99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch

CHUYỂN NGỮ: ALL IN - PHẬT THỦ
Mới vừa rồi bầu trời chỉ dừng lại ở ẩm thấp, âm trầm, nhưng thời điểm vừa bước vào trong núi, cảm giác như bị một chiếc lồng thuỷ tinh khổng lồ đổ ụp lên, ngay cả sương mù cũng như phủ một tầng bụi bặm u ám.

Rõ ràng chỉ là vào bước chân, nhưng khoảng cách từ chân núi đến vào trong núi lại tựa như hai thế giới hoàn toàn cách biệt.

Trần Lẫm đi theo phía sau chồn vàng, trong khoảnh khắc đặt chân vào Phượng Sơn anh đã lập tức cảm thấy có điểm khác lạ.

Trên núi âm khí quá mức nặng nề, thứ giăng kín đường đi không phải sương mù mà là do âm khí quá nặng ngưng tụ lại tạo thành một mạng lưới hơi nước sền sệt.

Cảm giác xung quanh không có lấy một chút sinh khí, tất cả cả thảm động thực vật bên trong như đã chết, khô quắt lại, bị tử khí âm trầm đóng băng.

Còn chưa vào đông, cây cối đã héo úa, những mầm cây giống như bị nướng khét, không khí đông đặc, từng làn khói quỷ dị uốn lượn trong không trung.

Trên đường tiến sâu vào Phượng Sơn, Trầm Lẫm gặp qua không ít những tà ma, yêu quái vì bị âm khí kích thích mà trở nên tàn bạo, khát máu hơn hẳn bình thường.

Cả ngọn Phượng Sơn đều bị kinh động, tất cả yêu ma quỷ quái ẩn nấp trong núi bao lâu nay trỗi dậy hoành hành, quang cảnh không khác gì chốn Địa ngục.

Cả đường Trần Lẫm cầm kiếm Lục Linh trong tay, mặc dù với tu vi của anh không thể phát huy toàn bộ tác dụng của nó, nhưng bởi vì Lục Linh có linh tính, nên đám yêu ma cũng vì thế mà kiêng kỵ, chỉ lén lút ẩn náu trong tối nhìn chằm chằm vào miếng mồi béo bở Trần Lẫm, mà không dám tiến lên tấn công.

So với con người, động vật hoang dã sinh ra đã có bản năng di chuyển trong rừng núi.

Chồn vàng vốn quen thuộc địa hình Phượng Sơn, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt, chạy được vài bước lại quay đầu nhìn lại kiểm tra xem Trần Lẫm có theo sát phía sau không.

Đường lên núi càng lúc càng khó đi.

Cũng may Trần Lẫm chân tay nhanh nhẹn, sức bền tốt, thân thể dẻo dai, có thể theo sát chồn vàng, chưa từng trì hoãn dù chỉ một phút.

Vượt qua một sườn núi, thì chồn vàng phía trước đột nhiên dừng lại, quay đầu làm động tác tay ra hiệu cho anh.

Trần Lẫm thuận theo hướng nó chỉ nhìn qua, quan sát bên trên mặt đất hỗn loạn đất, lá cây mục là những dấu chân và dấu móng vuốt lít nhít.

Nhìn dấu chân có thể suy đoán là một gã đàn ông.

Trần Lầm ngồi xổm xuống tỉ mỉ đánh giá những dấu vết xộc xệch dưới nền đất, hình như … là dấu móng vuốt hồ ly?
Căn cứ vào số lượng và mật độ dấu tích để lại, áng chừng có tầm mấy chục con.

Dấu chân vẫn còn mới… có vẻ đám người cách họ không xa.

Càng đi sâu vào trong rừng, hơi nước xung quanh càng đặc dính, cây cối như phủ một màn sương.

Nhiệt độ không khí xuống càng lúc càng thấp, lông trên người chồn vàng đã ướt sũng, bết lại, nhìn nhỏ con hơn hẳn.

Nó co bốn chân nhảy vọt lên một con dốc cao, dường như phát hiện ra phía trước có động tĩnh, nó quay đầu vung móng ra hiệu cho Trần Lẫm.

Trần Lẫm cũng đã nghe thấy tiếng bước chân sột soạt.

Anh tung người nhảy lên, hai tay nắm lấy bụi cây sinh trưởng bên sườn núi.

Cách đó mấy chục mét, loáng thoáng thấy bóng một người.

Theo sau lưng gã là một đàn hồ ly lít nha lít nhít.

Đám hồ ly này có lớn có nhỏ, hai chân bước đi, hai chân giơ lên khiêng một thân thể, nhìn cực kỳ quỷ dị.

Bạch Tiên Tiên cứ thế bị mấy chục con hồ ly khiêng lên núi.

Người dẫn đầu còn chưa phát hiện được điểm bất thường, Trần Lẫm bước nhanh về phía trước, trong tay cầm kiếm Lục Linh bổ thẳng về phía đám hồ ly.

Mặc dù kiếm Lục Linh trong tay anh chẳng khác nào một thanh pháp kiếm thông thường, nhưng dù sao nó cũng được làm từ gỗ cây táo nghìn năm bị sét đánh, hơn nữa bản thân Trần Lẫm cũng có chút đạo pháp.

Dù không thể phát huy 100% pháp lực của nó như khi trong tay Bạch Tiên Tiên, nhưng cũng đủ làm đám hồ ly khốn đốn.

So với Bạch Tiên Tiên, kiếm khí của Trần Lẫm hơn ở sự lạnh lùng, đám Hồ ly bị kiếm khí doạ sợ nháo nhào tan đàn xẻ nghé.

Vốn bị người ta điều khiển cưỡng ép, bất đắc dĩ mới phải làm tay sai, vừa cảm nhận được sự tấn công chúng lập tức ném Bạch Tiên Tiên ở lại, chạy thoát thân.

Người dẫn đường phía trước hoàn toàn không ngờ có người đuổi theo, khi phản ứng kịp đang định rút bùa tấn công, nào ngờ Trần Lẫm vốn không hề có ý định đấu pháp với gã.

au khi tiếp cận được mục tiêu, anh không nói hai lời, nhanh như cắt đá thẳng vào đầu gối tên kia.

Chỉ nghe thấy hai tiếng ‘răng rắc’, kẻ kia ngã khuỵu xuống hét thảm một tiếng, ôm xương bánh chè đã vỡ vụn vừa đau đớn rên rỉ, vừa van xin tha thứ: “Tôi chỉ là chân chạy vặt! Xin đại ca tha mạng.”
Trần Lẫm lạnh lùng đá một phát nữa vào cằm gã.

Lại ‘răng răc’ một tiếng, cằm đã bị đá cho trật khớp.

Lần này chẳng có tiếng kêu nào vang lên, kẻ kia đã đau đến ngất đi.

Con chồn vàng nấp phía sau bụi cây chứng kiến tất cả, lòng thầm run lẩy bẩy, nhớ lại ngày còn non dại, vẫn là một tấm chiếu trinh nguyên chưa trải, dám to gan lớn mật đi trêu chọc thứ hổ báo cáo chồn hung ác mặt liệt này.

May mắn lúc ấy kịp thời quay xe, vớt về được cái mạng.

Giải quyết xong xuôi tay chân của Phàn Lai Tịnh, lúc này Trần Lẫm mới quay lại nửa quỳ ôm lấy Bạch Tiên Tiên đang nằm trên đất vào lòng.

Thuốc mê vẫn còn tác dụng cho nên cô chưa tỉnh lại, nhưng hơi thở đều đặn, cũng không bị thương.

Sự căng thẳng rối bời trong lòng đến giờ phút này mới thực sự được buông xuống.

Lúc đối phó với tà ma quyết đoán, linh hoạt bao nhiêu, thì khoảnh khắc ôm người con gái đang hôn mê trong lòng này anh lại luống cuống, bối rối không biết nên làm thế nào.

Cứ thế ngơ ngác ôm cô một lúc, thì bên cạnh có một lực đẩy đẩy cánh tay anh.

Không biết từ lúc nào chồn vàng đã lại gần, trong miệng ngậm theo nửa bầu nước, nó khẽ ra hiệu, bầu nước thoáng đung đưa, bên trong đầy tràn nước tinh khiết.

Anh nâng tay nhận lấy, không quên hỏi nhỏ: “Nước này sạch không?”
Chồn vàng gật gật đầu.

Trần Lẫm cúi đầu uống một ngụm: Không có mùi gì khác thường, chờ vài phút, thân thể cũng không cảm thấy khó chịu, lúc này anh mới yên tâm đút cho Tiên Tiên.

Cho cô uống vài ngụm, số nước còn lại anh hắt lên mặt Bạch Tiên Tiên.

Dòng nước lạnh buốt thành công lay tỉnh cô gái đang hôn mê trong lòng.

Vừa tỉnh lại, nhìn gương mặt thân quen, đang ra sức vẩy nước lên mặt mình, Bạch Tiên Tiên hơi ngây ra, không phản ứng kịp ngờ nghệch hỏi: “Trần Lẫm, anh tưởng em là sen đá à?”
Bình thường ở văn phòng anh đều tưới nước cho sen đá như thế.

Trần Lẫm thoáng ngây người, rồi vội vàng cọ tay vào áo lau khô nước bên trên, xong xuôi mới chậm rãi đỡ cô ngồi dậy, thấp giọng hỏi: “Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”
Bạch Tiên Tiên dựa vào ngực anh, than thở: “Hơi váng đầu.”
Làm nũng một chút, cô mới dần khôi phục lại ý thức, nhớ tới sự việc trước lúc hôn mê, cáu quá phải hét lên: “Tên tiểu nhân vô sỉ Phàn Lai Tịnh.

Không biết xấu hổ mà dùng mấy chiêu hạ lưu này! Chút tự trọng của một người sống qua mấy trăm năm đâu? Đúng là già rồi mà không nên nết!! Đúng là nỗi sỉ nhục của Đạo Môn!”
Vừa mắng, cô vừa thuận tiện quan sát bốn phía, mắng xong mới ngơ ngác nhìn Trần Lẫm: “Đây là đâu? Sao anh tìm được em.”
Trần Lẫm đáp: “Phượng Sơn.”
Anh kể lại chi tiết những việc đã xảy ra, sắc mặt Bạch Tiên Tiên dần trở nên nghiêm túc: “Âm khí trên núi nặng như vậy, cộng thêm những hành vi quái đản của gã gần đây.

Em nghi ngờ gã muốn luyện chế tà vật cuối cùng đồng thời khởi động pháp trận áp chế trấn vật ngay tại Phượng Sơn.”
Cô vịn tay Trầm Lẫm đứng lên: “Chúng ta phải ngăn cản gã.”
Một khi thứ tà vật mấu chốt này được luyện thành, tất cả sẽ không còn đường sống.

Trần Lẫm đưa những đồ vật bị vứt trong mảnh sân bỏ hoang trả lại Tiên Tiên, thấy kiếm Lục Linh và đồng hồ thông minh Bạch Tiên Tiên cũng kiên định hơn.

Dù có kiếm Lục Linh đệ nhất thiên hạ trong tay, nhưng trước đó Phàn Lai Tịnh đã biến cả đỉnh Phượng Sơn thành một pháp trận, chặn đứng tất cả mọi liên hệ bên ngoài, vì thế Bạch Tiên Tiên không thể triệu hồi Bạch Vô thường cũng không thể sử dụng phù chú.

Trong núi mối cảm ứng giữa thần quỷ đều bị cắt đứt, Bạch Tiên Tiên nhìn đồng hồ thông minh trên cổ tay, thoáng cảm khái: “May mắn tà trận không thể che đậy tín hiệu của vệ tinh.”
Linh Minh vẫn luôn theo dõi thiết bị định vị, tin chắc chẳng mấy chốc sẽ cử người đến tiếp ứng.

Trong tình hình ngàn cân treo sợi tóc hiện tại, thời gian chính là sinh mệnh, hai người không tiếp tục chần chờ nữa, thu dọn xong đồ đạc, lập tức chạy về phía âm khí toả ra dày đặc nhất trên Phượng Sơn.

Chồn vàng thấy họ muốn đi, thoáng chần chờ, Trần Lẫm quay đầu nhìn nó, nói: “Không cần đi theo bọn tôi.”
Chồn vàng vẫn trù chừ không quyết, vừa rồi Tiên Tiên biết mình được cứu thoát an toàn chính là nhờ anh bạn nhỏ này hỗ trợ từ chỗ Trần Lẫm Bạch, vì thế cô tủm tỉm cười với nó: “Việc hôm nay ngươi làm đã tích đủ công đức, tiếp tục chăm chỉ tu hành nhất định sẽ có đại duyên kỳ ngộ.”
Chồn Vàng nhận lời khen tặng của cô, liên tục thở dài nói cảm tạ, sau đó lặng lẽ đứng tại chỗ đưa mắt nhìn hai người rời đi.

Ánh sáng trong núi càng lúc càng thưa thớt, mờ đục, là do âm khí tích tụ, che khuất mặt trời.

Phía chân núi dày đặc sương mù, dần dần bị bao vây bởi các cao thủ của Phật Môn và Đạo Môn.

Linh Minh dẫn Jarvis tới đầu tiên.

Trên mu bàn tay Jarvis là màn hình định vị vị trí của Bạch Tiên Tiên.

Vòng tròn đỏ đang chậm rãi di chuyển, thể hiện Bạch Tiên Tiên đang gửi vị trí có thể là nơi Phàn Lai Tịnh xuất hiện cho liên minh.

Người bình thường chỉ cảm thấy sương mù dày đặc bất thường.

Chỉ có người trong nghề mới có thể nhìn ra cả ngọn núi đang bị bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp sát khí âm tà.

Trong núi ma quỷ hoành hành, mấy vạn ác quỷ cản đường, Phàn Lai Tịnh không chút che giấu, phô bày toàn bộ át chủ bài của chính mình, tựa hồ đang thách thức, lại như đang trào phúng: Thấy sao? Các người có thể xông vào được không?
Chấm đỏ trên màn hình đang di chuyển ngày một xa.

Đỗ Thanh Nguyên cắm pháp kiếm xuống đất, trầm giọng quát: “Bày trận.

Xông vào!”

Thời điểm này công kích vật lý đơn thuần đã mất đi tính hiệu quả.

Chỉ có tấn công bằng pháp thuật là nhanh gọn nhất.

Jarvis mở đường.

Phật Đạo theo sát phía sau lưng.

Cuộc chiến ác liệt nổ ra, hàng vạn ác quỷ tà ma liên tiếp bị tiêu diệt.

Một đường đầy khói lửa.

Bọn họ lên núi không dễ, còn tình hình của Bạch Tiên Tiên và Trần Lẫm lại tương đối dễ dàng.

Không có bất kỳ ma yêu nào chạy ra cản trở cũng thôi đi, ngay cả âm khí dường như cũng tản ra nhường đường để họ đi qua.

Cả đường thuận lợi tới mức không thể tưởng tượng, chẳng mấy chốc hai người đã đến trung tâm phát ra âm khí.

Bạch Tiên Tiên cảm thấy bất an, quay đầu hỏi Trần Lẫm: “Tại sao em có cảm giác như thể gã đang chờ chúng ta đến chỗ gã?”
Trần Lẫm còn chưa kịp trả lời, cô đã kiên định nắm chặt kiếm Lục Linh bên hông: “Vừa hay, hôm nay em sẽ chăm sóc gã đại ma đầu này thật chu đáo, chống mắt lên xem gã có tài cán gì!”
Lời vừa dứt, phía trước đột ngột truyền đến tiếng cười lớn.

Âm thanh hùng hậu nội lực, xuyên qua âm khí nồng nặc như đang thì thầm bên tai cô, còn mang theo giọng điệu quỷ dị, ma quái: “Được lắm! Khá khen cho con ranh truyền nhân của nhà họ Bạch nhanh mồm nhanh miệng! Ta cũng rất muốn xem thử xem nhà họ Bạch xuống dốc không phanh kia cuối cùng có được một thiên tài xuất chúng hay chỉ là một đứa nhóc tầm thường thùng rỗng kêu to.”
Nháy mắt Trần Lẫm và Bạch Tiên Tiên vào trạng thái cảnh giác.

Địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, hoàn cảnh hiện giờ cực kỳ bất lợi cho họ.

Bạch Tiên Tiên không chút do dự, ngón tay kết ấn, điều khiển kiếm Lục Linh bay lên không trung hoá thành một dải linh phù: “Thái thượng thai tinh, thiên địa thanh minh!”
Không thể thi triển thuật pháp…
Tiếng cười kia lần nữa vang lên: “Oắt con, trong trận pháp của ta mà dám sử dụng pháp thuật, tiết kiệm chút sức lực đi.”
Tiếng cười như gần như xa, nhất thời giống như người nói đang ở ngay trước mắt, lại giống như đang ngồi trên đỉnh đầu hai người.

Gã còn chưa ra tay, mà như đang trêu đùa hai người họ.

Nhìn Bạch Tiên Tiên đứng yên tại chỗ không dám có hành động khinh suất, gã lại càng đắc ý: “Truyền nhân của nhà họ Bạch… cũng chỉ đến thế.”
Bạch Tiên Tiên cười lạnh một tiếng, rút kiếm chỉ về phía trước: “Còn hơn tên đạo chích nhãi nhép sợ thần kiếm của nhà họ Bạch ra tước đi cái mạng chó của ông nên mới hèn nhát lẩn trốn không dám hiện thân.”
Tiếng cười kia dừng lại, gió từ bốn phía nổi lên rít gào cuồng nộ, nhất thời tầm mắt cô bị ngăn trở bởi gió, sương, cát, bụi, không nhìn rõ xung quanh.

Trên khoảng đất trống chất đầy lá khô đã mục rữa, một chiếc kiềng đồng ba chân khổng lồ đủ ba người ngồi từ từ hiện ra.

Trên miệng đỉnh, một đạo sĩ tóc trắng mặc áo bào trắng ngồi xếp bằng bay lơ lửng giữa không trung, ác độc nhìn cô: “Kiếm của ngươi tốt nhất cũng sắc bén như cái miệng của ngươi.”.

Chapter
1 Chương 1: Yên lành ta không lo học, gặp chuyện cứ khấn tổ sư gia
2 Chương 2: Ba lão già xấu xa kia, tồi tệ chết đi được!
3 Chương 3: Trưởng lão vẫn là trưởng lão
4 Chương 4: Sáu vị tổ sư gia
5 Chương 5: Cô chỉ được mỗi cái tích sự này
6 Chương 6: Tiên cô, cô sẽ bảo vệ tốt cho tôi chứ?
7 Chương 7: Ma quỷ rất đáng sợ, nhưng mất người thân thương nhất càng đáng sợ hơn
8 Chương 8: Trưởng thành có nghĩa phải gánh vác trách nhiệm
9 Chương 9: Pháp danh Tiên Tiên tử
10 Chương 10: Cô không muốn chừa đường sống cho chúng nó hay sao!
11 Chương 11: Dẫu sao có năm loại bảo hiểm cộng tiền quỹ nhà ở đấy!
12 Chương 12: Tổ sư gia truyền dạy trong mộng
13 Chương 13: Tớ vì vinh quang gia tộc đấy chứ!
14 Chương 14: Bệnh viện này sạch sẽ hệt như đạo quán vậy
15 Chương 15: Cô phải tạo dựng tên tuổi ở thành phố Vân Xương mới được
16 Chương 16: Tôi là người trừ tà chuyên nghiệp
17 Chương 17: Thậm chí trong mơ cũng phải làm “nô lệ văn phòng” sao?!
18 Chương 18: Hình như nhà tôi có ma quấy phá
19 Chương 19: Đừng tới đây! Ngó qua chỗ khác đi!
20 Chương 20: Đạo sĩ ba “không”
21 Chương 21: Tiểu Tiên Tử kiểm hàng giả
22 Chương 22: Đừng sợ
23 Chương 23: Ở yên đây, không được ra ngoài
24 Chương 24: Chắc mấy người đọc nhiều tiểu thuyết bói toán lắm đúng không?
25 Chương 25: Bạch Tiên Tiên, phải dũng cảm lên!
26 Chương 26: Vẻ mặt vô cảm bóp nát đầu cậu ta
27 Chương 27: Bây giờ anh là người có vợ rồi
28 Chương 28: Chẳng phải chỉ là xác ướp bùa thôi à
29 Chương 29: Có kẹo nổ không?
30 Chương 30: Công đức
31 Chương 31: Tính tổn thương không lớn, nhưng độ sỉ nhục lại cực mạnh
32 Chương 32: “Quỷ khẩu” mất tích
33 Chương 33: Có giỏi ra đây đánh với tôi một trận này!
34 Chương 34: Chú cảnh sát! Chính là người này!
35 Chương 35: Một mình ông ta quần ẩu với tất cả mọi người?
36 Chương 36: Đạo Môn chúng ta chắc chắn phải thua Phật Môn một bậc…
37 Chương 37: Canh một
38 Chương 38: Canh hai
39 Chương 39: Canh một
40 Chương 40: Canh hai
41 Chương 41: Canh một
42 Chương 42: 42: Canh Hai
43 Chương 43: 43: Canh Một
44 Chương 44: 44: Canh Hai
45 Chương 45: 45: Canh Một
46 Chương 46: 46: Canh Hai
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: 69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
70 Chương 70: 70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
71 Chương 71: 71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
72 Chương 72: 72: Chuông Gọi Hồn
73 Chương 73: 73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
74 Chương 74: 74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
75 Chương 75: 75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
76 Chương 76: 76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
77 Chương 77: 77: Miêu Cổ
78 Chương 78: 78: Chém Chết Nó Cho Ông
79 Chương 79: 79: Chân Tướng
80 Chương 80: 80: Theo Dấu
81 Chương 81: 81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
82 Chương 82: 82: Triệu Hồi Sấm Sét
83 Chương 83: 83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
84 Chương 84: 84: Hỷ Dụng Thần
85 Chương 85: 85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
86 Chương 86: 86: Cương Thi
87 Chương 87: 87: Quẻ Hung
88 Chương 88: 88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
89 Chương 89: 89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
90 Chương 90: 90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
91 Chương 91: 91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
92 Chương 92: 92: Lấy Tà Khắc Chính
93 Chương 93: 93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
94 Chương 94: 94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
95 Chương 95: 95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
96 Chương 96: 96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
97 Chương 97: 97: Mười Vạn Sinh Hồn
98 Chương 98: 98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
99 Chương 99: 99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
100 Chương 100: 100: Đại Chiến Thế Kỷ
101 Chương 101: 101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
102 Chương 102: 102: Viên Mãn
103 Chương 103: 103: Ngoại Truyện 1
104 Chương 104: 104: Ngoại Truyện 2
105 Chương 105: 105: Ngoại Truyện 3
106 Chương 106: 106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo
107 1: Yên Lành Không Lo Học Gặp Chuyện Cứ Khấn Tổ Sư Gia
108 2: Ba Lão Già Xấu Xa Kia Tồi Tệ Chết Đi Được!
109 3: Trưởng Lão Vẫn Là Trưởng Lão
110 4: Sáu Vị Tổ Sư Gia
111 5: Cô Chỉ Được Mỗi Cái Tích Sự Này
112 6: Tiên Cô Cô Sẽ Bảo Vệ Tốt Cho Tôi Chứ
113 7: Ma Quỷ Rất Đáng Sợ Nhưng Mất Người Thân Thương Nhất Càng Đáng Sợ Hơn
114 8: Trưởng Thành Có Nghĩa Phải Gánh Vác Trách Nhiệm
115 9: Pháp Danh Tiên Tiên Tử
116 10: Cô Không Muốn Chừa Đường Sống Cho Chúng Nó Hay Sao!
117 11: Dẫu Sao Có Năm Loại Bảo Hiểm Cộng Tiền Quỹ Nhà Ở Đấy!
118 12: Tổ Sư Gia Truyền Dạy Trong Mộng
119 13: Tớ Vì Vinh Quang Gia Tộc Đấy Chứ!
120 14: Bệnh Viện Này Sạch Sẽ Hệt Như Đạo Quán Vậy
121 15: Cô Phải Tạo Dựng Tên Tuổi Ở Thành Phố Vân Xương Mới Được
122 16: Tôi Là Người Trừ Tà Chuyên Nghiệp
123 17: Thậm Chí Trong Mơ Cũng Phải Làm “nô Lệ Văn Phòng” Sao!
124 18: Hình Như Nhà Tôi Có Ma Quấy Phá
125 19: Đừng Tới Đây! Ngó Qua Chỗ Khác Đi!
126 20: Đạo Sĩ Ba “không”
127 21: Tiểu Tiên Tử Kiểm Hàng Giả
128 22: Đừng Sợ
129 23: Ở Yên Đây Không Được Ra Ngoài
130 24: Chắc Mấy Người Đọc Nhiều Tiểu Thuyết Bói Toán Lắm Đúng Không
131 25: Bạch Tiên Tiên Phải Dũng Cảm Lên!
132 26: Vẻ Mặt Vô Cảm Bóp Nát Đầu Cậu Ta
133 27: Bây Giờ Anh Là Người Có Vợ Rồi
134 28: Chẳng Phải Chỉ Là Xác Ướp Bùa Thôi À
135 29: Có Kẹo Nổ Không
136 30: Công Đức
137 31: Tính Tổn Thương Không Lớn Nhưng Độ Sỉ Nhục Lại Cực Mạnh
138 32: “quỷ Khẩu” Mất Tích
139 33: Có Giỏi Ra Đây Đánh Với Tôi Một Trận Này!
140 34: Chú Cảnh Sát! Chính Là Người Này!
141 35: Một Mình Ông Ta Quần Ẩu Với Tất Cả Mọi Người
142 36: Đạo Môn Chúng Ta Chắc Chắn Phải Thua Phật Môn Một Bậc…
143 37: Canh Một
144 38: Canh Hai
145 39: Canh Một
146 40: Canh Hai
147 41: Canh Một
148 42: Canh Hai
149 43: Canh Một
150 44: Canh Hai
151 45: Canh Một
152 46: Canh Hai
153 Chương 47
154 Chương 48
155 Chương 49
156 Chương 50
157 Chương 51
158 Chương 52
159 Chương 53
160 Chương 54
161 Chương 55
162 Chương 56
163 Chương 57
164 Chương 58
165 Chương 59
166 Chương 60
167 Chương 61
168 Chương 62
169 Chương 63
170 Chương 64
171 Chương 65
172 Chương 66
173 Chương 67
174 Chương 68
175 69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
176 70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
177 71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
178 72: Chuông Gọi Hồn
179 73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
180 74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
181 75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
182 76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
183 77: Miêu Cổ
184 78: Chém Chết Nó Cho Ông
185 79: Chân Tướng
186 80: Theo Dấu
187 81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
188 82: Triệu Hồi Sấm Sét
189 83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
190 84: Hỷ Dụng Thần
191 85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
192 86: Cương Thi
193 87: Quẻ Hung
194 88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
195 89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
196 90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
197 91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
198 92: Lấy Tà Khắc Chính
199 93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
200 94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
201 95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
202 96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
203 97: Mười Vạn Sinh Hồn
204 98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
205 99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
206 100: Đại Chiến Thế Kỷ
207 101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
208 102: Viên Mãn
209 103: Ngoại Truyện 1
210 104: Ngoại Truyện 2
211 105: Ngoại Truyện 3
212 106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo
Chapter

Updated 212 Episodes

1
Chương 1: Yên lành ta không lo học, gặp chuyện cứ khấn tổ sư gia
2
Chương 2: Ba lão già xấu xa kia, tồi tệ chết đi được!
3
Chương 3: Trưởng lão vẫn là trưởng lão
4
Chương 4: Sáu vị tổ sư gia
5
Chương 5: Cô chỉ được mỗi cái tích sự này
6
Chương 6: Tiên cô, cô sẽ bảo vệ tốt cho tôi chứ?
7
Chương 7: Ma quỷ rất đáng sợ, nhưng mất người thân thương nhất càng đáng sợ hơn
8
Chương 8: Trưởng thành có nghĩa phải gánh vác trách nhiệm
9
Chương 9: Pháp danh Tiên Tiên tử
10
Chương 10: Cô không muốn chừa đường sống cho chúng nó hay sao!
11
Chương 11: Dẫu sao có năm loại bảo hiểm cộng tiền quỹ nhà ở đấy!
12
Chương 12: Tổ sư gia truyền dạy trong mộng
13
Chương 13: Tớ vì vinh quang gia tộc đấy chứ!
14
Chương 14: Bệnh viện này sạch sẽ hệt như đạo quán vậy
15
Chương 15: Cô phải tạo dựng tên tuổi ở thành phố Vân Xương mới được
16
Chương 16: Tôi là người trừ tà chuyên nghiệp
17
Chương 17: Thậm chí trong mơ cũng phải làm “nô lệ văn phòng” sao?!
18
Chương 18: Hình như nhà tôi có ma quấy phá
19
Chương 19: Đừng tới đây! Ngó qua chỗ khác đi!
20
Chương 20: Đạo sĩ ba “không”
21
Chương 21: Tiểu Tiên Tử kiểm hàng giả
22
Chương 22: Đừng sợ
23
Chương 23: Ở yên đây, không được ra ngoài
24
Chương 24: Chắc mấy người đọc nhiều tiểu thuyết bói toán lắm đúng không?
25
Chương 25: Bạch Tiên Tiên, phải dũng cảm lên!
26
Chương 26: Vẻ mặt vô cảm bóp nát đầu cậu ta
27
Chương 27: Bây giờ anh là người có vợ rồi
28
Chương 28: Chẳng phải chỉ là xác ướp bùa thôi à
29
Chương 29: Có kẹo nổ không?
30
Chương 30: Công đức
31
Chương 31: Tính tổn thương không lớn, nhưng độ sỉ nhục lại cực mạnh
32
Chương 32: “Quỷ khẩu” mất tích
33
Chương 33: Có giỏi ra đây đánh với tôi một trận này!
34
Chương 34: Chú cảnh sát! Chính là người này!
35
Chương 35: Một mình ông ta quần ẩu với tất cả mọi người?
36
Chương 36: Đạo Môn chúng ta chắc chắn phải thua Phật Môn một bậc…
37
Chương 37: Canh một
38
Chương 38: Canh hai
39
Chương 39: Canh một
40
Chương 40: Canh hai
41
Chương 41: Canh một
42
Chương 42: 42: Canh Hai
43
Chương 43: 43: Canh Một
44
Chương 44: 44: Canh Hai
45
Chương 45: 45: Canh Một
46
Chương 46: 46: Canh Hai
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: 69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
70
Chương 70: 70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
71
Chương 71: 71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
72
Chương 72: 72: Chuông Gọi Hồn
73
Chương 73: 73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
74
Chương 74: 74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
75
Chương 75: 75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
76
Chương 76: 76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
77
Chương 77: 77: Miêu Cổ
78
Chương 78: 78: Chém Chết Nó Cho Ông
79
Chương 79: 79: Chân Tướng
80
Chương 80: 80: Theo Dấu
81
Chương 81: 81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
82
Chương 82: 82: Triệu Hồi Sấm Sét
83
Chương 83: 83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
84
Chương 84: 84: Hỷ Dụng Thần
85
Chương 85: 85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
86
Chương 86: 86: Cương Thi
87
Chương 87: 87: Quẻ Hung
88
Chương 88: 88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
89
Chương 89: 89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
90
Chương 90: 90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
91
Chương 91: 91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
92
Chương 92: 92: Lấy Tà Khắc Chính
93
Chương 93: 93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
94
Chương 94: 94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
95
Chương 95: 95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
96
Chương 96: 96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
97
Chương 97: 97: Mười Vạn Sinh Hồn
98
Chương 98: 98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
99
Chương 99: 99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
100
Chương 100: 100: Đại Chiến Thế Kỷ
101
Chương 101: 101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
102
Chương 102: 102: Viên Mãn
103
Chương 103: 103: Ngoại Truyện 1
104
Chương 104: 104: Ngoại Truyện 2
105
Chương 105: 105: Ngoại Truyện 3
106
Chương 106: 106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo
107
1: Yên Lành Không Lo Học Gặp Chuyện Cứ Khấn Tổ Sư Gia
108
2: Ba Lão Già Xấu Xa Kia Tồi Tệ Chết Đi Được!
109
3: Trưởng Lão Vẫn Là Trưởng Lão
110
4: Sáu Vị Tổ Sư Gia
111
5: Cô Chỉ Được Mỗi Cái Tích Sự Này
112
6: Tiên Cô Cô Sẽ Bảo Vệ Tốt Cho Tôi Chứ
113
7: Ma Quỷ Rất Đáng Sợ Nhưng Mất Người Thân Thương Nhất Càng Đáng Sợ Hơn
114
8: Trưởng Thành Có Nghĩa Phải Gánh Vác Trách Nhiệm
115
9: Pháp Danh Tiên Tiên Tử
116
10: Cô Không Muốn Chừa Đường Sống Cho Chúng Nó Hay Sao!
117
11: Dẫu Sao Có Năm Loại Bảo Hiểm Cộng Tiền Quỹ Nhà Ở Đấy!
118
12: Tổ Sư Gia Truyền Dạy Trong Mộng
119
13: Tớ Vì Vinh Quang Gia Tộc Đấy Chứ!
120
14: Bệnh Viện Này Sạch Sẽ Hệt Như Đạo Quán Vậy
121
15: Cô Phải Tạo Dựng Tên Tuổi Ở Thành Phố Vân Xương Mới Được
122
16: Tôi Là Người Trừ Tà Chuyên Nghiệp
123
17: Thậm Chí Trong Mơ Cũng Phải Làm “nô Lệ Văn Phòng” Sao!
124
18: Hình Như Nhà Tôi Có Ma Quấy Phá
125
19: Đừng Tới Đây! Ngó Qua Chỗ Khác Đi!
126
20: Đạo Sĩ Ba “không”
127
21: Tiểu Tiên Tử Kiểm Hàng Giả
128
22: Đừng Sợ
129
23: Ở Yên Đây Không Được Ra Ngoài
130
24: Chắc Mấy Người Đọc Nhiều Tiểu Thuyết Bói Toán Lắm Đúng Không
131
25: Bạch Tiên Tiên Phải Dũng Cảm Lên!
132
26: Vẻ Mặt Vô Cảm Bóp Nát Đầu Cậu Ta
133
27: Bây Giờ Anh Là Người Có Vợ Rồi
134
28: Chẳng Phải Chỉ Là Xác Ướp Bùa Thôi À
135
29: Có Kẹo Nổ Không
136
30: Công Đức
137
31: Tính Tổn Thương Không Lớn Nhưng Độ Sỉ Nhục Lại Cực Mạnh
138
32: “quỷ Khẩu” Mất Tích
139
33: Có Giỏi Ra Đây Đánh Với Tôi Một Trận Này!
140
34: Chú Cảnh Sát! Chính Là Người Này!
141
35: Một Mình Ông Ta Quần Ẩu Với Tất Cả Mọi Người
142
36: Đạo Môn Chúng Ta Chắc Chắn Phải Thua Phật Môn Một Bậc…
143
37: Canh Một
144
38: Canh Hai
145
39: Canh Một
146
40: Canh Hai
147
41: Canh Một
148
42: Canh Hai
149
43: Canh Một
150
44: Canh Hai
151
45: Canh Một
152
46: Canh Hai
153
Chương 47
154
Chương 48
155
Chương 49
156
Chương 50
157
Chương 51
158
Chương 52
159
Chương 53
160
Chương 54
161
Chương 55
162
Chương 56
163
Chương 57
164
Chương 58
165
Chương 59
166
Chương 60
167
Chương 61
168
Chương 62
169
Chương 63
170
Chương 64
171
Chương 65
172
Chương 66
173
Chương 67
174
Chương 68
175
69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
176
70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
177
71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
178
72: Chuông Gọi Hồn
179
73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
180
74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
181
75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
182
76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
183
77: Miêu Cổ
184
78: Chém Chết Nó Cho Ông
185
79: Chân Tướng
186
80: Theo Dấu
187
81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
188
82: Triệu Hồi Sấm Sét
189
83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
190
84: Hỷ Dụng Thần
191
85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
192
86: Cương Thi
193
87: Quẻ Hung
194
88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
195
89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
196
90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
197
91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
198
92: Lấy Tà Khắc Chính
199
93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
200
94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
201
95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
202
96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
203
97: Mười Vạn Sinh Hồn
204
98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
205
99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
206
100: Đại Chiến Thế Kỷ
207
101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
208
102: Viên Mãn
209
103: Ngoại Truyện 1
210
104: Ngoại Truyện 2
211
105: Ngoại Truyện 3
212
106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo