Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi

Hiện tại Mạch Đinh đã có thể hưởng thụ bữa sáng tao nhã, cũng có thể chậm rãi đi bộ đến trường, không cần phải dán mông ngồi trên xe bus nữa. Nhưng tất cả đâu còn nghĩa lý gì? Không có An Tử Yến, cho dù cuộc sống an nhàn đến mấy, thoải mái đến mấy, đều không được tính là sống.

"Mẹ gạt con về đây vì việc này?" An Tử Yến cau mày nhìn chằm chằm người phụ nữ cho dù đã sinh hai người con vẫn thướt tha như cũ trước mặt, người phụ nữ trang điểm nhẹ nhàng, khuôn mặt xinh đẹp lại đăm chiêu ủ dột, người phụ nữ đó chính là mẫu thân đại nhân của An Tử Yến, Ngô Hinh.

An Tử Yến nói chuyện, bên cạnh hắn có mấy người cao to vạm vỡ đang đứng.

"Nếu con ngoan ngoãn chịu nghe lời mẹ, mẹ đã không phải làm như vậy."

"Chuyện này không cần bàn nữa."

"Nó là con trai, con rõ ràng đang rất tốt với Tiểu Tư, sao lại quan hệ với một thằng con trai, con mẹ là một người đàn ông bình thường, đúng không, con nói cho mẹ biết đi, con vẫn thích con gái phải không?" Ngô Hinh vẫn luôn coi con trai như bảo bối mà cưng chiều, cho dù hắn thế nào, cũng chỉ nhắm một con mắt, mở một con mắt, nhưng giờ thì hơi quá trớn rồi.

"Nếu mẹ cảm thấy con không bình thường, con thấy chúng ta không cần thiết phải bàn bạc chi nữa." An Tử Yến đứng lên, lại bị hai vệ sĩ ấn ngồi xuống.

"Rốt cuộc con làm sao vậy hả? Con vẫn luôn là đứa con trai ngoan của mẹ, mẹ chỉ muốn con cùng một cô gái kết hôn, sinh con, mẹ làm như vậy có gì không đúng, nhưng hiện tại con lại làm ra chuyện này, con có biết bố con tức giận đến thế nào không, mẹ nhân lúc bố con đi công tác mà về trước, con chỉ cần nhận lỗi, cùng thằng nhóc kia cắt đứt quan hệ, bố con sẽ không gây khó dễ." Ngô Hinh vừa nói vừa khóc, An Tử Yến càng thêm nhăn mặt, dùng tay lau nước mắt trên mặt Ngô Hinh: "Con không mang tình yêu của mình ra đùa, vì không phải chơi đùa, cho nên cũng không như những người khác vì ánh mắt cùng áp lực từ bên ngoài mà vứt bỏ, đã chọn tình yêu này, phải chấp nhận tất cả hậu quả mà nó mang lại."

"Sao con lại không chịu nghe lời mẹ, người làm cha làm mẹ có ai không muốn tốt cho con mình, con giờ còn nhỏ chưa hiểu được, khi con làm cha làm mẹ rồi sẽ biết quyết định bây giờ của mẹ chính xác cỡ nào."

"Sao mẹ chắc chắn như vậy là tốt với con?" An Tử Yến cười lạnh.

Ngô Hinh thấy An Tử Yến hoàn toàn không chịu nghe theo lời khuyên bảo của mình, rất khó chịu: "Con tự mình suy nghĩ kỹ lại đi, dù sao mẹ cũng sẽ không cho con ra khỏi cửa."

"Không có gì phải suy nghĩ cả, mẹ, con đi trước."

An Tử Yến đứng lên, một vệ sĩ bên cạnh đè vai hắn lại, bị An Tử Yến túm ngược lấy, ấn xuống đất, nghe được tiếng xương cốt gãy vụn, một người khác liền vọt đến, An Tử Yến né tránh: "Cút ngay, tôi không hơi sức đâu chơi đùa với mấy người."

Nhưng hai vệ sĩ khác vẫn xông lên, khuỷu tay An Tử Yến đâm vào bụng một người phía sau, gạt chân người phía trước, hai vệ sĩ đều ngã xuống đất, An Tử Yến đang chuẩn bị đi ra ngoài, không biết Ngô Hinh lấy từ đâu ra con dao nhỏ đặt lên cổ tay mình: "Đây là con bức mẹ, nếu con dám bước thêm một bước, mẹ sẽ cắt đứt cổ tay."

An Tử Yến nghiêng đầu: "Hà tất phải làm như vậy?" Hắn biết mẹ mình là người bị cảm xúc chi phối, nhưng không ngờ sẽ dẫn tới tình trạng này.

"Trở về."

"Đây là cái mà mẹ gọi là tốt cho con? Lấy cái chết uy hiếp con mình, đây là điều mẹ muốn?" An Tử Yến vẫn đứng ở cửa không nhúc nhích.

Ngô Hinh không hề do dự cầm dao cứa một đường, cổ tay nứt ra thành miệng vết thương, máu tươi ồ ạt chảy. An Tử Yến vọt qua cầm lấy một cái khăn ở bên cạnh buộc tay Ngô Hinh lại, đá tên vệ sĩ vẫn đang nằm dưới đất: "Mẹ nó còn sững sờ ra đó làm gì, mau gọi bác sĩ."

"Vâng, vâng."

An Tử Yến không ngờ bà sẽ thật sự làm như vậy, chỉ vì muốn mình ở lại.

Bác sĩ rất nhanh liền chạy tới, may mà miệng vết thương không sâu, băng bó một chút là ổn. Ngô Hinh nằm trên giường siết chặt tay An Tử Yến: "Mẹ chỉ muốn con hiểu, không có con, mẹ cũng không sống được, cho nên, An Tử Yến, không được đi."

An Tử Yến hồi lâu không lên tiếng, cuối cùng bỏ tay Ngô Hinh vào trong chăn: "Đã biết, mẹ nghĩ ngơi cho tốt."

Dứt lời, đi ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại, về phòng mình. Khóe miệng Ngô Hinh mỉm cười, chỉ cần An Tử Yến ở lại đây, để nó bình tĩnh đôi chút, rồi từ từ sẽ suy nghĩ cẩn thận.

An Tử Yến ngã xuống giường, muốn gọi điện thoại cho Mạch Đinh, lại không biết di động bị Ngô Hinh giấu đi từ lúc nào. Hiện tại căn phòng này giống như nhà tù, An Tử Yến gối đầu lên tay, nhìn trần nhà, cậu ấy, giờ ra sao rồi? Sự tình so với những gì An Tử Yến tưởng tượng còn khó giải quyết hơn.

An Tố nhận được tin chạy đến đây, sau khi thăm Ngô Hinh, lặng lẽ mở cửa phòng An Tử Yến, tựa vào cửa: "Đừng dùng ánh mắt đó nhìn chị, không phải chị nói. Em cho rằng chuyện này có thể giấu diếm cả đời sao."

"Em chưa từng muốn giấu, dù sao sớm hay muộn cũng phải đối mặt."

"Lúc trước chị đã sớm nhắc nhở em, sau khi bố mẹ biết sẽ phản ứng ra sao, em cố tình không nghe chị, hiện tại nháo thành như vậy, em định giải quyết thế nào?"

"Ra ngoài, để em yên tĩnh một lát."

An Tố có phần mất hứng, những vẫn rời khỏi phòng. Ngô Hinh cắt mọi đường dây điện thoai, mạng mẽo, không để An Tử Yến ra khỏi cửa, cũng không cho hắn liên lạc với bên ngoài.

Vài ngày sau, bố của An Tử Yến – An Tấn đã trở lại, đặt hành lý xuống liền đến thẳng phòng của An Tử Yến. An Tử Yến trông thấy ông cũng chẳng phản ứng, vẫn nằm trên giường không nhúc nhích, An Tử Yến châm một điếu thuốc, kéo ghế ngồi xuống: "Con không có gì muốn nói với bố sao?"

"Không có."

"Không có? Mày ở cùng một thằng đàn ông thì được coi là chuyện gì hả, lão tử nuôi mày lớn bằng từng này, không phải để mày làm cái chuyện ghê tởm này, mày đem mặt mũi của bố mẹ mày vứt ở đâu hả. Đến giờ này còn không nhận sai?"

"Tôi không hề thấy bản thân làm sai điều gì, hơn nữa nói ra cũng thật mỉa mai, mới trước đây các người còn chả thèm để tâm tới tôi, quẳng tôi cho ông nội, hiện tại lại cảm thấy hứng thú với cuộc sống tình cảm của tôi, có phải tôi nên cảm động hay không?"

"Mày còn cãi bướng? Việc này còn chưa đủ dọa người hay sao, lão tử nghĩ tới liền cảm thấy buồn nôn, cái thằng kia thật không biết xấu hổ, mày còn vào hùa với nó? Việc này mà truyền ra ngoài, tao còn mặt mũi nào gặp người ta."

"Nếu cảm thấy mất mặt, đừng ra ngoài gặp ai nữa."

"Mày, mày, được lắm, giờ lớn rồi, muốn khiến tao và mẹ mày tức chết phải không, tao cho mày một cơ hội cuối cùng, nếu mày cam đoan không cùng cái thằng rác rưởi kia bên nhau nữa, chúng tao coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, tao đưa mày ra nước ngoài học, cùng Tiểu Tư sống chung."

"Không được dùng hai chữ kia để nói về cậu ấy." An Tử Yến khẽ cắn môi, áp chế lửa giận trong lòng.

An Tấn tức giận mặt mũi đỏ gay, đá ngã ghế: "Người đâu." Có hai người liền bước vào, An Tấn ra hiệu, bọn họ xốc An Tử Yến từ trên giường dậy, An Tử Yến không phản kháng, An Tấn rút dây lưng ra, hung hăng quất vào người An Tử Yến, An Tử Yến vẫn không nhúc nhích, diện vô biểu tình. Điều này càng khiến An Tấn thêm tức giận, tiếng dây lưng đánh vào da thịt nghe mà ghê rợn, Ngô Hình cùng An Tố vọt vào, thấy một màn như vậy, Ngô Hinh kêu lên: "Ông đừng đánh con."

"Bà nghĩ là tôi muốn đánh nó chắc? Đánh nó lòng tôi không đau? Ai bảo nó cứng đầu như vậy."

"Bố, bố làm gì vậy, có chuyện từ từ nói."

"Không có biện pháp nói với nó, nó hoàn toàn không biết hối cải."

Ngô Hinh ôm lấy An Tử Yến: "Tử Yến, mau nhận lỗi với bố con, nói con sai rồi, nói con sẽ sửa, đừng như vậy."

An Tử Yến chỉ một mực nhìn chằm chằm An Tấn: "Tôi không phản kháng, đơn giản vì ông là bố tôi, không phải vì tôi cho rằng mình sai, ông phải rõ điều này."

"Nghe nó nói rồi đấy, bà mau tránh ra. Không đánh để nó tỉnh lại, nó không biết mình đang làm chuyện quái quỷ gì."

An Tấn kéo giật Ngô Hinh ra, hung hăng đánh lên người An Tử Yến, An Tố và Ngô Hinh không nhẫn tâm nhìn. Quay đầu sang một bên, hai người biết hiện tại không thể ngăn cản An tấn, tính tình của ông, càng bị ngăn cản, lại càng phát hỏa, hoàn toàn ngược lại mà thôi. Một lát sau, An Tấn cuối cùng đánh đến hết hơi, ném dây lưng đi: "Khi nào mày nhận lỗi rồi đến lúc ấy tao mới thả mày đi." Dứt lời ra khỏi phòng.

Ngô Hinh nhẹ nhàng đặt tay lên vết thương chồng chất trên người An Tử Yến, nước mắt lã chã tuôn rơi: "Sao con lại cố chấp như vậy, người thân trong nhà lại không bằng một kẻ bên ngoài ư, chúng ta đều là muốn tốt cho con."

An Tử Yến hất tay hai người đang đè trên vai hắn ra, xoa xoa khóe miệng: "Nếu hủy hoại tình yêu của tôi, nếu khiến tôi khổ sở, nếu đem ánh mắt của thế tục áp đặt lên người tôi, là vì muốn tốt cho tôi, tôi còn có thể chịu đựng được. Nhưng các người lại dứt khoát muốn tôi cảm thấy đây là sai lầm, thì xin lỗi, tôi không làm được."

"Con không hiểu sao, chúng ta làm như vậy tất cả đều vì con."

"Mẹ lại sai rồi, vì tôi cho các người một lý do chính đáng, các người chỉ vì chính bản thân mình, các người sợ mất mặt, sợ bản thân bị người ta nhạo báng, sợ không ngẩng nổi đầu. Cho nên quyết định hy sinh tôi cùng tình yêu của tôi để bảo vệ mấy thứ này."

"Con nói bậy bạ gì vậy, không, không có chuyện đó." Ngô Hinh sắc mặt tái nhợt phủ nhận.

An Tử Yến cười cười: "Có điều, mẹ à, các người quá coi thường tôi rồi, các người muốn bảo vệ thứ gì đó, tôi cũng có thứ cần bảo vệ."

Tại sao tình yêu này không được người ta tiếp nhận, các người hy vọng tình yêu thế nào, sở thích ra sao, đó là chuyện của các ngươi. Nhưng lại cố tình ghét bỏ tình yêu này, ghét bỏ người có được tình yêu ấy. Rốt cuộc ghê tởm đến mức nào, rốt cuộc khó chấp nhận ra sao, rốt cuộc có bao nhiêu trơ trẽn, tôi chỉ cảm thấy, nội tâm hẹp hòi của các người khiến tôi ghê tởm, suy nghĩ xấu xa của các người thật khó chấp nhận, chửi bới vô tận của các người khiến tôi thấy trơ trẽn.

Phải bóp nát tình yêu của chúng tôi đến mức nào các người mới chịu từ bỏ ý đồ.

Chỉ là một phần đơn giản của tình yêu, tôi yêu cậu, cậu yêu tôi. Cho dù là nam hay nữ, nó cũng chỉ là tình yêu mà thôi.

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc