Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách

Lữ Vĩ là một tay thợ săn dựa vào cảm giác để tìm con mồi, lần này cảm giác của hắn liền chỉ vào Mạch Đinh, muốn cậu trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của hắn. Đáng tiếc hắn vẫn không nhìn thấu được Mạch Đinh, Mạch Đinh nguyện là diễn viên quần chúng trong thế giới của An Tử Yến, chứ tuyệt đối không chạy đến thế giới của người khác.

Không ai có thể hiểu được rốt cuộc Mạch Đinh yêu An Tử Yến nhiều đến mức nào. Rất rất rất rất rất rất rất yêu!

Thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, bầu trời cũng trở nên u ám hơn. Mạch Đinh mặc áo khoác thật dày, xoa xoa bàn tay bị đông cứng đến đỏ bừng, giờ nghỉ trưa mà trường học cũng không bật điều hòa, cái trường này thực keo kiệt, Mạch Đinh nhìn An Tử Yến gục đầu ngủ trên bàn bên cạnh, lấm la lấm lét một lúc, rốt cuộc muốn đem bàn tay lạnh như băng của mình nhét vào trong quần áo của An Tử Yến, tưởng tượng cảnh An Tử Yến bị lạnh mà giật mình tỉnh dậy, Mạch Đinh liền nhịn không được vui vẻ, Mạch Đinh thiệt giống con gián đánh mãi không chết, mỗi lần đều bị giáo huấn đến thảm, nhưng không học khôn ra được.

Tay mới vừa vươn tới, An Tử Yến mở miệng: "Tớ khuyên cậu đừng làm chuyện điên rồ."

Mạch Đinh vội vàng rụt tay lại, thế mà cũng nhìn thấy, cậu ủ rũ dùng đầu đẩy đẩy An Tử Yến: "Tay của tớ rất lạnh, cậu xem, đỏ bừng lên rồi này."

An Tử Yến chả buồn ngẩng đầu, tiếp tục gục xuống bàn.

"Này, cậu tốt bụng mà phản ứng lại chút được không." Mạch Đinh đẩy An Tử Yến.

An Tử Yến bấy giờ mới ngồi dậy, nhìn nhìn tay Mạch Đinh, Mạch Đinh đang đợi sự ôn nhu, An Tử Yến nắm lấy tay Mạch Đinh: "Lạnh lắm à."

"Ừ." Mạch Đinh liều mạng gật đầu.

An Tử Yến vén áo Mạch Đinh lên, đem bàn tay lạnh lẽo của Mạch Đinh đặt lên bụng cậu, động tác mau lẹ khiến Mạch Đinh không kịp ngăn cản, chỉ có cái bụng bị cảm giác lạnh như băng tập kích, Mạch Đinh kêu oai oái.

"Hết lạnh rồi chứ."

Mạch Đinh cầm sách trên bàn ném An Tử Yến: "Cậu cái tên quỷ chết tiệt, cậu chờ đấy, ngày nào đó tớ tìm được người ôn nhu săn sóc hơn cậu, cậu hối hận cũng không kịp."

An Tử Yến nhíu mày: "Sao hả, cậu muốn đi tìm người khác?"

Vừa thấy An Tử Yến thay đổi sắc mặt, Mạch Đinh cũng làm theo đổi sang khuôn mặt tươi cười, tựa đầu lên vai An Tử Yến, cười run rẩy cả người: "Thật là, cậu không biết đùa à, chỉ thuận miệng nói đùa trêu tức cậu chút thôi." Nếu cậu muốn trêu tức An Tử Yến sao tự nhiên lại quay sang lấy lòng hắn.

"Ở trong lớp phát tao làm gì."

"Cái rắm, đây là biểu lộ chân tình."

"Tất cả biểu lộ đều là tao."

"An Tử Yến!!!"

Luôn bắt nạt mình như vậy, chính là An Tử Yến.

Đợi Mạch Đinh đi WC xong quay trở lại lớp, phát hiện An Tử Yến đã biến mất, cái tên này lại trốn học. Mạch Đinh lắc đầu, đối với hành vi bất lương ấy cảm thấy cực kỳ khinh bỉ và trơ trẽn.

Hiện tại Lữ Vĩ đang đứng bên ngoài trường học của Mạch Đinh, trông thấy An Tử Yến rời đi, hắn từng điều tra Mạch Đinh, đương nhiên cũng biết bạn trai của cậu-An Tử Yến, xem ra mình gặp phải đối thủ khó nhằn, nhưng càng khó càng hứng thú, không phải sao? Huống hồ người xuất sắc như An Tử Yến lại chọn Mạch Đinh, chứng tỏ ánh mắt của mình rất chuẩn.

Hắn vào trường, tìm được lớp học của Mạch Đinh, hình như vẫn còn tiết, Lữ Vĩ kiên nhẫn chờ ở bên ngoài. Một lát sau, rốt cuộc cũng ra chơi, Mạch Đinh bước ra hít thở không khí trong lành, vừa lúc đứng bên cạnh Lữ Vĩ, có điều hoàn toàn không nhận ra hắn, điều này khiến Lữ Vĩ bị đả kích, hắn luôn tự cho mình là người dễ khắc sâu ấn tượng.

"Cậu là Mạch Đinh?" Lữ Vĩ hỏi, giọng nói của hắn luôn ẩn chứa sự ôn nhu từ sâu bên trong.

Mạch Đinh mờ mịt quay đầu lại thì thấy Lữ Vĩ, cậu đã hoàn toàn quên mất cái người mà mình từng khen biết ôn nhu săn sóc lại lịch sự này.

Lữ Vĩ cười cười, gợi ý cho cậu: "Hai ngày trước tôi từng gặp cậu trong công viên."

Bấy giờ Mạch Đinh mới phản ứng: "Là anh a, ơ, sao anh lại đến đây?"

"Em trai tôi học ở đây, tôi đến tìm nó có chút việc, nhưng cậu xem tôi bây giờ mới phát hiện ra mình không biết nó học lớp nào, gọi điện thoại cũng không ai bắt máy, tôi thực lo lắng, không ngờ lại gặp cậu ở đây, thật là khéo."

Mạch Đinh luôn luôn tốt bụng nhiệt tình thấy Lữ Vĩ buồn rầu như vậy quyết định hỗ trợ: "Cậu ấy tên là gì, tôi tìm giúp anh."

"Không cần đâu, sẽ khiến cậu muộn giờ học." Lữ Vĩ giả bộ thực khó xử, quả nhiên là con cáo già.

Thật lịch sự a, đã lâu không nghe mấy câu đối thoại lịch sự như vậy Mạch Đinh có chút không quen, dáng vẻ không giống ai kia, suốt ngày bảo mình ngu ngốc, ngu ngốc.

"Không sao cả, dù gì tiết sau cũng là giờ tự học, tôi ngồi trong lớp cũng chán." Mạch Đinh liếc mắt nhìn chỗ ngồi trống không cạnh mình.

"Vậy làm phiền cậu rồi, tên nó là Lữ Thụ." Lấy bừa một cái tên giả.

Mạch Đinh và Lữ Vĩ cơ hồ lật tung cả trường nhưng vẫn không tìm được Lữ Thụ, cậu mệt mỏi ngồi ở chân cầu thang, còn tìm nữa, phỏng chừng đến tận lúc tan học mất, Lữ Vĩ mua hai ly cà phê nóng, đưa một ly cho Mạch Đinh: "Thật ngại quá, có thể là tôi nhớ lầm."

"Không sao đâu, anh còn sốt ruột hơn tôi mà." Mạch Đinh uống một ngụm cà phê.

"Cậu thật tốt bụng."

Mạch Đinh đột nhiên được người ta khen, ngượng ngùng cười cười: "Nhưng có người nói sự tốt bụng của tôi không dùng được cái rắm gì."

"Là do hắn không biết quý trọng cái tốt của cậu."

Nghe thấy có người đứng về phía mình, Mạch Đinh cảm thấy trò chuyện rất hợp với Lữ Vĩ, quả nhân là người thành thục, có được người bạn như vậy hẳn không tồi, Mạch Đinh đơn thuần a, có thể nhìn thấy tình yêu trong mắt An Tử Yến, nhưng không nhận ra hổ đói rình mồi trong mắt Lữ Vĩ. Đúng lúc ấy tiếng chuông tan học vang lên, Mạch Đinh đứng dậy: "Tôi phải về rồi."

"Ở nhà có bạn gái đang chờ?" Lữ Vĩ hỏi.

"Bạn trai." Mạch Đinh thẳng thắn.

Đối với sự thẳng thắn của Mạch Đinh, Lữ Vĩ hơi kinh ngạc, chẳng phải rất nhiều người muốn giấu chuyện này sao, Mạch Đinh nhận ra nghi hoặc trong mắt Lữ Vĩ: "Sao vậy, dọa anh à, không tất yếu phải giấu diếm." Mạch Đinh cười cười nhìn Lữ Vĩ: "Huống hồ, tôi gấp gáp muốn cho cả thế giới biết chuyện này."

"Hình như tình cảm giữa hai cậu rất tốt?"

Vừa nhắc đến, Mạch Đinh liền mếu máo: "Làm gì có, tên ấy chỉ biết khi dễ tôi, chỉnh tôi!"

Lữ Vĩ nhìn phản ứng của Mạch Đinh, vẫn trước sau như một ôn nhu cười cười: "Để tôi đưa cậu về, tránh để hắn lo lắng cho cậu."

Lữ Vĩ không lấy tư cách người theo đuổi mà lấy thân phận bạn bè xuất hiện bên cạnh cậu, điều này khiến Mạch Đinh thả lỏng cảnh giác với Lữ Vĩ, dù sao một mình đi bộ về nhà cũng buồn, cậu gật gật đầu, quay về lớp lấy túi xách rồi cũng Lữ Vĩ sóng vai bước đi, Mạch Đinh một mực oán giận, mà Lữ Vĩ chỉ lẳng lặng ở bên cạnh lắng nghe, thỉnh thoảng cho ý kiến.

An Tử Yến trên đường lái xe về nhà liền bắt gặp Mạch Đinh cùng một ông già đeo kính tán gẫu rất vui vẻ, ấy, ấy, An Tử Yến, Lữ Vĩ người ta thực ra mới 28 tuổi thôi. An Tử Yến mặt trầm xuống, siết chặt tay lái, phóng vụt qua hai người, Mạch Đinh trông thấy xe của An Tử Yến tức đến giơ chân: "Anh xem cậu ấy kìa, còn không đợi tôi!"

"Có lẽ không nhìn thấy." Lữ Vĩ ý vị thâm trường nhìn theo hướng An Tử Yến rời đi.

"Chắc chắc cậu ấy đã nhìn thấy!" Mạch Đinh khẳng định, còn lái xe nhanh như vậy, chưa có bằng lái, nếu xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ.

Lữ Vĩ đưa Mạch Đinh đến tận dưới lầu: "Hôm nay cám ơn cậu."

"Tôi mới phải cám ơn anh, nghe tôi nói nhiều như vậy."

"Nên làm, tôi đi trước đây, đúng rồi, nếu tay lạnh tắm nước ấm xong sẽ thoải mái lên nhiều." Dứt lời vỗ vỗ bả vai Mạch Đinh, nhân lúc cậu không để ý trộm lấy điện thoại của cậu, sau đó cười dịu dàng với cậu rồi đi mất, hắn hiểu được, muốn theo đuổi Mạch Đinh phải chậm rãi công chiếm trái tim cậu, cho cậu một người đàn ông mà cậu không có được.

Mạch Đinh sửng sốt, sao anh ta biết tay mình vẫn lạnh? Quan sát thật cẩn thận.

Nhưng cậu cũng không nghĩ nhiều, xông lên lầu muốn tìm An Tử Yến lý luận, vừa mở cửa ra liền ồn ào: "Ban nãy nhìn thấy tớ, sao không dừng xe lại, thật là." Trong phòng lạnh như băng, Mạch Đinh bật điều hòa lại nói tiếp: "Hôm nay tớ mới quen một người bạn mới, tên là Lữ Vĩ, cậu không biết đâu, ôn nhu, săn sóc hơn cậu nhiều." Mạch Đinh vừa khen Lữ Vĩ tốt vừa vào nhà bếp nấu cơm. Cậu không biết bản thân đã phạm phải một sai lầm lớn nhất khi yêu, vĩnh viễn không được khen người đàn ông khác trước mặt bạn trai mình.

An Tử Yến càng nghe càng tức giận, đem bao tay giữ ấm vừa mới mua cho Mạch Đinh ném vào thùng rác, vào phòng ngủ hung hăng sập cửa lại. Cái cảm giác chua xót này, thật sự khiến người ta không thoải mái.

Mạch Đinh nghe thấy tiếng cửa mở từ nhà bếp ló đầu ra: "An Tử Yến?"

Không nhận được hồi âm, Mạch Đinh mờ mịt không hiểu An Tử Yến tức giận cái gì.

Có đôi khi cho dù bạn có được tình yêu vẫn là chưa đủ, phải học cách vận dụng nó như thế nào.

Bởi vì nếu không cẩn thận, thứ khiến chúng ta ngọt ngào, cũng sẽ khiến chúng ta bị chia cách.

Nó rất nóng bỏng, khi bị tổn thương sẽ rất đau đớn.

__________________________________

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc