thì chỉ biết buông vũ khí, nhanh chóng phục tùng.

"Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú đi."

Lời nói Giản Diệc Tu mang theo tia trào phúng, điếu thuốc trong tay bị anh mạnh mẽ dập tắt.

"Hả?" Trì Tiểu Úc đang muốn khơi gợi chút đồng tình từ Giản Diệc Tu, thì bị câu nói này dọa sợ, cả người co rụt lại.

"Kia... Thật ra thì chuyện giữa em và anh ta không có gì hay để nhớ tới... Ha ha."

Giản Diệc Tu càng nghe càng cảm thấy rất chói tai, không nhịn được nhíu mày lại, ngay lập tức Trì Tiểu Úc biết mình không nên nói về chuyện này, im lặng là vàng, sao cô lại quên mất điều này chứ, nói càng nhiều càng sai nhiều.

Giản Diệc Tu lạnh lùng nhìn cô, trong lòng có chút mất mác, hóa ra trước khi gặp anh Trì Tiểu Úc đã kết hôn, chuyện này đúng là có chút vượt qua sự tưởng tượng của anh.

Chỉ bằng sự ấp úng của Trì Tiểu Úc mỗi khi nhắc đến người đàn ông kia là anh có thể kết luận được.

Anh ta là người đàn ông đầu tiên của Trì Tiểu Úc!

Dĩ nhiên những thứ này cũng không phải trọng yếu, điều quan trọng nhất là... hiện tại Trì Tiểu Úc còn tình cảm gì với anh ta hay không?

Mặt Giản Diệc Tu lạnh lẽo, không nói lời nào, vì vậy Trì Tiểu Úc cũng đoán không ra ý nghĩ trong lòng anh, giờ này tâm tình của cô khó chịu như bị mèo cào vậy.

"Sự thật chính là như vậy, chỉ là chút mê luyến nông nổi của tuổi trẻ mà thôi, cũng không có cái gì hay để nhắc lại."

Trì Tiểu Úc ủy khuất nhíu mày, lúc trẻ ai không có một thời điên cuồng nghịch ngợm chứ, cô còn không có phàn nàn anh xuất hiện muộn thì thôi, anh lại còn trách cô!

"Mê luyến?" Giản Diệc Tu âm u liếc cô một cái.

"Ừ.” Trì Tiểu Úc nhẹ giọng đáp một tiếng.

"Sau này không cho phép em gặp mặt anh ta nữa.”

Giản Diệc Tu nghiêm túc nói, anh muốn bóp chết chút liên quan cuối cùng giữa hai người bọn họ.

Trì Tiểu Úc thở phào nhẹ nhõm, nghe giọng điệu của anh, cô cũng biết một cửa ải này hẳn đã qua.

"Có nghe hay không?" Giản Diệc Tu cau mày, giọng nói có chút không kiên nhẫn.

Nội tâm Trì Tiểu Úc siêu cấp quấn quýt, dưới tình huống này không thể nào không đáp ứng anh.

Nhưng nhìn nét mặt nghiêm túc của Giản Diệc Tu, Trì Tiểu Úc đành khe khẽ gật đầu.

Cùng lắm thì len lén gặp, không để anh ấy phát hiện là được.

Chuyện tình của hai người được giải quyết không sai biệt lắm, lúc này Giản Diệc Tu mới nhận cuộc gọi tới.

"Lão Đại, anh đi đâu thế? Đột nhiên lại không bắt máy làm em tưởng anh xảy đã ra chuyện gì rồi chứ, đối phương hợp tác đã đến, bọn họ đều đang đợi anh đó."

"Rồi, tôi lập tức tới ngay."

Giản Diệc Tu cúp điện thoại, đưa cho Trì Tiểu Úc một cái ánh mắt cảnh cáo.

"Em tốt nhất không nên âm phụng dương vi (ngoài nóng trong lạnh, trong ngoài bất nhất), nếu lại bị anh bắt được một lân nữa..."

Giản Diệc Tu nói xong lời này, ngay lập tức cầm chìa khóa xe lên, rời khỏi nhà.

"Phù!"

Trì Tiểu Úc hung hăng thở phào nhẹ nhõm, ngã sấp ở trên ghế sofa, hù chết cô rồi.

Điện thoại di động nhẹ nhàng rung hai tiếng.

Trì Tiểu Úc duỗi bàn tay ra, sờ soạng xunh quanh, lúc này cô không muốn nhúc nhích.

Mệt mỏi quá!

Khi tìm được chiếc điện thoại, mở tin nhắn ra đọc một lượt, nhất thời cảm thấy càng thêm uể oải, cô mạnh mẽ ném điện thoại lên trên ghế sofa, thật to thở dài một lần nữa.

Đây là muốn giết chết cô đi!

“Còn một ngày rưỡi nữa.”

Trì Tiểu Úc miễn cưỡng tìm lại tâm tình, nhưng cô thật sự không muốn đi làm, nhưng đã một ngày không đi làm rồi, nếu hôm nay cũng không đi thì có chút quá đáng.

Trong phòng làm việc, Trì Tiểu Úc mới vừa xuống, còn chưa kịp ngồi nóng mông đã bị Trầm Mạt thông báo đến giờ mở cuộc họp.

"Là để chọn ra chủ đề trang phục cho quý sau sao?" Trì Tiểu Úc ngồi trên ghế, mơ màng hỏi.

"Đúng vậy." Trầm Mạt gật đầu đáp.

"Ba nhà thiết kế được ngài chỉ danh đã chuẩn bị xong, hơn nữa tham gia cuộc họp lần còn có người của bộ phận khác nữa."

"Tại sao lại vậy?" Trì Tiểu Úc cau mày, mất hứng hỏi: "Đây không phải là chuyện của bộ phận thiết kế chúng ta sao, người khác cũng có tư cách chen vào sao?"

"Đây là yêu cầu của tổng giám đốc, hơn nữa đó cũng là yêu cầu của những bộ phận bởi vì ngài cũng kéo dài chuyện này quá lâu..."

Trì Tiểu Úc nhìn thoáng qua quyển lịch trên bàn, hình như đúng là vậy, lần này là cô bị đuối lý, đành phải mặc cho người ta bố trí thôi.

"Vậy sắp bắt đầu chưa?"

"Nửa giờ sau sẽ bắt đầu, cuộc họp sẽ diễn ra ở tầng chúng ta." Trầm Mạt mở cuốn sổ tay của mình ra, nhìn một chút rồi mới nói.

"Được! Tôi biết rồi." Trì Tiểu Úc đáp lại.

"Vậy ngài chuẩn bị một chút, tôi đi ra ngoài trước." Trầm Mạt khép lại cuốn sổ, báo cáo xong lên tiếng rời đi.

"Cho tôi một ly cà phê." Trước khi Trầm Mạt đi ra ngoài, Trì Tiểu Úc không quên phân phó một câu, bây giờ cả người cô đều uể oải, một cốc cà phê nóng có thể giúp cô nâng cao tinh thần được đôi chút.

Những bộ phận khác cũng tham gia, Thẩm Hải Quyền đang muốn giở trò quỷ gì đây?

Họ tham gia để làm gì?

Dù sao đây là chuyện của bộ phận thiết kế, bọn họ có nhiều tay hơn đi chăng nữa cũng không thể quản được chuyện này.

"Đến giờ bắt đầu cuộc họp.” Trầm Mạt mở cửa, nhẹ giọng nói với Trì Tiểu Úc.

Trì Tiểu Úc ôm cốc cà phê của mình, vẻ mặt thanh thanh lãnh lãnh, hướng về phòng hội nghị mà đi.

Ngồi ở một vị trí giữa trung tâm, thoải mái ngồi xuống, chờ cuộc họp bắt đầu.

Trầm Mạt đúng mực ngồi xuống một chô ngồi bên tay phải cô.

Một đám người lục tục đến đông đủ. Trì Tiểu Úc ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên, sau đó lại là cảm giác, hẳn là nên như thế.

Triệu Húc Nghiêu cũng tới dự, còn không biết xấu hổ ngồi ở bên tay trái cô.

"Lại gặp mặt rồi, Tiểu Úc." Triệu Húc Nghiêu nhếch miệng cười một tiếng.

Trì Tiểu Úc theo bản năng cảm thấy buồn nôn.

Người này càng ngày càng làm cho người ta ghét rồi.

Không biết từ khi nào thì anh ta bắt đầu mang lại cho cô cảm giác chán ghét nữa.

Đoạn thời gian trước kia, mặc dù cô vẫn nhìn anh ta không vừa mắt, nhưng mà cũng chưa chán ghét anh ta tới loại trình độ này.

"À, đúng rồi, chút nữa thì quên mất chúc mừng em." Triệu Húc Nghiêu đột nhiên nói ra một câu không liên quan.

Chapter
1 Chương 1: Người người đàn ông này cô quen biết sao?
2 Chương 2: Em không có muốn cùng với anh chơi đùa
3 Chương 3: Anh sẽ cho em biết có nghiêm trọng hay không
4 Chương 4: Tối hôm qua anh thực sự làm em đau răng sao?
5 Chương 5: Người nhà này đều không biết xấu hổ sao?
6 Chương 6: Ta họ Trì không phải họ Thẩm
7 Chương 7: Không nên nói nữa, tôi sợ tôi sẽ ói
8 Chương 8: Không muốn thắt lưng bị đau không ngừng, cô vẫn nên biết điều một chút vậy
9 Chương 9: Trì Tiểu Úc, em có biết xấu hổ hay không?
10 Chương 10: Không có tiền? Vậy thì em muốn bồi thường anh thế nào đây?
11 Chương 11: Người này bị mất trí sao?
12 Chương 12: Trì Tiểu Úc, em rốt cuộc che giấu anh nhiều bao nhiêu?
13 Chương 13: Tự mình đi ra ngoài, hay muốn bị ném ra?
14 Chương 14: Chồng của cô bảo tôi tới đây
15 Chương 15: Cô chỉ muốn giấu Giản Diệc Tu mọi việc
16 Chương 16: Ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu
17 Chương 17: Em cảm thấy nên báo cho anh biết nếu anh không tới, sẽ mất đi em
18 Chương 18: Loại vấn đề này, chỉ có Giản Diệc Tu mới có tư cách hỏi cô
19 Chương 19: Người nam nhân này là đang cố ý hành hạ cô
20 Chương 20: Cho anh biết cái gì gọi là uy nghiêm của người vợ
21 Chương 21: Dùng cách xử phạt về thể xác
22 Chương 22: Cô muốn giấu diếm chuyện trong quá khứ, hết lần này tới lần khác đều là chuyện chỉ có mình tôi biết
23 Chương 23: Cô ấy là người trọng yếu nhất sau Giản Diệc Tu
24 Chương 24: Trì Tiểu Úc tưởng tượng một chút, hình ảnh quá mạnh mẽ
25 Chương 25: Tối nay trăng sáng thật xinh đẹp
26 Chương 26: Hoàn toàn ép điên Giản Diệc Tu rồi
27 Chương 27: Đã lâu không gặp, hoài niệm sao?
28 Chương 28: Mùi vị cặn bã trên người người này càng ngày càng đậm
29 Chương 29: Cái tên này là cấm kỵ của cô
30 Chương 30: Dám hãm hại tôi, đúng là anh ta chán sống rồi
31 Chương 31: Giản Diệc Tu, anh là đang cố tình gây sự với em có đúng không?
32 Chương 32: Không cho anh sờ loạn
33 Chương 33: Kiên nhẫn của Giản Diệc Tu từ từ biến mất
34 Chương 34: Anh là người đàn ông cô nhận định đi cùng cả cuộc đời
35 Chương 35: Chỉ là người ngoài ở nhờ mà thôi
36 Chương 36: Những nhân vật quan trọng cuối cùng cũng đến đông đủ rồi
37 Chương 37: Mau tránh ra, chặn đường rồi
38 Chương 38: Anh ấy áp đảo tất cả các sự lựa chọn, anh ấy là độc nhất vô nhị
39 Chương 39: Vợ của anh không thể nào ngớ ngẩn như vậy
40 Chương 40: Không một lời hợp nhân tiện tuyệt giao
41 Chương 41: Cách xa em gái của ta một chút, đồ Bỏ đi kia
42 Chương 42: Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?
43 Chương 43: Anh phải làm cho cô ta tức chết
44 Chương 44: Giản Diệc Tu có người trong lòng
45 Chương 45: Nữ nhân như thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua bao giờ
46 Chương 46: Cô đúng là có mắt như mù
47 Chương 47: Đầu óc là đồ Tốt
48 Chương 48: Cô phải đem người bạn tri kỉ này giắt lên dây lưng quần mới được
49 Chương 49: Ai có sở thích đặc biệt trực tiếp hoạt động ở nhà cầu
50 Chương 50: Cô chỉ mới mười tám tuổi, có thể kiện anh ta hay không?
51 Chương 51: Sự ôn nhu này bất đồng với ngày thường
52 Chương 52: Chỉ cần một phút đồng hồ Là có thể đem người chung quanh đắc tội
53 Chương 53: Lãng mạn cùng lấy lòng
54 Chương 54: Hẹn một cái thời gian khác anh sẽ hảo hảo lấy lòng em
55 Chương 55: Đơn giản mà cũng không kém phần thô bạo
56 Chương 56: Anh đã quyết định buông tay em
57 Chương 57: Ngu ngốc nhổ lông trêu trọc một công ty cường đại
58 Chương 58: Muốn tận tay xé rách bộ mặt bình tĩnh của cô ta
59 Chương 59: Anh mới dựa vào đàn ông ấy
60 Chương 60: Vị thiếu gia này có xu hướng thích bị ngược đãi
61 Chương 61: Trên đầu có đeo một chiếc tai thỏ
62 Chương 62: Có cảm giác cô đang khi dễ một đứa bé
63 Chương 63: Tần Lương, anh thật không ngoan
64 Chương 64: Hình như phía sau có người đuổi theo cô
65 Chương 65: Bộ mặt thật của Giản Diệc Tu
66 Chương 66: Ý của anh là cô đã không còn sức hấp dẫn rồi sao?
67 Chương 67: Không vận động một chút mà đợi đến mùa đông sao?
68 Chương 68: Tần Lương chính là một tên . . .
69 Chương 69: Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên
70 Chương 70: Còn có một người nữa...
71 Chương 71: Anh đã kết hôn với em, không phải sao?
72 Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)
73 Chương 71-3: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (3)
74 Chương 71-4: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (4)
75 Chương 71-5: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (5)
76 Chương 72-1: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?
77 Chương 72-2: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (2)
78 Chương 72-3: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (3)
79 Chương 72-4: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (4)
80 Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)
81 Chương 73: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú
82 Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)
83 Chương 73-3: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (3)
84 Chương 74: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp
85 Chương 74-2: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (2)
86 Chương 74-3: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (3)
87 Chương 75: Quên không mang theo áo tắm rồi
88 Chương 75-2: Quên không mang theo áo tắm rồi (2)
89 Chương 75-3: Quên không mang theo áo tắm rồi (3)
90 Chương 76: Đừng sợ, là anh
91 Chương 76-2: Đừng sợ, là anh (2)
92 Chương 76-3: Đừng sợ, là anh (3)
93 Chương 77: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt
94 Chương 77-2: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt (2)
95 Chương 78: Đi chết đi
96 Chương 79: Người vừa nãy là anh ta
97 Chương 80: Càng ngày càng trở nên nóng nảy
98 Chương 81: Chỉ vì một chuyện nhỏ mà nghĩ nhiều như vậy, quá không giống ngươi rồi, lão cha
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Người người đàn ông này cô quen biết sao?
2
Chương 2: Em không có muốn cùng với anh chơi đùa
3
Chương 3: Anh sẽ cho em biết có nghiêm trọng hay không
4
Chương 4: Tối hôm qua anh thực sự làm em đau răng sao?
5
Chương 5: Người nhà này đều không biết xấu hổ sao?
6
Chương 6: Ta họ Trì không phải họ Thẩm
7
Chương 7: Không nên nói nữa, tôi sợ tôi sẽ ói
8
Chương 8: Không muốn thắt lưng bị đau không ngừng, cô vẫn nên biết điều một chút vậy
9
Chương 9: Trì Tiểu Úc, em có biết xấu hổ hay không?
10
Chương 10: Không có tiền? Vậy thì em muốn bồi thường anh thế nào đây?
11
Chương 11: Người này bị mất trí sao?
12
Chương 12: Trì Tiểu Úc, em rốt cuộc che giấu anh nhiều bao nhiêu?
13
Chương 13: Tự mình đi ra ngoài, hay muốn bị ném ra?
14
Chương 14: Chồng của cô bảo tôi tới đây
15
Chương 15: Cô chỉ muốn giấu Giản Diệc Tu mọi việc
16
Chương 16: Ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu
17
Chương 17: Em cảm thấy nên báo cho anh biết nếu anh không tới, sẽ mất đi em
18
Chương 18: Loại vấn đề này, chỉ có Giản Diệc Tu mới có tư cách hỏi cô
19
Chương 19: Người nam nhân này là đang cố ý hành hạ cô
20
Chương 20: Cho anh biết cái gì gọi là uy nghiêm của người vợ
21
Chương 21: Dùng cách xử phạt về thể xác
22
Chương 22: Cô muốn giấu diếm chuyện trong quá khứ, hết lần này tới lần khác đều là chuyện chỉ có mình tôi biết
23
Chương 23: Cô ấy là người trọng yếu nhất sau Giản Diệc Tu
24
Chương 24: Trì Tiểu Úc tưởng tượng một chút, hình ảnh quá mạnh mẽ
25
Chương 25: Tối nay trăng sáng thật xinh đẹp
26
Chương 26: Hoàn toàn ép điên Giản Diệc Tu rồi
27
Chương 27: Đã lâu không gặp, hoài niệm sao?
28
Chương 28: Mùi vị cặn bã trên người người này càng ngày càng đậm
29
Chương 29: Cái tên này là cấm kỵ của cô
30
Chương 30: Dám hãm hại tôi, đúng là anh ta chán sống rồi
31
Chương 31: Giản Diệc Tu, anh là đang cố tình gây sự với em có đúng không?
32
Chương 32: Không cho anh sờ loạn
33
Chương 33: Kiên nhẫn của Giản Diệc Tu từ từ biến mất
34
Chương 34: Anh là người đàn ông cô nhận định đi cùng cả cuộc đời
35
Chương 35: Chỉ là người ngoài ở nhờ mà thôi
36
Chương 36: Những nhân vật quan trọng cuối cùng cũng đến đông đủ rồi
37
Chương 37: Mau tránh ra, chặn đường rồi
38
Chương 38: Anh ấy áp đảo tất cả các sự lựa chọn, anh ấy là độc nhất vô nhị
39
Chương 39: Vợ của anh không thể nào ngớ ngẩn như vậy
40
Chương 40: Không một lời hợp nhân tiện tuyệt giao
41
Chương 41: Cách xa em gái của ta một chút, đồ Bỏ đi kia
42
Chương 42: Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?
43
Chương 43: Anh phải làm cho cô ta tức chết
44
Chương 44: Giản Diệc Tu có người trong lòng
45
Chương 45: Nữ nhân như thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua bao giờ
46
Chương 46: Cô đúng là có mắt như mù
47
Chương 47: Đầu óc là đồ Tốt
48
Chương 48: Cô phải đem người bạn tri kỉ này giắt lên dây lưng quần mới được
49
Chương 49: Ai có sở thích đặc biệt trực tiếp hoạt động ở nhà cầu
50
Chương 50: Cô chỉ mới mười tám tuổi, có thể kiện anh ta hay không?
51
Chương 51: Sự ôn nhu này bất đồng với ngày thường
52
Chương 52: Chỉ cần một phút đồng hồ Là có thể đem người chung quanh đắc tội
53
Chương 53: Lãng mạn cùng lấy lòng
54
Chương 54: Hẹn một cái thời gian khác anh sẽ hảo hảo lấy lòng em
55
Chương 55: Đơn giản mà cũng không kém phần thô bạo
56
Chương 56: Anh đã quyết định buông tay em
57
Chương 57: Ngu ngốc nhổ lông trêu trọc một công ty cường đại
58
Chương 58: Muốn tận tay xé rách bộ mặt bình tĩnh của cô ta
59
Chương 59: Anh mới dựa vào đàn ông ấy
60
Chương 60: Vị thiếu gia này có xu hướng thích bị ngược đãi
61
Chương 61: Trên đầu có đeo một chiếc tai thỏ
62
Chương 62: Có cảm giác cô đang khi dễ một đứa bé
63
Chương 63: Tần Lương, anh thật không ngoan
64
Chương 64: Hình như phía sau có người đuổi theo cô
65
Chương 65: Bộ mặt thật của Giản Diệc Tu
66
Chương 66: Ý của anh là cô đã không còn sức hấp dẫn rồi sao?
67
Chương 67: Không vận động một chút mà đợi đến mùa đông sao?
68
Chương 68: Tần Lương chính là một tên . . .
69
Chương 69: Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên
70
Chương 70: Còn có một người nữa...
71
Chương 71: Anh đã kết hôn với em, không phải sao?
72
Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)
73
Chương 71-3: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (3)
74
Chương 71-4: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (4)
75
Chương 71-5: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (5)
76
Chương 72-1: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?
77
Chương 72-2: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (2)
78
Chương 72-3: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (3)
79
Chương 72-4: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (4)
80
Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)
81
Chương 73: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú
82
Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)
83
Chương 73-3: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (3)
84
Chương 74: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp
85
Chương 74-2: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (2)
86
Chương 74-3: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (3)
87
Chương 75: Quên không mang theo áo tắm rồi
88
Chương 75-2: Quên không mang theo áo tắm rồi (2)
89
Chương 75-3: Quên không mang theo áo tắm rồi (3)
90
Chương 76: Đừng sợ, là anh
91
Chương 76-2: Đừng sợ, là anh (2)
92
Chương 76-3: Đừng sợ, là anh (3)
93
Chương 77: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt
94
Chương 77-2: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt (2)
95
Chương 78: Đi chết đi
96
Chương 79: Người vừa nãy là anh ta
97
Chương 80: Càng ngày càng trở nên nóng nảy
98
Chương 81: Chỉ vì một chuyện nhỏ mà nghĩ nhiều như vậy, quá không giống ngươi rồi, lão cha