Chương 14: 14: Bị Thương

Từ khi mở cửa đi vào hội trường, từ đầu đến chân của Giang Thần đều rất khó chịu.
Giang Thần và Cố Hâm cùng lên sân khấu, hai người họ cúi đầu chào các vị lãnh đạo ngồi dưới.

Sau đó cậu ngồi vào bên chiếc đàn piano, còn Cố Hâm cũng đã chọn vị trí xong, đứng ở bên cạnh Giang Thần.
Đây là lần đầu hai người họ cùng lên sân khấu hợp tấu, cậu không thể kéo chân Cố Hâm lại.

Thế là cậu thẳng lưng, nâng lên đôi bàn tay từ nãy giờ cậu vẫn cố gắng giấu giếm.
Mẹ nó, đau chết mất.
Giang Thần cắn chặt răng, nhấn xuống phím đàn đầu tiên.
Nghe qua thì không cảm nhận được cậu đang gặp vấn đề gì.

Cố Hâm cũng rất nhanh chóng tìm được cơ hội thích hợp bắt đầu hợp tấu.

Hai người họ cùng luyện đàn với nhau hơn một tuần, có sự ăn ý, mà ca khúc họ chọn cũng không dài, chỉ khoảng tầm năm phút, ở phần giữa còn để cho Cố Hâm một đoạn độc tấu, Giang Thần có thể nghỉ một lát.
Bây giờ cả lưng và tay cậu đều đau, cậu âm thầm tự nhủ, cố lên, kiên trì lát nữa, thêm một lát nữa thôi.
Trong quá trình này, Giang Thần vì đau tay mà đàn sai một vài nốt nhạc, các giáo viên bên dưới không nghe ra nhưng Cố Hâm bên cạnh từ khi Giang Thần đánh sai nốt nhạc đầu tiên đã phát hiện ra.
Lúc họ luyện tập với nhau Giang Thần rất ít khi đàn sai.

Ca khúc này rất quen thuộc, là một ca khúc đơn giản với Giang Thần, sao cậu có thể phạm sai lầm?
Giang Thần từ khi bước vào hội trường đã có dấu hiệu kỳ lạ.
Phần hợp tấu của hai người họ hoàn thành, Cố Hâm có kinh nghiệm biểu diễn trên sân khấu nhiều năm, cho dù trong lòng có suy nghĩ nhưng không hề ảnh hưởng đến trạng thái.

Hắn còn cố ý làm nổi bật chính mình để giáo viên và các bạn học không chú ý đến Giang Thần, chỉ coi cậu như người đệm đàn.

Sau khi kết thúc, Dương Tú và các bạn ở nhóm múa Omega đợi sau hậu trường cảm thấy phần biểu diễn của hai người họ rất tốt nên nhao nhao vỗ tay cổ vũ.
"Lớp trưởng kéo violon tuyệt quá! Đẹp trai chết người!"
"Vừa rồi có ai quay video không? Gửi tớ đi, gửi tớ đi!".

"Tớ có quay này, ôi ôi ôi đẹp trai quá!"
Nhưng Giang Thần chẳng để ý đến họ, chỉ nói với Cố Hâm: "Đông người quá, tôi ra ngoài một lát".

Sau đó cậu từ trong đám người chen ra ngoài.
Cố Hâm hơi lo lắng cho cậu, cầm cặp sách đuổi theo.

Hắn cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, chắc chắn Giang Thần có chuyện đang giấu diếm hắn.
Ra khỏi hội trường, Giang Thần đi vào nhà vệ sinh, mở vòi nước ra, cố chịu đau kéo ống tay áo lên, rửa sạch cát bụi dính trên chỗ xây xát còn đang chảy máu ở khuỷu tay.
Mấy tên ngu xuẩn kia vậy mà dám đuổi theo xe đạp của cậu, lôi cậu từ trên xe xuống, hại cậu ngã bị thương ở lưng, bàn tay và khuỷu tay cũng trầy da, đau đến không muốn nhấc tay lên.
Nước xối lên, đau đến co cả người lại: "Au! Ba thằng rác rưởi!".
Cậu vẫn nghĩ Cố Hâm sẽ không đuổi theo, lúc nãy vẫn luôn dùng áo khoác che miệng vết thương.
"Ông bị thương rồi?"
Giọng nói của Cố Hâm đột nhiên xuất hiện khiến Giang Thần giật nảy mình, cậu đã cố ý giấu Cố Hâm không muốn để hắn biết.
Lúc này cậu đã kéo áo lên tận khuỷu tay, miệng vết thương lộ ra ngoài, muốn kéo tay áo xuống cũng không kịp nữa.
Giang Thần giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, nói: "Sao ông lại chạy ra đây rồi?"
"Còn hỏi nữa." Cố Hâm hung hãn đi đến trước mặt cậu, nhìn chằm chằm vào miệng vết thương trên tay cậu: "Sao lại bị thương đến thế này, bị thương cũng không nói với tôi, đi đến phòng y tế băng bó đi, trong nước có vi khuẩn, đừng dùng nước rửa."
Giang Thần còn định giãy dụa, nhưng Cố Hâm không quan tâm đến cậu, kéo cánh tay không bị thương của cậu đi ra ngoài.
Đã không thể phản kháng thì chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo mà thôi.
Chốc lát sau hai người họ đã tới phòng y tế, nhưng hôm nay là cuối tuần, trong phòng y tế không có người trực.

Cố Hâm nhất thời lâm vào tình thế cấp bách, quên khuấy mất chuyện này, đành kéo Giang Thần đi ra từ cổng phụ, đến một phòng khám tư nhân xử lý vết thương.
Cố Hâm nhớ tới chuyện lúc nãy mình chạm nhẹ vào lưng Giang Thần, hỏi: "Lưng cũng bị thương đúng không?"
Giang Thần hiện giờ không định giấu diếm nữa, thừa nhận luôn cho xong việc: "Ừm."
Cố Hâm: "Lúc nãy tôi mới chạm vào ông đã tránh vội ra."
Giọng nói của Giang Thần bỗng mềm mại hơn không biết bao nhiêu lần: "Đau mà."
Bác sĩ nói với Cố Hâm: "Bạn học nhỏ, em giúp bạn cởi áo khoác ra đi."
Dưới sự giúp đỡ của Cố Hâm, áo khoác của Giang Thần thuận lợi cởi ra, bên trên tay áo còn dính vết máu, nhìn qua cũng cảm thấy đau.
Cố Hâm nhẹ nhàng vén áo sơ mi của Giang Thần lên, hai bên cột sống bị ma sát sinh ra tổn thương, vết thương dù không sâu, nhưng nhìn qua rất đáng sợ.

Bác sĩ rửa sạch vết thương cho Giang Thần, cậu không ngừng rít gào, Cố Hâm không dám nhìn, chỉ có thể đứng một bên lo lắng suông.
Sau khi bác sĩ xử lý vết thương thì kê một vài loại thuốc tiêu viêm, thuốc kháng sinh và vài loại thuốc khác.
Giáo viên trong trường liên tục gọi điện hỏi lý do tại sao Cố Hâm đột nhiên biến mất, Cố Hâm thuận miệng lấy cớ bảo mình bị tiêu chảy, hỏi giáo viên mình có thể về trước không.

Giáo viên lo lắng cho hắn, sợ hắn xảy ra chuyện gì nên đồng ý thả người ngay.

Nguyên nhân chủ yếu cũng là do thường ngày hắn luôn biểu hiện mình là một học sinh ngoan hiền nên không ai nghi ngờ.
Cố Hâm lấy điện thoại gọi xe: "Đi thôi, chúng ta về nhà."
Tay phải của Giang Thần cứng ngắc, hỏi hắn: "Không cần xe đạp nữa hả?"
Cố Hâm: "Để trong trường cũng không mất được, tay ông bị thương đến thế này còn nhớ thương nó làm gì?".
Giang Thần thấy từ khi Cố Hâm biết mình bị thương khóe môi vẫn mím chặt không nhả.

Thế nên khi vừa lên xe một cái, cậu liền giơ bàn tay không bị thương túm lấy góc áo hắn.
"Đừng giận mà, tôi không cố ý giấu ông đâu.

Tôi chỉ định tự xử lý trước thôi, không ngờ nó nghiêm trọng đến vậy".

Cậu biết nếu Cố Hâm biết chuyện sẽ giận cậu, rất giận nữa là đằng khác.
Cố Hâm không hề giận Giang Thần, hắn chỉ giận chính mình hôm nay không thể cùng cậu đến trường.
Hắn không đành lòng mắng Giang Thần tại sao lại không cẩn thận như vậy, mà chỉ hỏi cậu: "Sao lại bị thương?"
Giang Thần không muốn kể với hắn chuyện của ba tên lớp mười một ngu xuẩn kia, đã sớm nghĩ ra một cái cớ: "Tôi không cẩn thận nên bị ngã xe".
Cố Hâm đâu phải mới chỉ biết Giang Thần một hai năm, hắn biết mỗi khi cậu nói dối sẽ vô thức giương cằm lên.
Cố Hâm tiếp tục hỏi: "Ngã ở đâu?"
Giang Thần chỉ chỗ cậu bị ba tên kia kéo ngã: "Ở trước cửa hàng tiện lợi gần trường mình".
Cậu không giương cằm lên nữa, xem ra đây là lời nói thật, nhưng chắc chắn không phải tự ngã mà có nguyên nhân khác.

Giang Thần không muốn nói chắc chắn là có nguyên nhân, có lẽ do đánh nhau với người khác, nhưng lần trước hai người họ có quan điểm trái ngược nhau về chuyện đánh nhau nên Cố Hâm không hỏi kỹ nữa.

Cố Hâm chỉ vào môi Giang Thần: "Dưới môi bị rách da rồi, có đau không?"
Giang Thần sờ xuống chỗ hắn chỉ, lúc ấn xuống mới thấy đau: "Mẹ ơi, đau quá, tôi sắp bị hủy dung rồi à?" Là một soái ca, bị hủy dung chính là chuyện lớn, nhan sắc chính là tiêu chuẩn hàng đầu của một soái ca.
Cố Hâm lấy một miếng băng cá nhân từ cặp ra: "Ngửa đầu lên, đừng để dính nước".
Giang Thần ngửa đầu ra sau, mặc cho Cố Hâm điều khiển: "Dán cái này xấu lắm phải không."
Cố Hâm lạnh nhạt nhìn cậu: "Ngủ suốt ngày để ý đến mặt làm gì."
Giang Thần che miệng: "Hâm Bảo, mặt của nam sinh rất quan trọng đấy.

Còn nữa, nhìn ông bây giờ hơi giống chủ nhiệm giáo dục rồi đấy".

Dữ dằn quá.
Cố Hâm cười lạnh: "Hai ngày nay ông đừng đi đâu, ngoan ngoãn ở trong nhà đi."
"Ừ, tôi biết rồi".

Giang Thần thành thật gật đầu, trong lòng lại nghĩ đến chuyện chờ khi cậu đỡ hơn sẽ tìm mấy tên ngu xuẩn kia đánh một trận.
Tuy cậu lười nhưng không phải một kẻ thích chịu nhịn.

Khi họ về đến nhà đã là giữa trưa, bố mẹ Cố Hâm không ở nhà, Giang Thần bị thương về nhà chắc chắn sẽ ăn mắng thế nên cậu ăn vạ nằm lăn ra phòng hắn.
Thực ra Giang Thần cũng hơi mắc bệnh sạch sẽ, không chịu được quần áo bẩn: "Hâm Bảo, tôi muốn thay quần áo, quần áo tôi bẩn rồi".
Cố Hâm biết cậu sợ đau, lúc bôi thuốc còn toát cả mồ hôi lạnh: "Có thể tự tắm không?"
"Không thể", Giang Thần quyết định làm một phế nhân, "Ông lau qua lưng cho tôi đi".
Hai người họ quen nhau từ khi còn bé tí, mẹ Giang thường xuyên thuận tay đem hai đứa lột sạch cùng tắm rửa, còn nếu ở nhà họ Cố, mẹ Cố cũng để cho hai đứa trẻ cùng nhau ngâm mình trong bồn tắm lớn, vừa gội đầu vừa tắm cho họ, hai đứa trẻ có thể múc nước té nhau, chơi đùa rất vui vẻ.
Trước khi Cố Hâm dọn nhà, thỉnh thoảng hai người họ sẽ tắm chung.
Giang Thần cảm thấy Cố Hâm tắm rửa cho mình cũng không có vấn đề gì, nhưng Cố Hâm thì lại cảm thấy sửng sốt.

Hắn giúp Giang Thần tìm một bộ quần áo rộng rãi nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm được một bộ nào thích hợp, cuối cùng lại cầm lên hai chiếc quần dài.
Giang Thần chờ hồi lâu: "Ông tìm gì thế?"
Cố Hâm ném hai chiếc quần trên tay đi, tỉnh táo lại, đi tìm áo sơ mi và quần đùi: "Tìm quần áo cho ông".
Giang Thần chỉ vào khuỷu tay của mình: "Nhấc tay động đến vết thương đau lắm, ông cởi áo hộ tôi đi".
"Tay ông không được ngấm nước, đợi tôi tìm đồ bọc lại đã".

Cố Hâm vén mép áo của Giang Thần lên: "Thế này có đau không?"

Giang Thần vươn tay lên cũng không quá đau: "Không sao, ông cứ tiếp tục đi".
Cố Hâm cẩn thận từng li từng tí kéo áo Giang Thần lên, đầu ngón tay không cẩn thận chạm vào làn da của cậu, mịn màng mềm mại, có lẽ do trong phòng mở điều hòa nên da của Giang Thần hơi lạnh.
Sau khi cởi quần áo của Giang Thần ra, cả người Cố Hâm cũng toát mồ hôi.
Lúc ngẩng đầu lên, Giang Thần đã cởi đến quần dài.
Khi cởi áo cọ phải khuỷu tay thì sẽ đau, còn cởi quần thì dễ hơn nhiều.

Hôm nay cậu mặc quần đồng phục, có dây chun, thế nên chỉ cần tháo nút thắt là được.
Chiếc quần thuận theo hai chân thẳng tắp rơi xuống, cậu phóng khoáng thản nhiên đi vào phòng tắm của Cố Hâm, không thấy Cố Hâm đi theo còn quay sang thúc giục.
"Không tắm giúp tôi à? Cái tay này của tôi khó cử động lắm".
Cố Hâm bị đôi chân thẳng tắp này làm cứng đờ cả người: "Đợi chút đi, tôi lấy cho ông miếng màng bọc, đừng để vết thương dính nước".
Giang Thần tự cởi đồ lót, mở nước ấm chậm rãi tắm rửa, nhưng tay phải và sau lưng thì cậu không dám động đến.
Cố Hâm đi vào cũng không ngoảnh mặt đi, trước tiên đem màng bọc bọc kín vết thương bên tay phải của cậu, sau đó vắt khô khăn lau phía sau lưng của Giang Thần, chẳng qua khóe mắt vẫn liếc ngang qua thân thể của cậu.
Giang Thần lại chẳng nghĩ nhiều, lưng cậu vẫn còn đau rát: "Có ổn không?"
Động tác trên tay của Cố Hâm lại càng nhẹ nhàng hơn: "Tôi làm ông đau à?" Hắn chỉ lau quanh vết thương chứ không dám chạm đến.
Giang Thần nói: "Không, vết thương hơi đau thôi".
Cố Hâm tự coi Giang Thần là một thương binh, không chỉ giúp cậu lau vết thương, còn tắm hộ cậu, sau đó giúp cậu gội cả đầu.
Giang Thần tắm rửa thơm tho sạch sẽ, đến quần áo mặc vào cũng là đồ của Cố Hâm.
Cố Hâm dẫn cậu ra khỏi phòng tắm: "Muốn nằm hay ngồi?"
Dựa theo tính cách cá muối của cậu, có thể nằm thì sẽ không ngồi: "Chắc là chỉ có thể nằm nghiêng hoặc nằm sấp thôi.

Ngồi thì không dựa lưng được".
"Vậy thì cứ nằm nghiêng hoặc nằm sấp đi." Cố Hâm mang cho cậu nước uống và đồ ăn vặt, "Tôi đi tắm, tắm cho ông xong tôi cũng toát hết mồ hôi."
Vết thương của Giang Thần nằm ở khuỷu tay và lưng, cậu được hầu hạ tốt, nằm sấp xuống đã thoải mái dễ chịu, bắt đầu có tâm tư trêu chọc Cố Hâm.
Cậu cười hề hề: "Hâm Bảo, vừa rồi ông đã nhìn hết người của tôi rồi, cũng nên cho tôi nhìn lại một chút chứ."
Cố Hâm vừa rồi đã nóng bừng cả người, bây giờ không những nóng, mà chẳng khác gì rơi vào hồ nước sôi, sắp chín đến nơi rồi.
"Đừng nói nhảm nữa".

Hắn quay người đi vào phòng tắm.
Giang Thần ở bên ngoài hô thêm một câu: "Để tôi xem cũng đâu mất miếng thịt nào!"
Cố Hâm cách một bức tường vặn sang chốt nước lạnh, hiện giờ hắn sắp nóng chết rồi
*Tác giả: Hôm nay nóng quá đi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Kế Hoạch Cải Trang Thành O Thất Bại
2 Chương 2: 2: Tình Địch
3 Chương 3: 3: Chứng Cứ Chất Chồng Như Núi
4 Chương 4: 4: Anh
5 Chương 5: 5: Đẹp Trai Không
6 Chương 6: 6: Ngồi Học Chung
7 Chương 7: 7: Ngăn Chặn Chuyện Yêu Sớm
8 Chương 8: 8: Cảm Thấy Hơi Khó Chịu
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: 10: Xin Lỗi Anh Thần
11 Chương 11: 11: Đừng Trách Cậu Ấy
12 Chương 12: 12: Bản Kiểm Điểm
13 Chương 13: 13: Tuyển Chọn Tiết Mục
14 Chương 14: 14: Bị Thương
15 Chương 15: 15: Thần Bảo Bảo
16 Chương 16: 16: Lần Đầu Hẹn Đánh Nhau
17 Chương 17: 17: Đỏ Bừng
18 Chương 18: 18: Không Kích Thích Không Hay
19 Chương 19: 19: Người Còn Yêu Kiều Hơn Hoa
20 Chương 20: 20: Biểu Diễn Chính Thức
21 Chương 21: 21: Gắp Thú
22 Chương 22: 22: Khám Bệnh
23 Chương 23: 23: Cửa Ải Mang Tên Giang Thần
24 Chương 24: 24: Đừng Nghịch Điện Thoại
25 Chương 25: 25: Quên Mang Thuốc
26 Chương 26: 26: Chiến Thắng Của Alpha
27 Chương 27: 27: Áo Khoác
28 Chương 28: 28: Cậu Ấy Rất Giỏi!
29 Chương 29: 29: Nhìn Cậu Ta Thể Hiện Kìa!
30 Chương 30: 30: A B Khác Biệt
31 Chương 31: 31: Bản Thảo Khen Ngợi
32 Chương 32: 32: Giới Tính Khác Biệt
33 Chương 33: 33: Ngồi Cáp Treo
34 Chương 35: 35: Chúng Ta Thắng Rồi!
35 Chương 36: Chương 36
36 Chương 37: 37: Tôi Mới Là Anh Chứ
37 Chương 38: 38: Anh Sinh Nhật Vui Vẻ!
38 Chương 39: 39: Lần Đầu Trèo Tường
39 Chương 40: 40: Đánh Nhau
40 Chương 41: 41: Ra Nước Ngoài
41 Chương 42: 42: Thần Thần Sinh Nhật Vui Vẻ
42 Chương 43: 43: Đàn Anh Theo Đuổi
43 Chương 44: 44: Học Sinh Chuyển Trường
44 Chương 45: 45: Vận Chuyển Cây Giống
45 Chương 46: 46: Chụp Lén
46 Chương 47: 47: Giận Dỗi
47 Chương 48: 48: Bạn Trai Giả
48 Chương 49: 49: Nam Alpha Và Nam Beta
49 Chương 50: 50: Động Chạm Tay Chân
50 Chương 51: 51: Nghỉ Hè Kết Thúc
51 Chương 52: 52: Kỳ Mẫn Cảm
52 Chương 53: 53: Trấn An
53 Chương 54: 54: Bắt Yêu Sớm
54 Chương 55: 55: Cp Được Nhà Trường Chứng Nhận
55 Chương 56: 56: Thư Tình Của Cố Hâm
56 Chương 57: 57: Chia Tay Rồi
57 Chương 58: 58: Cupcake
58 Chương 59: 59: Mẹ Giang Nghi Ngờ
59 Chương 60: 60: Ghen
60 Chương 61: 61: Lớp Mười Hai
61 Chương 62: 62: Tôi Không Phải Tôi Không Có
62 Chương 63: 63: Không Nói Đùa
63 Chương 64: 64: Tao Thoát Fa Rồi
64 Chương 65: 65: Hay Ghen Quá
65 Chương 66: 66: Sức Hấp Dẫn Của Hắn Còn Không Bằng Cậu Em Họ!
66 Chương 67: 67: Chờ Bạn Trai
67 Chương 68: 68: Tốt Nghiệp Và Đính Hôn
68 Chương 69: 69: Lên Đại Học
69 Chương 70: 70: Vị Hôn Thê
70 Chương 71: 71: Khắc Tên Người
71 Chương 72: 72: Ghen Tuông
72 Chương 73: 73: Trước An Gia Sau Lập Nghiệp
73 Chương 74: 74: Nước Ngoài
74 Chương 75: 75: Gặp Lại
75 Chương 76: 76: Anh Yêu Em
76 Chương 77: 77: Ăn Bám
77 Chương 78: 78: Tình Yêu Thần Tiên
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: 1: Kế Hoạch Cải Trang Thành O Thất Bại
2
Chương 2: 2: Tình Địch
3
Chương 3: 3: Chứng Cứ Chất Chồng Như Núi
4
Chương 4: 4: Anh
5
Chương 5: 5: Đẹp Trai Không
6
Chương 6: 6: Ngồi Học Chung
7
Chương 7: 7: Ngăn Chặn Chuyện Yêu Sớm
8
Chương 8: 8: Cảm Thấy Hơi Khó Chịu
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: 10: Xin Lỗi Anh Thần
11
Chương 11: 11: Đừng Trách Cậu Ấy
12
Chương 12: 12: Bản Kiểm Điểm
13
Chương 13: 13: Tuyển Chọn Tiết Mục
14
Chương 14: 14: Bị Thương
15
Chương 15: 15: Thần Bảo Bảo
16
Chương 16: 16: Lần Đầu Hẹn Đánh Nhau
17
Chương 17: 17: Đỏ Bừng
18
Chương 18: 18: Không Kích Thích Không Hay
19
Chương 19: 19: Người Còn Yêu Kiều Hơn Hoa
20
Chương 20: 20: Biểu Diễn Chính Thức
21
Chương 21: 21: Gắp Thú
22
Chương 22: 22: Khám Bệnh
23
Chương 23: 23: Cửa Ải Mang Tên Giang Thần
24
Chương 24: 24: Đừng Nghịch Điện Thoại
25
Chương 25: 25: Quên Mang Thuốc
26
Chương 26: 26: Chiến Thắng Của Alpha
27
Chương 27: 27: Áo Khoác
28
Chương 28: 28: Cậu Ấy Rất Giỏi!
29
Chương 29: 29: Nhìn Cậu Ta Thể Hiện Kìa!
30
Chương 30: 30: A B Khác Biệt
31
Chương 31: 31: Bản Thảo Khen Ngợi
32
Chương 32: 32: Giới Tính Khác Biệt
33
Chương 33: 33: Ngồi Cáp Treo
34
Chương 35: 35: Chúng Ta Thắng Rồi!
35
Chương 36: Chương 36
36
Chương 37: 37: Tôi Mới Là Anh Chứ
37
Chương 38: 38: Anh Sinh Nhật Vui Vẻ!
38
Chương 39: 39: Lần Đầu Trèo Tường
39
Chương 40: 40: Đánh Nhau
40
Chương 41: 41: Ra Nước Ngoài
41
Chương 42: 42: Thần Thần Sinh Nhật Vui Vẻ
42
Chương 43: 43: Đàn Anh Theo Đuổi
43
Chương 44: 44: Học Sinh Chuyển Trường
44
Chương 45: 45: Vận Chuyển Cây Giống
45
Chương 46: 46: Chụp Lén
46
Chương 47: 47: Giận Dỗi
47
Chương 48: 48: Bạn Trai Giả
48
Chương 49: 49: Nam Alpha Và Nam Beta
49
Chương 50: 50: Động Chạm Tay Chân
50
Chương 51: 51: Nghỉ Hè Kết Thúc
51
Chương 52: 52: Kỳ Mẫn Cảm
52
Chương 53: 53: Trấn An
53
Chương 54: 54: Bắt Yêu Sớm
54
Chương 55: 55: Cp Được Nhà Trường Chứng Nhận
55
Chương 56: 56: Thư Tình Của Cố Hâm
56
Chương 57: 57: Chia Tay Rồi
57
Chương 58: 58: Cupcake
58
Chương 59: 59: Mẹ Giang Nghi Ngờ
59
Chương 60: 60: Ghen
60
Chương 61: 61: Lớp Mười Hai
61
Chương 62: 62: Tôi Không Phải Tôi Không Có
62
Chương 63: 63: Không Nói Đùa
63
Chương 64: 64: Tao Thoát Fa Rồi
64
Chương 65: 65: Hay Ghen Quá
65
Chương 66: 66: Sức Hấp Dẫn Của Hắn Còn Không Bằng Cậu Em Họ!
66
Chương 67: 67: Chờ Bạn Trai
67
Chương 68: 68: Tốt Nghiệp Và Đính Hôn
68
Chương 69: 69: Lên Đại Học
69
Chương 70: 70: Vị Hôn Thê
70
Chương 71: 71: Khắc Tên Người
71
Chương 72: 72: Ghen Tuông
72
Chương 73: 73: Trước An Gia Sau Lập Nghiệp
73
Chương 74: 74: Nước Ngoài
74
Chương 75: 75: Gặp Lại
75
Chương 76: 76: Anh Yêu Em
76
Chương 77: 77: Ăn Bám
77
Chương 78: 78: Tình Yêu Thần Tiên